Trên hư không, Di Thiên Kim Mâu toả ra vô số lôi quang chói loà, khí tức lôi kiếp mang tính huỷ diệt bùng nổ mạnh mẽ.
- Lôi Kiếp Đồng Diệm!
Triệu Phong thích phòng toàn bộ lôi kiếp chi lực.
Uỳnh!
Phừng!
Lôi kiếp bùng nổ ở bề mặt linh hồn Diệt Thế Hắc Giao Long, gây ra sự huỷ diệt tàn khốc.
- Á!!!
Diệt Thế Hắc Giao Long cảm giác được bề mặt linh hồn mình như đến một thế giới lôi điện chịu sự giày vò của vạn lôi.
Vù!!!
Sau khi thi triển công kích đồng thuật mang tính huỷ diệt, Di Thiên Chi Mâu trên không trung biến mất, mắt của Triệu Phong cũng trở lại bình thường.
- Vẫn chưa chết!
Tâm thần Triệu Phong bỗng chùng xuống.
Sinh mệnh lực của Diệt Thế Hắc Giao Long quả thực khiến Triệu Phong phải chấn kinh.
Giờ cuối cùng Triệu Phong cũng hiểu ra tại sao Cổ Thần Tà Dương năm đó lại phong ấn Diệt Thế Hắc Giao Long. Vì hắn căn bản không giết chết được con Hắc Giao Long này.
Dù sao Hắc Giao Long cũng có một chút huyết mạch của Diệt Thế Long Tộc.
Tuy thực lực của Diệt Thế Hắc Giao Long giờ đã giảm mạnh nhưng muốn giết hắn thì Triệu Phong vẫn còn rất khó khăn.
Vút!
Triệu Phong chớp mắt lại gần Diệt Thế Hắc Giao Long thêm một đoạn.
- Huyễn Cấm Mê Vực.
Con mắt trái của Triệu Phong phát ra đồng lực ý chí kinh người, diễn biến thành thế giới mê cung màu tử kim, có sức hấp dẫn chí mạng.
Diệt Thế Hắc Giao Long vừa thoát khỏi sự đau đớn do Lôi Kiếp Đồng Diệm gây ra, tinh thần ý thức của hắn liền bị mắt trái của Triệu Phong hút vào một thế giới huyễn cảnh.
Nhưng không lâu sau Diệt Thế Hắc Giao Long liền xuất hiện nét mặt vùng vẫy.
Hơn nữa vết thương trên người Diệt Thế Hắc Giao Long cũng đã cơ bản hồi phục.
Ngay cả Hủy Diệt Bản Nguyên Không Gian trong cơ thể hắn suýt nữa bị phá vỡ giờ cũng đã tự bình phục.
- Không hổ là Diệt Thế Long Thể.
Triệu Phong không kìm được kinh thán.
Thể chất của Diệt Thế Hắc Giao Long còn mạnh hơn Thánh Lôi Thể của Triệu Phong gấp mấy lần.
- Triệu Phong…
Lúc này, Diệt Thế Hắc Giao Long khó khăn lên tiếng.
- Đồng lực ý chí và lôi kiếp chi lực của ngươi đã sắp cạn rồi đúng không. Ngươi không giết được ta đâu.
Diệt Thế Hắc Giao Long cảm nhận được sự thay đổi của đồng lực ý chí của Triệu Phong, vẻ mặt mang sự đắc ý.
Sắc mặt Triệu Phong hơi tối lại, không nói gì.
Nhưng Diệt Thế Hắc Giao Long quả thật nói không sai.
Lôi kiếp chi lực của Triệu Phong giờ đã cạn, đồng lực ý chí cũng chẳng còn bao nhiêu.
Khi thi triển Di Thiên Chi Mâu, đồng lực ý chí tiêu hao sẽ cực lớn, hơn nữa Triệu Phong lại thi triển hai lần. Trong trạng thái Di Thiên Chi Mâu, thi triển nhiều loại đồng thuật công kích thậm chí còn phát động thần mâu ngưng thị trong thời gian dài.
Ngoài ra, thần lực của Triệu Phong cũng đã cạn.
