- Phát hiện người ăn gian nghiêm trọng, trừng phạt!
Lời nói của lão giả hư ảo, liền vang vọng trong tai tất cả mọi người.
- Ai ăn gian?
Có người lập tức lên tiếng.
Bốn vị hoàng tử chỉ có thể trao đổi với thành viên trong mê cung, những người còn lại bên ngoài mê cung, cũng không làm gì được.
Nếu vậy, người ăn gian, rất có thể là thành viên trong mê cung.
- Sẽ cho ra trừng phạt thế nào đây?
Trong những lần thí luyện Thái Tử trước kia của Vương triều, cũng từng xuất hiện tình huống như vậy, có lẽ trừng phạt là nhằm vào người ăn gian trong trò chơi, hoặc là lâm vào cục diện bất lợi, hoặc là bị ước thúc gì đó.
Một Chuẩn Thánh Chủ tư lịch nhiều, đôi mắt thoáng chớp động.
Thế nhưng, người ăn gian là ai thì bọn họ vẫn chưa biết, cũng không biết “lão giả hư ảo” dùng tiêu chuẩn gì đến phán đoán người ăn gian.
Trong mê cung di động.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu bỗng nhiên xuất hiện trên vai Triệu Phong, chỉ vào mắt trái của hắn, lộ ra dáng vẻ có chút hả hê.
- Ồ?
Triệu Phong lập tức dùng mắt trái quan sát Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lập tức né tránh ánh mắt của Triệu Phong, hóa thành một đạo hư ảnh, trốn vào trong Mê Không Giới.
- Xem ra người ăn gian là ta rồi.
Thông qua biểu hiện của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong liền cho ra kết luận.
Hắn cũng không ngờ sử dụng năng lực của mắt trái, lại xuất hiện tình huống như vậy.
Bị Thiên Cơ thành trừng phạt, cảm giác vô cùng không ổn.
Cùng lúc đó, thanh âm máy móc lạnh lẽo mà uy nghiêm, lại xuất hiện trong đầu Triệu Phong.
- Bởi vì trên người ngươi có mang theo dụng cụ hoặc đạo cụ phóng thích “Thấu Giải chi quang”, phá hoại nghiêm trọng bản chất của trò chơi “mê cung di động”, ảnh hưởng tới tính công bình của trò chơi này, bởi vậy, ngươi sẽ bị trừng phạt như sau.
- Thứ nhất, phương vị của ngươi bị bại lộ, bây giờ, tất cả thành viên trong mê cung, đều có thể cảm ứng được phương vị của ngươi.
- Thứ hai, không được giữa chừng rời khỏi trò chơi, trừ phi ngươi thua hết gấp ba lần số lượng Long vận khí theo quy tắc của trò chơi.
- Thứ ba, trong hoàn cảnh quyết đấu, ngươi sẽ gặp sự kỳ thị của những nhân vật không phải người chơi (*), thậm chí tất cả nhân vật phản diện, đều sẽ do người sắm vai.
(*) nhân vật NPC trong game
Triệu Phong sững sờ tại chỗ, hồi lâu sau mới lên tiếng:
- Đây là trừng phạt ư?
Triệu Phong lập tức thở ra, hắn vốn cho rằng, Thiên Cơ thành sẽ tiến hành phán quyết gì đó với hắn.
- Xem ra là ta đã nghĩ nhiều rồi.
Ba trừng phạt vừa rồi, đều là nhằm vào trò chơi.
Khiến cho “người ăn gian” ở trong trò chơi, lâm vào thế yếu.
- Ha ha, như vậy thì dễ rồi.
Triệu Phong bỗng nhiên nở nụ cười.
Trừng phạt thứ nhất, khiến cho toàn bộ thành viên trong mê cung, đều có thể cảm ứng được phương vị của Triệu Phong.
Như vậy thì trong vô hình, những thành viên còn lại trong mê cung, đều sẽ hướng tới vị trí của Triệu Phong.
Loại tình huống này, phát sinh trên người khác, có lẽ là ác mộng, nhưng Triệu Phong lại càng thích hơn.
Mà quy định thứ hai, đó là những thành viên khác thua hết mười thành Long vận khí thì có thể rời đi, còn Triệu Phong thì ít nhất phải thua gấp ba lần số Long vận khí này thì mới có thể rời đi.
Thế nhưng, Triệu Phong cũng không cho rằng thành tích của mình ở trong mê cung di động này sẽ là thua.
