Chúa Tể Chi Vương

Chương 284 - Thủy Nguyệt Động

/1585


- Thật là một đám ngu xuẩn!

Một thanh âm cực độ khinh miệt đột nhiên vang lên, khiến cho đám thủy tặc nhất thời công phẫn, nguyên một đám căm thù bất mãn, thiếu chút nữa thì trực tiếp giết thẳng qua luôn.

Mà kẻ phát ra thanh âm kia, chính là một gã thiếu niên tóc lam, đang đứng bên cạnh bờ, lạnh lùng bình thản, không chút sợ hãi.

Cũng may là thủ lĩnh song phương đều ước thúc rất tốt đám thủ hạ của mình, cũng không dễ dàng phát sinh xung đột.

Tàn Huyết Ngốc Ưng thoáng chau màu, trong mắt mơ hồ xuất hiện lệ quang, thương nghị với lão đạo thanh bào bên cạnh.

Bích lão gia thoáng lộ ra một tia dị sắc, liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái.

Dù sao thì phương pháp phá giải Trận pháp tự nhiên này cũng đều là do gã thiếu niên tóc lam này hướng dẫn tìm ra.

Mà vừa rồi thất bại, cũng khiến cho bọn người Tàn Huyết Ngốc Ưng sinh ra bất mãn đối với Triệu Phong và Bích Xảo Ngọc.

- Triệu đại ca, đến cùng thì chỗ đó có vấn đề gì?

Bích Xảo Ngọc dò hỏi.

- Tốt nhất là phái xuống một vị Nửa bước Chân Linh Cảnh, hơn nữa cũng đừng có giống như cái tên ngu xuẩn vừa rồi, ngay cả chân lực hộ thể cũng không dám vận chuyển!

Vẻ mặt Triệu Phong nhàn nhã, khinh thường nói.

Trên mặt hắn tràn đầy vẻ thư thái và không để tâm. Ở trong tràng tranh phong đoạt bảo này, hắn giống như là một người ngoài cuộc mà thôi.

Lời này vừa nói ra, bên phía Hoành Thủy Trại không khỏi ngạc nhiên một trận.

- Thì ra là thế! Đúng là tên ngu ngốc mà!

Mọi người nhao nhao tỉnh ngộ.

Thuận theo lực đẩy của xoáy nước, có thể giảm nhỏ nhất áp lực, điều này đúng là không sai, nhưng mà cũng không thể không vận lực bảo hộ thân thể của mình.

Bên phía thủy tặc, vẻ mặt kẻ nào cũng trở nên khó coi. Cái tên thủy tặc vừa rồi, cũng quá mức cẩn thận rồi!

Chẳng qua, rất nhanh liền có người đưa ra nghi vấn.

- Gã thiếu niên này, rõ ràng vẫn đứng ở trên bờ, làm sao lại biết được tình hình ở chỗ sâu trong lòng sông cơ chứ?

Lão đạo áo bào xanh khẽ nhíu mày.

Song phương ở đây, chỉ có hai cường giả Chân Linh Cảnh, linh thức có thể ngoại phóng đến một trình độ nhất định, mới có thể nhìn thấy được một chút tình hình dưới lòng sông.

Chỉ có Bích lão gia, trên mặt lộ ra bộ dáng như đang suy nghĩ. Ngày đó, khi Triệu Phong vừa mới được vớt từ dưới sông lên, hắn đã phát hiện ra trên người kẻ này có huyết mạch đặc thù.

Kế tiếp, song phương dựa theo đề nghị của Triệu Phong, mỗi bên phái ra một cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, thuận theo lực hấp xả của dòng nước tiến vào.

Lần này, cả hai cường giả Chân Linh Cảnh đều trực tiếp phóng ra linh thức theo dõi nhất cử nhất động của hai người thăm dò.

Linh thức cường giả Chân Nhân Cấp có thể ngoại phóng ra ngoài mấy dặm, chẳng qua bên trong khu vực thủy lưu tràn ngập Trận pháp xoáy nước tự nhiên này, cũng bị hạn chế rất lớn.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong hoàn toàn dễ dàng nhìn thấy tất cả các chi tiết bên dưới đáy nước.

Lần này, hai gã cường giả lặn xuống dưới đều phóng ra chân lực hộ thể, cũng không phản kháng lực hấp xả của xoáy nước, thậm chí còn thuận theo cỗ lực lượng kia, thoáng cái liền đi thẳng xuống đáy sông.

Ở sâu bên dưới đáy sông, còn có rất nhiều khu vực rộng lớn cần thăm dò kỹ lưỡng.

Khu vực này, cho dù là linh thức của Tàn Huyết Ngốc Ưng và Bích lão gia, cũng chỉ nhìn thấy mơ hồ không rõ ràng lắm.

Nhưng mà Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, thì vẫn như cũ dễ dàng nhìn thấu mọi chi tiết bên dưới.

Hắn thậm chí còn biết rõ ràng lối vào Thủy Nguyệt Động là ở nơi nào nữa.

Thời gian nửa canh giờ trôi qua, bên dưới đáy sông đột nhiên bắn lên hai đạo khói, lóe lên rồi biến mất.

- Thành công rồi!

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng đều lộ ra vẻ vui mừng, reo lên một câu. Đây chính là tín hiệu do người phía dưới phát ra.

Triệu Phong nhìn chằm chằm xuống đáy sông, trong mắt hơi lộ vẻ suy tư.

Xuyên qua xoáy nước Trận pháp tự nhiên kia, phương pháp thật rất đơn giản, nhưng mà muốn quay trở lên thì như thế nào đây?

Nếu như muốn từ dưới đáy sông quay lên mặt nước, đến lúc đó \ sẽ gặp phải xoáy nước nghịch, lực cản trùng trùng điệp điệp, chỉ sợ phải đạt tới tu vi Chân Linh Cảnh mới có thể bình yên quay trở lên được.

Chẳng qua, hầu như không có người nào trong hai phương có thể nghĩ đến điểm này. Phần lớn mọi người cũng đều bị lợi ích khổng lồ của Bảo tàng Thủy Nguyệt che mờ đi tâm trí, nào còn thời gian nghĩ tới những chuyện này nữa?

Bùm! Bùm! Bùm!

Đội ngũ song phương nhất thời theo đó mà làm, nguyên một đám nhảy vào Trận pháp xoáy nước thiên nhiên.

- Chư vị, cùng ta đi vào thôi!

Bích lão gia khó có thể ức chế sự kích động trên mặt mình, một mình dẫn đầu xông thẳng vào trong xoáy nước bên dưới.