Tuy Diệt Thế Hắc Giao Long lúc này rất yếu, nhưng Triệu Phong muốn giết hắn cũng rất khó khăn.
- Không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng không thoát được đâu!
Vẻ mặt Triệu Phong lạnh băng.
Hắn đã sử dụng quá nhiều Diệt Thế Bản Nguyên chi lực, cộng với việc Bản Nguyên Không Gian bị phá vỡ, mất đi rất nhiều Hủy Diệt Bản Nguyên chi lực. Giờ Diệt Thế Hắc Giao Long cùng lắm dùng luồng năng lượng này ổn định thực lực ở mức độ Thánh Vương.
Một khi dừng sử dụng Hủy Diệt Bản Nguyên chi lực, cảnh giới của Diệt Thế Hắc Giao Long sẽ tụt xuống không phanh.
Vù!
Sau lưng Triệu Phong trào lên một tầng huyễn ảnh mê vụ, hòa vào với không gian.
Lập tức Triệu Phong và Diệt Thế Hắc Giao Long đều nằm ở giữa trung tâm mê cung.
- Với trạng thái hiện nay, ngươi không thể thoát đâu!
Triệu Phong thản nhiên nói.
Linh hồn ý chí của Diệt Thế Hắc Giao Long đã bị Triệu Phong công kích nhiều lần, lúc này đã rất suy nhược. Chỉ có điều đồng lực ý chí của Triệu Phong cũng đã cạn kiệt, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của tiểu thế giới.
- Cùng lên!
Triệu Phong hô lớn.
Ngay lập tức Tiểu Tặc Miêu và Triệu Vạn cùng lao tới.
- Kim Nhuệ Chi Kiếm!
- Tấn Tật Chi Nhẫn!
Triệu Vạn thi triển Vạn Tượng Chi Mâu, không ngừng phá hủy thân thể Diệt Thế Hắc Giao Long.
Đồng thời Tiểu Tặc Miêu cũng dùng Thần khí trong tay cắt thân thể của Diệt Thế Hắc Giao Long.
Tuy nó không truyền năng lượng thúc đẩy Thần khí, nhưng với độ sắc vốn có của Thần khí thì vẫn tạo được vết thương lớn.
- Á!!!
Dứoi sức mạnh của tiểu thế giới, tinh thần ý chí của Diệt Thế Hắc Giao Long bị che khuất gần như hoàn toàn, chỉ có thể bó tay chịu đánh.
- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng!
Triệu Phong truyền phong lôi chi lực và Thánh Lôi Thể Phách, đánh ra một đạo chưởng ảnh kim lôi.
Uỳnh! Bùm!
Thân thể của Diệt Thế Hắc Giao Long, dưới sự đánh hội đồng đó, một lần nữa lại bị tơi tả.
Công kích cấp Thánh Chủ có thể xuyên qua vật chất linh hồn, vẫn tạo được thương thế nhất định với linh hồn của Diệt Thế Hắc Giao Long.
- Đáng ghét, ta..
Diệt Thế Hắc Giao Long khóc không ra nước mắt.
Bây giờ hắn rất muốn cho tự bạo, nhưng Phạm Luân Cổ Âm Điện và Bạch Lâm đều đã thoát khỏi Bản Nguyên Không Gian của hắn. Triệu Phong cũng có thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi phát nổ của hắn.
Cũng có nghĩa là nếu giờ hắn tự bạo thì coi như tự sát, chẳng có ảnh hưởng gì.
Đúng lúc đó.
Xung quanh không gian xuất hiện một tấm màn ánh sáng bọc lấy tất cả.
- Đây là…Vạn Tượng Không Gian?
Sắc mặt Diệt Thế Hắc Giao Long kinh hãi.
Một luồng sức mạnh không thể chống cự lan tỏa khắp không gian.
Bỗng chốc, cả không gian xuất hiện năng lượng thuộc tính Thổ vô cùng vô tận, áp chế hoàn toàn Diệt Thế Hắc Giao Long.
Luồng năng lượng này khiến Diệt Thế Hắc Giao Long không thể động đậy được dù chỉ một ngón tay.
