Linh Quỳnh Đại Đế hừ lạnh một tiếng, khiến hai người Ngũ Trưởng lão và Ân Trưởng lão, đều cảm thấy trong lòng lạnh buốt, âm thầm kêu khổ.
Quả thật.
Những lời nói của hai người lúc trước, có vạn phần là vu tội và bẻ cong sự thật.
Chẳng qua, hai người dù thế nào cũng không nghĩ tới, từ đầu đến cuối toàn bộ quá trình, đều bị Linh Quỳnh Đại Đế nhìn thấy.
Chẳng những thế.
Linh Quỳnh Đại Đế và “Nam Phong vương” – người thống trị tối cao của Thiên Phong Đại Đảo Vực, lại có chút giao tình mờ ám, cho nên nàng cũng không hề che giấu ý tứ thưởng thức Triệu Phong.
- Nếu như Tam Trưởng lão đã nhìn thấy toàn bộ quá trình, vậy xin hãy cấp một lời bình phán công chính đi.
Đám người Lục Vân Vương đề nghị.
Toàn bộ Vạn Thánh Tông, cũng chỉ có ba vị Đại Đế Hư Thần Cảnh, mặc dù địa vị và thân phận của Linh Quỳnh Đại Đế, là thấp nhất trong ba người.
Thế nhưng.
Linh Quỳnh Đại Đế lại nổi tiếng là thiết diện vô tư, có rất nhiều người kính ngưỡng nàng, đồng thời nàng cũng có không ít người oán hận.
- Được.
Linh Quỳnh Đại Đế vuốt cằm, đôi mắt đẹp khẽ chuyển, dừng lại trên người Triệu Phong.
- Triệu Phong.
Một đạo thanh âm thanh lãnh vang vọng tại phương diện linh hồn, mang theo uy nghiêm Đại Đế, bao trùm lên người Triệu Phong.
Ầm…
Thân hình Triệu Phong ở giữa không trung thoáng rung lên một cái, lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng rằng, Linh Quỳnh Đại Đế thưởng thức hắn, lại có thêm tầng quan hệ là Nam Phong vương, rất có khả năng sẽ che chở hắn.
Nhưng nhìn thế cục trước mắt, xem ra Linh Quỳnh Đại Đế vừa hiện thân, đã định cấp cho hắn một màn hạ mã uy.
Chẳng qua.
Đòn ra oai phủ đầu này cũng không thành công. Cho dù là uy áp của Đại Đế, cũng không thể khiến Triệu Phong khuất phục.
Trên mặt Linh Quỳnh Đại Đế, cuối cùng cũng lộ ra một tia động dung.
Nàng phát hiện, bản thân vẫn còn rất coi thường Triệu Phong này, đối phương quả không hổ là nhân vật mà Nam Phong vương thưởng thức và muốn mượn sức.
Mà lúc trước, Triệu Phong ngay cả “Bá Tước vị” quý giá, cũng có thể cự tuyệt.
- Xin hỏi Tam Trưởng lão, ta có tội gì, muốn xử trí thế nào?
Triệu Phong không đổi sắc, không sợ hãi mà nói.
Dưới thế cục trước mắt, hắn cũng không muốn tranh chấp với Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng không muốn trở mặt với Vạn Thánh Tông.
Dù sao đi nữa.
Sau khi Triệu Phong đoạt xá trọng sinh, hắn cũng mượn lực của Vạn Thánh Tông, để mà khôi phục tu vi.
- Triệu Phong, ngươi ở trong Không Gian Thần Huyễn, tự ý thoát ly đoàn đội, có việc này không?
Linh Quỳnh Đại Đế chất vấn.
Sức mạnh to lớn của Đại Đế ở trên người nàng, càng ngày càng mạnh, áp bách quanh người Triệu Phong. Nếu đổi lại là Vương Giả khác, e rằng đã sớm sụp đổ, vậy mà Triệu Phong ngay cả một tia động dung cũng không có.
- Có.
Triệu Phong đáp.
- Ngươi bất kính đối với Trưởng lão, đánh trọng thương Ngũ Trưởng lão, có việc này không?
Thanh âm của Linh Quỳnh Đại Đế chợt biến lạnh.
- Có.
Thanh âm kia, vẫn không có nửa điểm do dự.
Lúc này, trên sân đã trở nên tĩnh mịch, trên mặt Ngũ Trưởng lão và Ân Trưởng lão, đều lộ vẻ vui sướng khi kẻ khác gặp họa.
Mọi người vốn tưởng rằng, Linh Quỳnh Đại Đế sẽ che chở cho Triệu Phong, nhưng thực ra, lại hoàn toàn ngược lại.
Một vài thành viên Tông môn, lúc ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong, cũng không khỏi có chút thương hại.
