Lăng tẩm Bán Thần?
Lúc này Triệu Phong mới biết được danh xưng rõ ràng của lăng mộ trung tâm, không ngờ đó lại là nơi an táng Bán Thần.
Tàn niệm Bán Thần này, quả nhiên hiểu rất rõ về tình huống bên trong di viên.
- Kỳ ngộ và hung hiểm luôn tồn tại song song, bên trong lăng tẩm Bán Thần, an táng di thể của Bán Thần, cho dù không hề có bất kỳ sinh mệnh sức sống nào, nhưng cũng không có khả năng dùng nó để trọng sinh.
Tàn niệm Bán Thần thần thần bí bí mà nói.
Triệu Phong biết rõ, nguyên nhân cái chết của Bán Thần, chủ yếu là do “Thần Kiếp”.
Chết trong Thần Kiếp, di thể của hắn không biến thành tro bụi, đã là kết cục vạn hạnh rồi.
- Đối với lăng tẩm Bán Thần, ngươi biết được những gì?
Triệu Phong mở miệng hỏi.
Nếu như thông thuộc một nửa lăng tẩm Bán Thần, như vậy không phải nghi ngờ, kế hoạch của Triệu Phong càng có khả năng thành công, thậm chí giúp ích cho hành động của Tiểu Tặc Miêu.
- Bởi vì vừa rồi mới ăn một ít “Nhân Ngư Lệ Tinh”, cho nên ta đã khôi phục được một ít mảnh vỡ ký ức, địa đồ và bố cục của “lăng tẩm Bán Thần”, ta cũng biết được đôi chút.
Tàn niệm Bán Thần nhanh chóng đem tin tức truyền cho Triệu Phong.
Triệu Phong khẽ gật đầu, lại đưa cho tàn niệm Bán Thần thêm một viên Nhân Ngư Lệ Tinh, xem như khao thưởng.
Đọc lướt qua những tin tức này, Triệu Phong không khỏi nhướng mày.
Bởi vì thoạt nhìn, trong lăng tẩm Bán Thần, ngoại trừ một vài oán linh ra, còn có một số Khôi Lỗi thủ mộ, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng lại không hề có kỳ ngộ nào.
Triệu Phong vừa định chuẩn bị mở miệng, đột nhiên biến sắc.
Ý niệm của hắn, rất nhanh bị tình huống bên phía lăng tẩm Bán Thần hấp dẫn.
Trong thông đạo lăng mộ.
Ầm…
Một đầu oán linh màu đỏ tím, cao đến vài chục trượng, xuất hiện hư ảnh một nam tử thần võ, quang diễm đằng đằng, đứng ngạo nghễ trong hư không, khí tức sức mạnh to lớn khủng bố, gần như hóa thành thực chất, áp chế một mảnh hư không.
- Oán linh cấp Đại Đế…
Mấy người Nam Cung Thánh, Mộng Hi, đồng loạt thất sắc.
- Chạy mau, oán linh Đại Đế này, đã vượt qua phạm trù mà chúng ta có thể ứng phó rồi.
Lần đầu tiên Ôn Lạc An lộ ra một tia bối rối.
Hư ảnh oán linh nam tử thần võ này, uy thế giống như Đại Đế giáng lâm, khiến cho linh hồn mấy người đều chấn động và đau đớn.
Vụt...
Bán Thần tinh huyết, nhân cơ hội này, chui vào nơi u ám càng sâu hơn trong lăng mộ.
Lúc này.
Bốn phe Nam Cung Thánh, Mộng Hi, Ôn Lạc An, Tiểu Tặc Miêu, đều gặp phải nguy cơ sinh tử.
Vụt...
Một con mắt hư vô, xuất hiện trên đỉnh đầu Tiểu Tặc Miêu.
Triệu Phong đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như thật sự gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ thi triển “Hư Không Chuyển Vật”, cứu đi Tiểu Tặc Miêu.
Sau một thời gian dài làm bạn, quan hệ giữa Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu, đã vượt qua quan hệ chủ nhân và Linh sủng.
- Cho dù từ bỏ Bán Thần tinh huyết, cũng không thể để Tiểu Tặc Miêu lâm vào sinh tử tuyệt cảnh được.
Trong lòng Triệu Phong đã có quyết định.
Hắn thuận tiện, đem địa đồ bố cục bên trong “lăng tẩm Bán Thần”, truyền cho Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Sau hi Tiểu Tặc Miêu nhận được thông tin, chợt nhe răng cười, hai trảo nắm Ảnh Sát Đế Nhận và Tử Lân ngọc giác, “Vụt...” một cái, đã chui vào trong cơ thể dị thú Vương Giả.
