Sâu trong Phượng Lâm đột nhiên xuất hiện một dáng người thướt tha với chiếc váy dài lam tím, dung nhan tuyệt sắc khiến người ta phải nín thở.
- Nhân loại này cũng thật lợi hại, vậy mà không bị những người kia giết chết, còn cả con tặc miêu kia nữa, cũng không đơn giản.
Tiểu Linh cười.
Nàng là Phượng Vĩ Tước, chủng tộc Thái Cổ, giờ biến thành hình người mục đích chính là đoạt lại lông đuôi của tổ tiên.
Nếu Triệu Phong bị người của Thiên Thủy Yêu Tộc giết chết thì lông đuôi tổ tiên sẽ rơi vào tay Thiên Thủy Yêu Tộc. Một mình nàng không dám đi giành lại.
Vì thế Tiểu Linh vẫn mong Triệu Phong sống đợi đích thân nàng tới giết.
Xoẹt!
Tiểu Linh biến thành một đạo hư diệm màu lam tím, rời đi theo một hướng khác.
- Sắp hai mươi vạn dặm rồi.
Triệu Phong thở phào.
Lôi Quang Thiểm Độn của Triệu Phong có thể di chuyển với lớn nhất trong Mộng Cảnh Thái Cổ là năm vạn dặm. Cũng có nghĩa là thực tế hắn có thể chạy được hai mươi lăm vạn dặm.
Triệu Phong tin chắc với khoảng cách hai mươi lăm vạn dặm, đối phương muốn tìm được hắn là vô cùng khó khăn. Hơn nữa tầm mắt của Triệu Phong rất xa, nếu phát giác ra có người tới gần hắn còn có thể dùng Mê Không Giới rời khỏi nơi này.
- Triệu Phong, mau thả ta ra!
Trong phong lôi tiểu thế giới, Hầu Khánh gầm lên phẫn nộ.
Bùm!
Cái chùy sắt trong tay Tiểu Tặc Miêu lại gõ lên đầu Hầu Khánh khiến hắn cảm giác trời đất đảo lộn.
- Mau cút đi!
Triệu Phong thả Hầu Khánh ra.
Tuy Triệu Phong rất muốn giết Hầu Khánh nhưng hắn đã nói sau hai mươi vạn dặm sẽ thả. Hắn đã nói được là làm được.
Nếu lần tới gặp lại tên này, Triệu Phong nhất định sẽ giết không tha.
Vút vút vút…
Đúng lúc đó người của Kim Tí Tộc xuất hiện.
- Triệu Phong mau chạy đi!
Dư Hận mặt đầy vẻ kinh hoảng, hô lớn.
- Chạy?
Triệu Phong khựng người. Đương nhiên hắn phải chạy, nhưng không cần thiết phải hốt hoảng như vậy chứ?
Nhưng ngay sau đó Triệu Phong liền cảm nhận được một luồng sát khí nguy hiểm.
Uỳnh!
Không gian gần chỗ Triệu Phong đột nhiên biến dạng, theo đó là một luồng giao động không gian áo nghĩa mãnh liệt. Một thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt Triệu Phong.
Uỳnh uỳnh!
Lông tóc toàn thân Triệu Phong dựng đứng, đôi cánh sau lưng lóe sáng lao vút đi.
Uỳnh uỳnh!
Triệu Phong lao vút đi vài vạn dặm.
- Hừ!
Lão giả vừa xuất hiện hừ lạnh một tiếng liếc nhìn người Kim Tí Tộc.
- Mau giết Kim Tí Tộc!
Hầu Khánh sắc mặt tối sầm lại.
Triệu Phong đánh giá quá thấp cường giả Chân Thần, vị tứ giai Chân Thần này của Thiên Thủy Yêu Tộc ngoài Phong Thủy áo nghĩa hắn còn lĩnh ngộ được không gian áo nghĩa.
Hai mươi vạn dặm, một cái Không Gian Thuấn Di là được.
Nhưng rõ ràng Không Gian Thuấn Di không thể thi triển liên tiếp, dù sao không gian áo nghĩa hắn cũng mới tu luyện tới đệ nhị trọng.
Vút!
