Sự xuất hiện của hắc bào nhân, khiến cho cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch vốn kịch liệt, trở nên an tĩnh.
Hắn khủng bố tàn nhẫn, lại không hề sợ hãi uy thế của Địa Ma Giáo, trực tiếp miểu sát đại năng Chuẩn Thánh Chủ.
Hành vi này khiến cho thành viên trong đội ngũ của những hoàng tử không muốn tranh đoạt Thái Tử vị, đều cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Thực lực của bọn họ không cao, nếu như ở trong lăng mộ Hoàng tộc gặp phải hắc bào nhân, nhất định chỉ có con đường chết.
Một vài thiên tài chuẩn bị tiến lên tranh đoạt danh ngạch, cũng lập tức chùn bước.
Lăng mộ Hoàng tộc chính là nơi nghỉ ngơi của cao tầng Hoàng tộc, cũng là nơi tạo ra Thái Tử.
Thí luyện Thái Tử, tỉ lệ tử vong khá thấp, nếu không phải thế lực sau lưng có cừu oán, thì song phương giao chiến sẽ không hạ sát thủ, để tránh xảy ra tranh chấp giữa Tông môn.
Mà hoàng tử đi vào thí luyện, thì tính nguy hiểm lại càng thấp hơn.
Nhưng hắc bào nhân này, phảng phất không có lý trí, không thèm cố kỵ điều gì, vẻ ngoài thị sát khát máu âm lãnh, ngay cả siêu cấp đại Tông Tam Tinh như Địa Ma Giáo cũng không để vào mắt, trực tiếp giết chết Đường Trạch ngay trên Lôi đài.
Thế nhưng, thực lực của hắc bào nhân thậm chí còn khiến cho một vài vị Thánh Chủ tại đây, đều nảy sinh lòng kiêng kỵ.
Trong vô hình, tỉ lệ tử vong trong cuộc chiến tranh đoạt Thái Tử, lại gia tăng.
Trong đại điện của Thập Tam hoàng tử, nam tử uy nghiêm sau lưng Thập Tam hoàng tử, sau khi sững sờ, lập tức khôi phục lại, truyền âm cho Thập Tam hoàng tử:
- Thần nhi, đây là thành viên mà ngươi mời chào?
- Bá phụ, hắn cũng không tệ lắm phải không?
Trên mặt Thập Tam hoàng tử lộ vẻ đắc ý, hắc bào nhân chính là thành viên chiến đấu chủ lực khiến hắn cực kỳ hài lòng.
- Rất mạnh, nhưng ngươi cũng phải đề phòng những kẻ như vậy.
Tâm tư của nam tử uy nghiêm rất kín đáo, sắc mặt âm tình bất định.
Hắc bào nhân này thần bí khủng bố như vậy, ngay cả uy thế của Địa Ma Giáo cũng không sợ, tại sao lại trợ giúp Chu Thần?
Đối với lời nhắc nhở của bá phụ, Thập Tam hoàng tử cũng không rõ ràng lắm, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Triệu Phong, thầm nghĩ:
- Lần thí luyện Thái Tử này, sẽ để ngươi chôn thây trong đó.
Những Lôi đài khác lại bắt đầu tiến hành tỷ thí, tiêu điểm của mọi người, dần dần dịch chuyển khỏi hắc bào nhân.
Dù sao thì nơi này cũng là nơi mà những tuyệt thế thiên tài nổi danh mấy trăm năm, thậm chí cả ngàn năm hội tụ, mỗi người, đều có được thực lực cực kỳ cường hãn.
Ngược lại, tại Lôi đài của Cửu hoàng tử, lại tương đối quạnh quẽ, không có người nào đến khiêu chiến.
Mọi người cũng tương đối trầm mặc.
Thiên phú linh hồn mà vừa rồi Tô Thanh Linh thể hiện ra, khiến những thành viên của Cửu hoàng tử, đều mừng rỡ vô cùng.
Nhưng khi nhìn thấy hắc bào nhân, trái tim của mọi người lại lần nữa chìm xuống đáy vực.
Ý chí linh hồn Tử Vong mà hắc bào nhân bày ra, hoàn toàn siêu việt ý chí linh hồn của Tô Thanh Linh một bậc.
Mạnh như Kinh Khải, cũng chỉ có nước đường tử vong trươcs mặt hắc bào nhân.
- Mọi người không nên bị tràng diện vừa rồi làm cho mơ hồ, mặc dù ý chí linh hồn của người này thông thiên, nhưng phương diện vật chất của hắn chính là nhược điểm, chỉ cần chúng ta giữ khoảng cách xa với hắn, sau đó sử dụng công kích từ xa là được.
Thần sắc Ưng lão lộ vẻ thâm trầm, chậm rãi lên tiếng.
Lời nói của hắn, tựa như liều thuốc an thần, khiến nỗi sợ hãi trong lòng mọi người giảm xuống.