Cho nên, đối với loại trừng phạt này, hắn cũng không để tâm.
- Trừng phạt thứ ba, bị những nhân vật không phải người chơi kỳ thị?
Triệu Phong nghĩ mãi cũng không nghĩ ra điều này có gì bất lợi đối với hắn.
Về phần sắm vai nhân vật phản diện, Triệu Phong cũng không hề quan tâm, dù sao thì tất cả tình tiết trong “hoàn cảnh chiến đấu”, cũng đều là hư ảo.
Nói tóm lại, cả ba loại trừng phạt này, Triệu Phong đều cảm thấy ảnh hưởng không lớn, thậm chí trừng phạt thứ nhất đối với hắn mà nói, còn là ban thưởng.
Cùng lúc đó, trong đầu toàn bộ thành viên đang di động trong mê cung, đều vang lên một âm thanh máy móc.
- Bây giờ, ngươi có thể cảm nhận được vị trí đại khái của “người ăn gian”, chiến thắng người ăn gian, còn có thể đạt được ban thưởng càng thêm phong phú hơn.
Ngoại trừ Triệu Phong ra, tất cả những thành viên khác, lập tức kinh ngạc.
- Người ăn gian là ai?
Đây chính là vấn đề đầu tiên xuất hiện trong đầu mọi người.
Hơn nữa, chiến thắng người ăn gian, sẽ nhận được ban thưởng càng phong phú hơn.
Vì vậy, hầu như không thể khống chế, tất cả mọi người đều tiến về một phương hướng.
- Cửu hoàng tử, hãy nói với Ưng lão và Tô Thanh Linh, không cần đi tìm người ăn gian.
Triệu Phong thông qua Kinh Khải, liền biết được một số tình huống, cho nên lập tức truyền âm cho Cửu hoàng tử.
Gặp phải thành viên cùng đoàn đội, cũng sẽ tiến hành “hoàn cảnh quyết đấu”.
Bởi vậy, hoàng tử sẽ tận lực tách những thành viên của mình trong mê cung ra.
- Triệu huynh đệ, ngươi là người ăn gian?
Cửu hoàng tử có chút lúng túng.
- Hình như là vậy.
Triệu Phong đơn giản trả lời, hắn cũng không biết làm như vậy lại bị cho là ăn gian.
- Ách… Được.
Vẻ mặt Cửu hoàng tử có chút xám xịt.
Quả nhiên, bất kể Triệu Phong làm gì, cũng đều không giống người thường.
Lúc mọi người còn đang làm quen quy tắc và hoàn cảnh trò chơi thì Triệu Phong đã bắt đầu ăn gian rồi.
- Triệu Phong, trừng phạt của người ăn gian…
Cửu hoàng tử có chút lo lắng.
Lão giả hư ảo trên bầu trời, cũng không nói người ăn gian là ai, lại càng không nhắc đến sẽ trừng phạt gì.
- Chuyện này ngươi không cần lo lắng, chỉ là một vài trừng phạt không quan trọng lắm.
Triệu Phong vội nói, mắt trái của hắn nhìn xuyên qua vách tường kim loại, đã phát hiện một vài bóng người.
- Được, ngươi hãy cẩn thận!
Cửu hoàng tử thấy Triệu Phong không muốn lộ ra, nên cũng không tiếp tục hỏi thăm.
- Ưng lão, Tô Thanh Linh, đừng tới gần người ăn gian, hắn là Triệu Phong.
Cửu hoàng tử lập tức truyền âm cho hai người.
Ở nơi khác…
- Phương vị của người ăn gian có lẽ ở đây, chỉ là không biết còn cách bao xa nữa.
Hề Bằng của Địa Ma giáo trong đoàn đội của Thập Tam hoàng tử, lộ ra vẻ mặt thận trọng.
Dưới tình huống không biết thân phận thật sự của người ăn gian, hắn cũng không dám tùy tiện tới gần, chỉ đi theo phương vị chỉ dẫn trong đầu.
- Hề Bằng, cẩn thận, Triệu Phong ở bên cạnh ngươi.
Thập Tam hoàng tử nhìn thoáng qua tình huống của Hề Bằng, lập tức truyền âm.
Hiển nhiên, Thập Tam hoàng tử đồng thời quan sát và chỉ huy quá nhiều thành viên, cho nên có chút lực bất tòng tâm.
- Triệu Phong đang ở gần đây?