Vị tứ giai Chân Thần này thi triển Phong Thủy áo nghĩa biến thành một đạo quang tuyến đuổi theo Triệu Phong.
- Lần này tính nhầm rồi. Đó là thần thông gì vậy?
Trán Triệu Phong toát mồ hôi lạnh.
Lúc này hắn thi triển hủy diệt viêm lôi tới cực hạn nhưng vẫn đang dần bị đuổi kịp.
Tuy tốc độ của Triệu Phong trong Mộng Cảnh Thái Cổ rất nhanh nhưng vị tứ giai Chân Thần kia bản thân đã tinh thông tốc độ. Hơn nữa xung quanh Triệu Phong là dao động không gian áo nghĩa ngăn cản hắn thi triển thủ đoạn đặc biệt.
- Chủ nhân, người Kim Tí Tộc nói có thể trốn vào Tử Vong Chi Lâm, họ sẽ tìm ngươi ở đó.
Lúc này tiếng của thanh y lão giả vang lên trong đầu Triệu Phong.
Một phần ý niệm của Triệu Phong chui vào trong não, bản đồ trong trí nhớ của hắn có thông tin về Tử Vong Chi Lâm. Nơi này là tử vong tuyệt địa, ở ngay gần Phượng Lâm. Chân Thần có mạnh hơn vào đây cũng thập tử nhất sinh.
Nhưng nếu bị tứ giai Chân Thần kia bắt thì Triệu Phong chắc chắn sẽ chết.
Ngoài ra, Triệu Phong cũng muốn biết mục đích thật sự của Kim Tí Tộc.
Uỳnh!
Một đạo lôi đình bắn tới, Triệu Phong đổi hướng, mục tiêu là Tử Vong Chi Lâm.
- Tiểu bối, ngươi chịu chết đi!
Một giọng nói bá đạo uy chấn thiên địa vang lên sau lưng Triệu Phong.
Hắn đường đường là tứ giai Chân Thần, thi triển không gian na di, đến giờ vẫn chưa đuổi kịp Triệu Phong, điều này khiến hắn mất hết thể diện, nhưng giờ hắn đã đuổi rất gần Triệu Phong rồi.
- Giao Sát Thủy Mục!
Một tay đưa ra siết chặt lại.
Không gian phía trên Triệu Phong xuất hiện một vòng xoáy phong thủy khổng lồ, hấp lực khủng khiếp như muốn nuốt hết mọi thứ.
- Đây chính là sự kết hợp giữa áo nghĩa cao thâm và thần lực?
Triệu Phong thầm chấn kinh, lúc này hắn đang bị vòng xoáy kia hút vào, căn bản không thể tiếp tục thi triển Lôi Quang Thiểm Độn
Uy năng của Giao Sát Thủy Mục mà tứ giai Chân Thần kia thi triển còn mạnh hơn vài lần so với Hầu Khánh.
- Chịu chết đi!
Hắn ta tới trước mặt Triệu Phong, Triệu Phong lúc này hoàn toàn bị trói buộc bởi sức mạnh của hắn ta, không thể thoát ra được.
Nhưng đột nhiên trong mắt trái Triệu Phong bắn ra một vòng xoáy phong thủy rơi thẳng lên người tứ giai Chân Thần kia.
Uỳnh uỳnh!
Lực hút của hai vòng xoáy tác động lẫn nhau, lực tác động lên người Triệu Phong giảm hẳn.
Ầm!
Triệu Phong thi triển Lôi Quang Thiểm Điện, lao vút về phía tuyệt địa đầy khói đen tử vong.
Vừa rồi hắn đã dùng thần mục để sao chép khiến vị tứ giai Chân Thần kia không kịp trở tay.
- Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
Hắn ta gầm lên, phong thủy không gian áo nghĩa trong trời đất hòa lẫn đầy hỗn loạn.
Không ít cường giả đi ngang qua vô cùng kinh hãi, cuống cuồng chạy ra xa.
- Không Gian Thuấn Di!
Cường giả tứ giai Chân Thần kia điều chỉnh lại khí tức, vận chuyển không gian áo nghĩa, nhảy lên rồi biến mất trong hư không.
- Tới rồi!