Theo như lời của Ưng lão, quả thật đây chính là phương pháp đối phó với cường giả hệ linh hồn.
Mặt khác, cường giả hệ linh hồn, lúc thi triển bí thuật linh hồn, bản thân sẽ lộ ra nhược điểm, rất dễ bị đánh lén.
Ví dụ như khi Triệu Phong thi triển những bí thuật Đồng lực cường đại như “Linh hồn Tỏa Liên”, “Thần Mâu Ngưng Thị”, tính cơ động của thân thể sẽ giảm xuống, gần như không thể làm chuyện gì khác, nếu không, bí thuật Đồng lực sẽ bị gián đoạn.
Tựa như vừa rồi, khi hắc bào nhân thi triển bí thuật áo nghĩa Tử Vong giết chết Đường Trạch, thực ra là một quá trình tương đối dài.
Trong thời gian đó, nếu như có người ở bên cạnh đánh lén, nhất định có thể đánh trọng thương hắc bào nhân hoặc là cứu Đường Trạch.
Bởi vậy, lần “thí luyện Thái Tử” lần này, tính hợp tác đoàn đội là rất quan trọng.
Bỗng nhiên, Triệu Phong lộ ra nụ cười mỉm, ý niệm chuyển hướng về phía Lôi đài của Bát hoàng tử.
- Tào Lăng của Tào gia, khiêu chiến thiên tài Vũ Thiên Ngô của Vũ gia.
Chỉ thấy trên Lôi đài, một nam tử trung niên dáng người cân đối, trong mắt hiển lộ chiến ý, nhìn thẳng về phía một thanh niên anh tuấn đang nhắm mắt đả tọa.
- Vũ Thiên Ngô ra sân rồi.
- Trong số thành viên của Bát hoàng tử, Tào gia chỉ có một danh ngạch, nhưng Vũ gia lại có hai danh ngạch, đây tất sẽ diễn ra một hồi tranh đoạt.
- Vũ Thiên Ngô thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, Vũ gia chiếm hai danh ngạch cũng là lẽ dĩ nhiên.
- Chẳng lẽ là huyết mạch Chiến Thiên Vô Song?
Trên bầu trời, chợt nổi lên một hồi nghị luận.
Về việc Vũ Thiên Ngô thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, mọi người cũng chỉ nghe đồn chứ chưa tận mắt nhìn thấy.
Bởi vậy, trong mắt mọi người, vị trí của Vũ Thiên Ngô, tương đối dễ tranh đoạt hơn so với các thành viên khác, dù sao thì Vũ Thiên Ngô cũng còn quá trẻ.
Nhưng chẳng qua e ngại uy danh của Vũ gia thuộc Bát đại thế gia, nên không người nào dám tranh đoạt.
Mặc dù Tào gia có chút xuống dốc, nhưng dù sao cũng là Bát đại thế gia, tuyệt đối có tư cách tranh đoạt.
Vũ Thiên Ngô đột nhiên đứng dậy, chậm rãi mở mắt, trong mắt bắn ra một luồng chiến ý càng thêm bành trướng.
Xung quanh Lôi đài, mọi người chỉ cảm thấy một luồng ý niệm chiến đấu kinh người, đột nhiên xông thẳng lên trời.
Ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ, phảng phất cũng bị thức tỉnh.
Tào Lăng nở nụ cười thỏa mãn, xem ra Vũ Thiên Ngô cũng không phải là người không có thực lực chỉ biết dựa vào uy thế của gia tộc.
Một chân của Tào Lăng khẽ đạp, toàn thân liền trực tiếp nhảy lên, hóa thành một đạo bóng đen, mang theo khí thế như cuồng phong bạo vũ, trực tiếp lao thẳng tới.
- Thiên Hạ Vô Song.
Trên người Vũ Thiên Ngô xuất hiện một loại ý chí tinh thần bễ nghễ, mạnh mẽ tuyệt đối, bỗng nhiên xuất thủ.
Chỉ thấy một đạo chưởng quang mỹ lệ, tựa như cực quang thần bí quét ngang, từ trong chưởng thế của Vũ Thiên Ngô phát ra.
- Lăng Phong Quyền.
Một khắc sau, quyền ảnh màu đen, bá đạo vô song của Tào Lăng, đã va chạm.
Hai người đều lùi về sau mấy bước mới ổn định được thân hình.
Thân ảnh của Tào Lăng lại lần nữa hóa thành một đạo ánh sáng đen kịt, thoáng chốc xuất hiện trên đầu Vũ Thiên Ngô, một chân trực tiếp đạp xuống.
- Cái Sơn Thối.
Vô số ý cảnh đại thế, mang theo uy áp thiên địa, từ trong một cước này bộc phát ra, tựa như Thái Sơn áp đỉnh, khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy hô hấp khó khăn, lập tức vận chuyển chân nguyên hộ thể.
- Cái Thế Vô Song.
Trên người Vũ Thiên Ngô chợt hiện lên một luồng ý chí cường đại, cái thế độc tôn, quét ngang thiên hạ.