Chính vì vậy.
Phần lớn áp lực, đều do dị thú Vương Giả chống cự, bản thân nó được sức mạnh to lớn của Vương Giả thủ hộ.
Có thể nói, Tiểu Tặc Miêu là an toàn nhất trong đám người.
Ầm…
Oán linh Đại Đế bổ nhào đến, mấy vị thiên tài đều cảm thấy tâm hồn chấn động, khí huyết sôi trào, thừa nhận một luồng áp bách to lớn vô hình trùng kích đến.
Ngay cả dị thú Vương Giả, cũng vô cùng chật vật, bước chân chậm chạp.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu nhếch miệng cười, khống chế dị thú Vương Giả, xuyên qua một đồ đằng cổ xưa trên vách tường.
Làm gì thế?
Ba người Nam Cung Thánh, nhìn thấy hành động của Tiểu Tặc Miêu, thầm nghĩ không biết có phải con mèo này bị dọa đến phát điên rồi không?
Nhưng một màn tiếp theo, lại khiến cho ba người mở rộng tầm mắt.
Két…
Đồ đằng cổ xưa trên vách tường, chợt lộ ra một mật đạo, Tiểu Tặc Miêu và dị thú Vương Giả, lập tức chui vào mật đạo.
- Đuổi theo!
Mấy người Nam Cung Thánh cũng chẳng quan tâm đến Bán Thần tinh huyết nữa, đều lấy việc trốn thoát làm đầu.
Oán linh cấp Đại Đế, cho dù ba người có liên thủ, cũng khó mà chống lại được, huống chi xung quanh còn có một lượng lớn oán linh.
Phành…
Oán linh cấp Đại Đế, đâm vào lối vào mật đạo, nhưng vì hình thể quá lớn, nên bị dội ngược trở lại.
Tài liệu xây dựng lên lăng tẩm Bán Thần này, phi thường đặc thù, cho dù là oán linh hư vô, cũng khó có thể “đi xuyên tường” được.
Dù vậy.
Khí tức sức mạnh to lớn kinh khủng, vẫn xuyên qua thế giới vật chất và linh hồn, đả thương mấy người Nam Cung Thánh.
Tiểu Tặc Miêu đi tuốt ở đằng trước, lại ẩn nấp trong cơ thể dị thú Vương Giả, nên không bị ảnh hưởng gì.
Phù…
Ba người Nam Cung Thánh thở dài một hơi.
Oán linh Đại Đế cũng không đuổi theo.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu lại xuất hiện trên lưng dị thú Vương Giả, dáng vẻ huênh hoang, đi trước dẫn đường.
- Con mèo này, làm sao biết rõ cơ quan địa hình trong lăng mộ?
Mộng Hi và Ôn Lạc An, hai mặt nhìn nhau.
Bám sát con mèo này!
Tâm thần ba người thoáng rùng mình.
Trong lăng mộ cấm khu này, bọn hắn đã mất đi phương hướng, sinh tử cũng gắn liền với con mèo này.
Tiểu Tặc Miêu điều khiển dị thú Vương Giả, rẽ ngoặt bảy tám lần trong mật đạo.
Một lúc sau…
Dị thú Vương Giả nhảy ra khỏi mật đạo, tiến vào một mộ thất càng u ám hơn bên dưới mặt đất.
Mộ thất dưới mặt đất này, đã cháy đen hoàn toàn.
Mấy vạn năm trước,nơi đây đã có một luồng khí tức kinh người, khiến cho Chư Thiên Thần Ma đều sợ hãi tránh lui.
Lấy một thất dưới mặt đất làm trung tâm, trong vòng phương viên trăm trượng, không hề có một oán linh nào, cho dù là oán linh cấp Đại Đế.
Bên trong mộ thất hoàn toàn trống rỗng, chỉ có một “cái xác” đen thui.
Cái xác này không thành hình người, giống như một đống than đen, qua năm tháng tuế nguyệt tẩy rửa, bề mặt thậm chí còn có chút bóng loáng.
- Đó là…
Ba đại thiên tài Vương Giả, đều nhìn chằm chằm vào cái xác đen thui đó, lập tức cảm thấy một luồng khí tức lực lượng cấm kỵ chấn nhiếp Chư Thiên.
Khí tức cấm kỵ này, mặc dù chỉ là một tia tàn thừa, nhưng lại có thể khiến cho Chư Thiên Quỷ Thần phát ra “kinh hãi” từ tận nội tâm.