- Lực Phách Lôi Vực!
Triệu Phong vận dụng Phong Lôi Thánh Lực, thích phóng lực phách trọng lực lĩnh vực, phối hợp với năng lượng Thổ ở xung quanh, tạo nên sự áp chế mạnh mẽ lên Diệt Thế Hắc Giao Long.
Meo!
Trong tay Tiểu Tặc Miêu xuất hiện một cây roi Ám Kim Long Xà Tiên, quấn chặt lấy Diệt Thế Hắc Giao Long.
Toàn thân Diệt Thế Hắc Giao Long tê dại, đồng thời hắn cũng cảm thấy năng lượng trong cơ thể đang bị hút dần.
- Triệu Phong, ngươi muốn làm gì…
Diệt Thế Hắc Giao Long có dự cảm không lành.
Hắn có thể nhận ra tất cả đều nằm trong dự tính của Triệu Phong.
Vù!
Tiểu Tặc Miêu há mồm, Vân Tàm Tiên Điệp cũng xuất hiện trong không gian.
Vân Tàm Tiên Điệp vội vàng thích phóng Vân Tàm Tiên Tơ và Thái Mộng Hoa Phấn, lại tạo thêm một tầng áp chế với Diệt Thế Hắc Giao Long.
- Đáng ghét…
Toàn thân Diệt Thế Hắc Giao Long mềm nhũn không chút sức lực, chân nguyên huyết mạch dần mất kiểm soát.
- Diệt Thế Hắc Giao Long, ta vừa hay đang thiếu tọa kỵ phi hành.
Triệu Phong hàm tiếu nói.
Diệt Thế Hắc Giao Long nghe thế suýt nữa đã thổ huyết. Hắn lúc này đến cả suy nghĩ phản kháng cũng khó có thể nghĩ được.
Vù vù!
Vân Tàm Tiên Điệp đáp xuống đỉnh đầu Diệt Thế Hắc Giao Long, không ngừng thích phóng Thái Mộng Hoa Phấn.
- Tốt, giờ là lúc thực lực Diệt Thế Hắc Giao Long yếu nhất, sức phòng ngự cũng thấp nhất.
Triệu Phong nghiêm nghị, vận lực mắt trái.
Vù!
Một đạo đồng lực thủy văn hiện ra xung quanh người Diệt Thế Hắc Giao Long.
Tiếp đó Diệt Thế Hắc Giao Long liền bị Thánh Giáo hút vào không gian thần mâu.
- Đã không giết được Diệt Thế Hắc Giao Long thì chi bằng dần dần hạ thấp giá trị hắn xuống vậy.
Triệu Phong thở phào.
Nhưng Triệu Phong lúc này đã tiêu hao quá lớn, đồng lực ý chí hư nhược, không thể làm gì được Diệt Thế Hắc Giao Long nữa, chỉ có thể tạm thời nhốt hắn trong không gian thần mâu.
Bỗng chốc tất cả dị tượng trong hư không đều biến mất, mọi thứ trở lại bình thường.
Lúc này Triệu Phong chú ý tới Phạm Luân Cổ Âm Điện.
- Cầm Âm, xin lỗi, ta đến muộn.
Triệu Phong thể hiện ý tạ lỗi với Liễu Cầm Âm.
Dù sao Diệt Thế Hắc Giao Long tới là nhằm vào Liễu Cầm Âm, nguyên nhân cũng là do Triệu Phong.
Vút!
Rồi Triệu Phong đưa Phạm Luân Cổ Âm Điện tới Thiên Cầm Vực.
Sự xuất hiện của Triệu Phong đã gây nên cơn chấn động lớn ở Thiên Cầm Vực.
Cường giả của cả Thiên Cầm Vực không ai là không run rẩy nằm rạp dưới đất, chỉ sợ vị cường giả này không vui.
- Thiên Cầm Cung Chủ, ta tới trả Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Triệu Phong đáp xuống Thiên Cầm Thánh Cung, nói.
