- Chắc hẳn ngươi cũng là tới tham gia tỷ võ chiêu phu của nữ nhi ta, có phải không?
Nụ cười cực kỳ rạng rỡ của Hồng Hồ Thành chủ nhất thời khiến trong lòng Triệu Phong giật mình một cái. Thật sự là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến mà!
Hiện tại, Hồng Hồ Thành chủ chính là nhận định Triệu Phong tới đây để tham gia tỷ võ chiêu phu, nếu như Triệu Phong trả lời là không phải, như vậy chính là ở trước mặt tất cả mọi người ném đi mặt mũi của kẻ đứng đầu một tòa trọng thành!
Ở Hồng Hồ Liễu gia, Hồng Hồ Thành chủ tuyệt đối chính là nhân vật số một số hai, uy vọng của hắn thậm chí còn cao hơn cả Gia chủ Liễu gia một bậc nữa.
Chức vụ Hồng Hồ Thành chủ này cơ bản là do một vị đại nhân vật có khả năng chấn trụ cục diện của Liễu gia đích thân tọa trấn, như vậy mới có thể ổn định được cục diện của Hồng Hồ Quận. Dù sao, ở Hồng Hồ Quận này, các thế lực cường đại, cũng không chỉ có mỗi mình Liễu gia, mà còn có hai cỗ thế lực khác nữa, thực lực đều không kém Liễu gia bao nhiêu.
- Ha hả… Liễu thúc thật sự là ánh mắt như đuốc, vị Triệu huynh đệ này, quả thật cũng có chút hứng thú đối với tỷ võ chiêu phu!
Liễu Nguyên liên tục nháy mắt với Triệu Phong.
Dưới loại trường hợp như thế này, không ai dám không nể mặt mũi Hồng Hồ Thành chủ một chút. Làm như vậy, căn bản chính là đắc tội với toàn bộ Hồng Hồ Liễu gia.
Trong lòng Triệu Phong thầm mắng một tiếng, có loại cảm giác như vừa bị ám toán vậy.
Nhưng mà lúc này, hắn chính là đã cưỡi hổ khó xuống, cũng chỉ đành phải gật đầu:
- Quả thật cũng có chút hứng thú! Nhưng mà phần lớn cũng chỉ là muốn chiêm ngưỡng dung nhan của thiên kim tiểu thư mà thôi! Về phần tỷ võ chiêu phu, vãn bối cũng không dám có hy vọng xa vời trèo cao!
Hắn cũng không có hoàn toàn bác bỏ, vừa lúc cấp mặt mũi cho Hồng Hồ Thành chủ, chính là mộ danh mà tới.
Hơn nữa, một câu phía sau, hắn cũng là cấp cho chính mình một bậc thang để leo xuống.
- Tiểu tử, ta vừa gặp ngươi đã thích! Hôm nay là ngày cuối cùng của tỷ võ chiêu phu, đợi lát nữa ngươi nhất định phải lên sân khấu nha!
Hồng Hồ Thành chủ mỉm cười gật đầu.
Sau khi Triệu Phong nghe xong, thiếu chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ.
Tại sao Hồng Hồ Thành chủ này lại bám chặt lấy mình không buông như vậy chứ?
Trong lòng Liễu Nguyên khẽ cười thầm, dẫn theo Triệu Phong đi sang một bên, chọn một chỗ ngồi xem.
Trong lúc ngồi xem, trong lòng Triệu Phong không ngừng buồn bực, sắc mặt cũng có chút không được tự nhiên.
Mà ở trên kia, khóe miệng Hồng Hồ Thành chủ nhếch lên một tia mỉm cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Tuổi còn nhỏ, đã trở thành Thuần Thú Sư, hơn nữa có được tinh thần nguyên cường đại đến như vậy, trên người thậm chí còn có khí tức huyết mạch Thượng Cổ nữa! Căn bản không thua kém huyết mạch truyền thừa của Liễu gia ta chút nào… Một thiên tài như vậy, há có thể dễ dàng bỏ qua.
Hóa ra, từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Triệu Phong, Hồng Hồ Thành chủ liền phát hiện tư chất cường đại của hắn.
Hồng Hồ Thành chủ tu vi thâm sâu khó lường, bản thân lại có huyết mạch truyền thừa cường đại, cho nên chỉ cần cố ý dò xét một chút, liền có thể nhìn ra được tư chất huyết mạch của Triệu Phong.
Điều này cũng đã chứng minh, cảm giác lúc trước của Triệu Phong là hoàn toàn chính xác.
Ở Đại quốc Thiên Bồng, gần như bất cứ một Đại Gia tộc nào, cũng đều có huyết mạch truyền thừa. Những Đại Gia tộc này, vì để duy trì sự kéo dài của huyết mạch truyền thừa, bình thường sẽ lựa chọn những người cùng có huyết mạch truyền thừa để kết hợp, thậm chí còn có cả kết hợp cận thân nữa.
Có được huyết mạch truyền thừa, cũng đồng nghĩa với việc có được địa vị quý tộc, huyết thống ưu việt hơn người.
Mà quý tộc, tự nhiên là phải cùng với quý tộc kết hợp mới tương xứng.