Áp Lực!
Ba đại thiên tài Vương Giả ở đây, đều cảm thấy không hít thở nổi.
Trong mắt dị thú Vương Giả, cũng tràn ngập hoảng sợ, đứng run rẩy trước mặt cái xác đen thui đó.
- Cỗ thi thể này, không hề có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, cũng không có Hồn lực, chân nguyên, nhưng lại có thể phát ra một luồng khí tức đáng sợ như vậy.
Bên trong mộ thất cực kỳ tĩnh mịch.
Kể cả bên ngoài mộ thất, bầu không khí cũng tĩnh mịch im ắng, không có bất kỳ oán linh nào đến gần.
- Cỗ thi thể này, rất có thể chính là di thể của Bán Thần.
- Khí tức cấm kỵ này, rõ ràng không phải đến từ trên lực lượng của bản thân thi thể.
Ánh mắt của ba đại thiên tài Vương Giả, đột nhiên lóe lên, đều tự có suy đoán.
Vụt...
Con mắt hư vô, lại lần nữa xuất hiện bên trong mộ thất.
Triệu Phong cảm thấy một luồng khí tức cấm kỵ xuyên thấu thể xác và tinh thần. Lực lượng chi nguyên của luồng khí tức này, phảng phất là khắc tinh của vạn vật thiên địa trong vũ trụ này.
- Thi thể Bán Thần đã bị triệt để phá hủy, luồng khí tức kia, không phải đến từ di thể Bán Thần.
Trong lòng Triệu Phong không khỏi cảm thấy kinh hãi lạnh mình.
Hắn vượt không gian mà đến, cũng không thể ngăn cản được cảm giác áp bách do luồng khí tức cấm kỵ này mang đến.
- Đúng thế, là lực lượng Thần Kiếp!
Thanh âm của tàn niệm Bán Thần, đột nhiên truyền đến.
Lực lượng Thần Kiếp?
Tâm thần Triệu Phong chấn động, khó trách di thể Bán Thần đã không còn hình người, gần như tan tác hoàn toàn, ngay cả bản thể cũng không có khí tức sinh mệnh gì.
Thanh âm của tàn niệm Bán Thần, có một tia bi thương.
Dù sao hắn cũng là một tia tàn niệm tách ra từ ý thức trong hồn phách của Bán Thần.
- Di thể này đã bị triệt để phá hủy, bản thân không còn bao nhiêu giá trị. Thế nhưng, bên trên di thể vẫn lưu lại lực lượng Thần Kiếp, có giá trị nhất định, thực tế là có trợ giúp rất lớn đối với người tu hành Lôi lực.
Tàn niệm Bán Thần lẩm bẩm.
Lực lượng Thần Kiếp.
Trái tim Triệu Phong đập thình thịch, lực lượng Thần Kiếp, ngay cả Bán Thần cũng có thể đánh chết, ngay cả Thần Linh cũng phải sợ hãi.
Bởi vậy có thể thấy được, loại lực lượng này có giá trị cao như thế nào.
E rằng, cho dù là những Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh còn lại trên trên gian, thậm chí là Bán Thần, cũng sẽ cảm thấy hứng thú đối với thi thể có lưu lại lực lượng Thần Kiếp.
- Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, muốn trùng kích “Thần Vị”, tám chín phần mười, đều bị lực lượng Thần Kiếp đánh cho tan thành tro bụi. Mà bản tôn Bán Thần, năm đó lại dùng thân thể ngạnh kháng và hấp thu một lượng lớn lực lượng Thần Kiếp, nhưng thi thể vẫn không bị hủy diệt, có thể thấy được thực lực thực sự của hắn, chỉ còn cách Thiên Giai Thần Vị một tia mong manh nữa mà thôi…
Tàn niệm Bán Thần cảm thán nói.
Nghe đến đó, Triệu Phong càng minh bạch, cỗ di thể hấp thu lực lượng Thần Kiếp này, quý giá cỡ nào.
Cường giả dựa vào thực lực bản thân để trùng kích Thần Vị, quả thật là hiếm thấy.
Mà cường giả có thể giữ được thi thể không bị chôn vùi dưới Thần Kiếp, trong mười người cũng khó có được một người.
Tại một mức độ nào đó mà nói, thi thể trải qua Thần Kiếp, có thể nói là thứ có giá trị nhất trong Bán Thần Di Viên này.
Cho dù là Bán Thần tinh huyết, giá trị của nó cũng chưa chắc có thể so sánh với thi thể hấp thu Thần Kiếp.