Phốc… Ầm...
Một đạo cự chưởng cực quang thần bí sáng rực, xung quanh tràn ngập hào quăng, uy năng nguyên khí thiên địa mênh mông cuộn cuộn, đẩy lên trên không trung.
Những nơi nó đi qua, hào quang che trời lấp đất đều nuốt chửng hết tất cả.
Rầm rầm…
Trọng kích như lôi đình của Tào Lăng, liền trực tiếp nát bấy, nhưng không nhìn thấy thân ảnh Tào Lăng đâu cả.
- Bá Thiên Chưởng.
Tào Lăng tựa như tia chớp, đã xuất hiện bên trái Vũ Thiên Ngô, một đạo chưởng phong sắc bén bá đạo vỗ ngang mà ra, thổi tan toàn bộ bụi bặm xung quanh.
- Không hổ là Tào gia, hành động như sấm, công kích như núi.
- Nghe nói yêu cầu thấp nhất để trở thành đệ tử hạch tâm của Tào gia, chính là tu luyện mười môn chiến kỹ Địa cấp trung phẩm đến đỉnh phong.
- Tào gia có thể nói là thế gia võ học cận chiến, còn có thể chất Luyện Thể nhất định.
Mọi người đều không khỏi tán thưởng trước một loạt thế công như lôi đình và ý chí võ học cường đại của Tào Lăng.
- Kim Quang Liệt Chỉ.
- Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng.
Chiến kỹ cận chiến của Tào Lăng, tầng tầng lớp lớp.
- Không hổ là Bát đại thế gia, không xuất ra bản lĩnh thật sự, quả thật không được.
Trong mắt Vũ Thiên Ngô lóe lên hào quang, huyết mạch trong cơ thể đột nhiên bộc phát.
Chỉ thấy một đạo hư ảnh băng lãnh tự cổ chí kim, xuất hiện chồng điệp trên thân thể Vũ Thiên Ngô.
Bỗng nhiên, bên ngoài thân thể Vũ Thiên Ngô, liền xuất hiện một đạo hào quang màu cam, cực kỳ chói mắt, ý chí chiến đấu xông thẳng tận trời cao.
Hành động của Vũ Thiên Ngô, hoàn toàn hô ứng nhất thể với hư ảnh băng lãnh sau lưng.
Nhất cử nhất động của hắn, đều có một luồng ý chí chiến đấu kinh khóc quỷ thần, diệt sát toàn bộ lực lượng hư vô xung quanh.
Tào Lăng ở trước mặt, cảm giác như bị Thần Linh quan sát, tất cả lực lượng toàn thân đều giống như bị áp chế.
Một vài vị Vương Giả Đại Đế ở đây, đều tựa như bị sét đánh, hít thở không thông, thân hình trầm xuống, lập tức vận chuyển chân nguyên toàn lực để chống cự.
Trên Lôi đài, thần quang ý chí kinh thiên va chạm một hồi kịch liệt với kết giới không gian.
Thánh Chủ lão bối của Vũ gia, lập tức phóng xuất ra lực lượng chiến đấu tương tự, tạo thành một kết giới bên trong Lôi đài, bảo hộ mọi người.
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười mỉm, khi nhìn thấy hư ảnh băng lãnh sau lưng Vũ Thiên Ngô, khí huyết cũng không khỏi sôi trào.
- Trời đất, thật sự là huyết mạch Chiến Thiên Vô Song.
- Nghe nói loại huyết mạch này, có thể xếp vào mười hạng đầu trong Hoàng Đạo Huyết Mạch bảng.
- Ý chí chiến đấu thật mạnh, e rằng ngay cả ta đứng ở trước mặt hắn cũng không chống cự nổi.
Trên bầu trời, vô số cường giả đều cảm thấy tâm thần rung động.
Bọn hắn từ cách ngoài ngàn dặm, đã cảm giác được một luồng ý chí chiến đấu tuyệt cường phát ra.
Trong đại điện của Tứ hoàng tử, sắc mặt đám người Thiết gia và Thiết Hồng Nam, đều thoáng trầm xuống.
Thiết gia và Vũ gia đều là thế gia trấn thủ biên thùy Tây Bắc, giữa hai đại thế gia thường xuyên xuất hiện va chạm, tranh chấp không ngừng.
Huyết mạch Chiến Thiên của Vũ gia, hơi kém hơn huyết mạch Huyết Ma Dương một chút.
Nhưng huyết mạch Chiến Thiên Vô Song trong truyền thuyết, lại là độc nhất vô nhị, uy năng vô cùng, ngay cả huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ, cũng hơi kém hơn một chút.
Hiện nay, Vũ gia lại xuất hiện loại huyết mạch tuyệt thế này, mà huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ của Thiết gia, lại nằm trong tay người khác.
Trong đại điện của Bát hoàng tử, gương mặt của phần đông thế lực đều trướng hồng.
