Trong chốc lát ngắn ngủi.
Một loạt kinh biến, khiến cho thanh niên sáng ngời và Mộng Hi đều trở tay không kịp, kinh hãi không nói nên lời.
Dị thú Vương Giả, Khóa Không Chi Mâu, Nam Cung Thánh, gần như đồng thời phát động công kích đối với Ôn Lạc An.
Mà một khắc trước.
Hai người thanh niên sáng ngời và Mộng Hi vẫn còn đang thương nghị, làm thế nào để mưu sát Triệu Phong.
- Hừ!
Khóa Không Chi Mâu giữa không trung, lộ ra một tia trào phúng giễu cợt.
Thanh niên sáng ngời và Mộng Hi tràn ngập sát ý căm thù đối với hắn, Triệu Phong há có thể không đoán ra?
Bị động cũng không phải là phong cách của Triệu Phong.
Thần Linh Nhãn giúp hắn có ưu thế rất lớn, có năng lực khống chế cường đại.
Khóa Không Chi Mâu, ngăn cản ba đại thiên tài Vương Giả, Triệu Phong đặt bản thân ngoài thế cục, hoàn toàn ở một trình độ cao hơn hẳn.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ gặp nạn.
Triệu Phong sao có thể ngốc đến mức chờ cho thanh niên sáng ngời và Mộng Hi giết đến tận cửa?
Trước khi rời khỏi lăng mộ, Triệu Phong đã thuyết phục Nam Cung Thánh thành công, để hắn có thể ra tay hiệp trợ.
Nói thì chậm, nhưng tình huống diễn ra thì lại nhanh.
Thanh niên sáng ngời bị Triệu Phong giam cầm linh hồn, thân hình cũng bị hạn chế.
Dị thú Vương Giả và Nam Cung Thánh, cùng lúc đánh tới.
Phành…
“Huyền Không Liệt” của Nam Cung Thánh, chém trúng cổ thanh niên sáng ngời.
Làn da hoàng kim trên người thanh niên sáng ngời, lập tức xuất hiện một đạo vết rách, máu tươi chảy ra ồ ạt.
Phành phành phành...
Dị thú Vương Giả vọt tới trước người Ôn Lạc An, lại bị Mộng Hi ở bên cạnh kiềm chế, chỉ có một vài dư âm là rơi lên người thanh niên sáng ngời.
Đợt công kích thứ nhất.
Thanh niên sáng ngời bị thương nhẹ, giữ được một mạng.
Thế nhưng.
Hắn cũng không thoát khỏi nguy hiểm, chỉ một mình Nam Cung Thánh, cũng đủ để hắn nếm quả đắng rồi.
“Di Thiên Chi Mâu” trên đỉnh đầu, phát ra khí tức ý chí Vương Giả, phát động Linh Hồn Giam Cầm, gắt gao trói chặt hắn.
Đinh…
Một đạo nhận mang, chém lên mặt thanh niên sáng ngời, lưu lại một tia vết máu.
Thiên Dương Chiến tộc thân là huyết mạch bài danh trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lực công kích và phòng ngự đã đạt tới tình trạng hoàn mỹ không tỳ vết.
Dưới sự thủ hộ của huyết mạch Thiên Dương Chiến tộc, công kích của Nam Cung Thánh và Ảnh Sát Đế Nhận, đều không tạo thành thương hại trí mạng cho hắn.
- không gian Mộng Diệp.
Quanh người Mộng Hi, nổi lên một tầng mộng quang mông lung, thẩm thấu vào hư không, bao phủ toàn bộ vòng chiến.
Bên trong mộng quang, mọi người giống như chìm vào biển sâu vô tận, bị dòng chảy khắp bốn phía áp bách.
Tốc độ công kích của Nam Cung Thánh và dị thú Vương Giả, đã bị gông cùm xiềng xích.
Cảnh tượng biển sâu trong mộng, thậm thấu đến hiện thực.
Giả thiết như tất cả mọi người ở trong biển sâu, vậy thì phòng ngự của một bên, hiển nhiên càng mạnh mẽ hơn.
- Không hổ là huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, hai đại huyết mạch liên thủ, muốn đánh chết bất kỳ người nào trong đó, cũng đều rất khó.
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, quan sát tình huống bên dưới, trong lòng cảm khái.
Đồng lực của hắn, đều dùng để thi triển “Linh Hồn Giam Cầm”, trói buộc Ôn Lạc An.
- Càn Khôn Kiếm.
Nam Cung Thánh hét lớn một tiếng, vung động Thánh Khí truyền thừa, hư không thiên địa có cảm giác chấn động lung lay, ngay cả không gian Mộng Diệp cũng chịu ảnh hưởng.
Càn Khôn Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang chói mắt, chém trúng thanh niên sáng ngời.