Bởi vì, Bán Thần tinh huyết đối với cấp độ Huyền Quang Cảnh, cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Mà thi thể Thần Kiếp, cho dù là đối với Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng đều có giá trị rất lớn.
- Lực lượng Thần Kiếp, phần lớn là lấy “Thần Lôi” làm chủ, bởi vậy thi thể Thần Kiếp này, đối với ta mà nói, có tác dụng rất lớn.
Trong lòng Triệu Phong lập tức phấn chấn.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên lưng dị thú Vương Giả, tay cầm Ảnh Sát Đế Nhận, chậm rãi khó khăn đi đến gần “thi thể màu đen”.
Mấy người Nam Cung Thánh cũng không phải người ngu, lập tức mơ hồ đoán được lai lịch của bộ thi thể này.
Dù sao đi nữa, Bán Thần năm xưa cũng đã chết trong Thần Kiếp, việc này cũng không phải là bí mật lớn gì.
- Thi thể này cũng khá lớn, chúng ta hãy cùng chia nhau đi.
Triệu Phong mở miệng nói.
Lấy lực lượng của một người nào đó, muốn chia cắt được thi thể chứa Thần Kiếp, quả thật khó khăn vô cùng.
Cho dù là Vương Giả, đối diện với thi thể Thần Kiếp, nhất cử nhất động cũng gặp phải áp chế đáng sợ.
- Được.
Ba đại thiên tài Vương Giả cũng không phản đối.
Bốn người thương nghị, quyết định vẫn lấy “Ảnh Sát Đế Nhận” của Tiểu Tặc Miêu để chia tách thi thể màu đen này.
Ô...ô...ô...n...g!
Ảnh Sát Đế Nhận được lực lượng của bốn phương tập trung vào, liền huyễn hóa thành một chuỗi nhận quang lạnh lẽo sắc bén, chém thẳng lên trên thi thể màu đen.
Phốc…
Lúc Ảnh Sát Đế Nhận chém lên thi thể màu đen, lực lượng của nó đã bị lực lượng Thần Kiếp, suy yếu hơn chín thành.
Bên trên thi thể màu đen này, chỉ lưu lại một tia dấu vết rất nhỏ, gần như không thể nhìn thấy.
Sắc mặt của ba đại thiên tài Vương Giả, có chút khó coi.
Cứ tiếp tục xu thế này, muốn chia tách thi thể màu đen kia, e rằng cũng phải mất đến một hai ngày.
Nhưng nghĩ đến giá trị của thi thể Thần Kiếp, ba đại thiên tài Vương Giả đều không ai chịu lùi bước, đừng nói là một hai ngày, cho dù là một hai tháng cũng đáng.
Phốc phốc… Phốc phốc…
Cứ cách bốn năm hơi thở, bốn phe lại liên thủ, dùng Ảnh Sát Đế Nhận chém lên thi thể màu đen.
Bốn phe liên thủ, uy lực của Ảnh Sát Đế Nhận, đủ để giết chết Vương Giả yếu nhược.
Vụt...
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, biến mất khỏi mộ thất.
Thế nhưng.
Khóa Không Chi Mâu cũng không phải biến mất trong lăng tẩm Bán Thần.
Không lâu sau…
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, đã tìm thấy nơi ẩn thân của “Bán Thần tinh huyết”.
Ý thức của Bán Thần tinh huyết đã cực kỳ yếu ớt, bỗng nhiên cảm ứng được sự tồn tại của “Khóa Không Chi Mâu”, bền ngoài chợt hiện một trận kim quang lưu ly.
- Chuẩn bị, thu Thần Huyết!
Triệu Phong thì thẩm với tàn niệm Bán Thần.
Hư Không Chuyển Vật!
Một luồng gợn sóng Đồng lực, bao phủ lấy Bán Thần tinh huyết, tại trung tâm xuất hiện một cái vòng xoáy.
Ô...ô...ô...n...g!
Bán Thần tinh huyết vừa giãy dụa, lập tức dừng lại.
Bởi vì bên trong gợn sóng Đồng lực kia, xuất hiện một luồng khí tức tinh thần quen thuộc mà thân thiết.
Vụt...
Ánh sáng lưu ly bên ngoài Thần Huyết, đã bị vòng xoáy nuốt chửng, biến mất không thấy gì nữa.
- Bán Thần tinh huyết, đắc thủ rồi!
Khóa Không Chi Mâu lộ ra một tia mừng rỡ, lập tức biến mất.