Triệu Phong vừa muốn cất tiếng ngăn cản, nhưng đã không kịp nữa rồi.

Dựa theo sự phán đoán phân tích của hắn, cho dù thuận theo lực hấp xả của xoáy nước, có thể giảm bớt áp lực rất lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chút áp lực nào.

Ví dụ như, nếu chỉ có tu vi Cố Thể Cảnh, tiến vào trong xoáy nước, chỉ sợ ngay lập tức sẽ bị xé cho nát bấy.

Triệu Phong đoán chừng, ít nhất phải tu vi Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mới có phần lớn nắm chắc, nhưng cũng không phải là trăm phần trăm.

Dù sao những xoáy nước dưới này có lớn có nhỏ, vô cùng bất định, cái này phải dựa vào vận khí từng người.

Đương nhiên, tu vi đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh, nhất định sẽ thành công, không có vấn đề gì.

Triệu Phong và Bích Xảo Ngọc cũng cùng tiến vào một khu vực xoáy nước.

Bích lão gia đã sớm phân phó, phái hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh cùng đi vào với Bích Xảo Ngọc, dốc sức che chở cho nàng, trong đó có cả Gia chủ Bích gia nữa.

Gia chủ Bích gia nghĩ đến những biểu hiện thần bí kỳ dị của Triệu Phong trước đây, dường như thập phần hiểu rõ đối với những xoáy nước Trận pháp tự nhiên này, liền dứt khoát đi cùng một chỗ với hắn.

Sự thật đã chứng minh, lựa chọn của hắn rất chính xác!

Mấy người đi theo cùng một chỗ với Triệu Phong, những lực hấp xả của xoáy nước xung quanh so với trong tưởng tượng thì nhỏ hơn nhiều.

Lộ tuyến mà Triệu Phong tiến lên, không phải là một đường thẳng, mà vòng quang theo một quỹ đạo đường cong nhất định.

Kết quả, mấy người bọn họ dị thường nhẹ nhõm, thậm chí bằng vào tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Bích Xảo Ngọc cũng có thể miễn cưỡng đi qua được.

Trái lại ở những khu vực khác, khi thì truyền đến thanh âm va đập xé nát, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.

Khi tất cả mọi người tiến vào trong đáy sông hoàn tất, thoát ly khỏi khu vực xoáy nước, song phương hao tổn gần như phân nửa, cực kỳ thê thảm.

Những cường giả dưới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, phần lớn đều thất bại thân vong, chết thảm dưới đáy sông. Thậm chí còn có cả hai gã cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vận khí không tốt, gặp phải lực lượng xoáy nước quá mức mạnh mẽ, bị cuốn trôi vào đáy sông, chết không thấy xác.

Chỉ có cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh mới không một người nào thương vong mà thôi.

Tình hình như thế, khiến cho gương mặt Gia chủ Bích gia lộ vẻ dị thường, đối với Triệu Phong không khỏi phải lau mắt mà nhìn.

Bởi vì, những người đi theo Triệu Phong tiến vào, không một ai thương vong cả.

o0o

- Ha ha ha…

Trên thuyền thủy tặc, đám thủy tặc nhất thời bộc phát ra từng tràng cười dữ tợn. Tên độc nhãn long hồng bào đeo bịt mắt màu đen kia, còn là một gã trọc đầu nữa!

Hắn chính là thủ lĩnh đại danh đỉnh đỉnh của Thủy tặc đoàn Tàn Huyết, Tàn Huyết Ngốc Ưng!

Triệu Phong thoáng đánh giá thực lực đối phương một chút. Đồng dạng cũng là Chân Nhân Cấp, nhưng khí tức trên người Tàn Huyết Ngốc Ưng so với Bích lão gia thì cường thịnh hơn một chút, cũng huyết sát hơn rất nhiều.

Khó trách người này có thể xếp đặt bẫy rập vây sát Bích lão gia, thậm chí suýt chút nữa đã thành công rồi.

- Tàn Huyết Ngốc Ưng, Bảo tàng Thủy Nguyệt nằm tại địa bàn Hoành Thủy Trại của chúng ta, cái đám thủy tặc các ngươi, còn không nhanh chóng thoái lui? Đợi đến lúc có thêm càng nhiều viện binh đuổi tới, đủ để đem các ngươi hốt gọn một mẻ!

Vẻ mặt Bích lão gia bình tĩnh, ánh mắt sáng như sao, trong thanh âm cứng cáp ẩn chứa một cỗ uy áp Chân Linh, từng chữ từng chữ xuyên thấu tâm thần.

Đám thủy tặc phía bên kia, sắc mặt nhất thời đại biến.

Những người mà Bích lão gia mang theo đến đây, đều là tinh nhuệ của Hoành Thủy Trại, số lượng cũng không nhiều lắm.

Trên thực tế, Hoành Thủy Trại còn có càng nhiều những binh lực và đội ngũ khác nữa. Thời gian kéo càng dài, thế cục đối với bên phía thủy tặc càng bất lợi hơn.

- Chúng ta đã sớm truyền tin tức ra bên ngoài rồi! Tàn Huyết Ngốc Ưng, nếu như ta nhớ không lầm, ngươi chính là đối tượng đang bị Thiết Huyết Giáo và Hoàng thất đồng thời truy nã a!

Gia chủ Bích gia cũng nở nụ cười âm lãnh.

Đám người Bích gia bên này cũng không phải là đèn cạn dầu, mọi người nhất thời nhao nhao phụ họa phản kích.

Nhưng mà song phương trong thời gian ngắn cũng không có ý định ra tay.

- Song phương cơ bản thế lực ngang nhau, nhưng mà kẻ chân chính không muốn khai chiến nhất, lại chính là Bích lão gia!

Ánh mắt Triệu Phong vô cùng nhạy cảm, đem tình huống song phương nắm rõ ràng trong tay.

Vì sao Bích lão gia không muốn chính thức khai chiến?

Chỉ có mình Triệu Phong, sau khi Thần Linh Nhãn của hắn đã trải qua lột xác tiến hóa, mới hiểu rõ ràng được hư thật thương thế của Bích lão gia.

- Bích lão gia thiêu đốt Chân Linh khí, khiến cho bổn nguyên suy giảm rất nhiều, một chân lại bị tàn phế, chiến lực chỉ còn lại có sáu thành thời kỳ đỉnh phong. Trái lại Tàn Huyết Ngốc Ưng, mặc dù cũng bị thương, nhưng bản nguyên trụ cột bản thân lại mạnh hơn Bích lão gia, bị thương không tính là trí mạng, chí ít vẫn còn tám phần chiến lực thời kỳ đỉnh phong.