Phốc…
Thân hình Ôn Lạc An rung lên, khóe miệng tràn ra vết máu, hào quang bên ngoài làn da Hoàng Kim, cũng ảm đạm đi vài phần.
- Bây giờ thì tốt hơn rồi.
Trong lòng Triệu Phong rất mừng, Nam Cung Thánh quả không hổ là Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, quả thật là yêu nghiệt.
Không phải nghi ngờ.
Chiến lực tổng hợp của Nam Cung Thánh, ở trong hàng ngũ thiên tài, có thể xếp vào đệ nhất.
Mộng Hi và Ôn Lạc An, tối đa chỉ có thể chống đỡ không thua trong tay hắn mà thôi.
- Huyết Dương Chiến Thiên!
Ôn Lạc An phát ra một tiếng gầm nhẹ, huyết mạch Thiên Dương Chiến tộc trong cơ thể bốc cháy hừng hực.
Chỉ trong chốc lát.
Ý chí tinh thần, thậm chí là huyết mạch của Ôn Lạc An, đều nhảy lên một cấp bậc hoàn toàn mới.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong kim quang rực rỡ, trên đỉnh đầu Ôn Lạc An, xuất hiện một vầng Thiên Dương Huyết Nhật, lực lượng thiên địa vô cùng vô tận, hóa thành chiến lực hậu thuẫn cho hắn.
- Không tốt.
Triệu Phong thi triển linh hồn Đồng thuật, lập tức cảm thấy áp lực to lớn.
Chiến lực của Ôn Lạc An, trong khoảnh khắc đó, đã tăng lên gấp hai lần.
Vầng Thiên Dương Huyết Nhật hư vô trên đỉnh đầu hắn, khiến cho chiến lực của hắn, nâng lên đến cấp độ Vương Giả chính thức.
Lúc này.
Cho dù là Vương Giả chính thức giáng lâm, cũng phải cân nhắc một phen.
Cũng may là bí thuật huyết mạch này, chủ yếu chỉ tăng chiến lực của Ôn Lạc An, cũng không hỗ trợ cho cấp độ linh hồn quá nhiều.
Dù vậy.
“Linh Hồn Giam Cầm” của Triệu Phong, vẫn cảm thấy có chút quá sức.
Ầm…
Càn Khôn Kiếm và đại quyền Hoàng Kim của Ôn Lạc An đối chiến cùng một chỗ, sóng khí khủng bố, quét ra khắp nửa dặm xung quanh, rất nhiều nơi lập tức sụp đổ.
- Trời đất…
Phụ cận bãi tha ma, một vài thiên tài Thánh Địa, nhìn thấy quang cảnh như vậy, không khỏi hãi hùng khiếp vía.
Bịch…
Thân hình Nam Cung Thánh, nhẹ nhàng thối lui gần một trượng, trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng.
Không gian Mộng Diệp của Mộng Hi, hạn chế rất lớn công kích và độ linh mẫn của hắn.
- Triệu Phong, hai đại huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng liên thủ, e rằng khó mà giết chết Ôn Lạc An được.
Nam Cung Thánh truyền âm.
Bất kể chiến lực, công kích hay phòng ngự của Ôn Lạc An, đều được cường hóa đến cực hạn.
- Huyết mạch bí thuật tăng cường chiến lực kéo dài không được bao lâu. Cố gắng hao tổn hắn một lúc.
Triệu Phong trầm ngâm nói, cũng không mất đi sự tỉnh táo.
- Mở cho ta!
Vầng Thiên Dương Huyết Nhật trên đỉnh đầu Ôn Lạc An, bắt đầu bành trướng lực lượng, tăng cường chiến lực và ý chí tinh thần cho hắn.
Điện xích màu tím trói buộc quanh người hắn chấn động liên tục, hào quang có chút ảm đạm.
- Chuẩn bị kỹ lưỡng, vòng tiếp theo sẽ là công kích trí mạng.
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong trôi nổi trên không trung, truyền âm cho Nam Cung Thánh.
Khoảnh khắc tiếp theo…
Rắc rắc…
Điện xích màu tím xung quanh người Ôn Lạc An, đứt gãy thành từng khúc, hóa thành hư vô.
Trên mặt hắn hiện ra một tia cuồng hỉ, muốn đánh phá một phen.
Thế nhưng hắn vừa khẽ động thì đã cảm thấy não bộ đau đớn.
- Hư Không Đồng Trảm!
Một đạo phong nhận hư vô chừng ba thước, lóe lên điện quang Tử Diệt, đan xen một tia xích mang, từ trong đầu Ôn Lạc An xuyên ra.
Phốc phốc…
Hư Không Đồng Trảm từ trong đầu đâm ra ngoài, mang theo một tia huyết quang.
