Chồng Tôi Mang Theo Không Gian Trùng Sinh

Chương 11 - Chương 11

/42


Bốn người thấy thời gian không còn sớm nữa, tạm biệt nhau ngay tại ngã tư đường. Ngô du đưa Triệu tiểu Chiêu tới cửa nhà, thời điểm phải chia tay vẫn không quên dặn dò cô sáng ngày thứ hai anh sẽ đến đó để cô khỏi phải ăn cơm nguội làm cho bụng khó chịu.

Triệu tiểu Chiêu mấy ngày hôm trước còn có thể cự tuyệt ý tốt của anh, nhưng mà hiện tại cô mang ý nghĩ phải biết được trước khi Trùng sinh anh và cô tới cùng có chuyện gì vướng mắc nên cũng không từ chối, thản nhiên gật đầu bày tỏ đã biết rõ.

Đi vào trong nhà, Triệu tiểu Chiêu liền thấy trong phòng bày ra hai cái túi du lịch lục sắc đựng một đống hành lý.

Ba, ba muốn đi đâu hả?

Triệu Quốc Vinh đang bóc tỏi ướp thịt nướng, nghe thấy Triệu tiểu Chiêu hỏi ông, ông dời mắt từ nồi thức ăn ngẩng đầu lên.

Sáng sớm mai bố muốn đến Chiết Giang trước để xem xét cánh đồng trà, hiện tại đang là mùa thu hoạch, ba đi xem xem có loại trà ngon nào không, nếu tới trễ chỉ sợ lá héo hết chẳng phân biệt được lá trà tốt hay không. Triệu Quốc Vinh sủng ái con gái cưng duy nhất trong nhà, khi cô bé hỏi ông thì ông liền thành thật trả lời bất kể cô nghe hiểu hay không hiểu.

Ủa, vậy tại sao lại có hai túi hành lý ạ? Một mình ba mà mang theo nhiều thứ quá vậy? Triệu tiểu Chiêu nghi hoặc hỏi.

Sáng sớm mai Ba và mẹ con cùng nhau xuất phát, dưới quê điện thoại lên báo rằng lúc bà ngoại con gặt lúa, không biết như thế nào té gãy tay, cậu con nhờ chúng ta trở về giúp đỡ một chút, trước tiên thu hoạch vài mẫu ruộng. Nếu bây giờ không gặt lúa thì sắp hết hè sang thu trời nhiều mưa, lúa không có chỗ phơi nắng sẽ bị mốc meo hết. Ba có việc không đi được nên mẹ con đi trước hỗ trợ.

A! Ba mẹ đều đi hết vậy chỉ còn mình con ở nhà hả. Triệu tiểu Chiêu nhăn đôi lông mày thưa thớt, cực kỳ không vui.

Triệu Vinh quốc đặt vài nhánh tỏi ướp thịt nướng lên bàn, cởi tạp dề, vươn đôi tay mạnh mẽ bế cô lên ôm vào lòng: Ba đã nói với chú Vĩ Bình cho con qua ở nhà chú ấy mấy ngày. Nhà chú ấy ngoài căn nhà nhỏ ở thành phố thì dưới quê cũng có một khu vườn. Trong vườn có trồng một cây quýt rất lớn, lại còn nuôi thêm mấy chú heo mũm mĩm, tiểu Chiêu không phải thích nhất động vật nhỏ sao? Về sau con có thể giúp ông bà cho bé heo và bé thỏ ăn, đợi khi nào chúng lớn lên, để cho ông nội bà nội đưa ngươi một con thỏ nhỏ, có được hay không?

Triệu tiểu Chiêu rất muốn nói không được, cô không muốn ở nhờ nhà người khác, cũng không muốn cùng ba mẹ tách ra, nhưng mà vừa nghĩ đến việc ba mẹ cũng chỉ vì sự nghiệp, vì mộng tưởng, cô không thể tùy hứng nói không.

Triệu Vinh quốc thấy Triệu tiểu Chiêu không nói lời nào, bàn tay lớn xoa đầu cô, cúi xuống để ngang bằng với cái trán của cô, ôn nhu nói: Ba ba muốn đi kiếm tiền, nếu về sau buôn bán lời nhiều thật nhiều tiền sẽ xây cho Tiểu Chiêu một căn phòng lớn, cho con học vũ đạo, học âm nhạc, đến ngày sinh nhật, có thể giống như các bạn khác, mua bánh sinh nhật lớn ơi là lớn, mời thật nhiều các bạn cùng lớp tới dự sinh nhật. Sau này khi tiểu Chiêu trưởng thành, phải lập gia đình, ba ba còn có thể cho con nhiều thật nhiều đồ cưới, cho con thuận lợi vui vẻ gả về nhà chồng, không bị nhà chồng coi thường.

Triệu tiểu Chiêu nghe Triệu Vinh quốc nói vậy, ánh mắt ê ẩm chát chát, trong ngập tràn cảm động, tiếng nói có chút nghẹn ngào: Ba, con nghe lời ba.

Triệu tiểu Chiêu mới đầu muốn nói cô sẽ ở nhà mình, cô có thể tự chăm sóc cho bản thân, nhưng mà thân làm cha mẹ khẳng định lo lắng, ba cô vì cô

/42

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status