Triệu Phong ước định đối với thực lực rất chuẩn xác. Cái này thậm chí ngay cả Tàn Huyết Ngốc Ưng và Bích lão gia cũng đều không thể phát hiện ra được.

Bích lão gia không dám chính thức đối kháng trực tiếp với Tàn Huyết Ngốc Ưng, cho nên mới tạo ra một thế cục cân bằng.

Hơn nữa, Bích gia còn tuyên bố, đã mật báo ra ngoài nữa…

Bởi vì như vậy, Tàn Huyết Ngốc Ưng lại càng không dám đánh kéo dài, hoặc là tốc chiến tốc thắng, hoặc là hòa đàm.

Mà muốn tốc chiến tốc thắng, cũng không thực tế cho lắm.

Dù sao thì song phương thế lực ngoài mặt cũng ngang nhau, chính thức đánh nhau, lưỡng bại câu thương. Nói không chừng còn có chim sẻ núp đằng sau, tranh thủ cơ hội chiếm tiện nghi.

Sắc mặt Tàn Huyết Ngốc Ưng biến ảo bất định.

Quan trọng nhất chính là, hắn không cách nào khẳng định được, có phải Hoành Thủy Trại đã thật sự đem tin tức truyền ra bên ngoài rồi hay không, phía sau còn có viện binh cường lực nào nữa không?

Nhưng mà Triệu Phong lại biết được, Hoành Thủy Trại căn bản không có đem tin tức truyền ra bên ngoài, hiện tại thậm chí còn phong tỏa toàn bộ thủy trại nữa. Bảo tàng Thủy Nguyệt không phải là chuyện đùa, nếu như dẫn tới những cường giả đáng sợ hơn bên ngoài vào, đến lúc đó sẽ không có ai chiếm được bảo tàng nữa!

Thời gian chừng nửa canh giờ trôi qua, Hoành Thủy Trại và Thủy tặc đoàn Tàn Huyết đã đạt thành hiệp nghị tạm thời. Song phương cùng nhau nghiên cứu mở ra bảo tàng!

Bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết tự nhiên là hậm hực không cam lòng vô cùng. Nhưng ngược lại Tàn Huyết Ngốc Ưng thì vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh. Nơi này là địa bàn của Hồng Hồ Thành, hắn đã dốc hết mọi khả năng và tâm kế, cuối cùng mới có thể cùng mở ra bảo tàng với đối phương, cơ bản là đã đạt được mục đích rồi.

Huống chi, cuộc chiến tranh đoạt bảo tàng, còn là một phen đấu trí và dũng khí nữa.

Người bên phía Hoành Thủy Trại bên này, có một loại cảm giác rất hoang đường. Bọn hắn ngày thường không ngừng tranh đấu với thủy tặc xung quanh, chưa từng nghĩ đến có một ngày lại cùng bọn chúng hòa đàm, cùng nhau mở ra bảo tàng.

Đương nhiên, Hoành Thủy Trại cũng không phải là không chiếm được chút tiện nghi nào.

Bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết nắm giữ phương thức cụ thể ra vào bảo tàng, trước đó đã thăm dò một khoảng thời gian khá lâu rồi, thậm chí còn từng một phen nghiên cứu cẩn thận khúc sông này nữa.

Bằng không, đám người Bích lão gia muốn mở ra Bảo tàng Thủy Nguyệt, chỉ sợ cũng sẽ không thuận lợi như vậy.

Triệu Phong nghĩ tới đây, càng thêm bội phục mưu tính của Bích lão gia.

- Địa điểm của Bảo tàng Thủy Nguyệt, nằm bên trong một cái bí động xung quanh lưu vực này chừng mấy trăm trượng! Chẳng qua phiến lưu vực này, xoáy nước rất nhiều, trong đó có một ít xoáy nước thậm chí còn có thể chôn vùi cả thuyền lớn nữa! Cường giả Thoát Phàm Cảnh cũng khó có thể chống cự nổi!

Vẻ mặt Tàn Huyết Ngốc Ưng không một chút biểu tình, giản lược nói một câu.

Ngay cả thuyền của Thủy tặc đoàn Tàn Huyết cũng chỉ dám đậu ở gần bờ, không dám tới gần khu vực như vậy.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong chăm chú nhìn vào phiến lưu vực, xuyên thấu qua nước sông, hoàn toàn chính xác nhìn thấy được rất nhiều xoáy nước cuộn trào trong đó.

Những cái xoáy nước kia, có lực hấp xả vô cùng cường đại, ngay cả cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnhxâm nhập vào trong đó, cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra.

Nhưng mà biểu hiện trên bề mặt, phiến lưu vực này vẫn gió êm sóng lặng, vô cùng tĩnh mịch.

Kế tiếp, song phương lục tục phái người, buộc vào dây thừng, nhảy xuống phiến lưu vực tràn ngập những xoáy nước kia, tìm kiếm Bí động Bảo tàng Thủy Nguyệt.

Bên phía Hoành Thủy Trại, trước sau phái ra một vị cường giả Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh và Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, lần lượt nhảy xuống dòng sông điều tra.

Kết quả, vị cường giả Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đầu tiên, sau khi đi xuống một lát, liền mất đi động tĩnh.

Khi người trên thuyền kéo sợi dây thừng lôi hắn lên, thì người nọ đã là sắc mặt trắng bệch, thi thể lạnh như băng, phảng phất như là bị một cỗ lực lượng nào đó đè ép quá độ.

Nhìn thấy một màn như vậy, phía thủy tặc nhất thời có chút hả hê.

Còn vị cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh thứ hai, sau khi đi xuống được một lát, sợi dây thừng nhất thời giật lên liên hồi, mọi người kịp thời cứu được lên bờ.

- Đám xoáy nước ở chỗ sâu bên trong đáy sông kia tràn ngập hấp lực và phản lực cực kỳ đáng sợ!

Gã cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh kia sắc mặt tái nhợt, hữu khí vô lực.

Sắc mặt Bích lão gia nhất thời ngưng trọng hẳn lên.

Nếu như cửa vào của Bảo tàng Thủy Nguyệt có thể dễ dàng tìm được, như vậy đám Thủy tặc đoàn Tàn Huyết làm sao lại chịu chờ người của Hoành Thủy Trại đến đây?

Triệu Phong bất động thanh sắc, ở bên cạnh bờ sông nhàn nhã đi dạo một thoáng.

Mà mắt trái của hắn thì liên tục để ý quan sát động thái đáy sông bên kia.

The Following 10 Users Say Thank You to NguyenDuy84 For This Useful Post: Hiện/ Ẩn Danh sách các thành viên đã xem!