Mọi người biết rằng, việc Triệu Phong đả thương Ngũ Trưởng lão là do trong quá trình tự vệ, đã lỡ tay.
- Tốt lắm Triệu Phong, ta thưởng thức tính cách bộc trực của ngươi. Tuy rằng hành vi của ngươi là bất đắc dĩ, về tình có thể bỏ qua, nhưng chân tướng xảy ra trong Không Gian Thần Huyễn, trước khi có chứng cứ xác thực, bản Trưởng lão cũng không dễ dàng định tội ngươi.
Linh Quỳnh Đại Đế đang nói, đột nhiên ngữ khí khẽ chuyển.
Nghe vậy, đám người Ngũ Trưởng lão và Ân Trưởng lão, đều đồng loạt phụ họa.
Xem ra, Linh Quỳnh Đại Đế vốn muốn định tội Triệu Phong, nhưng muốn nắm rõ chân tướng, còn cần phải hỏi thông tin xác đáng từ những tinh anh tiến vào Không Gian Thần Huyễn.
Dù sao đi nữa, đối với nhiều ngôn luận như vậy, Triệu Phong cũng không có ai làm chứng.
Nói không chừng, Triệu Phong quả thật đã phản bội Vạn Thánh Tông, bán đứng đoàn đội Vạn Thánh Tông.
- Bây giờ không thể định tội? Nói như vậy, ta có thể về trước tu hành?
Triệu Phong chậm rãi nói.
Đối với việc xử phạt của Linh Quỳnh Đại Đế, Triệu Phong cũng không để trong lòng.
Hắn cũng không định ở lại trong Vạn Thánh Tông quá lâu, chờ sau khi tu vi khôi phục Hư Thần Cảnh, hắn sẽ rời khỏi Vạn Thánh Tông.
- Có thể.
Linh Quỳnh Đại Đế ngẩn ra, không khỏi cảm thấy thiếu niên trước mắt, dường như cũng không để tâm tới lời nói của bản thân lắm.
Nhưng đối phương lại không biểu hiện ra sự bất kính rõ ràng.
Đám Vương Giả Hư Thần Cảnh ở đây cũng cảm thấy có chút cổ quái, xem bộ dáng của Triệu Phong, dường như không hề lo lắng cho tương lai chút nào.
Loại dáng vẻ lạnh nhạt không hề sợ hãi này, gần như khiến cho Linh Quỳnh Đại Đế có chút không vui.
- Trước khi tra rõ chân tướng, bản Trưởng lão sẽ giam cầm ngươi hai tháng. Trong hai tháng này, ngươi không thể rời khỏi Vạn Thánh Tông, bằng không sẽ mang tội danh phản bội Tông môn, giết không tha.
Trên mặt Linh Quỳnh Đại Đế chợt lộ ra một tia lãnh ý.
Đám Vương Giả ở gần đó, đều cảm thấy một luồng áp bách kinh khủng tràn ngập.
Những người quen thuộc Linh Quỳnh Đại Đế, đều biết Triệu Phong đã chọc giận vị nữ Đại Đế này. Lấy tính cách của Linh Quỳnh Đại Đế, rất có thể sẽ hung hăng “trừng phạt” Triệu Phong một phen.
- Hai tháng?
Bước chân Triệu Phong thoáng dừng lại, sau đó vẫn rời khỏi thạch đài màu đen, không hề coi ai ra gì.
Trên thực tế.
Lần này Triệu Phong trở về, vừa vặn cũng muốn tĩnh tu hai ba tháng, tranh thủ đem tu vi và cấp độ đề thăng đến Hư Thần Cảnh. Như vậy, thực lực của hắn, có thể tiếp cận với “Tả Đồng Thiên Quân” thời kỳ đỉnh phong.
Vụt...
Dưới chân Triệu Phong, chợt xuất hiện một phi xa phong cách cổ xưa, kéo động thanh diễm phong hà rực rỡ, dung nhập phía chân trời, tiến sâu vào sơn môn Vạn Thánh Tông.
- Tốc độ phi hành thật nhanh, gần như tiếp cận Đại Đế Hư Thần Cảnh rồi.
Một vài Vương Giả ở đây, đều không khỏi giật mình.
- Triệu sư đệ từ khi nào đã đổi tọa giá (*) rồi?
(*) chỗ ngồi
Một vài đệ tử Tông môn, trong mắt đều mang theo vẻ cực kỳ hâm mộ và ghen tị, nhìn Triệu Phong vô cùng phong cách bay đi.
- Thần Tinh Thứ Phẩm…
Linh Quỳnh Đại Đế không khỏi kinh hô một tiếng, mơ hồ cảm nhận được lực lượng của Thần Tinh trên “Phong Diễm Phi Xa” truyền đến.