- Cái gì?
Mộng Hi sợ đến ngây người, hoa dung thất sắc.
- A…
Thân thể Ôn Lạc An cứng đờ, đầu chảy đầy máu, nhưng nhanh chóng được một tia kim trạch rực rỡ chữa trị lại.
Thế nhưng.
Trong Hư Không Đồng Trảm, ẩn chứa lực lượng áo nghĩa của Xích Diệt Phong Lôi, sau khi xuyên qua não bộ, nó vẫn tiếp tục tàn phá.
- Huyền Không Liệt!
Nam Cung Thánh thoáng sững sờ giây lát, trong lòng bàn tay xuất hiện một tia phong mang màu bạc, đâm trúng vết máu trên đầu Ôn Lạc An.
Phốc phốc…
Làn da Hoàng Kim trên đầu Ôn Lạc An, lại lần nữa tung tóe huyết quang, phong mang màu bạc chém sâu vào nửa xích.
Đây là nhờ sự trợ giúp của Hư Không Đồng Trảm xuyên ra từ trong đầu mà Triệu Phong thi triển.
Nội ứng ngoại hợp, hoàn mỹ hợp nhất.
Như vậy còn chưa hết.
Vụt...
Một đạo phong mang chủy thủ u ám, từ sau ót Ôn Lạc An chém xuống.
Chính là Ảnh Sát Đế Nhận của Tiểu Tặc Miêu.
Cứ như vậy.
Đầu Ôn Lạc An, lấy Hư Không Đồng Trảm làm trung tâm, hai mặt bị tấn công, vết thương tràn đầy huyết quang.
- Á…
Thanh niên sáng ngời phát ra một tiếng hét thê lương, thân hình lảo đảo muốn ngã.
Mộng Hi bị một màn này chấn nhiếp, thân thể mềm mại đứng yên bất động, trong đôi mắt đẹp dịu dàng, tràn ngập sợ hãi.
Thử nghĩ mà xem.
Tổ hợp công kích như vậy, nếu như rơi lên người nàng, e rằng khó mà thoát nổi một kiếp.
Ầm…
Kim quang rực rỡn hư vầng Thiên Dương, đột nhiên bạo liệt, lưu lại một hố sâu có đường kính trăm trượng.
Nam Cung Thánh và Tiểu Tặc Miêu ngẩng đầu, nhìn thanh niên sáng ngời đã hóa thành một đạo kim hà chói mắt, bỏ chạy mất hút.
- Triệu Phong, ta nhất định sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
Trên gương mặt tuấn tú của thanh niên sáng ngời, lộ ra vài phần vặn vẹo âm độc, lao thẳng đến phương hướng của Triệu Phong.
Bởi vì cảm ứng được ý chí Đồng lực của “Tử Vong Chi Mâu”, hắn đã có thể xác định phương vị cụ thể của Triệu Phong.
Vụt...
Một con mắt hư vô, xuất hiện trên tầng mây trời.
Thông qua Khóa Không Chi Mâu, Triệu Phong phát hiện, vết máu và tổn thương trên đầu thanh niên sáng ngời, còn chưa khép lại.
- Tổn thương như vậy cũng đủ giết chết Nửa bước Vương Giả không dưới mười lần rồi.
Trong lòng Triệu Phong thầm cảm khái.
Huyết mạch thần thoại bài danh trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, quả thật không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Một đạo hàn cầu vồng dày đặc lạnh lẽo như băng, từ trên trời giáng xuống, xuyên qua thân thể thanh niên sáng ngời.
Thân hình thanh niên sáng ngời thoáng lung lay.
Còn không đợi hắn kịp phản ứng…
- Phá Diệt Thần Quang!
Một đạo hồng quang thanh sắc rực rỡ chói mắt, nổi lên vô số hạt nhỏ giống như phong mang sắc bén, đâm vào chính giữa “Thiên Dương Huyết Nhật” trên đỉnh đầu thanh niên sáng ngời.
Ầm…
Vầng “Thiên Dương Huyết Nhật” trên đỉnh đầu Ôn Lạc An thoáng không ổn định, không ngừng bị phân giải, hào quang ảm đạm đi vài phần.
Thông qua Phá Diệt Thần Quang, Triệu Phong đã làm suy yếu uy lực bí thuật của Ôn Lạc An.
Đúng lúc này…
Nam Cung Thánh thi triển thân pháp không gian, một đạo hư ảnh ngân quang, bay vút tới, Càn Khôn Kiếm trong tay chém về phía vết thương của Ôn Lạc An.
Mộng Hi ở bên dưới, bị Tiểu Tặc Miêu và dị thú Vương Giả kiềm chế trong chốc lát.
- Tốt lắm, Mộng Hi và Ôn Lạc An đã tách khỏi nhau rồi.
Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ mừng rỡ.
May mắn chính là hắn có một minh hữu cường đại như Nam Cung Thánh.
Khoảng không giữa di viên.
Một hồi đại chiến vượt không, kinh hồn động phách, đám thiên tài Thánh Địa ở bên dưới đều kinh hãi vô cùng.
Bất kể Ôn Lạc An trốn tránh như thế nào, cũng đều không thoát khỏi Khóa Không Chi Mâu và Nam Cung Thánh.
Thiên phú không gian của Nam Cung Thánh, có năng lực Độn Không chi thuật, gắt gao bám chặt lấy thanh niên sáng ngời.
Mà đầu Di Thiên Chi Mâu ở trên trời cao, tầm mắt lại càng rộng rãi vô cùng.
Nhất thời, Ôn Lạc An liền lâm vào cục diện bị đánh.
- Nam Cung Thánh và Di Thiên Chi Mâu liên thủ, quả là một trận chiến vượt không gian.
- Khóa Không Chi Mâu kia, dường như có chút giống mắt trái của Triệu sư đệ thì phải?
Đám thiên tài của Huyền Chân Thánh Tông, cuối cùng đã nhìn ra một vài mánh khóe.
Phành phành phành...
Thanh niên sáng ngời thừa nhận đả kích mãnh liệt, vết thương chồng chất.
Thế nhưng hắn vẫn quật cường bất khuất, trên mặt tràn đầy sát cơ âm lệ, lao thẳng về phía Tàng Thư Phòng.
Hai canh giờ sau…
Thanh niên sáng ngời rốt cuộc đã giết đến chỗ sân nhỏ trong Tàng Thư Phòng.
Lúc này…
Triệu Phong và Ôn Lạc An, chỉ còn cách nhau hơn mười trượng.
- Hư Không Đồng Trảm!
Phong nhận hư vô chừng ba thước, lại lần nữa xỏ xuyên qua vị trí não bộ của Ôn Lạc An.
Phốc phốc…
Huyết quang bắn tung tóe, làn da Hoàng Kim của Ôn Lạc An, lại lần nữa vỡ tan, hào quang Hoàng Kim rực rỡ trên người, đã ảm đam hơn phân nửa.
- Triệu… Triệu Phong…
Thân hình Ôn Lạc An đầm đìa máu tươi, bước chân lảo đảo tiến về phía Tàng Thư Phòng.
Những người ở xung quanh, đều nhìn ra thanh niên sáng ngời đã là nỏ mạnh hết đà.
Nam Cung Thánh nhíu mày, cũng không tiếp tục công kích nữa.
Hắn tâm cao khí ngạo, không muốn tiếp tục vây công một thiên tài cùng thế hệ đã gần như bước vào tử vong.
- Triệu Phong, cho dù có chết, ta cũng phải kéo ngươi chôn cùng.
Chân nguyên trong cơ thể Ôn Lạc An thiêu đốt, toàn thân chìm đắt trong một tầng diễm quang Hoàng Kim, sau lưng xuất hiện một vầng Kim Dương Huyết Nhật cực lớn.
Không tốt!
Nam Cung Thánh biến sắc.
Hiển nhiên Ôn Lạc An đã muốn ngọc thạch câu phần rồi.
Vụt...
Nam Cung Thánh vội vàng thi triển thân pháp không gian, nhanh chóng rút lui.
Khoảnh khắc hắn vừa rút lui, lập tức nhìn thấy một vầng Diệt Nhật Huyết Quang khổng lồ, cùng với một đoàn diễm quang cầu Hoàng Kim bao trùm lấy Ôn Lạc An, đột nhiên bạo liệt, bao phủ toàn bộ Tàng Thư Phòng.
Ầm ầm…
Tàng Thư Phòng bạo liệt, bị kim diễm huyết quang vô tận nuốt chửng.
Lực lượng cấm kỵ này mạnh đến mức, cho dù là Vương Giả cũng sẽ bị chôn vùi, hóa thành tro bụi.
Toàn bộ Tàng Thư Phòng, đã bị san thành bình địa.
Đây là lần đầu tiên kiến trúc trong di viên bị triệt để phá hủy khi mở ra di viên.
Ọc…
Nam Cung Thánh cũng chịu phải ảnh hưởng, trong lúc Độn Không, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, rơi xuống mặt đất.
Hắn không thể tưởng tượng nổi, Triệu Phong ở trong thư phòng, lại thừa nhận hạch tâm lực lượng cấm kỵ như vậy, sẽ gặp phải tình huống như thế nào.
Cùng lúc đó…
Không gian Bán Thần Di Viên chợt rung động mơ hồ, lưu quang bắn ra bốn phía.
- Bán Thần Di Viên, sắp đóng cửa rồi.