Triệu Phong đang lao đi bỗng cảm thấy không gian xung quanh lại trở nên hỗn loạn.
Nhưng hắn cũng đã tới rất gần Tử Vong Chi Lâm rồi.
Uỳnh uỳnh!
Triệu Phong biến thành một tia sét chui thẳng vào trong rừng.
Ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện tại nơi Triệu Phong vừa đứng.
- Tử Vong Chi Lâm.
Tứ giai Chân Thần nhíu mày, hắn không hiểu tại sao Triệu Phong lại chạy vào đây.
Tử Vong Chi Lâm thập tử nhất sinh, cho dù là hắn cũng không dám tùy tiện xông vào.
Khoảnh khắc tiến vào trong Tử Vong Chi Lâm, Triệu Phong đã cảm nhận được tử vong áo nghĩa vô cùng tận tấn công hắn.
Vù vù!
Tử vong chi khí đậm đặc xâm chiếm toàn thân hắn.
- Tử vong chi khí thật khủng khiếp.
Triệu Phong giật mình, cảm giác sức sống trong cơ thê rmình đang dần mất đi. Chỉ cần hắn tiếp tục ở đây, không lâu nữa là sẽ chết.
- Chủ nhân, đừng dùng bất cứ sức mạnh gì.
Trong đầu Triệu Phong lại vang lên tiếng của thanh y lão giả.
Triệu Phong lập tức làm theo, thu sức mạnh ý chí, phong lôi thánh lực, sức mạnh áo nghĩa và cả năng lượng của thần mâu về.
Lập tức luồng tử vong áo nghĩa kia không xâm thực thân thể Triệu Phong nữa.
- Nơi này thật kỳ lạ, không dùng sức mạnh thì sẽ an toàn.
Triệu Phong cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng nếu không dùng sức mạnh thì khi gặp nguy hiểm chỉ có đường chết.
Triệu Phong nhìn quanh, chẳng có gì ngoài xương trắng và những ngọn núi trọc lóc. Phía xa là một tầng sương đen mù mịt, chẳng nhìn rõ được cái gì.
Lúc này Triệu Phong vẫn ở đây là để đợi người Kim Tí Tộc, nếu không hắn đã dùng Mê Không Giới để truyền tống ra khỏi đây rồi.
Uỳnh rầm rầm!
Một loạt tiếng động hướng về Triệu Phong, chỉ thấy một thân ảnh khổng lồ xuất hiện trước mặt hắn.
Đó là một con Đại Địa Kim Hùng, nhưng toàn thân nó là tử khí, hai mắt đen đặc như mất thần trí, tấn công thẳng về phía Triệu Phong.
- Muốn chết!
Triệu Phong lập tức nhảy lên tung ra một quyền.
Triệu Phong tu luyện Kim Khôn Thánh Lôi Thể, cho dù không dùng bất cứ sức mạnh nào thì năng lượng nguyên thủy bao phát ra cũng vô cùng khủng khiếp.
Rầm!
Con Đại Địa Kim Hùng chỉ có cảnh giới Bán Thần bị Triệu Phong đánh bay vài mét.
Triệu Phong nhảy lên phía trước, vung hai tay lên đập mạnh xuống.
Sau khi giết được con Đại Địa Kim Hùng, Triệu Phong ra chỗ ven Tử Vong Chi Lâm ngồi xuống.
Không lâu sau ba người Kim Tí Tộc và thanh y lão giả xuất hiện gần đó.
- Không biết Dư Huynh tìm ta có việc gì?
Triệu Phong hỏi.
Ban đầu ba người Kim Tí Tộc tiếp cận, Triệu Phong cũng không nghĩ nhiều. Nhưng suốt dọc đường họ quá hữu hảo với Triệu Phong khiến hắn có chút cảnh giác.
Ngoài ra, Kim Tí Tộc biết Triệu Phong đắc tội với Hầu Khánh, còn chủ động dẫn Triệu Phong tới Phượng Lâm tìm tổ trung tâm. Điều này càng khiến hắn nghi ngờ.
- Không biết Triệu huynh có hứng thú với Tử Vong Chi Lâm không?
Dư Hận mỉm cười, nhưng trong khu rừng đầy tử khí này thì có phần khủng bố.