Vũ gia, chính là một trong những thế lực lớn nhất sau lưng Bát hoàng tử, Vũ Thiên Ngô với huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, lại càng là thành viên chiến đấu chủ lực, hết sức cường đại.
Lúc Bát hoàng tử nhìn về phía Lôi đài, trong lòng không khỏi nhiệt huyết sục sôi.
Hắn vào thời khắc cuối cùng mới thuyết phục Vũ gia thành công, lại thêm Cơ gia gia nhập ngoài dự liệu, khiến cho thực lực chỉnh thể của hắn, lập tức tăng vọt.
Trên Lôi đài.
Đối diện với Vũ Thiên Ngô thực lực tăng vọt, chiến ý kinh thiên, Tào Lăng đứng lặng giữa không trung, không hề yếu thế chút nào, toàn thân bao trùm trong một tầng ý cảnh thiên địa đại thế, miễn cưỡng ngăn cản được ý chí của Vũ Thiên Ngô trấn áp.
- Thần Uy Bá Quyền.
Tào Lăng mượn nhờ đại thế vô hình của thiên địa, lướt qua hư không, lập tức tiếp cận Vũ Thiên Ngô, khí tức chân nguyên vô cùng tụ tập trong một quyền, trực tiếp đánh ra.
- Thiên Hạ Vô Song.
Vũ Thiên Ngô lại lần nữa thi triển Thiên Hạ Vô Song, dưới sự tăng phúc của huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, uy lực lập tức tăng vọt vài lần, hư ảnh băng lãnh sau lưng cùng hợp làm một với động tác của Vũ Thiên Ngô, bổ ra một chưởng.
Chỉ thấy một đạo chưởng quang bá đạo, xuyên qua hư không, nghiền nát hết tất cả, trực tiếp đánh bay Tào Lăng ra khỏi sân.
Trận chiến chấm dứt.
Huyết mạch chiến lực cường đại hung hãn tuyệt luân như vậy, khiến cho thành viên của mười tòa Lôi đài, đều lộ vẻ rung động.
Trên Lôi đài của Cửu hoàng tử, sắc mặt Thạch Vũ Lôi thoáng trở nên nặng nề, Kinh Khải thì cúi đầu trầm ngâm.
Hư ảnh sau lưng Vũ Thiên Ngô dần trở nên nhạt nhòa, khi nhìn về phía Lôi đài của Cửu hoàng tử, thần sắc tràn ngập hưng phấn, nghiêm túc nói:
- Giữa ta và ngươi, vẫn còn một trận chiến a.
Ngay lập tức, rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Lôi đài của Cửu hoàng tử.
Rốt cuộc là người phương nào, lại khiến cho kẻ thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, mạnh miệng tuyên chiến?
Bên phía Cửu hoàng tử, có thành viên chiến đấu chủ lực nào có thực lực tương đương sao?
Đám thành viên của Cửu hoàng tử, lập tức kinh ngạc một phen, nhìn nhau kinh nghi bất định, Vũ Thiên Ngô đang tuyên chiến với ai?
Vô duyên vô cớ bị Vũ Thiên Ngô với chiến lực khủng bố như vậy nhìn chằm chằm vào, cũng không phải là chuyện tốt.
Thạch Vũ Lôi và Kinh Khải cũng lập tức lắc đầu, tỏ vẻ chưa bao giờ gặp Vũ Thiên Ngô.
Màn chiến đấu đặc sắc tuyệt luân vừa chấm dứt, mọi người còn chưa phục hồi lại từ trong hưng phấn.
Bên phía Thập Tam hoàng tử, Hề Bằng – tuyệt thế thiên tài thế hệ trước của Cửu U Cung khiêu chiến với một người của Công Phủ, bắt đầu khai chiến, tình hình cuộc chiến vẫn kịch liệt như lửa.
Trên Lôi đài của Thập Nhị hoàng tử, hai vị cơ quan Trận Pháp Sư, cũng bắt đầu đọ sức.
Trận chiến tranh đoạt danh ngạch, đang trở nên kịch liệt hừng hực.
Chỉ có một số ít thành viên là vẫn bình tĩnh ngồi yên, vẻ mặt tỉnh táo, quan sát hết thảy.
Xung quanh đại điện, trên bầu trời, vô số thế lực đều cảm thấy trận chiến tranh đoạt danh ngạch này, đã sắp đến khâu cuối cùng rồi.
Trong đại điện, mười vị hoàng tử, không hề phát giác ra, trong lòng có một loại dã tâm đang bành trướng.
Bên cạnh Triệu Phong, Kinh Khải lập tức cảm thấy toàn thân tê dại, nhưng khi nhìn về phía Triệu Phong, lại không phát hiện có gì khác thường.
Triệu Phong mỉm cười, trong lòng thầm mừng rỡ:
- Không ngờ lực lượng Cổ Lôi còn có thể dung nhập vào Lôi Kiếp Hồn Thể, xem ra linh hồn của ta, có thể gọi là Lôi Hồn Thể được rồi.
