Chương 18 Có lỗi với hai kẻ ngu này
"Chị ơi, chị hiểu lầm rồi, em gặp Từ Thượng Minh để nói về chuyện của chị, về phần quần áo, do em sơ ý làm đổ cà phê nên Từ Thượng Minh mới đưa cho em một bộ, em không biết bộ váy này lại đắt như vậy! Em sẽ cởi ra trả Từ Thượng Minh ngay lập tức, chị, chị đừng giận em được không?”
An Thiến ra bộ tủi thân, "Em sẽ không gặp Từ Thượng Minh nữa ... em cũng không nói chuyện với anh ấy nữa được không? ... Chị đừng giận em nữa..."
An Quân cười lạnh, đúng là dẻo miệng, hai ba câu đã tẩy trắng cho bản thân!
"Thiến Thiến, trên cổ của em có vết cái gì? Muỗi đốt sao?" An Quân nghiêng đầu, giơ tay chỉ vào cổ mình.
An Thiến bối rối che cô, lắp bắp nói: "Đúng vậy, em ... bị muỗi đốt..."
An Quân nhếch môi cười – chú nhỏ nói đúng, An Thiến thật sự rất ngốc ...
...
"Xùy, nói dối không biết ngượng, mới tháng năm, muỗi ở đâu ra..."
"Đúng vậy..."
An Thiến xấu hổi đỏ mặt, cô ta phát hiện mình càng nói càng sai, cô ta không thể ở lại đây được nữa.
An Thiến trừng mắt nhìn An Quân, sau đó xoay người chạy ra khỏi ký túc xá.
"Wow, mấy người nhìn thấy chưa ?! Trên cổ cô ta có dấu hôn ..."
"Có vẻ hai người họ đã thật sự xảy ra chuyện gì rồi..."
"Chân nhân bất lộ tướng..."
"Ai nói không phải... nhất là đối tượng còn là bạn trai của chị mình, chậc chậc chậc..."
Các cô gái trong ký túc xá xì xào bạn tán, bọn họ không nén được hưng phấn, muốn truyền tin cực nóng này ra ngoài!
An Quân nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, cô cầm bút, tiếp tục làm bài tập, bộ dạng giống như không liên quan đến mình.
...
Buổi tối tự học ở cấp ba bắt đầu từ lúc sáu giờ, lúc này tin tức về mối quan hệ của An Thiến và Từ Thượng Minh đã lan khắp trường, thậm chí còn có tin tức An Thiến mang thai ...
Lúc An Quân bước vào lớp, phòng học ồn ào bỗng nhiên an tĩnh lại, mọi người đều chăm chú nhìn An Quân lạnh lùng bước vào chỗ của mình.
Vậy mà không khóc? !
Không phải bị Từ Thượng Minh đá sao? !
"Cô gái theo đuổi ngược này đúng là bĩnh tĩnh, phí hết sức chín trâu hai hổ mới theo đuổi được Từ Thượng Minh, vậy mà lại bị em gái mình đào góc tường...”
"Cái gì? Chắc chắn là giả bộ, cũng không biết đã khóc bao nhiêu lần ...”
"Đúng, hẳn là như vậy..."
An Quân ngoảnh mặt làm ngơ trước cuộc thảo luận của mọi người xung quanh, cô lấy sách giáo khoa ra xem lại.
Cuộc sống của năm cuối cấp vốn đã tẻ nhạt buồn chán, vất vả lắm mới bùng phát một tin tức nóng hổi, khiến nhóm học sinh không tể tĩnh tâm học tập, bọn họ đều rỉ tai nhau trao đổi những thông tin nghe được hoặc tự mình tưởng tượng ra.
"An Quân! Cô cút ra đây cho tôi!”
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn đột nhiên vang bên ngoài phòng học, mọi người tiềm vô thức quay lại, suýt nữa sai quai hàm ...
Hóa ra là Từ Thượng Minh!
Từ Thượng Minh tức giận đứng ở cửa, khuôn mặt tuấn tú méo mó đáng sợ.
"An Quân, mẹ kiếp, cô có nghe thấy tôi nói gì không? Cút ra đây cho ông!"
An Quân nhíu mày, không ngờ Từ Thượng Minh sẽ đứng ngoài cửa.
Mà bộ dạng của anh ta, rõ ràng tới đây để hỏi tội, người đứng sau xúi giục anh ta chỉ có thể là An Thiến ...
Có điều...
Vậy mà An Thiến lại tự tin cho rằng Từ Thượng Minh sẽ đến đây đòi lại công đạo cho mình sao? !
Haizz, hôm nay không dọn dẹp đôi cẩu nam nữ này, cô cảm thấy rất có lỗi với hai kẻ ngu xuẩn này!
“Lớp trưởng, gọi giáo viên cho tôi!” An Quân nhìn lớp trưởng đang nghểng cổ xem kịch.
Lớp trưởng: “...”
A a a, tôi muốn xem kịch, tôi có thể không đi không ...
/1792
|