- Không hứng thú.
Triệu Phong đáp.
Sự việc bất thường chắc chắn có uẩn khúc. Trong Tử Vong Chi Lâm này chắc chắn có bí mật gì đó rất lớn.
Nhưng nơi này quá nguy hiểm, tài nguyên tu luyện của Triệu Phong muốn gì cũng có. Còn có thể tùy ý ra vào Mộng Cảnh Thái Cổ, hoàn toàn không cần phải mạo hiểm tính mạng để thám hiểm nơi này.
- Triệu huynh đừng từ chối nhanh như vậy. Hãy cho ta tiết lộ một chút rồi Triệu huynh quyết định sau cũng chưa muộn.
Dư Hận cười, thần sắc nhìn Triệu Phong liền thay đổi.
- Trong Mộng Cảnh Thái Cổ mở vào hai vạn năm trước, trưởng bối của Kim Tí Tộc ta sau khi bị ép vào trong Tử Vong Lâm thì đã phát hiện ra bí mật của nơi này.
Dư Hận chậm rãi nói.
Triệu Phong cẩn thận lắng nghe, hắn nói không hứng thú là giả. Nơi này quỷ dị như vậy, chắc chắn có bí mật kinh thiên động địa.
- Vị tiền bối này tu luyện công pháp luyện thế của chủng tộc tới trình độ cực cao. Cuối cùng may mắn tới được trung tâm Tử Vong Chi Lâm, phát hiện ở đó có một tảng Phong Thần Thạch.
Dư Hận vô cùng nhấn mạnh ba chữ cuối.
- Phong Thần Thạch, theo truyền thuyết là bảo vật của Phong Thần Tộc xếp thứ mười bốn trong bảng Thái Cổ Vạn Tộc. Sức mạnh phong ấn trong nó có thể phong ấn vạn vật trong thế gian.
Giọng nói trong trẻo dễ nghe của nữ tử áo hồng của Kim Tí Tộc vang lên.
Triệu Phong trầm mặc, hắn có nghe nói về Phong Thần Tộc, nhưng về Phong Thần Thạch thì hắn không hề biết.
Nếu thật sự như vậy thì có lẽ trung tâm Tử Vong Chi Lâm phong ấn tà ma hoặc chí bảo rất lớn.
- Một vạn năm trước, trưởng bối của ta đã chuẩn bị đầy đủ vào thăm dò nơi này lần nữa. Được biết dưới Phong Thần Thạch có trấn áp một món thần khí cường đại. Lần này ba bọn ta tới là để tìm cách lấy món thần khí đó.
Cuối cùng Dư Hận cũng nói ra mục đích của mình. Hai người bên cạnh hắn cũng lộ chút kích động.
- Thần khí?
Triệu Phong giật mình, rốt cuộc là thần khí gì mà khiến nơi này hình thành một vùng đất tử vong, và bị Phong Thần Thạch phong ấn..
Món thần khí này có phẩm chất thế nào?
Mà muốn có được thần khí lợi hại như vậy thì độ nguy hiểm khỏi nói rồi.
- Ngoài ra, ta có thể đảm bảo Triệu huynh có thể thuận lợi vào trung tâm của Tử Vong Chi Lâm.
Dư Hận thấy Triệu Phong trầm tư, nói tiếp.
- Triệu huynh, một khi có được món thần khí này chúng ta có thể cho huynh dùng một lần, giải quyết hết Chân Thần đối địch ngoài kia. Sau này nếu Triệu huynh tới Kim Tí Tộc, Kim Tí Tộc chắc chắn sẽ đối đãi như khách quý.
Dư Hận thấy Triệu Phong vẫn do dự, liền nói.
- Cứ vào trung tâm xem đã.
Triệu Phong đột nhiên nói.
Nếu Dư Hận đã đảm bảo an toàn tới trung tâm Tử Vong Chi Lâm thì Triệu Phong quyết định cứ tới xem Phong Thần Thạch đã rồi quyết định.
Nhưng đây rốt cuộc cũng chỉ là lời nói từ một phía Kim Tí Tộc, Triệu Phong không thể hoàn toàn tin được.