Lúc này Triệu Phong mới biết được danh xưng rõ ràng của lăng mộ trung tâm, không ngờ đó lại là nơi an táng Bán Thần.
Tàn niệm Bán Thần này, quả nhiên hiểu rất rõ về tình huống bên trong di viên.
- Kỳ ngộ và hung hiểm luôn tồn tại song song, bên trong lăng tẩm Bán Thần, an táng di thể của Bán Thần, cho dù không hề có bất kỳ sinh mệnh sức sống nào, nhưng cũng không có khả năng dùng nó để trọng sinh.
Tàn niệm Bán Thần thần thần bí bí mà nói.
Triệu Phong biết rõ, nguyên nhân cái chết của Bán Thần, chủ yếu là do “Thần Kiếp”.
Chết trong Thần Kiếp, di thể của hắn không biến thành tro bụi, đã là kết cục vạn hạnh rồi.
- Đối với lăng tẩm Bán Thần, ngươi biết được những gì?
Triệu Phong mở miệng hỏi.
Nếu như thông thuộc một nửa lăng tẩm Bán Thần, như vậy không phải nghi ngờ, kế hoạch của Triệu Phong càng có khả năng thành công, thậm chí giúp ích cho hành động của Tiểu Tặc Miêu.
- Bởi vì vừa rồi mới ăn một ít “Nhân Ngư Lệ Tinh”, cho nên ta đã khôi phục được một ít mảnh vỡ ký ức, địa đồ và bố cục của “lăng tẩm Bán Thần”, ta cũng biết được đôi chút.
Tàn niệm Bán Thần nhanh chóng đem tin tức truyền cho Triệu Phong.
Triệu Phong khẽ gật đầu, lại đưa cho tàn niệm Bán Thần thêm một viên Nhân Ngư Lệ Tinh, xem như khao thưởng.
Đọc lướt qua những tin tức này, Triệu Phong không khỏi nhướng mày.
Bởi vì thoạt nhìn, trong lăng tẩm Bán Thần, ngoại trừ một vài oán linh ra, còn có một số Khôi Lỗi thủ mộ, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng lại không hề có kỳ ngộ nào.
Triệu Phong vừa định chuẩn bị mở miệng, đột nhiên biến sắc.
Ý niệm của hắn, rất nhanh bị tình huống bên phía lăng tẩm Bán Thần hấp dẫn.
Trong thông đạo lăng mộ.
Ầm…
Một đầu oán linh màu đỏ tím, cao đến vài chục trượng, xuất hiện hư ảnh một nam tử thần võ, quang diễm đằng đằng, đứng ngạo nghễ trong hư không, khí tức sức mạnh to lớn khủng bố, gần như hóa thành thực chất, áp chế một mảnh hư không.
- Oán linh cấp Đại Đế…
Mấy người Nam Cung Thánh, Mộng Hi, đồng loạt thất sắc.
- Chạy mau, oán linh Đại Đế này, đã vượt qua phạm trù mà chúng ta có thể ứng phó rồi.
Lần đầu tiên Ôn Lạc An lộ ra một tia bối rối.
Hư ảnh oán linh nam tử thần võ này, uy thế giống như Đại Đế giáng lâm, khiến cho linh hồn mấy người đều chấn động và đau đớn.
Vụt...
Bán Thần tinh huyết, nhân cơ hội này, chui vào nơi u ám càng sâu hơn trong lăng mộ.
Lúc này.
Bốn phe Nam Cung Thánh, Mộng Hi, Ôn Lạc An, Tiểu Tặc Miêu, đều gặp phải nguy cơ sinh tử.
Vụt...
Một con mắt hư vô, xuất hiện trên đỉnh đầu Tiểu Tặc Miêu.
Triệu Phong đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như thật sự gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ thi triển “Hư Không Chuyển Vật”, cứu đi Tiểu Tặc Miêu.
Sau một thời gian dài làm bạn, quan hệ giữa Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu, đã vượt qua quan hệ chủ nhân và Linh sủng.
- Cho dù từ bỏ Bán Thần tinh huyết, cũng không thể để Tiểu Tặc Miêu lâm vào sinh tử tuyệt cảnh được.
Trong lòng Triệu Phong đã có quyết định.
Hắn thuận tiện, đem địa đồ bố cục bên trong “lăng tẩm Bán Thần”, truyền cho Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Sau hi Tiểu Tặc Miêu nhận được thông tin, chợt nhe răng cười, hai trảo nắm Ảnh Sát Đế Nhận và Tử Lân ngọc giác, “Vụt...” một cái, đã chui vào trong cơ thể dị thú Vương Giả.