Triệu Phong có được huyết mạch truyền thừa, tinh thần nguyên mạnh mẽ hơn người, độ tuổi vẫn còn nhỏ, hơn nữa lại còn là Thuần Thú Sư, tự nhiên là bị Hồng Hồ Thành chủ chấm trúng rồi.
Triệu Phong đáng thương, lúc này đang ngồi trên đài quan chiến, trong lòng buồn bực. Với trí tuệ hơn người của hắn, thoáng suy nghĩ cẩn thận, liền hiểu được nguyên nhân bên trong.
- Hồng Hồ Thành chủ này, hẳn là sẽ không bức bách ta và nữ nhi của hắn kết hôn chứ?
Trong lòng Triệu Phong vô cùng rối rắm.
Nhưng suy đi nghĩ lại, trong lòng hắn chợt nảy ra kế hoạch. Sao mình không tương kế tựu kế chứ?
Dù sao, mục đích của hắn cũng là nghiên cứu hư thật của vị thiên kim Thành chủ này.
Với tu vi Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Triệu Phong hiện tại, hơn phân nửa không phải là đối thủ của thiên kim Thành chủ, lúc đó thua trận, tự nhiên liền vô duyên với vị trí con rể Thành chủ rồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Phong nhất thời trở nên vui vẻ.
Đúng lúc này, một gã nam tử khôi ngô cường tráng đã đi lên Luận võ đài, một đầu tóc đỏ rực như lửa, trên hai cánh tay lại hiện ra vài tia hồng văn nhàn nhạt.
- Không ngờ lại là Chung Thiên Khôi của Hồng Hồ Chung gia!
Liễu Nguyên có chút động dung, giương mắt nhìn về phía gã nam tử khôi ngô tóc đỏ kia.
Mắt trái của Triệu Phong thì lại nhìn về phía hai cánh tay của Chung Thiên Khôi. Một tia hồng văn nhàn nhạt kia, cũng không phải là hình xăm gì cả, mà là biểu hiện của một loại lực lượng huyết mạch nào đó.
- Chung Thiên Khôi, một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài của Hồng Hồ Thành, xuất thân từ Chung gia, một trong ba thế lực lớn của Hồng Hồ Quận!
- Người của Chung gia, không ngờ lại tới tham gia tỷ võ chiêu phu của Liễu gia!
Dưới đài nhất thời vang lên thanh âm nghị luận liên hồi.
Hiện tại đã là ngày thứ bảy của tỷ võ chiêu phu, những người lên sân khấu lúc này đã rất ít, nhưng thực lực cũng rất cao, kẻ sau so với kẻ trước đều mạnh hơn.
Mà Chung Thiên Khôi, kẻ vừa mới lên đài này, không hề nghi ngờ gì chính là một trong những kẻ mạnh nhất.
Nửa bước Chân Linh Khí độ chuyển hóa lên tới sáu thành, hơn nữa trên người còn có huyết mạch truyền thừa nữa…
Triệu Phong mặc dù không thể đánh giá hoàn toàn thực lực của người này, nhưng có thể khẳng định, cho dù mình không hề giữ lại thực lực thì khi đối chiến cùng người này, khả năng chiến thắng cũng rất thấp.
Chung Thiên Khôi ngạo nghễ đứng trên đài, mái tóc đỏ rực bồng bềnh, giống như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt.
Cùng lúc đó, tia hồng văn ở trên song chưởng của hắn cũng nhàn nhạt sáng lên, phiếm động một tia hỏa quang.
Vù!
Khí tức trên người Chung Thiên Khôi nhất thời bùng nổ, giống như một tòa núi lửa nhỏ, khí tức cực nhiệt thiêu đốt, khiến cho những người đang xem chiến dưới đài cũng đều có chút ba động, miệng nóng lưỡi khô.
- Đắc tội rồi!
Cả người Chung Thiên Khôi phiếm động hồng quang, nhiệt khí tăng vọt, giống như một cự nhân toàn thân thiêu đốt hỏa diễm, nhằm thẳng về phía Liễu Cầm Tâm một thân váy trắng như tuyết lao tới.
Ánh mắt thâm thúy trong xanh của Liễu Cầm Tâm điềm tĩnh như mặt nước hồ thu, không chút lo lắng, trên tay xuất hiện một cây lược ngọc!
- Lược ngọc?
Trong lòng Triệu Phong chợt nhảy dựng lên, nhớ tới nửa cây lược ngọc mà Đại Trưởng lão đã giao cho mình.
Cây lược ngọc trước mắt này, khí tức độc đáo, phiếm động một tầng lưu quang bích sắc trong suốt nhàn nhạt.
Vù vù vù!
Trong hư không chỉ thấy xuất hiện từng đạo từng sợi tơ mỏng xanh biếc, vô cùng sắc bén, mỗi một sợi tơ đều dài đến chừng hơn mười trượng, hoặc là thẳng tắp, hoặc là vòng cung, thậm chí còn đan thành hình tròn nữa.
Mỗi một sợi tơ mảnh xanh biếc kia đều ẩn chứa uy lực cường đại của Nửa bước Chân Linh Cảnh, đủ để trong khoảnh khắc đánh nát một dãy tường thành bình thường.
- Uy lực của mỗi một sợi tơ xanh biếc kia, ít nhất cũng tương đương với công kích ẩn chứa hạt giống kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, nhưng mỗi lần xuất hiện lại tới mười mấy sợi!