- Đa tạ tiền bối đã đoạt lại được truyền thừa thánh địa của bản cung từ tay dị tộc. Ân tình này Thiên Cầm Thánh Cung không biết lấy gì báo đáp…
Thiên Cầm Cung Chủ sợ hãi…
Nàng ta không thể tưởng tượng được nam tử này làm thế nào mà đoạt được Phạm Luân Cổ Âm Điện từ trong tay Diệt Thế Hắc Giao Long.
Nhưng nàng càng hiếu kỳ việc tại sao Triệu Phong lại giúp Thiên Cầm Thánh Cung hơn.
- Dám hỏi tiền bối có phải Tả Đồng Thiên Quân danh chấn Thương Hải năm đó?
Đúng lúc đó, Lý Tuyết Di trong lòng thấp thỏm, run run hỏi.
Tuy người nam tử này tướng mạo khác với Triệu Phong, nhưng nàng cảm thấy cách ăn mặc và khí chất của hắn rất giống Triệu Phong.
Cả Thiên Cầm Thánh Cung bỗng chốc yên lặng đến đáng sợ.
Sắc mặt Thiên Cầm Thánh Chủ bỗng biến đổi, chuẩn bị giải thích.
- Là ta.
Triệu Phong đáp.
Nghe câu trả lời của Triệu Phong, Thiên Cầm Cung Chủ và Lý Tuyết Di bỗng chấn động, vẫn không dám tin.
Họ không dám tưởng tượng, Triệu Phong hồi đó chỉ là cảnh giới Vương Giả nay đã trưởng thành tới mức này. Ngay cả Huyền Quang Thánh Chủ cũng chỉ là bộc nhân của hắn. Diệt Thế Hắc Giao Long khủng bố đến vậy vẫn bại trong tay hắn.
Uỳnh!
Triệu Phong thả Phạm Luân Cổ Âm Điện về chỗ cũ.
Rồi lấy ra một số thứ quý giá mà cả Huyền Quang Thánh Chủ cũng phát điên, đưa cho Thiên Cầm Cung Chủ.
Dù sao lần đó cũng là Triệu Phong nhờ có Thiên Cầm Thánh Chủ mà hắn gặp Liễu Cầm Hâm. Mà Tử Vong Đại Đế cũng là bị Triệu Phong dẫn tới đây, tạo nên tai họa hủy diệt cho Thiên Cầm Thánh Cung, còn khiến phu quân của vị cung chủ đây mất mạng.
Sau đó Triệu Phong cáo từ Thiên Cầm Thánh Cung, chuẩn bị rời đi.
- Đã tới rồi thì trở về Thanh Hoa Vực một chuyến vậy.
Triệu Phong nhìn về phía xa với một chút hoài niệm.
Đúng lúc đó, cửa vào Phạm Luân Cổ Âm Điện chầm chậm mở ra, một đạo thân ảnh thanh lệ thoát tục, đẹp tựa tiên tử bước ra từ tranh đi ra.
- Ta về cùng ngươi.
Liễu Cầm Âm nói.
- Đi thôi.
Triệu Phong hơi khựng lại rồi mỉm cười.
Liễu Cầm Âm trở về Phạm Luân Cổ Âm Điện nhất định đã trải qua điều gì đó. Mà lúc này nàng có thể tự do rời khỏi Phạm Luân Cổ Âm Điện có lẽ là nó đã chấp nhận sự tồn tại của Liễu Cầm Âm.
Với Phạm Luân Cổ Âm Điện, Triệu Phong cũng từng có tiếp xúc, nhưng cho dù hắn lúc này cũng chưa thể nhìn thấu được nó.
Một tháng sau, Triệu Phong và Liễu Cầm Âm tới Cổ Thanh Quần Đảo Vực.
Hai người vượt qua mọi trở lực, trực tiếp đáp xuống Thanh Hoa Vực.
Lúc này, tại một tòa cổ điện đỏ nguy nga thâm nghiêm trên đại lục trong Thanh Hoa Vực.
Bên trong một tòa lầu các bao phủ bởi quỷ khí, xuất hiện một bộ xương trắng đáng sợ. Trên những cái xơng màu kim ngân đan xen tỏa ra khí tức quỷ đạo kinh người.