#562

13-07-2014, 09:36 PM

NguyenDuy84

Chuyển ngữ

Ngày gia nhập: Aug 2010

Bài gửi: 3,566

Trả lời: Chúa Tể Chi Vương - TG: Khoái Xan Điếm Chúa Tể Chi Vương Tác giả: Khoái Xan Điếm

Chương 283: Thật là một đám ngu xuẩn (2)

Nguồn: Vipvanda

Dịch: Nhóm dịch black

Biên: Black

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :

Những xoáy nước này, nhìn kỹ phảng phất như có một loại trận pháp tự nhiên nào đó, càng phản kháng lại, thì lực công kích của nó cũng càng khủng bố hơn.

Đến cuối cùng, tương đương một người bình thường phải chống lại lực hấp xả khủng bố do mấy trăm ngàn cái xoáy nước đồng thời sinh ra!

- Cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh cũng rất khó có thể chống lại lực lượng Trận pháp tự nhiên này!

Triệu Phong âm thầm thở dài. Nếu như chỉ phái người xuống lần lượt điều tra, chỉ sợ rất khó đạt được kết quả gì, chỉ chết uổng công một phen mà thôi!

Bích lão gia để ý đến cử động của Triệu Phong, mỉm cười nói:

- Tiểu huynh đệ, ngươi có ý kiến gì không?

Bích lão gia thân là cường giả Chân Linh Cảnh, lại còn là người dẫn đầu một phương, hắn lên tiếng, tự nhiên là khiến song phương chú ý tới.

Bên phía thủy tặc nhìn lướt qua hình tượng của Triệu Phong, nhất thời có vẻ kinh ngạc.

Thoáng nhìn, bọn chúng còn tưởng rằng, tên tiểu tử này chính là người cùng phe thủy tặc với bọn chúng nữa!

- Theo ta thấy, bố cục những cái xoáy nước dưới đáy sông này, dường như hình thành nên một Trận pháp thiên nhiên!

Triệu Phong mở miệng nói.

Lời hắn vừa dứt, trong mắt Tàn Huyết Ngốc Ưng chợt lóe lên một tia lệ quang.

- Tiểu tử này, quả thật có chút môn đạo! Chẳng lẽ hắn nói bừa nói bậy mà trúng hay sao?

Tàn Huyết Ngốc Ưng và một lão đạo áo bào xanh bên cạnh liếc mắt nhìn nhau một cái. Lão đạo áo bào xanh khẽ nheo mắt, liếc mắt nhìn Triệu Phong, cười lạnh một tiếng:

- Ánh mắt tiểu tử này, đích xác là cực kỳ độc đáo, rất có thể hắn cũng hiểu biết một chút kiến thức về Trận pháp!

Hóa ra, bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết đã sớm nghĩ cách phá giải Trận pháp thiên nhiên bên dưới, nhưng vẫn chưa tìm ra được biện pháp hữu hiệu.

Trên thực tế, muốn phá giải những Trận pháp tự nhiên, cơ bản là không có khả năng, việc này cũng tương đương với việc đối kháng với lực lượng thiên địa tự nhiên vô cùng vô tận!

Cho nên, bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết đang tận lực tìm kiếm con đường có thể đi xuyên qua khu vực xoáy nước yếu nhất, đi sâu vào bên trong.

Nói đơn giản một chút, chính là tận lực tìm kiếm những nhược điểm của Trận pháp này, thậm chí là tìm kiếm sơ hở của nó.

Đã có được phương pháp tìm hiểu chính xác, bên phía Hoành Thủy Trại, những người am hiểu về phương diện Trận pháp cũng bắt đầu thương nghị với nhau.

Bích Xảo Ngọc tinh thông Cơ quan Trận pháp, hơn nữa lại còn là thiên tài ở lĩnh vực này, ngoài ra còn có hai vị Trưởng lão tinh thông Trận pháp khác nữa.

Nhất thời, hai bên Hoành Thủy Trại và Thủy tặc đoàn Tàn Huyết đều dốc lòng \ nghiên cứu, khi có luận cứ nào mới thì lập tức phái người xuống thăm dò kiểm chứng.

Triệu Phong đứng ở một bên, bình thản quan sát, thỉnh thoảng lại đi dạo vài vòng bên cạnh bờ sông.

Song phương ai nấy cũng đều đang thảo luận, xem làm thế nào có thể tận lực tránh khỏi lực lượng xoáy nước mạnh nhất, làm thế nào mở ra con đường tắt, tìm kiếm được chính xác cửa vào của bảo tàng.

- Haizzz… thật là một đám ngu xuẩn…

Trong lòng Triệu Phong âm thầm thở dài.

Đúng vậy, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đã thăm dò ra được huyền ảo của Trận pháp tự nhiên này.

Thậm chí, hắn trên cơ bản đã xác định được lối vào của bảo tàng rồi!

Nếu như để cho bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết biết được, chỉ sợ sẽ khiếp sợ thổ huyết tại chỗ.

Phải biết rằng, bọn chúng vì muốn tìm kiếm lối vào bảo tàng, đã bỏ ra vô số nhân lực vật lực, tổn thất một đám cường giả tinh anh, ít nhất cũng đếm đầy hai đầu bàn tay rồi.

Mà Triệu Phong, chỉ đi dọc vài vòng phụ cận bờ sông, đã tìm được lối vào rồi!

o0o

Thời gian vẫn tiếp tục trôi qua…

Bất luận là bên phía Hoành Thủy Trại hay là bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết, tại phương diện phá vỡ trận thế tự nhiên, tìm kiếm lối vào bảo tàng, đều gặp phải bình cảnh, không thể nào đột phá được.

Mà bên phía Hoành Thủy Trại, tạo nghệ Trận pháp của Bích Xảo Ngọc cũng nằm ngoài tưởng tượng của Triệu Phong. Chẳng qua, phương hướng suy nghĩ tìm hiểu vấn đề của nàng ta đã bị chệch khỏi con đường chính xác một quãng rất xa rồi.

- Xem ra, ta cần phải nhắc nhở bọn họ vài câu mới được!

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Hắn cũng không dự định một mình một người chiếm đoạt cái bảo tàng này.

Bởi vì những người muốn phá giải Bảo tàng Thủy Nguyệt này, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Ngược lại nếu kéo dài quá lâu ở đây, những người nghe động tĩnh tiến đến càng nhiều, cũng không có chỗ nào tốt đối với Triệu Phong.

- Có một câu nói, đó là, chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất!

Triệu Phong đi tới bên cạnh Bích Xảo Ngọc, hạ giọng nhắc nhở một câu.

