Edit: DOL
Nguyệt Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt (hưng phấn) của Bảo Nhi, tự nhiên cảm thấy rùng mình, cô thừa nhận học trưởng lạnh đạm (cool) thật là suất , nhưng mà suất đến nổi giống yêu nghiệt thì đúng là loại khủng bố rồi, hơn nữa cô dám chắc hắn mới vừa rồi là đang cười mình, nụ cười kia làm cho Nguyệt Nguyệt cảm thấy các tế bào đều hướng mình kêu gào, làm cho nàng bất giác thấy da đầu run lên (ớn lạnh), tựa như mình là con mồi rơi vào cạm bẫy thợ săn, mà cái kia thợ săn lại hướng ngươi mỉm cười nói: hãy chuẩn bị thật tốt tối nay ta sẽ nướng ngươi ăn ~! Cái loại này cảm giác sợ hãi thật sự không có ngôn ngữ nào có thể biểu đạt. Nguyệt Nguyệt bị ý nghĩ của chính mình về nụ cười đó hù đến hai tay nổi hết cả da gà, cô với Chung Đình mỗi người nắm một bên cổ tay Bảo Nhi kéo nàng đi ăn điểm tâm (ăn sáng). “Tốt lắm ~! Người cũng đi rồi đừng nhìn nữa ~ đi ăn điểm tâm đi, suất cũng không thể làm bữa sáng để ăn.” nhìn thấy vẻ mặt háo sắc của Bảo Nhi, Chung Đình đầu đầy hắc tuyến không còn gì để nói. Sau khi ăn sáng xong các cô vẫn ngồi tại chỗ, trừ Bảo Nhi đang bận rộn giải quyết bữa sáng của mình, mọi người đều im lặng. Bảo Nhi nhìn thấy ba người trong phòng đều không để ý đến An học trưởng, không bằng lòng liền hét lên: “Hẹp hòi ~! Mấy người các ngươi cũng quá vô tâm đi? Các người thật sự không biết An học trưởng sao? Phải biết rằng hắn là một trong ‘ Tam vương tử ’ ở trường, là người được công nhận kim cương vương tử đó (A Tử: hơn rùa vàng lun đó mọi ng) ~!” ”Tam vương tử? Trong trường chúng ta như thế nào cũng có cái dạng này vương tử sao?” Lần này câu hỏi lại không phải là Nguyệt Nguyệt tên ngu ngốc kia, mà là Thôi Tuyết đồng học. Thôi Tuyết bình thường có vẻ trầm mặc ít lời, ngoại trừ cùng Nguyệt Nguyệt và vài người bạn cùng phòng đùa giỡn, thì nói chung cô cũng không để ý đến ai hết. Hơn nữa cho tới bây giờ dường như cô chưa từng quan tâm qua mấy vấn đề này, nghe Bảo Nhi nói vậy cô cũng hơi hiếu kỳ ~! “OMG~! Ta làm sao lại có ba người bạn cùng phòng như vậy? Ngay cả Tam vương tử được mọi người trong trường học chào đón nhất cũng không biết? Các ngươi ra đường đừng nói quan biết ta. . . . . . thật mất mặt a.” Tuy rằng nàng đã biết ba người chị em cùng phòng ngày thường chuyện gì cũng không để ý, nhưng mà chuyện bất cứ người nào trong trường học đều biết mà các nàng lại không biết chút nào, tới mức như vậy thật là hết chỗ nói luôn. “trong hệ kinh tế của trường chúng ta có ba nhân vật được coi như vương tử, cả ba đều là ngậm chìa khóa vàng mà ra đời (D0l: giống như được sinh ra đã giàu sẵn), diện mạo anh tuấn, khí chất xuất chúng, điều quan trọng nhất là ba người bọn họ đều là độc thân ——” Nguyệt Nguyệt nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của học trưởng kia, như thế nào cũng không giống những gì Bảo Nhi nói tốt đến như vậy? “Bảo Nhi a ~ vì sao chúng ta lại không có cảm thấy hắn tốt như ngươi nói vậy? lớn lên cũng là hơi đẹp trai mà thôi, nhà cũng hơi khá giả thôi ~ hừ ~ còn không phải cái nhị thế tổ (Dol: giống dạng phá gia chi