Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 710 - Tâm Thần Bị Đoạt

/265


Tâm Thần Bị Đoạt

- ---------------------

Những Tu Sĩ này không hề quên lời Diệp Hạo vừa nói.

Diệp Hạo nói nếu Phân Thân trong một chiêu không trọng thương Địch Long thì coi như hắn thua.

Nhưng bây giờ có khả năng sao?

Phân Thân của Diệp Hạo có thể đỡ được hay không còn là vấn đề.

Khi một quyền của Phân Thân Diệp Hạo va chạm với Tam Trọng Kình của Địch Long, đám Tu Sĩ lúc này biến sắc.

Tam Trọng Kình của Địch Long giống như tờ giấy vậy.

Võ nát ngay lập tức.

Dù Nhị Trọng của Tam Trọng Kình mạnh hơn Nhất Trọng.

Nhưng cũng không có nghĩa Đệ Nhất Trọng Kình yếu.

Khi Đệ Nhất Trọng Kình bị phá, Đệ Nhị Trọng Kình liền xuất hiện.

Đáng tiế, nó cũng không ngăn cản được thời gian một cái hô hấp.

Sau khi Đệ Nhị Trọng Phá Toái, Đệ Tam Trọng Kình xuất hiện.

Đôi mắt Địch Long gắt gao nhìn Đệ Tam Trọng Kình.

Hắn không tin Quyền Ý của Diệp Hạo có thể dễ dàng chấn vỡ Đệ Tam Trọng Kình của mình.

Nhưng trên đời luôn có nhiều thứ không như dự tính.

Sau khi Đệ Tam Trọng Kình phá toái, trong lòng Địch Long trầm xuống.

Tam Trọng Kình cộng với Huyết Mạch của Thượng Cổ Tiên Viên đều không làm gì được một cái Phân Thân của Diệp Hạo.

Buồn cười?

Thật buồn cười!

Chuyện này đối với Địch Long luôn tự xưng vô địch trong Thiên Tiên Cảnh là một đả kích rất lớn.

Hiện tại Địch Long cũng không cân nhắc đến chuyện này.

Bởi vì quyền này của Diệp Hạo còn xa mới khóa chặt lấy hắn.

Nhưng hắn vừa mới tiêu hao quá nhiều Tiên Lực, lại chưa thể hồi phục kịp, làm sao ngăn cản một quyền này của Diệp Hạo đây?

Trong lúc nguy cấp Địch Long triệu hoán ra một bộ Chiến Giáp.

Mà khi hắn vừa mới khoác Chiến Giáp lên người, một quyền của Diệp Hạo cũng đã đánh lên người hắn.

Đám người Địch Phượng sợ hãi nhìn Chiến Giáp trên người Địch Long vỡ thành ngàn vạn mảnh, tiếp đó Địch Long phun ra một ngụm máu tươi vô lực rơi về phía xa.

Nhìn thấy như vậy Địch Phượng khẽ động thân hình xuất hiện bên người Địch Long ôm lấy hắn.

- Tại sao ngươi có thể hạ thủ ác độc như thế?

Địch Phượng knh nộ nhìn Diệp Hạo nói.

- Độc ác?

Diệp Hạo cười nhạo nói.

- Nếu ta nhớ không lầm thì ngươi mới vừa nói đệ đệ của ngươi vô địch ở Thiên Tiên Cảnh đó? Lúc nãy hắn vận dụng Tam Trọng Kình cộng thêm Huyết Mạch Chi Lực, tại sao ngươi không lo lắng đệ đệ ngươi sẽ đánh chết ta?

Địch Phượng đang muốn phản bác thì lại bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Về sau loại chuyện xấu này không nên nói ra thì hơn.

- Diệp Hạo...

Đôi mắt Địch Phượng tràn đầy phẫn nộ.

- Địch Phượng, trở về.

Một trung niên đạo cô trầm giọng quát.

- Còn chưa đủ mất mặt sao?

Trung niên đạo cô này không phải ai khác.

Chính là Đại Trưởng Lão của Nội Môn, đồng thời cũng là Sư Phụ của Địch Phượng.

- Sư Phụ, xin người hãy làm chủ cho Đệ Tử.

Đôi mắt Địch Phượng đỏ hồng nói.

- Chuyện này ta hoàn toàn nhìn rõ.

Long Nhược Mai lắc lắc đầu nói.

- Cuối cùng vẫn do Địch Long quá ngông cuồng.

- Đệ Tử muốn báo thù cho đệ đệ.

- Ngươi là cao thủ Ngọc Tiên Cảnh lại muốn xuất thủ với một người Thiên Tiên Cảnh?

Long Nhược Mai nghe Địch Phượng nói trong mắt lộ ra vẻ tức giận.

- Ta - -.

- Đàm phán kết thúc phạt ngươi đi Vấn Tâm Cốc 3 năm.

Long Nhược Mai lạnh lùng ra lệnh.

Long Nhược Mai thật sự bị chọc tức.

Dù sủng ái đệ đệ của mình không sai, nhưng cũng phải xem chuyện gì mới được.

Địch Phượng quá nuông chìu, đệ đệ nàng sẽ hư nhanh hơn thôi.

- 3 năm.

Địch Phượng giật mình hỏi lại.

Nàng từng đi qua Vấn Tâm Cốc một lần.

Bất quá lần đó nàng chỉ giữ vững được ba tháng.

Dù bây giờ tu vi của bản thân đã được đề cao, nhưng cũng không thể kiên trì được 3 năm.