Triệu Phong nhất thời cảm thấy kinh hãi không thôi.
Thực lực của Liễu Cầm Tâm này rõ ràng cường đại hơn mình tưởng tượng rất nhiều, khó trách lại dám tiến hành tỷ võ chiêu phu như vậy!
Chương 258: Tỷ võ chiêu phu (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :
Trong giới thanh niên đồng bối, đặc biệt ở khu vực Hồng Hồ Quận này, chỉ sợ rất khó có thể tìm ra được một thiên tài thanh niên thực lực tương đương với nàng.
Nhưng mà thực lực của Chung Thiên Khôi này, cũng không thể nào xem thường được. Cả người tràn ngập khí tức viêm hỏa như một ngọn núi lửa, viêm khí bùng phát ra phạm vi gần mười trượng xung quanh, không ngờ lại có thể chính diện ngăn cản được công kích của Liễu Cầm Tâm.
Trong thời gian ngắn, mặc dù Liễu Cầm Tâm chiếm thế chủ động, nhưng mà Chung Thiên Khôi kia cũng không hề thua kém chút nào.
- Đây là đối chiến giữa các thiên tài đứng đầu của Đại quốc Thiên Bồng a!
Trong lòng Triệu Phong rung động không thôi.
Không cần phải nói tới Liễu Cầm Tâm, chỉ riêng Chung Thiên Khôi thôi cũng đã có thể quét ngang toàn bộ các thiên tài tân tú của Liên minh Thập Tam Tông rồi.
Chẳng qua, nói đi thì cũng phải nói lại, khu vực Đại quốc Thiên Bồng này, võ đạo phát triển, nội tình thật sự hơn xa Thập Tam Quốc rất nhiều.
Với thực lực chỉ riêng mỗi Hồng Hồ Liễu gia, cơ bản cũng đã có thể lực áp toàn bộ Liên minh Thập Tam Tông, huống chi còn có thêm hai đại thế lực khác nữa, cùng với vô số những tông phái, Gia tộc nhỏ hơn.
Giao phong với nhau chừng mười chiêu, thân hình Liễu Cầm Tâm nhẹ nhàng phiêu động, lược ngọc trong tay cũng kỳ diệu vung lên một cái.
Phốc xuy!
Quang hóa lóe lên, một sợi tơ mảnh xanh biếc đột nhiên từ trong lược ngọc bay ra, xẹt qua hư không. Xung quanh sợi tơ mỏng kia còn phiếm động một tầng quang huy thần bí.
“Bùng” một tiếng, Chung Thiên Khôi bị một cỗ lực lượng không thể nào ngăn cản nổi, đánh bay về phía sau, trên vai lưu lại một đạo vết máu sâu đến thấu xương.
- Đó là lực lượng gì, không ngờ có thể thoải mái xé mở Viêm Long hộ thể của ta?
Chung Thiên Khôi từ trên mặt đất đứng lên, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt ngưng trọng.
Ở Hồng Hồ Thành này, hắn là một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài, không ngờ lại không địch lại vị thiên kim Thành chủ hằng năm du lịch khắp nơi trên đại lục này!
Mãi cho đến hiện tại, vị thiên kim Thành chủ này vẫn luôn thập phần thần bí, rất ít khi lộ diện, gần như không ai biết rõ ràng thực lực của nàng.
Mãi đến gần đây, khi Thành chủ đại nhân dự định tiến hành hôn sự cho nữ nhi, mới để cho vị nữ nhân kỳ tài này hiển lộ thế gian.
Sau khi ngay cả Chung Thiên Khôi cũng bị thua xuống đài, trên Luận võ đài chợt trở nên tĩnh lặng.
Dưới đài có rất nhiều những nam nhân thiếu niên, mặt đỏ hổ thẹn, không dám ngẩng đầu nhìn người.
Hồng Hồ Thành thân là một tòa trọng thành, từ trước đến giờ thiên tài xuất hiện lớp lớp, cường giả như mây, hiện tại toàn bộ nam nhân trẻ tuổi hậu nói, không ngờ lại bị một thân nữ nhi hoàn toàn dẫm nát dưới chân.
- Liễu huynh, huynh là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, cũng không hề có quan hệ huyết thống với thiên kim Thành chủ, vì sao không lên khiêu chiến?
Triệu Phong tò mò nhìn về phía Liễu Nguyên.
Liễu Nguyên cười khổ, nói:
- Chung Thiên Khôi ở tại Hồng Hồ Thành chính là một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài, thực lực tuyệt đối xếp trong ba người đứng đầu giới thanh niên hậu bối! Ta so với hắn còn kém hơn một chút, từ mấy ngày trước, đã sớm bại trong tay Cầm Tâm rồi!
Triệu Phong không khỏi giật mình.
Liễu Nguyên dù sao cũng là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, nếu như có thể cùng với thiên kim Thành chủ kết mối lương duyên, như vậy không phải nghi ngờ chính là đường tắt tốt nhất để tiến vào trung tâm của Hồng Hồ Liễu Tộc.
Chỉ là, thực lực của vị thiên kim Thành chủ này thật sự quá mức khủng bố, trong thế hệ thanh niên trẻ tuổi của Hồng Hồ Thành, không ngờ không ai có thể đối kháng nổi.
Đương nhiên, Triệu Phong thân là người từ bên ngoài đến, cũng tự nhận là thúc ngựa cũng không thể theo kịp.