Tâm thần Hề Bằng chấn động, vội vàng lùi về phía sau.
Hắn tự nhiên biết rõ mình không phải là đối thủ của Triệu Phong, hơn nữa thủ đoạn của Triệu Phong rất nhiều, trong “hoàn cảnh chiến đấu” phức tạp đa dạng, lại có ưu thế nhất định.
- Ha ha, muốn chạy ư?
Triệu Phong nở một nụ cười lạnh, triển khai Xích Lôi Quang Dực, thi triển Lôi Dực Phong Thiểm, lao đi trong mê cung.
Hề Bằng không nhìn thấy Triệu Phong, chỉ là nghe theo Thập Tam hoàng tử chỉ huy mà thoát đi, cho nên tính linh hoạt trong mê cung di động này rất thấp.
Mà Triệu Phong thì lại có thể trông thấy Hề Bằng, từ đầu đến cuối đều tập trung vào hắn, hơn nữa còn khống chế địa hình xung quanh, khiến bản thân có thể tự do di chuyển, rất nhanh đã đuổi kịp Hề Bằng.
Ô...ô...ô...n...g!
Cảnh tượng xung quanh bắt đầu vặn vẹo.
Tại một mảnh thành thị phồn hoa, tiếng người huyên náo.
Triệu Phong và Hề Bằng đang đứng trên một tòa lôi đài tỷ võ.
- Xong rồi, lại là lôi đài?
Trái tim Hề Bằng chợt trầm xuống.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong đánh bại Ám Hồn Thánh Chủ.
Đối chiến với Triệu Phong, hắn hoàn toàn không nắm chắc chút nào.
- Hai vị, hôm nay các ngươi bất phân thắng bại, nhưng ta chỉ có một người con gái, không bằng vậy đi, nữ nhi của ta sẽ ném một cái tú cầu, trong hai vị, người nào nhận được thì sẽ là nữ tế của Trần gia ta.
Trong một tòa gác cao cách lôi đài chừng trăm trượng, có một gã nam tử trung niên béo mập, cười với vẻ hòa ái.
Hề Bằng ngẩng đầu nhìn thoáng xung quanh.
Dưới lôi đài, đều là thanh âm chúc mừng.
- Võ nghệ của hai vị đều cao cường, xin chúc mừng chúc mừng.
- Không biết người nào có thể lấy được thiên kim Trần gia.
Trên lầu các, một nữ tử mặc trang phục kết hôn màu hồng, mỹ mạo như hoa, má đào ửng đỏ, ánh mắt ngượng ngùng nhìn về phía Hề Bằng.
Bên cạnh nàng, chính là trung niên mập mạp và một vài nha hoàn trẻ tuổi.
- Không phải luận võ quyết đấu?
Trong lòng Hề Bằng lập tức mừng rỡ, dựa theo nội dung hoàn cảnh hiện nay, có lẽ hắn và Triệu Phong đang tham gia tỷ võ kén rể, nhưng cả hai người đều đã tỷ thí xong, kết quả là bất phân thắng bại.
- Xem ra, người nào cướp được tú cầu thì người đó sẽ thắng.
Triệu Phong chợt ngộ ra.
Trên lầu các, nữ tử diễm lệ nhìn thoáng qua Triệu Phong, lập tức lộ vẻ xem thường.
- Phụ thân, thiếu niên kia tướng mạo xấu xí, hơn nữa lại không hề có khí chất, ăn mặc nghèo hèn, từ đầu đến chân còn phát ra một mùi thối quái dị.
Thiên kim Trần gia thấp giọng nói.
- Con gái, ngươi vừa nói như vậy, ta cũng cảm thấy rất đúng.
Nam tử trung niên mập mạp, nhìn Triệu Phong, lập tức lộ vẻ chán ghét.
- Ngược lại, vị nam tử trung niên này thành thục ổn trọng, hơn nữa trên người còn có một loại khí chất tang thương, rất có khí khái a.
Nữ tử diễm lệ tỷ võ kén rể, lúc nhìn về phía Hề Bằng, khuôn mặt lập tức đỏ lên, hai mắt có chút tránh né.
Đối thoại của hai người, tất nhiên không thể tránh được lỗ tai của Triệu Phong và Hề Bằng.
- Đây… Đây là…
Hề Bằng sững sờ, mặt già thoáng đỏ.
Hắn không khỏi cảm thấy, trong “hoàn cảnh quyết đấu” này, bản thân đã trở thành nhân vật chính.
