Chủ Tử Xấu Xa

Chương 5

/24


Hắn khẽ đẩy nàng một chút, cả người nàng mất đi thăng bằng nên ngã ngồi lên giường ở phía sau, quần áo trên người cũng theo đó mà tuột ra, hé ra một chút bộ ngực sữa trắng như tuyết.

“Cởi quần áo trên người ra.”

Mới đầu Hồng Liên không có phản ứng đối với mệnh lệnh lạnh lùng của hắn, nhưng nàng biết mình đúng là vẫn nên khuất phục dưới dục vọng của hắn, chứ không nên lại phản kháng một cách chật vật mà tự rước lấy nhục.

Nâng cánh tay nhỏ bé mảnh khảnh lên, nàng cúi đầu yên lặng cởi bỏ quần áo đang mặc trên người.

Ánh mắt của hắn hoàn toàn không hề rời khỏi thân thể nàng từ khi nàng bắt đầu cởi kiện áo khoác thứ nhất theo lời hắn.

Khi nàng cởi xong cái yếm màu đỏ, nàng hình như nghe được tiếng hắn thở hốc vì kinh ngạc, nên không khỏi hoang mang ngẩng đầu lên, thân thể này của nàng hắn xem cũng đã xem hết, sờ cũng đã sờ qua không biết bao nhiêu lần, hắn hẳn là sẽ không còn kích động như vậy nữa mới đúng chứ.

Lúc trước, lúc nàng phát sinh quan hệ với hắn lần đầu tiên, hắn cũng không có phản ứng như vậy.

Nhưng mà nàng phát hiện, gần đây hình như hắn càng lúc càng thích nhìn nàng.

Nàng nhu thuận cởi hết chỉ còn lại một tiết khố nho nhỏ duy nhất, rồi mới nằm ở trên giường lẳng lặng nhắm lại hai mắt, giống như là một pho tượng bé gái bằng ngọc phỉ thúy trầm tĩnh không tỳ vết, đợi hắn sủng ái.

Bộ ngực sữa khéo léo có hình dạng tuyệt đẹp, rất tròn mà đứng thẳng, tuyết trắng như tượng, phía trên còn hơi thoáng một chút hồng hồng càng tôn vẻ đẹp như tiên, không khí lạnh trong phòng làm cho nụ hoa đỏ hồng trên đỉnh co rút nhanh, nhanh chóng làm hạ phúc của hắn xôn xao lay động.

Nhưng không biết vì sao mà nàng càng tỏ ra nhu thuận thì hắn càng nóng nảy.

“Tối nay có trò vui mới đó”

“Cái gì?” Nàng khó hiểu mở to mắt.

“Ta muốn lệnh cho Lôi chờ ngoài cửa.”

“Vì sao?”

“Ta là chủ nhân của hắn, muốn hắn thế nào thì hắn phải làm thế đó.”

Hồng Liên sửng sốt một chút, rồi mới bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt nàng đỏ lên kinh ngạc nhìn hắn, “Ngươi không thể làm như vậy.”

“Nếu ngươi không kêu ra tiếng thì chắc hẳn hắn cũng sẽ không biết chúng ta đang làm gì.”

Cái gì gọi là “chắc hẳn sẽ không”? Cái gì gọi là “nàng không kêu ra tiếng”?

Nàng cũng rất muốn khống chế tốt chính bản thân mình để không kêu ra tiếng, nhưng nàng biết loại chuyện này nàng rất khó khống chế được, mà điểm này, Nguyệt Hiên Hoa tất nhiên cũng biết rất rõ.

Nói cách khác...... Căn bản chính là hắn cố ý.

“Ta không tin ngươi phải làm như vậy.”

Vẻ tuấn mỹ trên mặt Nguyệt Hiên Hoa chậm rãi hiện lên một chút nét cười như ác ma, “Lôi.”

Tiếng gọi uy nghiêm lập tức được một thanh âm khác ngoài cửa đáp lại, “Có.”

Nguyệt Hiên Hoa tựa đầu sát vào bên tai của nàng, xấu xa nói: “Muốn gọi hắn tiến vào không? Ngươi bây giờ đang trần như nhộng đó!”

“Không cần.” Hồng Liên đem tay ôm chặt lấy chính mình. Thân thể của nàng đã bị nam nhân này xem hết suốt lượt là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng bắt buộc nàng lại bị một nam nhân khác, nhất là một nam nhân mà nàng xem là một đại ca thân thiết, đến đây nhìn nàng là một việc vượt quá mức chịu đựng của nàng.

“Vì sao không cần? Chẳng phải ngươi vẫn rất khát vọng có thể yêu thương nhung nhớ hắn hay sao? Chỉ tiếc rằng ta không có khoan hồng độ lượng đến độ cùng chia xẻ nữ nhân với bộ hạ đi theo ta, cho nên ngươi chỉ có thể hết hy vọng mà thôi.”

Sắc mặt Hồng Liên hơi hơi trắng xanh, trong lòng bất an nghĩ, ‘đừng nói là hắn thật sự từng có ý niệm như vậy trong đầu nha?’

Chia xẻ nàng với một nam nhân khác?