Nếu có nguy hiểm thì Triệu Phong sẽ dùng Mê Không Giới truyền tống ra khỏi đây.
- Nhân loại này cũng thật lợi hại, vậy mà không bị những người kia giết chết, còn cả con tặc miêu kia nữa, cũng không đơn giản.
Tiểu Linh cười.
Nàng là Phượng Vĩ Tước, chủng tộc Thái Cổ, giờ biến thành hình người mục đích chính là đoạt lại lông đuôi của tổ tiên.
Nếu Triệu Phong bị người của Thiên Thủy Yêu Tộc giết chết thì lông đuôi tổ tiên sẽ rơi vào tay Thiên Thủy Yêu Tộc. Một mình nàng không dám đi giành lại.
Vì thế Tiểu Linh vẫn mong Triệu Phong sống đợi đích thân nàng tới giết.
Xoẹt!
Tiểu Linh biến thành một đạo hư diệm màu lam tím, rời đi theo một hướng khác.
- Sắp hai mươi vạn dặm rồi.
Triệu Phong thở phào.
Lôi Quang Thiểm Độn của Triệu Phong có thể di chuyển với lớn nhất trong Mộng Cảnh Thái Cổ là năm vạn dặm. Cũng có nghĩa là thực tế hắn có thể chạy được hai mươi lăm vạn dặm.
Triệu Phong tin chắc với khoảng cách hai mươi lăm vạn dặm, đối phương muốn tìm được hắn là vô cùng khó khăn. Hơn nữa tầm mắt của Triệu Phong rất xa, nếu phát giác ra có người tới gần hắn còn có thể dùng Mê Không Giới rời khỏi nơi này.
- Triệu Phong, mau thả ta ra!
Trong phong lôi tiểu thế giới, Hầu Khánh gầm lên phẫn nộ.
Bùm!
Cái chùy sắt trong tay Tiểu Tặc Miêu lại gõ lên đầu Hầu Khánh khiến hắn cảm giác trời đất đảo lộn.
- Mau cút đi!
Triệu Phong thả Hầu Khánh ra.
Tuy Triệu Phong rất muốn giết Hầu Khánh nhưng hắn đã nói sau hai mươi vạn dặm sẽ thả. Hắn đã nói được là làm được.
Nếu lần tới gặp lại tên này, Triệu Phong nhất định sẽ giết không tha.
Vút vút vút…
Đúng lúc đó người của Kim Tí Tộc xuất hiện.
- Triệu Phong mau chạy đi!
Dư Hận mặt đầy vẻ kinh hoảng, hô lớn.
- Chạy?
Triệu Phong khựng người. Đương nhiên hắn phải chạy, nhưng không cần thiết phải hốt hoảng như vậy chứ?
Nhưng ngay sau đó Triệu Phong liền cảm nhận được một luồng sát khí nguy hiểm.
Uỳnh!
Không gian gần chỗ Triệu Phong đột nhiên biến dạng, theo đó là một luồng giao động không gian áo nghĩa mãnh liệt. Một thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt Triệu Phong.
Uỳnh uỳnh!
Lông tóc toàn thân Triệu Phong dựng đứng, đôi cánh sau lưng lóe sáng lao vút đi.
Uỳnh uỳnh!
Triệu Phong lao vút đi vài vạn dặm.
- Hừ!
Lão giả vừa xuất hiện hừ lạnh một tiếng liếc nhìn người Kim Tí Tộc.
- Mau giết Kim Tí Tộc!
Hầu Khánh sắc mặt tối sầm lại.
Triệu Phong đánh giá quá thấp cường giả Chân Thần, vị tứ giai Chân Thần này của Thiên Thủy Yêu Tộc ngoài Phong Thủy áo nghĩa hắn còn lĩnh ngộ được không gian áo nghĩa.
Hai mươi vạn dặm, một cái Không Gian Thuấn Di là được.
Nhưng rõ ràng Không Gian Thuấn Di không thể thi triển liên tiếp, dù sao không gian áo nghĩa hắn cũng mới tu luyện tới đệ nhị trọng.
Vút!
Vị tứ giai Chân Thần này thi triển Phong Thủy áo nghĩa biến thành một đạo quang tuyến đuổi theo Triệu Phong.