Mà nhân vật chính trong hoàn cảnh quyết đấu, dường như còn có một loại hảo cảm khó hiểu đối với hắn.
- Cái này gọi là bị nhân vật không phải người chơi kỳ thị sao?
Triệu Phong không phản bác được gì, bản thân quả nhiên bị nhân vật không phải người chơi kỳ thị rất thảm.
Phốc…
Trên lầu các, nữ tử dùng ánh mắt hàm tình nhìn về phía Hề Bằng, sau đó ném tú cầu ra ngoài.
- Cái gì?
Hề Bằng lập tức hét lên.
Hắn và Triệu Phong đứng tại hai góc khác nhau trên lôi đài.
Mà hiện tại, nữ tử mỹ mạo không ngờ lại trực tiếp ném tú cầu về phía Hề Bằng.
Hề Bằng có chút ngượng ngùng, cười phá lên:
- Ha ha, Triệu Phong, ván này ta thắng rồi!
Hề Bằng lập tức nhảy lên, bay về phía tú cầu.
- Hừ!
Triệu Phong tức giận hừ một tiếng.
Bây giờ hắn xem như đã hiểu xử phạt thứ ba là gì, gần như khiến Triệu Phong trở thành người yếu thế trong “hoàn cảnh quyết đấu”.
Dựa theo sắp xếp của nội dung hoàn cảnh, hắn cũng không thể ra tay với Hề Bằng, chỉ có thể tranh đoạt tú cầu mà thôi.
Thế nhưng tú cầu lại bay về phía Hề Bằng, cách Triệu Phong rất xa.
Nếu trong “hoàn cảnh quyết đấu”, đối thủ của Triệu Phong là một gã Thánh Chủ, có lẽ Triệu Phong đã thua rồi.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu chợt xuất hiện trên vai Triệu Phong, vỗ vai hắn giống như đang an ủi vậy.
Sau đó, thân thể nó đột nhiên uốn éo, lấy chiếc dây chuyền ám kim trên cổ xuống.
Vụt...
Dây chuyền ám kim nhanh chóng vặn vẹo thành một cây cung.
Ô...ô...ô...n...g!
Tiểu Tặc Miêu trực tiếp kéo dây cung.
Chỉ thấy một đạo ánh sáng ám kim cấp tốc phóng ra, bắn trúng mục tiêu tú cầu hồng sắc.
Vụt...
Ánh sáng ám kim, lại trực tiếp kéo tú cầu về.
Vũ khí này của Tiểu Tặc Miêu, trải qua Thiên Cơ thành cải tạo, tính biến hóa và tính linh hồn đã tăng lên rất nhiều.
Triệu Phong lập tức tiếp lấy tú cầu.
- Cái gì? Điều này sao có thể?
Hề Bằng lộ vẻ khiếp sợ, nhìn về phía cung tên trong tay Tiểu Tặc Miêu.
- Xong rồi, vị hiệp sĩ này đã nhận được tú cầu, vậy thì ta chỉ có thể gả con gái ta cho ngươi thôi.
Trên lầu các, nam tử trung niên mập mạp không khỏi thở dài.
Tú cầu bị Triệu Phong bắt lấy, liền biến thành một đóa hoa hồng diễm lệ, hương thơm ngào ngạt, lập tức tràn vào mũi Triệu Phong, khiến tâm thần hắn trầm tĩnh lại.
- Người thắng, Triệu Phong!
Sau đó, một luồng Long vận khí, liền dũng mãnh tràn vào Hộ Long Ngọc trên người Triệu Phong.
- Hề Bằng, ta đã nhắc nhở ngươi rồi, không ngờ ngươi còn bị Triệu Phong đuổi theo, thậm chí, ngươi còn thua!
Thập Tam hoàng tử hét lên một tiếng phẫn nộ, âm thanh truyền vào trong đầu Hề Bằng.
Ô...ô...ô...n...g!
Hoàn cảnh xung quanh biến mất, Triệu Phong lại xuất hiện trong mê cung.
Vừa rồi, trong đầu mọi người, phương vị đại khái của người ăn gian đã biến mất.
Bây giờ, Triệu Phong lại xuất hiện ở một nơi khác trong mê cung.
Tất cả mọi người, lại lần nữa cảm nhận được chỉ dẫn phương vị ở một hướng khác.
- Người ăn gian đang ở phía kia!
Không ít thành viên, đều di chuyển về phía Triệu Phong.
