"Tô tiểu thư, Đoàn tiên sinh gọi cô đến nhà một chuyến." Một vị vệ sĩ của Đoàn gia ngăn ở trước mặtTô Thi Thi, mặt không chút thay đổi nói.
Tô Thi Thi ngầm bóp chặt tay, cô đấu không lại Đoàn gia, cũng chẳng muốn vùng vẫy, không rên một tiếng lên xe.
Mỗi một lần Đoàn Ngọc Lộ ăn vạ chỗ cô xong, sẽ về nhà cáo trạng. Rồi người cha bạc tình kia không cần nghe cô giảu thích sẽ kêu cô về không ngừng đánh chửi một trận.
Năm năm trước cô cùng Đoàn gia đoạn tuyệt quan hệ, thề không bao giờ chủ động bước vào Đoàn gia. Không nghĩ tới năm năm sau, vận mệnh lại làm cho bọn họ dây dưa cùng một chỗ.
Bây giờ, ông lại muốn dùng quyền làm cha đối phó cô?
Lúc Tô Thi Thi đến Đoàn gia, cha của cô Đoàn Chấn Ba đang ngồi ở trong phòng khách chờ cô. #_#
Đoàn Chấn Ba nhìn thấy Tô Thi Thi, sắc mặt nhất thời trầm tiếp xuống, quát mắng: "Quỳ xuống cho ta!"
Tô Thi Thi vặn mi, ngẩng đầu thẳng tắp địa nhìn ông: "Đoàn tiên sinh, xin hỏi ông có cái gì quyền gì mà bắt tôi quỳ xuống?"
Lời này vừa nói ra, mẹ Đoàn còn có Đoàn Ngọc Lộ đang ngooffi trong phòng khách đều cả kinh.
Tô Thi Thi bây giờ lớn gan như vậy sao??
"Cô làm phản sao?" Đoàn Chấn Ba trừng to hai mắt, từ trên chỗ ngồi đứng mạnh lên, đối với quản gia đang đứng một bên nói, "Lấy roi tới!"
Tô Thi Thi vô thanh cười lạnh, lại dùng chiêu này phải không?
Đáng tiếc - -
"Ông đã quên, tôi không họ Đoàn, năm năm trước tôi liền theo mẹ tôi đổi thành họ Tô rồi. Tôi cùng Đoàn gia đã đoạn tuyệt quan hệ, ông dùng gia pháp Đoàn gia dụng tại trên người tôi thật không thích hợp." Tô Thi Thi lạnh giọng nói.
Ông lại vẫn xem cô giống như năm năm trước là một tiểu cô nương nhu nhược sao?
Khi ông cùng ông nội cầm roi đánh cô bà nội đều đã chạy tới đỡ cho cô, cô liền dưới đáy lòng nói cho chính mình, từ bây giờ đến mãi sau này, cô cùng họ Đoàn không còn có một chút quan hệ!
"Cô cho là đoạn tuyệt quan hệ tôi liền trừng phạt không được cô rồi hả? Tôi vẫn như cũ là cha của cô!" Đoàn Chấn Ba tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trong nhà trừ bỏ cha ông ra, đều là do ông định đoạt, bây giờ tiểu nha đầu này cũng dám phản kháng rồi hả?
"Nếu không có việc, tôi liền đi trở về. Tôi hôm nay tới, liền là nói cho ông một tiếng, sau này đừng tùy tiện cho người đến bắt tôi đưa về đây, như vậy là trái pháp luật." Tô Thi Thi ánh mắt xẹt qua người dang ngồi ở trên ghế sofa Phương Thanh Hoa, xoay người rời đi.
"Cha, người xem cô ta có thái độ gì! Cướp bạn trai con không nói, bây giờ một chút ý tứ hối cải đều không có! Cha, người nhất định phải phân xử cho con!" Đoàn Ngọc Lộ nói xong liền khóc lên.
Tô Thi Thi lạnh lùng nhìn cô ta, thì ra lại đặt điều viết thêm một cái tội danh mới cho cô. Cướp đoạt bạn trai? Đoàn Chấn Ba còn không biết con gái mình đã kết hôn rồi?
Thật là, mẹ con Đoàn Ngọc Lộ nào dám nói!
"Cô mau giải thích cho rõ chuyện của Ngọc Lộ, bằng không tôi hôm nay liền đánh chết cô!" Đoàn Chấn Ba nói xong đem roi hướng trên mặt đất hung hăng căng lên, "Quỳ xuống nói xin lỗi!"
"Để cho tôi giải thích, nằm mơ đi! Bảo tôi tự mình chà đạp mình sao, tôi không làm được!"
"Cô dám lặp lại lần nữa? Tôi đánh chết..." Đoàn Chấn Ba tức giận đến dương lên roi liền muốn đánh Tô Thi Thi.
Đúng lúc này, cửa truyền đến một đạo lành lạnh thanh âm: "Là ai muốn đánh người phụ nữ của tôi?"