Thần Tinh Thứ Phẩm, cơ bản là tinh thạch cao cấp nhất trong truyền thuyết của Đại Lục Vực.
Ngay cả đối với Đại Đế Hư Thần Cảnh, thì Thần Tinh Thứ Phẩm cũng có sức hấp dẫn trí mạng, cho dù Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh muốn tu luyện, cũng cần loại Thần Tinh Thứ Phẩm này.
Mà Thần Tinh Thứ Phẩm như vậy, không ngờ Triệu Phong lại khảm lên một cái phi xa.
Chỗ tốt chính là Phong Diễm Phi Xa sẽ có năng lượng cuồn cuộn không ngừng, dùng không cạn, gần như không cần Triệu Phong dung nhập chân nguyên vào.
Đám cường giả Hư Thần Cảnh như Linh Quỳnh Đại Đế, đều dùng thần niệm tập trung tại chỗ sâu trong Vạn Thánh Tông mà Triệu Phong tiến vào.
Lộ tuyến phi hành của Triệu Phong, cũng không rời khỏi Tông môn, bởi vậy đám người Linh Quỳnh Đại Đế, cũng không ra tay ngăn trở.
Không quá mấy chục nhịp hô hấp sau.
Triệu Phong lại khống chế Phong Diễm Phi Xa, trở lại sân đệ tử trung tâm của mình.
Lúc này.
Triệu Phong đã dựng lên lệnh bài bế quan, mở ra trận pháp, bắt đầu tĩnh tu.
Trước khi tu luyện.
Tâm niệm của Triệu Phong, lại tiến vào trong không gian của Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”.
Phiến sông núi đại địa này, đã dựng dục nên một ít cỏ cây sinh linh.
Triệu Phong đem những trân tài dị bảo như Bích Thủy Thiên Liên, Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu, trồng vào trong Tiểu Thế Giới này.
Ngoài ra.
Hắn còn cho đám “Ngũ Độc Kỳ phong” một khu vực, tiến hành nuôi dưỡng, không ngừng cung cấp phấn hoa.
Nhiệm vụ này, Triệu Phong tạm thời giao cho Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu rất hăng hái, tiếp nhận nhiệm vụ của chủ nhân, nhưng lại yêu cầu một số tài nguyên.
Những tài nguyên mà nó yêu cầu, thậm chí đủ khiến vài vị Vương Giả Hư Thần Cảnh phải táng gia bại sản.
Nhưng Triệu Phong lại không chút do dự đáp ứng.
Việc cấp bách hiện nay là hắn phải nghi cách khôi phục thực lực, mà việc trong không gian Mê Không Giới, quả thật cần phải có người quản lý.
Trong phòng.
Triệu Phong khoanh chân ngồi, trên người hiện lên một tia Mộc Chi Phong Lôi màu lục trong suốt.
Lạch cạch…
Trước người Triệu Phong, xuất hiện những trân bảo đứng đầu như Phong Lôi tinh thạch của Vương Giả, Vô Cương Chi Mộc, Bách Nguyên Chi Mật, Bích Thủy Thiên Liên,…
Ngoại trừ Phong Lôi tinh hạch ra, những tài nguyên khác, đều có thể cung cấp tinh hoa thảo mộc, ngoài ra còn mang đến đủ loại hiệu quả cường đại kỳ dị, đối với tu vi, khí lực, huyết mạch, thậm chí linh hồn, cũng đều có xúc tiến lợi ích.
Trên căn phòng của Triệu Phong, lực lượng Phong Lôi không ngừng cuồn cuộn tụ hội, hình thành một đoàn Phong Lôi thâm thúy to lớn.
Sau khi ý chí Đại Đế khôi phục hình thái ban đầu, việc tu luyện của Triệu Phong, cũng không xuất hiện bất kỳ rào cản cảnh giới nào.
Việc mà hắn phải làm, chính là tích lũy, và hoàn thành lộ số công pháp mới, đó là “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”.
Chớp mắt, đã nửa tháng trôi qua.
Trong cơ thể của Triệu Phong chuyển hóa, sinh ra “Mộc Chi Phong Lôi” càng ngày càng nhiều, chất lượng hoàn toàn đạt tới cấp độ Hư Thần Cảnh.
Hơn nữa.
Tinh hạch trong cơ thể của Triệu Phong, lại bất đồng với công pháp.
Tinh hạch của hắn, được chia làm hai phần, một phần là màu u lam, còn một phần là màu xanh lục.
Thoạt nhìn, giống như nửa khối ngọc bích và một viên đá quý màu lục hợp lại.