Lời nói của lão giả hư ảo, liền vang vọng trong tai tất cả mọi người.
- Ai ăn gian?
Có người lập tức lên tiếng.
Bốn vị hoàng tử chỉ có thể trao đổi với thành viên trong mê cung, những người còn lại bên ngoài mê cung, cũng không làm gì được.
Nếu vậy, người ăn gian, rất có thể là thành viên trong mê cung.
- Sẽ cho ra trừng phạt thế nào đây?
Trong những lần thí luyện Thái Tử trước kia của Vương triều, cũng từng xuất hiện tình huống như vậy, có lẽ trừng phạt là nhằm vào người ăn gian trong trò chơi, hoặc là lâm vào cục diện bất lợi, hoặc là bị ước thúc gì đó.
Một Chuẩn Thánh Chủ tư lịch nhiều, đôi mắt thoáng chớp động.
Thế nhưng, người ăn gian là ai thì bọn họ vẫn chưa biết, cũng không biết “lão giả hư ảo” dùng tiêu chuẩn gì đến phán đoán người ăn gian.
Trong mê cung di động.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu bỗng nhiên xuất hiện trên vai Triệu Phong, chỉ vào mắt trái của hắn, lộ ra dáng vẻ có chút hả hê.
- Ồ?
Triệu Phong lập tức dùng mắt trái quan sát Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lập tức né tránh ánh mắt của Triệu Phong, hóa thành một đạo hư ảnh, trốn vào trong Mê Không Giới.
- Xem ra người ăn gian là ta rồi.
Thông qua biểu hiện của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong liền cho ra kết luận.
Hắn cũng không ngờ sử dụng năng lực của mắt trái, lại xuất hiện tình huống như vậy.
Bị Thiên Cơ thành trừng phạt, cảm giác vô cùng không ổn.
Cùng lúc đó, thanh âm máy móc lạnh lẽo mà uy nghiêm, lại xuất hiện trong đầu Triệu Phong.
- Bởi vì trên người ngươi có mang theo dụng cụ hoặc đạo cụ phóng thích “Thấu Giải chi quang”, phá hoại nghiêm trọng bản chất của trò chơi “mê cung di động”, ảnh hưởng tới tính công bình của trò chơi này, bởi vậy, ngươi sẽ bị trừng phạt như sau.
- Thứ nhất, phương vị của ngươi bị bại lộ, bây giờ, tất cả thành viên trong mê cung, đều có thể cảm ứng được phương vị của ngươi.
- Thứ hai, không được giữa chừng rời khỏi trò chơi, trừ phi ngươi thua hết gấp ba lần số lượng Long vận khí theo quy tắc của trò chơi.
- Thứ ba, trong hoàn cảnh quyết đấu, ngươi sẽ gặp sự kỳ thị của những nhân vật không phải người chơi (*), thậm chí tất cả nhân vật phản diện, đều sẽ do người sắm vai.
(*) nhân vật NPC trong game
Triệu Phong sững sờ tại chỗ, hồi lâu sau mới lên tiếng:
- Đây là trừng phạt ư?
Triệu Phong lập tức thở ra, hắn vốn cho rằng, Thiên Cơ thành sẽ tiến hành phán quyết gì đó với hắn.
- Xem ra là ta đã nghĩ nhiều rồi.
Ba trừng phạt vừa rồi, đều là nhằm vào trò chơi.
Khiến cho “người ăn gian” ở trong trò chơi, lâm vào thế yếu.
- Ha ha, như vậy thì dễ rồi.
Triệu Phong bỗng nhiên nở nụ cười.
Trừng phạt thứ nhất, khiến cho toàn bộ thành viên trong mê cung, đều có thể cảm ứng được phương vị của Triệu Phong.
Như vậy thì trong vô hình, những thành viên còn lại trong mê cung, đều sẽ hướng tới vị trí của Triệu Phong.
Loại tình huống này, phát sinh trên người khác, có lẽ là ác mộng, nhưng Triệu Phong lại càng thích hơn.
Mà quy định thứ hai, đó là những thành viên khác thua hết mười thành Long vận khí thì có thể rời đi, còn Triệu Phong thì ít nhất phải thua gấp ba lần số Long vận khí này thì mới có thể rời đi.
Thế nhưng, Triệu Phong cũng không cho rằng thành tích của mình ở trong mê cung di động này sẽ là thua.