Tu vi của Chung Thiên Khôi chính là Nửa bước Chân Linh Cảnh, hơn nữa còn có được huyết mạch truyền thừa, vậy mà cũng không thể nào địch nổi, huống chi là hắn, hiện tại chỉ có tu vi Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mà thôi.
Trong nửa ngày tiếp theo, thỉnh thoảnh mới có thêm một hai vị tuổi trẻ tài tuấn lên đài khiêu chiến, kết quả đều bị bốn năm chiêu liền đánh xuống khỏi Luận võ đài.
Nhìn thấy đám thanh niên tài tuấn kia đều bị thua thê thảm, trong lòng Triệu Phong bắt đầu toát ra một trận mồ hôi lạnh.
Càng buồn bực hơn nữa chính là, vị Hồng Hồ Thành chủ kia, giống như cố tình chế nhạo, ngẫu nhiên ánh mắt lại đảo quét qua người hắn một lần.
Mắt thấy mặt trời dần dần ngã về Tây, tỷ võ chiêu phu cũng rất nhanh sắp đến thời hạn cuối cùng.
- Chấm dứt… nhanh chóng chấm dứt đi…
Triệu Phong cảm giác một phút dài như trăm năm.
Với tình huống hiện tại mà nói, cho dù hắn có lên Luận võ đài, căn bản cũng không có chút phần thắng nào.
Giai đoạn cuối cùng, xung quanh Luận võ đài không ngờ lại im lặng dị thường.
Thiên kim Thành chủ Liễu Cầm Tâm, thân ảnh mảnh mai đứng ở một góc Luận võ đài, một thân váy trắng như tuyết, ánh mắt trong xanh thâm thúy, bóng dáng như tranh vẽ, hai mắt bình tĩnh, yên lặng như nước hồ thu, không có một tia biểu tình nào cả.
Đối với lần tỷ võ chiêu phu này, Liễu Cầm Tâm dường như cũng không ôm quá nhiều hy vọng, tâm tình vô cùng bình thản.
Hồng Hồ Thành chủ cũng hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ánh mắt hắn khẽ chuyển, rơi xuống trên người gã thiếu niên tóc xanh đang ngồi quan chiến bên dưới, cất tiếng nói:
- Tiểu tử, ta vừa gặp ngươi đã thích! Ngươi ngàn vạn lần đừng khiến cho ta thất vọng a!
Khóe miệng Hồng Hồ Thành chủ nhếch lên một tia cười ý vị.
Trong lòng Triệu Phong thầm mắng, ai cùng với ngươi vừa gặp đã thích chứ?
Chẳng qua, lúc này dưới ánh mắt chăm chú của chúng nhân, hắn cũng không thể nào mạnh mẽ phản kháng ý nguyện của Hồng Hồ Thành chủ.
- Cũng được! Dù sao với thực lực của ta, cũng không có khả năng chiến thắng được nàng ta! Nhân cơ hội này, nghiên cứu hư thực của nàng là được rồi!
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, đặc biệt lưu ý đến cây lược ngọc ở trong tay Liễu Cầm Tâm.
Người này, ngoại trừ độ tuổi hơi nhỏ hơn so với trong điều kiện sàng lọc ra, tu vi thực lực cùng với các điều kiện đặc thù khác, đều tương đối phù hợp.
Đặc biệt là cây lược ngọc kia, cũng có chút tương tự với nửa cây lược ngọc trên người của Triệu Phong. Cho dù vị Liễu Cầm Tâm này không phải là người mà hắn cần tìm, nhưng hẳn là cũng có chút quan hệ sâu xa nào đó.
- Triệu huynh, cố gắng một chút! Lấy được thiên kim Thành chủ, chính là phúc khí mà vô số người ở đây hâm mộ cũng không được đó!
Liễu Nguyên cười ha hả, trêu ghẹo nói.
Triệu Phong vào thế cưỡi hổ khó xuống, thân hình nhảy lên một cái, bay lên trên Luận võ đài.
Liễu Cầm Tâm một thân váy trắng như tuyết, ánh mắt rơi lên trên người Triệu Phong, bộ dáng có chút hứng thú.
Cũng đồng thời trong lúc này, dưới đài đột nhiên truyền đến một thanh âm giới thiệu khá lớn:
- Vị này chính là Triệu Phong đại sư, một vị Thuần Thú Sư thiếu niên từ phương xa mà đến! Triệu đại sư từ lâu ngưỡng mộ dung nhan của thiên kim Thành chủ, đặc biệt đến đây tham gia tỷ võ chiêu phu!
Lời này vừa nói ra, toàn trường nhất thời ồ lên một trận.
- Thuần Thú Sư trẻ tuổi như vậy sao?
- Tham gia tỷ võ chiêu phu chỉ vì ngưỡng mộ dung nhan giai nhân?
- …
Mọi người dưới đài nhất thời nghị luận liên hồi, một trận oanh động.
Triệu Phong thiếu chút nữa thì hộc máu tại chỗ. Những lời này vừa rồi chính là do mình khách sáo nói ra, không ngờ hiện tại lại bị đem ra tuyên bố rộng rãi.
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây, thậm chí ngay cả Liễu Cầm Tâm kia, sắc mặt cũng đều có chút khác thường dò xét Triệu Phong một phen.