Hắn khủng bố tàn nhẫn, lại không hề sợ hãi uy thế của Địa Ma Giáo, trực tiếp miểu sát đại năng Chuẩn Thánh Chủ.
Hành vi này khiến cho thành viên trong đội ngũ của những hoàng tử không muốn tranh đoạt Thái Tử vị, đều cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Thực lực của bọn họ không cao, nếu như ở trong lăng mộ Hoàng tộc gặp phải hắc bào nhân, nhất định chỉ có con đường chết.
Một vài thiên tài chuẩn bị tiến lên tranh đoạt danh ngạch, cũng lập tức chùn bước.
Lăng mộ Hoàng tộc chính là nơi nghỉ ngơi của cao tầng Hoàng tộc, cũng là nơi tạo ra Thái Tử.
Thí luyện Thái Tử, tỉ lệ tử vong khá thấp, nếu không phải thế lực sau lưng có cừu oán, thì song phương giao chiến sẽ không hạ sát thủ, để tránh xảy ra tranh chấp giữa Tông môn.
Mà hoàng tử đi vào thí luyện, thì tính nguy hiểm lại càng thấp hơn.
Nhưng hắc bào nhân này, phảng phất không có lý trí, không thèm cố kỵ điều gì, vẻ ngoài thị sát khát máu âm lãnh, ngay cả siêu cấp đại Tông Tam Tinh như Địa Ma Giáo cũng không để vào mắt, trực tiếp giết chết Đường Trạch ngay trên Lôi đài.
Thế nhưng, thực lực của hắc bào nhân thậm chí còn khiến cho một vài vị Thánh Chủ tại đây, đều nảy sinh lòng kiêng kỵ.
Trong vô hình, tỉ lệ tử vong trong cuộc chiến tranh đoạt Thái Tử, lại gia tăng.
Trong đại điện của Thập Tam hoàng tử, nam tử uy nghiêm sau lưng Thập Tam hoàng tử, sau khi sững sờ, lập tức khôi phục lại, truyền âm cho Thập Tam hoàng tử:
- Thần nhi, đây là thành viên mà ngươi mời chào?
- Bá phụ, hắn cũng không tệ lắm phải không?
Trên mặt Thập Tam hoàng tử lộ vẻ đắc ý, hắc bào nhân chính là thành viên chiến đấu chủ lực khiến hắn cực kỳ hài lòng.
- Rất mạnh, nhưng ngươi cũng phải đề phòng những kẻ như vậy.
Tâm tư của nam tử uy nghiêm rất kín đáo, sắc mặt âm tình bất định.
Hắc bào nhân này thần bí khủng bố như vậy, ngay cả uy thế của Địa Ma Giáo cũng không sợ, tại sao lại trợ giúp Chu Thần?
Đối với lời nhắc nhở của bá phụ, Thập Tam hoàng tử cũng không rõ ràng lắm, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Triệu Phong, thầm nghĩ:
- Lần thí luyện Thái Tử này, sẽ để ngươi chôn thây trong đó.
Những Lôi đài khác lại bắt đầu tiến hành tỷ thí, tiêu điểm của mọi người, dần dần dịch chuyển khỏi hắc bào nhân.
Dù sao thì nơi này cũng là nơi mà những tuyệt thế thiên tài nổi danh mấy trăm năm, thậm chí cả ngàn năm hội tụ, mỗi người, đều có được thực lực cực kỳ cường hãn.
Ngược lại, tại Lôi đài của Cửu hoàng tử, lại tương đối quạnh quẽ, không có người nào đến khiêu chiến.
Mọi người cũng tương đối trầm mặc.
Thiên phú linh hồn mà vừa rồi Tô Thanh Linh thể hiện ra, khiến những thành viên của Cửu hoàng tử, đều mừng rỡ vô cùng.
Nhưng khi nhìn thấy hắc bào nhân, trái tim của mọi người lại lần nữa chìm xuống đáy vực.
Ý chí linh hồn Tử Vong mà hắc bào nhân bày ra, hoàn toàn siêu việt ý chí linh hồn của Tô Thanh Linh một bậc.
Mạnh như Kinh Khải, cũng chỉ có nước đường tử vong trươcs mặt hắc bào nhân.
- Mọi người không nên bị tràng diện vừa rồi làm cho mơ hồ, mặc dù ý chí linh hồn của người này thông thiên, nhưng phương diện vật chất của hắn chính là nhược điểm, chỉ cần chúng ta giữ khoảng cách xa với hắn, sau đó sử dụng công kích từ xa là được.
Thần sắc Ưng lão lộ vẻ thâm trầm, chậm rãi lên tiếng.
Lời nói của hắn, tựa như liều thuốc an thần, khiến nỗi sợ hãi trong lòng mọi người giảm xuống.
Theo như lời của Ưng lão, quả thật đây chính là phương pháp đối phó với cường giả hệ linh hồn.