Cho nên, đối với loại trừng phạt này, hắn cũng không để tâm.
- Trừng phạt thứ ba, bị những nhân vật không phải người chơi kỳ thị?
Triệu Phong nghĩ mãi cũng không nghĩ ra điều này có gì bất lợi đối với hắn.
Về phần sắm vai nhân vật phản diện, Triệu Phong cũng không hề quan tâm, dù sao thì tất cả tình tiết trong “hoàn cảnh chiến đấu”, cũng đều là hư ảo.
Nói tóm lại, cả ba loại trừng phạt này, Triệu Phong đều cảm thấy ảnh hưởng không lớn, thậm chí trừng phạt thứ nhất đối với hắn mà nói, còn là ban thưởng.
Cùng lúc đó, trong đầu toàn bộ thành viên đang di động trong mê cung, đều vang lên một âm thanh máy móc.
- Bây giờ, ngươi có thể cảm nhận được vị trí đại khái của “người ăn gian”, chiến thắng người ăn gian, còn có thể đạt được ban thưởng càng thêm phong phú hơn.
Ngoại trừ Triệu Phong ra, tất cả những thành viên khác, lập tức kinh ngạc.
- Người ăn gian là ai?
Đây chính là vấn đề đầu tiên xuất hiện trong đầu mọi người.
Hơn nữa, chiến thắng người ăn gian, sẽ nhận được ban thưởng càng phong phú hơn.
Vì vậy, hầu như không thể khống chế, tất cả mọi người đều tiến về một phương hướng.
- Cửu hoàng tử, hãy nói với Ưng lão và Tô Thanh Linh, không cần đi tìm người ăn gian.
Triệu Phong thông qua Kinh Khải, liền biết được một số tình huống, cho nên lập tức truyền âm cho Cửu hoàng tử.
Gặp phải thành viên cùng đoàn đội, cũng sẽ tiến hành “hoàn cảnh quyết đấu”.
Bởi vậy, hoàng tử sẽ tận lực tách những thành viên của mình trong mê cung ra.
- Triệu huynh đệ, ngươi là người ăn gian?
Cửu hoàng tử có chút lúng túng.
- Hình như là vậy.
Triệu Phong đơn giản trả lời, hắn cũng không biết làm như vậy lại bị cho là ăn gian.
- Ách… Được.
Vẻ mặt Cửu hoàng tử có chút xám xịt.
Quả nhiên, bất kể Triệu Phong làm gì, cũng đều không giống người thường.
Lúc mọi người còn đang làm quen quy tắc và hoàn cảnh trò chơi thì Triệu Phong đã bắt đầu ăn gian rồi.
- Triệu Phong, trừng phạt của người ăn gian…
Cửu hoàng tử có chút lo lắng.
Lão giả hư ảo trên bầu trời, cũng không nói người ăn gian là ai, lại càng không nhắc đến sẽ trừng phạt gì.
- Chuyện này ngươi không cần lo lắng, chỉ là một vài trừng phạt không quan trọng lắm.
Triệu Phong vội nói, mắt trái của hắn nhìn xuyên qua vách tường kim loại, đã phát hiện một vài bóng người.
- Được, ngươi hãy cẩn thận!
Cửu hoàng tử thấy Triệu Phong không muốn lộ ra, nên cũng không tiếp tục hỏi thăm.
- Ưng lão, Tô Thanh Linh, đừng tới gần người ăn gian, hắn là Triệu Phong.
Cửu hoàng tử lập tức truyền âm cho hai người.
Ở nơi khác…
- Phương vị của người ăn gian có lẽ ở đây, chỉ là không biết còn cách bao xa nữa.
Hề Bằng của Địa Ma giáo trong đoàn đội của Thập Tam hoàng tử, lộ ra vẻ mặt thận trọng.
Dưới tình huống không biết thân phận thật sự của người ăn gian, hắn cũng không dám tùy tiện tới gần, chỉ đi theo phương vị chỉ dẫn trong đầu.
- Hề Bằng, cẩn thận, Triệu Phong ở bên cạnh ngươi.
Thập Tam hoàng tử nhìn thoáng qua tình huống của Hề Bằng, lập tức truyền âm.
Hiển nhiên, Thập Tam hoàng tử đồng thời quan sát và chỉ huy quá nhiều thành viên, cho nên có chút lực bất tòng tâm.
- Triệu Phong đang ở gần đây?
Tâm thần Hề Bằng chấn động, vội vàng lùi về phía sau.