Bộ phận tinh hạch u lam, đại biểu cho Thủy Chi Phong Lôi, trước mắt chiếm hai phần ba thể tích, còn phần xanh lục, thì đại biểu Mộc Chi Phong Lôi, chiếm cứ một phần ba thể tích.
Không thể tin nổi chính là.
Thủy Chi Phong Lôi màu u lam kia, lại có thể chuyển hóa thành Mộc Chi Phong Lôi.
- Thủy sinh Mộc… Mộc sinh Hỏa… Hỏa sinh Thổ… Thổ sinh Kim… Kim sinh Thủy…
Triệu Phong sở tu “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, những hướng đi tiếp theo của Ngũ Hành Phong Lôi, vừa xem là hiểu ngay.
Đương nhiên.
Loại chuyển hóa này, trước mắt chỉ là đơn hướng, Thủy Chi Phong Lôi có thể chuyển hóa thành Mộc Chi Phong Lôi, nhưng Mộc Chi Phong Lôi, lại không thể nghịch chuyển thành Thủy Chi Phong Lôi.
Trừ phi Ngũ Hành Phong Lôi toàn bộ đả thông, tạo thành một vòng tròn tuần hoàn.
Đến lúc đó, thủ đoạn vận dụng và số lượng chân nguyên dự trữ của Triệu Phong, sẽ vượt xa cùng cấp,khi đã tinh thông Ngũ Hành, cơ bản có thể hoành hành thiên hạ, không phải sợ gì nữa.
Lúc Triệu Phong bế quan được hai mươi ngày.
- Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Triệu Phong ngồi xếp bằng trong phòng, khí tức trên người tăng vọt không ngừng, tinh hạch trong cơ thể, ngưng luyện khuếch trương đến cực hạn.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên căn phòng, lực lượng Phong Lôi hình thành một cái lốc xoáy, thâm thúy như hải dương.
Những đệ tử trung tâm ở gần đó, đều sợ đến thót tim.
Ngoại trừ một ít đệ tử chân truyền ra, đại bộ phận đệ tử của Vạn Thánh Tông, đều chưa đột phá Đan Nguyên Cảnh, càng không nói đến Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Huống chi.
Chất lượng chân nguyên của Triệu Phong, thậm chí sánh ngang Vương Giả Hư Thần Cảnh, chỉ còn thiếu trong tinh hạch mở ra không gian chân nguyên mà thôi.
- Chỉ còn thiếu một bước nữa, là ta có thể tiếp cận đỉnh phong kiếp trước, sau đó chính là siêu việt…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, không khỏi có chút hưng phấn chờ mong.
Kiếp này, hắn tham tu công pháp càng cường đại vượt xa kiếp trước, sau khi trải qua Không Gian Thần Huyễn, tài nguyên của hắn cũng hùng hậu hơn kiếp trước rất nhiều.
Lúc Triệu Phong đang toàn tâm trùng kích Hư Thần Cảnh.
Một ngày nọ, trên bầu trời Vạn Thánh Tông, chợt xuất hiện một luồng khí tức Đại Đế Viêm đạo bá liệt vô song.
Toàn bộ khoảng không của sơn môn, đều bao trùm trong liệt quang đỏ sậm, tản mát ra một luồng khí tức Viêm đạo, sức mạnh to lớn khổng lồ khôn cùng.
Đám cao tầng của Vạn Thánh Tông, đều cảm thấy tâm linh run rẩy.
Một vài Vương Giả, Đại Đế, đều bị kinh động, vẻ mặt ngưng trọng, dùng linh thức xem xét.
Trước mắt, Vạn Thánh Tông có ba vị Đại Đế.
Trong đó hai vị đang bế quan, vị còn lại chính là Linh Quỳnh Đại Đế.
- Thiết gia Đại Đế Thiết Li Thiên, tại sao hắn lại có thể xuất hiện tại nơi này…
Linh Quỳnh Đại Đế thoáng thất sắc.
Vị Đại Đế truyền kỳ trước mắt, là người danh chấn thiên hạ, hơn nữa còn xuất thân từ một trong tám đại thế gia.
Trong liệt quang đỏ sậm kia, mơ hồ có thể nhìn thấy được một lão giả mặc chiến bào đỏ sậm.
Khí tức của vị Đại Đế Viêm đạo này, rõ ràng lực áp Linh Quỳnh Đại Đế một bậc, mà Linh Quỳnh Đại Đế rõ ràng hô hấp có chút gấp gáp.
- Lão phu từ Tây Lĩnh Phủ, một đường tới đây, biết được huyết mạch Huyết Ma Dương của Tộc ta, xuất hiện tại Thiên Phong Đại Đảo Vực, trải qua điều tra, truy tung đến tận đây. Hiện nay, chân tướng đã rõ ràng.