Nụ cười cực kỳ rạng rỡ của Hồng Hồ Thành chủ nhất thời khiến trong lòng Triệu Phong giật mình một cái. Thật sự là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến mà!
Hiện tại, Hồng Hồ Thành chủ chính là nhận định Triệu Phong tới đây để tham gia tỷ võ chiêu phu, nếu như Triệu Phong trả lời là không phải, như vậy chính là ở trước mặt tất cả mọi người ném đi mặt mũi của kẻ đứng đầu một tòa trọng thành!
Ở Hồng Hồ Liễu gia, Hồng Hồ Thành chủ tuyệt đối chính là nhân vật số một số hai, uy vọng của hắn thậm chí còn cao hơn cả Gia chủ Liễu gia một bậc nữa.
Chức vụ Hồng Hồ Thành chủ này cơ bản là do một vị đại nhân vật có khả năng chấn trụ cục diện của Liễu gia đích thân tọa trấn, như vậy mới có thể ổn định được cục diện của Hồng Hồ Quận. Dù sao, ở Hồng Hồ Quận này, các thế lực cường đại, cũng không chỉ có mỗi mình Liễu gia, mà còn có hai cỗ thế lực khác nữa, thực lực đều không kém Liễu gia bao nhiêu.
- Ha hả… Liễu thúc thật sự là ánh mắt như đuốc, vị Triệu huynh đệ này, quả thật cũng có chút hứng thú đối với tỷ võ chiêu phu!
Liễu Nguyên liên tục nháy mắt với Triệu Phong.
Dưới loại trường hợp như thế này, không ai dám không nể mặt mũi Hồng Hồ Thành chủ một chút. Làm như vậy, căn bản chính là đắc tội với toàn bộ Hồng Hồ Liễu gia.
Trong lòng Triệu Phong thầm mắng một tiếng, có loại cảm giác như vừa bị ám toán vậy.
Nhưng mà lúc này, hắn chính là đã cưỡi hổ khó xuống, cũng chỉ đành phải gật đầu:
- Quả thật cũng có chút hứng thú! Nhưng mà phần lớn cũng chỉ là muốn chiêm ngưỡng dung nhan của thiên kim tiểu thư mà thôi! Về phần tỷ võ chiêu phu, vãn bối cũng không dám có hy vọng xa vời trèo cao!
Hắn cũng không có hoàn toàn bác bỏ, vừa lúc cấp mặt mũi cho Hồng Hồ Thành chủ, chính là mộ danh mà tới.
Hơn nữa, một câu phía sau, hắn cũng là cấp cho chính mình một bậc thang để leo xuống.
- Tiểu tử, ta vừa gặp ngươi đã thích! Hôm nay là ngày cuối cùng của tỷ võ chiêu phu, đợi lát nữa ngươi nhất định phải lên sân khấu nha!
Hồng Hồ Thành chủ mỉm cười gật đầu.
Sau khi Triệu Phong nghe xong, thiếu chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ.
Tại sao Hồng Hồ Thành chủ này lại bám chặt lấy mình không buông như vậy chứ?
Trong lòng Liễu Nguyên khẽ cười thầm, dẫn theo Triệu Phong đi sang một bên, chọn một chỗ ngồi xem.
Trong lúc ngồi xem, trong lòng Triệu Phong không ngừng buồn bực, sắc mặt cũng có chút không được tự nhiên.
Mà ở trên kia, khóe miệng Hồng Hồ Thành chủ nhếch lên một tia mỉm cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Tuổi còn nhỏ, đã trở thành Thuần Thú Sư, hơn nữa có được tinh thần nguyên cường đại đến như vậy, trên người thậm chí còn có khí tức huyết mạch Thượng Cổ nữa! Căn bản không thua kém huyết mạch truyền thừa của Liễu gia ta chút nào… Một thiên tài như vậy, há có thể dễ dàng bỏ qua.
Hóa ra, từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Triệu Phong, Hồng Hồ Thành chủ liền phát hiện tư chất cường đại của hắn.
Hồng Hồ Thành chủ tu vi thâm sâu khó lường, bản thân lại có huyết mạch truyền thừa cường đại, cho nên chỉ cần cố ý dò xét một chút, liền có thể nhìn ra được tư chất huyết mạch của Triệu Phong.
Điều này cũng đã chứng minh, cảm giác lúc trước của Triệu Phong là hoàn toàn chính xác.
Ở Đại quốc Thiên Bồng, gần như bất cứ một Đại Gia tộc nào, cũng đều có huyết mạch truyền thừa. Những Đại Gia tộc này, vì để duy trì sự kéo dài của huyết mạch truyền thừa, bình thường sẽ lựa chọn những người cùng có huyết mạch truyền thừa để kết hợp, thậm chí còn có cả kết hợp cận thân nữa.
Có được huyết mạch truyền thừa, cũng đồng nghĩa với việc có được địa vị quý tộc, huyết thống ưu việt hơn người.
Mà quý tộc, tự nhiên là phải cùng với quý tộc kết hợp mới tương xứng.
Triệu Phong có được huyết mạch truyền thừa, tinh thần nguyên mạnh mẽ hơn người, độ tuổi vẫn còn nhỏ, hơn nữa lại còn là Thuần Thú Sư, tự nhiên là bị Hồng Hồ Thành chủ chấm trúng rồi.