Bỗng trong mắt đầu lâu đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa u ám.
- Hắn trở lại rồi.
- Lôi Kiếp Đồng Diệm!
Triệu Phong thích phòng toàn bộ lôi kiếp chi lực.
Uỳnh!
Phừng!
Lôi kiếp bùng nổ ở bề mặt linh hồn Diệt Thế Hắc Giao Long, gây ra sự huỷ diệt tàn khốc.
- Á!!!
Diệt Thế Hắc Giao Long cảm giác được bề mặt linh hồn mình như đến một thế giới lôi điện chịu sự giày vò của vạn lôi.
Vù!!!
Sau khi thi triển công kích đồng thuật mang tính huỷ diệt, Di Thiên Chi Mâu trên không trung biến mất, mắt của Triệu Phong cũng trở lại bình thường.
- Vẫn chưa chết!
Tâm thần Triệu Phong bỗng chùng xuống.
Sinh mệnh lực của Diệt Thế Hắc Giao Long quả thực khiến Triệu Phong phải chấn kinh.
Giờ cuối cùng Triệu Phong cũng hiểu ra tại sao Cổ Thần Tà Dương năm đó lại phong ấn Diệt Thế Hắc Giao Long. Vì hắn căn bản không giết chết được con Hắc Giao Long này.
Dù sao Hắc Giao Long cũng có một chút huyết mạch của Diệt Thế Long Tộc.
Tuy thực lực của Diệt Thế Hắc Giao Long giờ đã giảm mạnh nhưng muốn giết hắn thì Triệu Phong vẫn còn rất khó khăn.
Vút!
Triệu Phong chớp mắt lại gần Diệt Thế Hắc Giao Long thêm một đoạn.
- Huyễn Cấm Mê Vực.
Con mắt trái của Triệu Phong phát ra đồng lực ý chí kinh người, diễn biến thành thế giới mê cung màu tử kim, có sức hấp dẫn chí mạng.
Diệt Thế Hắc Giao Long vừa thoát khỏi sự đau đớn do Lôi Kiếp Đồng Diệm gây ra, tinh thần ý thức của hắn liền bị mắt trái của Triệu Phong hút vào một thế giới huyễn cảnh.
Nhưng không lâu sau Diệt Thế Hắc Giao Long liền xuất hiện nét mặt vùng vẫy.
Hơn nữa vết thương trên người Diệt Thế Hắc Giao Long cũng đã cơ bản hồi phục.
Ngay cả Hủy Diệt Bản Nguyên Không Gian trong cơ thể hắn suýt nữa bị phá vỡ giờ cũng đã tự bình phục.
- Không hổ là Diệt Thế Long Thể.
Triệu Phong không kìm được kinh thán.
Thể chất của Diệt Thế Hắc Giao Long còn mạnh hơn Thánh Lôi Thể của Triệu Phong gấp mấy lần.
- Triệu Phong…
Lúc này, Diệt Thế Hắc Giao Long khó khăn lên tiếng.
- Đồng lực ý chí và lôi kiếp chi lực của ngươi đã sắp cạn rồi đúng không. Ngươi không giết được ta đâu.
Diệt Thế Hắc Giao Long cảm nhận được sự thay đổi của đồng lực ý chí của Triệu Phong, vẻ mặt mang sự đắc ý.
Sắc mặt Triệu Phong hơi tối lại, không nói gì.
Nhưng Diệt Thế Hắc Giao Long quả thật nói không sai.
Lôi kiếp chi lực của Triệu Phong giờ đã cạn, đồng lực ý chí cũng chẳng còn bao nhiêu.
Khi thi triển Di Thiên Chi Mâu, đồng lực ý chí tiêu hao sẽ cực lớn, hơn nữa Triệu Phong lại thi triển hai lần. Trong trạng thái Di Thiên Chi Mâu, thi triển nhiều loại đồng thuật công kích thậm chí còn phát động thần mâu ngưng thị trong thời gian dài.
Ngoài ra, thần lực của Triệu Phong cũng đã cạn.
Tuy Diệt Thế Hắc Giao Long lúc này rất yếu, nhưng Triệu Phong muốn giết hắn cũng rất khó khăn.