Chính vì vậy.
Phần lớn áp lực, đều do dị thú Vương Giả chống cự, bản thân nó được sức mạnh to lớn của Vương Giả thủ hộ.
Có thể nói, Tiểu Tặc Miêu là an toàn nhất trong đám người.
Ầm…
Oán linh Đại Đế bổ nhào đến, mấy vị thiên tài đều cảm thấy tâm hồn chấn động, khí huyết sôi trào, thừa nhận một luồng áp bách to lớn vô hình trùng kích đến.
Ngay cả dị thú Vương Giả, cũng vô cùng chật vật, bước chân chậm chạp.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu nhếch miệng cười, khống chế dị thú Vương Giả, xuyên qua một đồ đằng cổ xưa trên vách tường.
Làm gì thế?
Ba người Nam Cung Thánh, nhìn thấy hành động của Tiểu Tặc Miêu, thầm nghĩ không biết có phải con mèo này bị dọa đến phát điên rồi không?
Nhưng một màn tiếp theo, lại khiến cho ba người mở rộng tầm mắt.
Két…
Đồ đằng cổ xưa trên vách tường, chợt lộ ra một mật đạo, Tiểu Tặc Miêu và dị thú Vương Giả, lập tức chui vào mật đạo.
- Đuổi theo!
Mấy người Nam Cung Thánh cũng chẳng quan tâm đến Bán Thần tinh huyết nữa, đều lấy việc trốn thoát làm đầu.
Oán linh cấp Đại Đế, cho dù ba người có liên thủ, cũng khó mà chống lại được, huống chi xung quanh còn có một lượng lớn oán linh.
Phành…
Oán linh cấp Đại Đế, đâm vào lối vào mật đạo, nhưng vì hình thể quá lớn, nên bị dội ngược trở lại.
Tài liệu xây dựng lên lăng tẩm Bán Thần này, phi thường đặc thù, cho dù là oán linh hư vô, cũng khó có thể “đi xuyên tường” được.
Dù vậy.
Khí tức sức mạnh to lớn kinh khủng, vẫn xuyên qua thế giới vật chất và linh hồn, đả thương mấy người Nam Cung Thánh.
Tiểu Tặc Miêu đi tuốt ở đằng trước, lại ẩn nấp trong cơ thể dị thú Vương Giả, nên không bị ảnh hưởng gì.
Phù…
Ba người Nam Cung Thánh thở dài một hơi.
Oán linh Đại Đế cũng không đuổi theo.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu lại xuất hiện trên lưng dị thú Vương Giả, dáng vẻ huênh hoang, đi trước dẫn đường.
- Con mèo này, làm sao biết rõ cơ quan địa hình trong lăng mộ?
Mộng Hi và Ôn Lạc An, hai mặt nhìn nhau.
Bám sát con mèo này!
Tâm thần ba người thoáng rùng mình.
Trong lăng mộ cấm khu này, bọn hắn đã mất đi phương hướng, sinh tử cũng gắn liền với con mèo này.
Tiểu Tặc Miêu điều khiển dị thú Vương Giả, rẽ ngoặt bảy tám lần trong mật đạo.
Một lúc sau…
Dị thú Vương Giả nhảy ra khỏi mật đạo, tiến vào một mộ thất càng u ám hơn bên dưới mặt đất.
Mộ thất dưới mặt đất này, đã cháy đen hoàn toàn.
Mấy vạn năm trước,nơi đây đã có một luồng khí tức kinh người, khiến cho Chư Thiên Thần Ma đều sợ hãi tránh lui.
Lấy một thất dưới mặt đất làm trung tâm, trong vòng phương viên trăm trượng, không hề có một oán linh nào, cho dù là oán linh cấp Đại Đế.
Bên trong mộ thất hoàn toàn trống rỗng, chỉ có một “cái xác” đen thui.
Cái xác này không thành hình người, giống như một đống than đen, qua năm tháng tuế nguyệt tẩy rửa, bề mặt thậm chí còn có chút bóng loáng.
- Đó là…
Ba đại thiên tài Vương Giả, đều nhìn chằm chằm vào cái xác đen thui đó, lập tức cảm thấy một luồng khí tức lực lượng cấm kỵ chấn nhiếp Chư Thiên.
Khí tức cấm kỵ này, mặc dù chỉ là một tia tàn thừa, nhưng lại có thể khiến cho Chư Thiên Quỷ Thần phát ra “kinh hãi” từ tận nội tâm.
