Chung Cực Truyền Thừa

Chương 213: Tâm linh Dị Năng Giả cường đại

/714


Ở trong mắt Bố Lan Đặc xem ra, Lâm Dịch hắn chính là một con kiến! Dù hắn hôm nay đã tiến vào Tinh Vị Cảnh...Nhưng theo cách nghĩ của Bố Lan Đặc, cũng chỉ là một con kiến hơi cường tráng một chút thôi! Thử hỏi, một con kiến, dù có cường tráng cường thịnh gấp chục gấp trăm lần...Nó có tư cách khinh bỉ nhân loại sao?

Không có! Nhưng, con kiến Lâm Dịch này lại làm như vậy!...Cái này khiến hắn, một kẻ tâm cao khí ngạo, lòng dạ nhỏ mọn làm sao có thể nuốt trôi?

Hôm nay chống lại người thanh niên trên người không có chút năng lượng chấn động nào, ngoại trừ tinh thần lực tương đối mạnh ra cũng không có bất kỳ chỗ nào đáng giá người đi chú ý này, rõ ràng cũng dám khiêu chiến sự tôn nghiêm của mình? Lúc nào, bọn con kiến này lại không biết thân biết phận như thế? Rõ ràng đều ý đồ khiêu chiến uy nghiêm của nhân loại?

Bố Lan Đặc rất tức giận, càng nghĩ càng tức giận, một khuôn mặt vạn năm cương thi, càng âm trầm, cơ hồ sắp chảy ra nước...

- Ngươi không nhận thua?

Bố Lan Đặc lạnh lùng mở miệng.

Tên thanh niên thoạt nhìn có vẻ bệnh hoạn kia nhẹ nhẹ cười cười lộ ra một ngụm hàm răng trắng nõn, lắc đầu nói:

- Ta muốn thử so chiêu với tiền bối...Kính xin tiền bối chỉ giáo.

Bố Lan Đặc càng ngày càng không cách nào áp chế tâm tình của mình, lạnh lùng cắn răng nói:

- Tốt, tốt...Là ngươi tự tìm đấy.

Thanh âm trầm thấp, nhưng nghe đến tai thanh niên kia, lại như thanh âm đến từ dưới Cửu U, một cổ khí thế vô hình, ập về phía thanh niên kia.

Thanh niên kia sắc mặt có chút biến trắng nhợt, hiển nhiên cũng cảm nhận được uy áp đến từ Bố Lan Đặc, chỉ thấy thần sắc hắn có chút nghiêm chỉnh, một màn hào quang trong suốt đột nhiên chắn trước mặt hắn...Biểu lộ hắn lập tức buông lỏng, chợt ánh mắt nhìn về phía Bố Lan Đặc, mở miệng nói:

- Tiền bối, thỉnh.

Ánh mắt Lâm Dịch lộ ra một vòng kinh ngạc, hắn hoàn toàn không rõ tầng hào quang trong suốt xuất hiện phía trước người thanh niên tóc xanh kia đến cùng là gì...Phải biết rằng, hắn đối với khí thế uy áp của Bố Lan Đặc có nhận thức rất trực tiếp, uy áp cường đại kia căn bản không phải một bát cấp Chiến Sĩ hoặc là Dị Năng Giả có thể hoàn toàn chống lại được! Nhưng mà, tên thanh niên kia lại làm được...Hắn làm thế nào lại làm được? Lâm Dịch nghi hoặc.

Biểu lộ của Bố Lan Đặc cũng khẽ biến, trong hai mắt hẹp dài hiện lên một vòng kinh ngạc, nhưng chợt lộ ra một vẻ hiểu rõ.

- Tâm linh Dị Năng Giả sao? Khó trách...

Trong đôi mắt Bố Lan Đặc hiện lên một vòng hàn mang, trong miệng lạnh nhạt nói. Mà Lâm Dịch dưới lôi đài sau khi nghe vậy trong mắt cũng hiện lên một vòng kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía thanh niên tóc xanh gầy yếu kia...Nguyên lai đúng là Tâm linh Dị Năng Giả cực kỳ hiếm thấy.

Tâm linh dị năng, là một loại tương đối hiếm thấy trong dị năng, truyền thuyết toàn bộ đại lục cũng chỉ có chừng hơn mười Tâm linh Dị Năng Giả thôi! Có thể thấy độ hiếm có của nó! Mặc dù so ra thì vẫn còn nhiều hơn Lĩnh Vực Dị Năng Giả...Nhưng tuyệt đối cũng thuộc loại cực kỳ hi hữu.

Tương truyền vào vài ngàn năm trước, hành tỉnh Bái Đặc thành Linh Nham, từng xuất hiện qua một lần ma thú xâm lấn phạm vi lớn! Ma thú xâm lấn lúc ấy, cấp thấp nhất cũng đều là ngũ cấp ma thú! Trong đó càng có thêm vài đầu bát cấp ma thú cực kỳ cường hãn!

Thành Linh Nham cũng không coi là một thành phố lớn, bởi vậy môn nhân Vũ Môn đóng ở đó, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ có cấp bậc Thất cấp Chiến Sĩ thôi. Lần xâm lấn kia đột nhiên bộc phát như thế, căn bản không có cho nhân loại chút cơ hội phản ứng nào...Ma thú trên phạm vi lớn tiến nhập vào thành thị, trong lúc nhất thời, toàn bộ thành Linh Nham đều lâm vào bối rối và sợ hãi! Mà ngay lúc đó Vũ Môn đối với chuyện này, căn bản không có biện pháp, mà cuối cùng, là sự xuất hiện của một người đã hoàn toàn thay đổi toàn bộ thế cục!