Lão giả mặc chiến bào đỏ sậm “Thiết Li Thiên”, phát ra tiếng cười hữu lực, chấn triệt toàn bộ Vạn Thánh Tông.
Quả thật.
Những lời nói của hai người lúc trước, có vạn phần là vu tội và bẻ cong sự thật.
Chẳng qua, hai người dù thế nào cũng không nghĩ tới, từ đầu đến cuối toàn bộ quá trình, đều bị Linh Quỳnh Đại Đế nhìn thấy.
Chẳng những thế.
Linh Quỳnh Đại Đế và “Nam Phong vương” – người thống trị tối cao của Thiên Phong Đại Đảo Vực, lại có chút giao tình mờ ám, cho nên nàng cũng không hề che giấu ý tứ thưởng thức Triệu Phong.
- Nếu như Tam Trưởng lão đã nhìn thấy toàn bộ quá trình, vậy xin hãy cấp một lời bình phán công chính đi.
Đám người Lục Vân Vương đề nghị.
Toàn bộ Vạn Thánh Tông, cũng chỉ có ba vị Đại Đế Hư Thần Cảnh, mặc dù địa vị và thân phận của Linh Quỳnh Đại Đế, là thấp nhất trong ba người.
Thế nhưng.
Linh Quỳnh Đại Đế lại nổi tiếng là thiết diện vô tư, có rất nhiều người kính ngưỡng nàng, đồng thời nàng cũng có không ít người oán hận.
- Được.
Linh Quỳnh Đại Đế vuốt cằm, đôi mắt đẹp khẽ chuyển, dừng lại trên người Triệu Phong.
- Triệu Phong.
Một đạo thanh âm thanh lãnh vang vọng tại phương diện linh hồn, mang theo uy nghiêm Đại Đế, bao trùm lên người Triệu Phong.
Ầm…
Thân hình Triệu Phong ở giữa không trung thoáng rung lên một cái, lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng rằng, Linh Quỳnh Đại Đế thưởng thức hắn, lại có thêm tầng quan hệ là Nam Phong vương, rất có khả năng sẽ che chở hắn.
Nhưng nhìn thế cục trước mắt, xem ra Linh Quỳnh Đại Đế vừa hiện thân, đã định cấp cho hắn một màn hạ mã uy.
Chẳng qua.
Đòn ra oai phủ đầu này cũng không thành công. Cho dù là uy áp của Đại Đế, cũng không thể khiến Triệu Phong khuất phục.
Trên mặt Linh Quỳnh Đại Đế, cuối cùng cũng lộ ra một tia động dung.
Nàng phát hiện, bản thân vẫn còn rất coi thường Triệu Phong này, đối phương quả không hổ là nhân vật mà Nam Phong vương thưởng thức và muốn mượn sức.
Mà lúc trước, Triệu Phong ngay cả “Bá Tước vị” quý giá, cũng có thể cự tuyệt.
- Xin hỏi Tam Trưởng lão, ta có tội gì, muốn xử trí thế nào?
Triệu Phong không đổi sắc, không sợ hãi mà nói.
Dưới thế cục trước mắt, hắn cũng không muốn tranh chấp với Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng không muốn trở mặt với Vạn Thánh Tông.
Dù sao đi nữa.
Sau khi Triệu Phong đoạt xá trọng sinh, hắn cũng mượn lực của Vạn Thánh Tông, để mà khôi phục tu vi.
- Triệu Phong, ngươi ở trong Không Gian Thần Huyễn, tự ý thoát ly đoàn đội, có việc này không?
Linh Quỳnh Đại Đế chất vấn.
Sức mạnh to lớn của Đại Đế ở trên người nàng, càng ngày càng mạnh, áp bách quanh người Triệu Phong. Nếu đổi lại là Vương Giả khác, e rằng đã sớm sụp đổ, vậy mà Triệu Phong ngay cả một tia động dung cũng không có.
- Có.
Triệu Phong đáp.
- Ngươi bất kính đối với Trưởng lão, đánh trọng thương Ngũ Trưởng lão, có việc này không?
Thanh âm của Linh Quỳnh Đại Đế chợt biến lạnh.
- Có.
Thanh âm kia, vẫn không có nửa điểm do dự.
Lúc này, trên sân đã trở nên tĩnh mịch, trên mặt Ngũ Trưởng lão và Ân Trưởng lão, đều lộ vẻ vui sướng khi kẻ khác gặp họa.
Mọi người vốn tưởng rằng, Linh Quỳnh Đại Đế sẽ che chở cho Triệu Phong, nhưng thực ra, lại hoàn toàn ngược lại.
Một vài thành viên Tông môn, lúc ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong, cũng không khỏi có chút thương hại.
Mọi người biết rằng, việc Triệu Phong đả thương Ngũ Trưởng lão là do trong quá trình tự vệ, đã lỡ tay.