Áp Lực!
Ba đại thiên tài Vương Giả ở đây, đều cảm thấy không hít thở nổi.
Trong mắt dị thú Vương Giả, cũng tràn ngập hoảng sợ, đứng run rẩy trước mặt cái xác đen thui đó.
- Cỗ thi thể này, không hề có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, cũng không có Hồn lực, chân nguyên, nhưng lại có thể phát ra một luồng khí tức đáng sợ như vậy.
Bên trong mộ thất cực kỳ tĩnh mịch.
Kể cả bên ngoài mộ thất, bầu không khí cũng tĩnh mịch im ắng, không có bất kỳ oán linh nào đến gần.
- Cỗ thi thể này, rất có thể chính là di thể của Bán Thần.
- Khí tức cấm kỵ này, rõ ràng không phải đến từ trên lực lượng của bản thân thi thể.
Ánh mắt của ba đại thiên tài Vương Giả, đột nhiên lóe lên, đều tự có suy đoán.
Vụt...
Con mắt hư vô, lại lần nữa xuất hiện bên trong mộ thất.
Triệu Phong cảm thấy một luồng khí tức cấm kỵ xuyên thấu thể xác và tinh thần. Lực lượng chi nguyên của luồng khí tức này, phảng phất là khắc tinh của vạn vật thiên địa trong vũ trụ này.
- Thi thể Bán Thần đã bị triệt để phá hủy, luồng khí tức kia, không phải đến từ di thể Bán Thần.
Trong lòng Triệu Phong không khỏi cảm thấy kinh hãi lạnh mình.
Hắn vượt không gian mà đến, cũng không thể ngăn cản được cảm giác áp bách do luồng khí tức cấm kỵ này mang đến.
- Đúng thế, là lực lượng Thần Kiếp!
Thanh âm của tàn niệm Bán Thần, đột nhiên truyền đến.
Lực lượng Thần Kiếp?
Tâm thần Triệu Phong chấn động, khó trách di thể Bán Thần đã không còn hình người, gần như tan tác hoàn toàn, ngay cả bản thể cũng không có khí tức sinh mệnh gì.
Thanh âm của tàn niệm Bán Thần, có một tia bi thương.
Dù sao hắn cũng là một tia tàn niệm tách ra từ ý thức trong hồn phách của Bán Thần.
- Di thể này đã bị triệt để phá hủy, bản thân không còn bao nhiêu giá trị. Thế nhưng, bên trên di thể vẫn lưu lại lực lượng Thần Kiếp, có giá trị nhất định, thực tế là có trợ giúp rất lớn đối với người tu hành Lôi lực.
Tàn niệm Bán Thần lẩm bẩm.
Lực lượng Thần Kiếp.
Trái tim Triệu Phong đập thình thịch, lực lượng Thần Kiếp, ngay cả Bán Thần cũng có thể đánh chết, ngay cả Thần Linh cũng phải sợ hãi.
Bởi vậy có thể thấy được, loại lực lượng này có giá trị cao như thế nào.
E rằng, cho dù là những Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh còn lại trên trên gian, thậm chí là Bán Thần, cũng sẽ cảm thấy hứng thú đối với thi thể có lưu lại lực lượng Thần Kiếp.
- Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, muốn trùng kích “Thần Vị”, tám chín phần mười, đều bị lực lượng Thần Kiếp đánh cho tan thành tro bụi. Mà bản tôn Bán Thần, năm đó lại dùng thân thể ngạnh kháng và hấp thu một lượng lớn lực lượng Thần Kiếp, nhưng thi thể vẫn không bị hủy diệt, có thể thấy được thực lực thực sự của hắn, chỉ còn cách Thiên Giai Thần Vị một tia mong manh nữa mà thôi…
Tàn niệm Bán Thần cảm thán nói.
Nghe đến đó, Triệu Phong càng minh bạch, cỗ di thể hấp thu lực lượng Thần Kiếp này, quý giá cỡ nào.
Cường giả dựa vào thực lực bản thân để trùng kích Thần Vị, quả thật là hiếm thấy.
Mà cường giả có thể giữ được thi thể không bị chôn vùi dưới Thần Kiếp, trong mười người cũng khó có được một người.
Tại một mức độ nào đó mà nói, thi thể trải qua Thần Kiếp, có thể nói là thứ có giá trị nhất trong Bán Thần Di Viên này.
Cho dù là Bán Thần tinh huyết, giá trị của nó cũng chưa chắc có thể so sánh với thi thể hấp thu Thần Kiếp.