- Không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng không thoát được đâu!
Vẻ mặt Triệu Phong lạnh băng.
Hắn đã sử dụng quá nhiều Diệt Thế Bản Nguyên chi lực, cộng với việc Bản Nguyên Không Gian bị phá vỡ, mất đi rất nhiều Hủy Diệt Bản Nguyên chi lực. Giờ Diệt Thế Hắc Giao Long cùng lắm dùng luồng năng lượng này ổn định thực lực ở mức độ Thánh Vương.
Một khi dừng sử dụng Hủy Diệt Bản Nguyên chi lực, cảnh giới của Diệt Thế Hắc Giao Long sẽ tụt xuống không phanh.
Vù!
Sau lưng Triệu Phong trào lên một tầng huyễn ảnh mê vụ, hòa vào với không gian.
Lập tức Triệu Phong và Diệt Thế Hắc Giao Long đều nằm ở giữa trung tâm mê cung.
- Với trạng thái hiện nay, ngươi không thể thoát đâu!
Triệu Phong thản nhiên nói.
Linh hồn ý chí của Diệt Thế Hắc Giao Long đã bị Triệu Phong công kích nhiều lần, lúc này đã rất suy nhược. Chỉ có điều đồng lực ý chí của Triệu Phong cũng đã cạn kiệt, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của tiểu thế giới.
- Cùng lên!
Triệu Phong hô lớn.
Ngay lập tức Tiểu Tặc Miêu và Triệu Vạn cùng lao tới.
- Kim Nhuệ Chi Kiếm!
- Tấn Tật Chi Nhẫn!
Triệu Vạn thi triển Vạn Tượng Chi Mâu, không ngừng phá hủy thân thể Diệt Thế Hắc Giao Long.
Đồng thời Tiểu Tặc Miêu cũng dùng Thần khí trong tay cắt thân thể của Diệt Thế Hắc Giao Long.
Tuy nó không truyền năng lượng thúc đẩy Thần khí, nhưng với độ sắc vốn có của Thần khí thì vẫn tạo được vết thương lớn.
- Á!!!
Dứoi sức mạnh của tiểu thế giới, tinh thần ý chí của Diệt Thế Hắc Giao Long bị che khuất gần như hoàn toàn, chỉ có thể bó tay chịu đánh.
- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng!
Triệu Phong truyền phong lôi chi lực và Thánh Lôi Thể Phách, đánh ra một đạo chưởng ảnh kim lôi.
Uỳnh! Bùm!
Thân thể của Diệt Thế Hắc Giao Long, dưới sự đánh hội đồng đó, một lần nữa lại bị tơi tả.
Công kích cấp Thánh Chủ có thể xuyên qua vật chất linh hồn, vẫn tạo được thương thế nhất định với linh hồn của Diệt Thế Hắc Giao Long.
- Đáng ghét, ta..
Diệt Thế Hắc Giao Long khóc không ra nước mắt.
Bây giờ hắn rất muốn cho tự bạo, nhưng Phạm Luân Cổ Âm Điện và Bạch Lâm đều đã thoát khỏi Bản Nguyên Không Gian của hắn. Triệu Phong cũng có thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi phát nổ của hắn.
Cũng có nghĩa là nếu giờ hắn tự bạo thì coi như tự sát, chẳng có ảnh hưởng gì.
Đúng lúc đó.
Xung quanh không gian xuất hiện một tấm màn ánh sáng bọc lấy tất cả.
- Đây là…Vạn Tượng Không Gian?
Sắc mặt Diệt Thế Hắc Giao Long kinh hãi.
Một luồng sức mạnh không thể chống cự lan tỏa khắp không gian.
Bỗng chốc, cả không gian xuất hiện năng lượng thuộc tính Thổ vô cùng vô tận, áp chế hoàn toàn Diệt Thế Hắc Giao Long.
Luồng năng lượng này khiến Diệt Thế Hắc Giao Long không thể động đậy được dù chỉ một ngón tay.
- Lực Phách Lôi Vực!