Mặt khác, cường giả hệ linh hồn, lúc thi triển bí thuật linh hồn, bản thân sẽ lộ ra nhược điểm, rất dễ bị đánh lén.
Ví dụ như khi Triệu Phong thi triển những bí thuật Đồng lực cường đại như “Linh hồn Tỏa Liên”, “Thần Mâu Ngưng Thị”, tính cơ động của thân thể sẽ giảm xuống, gần như không thể làm chuyện gì khác, nếu không, bí thuật Đồng lực sẽ bị gián đoạn.
Tựa như vừa rồi, khi hắc bào nhân thi triển bí thuật áo nghĩa Tử Vong giết chết Đường Trạch, thực ra là một quá trình tương đối dài.
Trong thời gian đó, nếu như có người ở bên cạnh đánh lén, nhất định có thể đánh trọng thương hắc bào nhân hoặc là cứu Đường Trạch.
Bởi vậy, lần “thí luyện Thái Tử” lần này, tính hợp tác đoàn đội là rất quan trọng.
Bỗng nhiên, Triệu Phong lộ ra nụ cười mỉm, ý niệm chuyển hướng về phía Lôi đài của Bát hoàng tử.
- Tào Lăng của Tào gia, khiêu chiến thiên tài Vũ Thiên Ngô của Vũ gia.
Chỉ thấy trên Lôi đài, một nam tử trung niên dáng người cân đối, trong mắt hiển lộ chiến ý, nhìn thẳng về phía một thanh niên anh tuấn đang nhắm mắt đả tọa.
- Vũ Thiên Ngô ra sân rồi.
- Trong số thành viên của Bát hoàng tử, Tào gia chỉ có một danh ngạch, nhưng Vũ gia lại có hai danh ngạch, đây tất sẽ diễn ra một hồi tranh đoạt.
- Vũ Thiên Ngô thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, Vũ gia chiếm hai danh ngạch cũng là lẽ dĩ nhiên.
- Chẳng lẽ là huyết mạch Chiến Thiên Vô Song?
Trên bầu trời, chợt nổi lên một hồi nghị luận.
Về việc Vũ Thiên Ngô thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, mọi người cũng chỉ nghe đồn chứ chưa tận mắt nhìn thấy.
Bởi vậy, trong mắt mọi người, vị trí của Vũ Thiên Ngô, tương đối dễ tranh đoạt hơn so với các thành viên khác, dù sao thì Vũ Thiên Ngô cũng còn quá trẻ.
Nhưng chẳng qua e ngại uy danh của Vũ gia thuộc Bát đại thế gia, nên không người nào dám tranh đoạt.
Mặc dù Tào gia có chút xuống dốc, nhưng dù sao cũng là Bát đại thế gia, tuyệt đối có tư cách tranh đoạt.
Vũ Thiên Ngô đột nhiên đứng dậy, chậm rãi mở mắt, trong mắt bắn ra một luồng chiến ý càng thêm bành trướng.
Xung quanh Lôi đài, mọi người chỉ cảm thấy một luồng ý niệm chiến đấu kinh người, đột nhiên xông thẳng lên trời.
Ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ, phảng phất cũng bị thức tỉnh.
Tào Lăng nở nụ cười thỏa mãn, xem ra Vũ Thiên Ngô cũng không phải là người không có thực lực chỉ biết dựa vào uy thế của gia tộc.
Một chân của Tào Lăng khẽ đạp, toàn thân liền trực tiếp nhảy lên, hóa thành một đạo bóng đen, mang theo khí thế như cuồng phong bạo vũ, trực tiếp lao thẳng tới.
- Thiên Hạ Vô Song.
Trên người Vũ Thiên Ngô xuất hiện một loại ý chí tinh thần bễ nghễ, mạnh mẽ tuyệt đối, bỗng nhiên xuất thủ.
Chỉ thấy một đạo chưởng quang mỹ lệ, tựa như cực quang thần bí quét ngang, từ trong chưởng thế của Vũ Thiên Ngô phát ra.
- Lăng Phong Quyền.
Một khắc sau, quyền ảnh màu đen, bá đạo vô song của Tào Lăng, đã va chạm.
Hai người đều lùi về sau mấy bước mới ổn định được thân hình.
Thân ảnh của Tào Lăng lại lần nữa hóa thành một đạo ánh sáng đen kịt, thoáng chốc xuất hiện trên đầu Vũ Thiên Ngô, một chân trực tiếp đạp xuống.
- Cái Sơn Thối.
Vô số ý cảnh đại thế, mang theo uy áp thiên địa, từ trong một cước này bộc phát ra, tựa như Thái Sơn áp đỉnh, khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy hô hấp khó khăn, lập tức vận chuyển chân nguyên hộ thể.
- Cái Thế Vô Song.
Trên người Vũ Thiên Ngô chợt hiện lên một luồng ý chí cường đại, cái thế độc tôn, quét ngang thiên hạ.
Phốc… Ầm...