Một loạt kinh biến, khiến cho thanh niên sáng ngời và Mộng Hi đều trở tay không kịp, kinh hãi không nói nên lời.
Dị thú Vương Giả, Khóa Không Chi Mâu, Nam Cung Thánh, gần như đồng thời phát động công kích đối với Ôn Lạc An.
Mà một khắc trước.
Hai người thanh niên sáng ngời và Mộng Hi vẫn còn đang thương nghị, làm thế nào để mưu sát Triệu Phong.
- Hừ!
Khóa Không Chi Mâu giữa không trung, lộ ra một tia trào phúng giễu cợt.
Thanh niên sáng ngời và Mộng Hi tràn ngập sát ý căm thù đối với hắn, Triệu Phong há có thể không đoán ra?
Bị động cũng không phải là phong cách của Triệu Phong.
Thần Linh Nhãn giúp hắn có ưu thế rất lớn, có năng lực khống chế cường đại.
Khóa Không Chi Mâu, ngăn cản ba đại thiên tài Vương Giả, Triệu Phong đặt bản thân ngoài thế cục, hoàn toàn ở một trình độ cao hơn hẳn.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ gặp nạn.
Triệu Phong sao có thể ngốc đến mức chờ cho thanh niên sáng ngời và Mộng Hi giết đến tận cửa?
Trước khi rời khỏi lăng mộ, Triệu Phong đã thuyết phục Nam Cung Thánh thành công, để hắn có thể ra tay hiệp trợ.
Nói thì chậm, nhưng tình huống diễn ra thì lại nhanh.
Thanh niên sáng ngời bị Triệu Phong giam cầm linh hồn, thân hình cũng bị hạn chế.
Dị thú Vương Giả và Nam Cung Thánh, cùng lúc đánh tới.
Phành…
“Huyền Không Liệt” của Nam Cung Thánh, chém trúng cổ thanh niên sáng ngời.
Làn da hoàng kim trên người thanh niên sáng ngời, lập tức xuất hiện một đạo vết rách, máu tươi chảy ra ồ ạt.
Phành phành phành...
Dị thú Vương Giả vọt tới trước người Ôn Lạc An, lại bị Mộng Hi ở bên cạnh kiềm chế, chỉ có một vài dư âm là rơi lên người thanh niên sáng ngời.
Đợt công kích thứ nhất.
Thanh niên sáng ngời bị thương nhẹ, giữ được một mạng.
Thế nhưng.
Hắn cũng không thoát khỏi nguy hiểm, chỉ một mình Nam Cung Thánh, cũng đủ để hắn nếm quả đắng rồi.
“Di Thiên Chi Mâu” trên đỉnh đầu, phát ra khí tức ý chí Vương Giả, phát động Linh Hồn Giam Cầm, gắt gao trói chặt hắn.
Đinh…
Một đạo nhận mang, chém lên mặt thanh niên sáng ngời, lưu lại một tia vết máu.
Thiên Dương Chiến tộc thân là huyết mạch bài danh trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lực công kích và phòng ngự đã đạt tới tình trạng hoàn mỹ không tỳ vết.
Dưới sự thủ hộ của huyết mạch Thiên Dương Chiến tộc, công kích của Nam Cung Thánh và Ảnh Sát Đế Nhận, đều không tạo thành thương hại trí mạng cho hắn.
- không gian Mộng Diệp.
Quanh người Mộng Hi, nổi lên một tầng mộng quang mông lung, thẩm thấu vào hư không, bao phủ toàn bộ vòng chiến.
Bên trong mộng quang, mọi người giống như chìm vào biển sâu vô tận, bị dòng chảy khắp bốn phía áp bách.
Tốc độ công kích của Nam Cung Thánh và dị thú Vương Giả, đã bị gông cùm xiềng xích.
Cảnh tượng biển sâu trong mộng, thậm thấu đến hiện thực.
Giả thiết như tất cả mọi người ở trong biển sâu, vậy thì phòng ngự của một bên, hiển nhiên càng mạnh mẽ hơn.
- Không hổ là huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, hai đại huyết mạch liên thủ, muốn đánh chết bất kỳ người nào trong đó, cũng đều rất khó.
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, quan sát tình huống bên dưới, trong lòng cảm khái.
Đồng lực của hắn, đều dùng để thi triển “Linh Hồn Giam Cầm”, trói buộc Ôn Lạc An.
- Càn Khôn Kiếm.
Nam Cung Thánh hét lớn một tiếng, vung động Thánh Khí truyền thừa, hư không thiên địa có cảm giác chấn động lung lay, ngay cả không gian Mộng Diệp cũng chịu ảnh hưởng.
Càn Khôn Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang chói mắt, chém trúng thanh niên sáng ngời.