Triệu Phong đáng thương, lúc này đang ngồi trên đài quan chiến, trong lòng buồn bực. Với trí tuệ hơn người của hắn, thoáng suy nghĩ cẩn thận, liền hiểu được nguyên nhân bên trong.
- Hồng Hồ Thành chủ này, hẳn là sẽ không bức bách ta và nữ nhi của hắn kết hôn chứ?
Trong lòng Triệu Phong vô cùng rối rắm.
Nhưng suy đi nghĩ lại, trong lòng hắn chợt nảy ra kế hoạch. Sao mình không tương kế tựu kế chứ?
Dù sao, mục đích của hắn cũng là nghiên cứu hư thật của vị thiên kim Thành chủ này.
Với tu vi Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Triệu Phong hiện tại, hơn phân nửa không phải là đối thủ của thiên kim Thành chủ, lúc đó thua trận, tự nhiên liền vô duyên với vị trí con rể Thành chủ rồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Phong nhất thời trở nên vui vẻ.
Đúng lúc này, một gã nam tử khôi ngô cường tráng đã đi lên Luận võ đài, một đầu tóc đỏ rực như lửa, trên hai cánh tay lại hiện ra vài tia hồng văn nhàn nhạt.
- Không ngờ lại là Chung Thiên Khôi của Hồng Hồ Chung gia!
Liễu Nguyên có chút động dung, giương mắt nhìn về phía gã nam tử khôi ngô tóc đỏ kia.
Mắt trái của Triệu Phong thì lại nhìn về phía hai cánh tay của Chung Thiên Khôi. Một tia hồng văn nhàn nhạt kia, cũng không phải là hình xăm gì cả, mà là biểu hiện của một loại lực lượng huyết mạch nào đó.
- Chung Thiên Khôi, một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài của Hồng Hồ Thành, xuất thân từ Chung gia, một trong ba thế lực lớn của Hồng Hồ Quận!
- Người của Chung gia, không ngờ lại tới tham gia tỷ võ chiêu phu của Liễu gia!
Dưới đài nhất thời vang lên thanh âm nghị luận liên hồi.
Hiện tại đã là ngày thứ bảy của tỷ võ chiêu phu, những người lên sân khấu lúc này đã rất ít, nhưng thực lực cũng rất cao, kẻ sau so với kẻ trước đều mạnh hơn.
Mà Chung Thiên Khôi, kẻ vừa mới lên đài này, không hề nghi ngờ gì chính là một trong những kẻ mạnh nhất.
Nửa bước Chân Linh Khí độ chuyển hóa lên tới sáu thành, hơn nữa trên người còn có huyết mạch truyền thừa nữa…
Triệu Phong mặc dù không thể đánh giá hoàn toàn thực lực của người này, nhưng có thể khẳng định, cho dù mình không hề giữ lại thực lực thì khi đối chiến cùng người này, khả năng chiến thắng cũng rất thấp.
Chung Thiên Khôi ngạo nghễ đứng trên đài, mái tóc đỏ rực bồng bềnh, giống như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt.
Cùng lúc đó, tia hồng văn ở trên song chưởng của hắn cũng nhàn nhạt sáng lên, phiếm động một tia hỏa quang.
Vù!
Khí tức trên người Chung Thiên Khôi nhất thời bùng nổ, giống như một tòa núi lửa nhỏ, khí tức cực nhiệt thiêu đốt, khiến cho những người đang xem chiến dưới đài cũng đều có chút ba động, miệng nóng lưỡi khô.
- Đắc tội rồi!
Cả người Chung Thiên Khôi phiếm động hồng quang, nhiệt khí tăng vọt, giống như một cự nhân toàn thân thiêu đốt hỏa diễm, nhằm thẳng về phía Liễu Cầm Tâm một thân váy trắng như tuyết lao tới.
Ánh mắt thâm thúy trong xanh của Liễu Cầm Tâm điềm tĩnh như mặt nước hồ thu, không chút lo lắng, trên tay xuất hiện một cây lược ngọc!
- Lược ngọc?
Trong lòng Triệu Phong chợt nhảy dựng lên, nhớ tới nửa cây lược ngọc mà Đại Trưởng lão đã giao cho mình.
Cây lược ngọc trước mắt này, khí tức độc đáo, phiếm động một tầng lưu quang bích sắc trong suốt nhàn nhạt.
Vù vù vù!
Trong hư không chỉ thấy xuất hiện từng đạo từng sợi tơ mỏng xanh biếc, vô cùng sắc bén, mỗi một sợi tơ đều dài đến chừng hơn mười trượng, hoặc là thẳng tắp, hoặc là vòng cung, thậm chí còn đan thành hình tròn nữa.
Mỗi một sợi tơ mảnh xanh biếc kia đều ẩn chứa uy lực cường đại của Nửa bước Chân Linh Cảnh, đủ để trong khoảnh khắc đánh nát một dãy tường thành bình thường.
- Uy lực của mỗi một sợi tơ xanh biếc kia, ít nhất cũng tương đương với công kích ẩn chứa hạt giống kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, nhưng mỗi lần xuất hiện lại tới mười mấy sợi!
Triệu Phong nhất thời cảm thấy kinh hãi không thôi.