Bởi vì, Bán Thần tinh huyết đối với cấp độ Huyền Quang Cảnh, cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Mà thi thể Thần Kiếp, cho dù là đối với Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng đều có giá trị rất lớn.
- Lực lượng Thần Kiếp, phần lớn là lấy “Thần Lôi” làm chủ, bởi vậy thi thể Thần Kiếp này, đối với ta mà nói, có tác dụng rất lớn.
Trong lòng Triệu Phong lập tức phấn chấn.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên lưng dị thú Vương Giả, tay cầm Ảnh Sát Đế Nhận, chậm rãi khó khăn đi đến gần “thi thể màu đen”.
Mấy người Nam Cung Thánh cũng không phải người ngu, lập tức mơ hồ đoán được lai lịch của bộ thi thể này.
Dù sao đi nữa, Bán Thần năm xưa cũng đã chết trong Thần Kiếp, việc này cũng không phải là bí mật lớn gì.
- Thi thể này cũng khá lớn, chúng ta hãy cùng chia nhau đi.
Triệu Phong mở miệng nói.
Lấy lực lượng của một người nào đó, muốn chia cắt được thi thể chứa Thần Kiếp, quả thật khó khăn vô cùng.
Cho dù là Vương Giả, đối diện với thi thể Thần Kiếp, nhất cử nhất động cũng gặp phải áp chế đáng sợ.
- Được.
Ba đại thiên tài Vương Giả cũng không phản đối.
Bốn người thương nghị, quyết định vẫn lấy “Ảnh Sát Đế Nhận” của Tiểu Tặc Miêu để chia tách thi thể màu đen này.
Ô...ô...ô...n...g!
Ảnh Sát Đế Nhận được lực lượng của bốn phương tập trung vào, liền huyễn hóa thành một chuỗi nhận quang lạnh lẽo sắc bén, chém thẳng lên trên thi thể màu đen.
Phốc…
Lúc Ảnh Sát Đế Nhận chém lên thi thể màu đen, lực lượng của nó đã bị lực lượng Thần Kiếp, suy yếu hơn chín thành.
Bên trên thi thể màu đen này, chỉ lưu lại một tia dấu vết rất nhỏ, gần như không thể nhìn thấy.
Sắc mặt của ba đại thiên tài Vương Giả, có chút khó coi.
Cứ tiếp tục xu thế này, muốn chia tách thi thể màu đen kia, e rằng cũng phải mất đến một hai ngày.
Nhưng nghĩ đến giá trị của thi thể Thần Kiếp, ba đại thiên tài Vương Giả đều không ai chịu lùi bước, đừng nói là một hai ngày, cho dù là một hai tháng cũng đáng.
Phốc phốc… Phốc phốc…
Cứ cách bốn năm hơi thở, bốn phe lại liên thủ, dùng Ảnh Sát Đế Nhận chém lên thi thể màu đen.
Bốn phe liên thủ, uy lực của Ảnh Sát Đế Nhận, đủ để giết chết Vương Giả yếu nhược.
Vụt...
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, biến mất khỏi mộ thất.
Thế nhưng.
Khóa Không Chi Mâu cũng không phải biến mất trong lăng tẩm Bán Thần.
Không lâu sau…
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, đã tìm thấy nơi ẩn thân của “Bán Thần tinh huyết”.
Ý thức của Bán Thần tinh huyết đã cực kỳ yếu ớt, bỗng nhiên cảm ứng được sự tồn tại của “Khóa Không Chi Mâu”, bền ngoài chợt hiện một trận kim quang lưu ly.
- Chuẩn bị, thu Thần Huyết!
Triệu Phong thì thẩm với tàn niệm Bán Thần.
Hư Không Chuyển Vật!
Một luồng gợn sóng Đồng lực, bao phủ lấy Bán Thần tinh huyết, tại trung tâm xuất hiện một cái vòng xoáy.
Ô...ô...ô...n...g!
Bán Thần tinh huyết vừa giãy dụa, lập tức dừng lại.
Bởi vì bên trong gợn sóng Đồng lực kia, xuất hiện một luồng khí tức tinh thần quen thuộc mà thân thiết.
Vụt...
Ánh sáng lưu ly bên ngoài Thần Huyết, đã bị vòng xoáy nuốt chửng, biến mất không thấy gì nữa.
- Bán Thần tinh huyết, đắc thủ rồi!
Khóa Không Chi Mâu lộ ra một tia mừng rỡ, lập tức biến mất.
/1585
|