tử ngoại trừ xài tiền cái gì cũng không biết), hiện tại nhị thế tổ đều chỉ biết hưởng thụ tài sản của đời trước để lại thôi sao, nếu để cho chính bọn họ đi phấn đấu, chắc cũng không làm được chuyện gì ra hồn hết ~!” nghe xong Nguyệt Nguyệt nói…, Bảo Nhi khinh bỉ nhìn nàng liếc mắt. “Các ngươi thật là, An học trưởng là người lợi hại nhất trong ba người bọn họ, hắn tuy rằng sinh ra trong nhà giàu, nhưng trong lúc học trung học (Dol: chắc là THPT của VN) liền chính mình đầu tư một công ty, chỉ dùng thời gian hai năm đã có thể khiến một công ty sắp sụp đổ khởi tử hồi sinh, còn khiến nó trở thành xí nghiệp xếp hàng Top 5 trong mười xí nghiệp mạnh nhất toàn cầu, ở vị trí thứ ba mươi bảy (Dol: không bít là người or xí nghiệp đứng t37), nam nhân như vậy còn không kêu ‘ kim cương vương tử ’ sao?” Bảo Nhi nước miếng còn chưa nuốt xuống, một hơi đem tư liệu mà mỗi người trong trường đều biết nói ra hết. Nhị thế tổ là cũng không phải quý hiếm, nhưng mà người có gia thế, có tướng mạo, có khí chất, có bản lĩnh ~! Quả thực chính là thần tượng của mình. ” giống như ngươi nói như vậy, hắn cũng không tồi a. Vậy tại sao ba người bọn hắn đều độc thân?” Thôi Tuyết tràn đầy khó hiểu nhìn Bảo Nhi, một người trầm lặng như cô sau khi nghe Bảo Nhi khai sáng cũng hơi tò mò họ tại sao vẫn còn độc thân? Nói đến cái vấn đề này, Bảo Nhi liền nghĩ đến tin đồn mà gần đây mà mọi người đang bàn luận sôi nổi. “Ách —— về vấn đề này, gần đây trường học cũng có một tin đồn, nói là An học trưởng là gay a, còn nói Tam vương tử là một cuộc tình tay ba đó ~” cụ thể như thế nào không ai biết hết, chẳng qua nếu như học trưởng thật sự giống người ta nói là một tên gay đúng là rất đáng tiếc a? một nam nhân có chất lượng tốt như vậy . . . .” Bảo Nhi bi ai thở dài buồn bã, ai ——! ! ! Chẳng lẽ đầu năm nay nam nhân tốt chẳng lẽ đều chạy đi yêu nam nhân sao? “sắc nữ ~ đừng có nghĩ chuyện đó nữa, ăn sáng xong mau trở về, chúng ta còn phải mang Nguyệt Nguyệt đi luyện cấp.” Chung Đình ăn vài ngụm đã giải quyết xong miếng sandwich trong tay, nhìn Bảo Nhi đang ngẩn người liền nhắc nhở cô. Sau khi bốn người vội vàng ăn sáng xong trở lại phòng ngủ, liền tự mở ra Computer của mình đăng nhập vào trò chơi. Nguyệt Nguyệt vừa đăng nhập vào trò chơi, màn hình xuất hiện nhân vật Lam Nguyệt Lệ cầm Ngạo Thiên thần đao đang đứng ở kho hàng bị một đám người bao quanh. Nguyệt Nguyệt cố gắng di chuyển nhân vật qua chỗ khác, nhưng người vây quanh nàng rất nhiều, chen tới chen lui cũng chỉ đi được vài bước liền hoàn toàn không nhúc nhích được, bị đứng bất động gần kho hang, bất đắc dĩ đang chuẩn bị kêu mọi người trong phòng tới đón chính mình. Kết quả ngay lúc này ben ngoài vòng vây bay tới hai cái mặc ngân y(áo màu vàng kim), một nhân vật tóc vàng cùng một kiếm khách tóc đen ( trong Phá Thiên nam nhân vật đẹp trai nhất), hai người đứng bên ngoài vòng vây đang cố dùng sức để chen vào trong, đẩy nửa ngày không hề hiệu quả, hai người cùng nhau phát ra hai chiêu thất võ công‘ rồng ngâm cửu thiên ’ cùng ‘ băng thiên tuyết địa ’, một đám người