- Lý thúc thúc...có chuyện gì thế?
- Đứng lên, có ma thú.
Vẻ buồn ngủ trong mắt Lâm Dịch liền biến mất. Từ mặt đất liền bật dậy, khẩn trương nhìn xung quanh...nhưng không phát hiện vật thể khả nghi nào, không khỏi nghi hoặc quay đầu nhìn lại:
- Lý thúc thúc, ma thú đâu...
Lâm Dịch còn chưa dứt lời, Lý đã ra một cái dấu im lặng, làm ra một biểu tình chú ý lắng nghe.
Lâm Dịch nghi hoặc dừng lại, nhưng thấy bộ dạng Lý thúc thúc không phải giả...nghĩ tới thực lực mạnh mẽ của Lý thúc thúc, Lâm Dịch nhất thời cũng cẩn thận lên, hai tai dựng lên nghe ngóng.
- Loạt xoạt...
Tiếng vật di động trong bụi cây truyền vào tai, Lâm Dịch nhất thời có chút khẩn trương, thân thể vô ý tiến tới gần Lý một chút, đôi mắt cẩn thận nhìn xung quanh.
Lý đột nhiên đứng lên, kéo Lâm Dịch ra sau, ánh mắt chăm chăm nhìn nơi đen tối trước mặt, không quay đầu lại nói:
- Trèo lên cây phía sau đi.
Lâm Dịch không nói nhiều, gật đầu lập tức chạy tới cây cổ thụ to bằng hai người ôm phía sau, trèo lên trên cao mấy chục thước, tay chân nhanh nhẹn kiếm một trạc cây có thể nhìn bao quát phía dưới.
Biết Lâm Dịch an toàn, trong lòng Lý thở dài một hơi, nhưng biểu tình ngưng trọng không chút biến hóa.
- Lần này là ma thú gì đây? Hẳn không phải là Xích Diễm Mãng chứ?
Đối với ma thú, Lâm Dịch biết không nhiều, chỉ gặp qua một lần hai năm trước ở cửa trấn Hi Mạn, chính là Xích Diễm Mãng cuối cùng bị Khương Phàm và Lý liên thủ đánh chết. Xích Diễm Mãng thân thể thô to để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng hắn, lúc này ngồi trên cây, trong đầu không khỏi suy nghĩ miên man.
Dần dần, thanh âm loạt xoạt ngày càng lớn! Ngay cả Lâm Dịch cũng có thể nhận ra âm thanh này từ hướng nào truyền tới.
Đột nhiên! Hơn mười điểm u quang màu xanh xuất hiện giữa một mảnh đen tối phía trước! Lâm Dịch có cảm giác lạnh mình.
Dần dần, u quang tới gần lộ ra diện mạo vốn có...đó là hơn mười đầu sinh vật giống Sói cao lớn hung mãnh, mà điểm u quang kia chính là ánh mắt tham lam của chúng trong đêm.
Số lượng địch nhân có chút ngoài ý muốn của Lý, Lý không khỏi cau mày nhưng trong nháy mắt làm ra hành động.
- Mở!
Hai tay rất nhanh kết ấn trước ngực, một chữ 'thương' màu vàng chợt lóe rồi biến mất! Mà thân thể Lý đã động!
Đối mặt với những ma thú hung tàn nhưng chỉ số thông minh thấp này, chỉ có thể chủ động xuất kích mới là lựa chọn tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/714
|