Triệu Phong vận dụng Phong Lôi Thánh Lực, thích phóng lực phách trọng lực lĩnh vực, phối hợp với năng lượng Thổ ở xung quanh, tạo nên sự áp chế mạnh mẽ lên Diệt Thế Hắc Giao Long.
Meo!
Trong tay Tiểu Tặc Miêu xuất hiện một cây roi Ám Kim Long Xà Tiên, quấn chặt lấy Diệt Thế Hắc Giao Long.
Toàn thân Diệt Thế Hắc Giao Long tê dại, đồng thời hắn cũng cảm thấy năng lượng trong cơ thể đang bị hút dần.
- Triệu Phong, ngươi muốn làm gì…
Diệt Thế Hắc Giao Long có dự cảm không lành.
Hắn có thể nhận ra tất cả đều nằm trong dự tính của Triệu Phong.
Vù!
Tiểu Tặc Miêu há mồm, Vân Tàm Tiên Điệp cũng xuất hiện trong không gian.
Vân Tàm Tiên Điệp vội vàng thích phóng Vân Tàm Tiên Tơ và Thái Mộng Hoa Phấn, lại tạo thêm một tầng áp chế với Diệt Thế Hắc Giao Long.
- Đáng ghét…
Toàn thân Diệt Thế Hắc Giao Long mềm nhũn không chút sức lực, chân nguyên huyết mạch dần mất kiểm soát.
- Diệt Thế Hắc Giao Long, ta vừa hay đang thiếu tọa kỵ phi hành.
Triệu Phong hàm tiếu nói.
Diệt Thế Hắc Giao Long nghe thế suýt nữa đã thổ huyết. Hắn lúc này đến cả suy nghĩ phản kháng cũng khó có thể nghĩ được.
Vù vù!
Vân Tàm Tiên Điệp đáp xuống đỉnh đầu Diệt Thế Hắc Giao Long, không ngừng thích phóng Thái Mộng Hoa Phấn.
- Tốt, giờ là lúc thực lực Diệt Thế Hắc Giao Long yếu nhất, sức phòng ngự cũng thấp nhất.
Triệu Phong nghiêm nghị, vận lực mắt trái.
Vù!
Một đạo đồng lực thủy văn hiện ra xung quanh người Diệt Thế Hắc Giao Long.
Tiếp đó Diệt Thế Hắc Giao Long liền bị Thánh Giáo hút vào không gian thần mâu.
- Đã không giết được Diệt Thế Hắc Giao Long thì chi bằng dần dần hạ thấp giá trị hắn xuống vậy.
Triệu Phong thở phào.
Nhưng Triệu Phong lúc này đã tiêu hao quá lớn, đồng lực ý chí hư nhược, không thể làm gì được Diệt Thế Hắc Giao Long nữa, chỉ có thể tạm thời nhốt hắn trong không gian thần mâu.
Bỗng chốc tất cả dị tượng trong hư không đều biến mất, mọi thứ trở lại bình thường.
Lúc này Triệu Phong chú ý tới Phạm Luân Cổ Âm Điện.
- Cầm Âm, xin lỗi, ta đến muộn.
Triệu Phong thể hiện ý tạ lỗi với Liễu Cầm Âm.
Dù sao Diệt Thế Hắc Giao Long tới là nhằm vào Liễu Cầm Âm, nguyên nhân cũng là do Triệu Phong.
Vút!
Rồi Triệu Phong đưa Phạm Luân Cổ Âm Điện tới Thiên Cầm Vực.
Sự xuất hiện của Triệu Phong đã gây nên cơn chấn động lớn ở Thiên Cầm Vực.
Cường giả của cả Thiên Cầm Vực không ai là không run rẩy nằm rạp dưới đất, chỉ sợ vị cường giả này không vui.
- Thiên Cầm Cung Chủ, ta tới trả Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Triệu Phong đáp xuống Thiên Cầm Thánh Cung, nói.
- Đa tạ tiền bối đã đoạt lại được truyền thừa thánh địa của bản cung từ tay dị tộc. Ân tình này Thiên Cầm Thánh Cung không biết lấy gì báo đáp…
Thiên Cầm Cung Chủ sợ hãi…
Nàng ta không thể tưởng tượng được nam tử này làm thế nào mà đoạt được Phạm Luân Cổ Âm Điện từ trong tay Diệt Thế Hắc Giao Long.