chơi đang vây xem Nguyệt Nguyệt, tập thể đều nhận được thông báo:”trong khu vực an toàn phóng võ công đối với người chơi là đánh không trúng, chỉ có thể tạo ra tác dụng uy hiếp mà thôi.” Mọi người biết điều liền nhường một đường cho hai người đi vào. Hai người đi đến trước mặt Nguyệt Nguyệt, nhìn thấy Nguyệt Nguyệt dường như đang trong trạng thái chơi (trạng thái vẫn còn đang đăng nhập). “Đại tẩu (Dol: ta thấy dùng 2 từ đại tẩu nge hay hơn chị dâu vì đây là game cổ trang mè) ~ huynh đệ chúng ta đến cứu giá chậm, hi vọng đại tẩu đừng trách móc, trăm ngàn đừng nói lại cho lão đại nghe, nếu cho hắn biết chúng ta khó mà an ổn sống qua ngày.” Tóc vàng nam tử ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ hướng Nguyệt Nguyệt nói còn đối với nàng chớp chớp mắt . Nguyệt Nguyệt mờ mịt nhìn hai nhân vật nam xuất hiện trước mặt, nghiền ngẫm từng chữ một trong lời nói của ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’? Đại tẩu? Lão đại? Cái gì cùng cái gì a? Mình khi nào thì thành đại tẩu của hai người kia rồi? Nguyệt Nguyệt nghĩ hai người nhận lầm người rồi, vỗ vỗ ống tay áo hơi nhăn vì bị mọi người chen chúc (Dol: trong game mè áo cũng có thể bị nhăn sao? Đúng là pó tay), chuẩn bị đi thì cái kia nam tử tóc đen ‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ đột nhiên giữ chặt tay áo Nguyệt Nguyệt làm cho tiểu cô nương dùng sức giật lại vài cái “Đại tẩu ngươi muốn đi đâu?” Nguyệt Nguyệt nghe đứa nhỏ này còn tại gọi mình đại tẩu, chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu nói với hai người : “Hai người các ngươi nhận lầm người, ta vẫn còn độc thân, làm sao có thể thành đại tẩu của các ngươi, hơn nữa ta cũng vậy không biết lão đại của các ngươi là ai.” tuy rằng Nguyệt Nguyệt không biết lão đại của bọn hắn, nhưng mà không có nghĩa là những người phụ cận đều không biết, tất cả mọi người nhìn ba người bọn họ, xem ba người còn có thể tuôn ra cái gì tin tức Bát Quái không. Trong khu vực này làm gì có người không biết ‘Khí Vũ Hiên Ngang’ và ‘Hàn Lâm Học Sĩ ’ là ai? Được rồi! Cho dù ngươi không biết hai người bọn họ, nhưng cũng phải biết người đứng sau hai người ‘ Huyết Sắc Dụ Hoặc ’ bang chủ của bang ‘ Thị Huyết ’? Nhìn hai người gọi ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ là đại tẩu , mọi người hết sức giật mình, phải biết rằng ‘Huyết Sắc Dụ Hoặc’ ở chỗ này là một đại thần nha, nữ nhân thầm mến hắn nhiều như nước trong biển cả đếm cũng không hết, nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa thấy đại thần đối với nữ tử nào vừa mắt, đột nhiên hôm nay hai người xuất hiện ở nơi này lại kêu cô bé kia là đại tẩu? Lão đại? Chẳng lẽ là lão đại của bọn họ? đại thần của chúng ta ở sever? cái đại thần ấy hả? Má ơi! Người chung quanh liền nhận ra hơi thở Bát Quái a. JQ—— tuyệt đối có JQ (gian tình), tất cả mọi người đều nhanh chóng mật tin Bát Quái cho nhóm bạn tốt của mình .có người hỏi cái gì Bát Quái? Chính là tin về lão bà của đại thần ‘Huyết Sắc Dụ Hoặc’ ở sever chúng ta a! Muốn biết thêm chi tiết hãy tới kho hàng để nắm rõ thông tin.