Hai vị Trưởng lão tinh thông Trận pháp nghe vậy, còn có chút chần chừ, thậm chí trên mặt còn nở nụ cười lạnh khinh thường nữa.

- A… Ta hiểu rồi! Cám ơn huynh, Triệu đại ca! Huynh nhất định là thiên tài a!

Vẻ mặt Bích Xảo Ngọc vui vẻ, nhảy tung tăng như chim sẻ. Mọi người nhất thời nhao nhao ghé mắt liếc nhìn về phía Bích Xảo Ngọc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bích Xảo Ngọc thoáng ửng hồng một trận, vui vẻ nói:

- Bảo tàng Thủy Nguyệt, có lẽ chính là nằm ở dưới xoáy nước lớn nhất, khu vực nguy hiểm nhất ở nơi này! Nếu như ta đoán không sai, trận nhãn của Trận pháp xoáy nước tự nhiên kia, có lẽ chính là ở nơi này!

- Không có khả năng! Khu vực xoáy nước nguy hiểm nhất đó, lực đạo cực kỳ khủng bố, thậm chí có thể xé nát cả cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh nữa!

Một vị Trưởng lão trong đó phản đối.

Triệu Phong nghe thấy vậy, thiếu chút nữa mở miệng mắng một tiếng ngu ngốc.

- Long quyển phong thiên nhiên, khu vực sức gió lớn nhất chính là chung quanh. Mà chỗ mắt bão chính thức, ngược lại vô cùng yên tĩnh. Cái đại trận xoáy nước này càng thêm vi diệu, phản lực càng lớn, lực hấp xả cũng càng lớn. Ngược lại, nếu như ngươi không phản kháng, thuận theo cỗ lực lượng này, có lẽ chỉ cần trả một cái giá thật nhỏ là có thể an toàn tới được chỗ mắt bão!

Bích Xảo Ngọc vội vàng giải thích. Sau đó từng câu từng câu, nàng giải thích rõ ràng chỗ huyền diệu của Trận pháp xoáy nước này.

- Nàng ta nói rất có đạo lý!

Bên phía thủy tặc, vị lão đạo áo bào xanh kia khẽ nói, ánh mắt sáng ngời. Bọn họ cũng không phải là ngu ngốc, lúc trước đi trên phương hướng suy nghĩ sai lầm, vô thức muốn tránh đi khu vực có uy lực lớn nhất của đám xoáy nước.

Nhưng sự tình lại hoàn toàn ngược lại, chỗ nguy hiểm nhất, lại là chỗ an toàn nhất.

Còn nữa, địa điểm mà Bảo tàng Thủy Nguyệt thiết trí, cũng đã có chủ ý sẵn rồi, nếu như không cam chịu mạo hiểm, làm sao sẽ có thu hoạch lớn chứ?

Kế tiếp, bên phía Hoành Thủy Trại và thủy tặc liền ứng theo phương hướng suy nghĩ này, trước tiên là định ra phương pháp hành động, sau đó mới cử ra cường giả đi thí nghiệm.

- A…

Phía đáy sông đột nhiên truyền đến thanh âm kêu la thảm thiết của một gã thủy tặc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Sau một lát, một cỗ thi thể biến hình tràn đầy máu tươi bị kéo lên bờ.

- Chuyện gì xảy ra? Không phải nói là, thuận theo cỗ lực lượng này, liền có thể đến được trận nhãn! Nơi đó chính là địa phương an toàn hay sao?

Bên phía thủy tặc, con mắt mấy người nhất thời đỏ bừng lên, bất mãn nhìn chằm chằm về phía Bích Xảo Ngọc.

Bích Xảo Ngọc sắc mặt tái nhợt, chân tay luống cuống, nhìn về phía Triệu Phong và Bích lão gia.

Dù sao thì phương pháp suy nghĩ này, cũng là do Triệu Phong cung cấp cho nàng.

- Thật là một đám ngu xuẩn!

Triệu Phong nhịn không được, trực tiếp mở miệng mắng to.

Cái tên thủy tặc kia chết như thế nào, Thần Linh Nhãn của hắn nhìn thấy vô cùng rõ ràng.

Mặc dù nói, ngươi càng phản kháng, thì lực lượng xoáy nước chống lại sẽ càng lớn, nếu thuận theo, thì lực lượng phản kích ngược lại sẽ càng nhỏ.

Nhưng vấn đề là, không phản kháng, không có nghĩa là ngươi không cần sử dụng chân lực hộ thể a!

Ngươi cho rằng, ngươi chính là mình đồng da sắt, bất diệt chi thân trong truyền thuyết hay sao?

The Following 10 Users Say Thank You to NguyenDuy84 For This Useful Post: Hiện/ Ẩn Danh sách các thành viên đã xem!

#563

13-07-2014, 09:36 PM

NguyenDuy84

Chuyển ngữ

Ngày gia nhập: Aug 2010

Bài gửi: 3,566

Trả lời: Chúa Tể Chi Vương - TG: Khoái Xan Điếm Chúa Tể Chi Vương Tác giả: Khoái Xan Điếm

Chương 284: Thủy Nguyệt Động (1)

Nguồn: Vipvanda

Dịch: Nhóm dịch black

Biên: Black

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :

- Thật là một đám ngu xuẩn!

Một thanh âm cực độ khinh miệt đột nhiên vang lên, khiến cho đám thủy tặc nhất thời công phẫn, nguyên một đám căm thù bất mãn, thiếu chút nữa thì trực tiếp giết thẳng qua luôn.

Mà kẻ phát ra thanh âm kia, chính là một gã thiếu niên tóc lam, đang đứng bên cạnh bờ, lạnh lùng bình thản, không chút sợ hãi.

Cũng may là thủ lĩnh song phương đều ước thúc rất tốt đám thủ hạ của mình, cũng không dễ dàng phát sinh xung đột.

Tàn Huyết Ngốc Ưng thoáng chau màu, trong mắt mơ hồ xuất hiện lệ quang, thương nghị với lão đạo thanh bào bên cạnh.

Bích lão gia thoáng lộ ra một tia dị sắc, liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái.

Dù sao thì phương pháp phá giải Trận pháp tự nhiên này cũng đều là do gã thiếu niên tóc lam này hướng dẫn tìm ra.

Mà vừa rồi thất bại, cũng khiến cho bọn người Tàn Huyết Ngốc Ưng sinh ra bất mãn đối với Triệu Phong và Bích Xảo Ngọc.

- Triệu đại ca, đến cùng thì chỗ đó có vấn đề gì?