Một đạo cự chưởng cực quang thần bí sáng rực, xung quanh tràn ngập hào quăng, uy năng nguyên khí thiên địa mênh mông cuộn cuộn, đẩy lên trên không trung.
Những nơi nó đi qua, hào quang che trời lấp đất đều nuốt chửng hết tất cả.
Rầm rầm…
Trọng kích như lôi đình của Tào Lăng, liền trực tiếp nát bấy, nhưng không nhìn thấy thân ảnh Tào Lăng đâu cả.
- Bá Thiên Chưởng.
Tào Lăng tựa như tia chớp, đã xuất hiện bên trái Vũ Thiên Ngô, một đạo chưởng phong sắc bén bá đạo vỗ ngang mà ra, thổi tan toàn bộ bụi bặm xung quanh.
- Không hổ là Tào gia, hành động như sấm, công kích như núi.
- Nghe nói yêu cầu thấp nhất để trở thành đệ tử hạch tâm của Tào gia, chính là tu luyện mười môn chiến kỹ Địa cấp trung phẩm đến đỉnh phong.
- Tào gia có thể nói là thế gia võ học cận chiến, còn có thể chất Luyện Thể nhất định.
Mọi người đều không khỏi tán thưởng trước một loạt thế công như lôi đình và ý chí võ học cường đại của Tào Lăng.
- Kim Quang Liệt Chỉ.
- Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng.
Chiến kỹ cận chiến của Tào Lăng, tầng tầng lớp lớp.
- Không hổ là Bát đại thế gia, không xuất ra bản lĩnh thật sự, quả thật không được.
Trong mắt Vũ Thiên Ngô lóe lên hào quang, huyết mạch trong cơ thể đột nhiên bộc phát.
Chỉ thấy một đạo hư ảnh băng lãnh tự cổ chí kim, xuất hiện chồng điệp trên thân thể Vũ Thiên Ngô.
Bỗng nhiên, bên ngoài thân thể Vũ Thiên Ngô, liền xuất hiện một đạo hào quang màu cam, cực kỳ chói mắt, ý chí chiến đấu xông thẳng tận trời cao.
Hành động của Vũ Thiên Ngô, hoàn toàn hô ứng nhất thể với hư ảnh băng lãnh sau lưng.
Nhất cử nhất động của hắn, đều có một luồng ý chí chiến đấu kinh khóc quỷ thần, diệt sát toàn bộ lực lượng hư vô xung quanh.
Tào Lăng ở trước mặt, cảm giác như bị Thần Linh quan sát, tất cả lực lượng toàn thân đều giống như bị áp chế.
Một vài vị Vương Giả Đại Đế ở đây, đều tựa như bị sét đánh, hít thở không thông, thân hình trầm xuống, lập tức vận chuyển chân nguyên toàn lực để chống cự.
Trên Lôi đài, thần quang ý chí kinh thiên va chạm một hồi kịch liệt với kết giới không gian.
Thánh Chủ lão bối của Vũ gia, lập tức phóng xuất ra lực lượng chiến đấu tương tự, tạo thành một kết giới bên trong Lôi đài, bảo hộ mọi người.
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười mỉm, khi nhìn thấy hư ảnh băng lãnh sau lưng Vũ Thiên Ngô, khí huyết cũng không khỏi sôi trào.
- Trời đất, thật sự là huyết mạch Chiến Thiên Vô Song.
- Nghe nói loại huyết mạch này, có thể xếp vào mười hạng đầu trong Hoàng Đạo Huyết Mạch bảng.
- Ý chí chiến đấu thật mạnh, e rằng ngay cả ta đứng ở trước mặt hắn cũng không chống cự nổi.
Trên bầu trời, vô số cường giả đều cảm thấy tâm thần rung động.
Bọn hắn từ cách ngoài ngàn dặm, đã cảm giác được một luồng ý chí chiến đấu tuyệt cường phát ra.
Trong đại điện của Tứ hoàng tử, sắc mặt đám người Thiết gia và Thiết Hồng Nam, đều thoáng trầm xuống.
Thiết gia và Vũ gia đều là thế gia trấn thủ biên thùy Tây Bắc, giữa hai đại thế gia thường xuyên xuất hiện va chạm, tranh chấp không ngừng.
Huyết mạch Chiến Thiên của Vũ gia, hơi kém hơn huyết mạch Huyết Ma Dương một chút.
Nhưng huyết mạch Chiến Thiên Vô Song trong truyền thuyết, lại là độc nhất vô nhị, uy năng vô cùng, ngay cả huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ, cũng hơi kém hơn một chút.
Hiện nay, Vũ gia lại xuất hiện loại huyết mạch tuyệt thế này, mà huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ của Thiết gia, lại nằm trong tay người khác.
Trong đại điện của Bát hoàng tử, gương mặt của phần đông thế lực đều trướng hồng.