Phốc…
Thân hình Ôn Lạc An rung lên, khóe miệng tràn ra vết máu, hào quang bên ngoài làn da Hoàng Kim, cũng ảm đạm đi vài phần.
- Bây giờ thì tốt hơn rồi.
Trong lòng Triệu Phong rất mừng, Nam Cung Thánh quả không hổ là Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, quả thật là yêu nghiệt.
Không phải nghi ngờ.
Chiến lực tổng hợp của Nam Cung Thánh, ở trong hàng ngũ thiên tài, có thể xếp vào đệ nhất.
Mộng Hi và Ôn Lạc An, tối đa chỉ có thể chống đỡ không thua trong tay hắn mà thôi.
- Huyết Dương Chiến Thiên!
Ôn Lạc An phát ra một tiếng gầm nhẹ, huyết mạch Thiên Dương Chiến tộc trong cơ thể bốc cháy hừng hực.
Chỉ trong chốc lát.
Ý chí tinh thần, thậm chí là huyết mạch của Ôn Lạc An, đều nhảy lên một cấp bậc hoàn toàn mới.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong kim quang rực rỡ, trên đỉnh đầu Ôn Lạc An, xuất hiện một vầng Thiên Dương Huyết Nhật, lực lượng thiên địa vô cùng vô tận, hóa thành chiến lực hậu thuẫn cho hắn.
- Không tốt.
Triệu Phong thi triển linh hồn Đồng thuật, lập tức cảm thấy áp lực to lớn.
Chiến lực của Ôn Lạc An, trong khoảnh khắc đó, đã tăng lên gấp hai lần.
Vầng Thiên Dương Huyết Nhật hư vô trên đỉnh đầu hắn, khiến cho chiến lực của hắn, nâng lên đến cấp độ Vương Giả chính thức.
Lúc này.
Cho dù là Vương Giả chính thức giáng lâm, cũng phải cân nhắc một phen.
Cũng may là bí thuật huyết mạch này, chủ yếu chỉ tăng chiến lực của Ôn Lạc An, cũng không hỗ trợ cho cấp độ linh hồn quá nhiều.
Dù vậy.
“Linh Hồn Giam Cầm” của Triệu Phong, vẫn cảm thấy có chút quá sức.
Ầm…
Càn Khôn Kiếm và đại quyền Hoàng Kim của Ôn Lạc An đối chiến cùng một chỗ, sóng khí khủng bố, quét ra khắp nửa dặm xung quanh, rất nhiều nơi lập tức sụp đổ.
- Trời đất…
Phụ cận bãi tha ma, một vài thiên tài Thánh Địa, nhìn thấy quang cảnh như vậy, không khỏi hãi hùng khiếp vía.
Bịch…
Thân hình Nam Cung Thánh, nhẹ nhàng thối lui gần một trượng, trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng.
Không gian Mộng Diệp của Mộng Hi, hạn chế rất lớn công kích và độ linh mẫn của hắn.
- Triệu Phong, hai đại huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng liên thủ, e rằng khó mà giết chết Ôn Lạc An được.
Nam Cung Thánh truyền âm.
Bất kể chiến lực, công kích hay phòng ngự của Ôn Lạc An, đều được cường hóa đến cực hạn.
- Huyết mạch bí thuật tăng cường chiến lực kéo dài không được bao lâu. Cố gắng hao tổn hắn một lúc.
Triệu Phong trầm ngâm nói, cũng không mất đi sự tỉnh táo.
- Mở cho ta!
Vầng Thiên Dương Huyết Nhật trên đỉnh đầu Ôn Lạc An, bắt đầu bành trướng lực lượng, tăng cường chiến lực và ý chí tinh thần cho hắn.
Điện xích màu tím trói buộc quanh người hắn chấn động liên tục, hào quang có chút ảm đạm.
- Chuẩn bị kỹ lưỡng, vòng tiếp theo sẽ là công kích trí mạng.
Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong trôi nổi trên không trung, truyền âm cho Nam Cung Thánh.
Khoảnh khắc tiếp theo…
Rắc rắc…
Điện xích màu tím xung quanh người Ôn Lạc An, đứt gãy thành từng khúc, hóa thành hư vô.
Trên mặt hắn hiện ra một tia cuồng hỉ, muốn đánh phá một phen.
Thế nhưng hắn vừa khẽ động thì đã cảm thấy não bộ đau đớn.
- Hư Không Đồng Trảm!
Một đạo phong nhận hư vô chừng ba thước, lóe lên điện quang Tử Diệt, đan xen một tia xích mang, từ trong đầu Ôn Lạc An xuyên ra.
Phốc phốc…
Hư Không Đồng Trảm từ trong đầu đâm ra ngoài, mang theo một tia huyết quang.
- Cái gì?