Nhưng nàng càng hiếu kỳ việc tại sao Triệu Phong lại giúp Thiên Cầm Thánh Cung hơn.
- Dám hỏi tiền bối có phải Tả Đồng Thiên Quân danh chấn Thương Hải năm đó?
Đúng lúc đó, Lý Tuyết Di trong lòng thấp thỏm, run run hỏi.
Tuy người nam tử này tướng mạo khác với Triệu Phong, nhưng nàng cảm thấy cách ăn mặc và khí chất của hắn rất giống Triệu Phong.
Cả Thiên Cầm Thánh Cung bỗng chốc yên lặng đến đáng sợ.
Sắc mặt Thiên Cầm Thánh Chủ bỗng biến đổi, chuẩn bị giải thích.
- Là ta.
Triệu Phong đáp.
Nghe câu trả lời của Triệu Phong, Thiên Cầm Cung Chủ và Lý Tuyết Di bỗng chấn động, vẫn không dám tin.
Họ không dám tưởng tượng, Triệu Phong hồi đó chỉ là cảnh giới Vương Giả nay đã trưởng thành tới mức này. Ngay cả Huyền Quang Thánh Chủ cũng chỉ là bộc nhân của hắn. Diệt Thế Hắc Giao Long khủng bố đến vậy vẫn bại trong tay hắn.
Uỳnh!
Triệu Phong thả Phạm Luân Cổ Âm Điện về chỗ cũ.
Rồi lấy ra một số thứ quý giá mà cả Huyền Quang Thánh Chủ cũng phát điên, đưa cho Thiên Cầm Cung Chủ.
Dù sao lần đó cũng là Triệu Phong nhờ có Thiên Cầm Thánh Chủ mà hắn gặp Liễu Cầm Hâm. Mà Tử Vong Đại Đế cũng là bị Triệu Phong dẫn tới đây, tạo nên tai họa hủy diệt cho Thiên Cầm Thánh Cung, còn khiến phu quân của vị cung chủ đây mất mạng.
Sau đó Triệu Phong cáo từ Thiên Cầm Thánh Cung, chuẩn bị rời đi.
- Đã tới rồi thì trở về Thanh Hoa Vực một chuyến vậy.
Triệu Phong nhìn về phía xa với một chút hoài niệm.
Đúng lúc đó, cửa vào Phạm Luân Cổ Âm Điện chầm chậm mở ra, một đạo thân ảnh thanh lệ thoát tục, đẹp tựa tiên tử bước ra từ tranh đi ra.
- Ta về cùng ngươi.
Liễu Cầm Âm nói.
- Đi thôi.
Triệu Phong hơi khựng lại rồi mỉm cười.
Liễu Cầm Âm trở về Phạm Luân Cổ Âm Điện nhất định đã trải qua điều gì đó. Mà lúc này nàng có thể tự do rời khỏi Phạm Luân Cổ Âm Điện có lẽ là nó đã chấp nhận sự tồn tại của Liễu Cầm Âm.
Với Phạm Luân Cổ Âm Điện, Triệu Phong cũng từng có tiếp xúc, nhưng cho dù hắn lúc này cũng chưa thể nhìn thấu được nó.
Một tháng sau, Triệu Phong và Liễu Cầm Âm tới Cổ Thanh Quần Đảo Vực.
Hai người vượt qua mọi trở lực, trực tiếp đáp xuống Thanh Hoa Vực.
Lúc này, tại một tòa cổ điện đỏ nguy nga thâm nghiêm trên đại lục trong Thanh Hoa Vực.
Bên trong một tòa lầu các bao phủ bởi quỷ khí, xuất hiện một bộ xương trắng đáng sợ. Trên những cái xơng màu kim ngân đan xen tỏa ra khí tức quỷ đạo kinh người.
Bỗng trong mắt đầu lâu đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa u ám.
- Hắn trở lại rồi.
/1585
|