“Nguyệt...... Đừng như vậy......” Nàng thần trí run run, nhẹ giọng thốt ra.

Lúc này Nguyệt Hiên Hoa cũng không giống như với trước kia luôn không thể tự chủ mà bổ nhào vào đè lên thân thể nàng, rồi mới bá đạo xâm nhập vào thân mình ngọt ngào của nàng, mà lần này lại đưa tay kéo đôi bàn tay nhỏ bé của nàng đang ôm chặt lấy khuôn ngực, đem chúng nó kéo lên đặt trên đỉnh đầu của nàng, một tay kia giống như tràn ngập ma lực ra sức vuốt ve bộ ngực sữa của nàng.

Hồng Liên lần nào cũng không thể kháng cự được với những âu yếm này của hắn, cảm giác như mỗi tấc da thịt của mình đều như bị đốt cháy nóng bỏng, không ngừng thiêu đốt nàng, như muốn nàng hòa tan hoàn toàn khi nằm trên khuỷu tay của hắn.

“A......” Cái miệng nhỏ mọng đỏ lơ đãng thoát ra tiếng rên rỉ mất hồn, nhưng rồi nàng lập tức cắn môi dưới, không muốn làm cho người ở bên ngoài nghe được.

“Sao vậy? Không dám kêu ra tiếng sao?” Hắn ác liệt ép hỏi, “làm cho nam nhân bên ngoài cũng nghe được một chút tiếng kêu mất hồn của ngươi đi!”

“Không cần!”

Hắn không ngừng đặt môi hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang nóng hồng lên của nàng, ngón tay tà ác tiếp tục khiêu khích nụ hoa nhỏ vô cùng mẫn cảm trước ngực nàng, yêu thích vuốt ve không rời tay bầu ngực rất tròn của nàng, khoái cảm mãnh liệt nhưng lại rất thoải mái nhanh chóng lan tràn đến toàn thân trên dưới của nàng.

“Nói, không phải là hắn đã từng muốn hưởng qua hương vị của ngươi chứ?” Hắn ghen tị muốn phát điên.

“Không!”

Có lẽ là vì câu phủ nhận được thốt ra quá nhanh nên lại có tác dụng ngược lại, lại làm cho hắn nghĩ rằng nàng đang nói dối.

“Ta không tin, bằng không vì sao bây giờ ngươi lại nhăn nhó trước mỗi cái xiết, không hề giống như trước đây luôn phóng đãng hưởng thụ?”

Hồng Liên khẽ cắn môi dưới, nghĩ mình không nên nói nữa.

Thật ra, hắn nói không sai một chút nào, tuy rằng nàng cũng không muốn thừa nhận, nhưng mỗi khi được hắn ôm ấp, nàng thật sự càng lúc càng giống như một dâm phụ, tham luyến vòng ôm của hắn.

“Sao? Ta nói đúng chứ?” Ánh mắt Nguyệt Hiên Hoa lạnh như băng, lạnh lùng ép hỏi.

“Không phải, ta chỉ có một nam nhân là ngươi mà thôi.” Nàng nhẹ giọng nói nhỏ.

“Phải không?” Hắn đột nhiên cúi đầu, há mồm ngậm chặt nụ hoa đang thẹn thùng xấu hổ trên ngực nàng, rồi mới mút liếm thật sâu làm nàng run run không nhịn được, “Nụ hoa nhỏ xinh lại mềm mại như vậy chỉ có một mình ta độc hưởng, ngươi có cảm thấy rất đáng tiếc hay không? Có nghĩ tới đem nó chia xẻ với một nam nhân khác hay không?”

“Không có, không có.” Nàng vừa yếu ớt kháng cự khoái cảm đang từ từ lan tràn khắp thân thể, lại vừa muốn kháng cự việc hắn cố ý dụ dỗ muốn nàng vô tình thốt ra lời nói sai, thật sự là rất vất vả.

“Sao vậy? Mất hứng à?” Hắn rất không thích khi nhìn thấy nàng vì tên nam nhân khác mà phản kháng hắn.

“Ta...... Không có.” Nàng thùy mỵ hạ mắt xuống, dáng vẻ đáng thương nói xong, hàng lông mi dày đậm phủ bóng trên da mặt trắng nõn hơi điểm một chút đỏ ửng thành một bóng ảnh mê người, càng làm tăng thêm một loại cảm giác mụ mị muốn chiếm đoạt của nam nhân.

“Chẳng lẽ ngươi quên, ngày đó nếu không có ta thì khả năng hiện tại người bạn cùng giường với ngươi có khi còn thê thảm hơn? Có lẽ ngươi đã đang lưu lạc ở yên hoa, trở thành một kỹ nữ môi đỏ mọng ngàn người hôn, cánh tay ngọc vạn người cầm rồi.”

Đúng vậy! Nàng làm sao có thể quên được cái ngày nào đó?

Cái ngày đã hoàn toàn biến đổi nhân sinh số kiếp của nàng đó, cũng là cái ngày tàn nhẫn đem nàng từ một tiểu thư thiên chân vô tà trước kia biến thành một nữ nhân đó......

Nàng vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ quên.


/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status