- Lần này tính nhầm rồi. Đó là thần thông gì vậy?
Trán Triệu Phong toát mồ hôi lạnh.
Lúc này hắn thi triển hủy diệt viêm lôi tới cực hạn nhưng vẫn đang dần bị đuổi kịp.
Tuy tốc độ của Triệu Phong trong Mộng Cảnh Thái Cổ rất nhanh nhưng vị tứ giai Chân Thần kia bản thân đã tinh thông tốc độ. Hơn nữa xung quanh Triệu Phong là dao động không gian áo nghĩa ngăn cản hắn thi triển thủ đoạn đặc biệt.
- Chủ nhân, người Kim Tí Tộc nói có thể trốn vào Tử Vong Chi Lâm, họ sẽ tìm ngươi ở đó.
Lúc này tiếng của thanh y lão giả vang lên trong đầu Triệu Phong.
Một phần ý niệm của Triệu Phong chui vào trong não, bản đồ trong trí nhớ của hắn có thông tin về Tử Vong Chi Lâm. Nơi này là tử vong tuyệt địa, ở ngay gần Phượng Lâm. Chân Thần có mạnh hơn vào đây cũng thập tử nhất sinh.
Nhưng nếu bị tứ giai Chân Thần kia bắt thì Triệu Phong chắc chắn sẽ chết.
Ngoài ra, Triệu Phong cũng muốn biết mục đích thật sự của Kim Tí Tộc.
Uỳnh!
Một đạo lôi đình bắn tới, Triệu Phong đổi hướng, mục tiêu là Tử Vong Chi Lâm.
- Tiểu bối, ngươi chịu chết đi!
Một giọng nói bá đạo uy chấn thiên địa vang lên sau lưng Triệu Phong.
Hắn đường đường là tứ giai Chân Thần, thi triển không gian na di, đến giờ vẫn chưa đuổi kịp Triệu Phong, điều này khiến hắn mất hết thể diện, nhưng giờ hắn đã đuổi rất gần Triệu Phong rồi.
- Giao Sát Thủy Mục!
Một tay đưa ra siết chặt lại.
Không gian phía trên Triệu Phong xuất hiện một vòng xoáy phong thủy khổng lồ, hấp lực khủng khiếp như muốn nuốt hết mọi thứ.
- Đây chính là sự kết hợp giữa áo nghĩa cao thâm và thần lực?
Triệu Phong thầm chấn kinh, lúc này hắn đang bị vòng xoáy kia hút vào, căn bản không thể tiếp tục thi triển Lôi Quang Thiểm Độn
Uy năng của Giao Sát Thủy Mục mà tứ giai Chân Thần kia thi triển còn mạnh hơn vài lần so với Hầu Khánh.
- Chịu chết đi!
Hắn ta tới trước mặt Triệu Phong, Triệu Phong lúc này hoàn toàn bị trói buộc bởi sức mạnh của hắn ta, không thể thoát ra được.
Nhưng đột nhiên trong mắt trái Triệu Phong bắn ra một vòng xoáy phong thủy rơi thẳng lên người tứ giai Chân Thần kia.
Uỳnh uỳnh!
Lực hút của hai vòng xoáy tác động lẫn nhau, lực tác động lên người Triệu Phong giảm hẳn.
Ầm!
Triệu Phong thi triển Lôi Quang Thiểm Điện, lao vút về phía tuyệt địa đầy khói đen tử vong.
Vừa rồi hắn đã dùng thần mục để sao chép khiến vị tứ giai Chân Thần kia không kịp trở tay.
- Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
Hắn ta gầm lên, phong thủy không gian áo nghĩa trong trời đất hòa lẫn đầy hỗn loạn.
Không ít cường giả đi ngang qua vô cùng kinh hãi, cuống cuồng chạy ra xa.
- Không Gian Thuấn Di!
Cường giả tứ giai Chân Thần kia điều chỉnh lại khí tức, vận chuyển không gian áo nghĩa, nhảy lên rồi biến mất trong hư không.
- Tới rồi!
Triệu Phong đang lao đi bỗng cảm thấy không gian xung quanh lại trở nên hỗn loạn.