Thực lực của Liễu Cầm Tâm này rõ ràng cường đại hơn mình tưởng tượng rất nhiều, khó trách lại dám tiến hành tỷ võ chiêu phu như vậy!
Chương 258: Tỷ võ chiêu phu (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :
Trong giới thanh niên đồng bối, đặc biệt ở khu vực Hồng Hồ Quận này, chỉ sợ rất khó có thể tìm ra được một thiên tài thanh niên thực lực tương đương với nàng.
Nhưng mà thực lực của Chung Thiên Khôi này, cũng không thể nào xem thường được. Cả người tràn ngập khí tức viêm hỏa như một ngọn núi lửa, viêm khí bùng phát ra phạm vi gần mười trượng xung quanh, không ngờ lại có thể chính diện ngăn cản được công kích của Liễu Cầm Tâm.
Trong thời gian ngắn, mặc dù Liễu Cầm Tâm chiếm thế chủ động, nhưng mà Chung Thiên Khôi kia cũng không hề thua kém chút nào.
- Đây là đối chiến giữa các thiên tài đứng đầu của Đại quốc Thiên Bồng a!
Trong lòng Triệu Phong rung động không thôi.
Không cần phải nói tới Liễu Cầm Tâm, chỉ riêng Chung Thiên Khôi thôi cũng đã có thể quét ngang toàn bộ các thiên tài tân tú của Liên minh Thập Tam Tông rồi.
Chẳng qua, nói đi thì cũng phải nói lại, khu vực Đại quốc Thiên Bồng này, võ đạo phát triển, nội tình thật sự hơn xa Thập Tam Quốc rất nhiều.
Với thực lực chỉ riêng mỗi Hồng Hồ Liễu gia, cơ bản cũng đã có thể lực áp toàn bộ Liên minh Thập Tam Tông, huống chi còn có thêm hai đại thế lực khác nữa, cùng với vô số những tông phái, Gia tộc nhỏ hơn.
Giao phong với nhau chừng mười chiêu, thân hình Liễu Cầm Tâm nhẹ nhàng phiêu động, lược ngọc trong tay cũng kỳ diệu vung lên một cái.
Phốc xuy!
Quang hóa lóe lên, một sợi tơ mảnh xanh biếc đột nhiên từ trong lược ngọc bay ra, xẹt qua hư không. Xung quanh sợi tơ mỏng kia còn phiếm động một tầng quang huy thần bí.
“Bùng” một tiếng, Chung Thiên Khôi bị một cỗ lực lượng không thể nào ngăn cản nổi, đánh bay về phía sau, trên vai lưu lại một đạo vết máu sâu đến thấu xương.
- Đó là lực lượng gì, không ngờ có thể thoải mái xé mở Viêm Long hộ thể của ta?
Chung Thiên Khôi từ trên mặt đất đứng lên, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt ngưng trọng.
Ở Hồng Hồ Thành này, hắn là một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài, không ngờ lại không địch lại vị thiên kim Thành chủ hằng năm du lịch khắp nơi trên đại lục này!
Mãi cho đến hiện tại, vị thiên kim Thành chủ này vẫn luôn thập phần thần bí, rất ít khi lộ diện, gần như không ai biết rõ ràng thực lực của nàng.
Mãi đến gần đây, khi Thành chủ đại nhân dự định tiến hành hôn sự cho nữ nhi, mới để cho vị nữ nhân kỳ tài này hiển lộ thế gian.
Sau khi ngay cả Chung Thiên Khôi cũng bị thua xuống đài, trên Luận võ đài chợt trở nên tĩnh lặng.
Dưới đài có rất nhiều những nam nhân thiếu niên, mặt đỏ hổ thẹn, không dám ngẩng đầu nhìn người.
Hồng Hồ Thành thân là một tòa trọng thành, từ trước đến giờ thiên tài xuất hiện lớp lớp, cường giả như mây, hiện tại toàn bộ nam nhân trẻ tuổi hậu nói, không ngờ lại bị một thân nữ nhi hoàn toàn dẫm nát dưới chân.
- Liễu huynh, huynh là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, cũng không hề có quan hệ huyết thống với thiên kim Thành chủ, vì sao không lên khiêu chiến?
Triệu Phong tò mò nhìn về phía Liễu Nguyên.
Liễu Nguyên cười khổ, nói:
- Chung Thiên Khôi ở tại Hồng Hồ Thành chính là một trong Thập Đại Thanh Niên Thiên Tài, thực lực tuyệt đối xếp trong ba người đứng đầu giới thanh niên hậu bối! Ta so với hắn còn kém hơn một chút, từ mấy ngày trước, đã sớm bại trong tay Cầm Tâm rồi!
Triệu Phong không khỏi giật mình.
Liễu Nguyên dù sao cũng là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, nếu như có thể cùng với thiên kim Thành chủ kết mối lương duyên, như vậy không phải nghi ngờ chính là đường tắt tốt nhất để tiến vào trung tâm của Hồng Hồ Liễu Tộc.
Chỉ là, thực lực của vị thiên kim Thành chủ này thật sự quá mức khủng bố, trong thế hệ thanh niên trẻ tuổi của Hồng Hồ Thành, không ngờ không ai có thể đối kháng nổi.
Đương nhiên, Triệu Phong thân là người từ bên ngoài đến, cũng tự nhận là thúc ngựa cũng không thể theo kịp.