Nguyệt Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt (hưng phấn) của Bảo Nhi, tự nhiên cảm thấy rùng mình, cô thừa nhận học trưởng lạnh đạm (cool) thật là suất , nhưng mà suất đến nổi giống yêu nghiệt thì đúng là loại khủng bố rồi, hơn nữa cô dám chắc hắn mới vừa rồi là đang cười mình, nụ cười kia làm cho Nguyệt Nguyệt cảm thấy các tế bào đều hướng mình kêu gào, làm cho nàng bất giác thấy da đầu run lên (ớn lạnh), tựa như mình là con mồi rơi vào cạm bẫy thợ săn, mà cái kia thợ săn lại hướng ngươi mỉm cười nói: hãy chuẩn bị thật tốt tối nay ta sẽ nướng ngươi ăn ~! Cái loại này cảm giác sợ hãi thật sự không có ngôn ngữ nào có thể biểu đạt. Nguyệt Nguyệt bị ý nghĩ của chính mình về nụ cười đó hù đến hai tay nổi hết cả da gà, cô với Chung Đình mỗi người nắm một bên cổ tay Bảo Nhi kéo nàng đi ăn điểm tâm (ăn sáng). “Tốt lắm ~! Người cũng đi rồi đừng nhìn nữa ~ đi ăn điểm tâm đi, suất cũng không thể làm bữa sáng để ăn.” nhìn thấy vẻ mặt háo sắc của Bảo Nhi, Chung Đình đầu đầy hắc tuyến không còn gì để nói. Sau khi ăn sáng xong các cô vẫn ngồi tại chỗ, trừ Bảo Nhi đang bận rộn giải quyết bữa sáng của mình, mọi người đều im lặng. Bảo Nhi nhìn thấy ba người trong phòng đều không để ý đến An học trưởng, không bằng lòng liền hét lên: “Hẹp hòi ~! Mấy người các ngươi cũng quá vô tâm đi? Các người thật sự không biết An học trưởng sao? Phải biết rằng hắn là một trong ‘ Tam vương tử ’ ở trường, là người được công nhận kim cương vương tử đó (A Tử: hơn rùa vàng lun đó mọi ng) ~!” ”Tam vương tử? Trong trường chúng ta như thế nào cũng có cái dạng này vương tử sao?” Lần này câu hỏi lại không phải là Nguyệt Nguyệt tên ngu ngốc kia, mà là Thôi Tuyết đồng học. Thôi Tuyết bình thường có vẻ trầm mặc ít lời, ngoại trừ cùng Nguyệt Nguyệt và vài người bạn cùng phòng đùa giỡn, thì nói chung cô cũng không để ý đến ai hết. Hơn nữa cho tới bây giờ dường như cô chưa từng quan tâm qua mấy vấn đề này, nghe Bảo Nhi nói vậy cô cũng hơi hiếu kỳ ~! “OMG~! Ta làm sao lại có ba người bạn cùng phòng như vậy? Ngay cả Tam vương tử được mọi người trong trường học chào đón nhất cũng không biết? Các ngươi ra đường đừng nói quan biết ta. . . . . . thật mất mặt a.” Tuy rằng nàng đã biết ba người chị em cùng phòng ngày thường chuyện gì cũng không để ý, nhưng mà chuyện bất cứ người nào trong trường học đều biết mà các nàng lại không biết chút nào, tới mức như vậy thật là hết chỗ nói luôn. “trong hệ kinh tế của trường chúng ta có ba nhân vật được coi như vương tử, cả ba đều là ngậm chìa khóa vàng mà ra đời (D0l: giống như được sinh ra đã giàu sẵn), diện mạo anh tuấn, khí chất xuất chúng, điều quan trọng nhất là ba người bọn họ đều là độc thân ——” Nguyệt Nguyệt nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của học trưởng kia, như thế nào cũng không giống những gì Bảo Nhi nói tốt đến như vậy? “Bảo Nhi a ~ vì sao chúng ta lại không có cảm thấy hắn tốt như ngươi nói vậy? lớn lên cũng là hơi đẹp trai mà thôi, nhà cũng hơi khá giả thôi ~ hừ ~ còn không phải cái nhị thế tổ (Dol: giống dạng phá gia chi tử ngoại