Bích Xảo Ngọc dò hỏi.

- Tốt nhất là phái xuống một vị Nửa bước Chân Linh Cảnh, hơn nữa cũng đừng có giống như cái tên ngu xuẩn vừa rồi, ngay cả chân lực hộ thể cũng không dám vận chuyển!

Vẻ mặt Triệu Phong nhàn nhã, khinh thường nói.

Trên mặt hắn tràn đầy vẻ thư thái và không để tâm. Ở trong tràng tranh phong đoạt bảo này, hắn giống như là một người ngoài cuộc mà thôi.

Lời này vừa nói ra, bên phía Hoành Thủy Trại không khỏi ngạc nhiên một trận.

- Thì ra là thế! Đúng là tên ngu ngốc mà!

Mọi người nhao nhao tỉnh ngộ.

Thuận theo lực đẩy của xoáy nước, có thể giảm nhỏ nhất áp lực, điều này đúng là không sai, nhưng mà cũng không thể không vận lực bảo hộ thân thể của mình.

Bên phía thủy tặc, vẻ mặt kẻ nào cũng trở nên khó coi. Cái tên thủy tặc vừa rồi, cũng quá mức cẩn thận rồi!

Chẳng qua, rất nhanh liền có người đưa ra nghi vấn.

- Gã thiếu niên này, rõ ràng vẫn đứng ở trên bờ, làm sao lại biết được tình hình ở chỗ sâu trong lòng sông cơ chứ?

Lão đạo áo bào xanh khẽ nhíu mày.

Song phương ở đây, chỉ có hai cường giả Chân Linh Cảnh, linh thức có thể ngoại phóng đến một trình độ nhất định, mới có thể nhìn thấy được một chút tình hình dưới lòng sông.

Chỉ có Bích lão gia, trên mặt lộ ra bộ dáng như đang suy nghĩ. Ngày đó, khi Triệu Phong vừa mới được vớt từ dưới sông lên, hắn đã phát hiện ra trên người kẻ này có huyết mạch đặc thù.

Kế tiếp, song phương dựa theo đề nghị của Triệu Phong, mỗi bên phái ra một cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, thuận theo lực hấp xả của dòng nước tiến vào.

Lần này, cả hai cường giả Chân Linh Cảnh đều trực tiếp phóng ra linh thức theo dõi nhất cử nhất động của hai người thăm dò.

Linh thức cường giả Chân Nhân Cấp có thể ngoại phóng ra ngoài mấy dặm, chẳng qua bên trong khu vực thủy lưu tràn ngập Trận pháp xoáy nước tự nhiên này, cũng bị hạn chế rất lớn.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong hoàn toàn dễ dàng nhìn thấy tất cả các chi tiết bên dưới đáy nước.

Lần này, hai gã cường giả lặn xuống dưới đều phóng ra chân lực hộ thể, cũng không phản kháng lực hấp xả của xoáy nước, thậm chí còn thuận theo cỗ lực lượng kia, thoáng cái liền đi thẳng xuống đáy sông.

Ở sâu bên dưới đáy sông, còn có rất nhiều khu vực rộng lớn cần thăm dò kỹ lưỡng.

Khu vực này, cho dù là linh thức của Tàn Huyết Ngốc Ưng và Bích lão gia, cũng chỉ nhìn thấy mơ hồ không rõ ràng lắm.

Nhưng mà Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, thì vẫn như cũ dễ dàng nhìn thấu mọi chi tiết bên dưới.

Hắn thậm chí còn biết rõ ràng lối vào Thủy Nguyệt Động là ở nơi nào nữa.

Thời gian nửa canh giờ trôi qua, bên dưới đáy sông đột nhiên bắn lên hai đạo khói, lóe lên rồi biến mất.

- Thành công rồi!

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng đều lộ ra vẻ vui mừng, reo lên một câu. Đây chính là tín hiệu do người phía dưới phát ra.

Triệu Phong nhìn chằm chằm xuống đáy sông, trong mắt hơi lộ vẻ suy tư.

Xuyên qua xoáy nước Trận pháp tự nhiên kia, phương pháp thật rất đơn giản, nhưng mà muốn quay trở lên thì như thế nào đây?

Nếu như muốn từ dưới đáy sông quay lên mặt nước, đến lúc đó \ sẽ gặp phải xoáy nước nghịch, lực cản trùng trùng điệp điệp, chỉ sợ phải đạt tới tu vi Chân Linh Cảnh mới có thể bình yên quay trở lên được.

Chẳng qua, hầu như không có người nào trong hai phương có thể nghĩ đến điểm này. Phần lớn mọi người cũng đều bị lợi ích khổng lồ của Bảo tàng Thủy Nguyệt che mờ đi tâm trí, nào còn thời gian nghĩ tới những chuyện này nữa?

Bùm! Bùm! Bùm!

Đội ngũ song phương nhất thời theo đó mà làm, nguyên một đám nhảy vào Trận pháp xoáy nước thiên nhiên.

- Chư vị, cùng ta đi vào thôi!

Bích lão gia khó có thể ức chế sự kích động trên mặt mình, một mình dẫn đầu xông thẳng vào trong xoáy nước bên dưới.

Triệu Phong vừa muốn cất tiếng ngăn cản, nhưng đã không kịp nữa rồi.

Dựa theo sự phán đoán phân tích của hắn, cho dù thuận theo lực hấp xả của xoáy nước, có thể giảm bớt áp lực rất lớn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chút áp lực nào.

Ví dụ như, nếu chỉ có tu vi Cố Thể Cảnh, tiến vào trong xoáy nước, chỉ sợ ngay lập tức sẽ bị xé cho nát bấy.

Triệu Phong đoán chừng, ít nhất phải tu vi Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mới có phần lớn nắm chắc, nhưng cũng không phải là trăm phần trăm.

Dù sao những xoáy nước dưới này có lớn có nhỏ, vô cùng bất định, cái này phải dựa vào vận khí từng người.

Đương nhiên, tu vi đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh, nhất định sẽ thành công, không có vấn đề gì.

Triệu Phong và Bích Xảo Ngọc cũng cùng tiến vào một khu vực xoáy nước.

Bích lão gia đã sớm phân phó, phái hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh cùng đi vào với Bích Xảo Ngọc, dốc sức che chở cho nàng, trong đó có cả Gia chủ Bích gia nữa.

Gia chủ Bích gia nghĩ đến những biểu hiện thần bí kỳ dị của Triệu Phong trước đây, dường như thập phần hiểu rõ đối với những xoáy nước Trận pháp tự nhiên này, liền dứt khoát đi cùng một chỗ với hắn.