Tu vi của Chung Thiên Khôi chính là Nửa bước Chân Linh Cảnh, hơn nữa còn có được huyết mạch truyền thừa, vậy mà cũng không thể nào địch nổi, huống chi là hắn, hiện tại chỉ có tu vi Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mà thôi.
Trong nửa ngày tiếp theo, thỉnh thoảnh mới có thêm một hai vị tuổi trẻ tài tuấn lên đài khiêu chiến, kết quả đều bị bốn năm chiêu liền đánh xuống khỏi Luận võ đài.
Nhìn thấy đám thanh niên tài tuấn kia đều bị thua thê thảm, trong lòng Triệu Phong bắt đầu toát ra một trận mồ hôi lạnh.
Càng buồn bực hơn nữa chính là, vị Hồng Hồ Thành chủ kia, giống như cố tình chế nhạo, ngẫu nhiên ánh mắt lại đảo quét qua người hắn một lần.
Mắt thấy mặt trời dần dần ngã về Tây, tỷ võ chiêu phu cũng rất nhanh sắp đến thời hạn cuối cùng.
- Chấm dứt… nhanh chóng chấm dứt đi…
Triệu Phong cảm giác một phút dài như trăm năm.
Với tình huống hiện tại mà nói, cho dù hắn có lên Luận võ đài, căn bản cũng không có chút phần thắng nào.
Giai đoạn cuối cùng, xung quanh Luận võ đài không ngờ lại im lặng dị thường.
Thiên kim Thành chủ Liễu Cầm Tâm, thân ảnh mảnh mai đứng ở một góc Luận võ đài, một thân váy trắng như tuyết, ánh mắt trong xanh thâm thúy, bóng dáng như tranh vẽ, hai mắt bình tĩnh, yên lặng như nước hồ thu, không có một tia biểu tình nào cả.
Đối với lần tỷ võ chiêu phu này, Liễu Cầm Tâm dường như cũng không ôm quá nhiều hy vọng, tâm tình vô cùng bình thản.
Hồng Hồ Thành chủ cũng hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ánh mắt hắn khẽ chuyển, rơi xuống trên người gã thiếu niên tóc xanh đang ngồi quan chiến bên dưới, cất tiếng nói:
- Tiểu tử, ta vừa gặp ngươi đã thích! Ngươi ngàn vạn lần đừng khiến cho ta thất vọng a!
Khóe miệng Hồng Hồ Thành chủ nhếch lên một tia cười ý vị.
Trong lòng Triệu Phong thầm mắng, ai cùng với ngươi vừa gặp đã thích chứ?
Chẳng qua, lúc này dưới ánh mắt chăm chú của chúng nhân, hắn cũng không thể nào mạnh mẽ phản kháng ý nguyện của Hồng Hồ Thành chủ.
- Cũng được! Dù sao với thực lực của ta, cũng không có khả năng chiến thắng được nàng ta! Nhân cơ hội này, nghiên cứu hư thực của nàng là được rồi!
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, đặc biệt lưu ý đến cây lược ngọc ở trong tay Liễu Cầm Tâm.
Người này, ngoại trừ độ tuổi hơi nhỏ hơn so với trong điều kiện sàng lọc ra, tu vi thực lực cùng với các điều kiện đặc thù khác, đều tương đối phù hợp.
Đặc biệt là cây lược ngọc kia, cũng có chút tương tự với nửa cây lược ngọc trên người của Triệu Phong. Cho dù vị Liễu Cầm Tâm này không phải là người mà hắn cần tìm, nhưng hẳn là cũng có chút quan hệ sâu xa nào đó.
- Triệu huynh, cố gắng một chút! Lấy được thiên kim Thành chủ, chính là phúc khí mà vô số người ở đây hâm mộ cũng không được đó!
Liễu Nguyên cười ha hả, trêu ghẹo nói.
Triệu Phong vào thế cưỡi hổ khó xuống, thân hình nhảy lên một cái, bay lên trên Luận võ đài.
Liễu Cầm Tâm một thân váy trắng như tuyết, ánh mắt rơi lên trên người Triệu Phong, bộ dáng có chút hứng thú.
Cũng đồng thời trong lúc này, dưới đài đột nhiên truyền đến một thanh âm giới thiệu khá lớn:
- Vị này chính là Triệu Phong đại sư, một vị Thuần Thú Sư thiếu niên từ phương xa mà đến! Triệu đại sư từ lâu ngưỡng mộ dung nhan của thiên kim Thành chủ, đặc biệt đến đây tham gia tỷ võ chiêu phu!
Lời này vừa nói ra, toàn trường nhất thời ồ lên một trận.
- Thuần Thú Sư trẻ tuổi như vậy sao?
- Tham gia tỷ võ chiêu phu chỉ vì ngưỡng mộ dung nhan giai nhân?
- …
Mọi người dưới đài nhất thời nghị luận liên hồi, một trận oanh động.
Triệu Phong thiếu chút nữa thì hộc máu tại chỗ. Những lời này vừa rồi chính là do mình khách sáo nói ra, không ngờ hiện tại lại bị đem ra tuyên bố rộng rãi.
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây, thậm chí ngay cả Liễu Cầm Tâm kia, sắc mặt cũng đều có chút khác thường dò xét Triệu Phong một phen.
/1585
|