Mộng Hi sợ đến ngây người, hoa dung thất sắc.
- A…
Thân thể Ôn Lạc An cứng đờ, đầu chảy đầy máu, nhưng nhanh chóng được một tia kim trạch rực rỡ chữa trị lại.
Thế nhưng.
Trong Hư Không Đồng Trảm, ẩn chứa lực lượng áo nghĩa của Xích Diệt Phong Lôi, sau khi xuyên qua não bộ, nó vẫn tiếp tục tàn phá.
- Huyền Không Liệt!
Nam Cung Thánh thoáng sững sờ giây lát, trong lòng bàn tay xuất hiện một tia phong mang màu bạc, đâm trúng vết máu trên đầu Ôn Lạc An.
Phốc phốc…
Làn da Hoàng Kim trên đầu Ôn Lạc An, lại lần nữa tung tóe huyết quang, phong mang màu bạc chém sâu vào nửa xích.
Đây là nhờ sự trợ giúp của Hư Không Đồng Trảm xuyên ra từ trong đầu mà Triệu Phong thi triển.
Nội ứng ngoại hợp, hoàn mỹ hợp nhất.
Như vậy còn chưa hết.
Vụt...
Một đạo phong mang chủy thủ u ám, từ sau ót Ôn Lạc An chém xuống.
Chính là Ảnh Sát Đế Nhận của Tiểu Tặc Miêu.
Cứ như vậy.
Đầu Ôn Lạc An, lấy Hư Không Đồng Trảm làm trung tâm, hai mặt bị tấn công, vết thương tràn đầy huyết quang.
- Á…
Thanh niên sáng ngời phát ra một tiếng hét thê lương, thân hình lảo đảo muốn ngã.
Mộng Hi bị một màn này chấn nhiếp, thân thể mềm mại đứng yên bất động, trong đôi mắt đẹp dịu dàng, tràn ngập sợ hãi.
Thử nghĩ mà xem.
Tổ hợp công kích như vậy, nếu như rơi lên người nàng, e rằng khó mà thoát nổi một kiếp.
Ầm…
Kim quang rực rỡn hư vầng Thiên Dương, đột nhiên bạo liệt, lưu lại một hố sâu có đường kính trăm trượng.
Nam Cung Thánh và Tiểu Tặc Miêu ngẩng đầu, nhìn thanh niên sáng ngời đã hóa thành một đạo kim hà chói mắt, bỏ chạy mất hút.
- Triệu Phong, ta nhất định sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
Trên gương mặt tuấn tú của thanh niên sáng ngời, lộ ra vài phần vặn vẹo âm độc, lao thẳng đến phương hướng của Triệu Phong.
Bởi vì cảm ứng được ý chí Đồng lực của “Tử Vong Chi Mâu”, hắn đã có thể xác định phương vị cụ thể của Triệu Phong.
Vụt...
Một con mắt hư vô, xuất hiện trên tầng mây trời.
Thông qua Khóa Không Chi Mâu, Triệu Phong phát hiện, vết máu và tổn thương trên đầu thanh niên sáng ngời, còn chưa khép lại.
- Tổn thương như vậy cũng đủ giết chết Nửa bước Vương Giả không dưới mười lần rồi.
Trong lòng Triệu Phong thầm cảm khái.
Huyết mạch thần thoại bài danh trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, quả thật không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Một đạo hàn cầu vồng dày đặc lạnh lẽo như băng, từ trên trời giáng xuống, xuyên qua thân thể thanh niên sáng ngời.
Thân hình thanh niên sáng ngời thoáng lung lay.
Còn không đợi hắn kịp phản ứng…
- Phá Diệt Thần Quang!
Một đạo hồng quang thanh sắc rực rỡ chói mắt, nổi lên vô số hạt nhỏ giống như phong mang sắc bén, đâm vào chính giữa “Thiên Dương Huyết Nhật” trên đỉnh đầu thanh niên sáng ngời.
Ầm…
Vầng “Thiên Dương Huyết Nhật” trên đỉnh đầu Ôn Lạc An thoáng không ổn định, không ngừng bị phân giải, hào quang ảm đạm đi vài phần.
Thông qua Phá Diệt Thần Quang, Triệu Phong đã làm suy yếu uy lực bí thuật của Ôn Lạc An.
Đúng lúc này…
Nam Cung Thánh thi triển thân pháp không gian, một đạo hư ảnh ngân quang, bay vút tới, Càn Khôn Kiếm trong tay chém về phía vết thương của Ôn Lạc An.
Mộng Hi ở bên dưới, bị Tiểu Tặc Miêu và dị thú Vương Giả kiềm chế trong chốc lát.
- Tốt lắm, Mộng Hi và Ôn Lạc An đã tách khỏi nhau rồi.
Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ mừng rỡ.
May mắn chính là hắn có một minh hữu cường đại như Nam Cung Thánh.
Khoảng không giữa di viên.
Một hồi đại chiến vượt không, kinh hồn động phách, đám thiên tài Thánh Địa ở bên dưới đều kinh hãi vô cùng.
Bất kể Ôn Lạc An trốn tránh như thế nào, cũng đều không thoát khỏi Khóa Không Chi Mâu và Nam Cung Thánh.
Thiên phú không gian của Nam Cung Thánh, có năng lực Độn Không chi thuật, gắt gao bám chặt lấy thanh niên sáng ngời.
Mà đầu Di Thiên Chi Mâu ở trên trời cao, tầm mắt lại càng rộng rãi vô cùng.
Nhất thời, Ôn Lạc An liền lâm vào cục diện bị đánh.
- Nam Cung Thánh và Di Thiên Chi Mâu liên thủ, quả là một trận chiến vượt không gian.
- Khóa Không Chi Mâu kia, dường như có chút giống mắt trái của Triệu sư đệ thì phải?
Đám thiên tài của Huyền Chân Thánh Tông, cuối cùng đã nhìn ra một vài mánh khóe.
Phành phành phành...
Thanh niên sáng ngời thừa nhận đả kích mãnh liệt, vết thương chồng chất.
Thế nhưng hắn vẫn quật cường bất khuất, trên mặt tràn đầy sát cơ âm lệ, lao thẳng về phía Tàng Thư Phòng.
Hai canh giờ sau…
Thanh niên sáng ngời rốt cuộc đã giết đến chỗ sân nhỏ trong Tàng Thư Phòng.
Lúc này…
Triệu Phong và Ôn Lạc An, chỉ còn cách nhau hơn mười trượng.
- Hư Không Đồng Trảm!
Phong nhận hư vô chừng ba thước, lại lần nữa xỏ xuyên qua vị trí não bộ của Ôn Lạc An.
Phốc phốc…
Huyết quang bắn tung tóe, làn da Hoàng Kim của Ôn Lạc An, lại lần nữa vỡ tan, hào quang Hoàng Kim rực rỡ trên người, đã ảm đam hơn phân nửa.
- Triệu… Triệu Phong…
Thân hình Ôn Lạc An đầm đìa máu tươi, bước chân lảo đảo tiến về phía Tàng Thư Phòng.
Những người ở xung quanh, đều nhìn ra thanh niên sáng ngời đã là nỏ mạnh hết đà.
Nam Cung Thánh nhíu mày, cũng không tiếp tục công kích nữa.
Hắn tâm cao khí ngạo, không muốn tiếp tục vây công một thiên tài cùng thế hệ đã gần như bước vào tử vong.
- Triệu Phong, cho dù có chết, ta cũng phải kéo ngươi chôn cùng.
Chân nguyên trong cơ thể Ôn Lạc An thiêu đốt, toàn thân chìm đắt trong một tầng diễm quang Hoàng Kim, sau lưng xuất hiện một vầng Kim Dương Huyết Nhật cực lớn.
Không tốt!
Nam Cung Thánh biến sắc.
Hiển nhiên Ôn Lạc An đã muốn ngọc thạch câu phần rồi.
Vụt...
Nam Cung Thánh vội vàng thi triển thân pháp không gian, nhanh chóng rút lui.
Khoảnh khắc hắn vừa rút lui, lập tức nhìn thấy một vầng Diệt Nhật Huyết Quang khổng lồ, cùng với một đoàn diễm quang cầu Hoàng Kim bao trùm lấy Ôn Lạc An, đột nhiên bạo liệt, bao phủ toàn bộ Tàng Thư Phòng.
Ầm ầm…
Tàng Thư Phòng bạo liệt, bị kim diễm huyết quang vô tận nuốt chửng.
Lực lượng cấm kỵ này mạnh đến mức, cho dù là Vương Giả cũng sẽ bị chôn vùi, hóa thành tro bụi.
Toàn bộ Tàng Thư Phòng, đã bị san thành bình địa.
Đây là lần đầu tiên kiến trúc trong di viên bị triệt để phá hủy khi mở ra di viên.
Ọc…
Nam Cung Thánh cũng chịu phải ảnh hưởng, trong lúc Độn Không, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, rơi xuống mặt đất.
Hắn không thể tưởng tượng nổi, Triệu Phong ở trong thư phòng, lại thừa nhận hạch tâm lực lượng cấm kỵ như vậy, sẽ gặp phải tình huống như thế nào.
Cùng lúc đó…
Không gian Bán Thần Di Viên chợt rung động mơ hồ, lưu quang bắn ra bốn phía.
- Bán Thần Di Viên, sắp đóng cửa rồi.
/1585
|