- Tốt lắm Triệu Phong, ta thưởng thức tính cách bộc trực của ngươi. Tuy rằng hành vi của ngươi là bất đắc dĩ, về tình có thể bỏ qua, nhưng chân tướng xảy ra trong Không Gian Thần Huyễn, trước khi có chứng cứ xác thực, bản Trưởng lão cũng không dễ dàng định tội ngươi.
Linh Quỳnh Đại Đế đang nói, đột nhiên ngữ khí khẽ chuyển.
Nghe vậy, đám người Ngũ Trưởng lão và Ân Trưởng lão, đều đồng loạt phụ họa.
Xem ra, Linh Quỳnh Đại Đế vốn muốn định tội Triệu Phong, nhưng muốn nắm rõ chân tướng, còn cần phải hỏi thông tin xác đáng từ những tinh anh tiến vào Không Gian Thần Huyễn.
Dù sao đi nữa, đối với nhiều ngôn luận như vậy, Triệu Phong cũng không có ai làm chứng.
Nói không chừng, Triệu Phong quả thật đã phản bội Vạn Thánh Tông, bán đứng đoàn đội Vạn Thánh Tông.
- Bây giờ không thể định tội? Nói như vậy, ta có thể về trước tu hành?
Triệu Phong chậm rãi nói.
Đối với việc xử phạt của Linh Quỳnh Đại Đế, Triệu Phong cũng không để trong lòng.
Hắn cũng không định ở lại trong Vạn Thánh Tông quá lâu, chờ sau khi tu vi khôi phục Hư Thần Cảnh, hắn sẽ rời khỏi Vạn Thánh Tông.
- Có thể.
Linh Quỳnh Đại Đế ngẩn ra, không khỏi cảm thấy thiếu niên trước mắt, dường như cũng không để tâm tới lời nói của bản thân lắm.
Nhưng đối phương lại không biểu hiện ra sự bất kính rõ ràng.
Đám Vương Giả Hư Thần Cảnh ở đây cũng cảm thấy có chút cổ quái, xem bộ dáng của Triệu Phong, dường như không hề lo lắng cho tương lai chút nào.
Loại dáng vẻ lạnh nhạt không hề sợ hãi này, gần như khiến cho Linh Quỳnh Đại Đế có chút không vui.
- Trước khi tra rõ chân tướng, bản Trưởng lão sẽ giam cầm ngươi hai tháng. Trong hai tháng này, ngươi không thể rời khỏi Vạn Thánh Tông, bằng không sẽ mang tội danh phản bội Tông môn, giết không tha.
Trên mặt Linh Quỳnh Đại Đế chợt lộ ra một tia lãnh ý.
Đám Vương Giả ở gần đó, đều cảm thấy một luồng áp bách kinh khủng tràn ngập.
Những người quen thuộc Linh Quỳnh Đại Đế, đều biết Triệu Phong đã chọc giận vị nữ Đại Đế này. Lấy tính cách của Linh Quỳnh Đại Đế, rất có thể sẽ hung hăng “trừng phạt” Triệu Phong một phen.
- Hai tháng?
Bước chân Triệu Phong thoáng dừng lại, sau đó vẫn rời khỏi thạch đài màu đen, không hề coi ai ra gì.
Trên thực tế.
Lần này Triệu Phong trở về, vừa vặn cũng muốn tĩnh tu hai ba tháng, tranh thủ đem tu vi và cấp độ đề thăng đến Hư Thần Cảnh. Như vậy, thực lực của hắn, có thể tiếp cận với “Tả Đồng Thiên Quân” thời kỳ đỉnh phong.
Vụt...
Dưới chân Triệu Phong, chợt xuất hiện một phi xa phong cách cổ xưa, kéo động thanh diễm phong hà rực rỡ, dung nhập phía chân trời, tiến sâu vào sơn môn Vạn Thánh Tông.
- Tốc độ phi hành thật nhanh, gần như tiếp cận Đại Đế Hư Thần Cảnh rồi.
Một vài Vương Giả ở đây, đều không khỏi giật mình.
- Triệu sư đệ từ khi nào đã đổi tọa giá (*) rồi?
(*) chỗ ngồi
Một vài đệ tử Tông môn, trong mắt đều mang theo vẻ cực kỳ hâm mộ và ghen tị, nhìn Triệu Phong vô cùng phong cách bay đi.
- Thần Tinh Thứ Phẩm…
Linh Quỳnh Đại Đế không khỏi kinh hô một tiếng, mơ hồ cảm nhận được lực lượng của Thần Tinh trên “Phong Diễm Phi Xa” truyền đến.
Thần Tinh Thứ Phẩm, cơ bản là tinh thạch cao cấp nhất trong truyền thuyết của Đại Lục Vực.