Vũ gia, chính là một trong những thế lực lớn nhất sau lưng Bát hoàng tử, Vũ Thiên Ngô với huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, lại càng là thành viên chiến đấu chủ lực, hết sức cường đại.
Lúc Bát hoàng tử nhìn về phía Lôi đài, trong lòng không khỏi nhiệt huyết sục sôi.
Hắn vào thời khắc cuối cùng mới thuyết phục Vũ gia thành công, lại thêm Cơ gia gia nhập ngoài dự liệu, khiến cho thực lực chỉnh thể của hắn, lập tức tăng vọt.
Trên Lôi đài.
Đối diện với Vũ Thiên Ngô thực lực tăng vọt, chiến ý kinh thiên, Tào Lăng đứng lặng giữa không trung, không hề yếu thế chút nào, toàn thân bao trùm trong một tầng ý cảnh thiên địa đại thế, miễn cưỡng ngăn cản được ý chí của Vũ Thiên Ngô trấn áp.
- Thần Uy Bá Quyền.
Tào Lăng mượn nhờ đại thế vô hình của thiên địa, lướt qua hư không, lập tức tiếp cận Vũ Thiên Ngô, khí tức chân nguyên vô cùng tụ tập trong một quyền, trực tiếp đánh ra.
- Thiên Hạ Vô Song.
Vũ Thiên Ngô lại lần nữa thi triển Thiên Hạ Vô Song, dưới sự tăng phúc của huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, uy lực lập tức tăng vọt vài lần, hư ảnh băng lãnh sau lưng cùng hợp làm một với động tác của Vũ Thiên Ngô, bổ ra một chưởng.
Chỉ thấy một đạo chưởng quang bá đạo, xuyên qua hư không, nghiền nát hết tất cả, trực tiếp đánh bay Tào Lăng ra khỏi sân.
Trận chiến chấm dứt.
Huyết mạch chiến lực cường đại hung hãn tuyệt luân như vậy, khiến cho thành viên của mười tòa Lôi đài, đều lộ vẻ rung động.
Trên Lôi đài của Cửu hoàng tử, sắc mặt Thạch Vũ Lôi thoáng trở nên nặng nề, Kinh Khải thì cúi đầu trầm ngâm.
Hư ảnh sau lưng Vũ Thiên Ngô dần trở nên nhạt nhòa, khi nhìn về phía Lôi đài của Cửu hoàng tử, thần sắc tràn ngập hưng phấn, nghiêm túc nói:
- Giữa ta và ngươi, vẫn còn một trận chiến a.
Ngay lập tức, rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Lôi đài của Cửu hoàng tử.
Rốt cuộc là người phương nào, lại khiến cho kẻ thân mang huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, mạnh miệng tuyên chiến?
Bên phía Cửu hoàng tử, có thành viên chiến đấu chủ lực nào có thực lực tương đương sao?
Đám thành viên của Cửu hoàng tử, lập tức kinh ngạc một phen, nhìn nhau kinh nghi bất định, Vũ Thiên Ngô đang tuyên chiến với ai?
Vô duyên vô cớ bị Vũ Thiên Ngô với chiến lực khủng bố như vậy nhìn chằm chằm vào, cũng không phải là chuyện tốt.
Thạch Vũ Lôi và Kinh Khải cũng lập tức lắc đầu, tỏ vẻ chưa bao giờ gặp Vũ Thiên Ngô.
Màn chiến đấu đặc sắc tuyệt luân vừa chấm dứt, mọi người còn chưa phục hồi lại từ trong hưng phấn.
Bên phía Thập Tam hoàng tử, Hề Bằng – tuyệt thế thiên tài thế hệ trước của Cửu U Cung khiêu chiến với một người của Công Phủ, bắt đầu khai chiến, tình hình cuộc chiến vẫn kịch liệt như lửa.
Trên Lôi đài của Thập Nhị hoàng tử, hai vị cơ quan Trận Pháp Sư, cũng bắt đầu đọ sức.
Trận chiến tranh đoạt danh ngạch, đang trở nên kịch liệt hừng hực.
Chỉ có một số ít thành viên là vẫn bình tĩnh ngồi yên, vẻ mặt tỉnh táo, quan sát hết thảy.
Xung quanh đại điện, trên bầu trời, vô số thế lực đều cảm thấy trận chiến tranh đoạt danh ngạch này, đã sắp đến khâu cuối cùng rồi.
Trong đại điện, mười vị hoàng tử, không hề phát giác ra, trong lòng có một loại dã tâm đang bành trướng.
Bên cạnh Triệu Phong, Kinh Khải lập tức cảm thấy toàn thân tê dại, nhưng khi nhìn về phía Triệu Phong, lại không phát hiện có gì khác thường.
Triệu Phong mỉm cười, trong lòng thầm mừng rỡ:
- Không ngờ lực lượng Cổ Lôi còn có thể dung nhập vào Lôi Kiếp Hồn Thể, xem ra linh hồn của ta, có thể gọi là Lôi Hồn Thể được rồi.
/1585
|