Thình lình xảy ra thanh âm, giống như đêm khuya vang lên tiếng kêu la, dọa chết người.
Trong phòng mấy người thân thể đều là một trận, không hẹn mà cùng nhìn về phía ngoài cửa.
Cửa, một người dàn ông thân hình cao lớn sáng chói, từng bước một đi vào trong nhà. Đôi giày da màu đên của anh dẫm trên đất, trầm ổn, hữu lực, coi như gõ ở trong nhà làm trái tim ngoài khác loạn lên
Trong lúc này, trong phòng người nào cũng không nói gì.
Đoàn Chấn Ba dương roi, dừng tại chỗ, có phần không tin vào mắt chính mình.
Tại trong ấn tượng của ông, người này chưa từng bước vào tòa biệt thự này.
"Nữ nhân của anh?" Tô Thi Thi trái tim, không biết tại sao, ở một khắc này nhảy lên đặc biệt lợi hại.
Thực ra là anh!
Không nghĩ tới anh thật sự lại xuất hiện!
"Chú trẻ?" Đoàn Ngọc Lộ trước hết phản ứng kịp, kinh hô một tiếng, nhìn Bùi Dịch lại nhìn đến Tô Thi Thi, bỗng nhiên hiểu rõ chuyện gì, cuống quít trốn ra sau lưng mẹ mình.
Chú trẻ?
Tô Thi Thi muốn tới nghênh tiếp bước chân liền dừng ngay tại chỗ, triệt để ngu ngơ rồi.
Anh là chú trẻ của Đoàn Ngọc Lộ, vậy là gì của cô?,
Buồn cười, cô vậy mà cho rằng anh là vì cô xông Đoàn gia!
Cha Đoàn nhìn thấy Bùi Dịch hiển nhiên cũng cực kỳ ngoài ý muốn, ông phóng hạ roi, có chút kiêng kị nhìn Bùi Dịch: "Tiểu Dịch, cạu sao vậy đến đây?"
Bùi Dịch ánh mắt nhàn nhạt nhìn trên người Tô Thi Thimột chút rồi dừng lại, xác định cô không có việc gì, mới nhìn về hướng Đoàn Chấn Ba: "Không biết người phụ nữ của tôiđã làm gì trêu chọc đại ca mất hứng, để cho đại ca đến gia pháp cũng đã dùng tới rồi."
"Đại ca?"
"Người phụ nữ của cậu?"
Tô Thi Thi cùng Đoàn Chấn Ba mấy người đều đã ngây ngẩn cả người.
Tô Thi Thi trừng lớn mắt, ông nội cô từ lúc nào có con trai lớn như vậy?
Tô Thi Thi ngầm bóp chặt tay, cô đấu không lại Đoàn gia, cũng chẳng muốn vùng vẫy, không rên một tiếng lên xe.
Mỗi một lần Đoàn Ngọc Lộ ăn vạ chỗ cô xong, sẽ về nhà cáo trạng. Rồi người cha bạc tình kia không cần nghe cô giảu thích sẽ kêu cô về không ngừng đánh chửi một trận.
Năm năm trước cô cùng Đoàn gia đoạn tuyệt quan hệ, thề không bao giờ chủ động bước vào Đoàn gia. Không nghĩ tới năm năm sau, vận mệnh lại làm cho bọn họ dây dưa cùng một chỗ.
Bây giờ, ông lại muốn dùng quyền làm cha đối phó cô?
Lúc Tô Thi Thi đến Đoàn gia, cha của cô Đoàn Chấn Ba đang ngồi ở trong phòng khách chờ cô. #_#
Đoàn Chấn Ba nhìn thấy Tô Thi Thi, sắc mặt nhất thời trầm tiếp xuống, quát mắng: "Quỳ xuống cho ta!"
Tô Thi Thi vặn mi, ngẩng đầu thẳng tắp địa nhìn ông: "Đoàn tiên sinh, xin hỏi ông có cái gì quyền gì mà bắt tôi quỳ xuống?"
Lời này vừa nói ra, mẹ Đoàn còn có Đoàn Ngọc Lộ đang ngooffi trong phòng khách đều cả kinh.
Tô Thi Thi bây giờ lớn gan như vậy sao??
"Cô làm phản sao?" Đoàn Chấn Ba trừng to hai mắt, từ trên chỗ ngồi đứng mạnh lên, đối với quản gia đang đứng một bên nói, "Lấy roi tới!"
Tô Thi Thi vô thanh cười lạnh, lại dùng chiêu này phải không?
Đáng tiếc - -
"Ông đã quên, tôi không họ Đoàn, năm năm trước tôi liền theo mẹ tôi đổi thành họ Tô rồi. Tôi cùng Đoàn gia đã đoạn tuyệt quan hệ, ông dùng gia pháp Đoàn gia dụng tại trên người tôi thật không thích hợp." Tô Thi Thi lạnh giọng nói.
Ông lại vẫn xem cô giống như năm năm trước là một tiểu cô nương nhu nhược sao?