Sự thật đã chứng minh, lựa chọn của hắn rất chính xác!

Mấy người đi theo cùng một chỗ với Triệu Phong, những lực hấp xả của xoáy nước xung quanh so với trong tưởng tượng thì nhỏ hơn nhiều.

Lộ tuyến mà Triệu Phong tiến lên, không phải là một đường thẳng, mà vòng quang theo một quỹ đạo đường cong nhất định.

Kết quả, mấy người bọn họ dị thường nhẹ nhõm, thậm chí bằng vào tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Bích Xảo Ngọc cũng có thể miễn cưỡng đi qua được.

Trái lại ở những khu vực khác, khi thì truyền đến thanh âm va đập xé nát, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.

Khi tất cả mọi người tiến vào trong đáy sông hoàn tất, thoát ly khỏi khu vực xoáy nước, song phương hao tổn gần như phân nửa, cực kỳ thê thảm.

Những cường giả dưới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, phần lớn đều thất bại thân vong, chết thảm dưới đáy sông. Thậm chí còn có cả hai gã cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vận khí không tốt, gặp phải lực lượng xoáy nước quá mức mạnh mẽ, bị cuốn trôi vào đáy sông, chết không thấy xác.

Chỉ có cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh mới không một người nào thương vong mà thôi.

Tình hình như thế, khiến cho gương mặt Gia chủ Bích gia lộ vẻ dị thường, đối với Triệu Phong không khỏi phải lau mắt mà nhìn.

Bởi vì, những người đi theo Triệu Phong tiến vào, không một ai thương vong cả.

o0o

The Following 10 Users Say Thank You to NguyenDuy84 For This Useful Post: Hiện/ Ẩn Danh sách các thành viên đã xem!

#564

13-07-2014, 09:37 PM

NguyenDuy84

Chuyển ngữ

Ngày gia nhập: Aug 2010

Bài gửi: 3,566

Trả lời: Chúa Tể Chi Vương - TG: Khoái Xan Điếm Chúa Tể Chi Vương Tác giả: Khoái Xan Điếm

Chương 284: Thủy Nguyệt Động (2)

Nguồn: Vipvanda

Dịch: Nhóm dịch black

Biên: Black

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :

Cùng lúc đó, tại phụ cận bờ sông.

Vù vù!

Hai nam một nữ từ trong một khe suối ở đằng xa từ từ bay lại, đáp xuống bên cạnh bờ sông.

Người đứng đầu chính là một thanh niên thân mặc cẩm bào, tuấn mỹ trắng trẻo, tay cầm quạt xếp, khóe môi nhếch lên một nụ cười cực kỳ tà mị.

Hai bên trái phải của hắn là một nữ tử váy hoa xinh đẹp, cùng với một vị lão giả thấp lùn, đứng hơi lui về phía sau lưng của gã thanh niên cẩm bào.

Ngay khi ba người đáp xuống, từ trên người của gã thanh niên cẩm bào kia toát ra một cỗ khí tức uy áp Chân Linh Cảnh cường đại.

- Người nào?

Bên cạnh bờ sông và trên thuyền thủy tặc vẫn còn một vài người ở lại canh giữ, vẻ mặt cảnh giác, quát lớn.

Thanh âm còn chưa dứt, gã thanh niên cẩm bào đã vung cây quạt xếp trong tay lên, hơn mười đạo hồng ảnh giống như cánh đào lóe ra, cắt qua hư không.

Những phiến cánh đào kia giống như là vật hư vô vậy, ngay lập tức dung nhập vào thân thể mục tiêu!

Sục sục!

Những mục tiêu bị hư ảnh cánh hoa đào dung nhập vào, thân thể lập tức bị thối rửa, chỉ trong mấy hơi thở, đã hóa thành một đống máu loãng.

- Ngươi… ngươi là Đào Phiến phi tặc!

Một gã thủy tặc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trong số đó, miễn cưỡng trụ vững được thời gian bốn năm hơi thở, thân thể cuối cùng cũng thối rữa, chỉ lưu lại một bãi máu.

- Đào Phiến phi tặc… nghe đồn chính là đệ tử của Thủy Nguyệt đại đạo!

Một vị cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh của Hoành Thủy Trại, trước khi chết còn lộ ra thần sắc hoảng sợ kinh dị.

Hóa ra, vị Thủy Nguyệt đại đạo kia lúc còn sống đã từng thu nhận mấy đệ tử.

Mà Đào Phiến phi tặc chính là đệ tử kiệt xuất nhất của hắn!

Bất quá bởi vì Thủy Nguyệt đại đạo chết rất gấp gáp, chưa kịp đem bộ Huyền Hoa Bảo Điển đắc ý nhất truyền lại cho đệ tử mình, cho nên, vị Đào Phiến phi tặc này cho dù tu vi cũng đạt tới Chân Linh Cảnh, nhưng mà khi làm việc gây án đều rất cẩn thận, ít xuất hiện, chủ yếu nổi tiếng với mưu tính cẩn trọng mà thôi.

- Đại sư huynh, ngươi để mặc cho bọn chúng đi vào, tranh đoạt bảo tàng của sư tôn hay sao?

Nữ tử váy hoa kia xinh đẹp siêu quần, thanh âm mềm mại, tràn ngập mị thái mê người.

- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sai! Cả đời sư tôn am hiểu Trận pháp Cơ quan, tất nhiên sẽ có nhiều bố trí trong bảo tàng! Cứ để cho bọn hắn đi đánh trận đầu đi!

Gã thanh niên cẩm bào khoan thai đáp xuống, ngồi ở trên thuyền thủy tặc.

Còn người thứ ba là vị lão giả thấp lùn kia, thanh âm có chút bất đắc dĩ, nói:

- Hai vị, đã có hai cường giả Chân Linh Cảnh của Hoành Thủy Trại và Thủy tặc đoàn Tàn Huyết mở đường, đủ để dọn dẹp hết thảy những Trận pháp Cơ quan bên trong bảo tàng bí động rồi, có lẽ lão hủ cũng không còn chỗ dùng nữa rồi phải không…

Vẻ mặt vị lão giả thấp lùn này cười khổ, dường như cũng không phải là chủ động nguyện ý theo đến.

o0o

Dưới đáy sông, hai phe đội ngũ tiến hành nghỉ ngơi hồi sức. Tu vi đạt tới Lục trọng thiên, Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tự nhiên cũng không cần phải cân nhắc tới vấn đề hô hấp sinh tồn trong nước.

Chứng kiến nhân số thương vong, sắc mặt Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đều có chút khó coi.