Hắn tự nhiên biết rõ mình không phải là đối thủ của Triệu Phong, hơn nữa thủ đoạn của Triệu Phong rất nhiều, trong “hoàn cảnh chiến đấu” phức tạp đa dạng, lại có ưu thế nhất định.
- Ha ha, muốn chạy ư?
Triệu Phong nở một nụ cười lạnh, triển khai Xích Lôi Quang Dực, thi triển Lôi Dực Phong Thiểm, lao đi trong mê cung.
Hề Bằng không nhìn thấy Triệu Phong, chỉ là nghe theo Thập Tam hoàng tử chỉ huy mà thoát đi, cho nên tính linh hoạt trong mê cung di động này rất thấp.
Mà Triệu Phong thì lại có thể trông thấy Hề Bằng, từ đầu đến cuối đều tập trung vào hắn, hơn nữa còn khống chế địa hình xung quanh, khiến bản thân có thể tự do di chuyển, rất nhanh đã đuổi kịp Hề Bằng.
Ô...ô...ô...n...g!
Cảnh tượng xung quanh bắt đầu vặn vẹo.
Tại một mảnh thành thị phồn hoa, tiếng người huyên náo.
Triệu Phong và Hề Bằng đang đứng trên một tòa lôi đài tỷ võ.
- Xong rồi, lại là lôi đài?
Trái tim Hề Bằng chợt trầm xuống.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong đánh bại Ám Hồn Thánh Chủ.
Đối chiến với Triệu Phong, hắn hoàn toàn không nắm chắc chút nào.
- Hai vị, hôm nay các ngươi bất phân thắng bại, nhưng ta chỉ có một người con gái, không bằng vậy đi, nữ nhi của ta sẽ ném một cái tú cầu, trong hai vị, người nào nhận được thì sẽ là nữ tế của Trần gia ta.
Trong một tòa gác cao cách lôi đài chừng trăm trượng, có một gã nam tử trung niên béo mập, cười với vẻ hòa ái.
Hề Bằng ngẩng đầu nhìn thoáng xung quanh.
Dưới lôi đài, đều là thanh âm chúc mừng.
- Võ nghệ của hai vị đều cao cường, xin chúc mừng chúc mừng.
- Không biết người nào có thể lấy được thiên kim Trần gia.
Trên lầu các, một nữ tử mặc trang phục kết hôn màu hồng, mỹ mạo như hoa, má đào ửng đỏ, ánh mắt ngượng ngùng nhìn về phía Hề Bằng.
Bên cạnh nàng, chính là trung niên mập mạp và một vài nha hoàn trẻ tuổi.
- Không phải luận võ quyết đấu?
Trong lòng Hề Bằng lập tức mừng rỡ, dựa theo nội dung hoàn cảnh hiện nay, có lẽ hắn và Triệu Phong đang tham gia tỷ võ kén rể, nhưng cả hai người đều đã tỷ thí xong, kết quả là bất phân thắng bại.
- Xem ra, người nào cướp được tú cầu thì người đó sẽ thắng.
Triệu Phong chợt ngộ ra.
Trên lầu các, nữ tử diễm lệ nhìn thoáng qua Triệu Phong, lập tức lộ vẻ xem thường.
- Phụ thân, thiếu niên kia tướng mạo xấu xí, hơn nữa lại không hề có khí chất, ăn mặc nghèo hèn, từ đầu đến chân còn phát ra một mùi thối quái dị.
Thiên kim Trần gia thấp giọng nói.
- Con gái, ngươi vừa nói như vậy, ta cũng cảm thấy rất đúng.
Nam tử trung niên mập mạp, nhìn Triệu Phong, lập tức lộ vẻ chán ghét.
- Ngược lại, vị nam tử trung niên này thành thục ổn trọng, hơn nữa trên người còn có một loại khí chất tang thương, rất có khí khái a.
Nữ tử diễm lệ tỷ võ kén rể, lúc nhìn về phía Hề Bằng, khuôn mặt lập tức đỏ lên, hai mắt có chút tránh né.
Đối thoại của hai người, tất nhiên không thể tránh được lỗ tai của Triệu Phong và Hề Bằng.
- Đây… Đây là…
Hề Bằng sững sờ, mặt già thoáng đỏ.
Hắn không khỏi cảm thấy, trong “hoàn cảnh quyết đấu” này, bản thân đã trở thành nhân vật chính.