Ngay cả đối với Đại Đế Hư Thần Cảnh, thì Thần Tinh Thứ Phẩm cũng có sức hấp dẫn trí mạng, cho dù Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh muốn tu luyện, cũng cần loại Thần Tinh Thứ Phẩm này.
Mà Thần Tinh Thứ Phẩm như vậy, không ngờ Triệu Phong lại khảm lên một cái phi xa.
Chỗ tốt chính là Phong Diễm Phi Xa sẽ có năng lượng cuồn cuộn không ngừng, dùng không cạn, gần như không cần Triệu Phong dung nhập chân nguyên vào.
Đám cường giả Hư Thần Cảnh như Linh Quỳnh Đại Đế, đều dùng thần niệm tập trung tại chỗ sâu trong Vạn Thánh Tông mà Triệu Phong tiến vào.
Lộ tuyến phi hành của Triệu Phong, cũng không rời khỏi Tông môn, bởi vậy đám người Linh Quỳnh Đại Đế, cũng không ra tay ngăn trở.
Không quá mấy chục nhịp hô hấp sau.
Triệu Phong lại khống chế Phong Diễm Phi Xa, trở lại sân đệ tử trung tâm của mình.
Lúc này.
Triệu Phong đã dựng lên lệnh bài bế quan, mở ra trận pháp, bắt đầu tĩnh tu.
Trước khi tu luyện.
Tâm niệm của Triệu Phong, lại tiến vào trong không gian của Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”.
Phiến sông núi đại địa này, đã dựng dục nên một ít cỏ cây sinh linh.
Triệu Phong đem những trân tài dị bảo như Bích Thủy Thiên Liên, Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu, trồng vào trong Tiểu Thế Giới này.
Ngoài ra.
Hắn còn cho đám “Ngũ Độc Kỳ phong” một khu vực, tiến hành nuôi dưỡng, không ngừng cung cấp phấn hoa.
Nhiệm vụ này, Triệu Phong tạm thời giao cho Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu rất hăng hái, tiếp nhận nhiệm vụ của chủ nhân, nhưng lại yêu cầu một số tài nguyên.
Những tài nguyên mà nó yêu cầu, thậm chí đủ khiến vài vị Vương Giả Hư Thần Cảnh phải táng gia bại sản.
Nhưng Triệu Phong lại không chút do dự đáp ứng.
Việc cấp bách hiện nay là hắn phải nghi cách khôi phục thực lực, mà việc trong không gian Mê Không Giới, quả thật cần phải có người quản lý.
Trong phòng.
Triệu Phong khoanh chân ngồi, trên người hiện lên một tia Mộc Chi Phong Lôi màu lục trong suốt.
Lạch cạch…
Trước người Triệu Phong, xuất hiện những trân bảo đứng đầu như Phong Lôi tinh thạch của Vương Giả, Vô Cương Chi Mộc, Bách Nguyên Chi Mật, Bích Thủy Thiên Liên,…
Ngoại trừ Phong Lôi tinh hạch ra, những tài nguyên khác, đều có thể cung cấp tinh hoa thảo mộc, ngoài ra còn mang đến đủ loại hiệu quả cường đại kỳ dị, đối với tu vi, khí lực, huyết mạch, thậm chí linh hồn, cũng đều có xúc tiến lợi ích.
Trên căn phòng của Triệu Phong, lực lượng Phong Lôi không ngừng cuồn cuộn tụ hội, hình thành một đoàn Phong Lôi thâm thúy to lớn.
Sau khi ý chí Đại Đế khôi phục hình thái ban đầu, việc tu luyện của Triệu Phong, cũng không xuất hiện bất kỳ rào cản cảnh giới nào.
Việc mà hắn phải làm, chính là tích lũy, và hoàn thành lộ số công pháp mới, đó là “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”.
Chớp mắt, đã nửa tháng trôi qua.
Trong cơ thể của Triệu Phong chuyển hóa, sinh ra “Mộc Chi Phong Lôi” càng ngày càng nhiều, chất lượng hoàn toàn đạt tới cấp độ Hư Thần Cảnh.
Hơn nữa.
Tinh hạch trong cơ thể của Triệu Phong, lại bất đồng với công pháp.
Tinh hạch của hắn, được chia làm hai phần, một phần là màu u lam, còn một phần là màu xanh lục.
Thoạt nhìn, giống như nửa khối ngọc bích và một viên đá quý màu lục hợp lại.
Bộ phận tinh hạch u lam, đại biểu cho Thủy Chi Phong Lôi, trước mắt chiếm hai phần ba thể tích, còn phần xanh lục, thì đại biểu Mộc Chi Phong Lôi, chiếm cứ một phần ba thể tích.