Nhưng hắn cũng đã tới rất gần Tử Vong Chi Lâm rồi.
Uỳnh uỳnh!
Triệu Phong biến thành một tia sét chui thẳng vào trong rừng.
Ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện tại nơi Triệu Phong vừa đứng.
- Tử Vong Chi Lâm.
Tứ giai Chân Thần nhíu mày, hắn không hiểu tại sao Triệu Phong lại chạy vào đây.
Tử Vong Chi Lâm thập tử nhất sinh, cho dù là hắn cũng không dám tùy tiện xông vào.
Khoảnh khắc tiến vào trong Tử Vong Chi Lâm, Triệu Phong đã cảm nhận được tử vong áo nghĩa vô cùng tận tấn công hắn.
Vù vù!
Tử vong chi khí đậm đặc xâm chiếm toàn thân hắn.
- Tử vong chi khí thật khủng khiếp.
Triệu Phong giật mình, cảm giác sức sống trong cơ thê rmình đang dần mất đi. Chỉ cần hắn tiếp tục ở đây, không lâu nữa là sẽ chết.
- Chủ nhân, đừng dùng bất cứ sức mạnh gì.
Trong đầu Triệu Phong lại vang lên tiếng của thanh y lão giả.
Triệu Phong lập tức làm theo, thu sức mạnh ý chí, phong lôi thánh lực, sức mạnh áo nghĩa và cả năng lượng của thần mâu về.
Lập tức luồng tử vong áo nghĩa kia không xâm thực thân thể Triệu Phong nữa.
- Nơi này thật kỳ lạ, không dùng sức mạnh thì sẽ an toàn.
Triệu Phong cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng nếu không dùng sức mạnh thì khi gặp nguy hiểm chỉ có đường chết.
Triệu Phong nhìn quanh, chẳng có gì ngoài xương trắng và những ngọn núi trọc lóc. Phía xa là một tầng sương đen mù mịt, chẳng nhìn rõ được cái gì.
Lúc này Triệu Phong vẫn ở đây là để đợi người Kim Tí Tộc, nếu không hắn đã dùng Mê Không Giới để truyền tống ra khỏi đây rồi.
Uỳnh rầm rầm!
Một loạt tiếng động hướng về Triệu Phong, chỉ thấy một thân ảnh khổng lồ xuất hiện trước mặt hắn.
Đó là một con Đại Địa Kim Hùng, nhưng toàn thân nó là tử khí, hai mắt đen đặc như mất thần trí, tấn công thẳng về phía Triệu Phong.
- Muốn chết!
Triệu Phong lập tức nhảy lên tung ra một quyền.
Triệu Phong tu luyện Kim Khôn Thánh Lôi Thể, cho dù không dùng bất cứ sức mạnh nào thì năng lượng nguyên thủy bao phát ra cũng vô cùng khủng khiếp.
Rầm!
Con Đại Địa Kim Hùng chỉ có cảnh giới Bán Thần bị Triệu Phong đánh bay vài mét.
Triệu Phong nhảy lên phía trước, vung hai tay lên đập mạnh xuống.
Sau khi giết được con Đại Địa Kim Hùng, Triệu Phong ra chỗ ven Tử Vong Chi Lâm ngồi xuống.
Không lâu sau ba người Kim Tí Tộc và thanh y lão giả xuất hiện gần đó.
- Không biết Dư Huynh tìm ta có việc gì?
Triệu Phong hỏi.
Ban đầu ba người Kim Tí Tộc tiếp cận, Triệu Phong cũng không nghĩ nhiều. Nhưng suốt dọc đường họ quá hữu hảo với Triệu Phong khiến hắn có chút cảnh giác.
Ngoài ra, Kim Tí Tộc biết Triệu Phong đắc tội với Hầu Khánh, còn chủ động dẫn Triệu Phong tới Phượng Lâm tìm tổ trung tâm. Điều này càng khiến hắn nghi ngờ.
- Không biết Triệu huynh có hứng thú với Tử Vong Chi Lâm không?
Dư Hận mỉm cười, nhưng trong khu rừng đầy tử khí này thì có phần khủng bố.
- Không hứng thú.
Triệu Phong đáp.
