Chương 52. Đi ngược dòng nước (2)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Đương nhiên, cũng là do anh là người làm ăn. Nơi này có một cái hợp đồng, là anh coi nữ nhân như cái món hàng đến xem.
Cho nên trước anh mới điên cuồng, mới bướng bỉnh, mới đưa cái Sthefany kia chơi đùa, mới có thể không thấy được máu cùng nước mắt người khác....
Anh như vậy mặc dù quá phận, nhưng mà, nếu cô đưa anh hoàn toàn loại bỏ ở ngoài cửa lòng, chỉ trở thành một cái cấp trên đem hầu hạ anh xem thành một phần công việc, mặc dù "Công việc dùng thể lực" nhiều chút, nhưng mà cũng không tính quá mệt mỏi.
Nhưng mà, anh hiện tại lại đối với cô ôn nhu như vậy.
Trong lòng cô rất rõ ràng, anh giờ phút này ôn nhu, cũng không phải đối với cô gia tăng, mà chỉ là cáu giận ở chỗ cô vừa mới cười trộm. Anh cảm thấy được lòng tự trọng bị thương tổn nghiêm trọng, lấy điều kiện của anh, năng lực của anh, bản lĩnh của anh, làm sao có thể có nữ nhân ý đồ chạy thoát khống chế của anh, tình nguyện anh chạy tới đính hôn?
Này không khoa học, càng không thể có thể. Nếu có người một khi thoát khỏi khống chế của anh, anh sẽ dùng phương thức chính mình đem cái khác loài kia kéo về quỹ đạo vốn có.
Ví dụ như, anh hiện tại "Ôn tồn" .
Tự ràng buộc của anh, ngạo khí của anh, tự tôn của anh đều đã để cho anh không thể tiếp thu cô vừa mới đối với anh lãnh đạm. Cho nên, anh tự mình động thủ, muốn "Tự thể nghiệm", để cho cô rơi vào ôn nhu chính mình.
Uh`m, cô tất phải kiểm điểm, là chính cô quá rõ ràng, cư nhiên có thể để cho Lãnh Vân Lâm nhìn ra manh mối tới, để cho lòng tự trọng kiêu ngạo của anh gặp thất bại.
Tốt xấu anh cũng là tổng giám đốc cao cao tại thượng đi! Vừa mới vị Sthefany kia vì trở lại bên cạnh anh đều đã hạ thấp tư thái như vậy rồi. Bản thân thái độ không chút để ý, có phải có phần quá nổi trội hay không?
Về sau, muốn diễn trò, cũng phải diễn giống một chút! Dù sao, anh đã từng là cái "Người đại diện Kim bài ", nghệ sĩ dưới quyền vô số, ánh mắt độc ác. Kỹ thuật diễn bình thường như thế nào có thể thoát được Hỏa Nhãn Kim Tình của anh?
Nghĩ tới đây, cô cười quyến rũ, không tự giác mở ra môi non mềm đỏ mọng. Mắt như lưu ly lưu chuyển, sóng dập dờn giống như đầy ắp thâm tình. Ngón tay trắng nõn vươn ra, mềm nhẹ tại ngực anh vẽ nên các vòng tròn.
Bị tay nhỏ cô trắng noãn đụng vào ngực, mắt Lãnh Vân Lâm bỗng dưng hiện lên một đạo u quang. Anh nhẹ nhàng tách ra, một sợi chỉ bạc tại giữa môi hai người vừa mới chặt chẽ tiếp xúc nhẹ nhàng kéo ra, như là tơ hồng nguyệt lão.
Anh cầm tay nhỏ cô tùy ý lộn xộn tại bên tai cô nói nhỏ: "Đêm nay, muốn theo giúp anh hay không?"
Mâu quang ám trầm, thanh âm khàn khàn, tại bên trong thùng xe bế tắc, tự dưng mang theo vài phần dụ hoặc khác.
Mộ Thanh Vũ cảm thấy mừng thầm, này hoàn toàn không phải tác phong Lãnh Vân Lâm. Anh chưa bao giờ sẽ lấy lòng nữ nhân, cũng chưa bao giờ chủ động mở miệng cầu một nữ nhân "Ngủ lại" .
Uh`m, nhưng là đối với chuyện nam nữ, quá chủ động hoặc là quá bị động, đều đã có vẻ có chút đơn bạc vô vị. Cô nhất định phải nắm giữ một chút quyền chủ động, thích hợp tùy hứng, sẽ không để cho anh cảm thấy được khó chịu, ngược lại là thú vị nam nữ ở chung trong lúc đó.
Nghĩ tới đây, cô nét mặt tươi cười như hoa gật đầu: "Tốt a! Người ta cao hứng cũng không kịp a! Nhưng mà - - "
Cái âm cuối sau cùng kia, cô cố ý kéo được thật dài, phối hợp tư thế mắt hơi hơi xếch lên, như là đáng yêu làm nũng giữa tình nhân.
"Em nghĩ muốn đổi một chỗ, có được hay không?"
Lãnh Vân Lâm hơi hơi nghiêng thân nhìn nhìn cô , trên mặt cũng không có mang theo cái gì tươi cười, đáy mắt anh một mảnh tối đen, tựa hồ là đang tự hỏi.
/1018
|