Không thể tin nổi chính là.
Thủy Chi Phong Lôi màu u lam kia, lại có thể chuyển hóa thành Mộc Chi Phong Lôi.
- Thủy sinh Mộc… Mộc sinh Hỏa… Hỏa sinh Thổ… Thổ sinh Kim… Kim sinh Thủy…
Triệu Phong sở tu “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, những hướng đi tiếp theo của Ngũ Hành Phong Lôi, vừa xem là hiểu ngay.
Đương nhiên.
Loại chuyển hóa này, trước mắt chỉ là đơn hướng, Thủy Chi Phong Lôi có thể chuyển hóa thành Mộc Chi Phong Lôi, nhưng Mộc Chi Phong Lôi, lại không thể nghịch chuyển thành Thủy Chi Phong Lôi.
Trừ phi Ngũ Hành Phong Lôi toàn bộ đả thông, tạo thành một vòng tròn tuần hoàn.
Đến lúc đó, thủ đoạn vận dụng và số lượng chân nguyên dự trữ của Triệu Phong, sẽ vượt xa cùng cấp,khi đã tinh thông Ngũ Hành, cơ bản có thể hoành hành thiên hạ, không phải sợ gì nữa.
Lúc Triệu Phong bế quan được hai mươi ngày.
- Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Triệu Phong ngồi xếp bằng trong phòng, khí tức trên người tăng vọt không ngừng, tinh hạch trong cơ thể, ngưng luyện khuếch trương đến cực hạn.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên căn phòng, lực lượng Phong Lôi hình thành một cái lốc xoáy, thâm thúy như hải dương.
Những đệ tử trung tâm ở gần đó, đều sợ đến thót tim.
Ngoại trừ một ít đệ tử chân truyền ra, đại bộ phận đệ tử của Vạn Thánh Tông, đều chưa đột phá Đan Nguyên Cảnh, càng không nói đến Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Huống chi.
Chất lượng chân nguyên của Triệu Phong, thậm chí sánh ngang Vương Giả Hư Thần Cảnh, chỉ còn thiếu trong tinh hạch mở ra không gian chân nguyên mà thôi.
- Chỉ còn thiếu một bước nữa, là ta có thể tiếp cận đỉnh phong kiếp trước, sau đó chính là siêu việt…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, không khỏi có chút hưng phấn chờ mong.
Kiếp này, hắn tham tu công pháp càng cường đại vượt xa kiếp trước, sau khi trải qua Không Gian Thần Huyễn, tài nguyên của hắn cũng hùng hậu hơn kiếp trước rất nhiều.
Lúc Triệu Phong đang toàn tâm trùng kích Hư Thần Cảnh.
Một ngày nọ, trên bầu trời Vạn Thánh Tông, chợt xuất hiện một luồng khí tức Đại Đế Viêm đạo bá liệt vô song.
Toàn bộ khoảng không của sơn môn, đều bao trùm trong liệt quang đỏ sậm, tản mát ra một luồng khí tức Viêm đạo, sức mạnh to lớn khổng lồ khôn cùng.
Đám cao tầng của Vạn Thánh Tông, đều cảm thấy tâm linh run rẩy.
Một vài Vương Giả, Đại Đế, đều bị kinh động, vẻ mặt ngưng trọng, dùng linh thức xem xét.
Trước mắt, Vạn Thánh Tông có ba vị Đại Đế.
Trong đó hai vị đang bế quan, vị còn lại chính là Linh Quỳnh Đại Đế.
- Thiết gia Đại Đế Thiết Li Thiên, tại sao hắn lại có thể xuất hiện tại nơi này…
Linh Quỳnh Đại Đế thoáng thất sắc.
Vị Đại Đế truyền kỳ trước mắt, là người danh chấn thiên hạ, hơn nữa còn xuất thân từ một trong tám đại thế gia.
Trong liệt quang đỏ sậm kia, mơ hồ có thể nhìn thấy được một lão giả mặc chiến bào đỏ sậm.
Khí tức của vị Đại Đế Viêm đạo này, rõ ràng lực áp Linh Quỳnh Đại Đế một bậc, mà Linh Quỳnh Đại Đế rõ ràng hô hấp có chút gấp gáp.
- Lão phu từ Tây Lĩnh Phủ, một đường tới đây, biết được huyết mạch Huyết Ma Dương của Tộc ta, xuất hiện tại Thiên Phong Đại Đảo Vực, trải qua điều tra, truy tung đến tận đây. Hiện nay, chân tướng đã rõ ràng.
Lão giả mặc chiến bào đỏ sậm “Thiết Li Thiên”, phát ra tiếng cười hữu lực, chấn triệt toàn bộ Vạn Thánh Tông.
/1585
|