Sự việc bất thường chắc chắn có uẩn khúc. Trong Tử Vong Chi Lâm này chắc chắn có bí mật gì đó rất lớn.
Nhưng nơi này quá nguy hiểm, tài nguyên tu luyện của Triệu Phong muốn gì cũng có. Còn có thể tùy ý ra vào Mộng Cảnh Thái Cổ, hoàn toàn không cần phải mạo hiểm tính mạng để thám hiểm nơi này.
- Triệu huynh đừng từ chối nhanh như vậy. Hãy cho ta tiết lộ một chút rồi Triệu huynh quyết định sau cũng chưa muộn.
Dư Hận cười, thần sắc nhìn Triệu Phong liền thay đổi.
- Trong Mộng Cảnh Thái Cổ mở vào hai vạn năm trước, trưởng bối của Kim Tí Tộc ta sau khi bị ép vào trong Tử Vong Lâm thì đã phát hiện ra bí mật của nơi này.
Dư Hận chậm rãi nói.
Triệu Phong cẩn thận lắng nghe, hắn nói không hứng thú là giả. Nơi này quỷ dị như vậy, chắc chắn có bí mật kinh thiên động địa.
- Vị tiền bối này tu luyện công pháp luyện thế của chủng tộc tới trình độ cực cao. Cuối cùng may mắn tới được trung tâm Tử Vong Chi Lâm, phát hiện ở đó có một tảng Phong Thần Thạch.
Dư Hận vô cùng nhấn mạnh ba chữ cuối.
- Phong Thần Thạch, theo truyền thuyết là bảo vật của Phong Thần Tộc xếp thứ mười bốn trong bảng Thái Cổ Vạn Tộc. Sức mạnh phong ấn trong nó có thể phong ấn vạn vật trong thế gian.
Giọng nói trong trẻo dễ nghe của nữ tử áo hồng của Kim Tí Tộc vang lên.
Triệu Phong trầm mặc, hắn có nghe nói về Phong Thần Tộc, nhưng về Phong Thần Thạch thì hắn không hề biết.
Nếu thật sự như vậy thì có lẽ trung tâm Tử Vong Chi Lâm phong ấn tà ma hoặc chí bảo rất lớn.
- Một vạn năm trước, trưởng bối của ta đã chuẩn bị đầy đủ vào thăm dò nơi này lần nữa. Được biết dưới Phong Thần Thạch có trấn áp một món thần khí cường đại. Lần này ba bọn ta tới là để tìm cách lấy món thần khí đó.
Cuối cùng Dư Hận cũng nói ra mục đích của mình. Hai người bên cạnh hắn cũng lộ chút kích động.
- Thần khí?
Triệu Phong giật mình, rốt cuộc là thần khí gì mà khiến nơi này hình thành một vùng đất tử vong, và bị Phong Thần Thạch phong ấn..
Món thần khí này có phẩm chất thế nào?
Mà muốn có được thần khí lợi hại như vậy thì độ nguy hiểm khỏi nói rồi.
- Ngoài ra, ta có thể đảm bảo Triệu huynh có thể thuận lợi vào trung tâm của Tử Vong Chi Lâm.
Dư Hận thấy Triệu Phong trầm tư, nói tiếp.
- Triệu huynh, một khi có được món thần khí này chúng ta có thể cho huynh dùng một lần, giải quyết hết Chân Thần đối địch ngoài kia. Sau này nếu Triệu huynh tới Kim Tí Tộc, Kim Tí Tộc chắc chắn sẽ đối đãi như khách quý.
Dư Hận thấy Triệu Phong vẫn do dự, liền nói.
- Cứ vào trung tâm xem đã.
Triệu Phong đột nhiên nói.
Nếu Dư Hận đã đảm bảo an toàn tới trung tâm Tử Vong Chi Lâm thì Triệu Phong quyết định cứ tới xem Phong Thần Thạch đã rồi quyết định.
Nhưng đây rốt cuộc cũng chỉ là lời nói từ một phía Kim Tí Tộc, Triệu Phong không thể hoàn toàn tin được.
Nếu có nguy hiểm thì Triệu Phong sẽ dùng Mê Không Giới truyền tống ra khỏi đây.
/1585
|