- Có vấn đề gì sao?

Long Nhược Mai trợn mắt nói.

- Không - - không có…

Địch Phượng làm sao dám nói có.

Nàng biết rõ tính tình của Sư Phụ mình.

Long Nhược Mai bình thường rất hiền lành.

Nhưng khi giận lên, bà ta muốn gì cũng phải thuận theo, nếu không trừng phạt sẽ gấp bội.

Đúng lúc này một tiếng nói yểu điệu vang lên giữa không trung.

- Không nghĩ đến Đông Tiên Điện các ngươi còn có Đệ Tử Chân Truyền kinh diễm như vậy.

Tiếng nói vừa dứt, một nữ tử thiên kiều bá mị cũng chậm rãi đi đến.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm nữ tử này nói.

- Sớm đã nghe nói Lâu Chủ Thập Bát Lâu là một vưu vật trời sinh, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền.

Toàn trường xôn xao!

Tiểu tử Diệp Hạo này đang nói cái gì?

Chẳng lẽ không biết vị này là đầu lĩnh Sát Thủ của Cửu Dương Vực hay sao?

Cho dù Điện Chủ Đông Tiên Điện cũng phải cẩn thận đối đãi.

Nghe vậy con mắt hoa đào của Ly Miêu sáng lên nói.

- Tiểu đệ đệ, có hứng thú gia nhập Bát Bảo Lâu ta không?

- Không hứng thú.

- Chớ vội cự tuyệt.

Ly Miêu u oán nói.

- Nếu ngươi gia nhập Thập Bát Lâu ta, ta sẽ nhường cho ngươi chức Lâu Chủ có được hay không? Nếu biểu hiện của ngươi xuất sắc, ta sẽ tự mình phụ đạo cho ngươi a.

Đôi mắt đẹp hàm xuân, phủ mị tự nhiên.

Tiếng nói của Ly Miêu như có khả năng câu hồn đoạt phách, mỗi câu chữ đều như gõ vào trong lòng Diệp Hạo, đưa tới từng trận sóng lớn.

Thanh minh trong mắt Diệp Hạo rất nhanh tiêu tan.

- Không tốt.

- Mị Hoặc Chi Thuật.

- Tâm thần của Diệp Hạo bị đoạt rồi.

Đám người Long Nhược Mai chủ ý thấy Diệp Hạo mà biến sắc.

Không ai nghĩ đường đường một Tiên Chủ Cảnh cường giả như Ly Miêu lại không để ý thân phận mà ra tay với một Đệ Tử Thiên Tiên Cảnh.

Dù sao Tu Sĩ cũng có sự cao ngạo của riêng mình.

- Ly Miêu - -.

Hoàng Phủ Kiếm giận tím mặt.

Diệp Hạo là Đệ Tử mà Hoàng Phủ Kiếm chú trọng bồi dưỡng a.

Lại bị Ly Miêu giết đi.

- Hoàng Phủ Kiếm, ta đang dạy dỗ Đệ Tử Đông Tiên Điện giúp ngươi.

Ly Miêu cười duyên nói.

- Đối mặt với kẻ mạnh hơn thì chỉ có thể chấp nhận kết quả như vậy thôi.

Thân thể mềm mại của Bạch Thược đều đang run rẩy.

- Ngươi dù sao cũng là cường giả Tiên Chủ Cảnh.

- Ta là cường giả Tiên Chủ Cảnh thì như thế nào? Chẳng lẽ không thể xuất thủ với các ngươi à?

Ly Miêu nhìn Bạch Thược đang phẫn nộ nói.

- Nếu sẽ không ta đưa ngươi đi theo tiểu tình nhân của mình được không?

- Không để ý thân phận xuất thủ với ta cũng là điều bình thường, không nghĩ đến miệng ngươi cũng thối như vậy?

Vượt quá dự đoán của Ly Miêu, Diệp Hạo đã bị đoạt tâm thần làm sao còn mở miệng nói được.

Cái gì?

Ly Miêu kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

- Tại sao ngươi lại không có việc gì được?

- Chỉ với cấp độ công kích tâm thần kia mà cũng muốn khống chế ta?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Ngươi quá coi trọng bản thân mình rồi.

- Ngươi...

Ly Miêu giận dữ.

Nàng không nghĩ bản thân lại bị một tên tiểu tử đùa giỡn.

Thú vị, thú vị, thú vị.

Đúng lúc này một tràn vỗ tay vang lên, Tông Chủ Liệt Hỏa Tông Chu Đường xuất hiện giữa không trung.

Không nghĩ đến ngươi còn trẻ như vậy mà đã có thể tu ra Bàn Thạch Chi Tâm.

- Bàn Thạch Chi Tâm?

- Vấn Đạo Chi Tâm!

- Làm sao có thể?

- Diệp Hạo bất quá chỉ có tu vi Thiên Tiên Cảnh làm sao có thể tu ra Bàn Thạch Chi Tâm đây?

- Nếu Diệp Hạo không tu ra Bàn Thạch Chi Tâm, làm sao chống đỡ được công kích tâm thần của cường giả Tiên Chủ Cảnh chứ?

- Cường giả Tiên Chủ Cảnh có thể nghiền ép hoàn toàn Thiên Tiên Cảnh a. Lại không cần phải nói Ly Miêu đã âm thầm đánh lén Diệp Hạo, nếu Diệp Hạo không có Bàn Thạch Chi Tâm làm sao ngăn cản?

- Chẳng lẽ là thật?

/265

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status