Khi ông cùng ông nội cầm roi đánh cô bà nội đều đã chạy tới đỡ cho cô, cô liền dưới đáy lòng nói cho chính mình, từ bây giờ đến mãi sau này, cô cùng họ Đoàn không còn có một chút quan hệ!
"Cô cho là đoạn tuyệt quan hệ tôi liền trừng phạt không được cô rồi hả? Tôi vẫn như cũ là cha của cô!" Đoàn Chấn Ba tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trong nhà trừ bỏ cha ông ra, đều là do ông định đoạt, bây giờ tiểu nha đầu này cũng dám phản kháng rồi hả?
"Nếu không có việc, tôi liền đi trở về. Tôi hôm nay tới, liền là nói cho ông một tiếng, sau này đừng tùy tiện cho người đến bắt tôi đưa về đây, như vậy là trái pháp luật." Tô Thi Thi ánh mắt xẹt qua người dang ngồi ở trên ghế sofa Phương Thanh Hoa, xoay người rời đi.
"Cha, người xem cô ta có thái độ gì! Cướp bạn trai con không nói, bây giờ một chút ý tứ hối cải đều không có! Cha, người nhất định phải phân xử cho con!" Đoàn Ngọc Lộ nói xong liền khóc lên.
Tô Thi Thi lạnh lùng nhìn cô ta, thì ra lại đặt điều viết thêm một cái tội danh mới cho cô. Cướp đoạt bạn trai? Đoàn Chấn Ba còn không biết con gái mình đã kết hôn rồi?
Thật là, mẹ con Đoàn Ngọc Lộ nào dám nói!
"Cô mau giải thích cho rõ chuyện của Ngọc Lộ, bằng không tôi hôm nay liền đánh chết cô!" Đoàn Chấn Ba nói xong đem roi hướng trên mặt đất hung hăng căng lên, "Quỳ xuống nói xin lỗi!"
"Để cho tôi giải thích, nằm mơ đi! Bảo tôi tự mình chà đạp mình sao, tôi không làm được!"
"Cô dám lặp lại lần nữa? Tôi đánh chết..." Đoàn Chấn Ba tức giận đến dương lên roi liền muốn đánh Tô Thi Thi.
Đúng lúc này, cửa truyền đến một đạo lành lạnh thanh âm: "Là ai muốn đánh người phụ nữ của tôi?"
Thình lình xảy ra thanh âm, giống như đêm khuya vang lên tiếng kêu la, dọa chết người.
Trong phòng mấy người thân thể đều là một trận, không hẹn mà cùng nhìn về phía ngoài cửa.
Cửa, một người dàn ông thân hình cao lớn sáng chói, từng bước một đi vào trong nhà. Đôi giày da màu đên của anh dẫm trên đất, trầm ổn, hữu lực, coi như gõ ở trong nhà làm trái tim ngoài khác loạn lên
Trong lúc này, trong phòng người nào cũng không nói gì.
Đoàn Chấn Ba dương roi, dừng tại chỗ, có phần không tin vào mắt chính mình.
Tại trong ấn tượng của ông, người này chưa từng bước vào tòa biệt thự này.
"Nữ nhân của anh?" Tô Thi Thi trái tim, không biết tại sao, ở một khắc này nhảy lên đặc biệt lợi hại.
Thực ra là anh!
Không nghĩ tới anh thật sự lại xuất hiện!
"Chú trẻ?" Đoàn Ngọc Lộ trước hết phản ứng kịp, kinh hô một tiếng, nhìn Bùi Dịch lại nhìn đến Tô Thi Thi, bỗng nhiên hiểu rõ chuyện gì, cuống quít trốn ra sau lưng mẹ mình.
Chú trẻ?
Tô Thi Thi muốn tới nghênh tiếp bước chân liền dừng ngay tại chỗ, triệt để ngu ngơ rồi.
Anh là chú trẻ của Đoàn Ngọc Lộ, vậy là gì của cô?,
Buồn cười, cô vậy mà cho rằng anh là vì cô xông Đoàn gia!
Cha Đoàn nhìn thấy Bùi Dịch hiển nhiên cũng cực kỳ ngoài ý muốn, ông phóng hạ roi, có chút kiêng kị nhìn Bùi Dịch: "Tiểu Dịch, cạu sao vậy đến đây?"
Bùi Dịch ánh mắt nhàn nhạt nhìn trên người Tô Thi Thimột chút rồi dừng lại, xác định cô không có việc gì, mới nhìn về hướng Đoàn Chấn Ba: "Không biết người phụ nữ của tôiđã làm gì trêu chọc đại ca mất hứng, để cho đại ca đến gia pháp cũng đã dùng tới rồi."
"Đại ca?"
"Người phụ nữ của cậu?"
Tô Thi Thi cùng Đoàn Chấn Ba mấy người đều đã ngây ngẩn cả người.
Tô Thi Thi trừng lớn mắt, ông nội cô từ lúc nào có con trai lớn như vậy?
/772
|