Triệu Phong cũng không phải là không muốn nhắc nhở, mà là nhắc nhở không kịp. Còn nữa, ai có thể chống cự lại sự dụ hoặc của Bảo tàng Thủy Nguyệt, cam nguyện từ bỏ ở lại trên bờ cơ chứ?

Hơn nữa, đường trở về, so với đường vào còn nguy hiểm hơn mấy lần nữa, chỉ có cường giả Chân Linh Cảnh mới có thể nắm chắc tự bảo vệ mình an toàn mà thôi.

- Bích lão gia, tìm được lối vào bảo tàng rồi!

- Lão đại, lối vào Bảo tàng Thủy Nguyệt ngay ở bên cạnh thôi…

Hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh lúc trước đi thăm dò, lúc này mới hưng phấn chạy tới.

Mọi người nghe thấy vậy, sắc mặt nhất thời đại hỉ.

Hai người kia đi trước dẫn đường, ở bên dưới đáy sông chạy đi một đoạn khoảng cách, phía trước trên vách núi đã xuất hiện bóng dáng mơ hồ của một cái bí động.

Bốn phía cái bí động kia mọc rất nhiều những loại thực vật dây leo, không đi đến gần đó, căn bản không nhìn ra được.

Đứng cách xa đó mấy trượng, mới có thể nhìn thấy được từ trong bí động truyền ra một ít ánh sáng ảm đạm.

- Đến nơi rồi!

Song phương đội ngũ, hưng phấn dị thường.

Triệu Phong khẽ mỉm cười nhàn nhạt. Cái lối vào bí động dưới đáy sông này, hắn lúc còn ở trên bờ cũng đã phát hiện ra rồi.

Đương nhiên, chủ nhân của Bảo tàng Thủy Nguyệt này cũng rất tinh thông Trận pháp Cơ quan, bảo tàng bí động do hắn lưu lại cũng không phải đơn giản có thể xâm nhập được.

Tại cửa vào của bí động, đội ngũ hai phe đi song song với nhau, người cầm đầu là hai cường giả Chân Linh Cảnh, giữa hai bên đều đề phòng lẫn nhau.

Ngay sát sau lưng của Tàn Huyết Ngốc Ưng chính là vị lão đạo thanh bào kia. Người này cũng có chút am hiểu đối với Trận pháp Cơ quan nhất định.

Vẻ mặt Bích lão gia hòa ái, phân phó Bích Xảo Ngọc tới, đi trước mở đường.

Lối vào của bí động cũng không lớn lắm, sau khi đi vào, càng trở nên khoáng đạt rộng rãi hơn nhiều. Lúc mới bắt đầu, cửa động còn có chút nước, nhưng sau khi đi vào một khoảng, nước sông dần dần thối lui, hoàn toàn khô ráo, không dính một giọt nước, phi thường kỳ diệu.

Mãi đến chừng nửa canh giờ sau, phía trước chợt xuất hiện một loại bậc thang xanh đen, phát ra ánh sáng lờ mờ thần bí, đập vào mắt vô cùng mê huyễn.

Hai vị cường giả Chân Linh Cảnh bộ pháp thận trọng chậm chạp, lộ ra vẻ cẩn thận từng ly từng tí.

Lão đạo thanh bào và Bích Xảo Ngọc ở phụ cận của bậc thang, bắt đầu nghiên cứu, lục lọi xung quanh, dị thường cẩn thận.

Trên mặt Triệu Phong nửa cười nửa không, đi đến bên cạnh bậc thang, khẽ vẹt nhẹ một đống cỏ dại ra, liền nhìn thấy một tấm bia đá lớn cỡ nửa thân người.

Trên tấm bia đá có khắc ba chữ lớn: Thủy Nguyệt Động!

Mọi người thoáng có vẻ kinh ngạc. Nơi này rõ ràng là mộ địa mà Thủy Nguyệt đại đạo khi sắp chết mới chuẩn bị, không ngờ lại lấy một cái tên ưu nhã đến như vậy.

- Ở nơi này không có cơ quan mai phục!

Lão đạo thanh bào nhàn nhạt quét mắt liếc nhìn tấm bia đá, sau đó đi về phía trước mở đường.

Đám thủy tặc cẩn thận từng chút một, chậm rãi đạp chân lên bậc thang, tâm thần cũng mang theo sự cẩn trọng trước giờ chưa từng có.

Bích Xảo Ngọc thoáng kiểm tra một phen, xác nhận rõ ràng là không có chuyện gì. Chỉ là trên mặt thoáng kinh ngạc, liếc nhìn về tấm bia đá thêm một cái.

Triệu Phong khẽ đặt tay lên tấm bia đá, ấn nhẹ xuống một chút, sau đó mới chậm rãi buông ra.

Răng rắc!

Trên tấm bia đá đột nhiên xuất hiện một đạo vết nứt mờ.

Lão đạo thanh bào và Tàn Huyết Ngốc Ưng đi ở phía trước, bộ pháp nhất thời ngừng trệ lại.

Ầm ầm!

Dãy bậc thang bên dưới đột nhiên lung lay rung lắc mãnh liệt một hồi, toàn bộ bí động nhất thời nổ vang, giống như muốn sụp đổ xuống vậy.

Mọi người nhất thời đứng không vững, lung lay muốn ngã, nhao nhao nhìn về phía Triệu Phong, ánh mắt mang theo địch ý nồng đậm.

- Tiểu bối, ngươi giở trò gì đó?

Vẻ mặt lão đạo thanh bào tràn ngập phẫn nộ.

Hiển nhiên, tay của Triệu Phong đặt trên tấm bia đá, đã đụng chạm phải cơ quan gì đó rồi.

Triệu Phong nở nụ cười ngượng ngùng, thu tay lại.

Không có mấy người lưu ý, ngay tại chỗ vết nứt trên tấm bia đá kia, đã xuất hiện một vết chưởng ấn khá nông, nằm vắt ngang ngay trên vết nứt kia.

Thanh âm lắc lư bên dưới bậc thang tiếp tục một lúc thật lâu, cuối cùng mới bình tĩnh trở lại.

Chỉ có Bích Xảo Ngọc ở bên cạnh mới lộ ra một tia nghi hoặc và suy tư. Bởi vì ở gần trong gang tấc, nàng có thể xác định, cái chưởng ấn này cũng không phải là do Triệu Phong phát lực lưu lại, mà là do một loại Cơ quan đặc biệt nào đó gây ra.

- Tấm bia đá này, quả nhiên là có chút kỳ dị!

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong bắt được một tia khí tức thuộc về chính mình đã rót vào bên trong chưởng ấn của tấm bia đá kia.

/1585

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status