Mà nhân vật chính trong hoàn cảnh quyết đấu, dường như còn có một loại hảo cảm khó hiểu đối với hắn.
- Cái này gọi là bị nhân vật không phải người chơi kỳ thị sao?
Triệu Phong không phản bác được gì, bản thân quả nhiên bị nhân vật không phải người chơi kỳ thị rất thảm.
Phốc…
Trên lầu các, nữ tử dùng ánh mắt hàm tình nhìn về phía Hề Bằng, sau đó ném tú cầu ra ngoài.
- Cái gì?
Hề Bằng lập tức hét lên.
Hắn và Triệu Phong đứng tại hai góc khác nhau trên lôi đài.
Mà hiện tại, nữ tử mỹ mạo không ngờ lại trực tiếp ném tú cầu về phía Hề Bằng.
Hề Bằng có chút ngượng ngùng, cười phá lên:
- Ha ha, Triệu Phong, ván này ta thắng rồi!
Hề Bằng lập tức nhảy lên, bay về phía tú cầu.
- Hừ!
Triệu Phong tức giận hừ một tiếng.
Bây giờ hắn xem như đã hiểu xử phạt thứ ba là gì, gần như khiến Triệu Phong trở thành người yếu thế trong “hoàn cảnh quyết đấu”.
Dựa theo sắp xếp của nội dung hoàn cảnh, hắn cũng không thể ra tay với Hề Bằng, chỉ có thể tranh đoạt tú cầu mà thôi.
Thế nhưng tú cầu lại bay về phía Hề Bằng, cách Triệu Phong rất xa.
Nếu trong “hoàn cảnh quyết đấu”, đối thủ của Triệu Phong là một gã Thánh Chủ, có lẽ Triệu Phong đã thua rồi.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu chợt xuất hiện trên vai Triệu Phong, vỗ vai hắn giống như đang an ủi vậy.
Sau đó, thân thể nó đột nhiên uốn éo, lấy chiếc dây chuyền ám kim trên cổ xuống.
Vụt...
Dây chuyền ám kim nhanh chóng vặn vẹo thành một cây cung.
Ô...ô...ô...n...g!
Tiểu Tặc Miêu trực tiếp kéo dây cung.
Chỉ thấy một đạo ánh sáng ám kim cấp tốc phóng ra, bắn trúng mục tiêu tú cầu hồng sắc.
Vụt...
Ánh sáng ám kim, lại trực tiếp kéo tú cầu về.
Vũ khí này của Tiểu Tặc Miêu, trải qua Thiên Cơ thành cải tạo, tính biến hóa và tính linh hồn đã tăng lên rất nhiều.
Triệu Phong lập tức tiếp lấy tú cầu.
- Cái gì? Điều này sao có thể?
Hề Bằng lộ vẻ khiếp sợ, nhìn về phía cung tên trong tay Tiểu Tặc Miêu.
- Xong rồi, vị hiệp sĩ này đã nhận được tú cầu, vậy thì ta chỉ có thể gả con gái ta cho ngươi thôi.
Trên lầu các, nam tử trung niên mập mạp không khỏi thở dài.
Tú cầu bị Triệu Phong bắt lấy, liền biến thành một đóa hoa hồng diễm lệ, hương thơm ngào ngạt, lập tức tràn vào mũi Triệu Phong, khiến tâm thần hắn trầm tĩnh lại.
- Người thắng, Triệu Phong!
Sau đó, một luồng Long vận khí, liền dũng mãnh tràn vào Hộ Long Ngọc trên người Triệu Phong.
- Hề Bằng, ta đã nhắc nhở ngươi rồi, không ngờ ngươi còn bị Triệu Phong đuổi theo, thậm chí, ngươi còn thua!
Thập Tam hoàng tử hét lên một tiếng phẫn nộ, âm thanh truyền vào trong đầu Hề Bằng.
Ô...ô...ô...n...g!
Hoàn cảnh xung quanh biến mất, Triệu Phong lại xuất hiện trong mê cung.
Vừa rồi, trong đầu mọi người, phương vị đại khái của người ăn gian đã biến mất.
Bây giờ, Triệu Phong lại xuất hiện ở một nơi khác trong mê cung.
Tất cả mọi người, lại lần nữa cảm nhận được chỉ dẫn phương vị ở một hướng khác.
- Người ăn gian đang ở phía kia!
Không ít thành viên, đều di chuyển về phía Triệu Phong.
/1585
|