trừ xài tiền cái gì cũng không biết), hiện tại nhị thế tổ đều chỉ biết hưởng thụ tài sản của đời trước để lại thôi sao, nếu để cho chính bọn họ đi phấn đấu, chắc cũng không làm được chuyện gì ra hồn hết ~!” nghe xong Nguyệt Nguyệt nói…, Bảo Nhi khinh bỉ nhìn nàng liếc mắt. “Các ngươi thật là, An học trưởng là người lợi hại nhất trong ba người bọn họ, hắn tuy rằng sinh ra trong nhà giàu, nhưng trong lúc học trung học (Dol: chắc là THPT của VN) liền chính mình đầu tư một công ty, chỉ dùng thời gian hai năm đã có thể khiến một công ty sắp sụp đổ khởi tử hồi sinh, còn khiến nó trở thành xí nghiệp xếp hàng Top 5 trong mười xí nghiệp mạnh nhất toàn cầu, ở vị trí thứ ba mươi bảy (Dol: không bít là người or xí nghiệp đứng t37), nam nhân như vậy còn không kêu ‘ kim cương vương tử ’ sao?” Bảo Nhi nước miếng còn chưa nuốt xuống, một hơi đem tư liệu mà mỗi người trong trường đều biết nói ra hết. Nhị thế tổ là cũng không phải quý hiếm, nhưng mà người có gia thế, có tướng mạo, có khí chất, có bản lĩnh ~! Quả thực chính là thần tượng của mình. ” giống như ngươi nói như vậy, hắn cũng không tồi a. Vậy tại sao ba người bọn hắn đều độc thân?” Thôi Tuyết tràn đầy khó hiểu nhìn Bảo Nhi, một người trầm lặng như cô sau khi nghe Bảo Nhi khai sáng cũng hơi tò mò họ tại sao vẫn còn độc thân? Nói đến cái vấn đề này, Bảo Nhi liền nghĩ đến tin đồn mà gần đây mà mọi người đang bàn luận sôi nổi. “Ách —— về vấn đề này, gần đây trường học cũng có một tin đồn, nói là An học trưởng là gay a, còn nói Tam vương tử là một cuộc tình tay ba đó ~” cụ thể như thế nào không ai biết hết, chẳng qua nếu như học trưởng thật sự giống người ta nói là một tên gay đúng là rất đáng tiếc a? một nam nhân có chất lượng tốt như vậy . . . .” Bảo Nhi bi ai thở dài buồn bã, ai ——! ! ! Chẳng lẽ đầu năm nay nam nhân tốt chẳng lẽ đều chạy đi yêu nam nhân sao? “sắc nữ ~ đừng có nghĩ chuyện đó nữa, ăn sáng xong mau trở về, chúng ta còn phải mang Nguyệt Nguyệt đi luyện cấp.” Chung Đình ăn vài ngụm đã giải quyết xong miếng sandwich trong tay, nhìn Bảo Nhi đang ngẩn người liền nhắc nhở cô. Sau khi bốn người vội vàng ăn sáng xong trở lại phòng ngủ, liền tự mở ra Computer của mình đăng nhập vào trò chơi. Nguyệt Nguyệt vừa đăng nhập vào trò chơi, màn hình xuất hiện nhân vật Lam Nguyệt Lệ cầm Ngạo Thiên thần đao đang đứng ở kho hàng bị một đám người bao quanh. Nguyệt Nguyệt cố gắng di chuyển nhân vật qua chỗ khác, nhưng người vây quanh nàng rất nhiều, chen tới chen lui cũng chỉ đi được vài bước liền hoàn toàn không nhúc nhích được, bị đứng bất động gần kho hang, bất đắc dĩ đang chuẩn bị kêu mọi người trong phòng tới đón chính mình. Kết quả ngay lúc này ben ngoài vòng vây bay tới hai cái mặc ngân y(áo màu vàng kim), một nhân vật tóc vàng cùng một kiếm khách tóc đen ( trong Phá Thiên nam nhân vật đẹp trai nhất), hai người đứng bên ngoài vòng vây đang cố dùng sức để chen vào trong, đẩy nửa ngày không hề hiệu quả, hai người cùng nhau phát ra hai chiêu thất võ công‘ rồng ngâm cửu thiên ’ cùng ‘ băng thiên tuyết địa ’, một đám người chơi đang vây xem Nguyệt Nguyệt, tập thể đều nhận được thông báo:”trong khu vực an toàn phóng võ công đối với người chơi là đánh không trúng, chỉ có thể tạo ra tác dụng uy hiếp mà thôi.” Mọi người biết điều liền nhường một đường cho hai người đi vào. Hai người đi đến trước mặt Nguyệt Nguyệt, nhìn thấy Nguyệt Nguyệt dường như đang trong trạng thái chơi (trạng thái vẫn còn đang đăng nhập). “Đại tẩu (Dol: ta thấy dùng 2 từ đại tẩu nge hay hơn chị dâu vì đây là game cổ trang mè) ~ huynh đệ chúng ta đến cứu giá chậm, hi vọng đại tẩu đừng trách móc, trăm ngàn đừng nói lại cho lão đại nghe, nếu cho hắn biết chúng ta khó mà an ổn sống qua ngày.” Tóc vàng nam tử ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ hướng Nguyệt Nguyệt nói còn đối với nàng chớp chớp mắt . Nguyệt Nguyệt mờ mịt nhìn hai nhân vật nam xuất hiện trước mặt, nghiền ngẫm từng chữ một trong lời nói của ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’? Đại tẩu? Lão đại? Cái gì cùng cái gì a? Mình khi nào thì thành đại tẩu của hai người kia rồi? Nguyệt Nguyệt nghĩ hai người nhận lầm người rồi, vỗ vỗ ống tay áo hơi nhăn vì bị mọi người chen chúc (Dol: trong game mè áo cũng có thể bị nhăn sao? Đúng là pó tay), chuẩn bị đi thì cái kia nam tử tóc đen ‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ đột nhiên giữ chặt tay áo Nguyệt Nguyệt làm cho tiểu cô nương dùng sức giật lại vài cái “Đại tẩu ngươi muốn đi đâu?” Nguyệt Nguyệt nghe đứa nhỏ này còn tại gọi mình đại tẩu, chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu nói với hai người : “Hai người các ngươi nhận lầm người, ta vẫn còn độc thân, làm sao có thể thành đại tẩu của các ngươi, hơn nữa ta cũng vậy không biết lão đại của các ngươi là ai.” tuy rằng Nguyệt Nguyệt không biết lão đại của bọn hắn, nhưng mà không có nghĩa là những người phụ cận đều không biết, tất cả mọi người nhìn ba người bọn họ, xem ba người còn có thể tuôn ra cái gì tin tức Bát Quái không. Trong khu vực này làm gì có người không biết ‘Khí Vũ Hiên Ngang’ và ‘Hàn Lâm Học Sĩ ’ là ai? Được rồi! Cho dù ngươi không biết hai người bọn họ, nhưng cũng phải biết người đứng sau hai người ‘ Huyết Sắc Dụ Hoặc ’ bang chủ của bang ‘ Thị Huyết ’? Nhìn hai người gọi ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ là đại tẩu , mọi người hết sức giật mình, phải biết rằng ‘Huyết Sắc Dụ Hoặc’ ở chỗ này là một đại thần nha, nữ nhân thầm mến hắn nhiều như nước trong biển cả đếm cũng không hết, nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa thấy đại thần đối với nữ tử nào vừa mắt, đột nhiên hôm nay hai người xuất hiện ở nơi này lại kêu cô bé kia là đại tẩu? Lão đại? Chẳng lẽ là lão đại của bọn họ? đại thần của chúng ta ở sever? cái đại thần ấy hả? Má ơi! Người chung quanh liền nhận ra hơi thở Bát Quái a. JQ—— tuyệt đối có JQ (gian tình), tất cả mọi người đều nhanh chóng mật tin Bát Quái cho nhóm bạn tốt của mình .có người hỏi cái gì Bát Quái? Chính là tin về lão bà của đại thần ‘Huyết Sắc Dụ Hoặc’ ở sever chúng ta a! Muốn biết thêm chi tiết hãy tới kho hàng để nắm rõ thông tin.
/63
|