Hắn chính là nhân vật đại biểu của Tâm linh Dị Năng Giả - Áo Tư Đinh - An Đức Lỗ! Chính là lúc đó, sự cường đại của Tâm linh Dị Năng Giả mới chính thức tiến vào trong tầm mắt mọi người trong đại lục!

Áo Tư Đinh - An Đức Lỗ lúc ấy đã là một gã Thánh Giai Dị Năng Giả! Hắn bằng vào tâm linh dị năng thần kỳ, điều khiển hơn một ngàn đầu các cấp ma thú trình diễn một hồi hỗn chiến...Người trải qua cuộc chiến đấu này, vĩnh viễn đều không thể quên tư thế oai hùng của Áo Tư Đinh - An Đức Lỗ lúc ấy...Hắn lơ lửng trên không trung, một đôi mắt phóng xạ ra ngân sắc quang mang cực kỳ yêu dị, cả người hoàn toàn bao phủ trong một tầng ngân mang! Mà ở dưới thân thể của hắn, trong đôi mắt mấy ngàn đầu ma thú nổi lên huyết quang kỳ dị, điên cuồng gầm thét chém giết lẫn nhau...Toàn bộ tràng diện yêu dị mà đáng sợ!

Chiến đấu một mực giằng co một buổi tối, ngày đó, vào sáng sớm khi người trong nội thành lo lắng đi ra khỏi cửa thành...Toàn bộ cửa thành đã bị một tầng biển máu màu xanh da trời xâm nhiễm toàn bộ! Đủ loại thi thể ma thú phủ kín toàn bộ con đường. Trên mặt đất, trên tường thành...Khắp nơi đều là tàn vách tường sụp đổ và hố do ma thú lưu lại sau khi chiến đấu...Nghe nói ngoại trừ thi thể ma thú ra, di tích trận chiến năm đó, hôm nay cũng còn bảo trì. Mấy cây số ngoài cửa thành cũng sớm đã biến thành một mảnh xích địa, huyết dịch màu xanh da trời trải qua nhiều năm sau đã biến thành một loại nhan sắc quái dị mặc hạt sắc, trên mặt đất đầy hố, vách tưởng đổ ngã trên tường thành vẫn còn giữ lại y nguyên...Đó là một loại cảm tạ mà người của thành Linh Nham đối với Áo Tư Đinh - An Đức Lõ, ý là thời gian sẽ không xóa đi ân tình của đại nhân...Mà Áo Tư Đinh - An Đức Lỗ, cũng dựa vào trận chiến ấy đặt hắn lên thân phận thống lĩnh Tâm linh Dị Năng Giả.

Lâm Dịch biết được tất cả những sự việc này, đều là do lúc đọc được từ tư liệu sử ký trong Phong Vân Thư Các của Tông Phạm. Cho nên khi nghe được Bố Lan Đặc nói tên thanh niên tóc xanh kia là Tâm linh Dị Năng Giả, mới cảm thấy kinh ngạc.

- Áo Tư Đinh là người thế nào của ngươi?

Bố Lan Đặc nhìn tên thanh niên tóc xanh kia hỏi.

Thanh niên tóc xanh ngẩn người, sau đó cung kính nói:

- Đó chính là thái tổ gia gia của ta.

Lông mày của Bố Lan Đặc có chút nhíu lại...Sau khi hít sâu một hơi lạnh lùng nói:

- Xem như ta kính trọng uy vọng của Áo Tư Đình, ngươi đi xuống đi.

Áo Tư Đình là dạng gì Bố Lan Đặc tự nhiên rất rõ, bất quá...Lại nói tiếp Bố Lan Đặc hắn là một gã cường giả Tinh Vị trung giai, đối với bọn người Lâm Dịch mà nói có lẽ đích thật phi thường cường đại...Nhưng hắn biết rõ, trên toàn bộ đại lục người cường đại hơn hắn còn rất nhiều, mà Áo Tư Đình, không thể nghi ngờ chính là một người trong đó.

Áo Tư Đình thành danh vào vài ngàn năm trước thì hôm nay đã đạt đến trình độ nào rồi? Đoán chừng ngoại trừ một số ít người ra, lại không có ai biết rõ nữa, mà Áo Tư Đình lại lấy bao che khuyết điểm mà nổi tiếng toàn bộ đại lục...Bố Lan Đặc tuy rằng không sợ thế lực sau lưng Áo Tư Đình, nhưng vào lúc này cũng không muốn đơn giản đắc tội hắn.

Vô Song Hội nói là chiến đấu công bình, nhưng trên thực tế là vậy sao? Nhìn xem trong những người dự thi chết đi hoặc bị đánh tàn phế, có mấy người có bối cảnh cường đại? Những chuyện này...Trong lòng tất cả mọi người đều rõ, nhưng lại đều không vạch trần. Dù sao, Vô Song Hội chỉ là một trận đấu...Ban thưởng cuối cùng của nó đến tột cùng là cái gì vẫn còn chưa biết...Nếu như là thứ thần khí, vậy thì dù đắc tội cũng đáng. Một kiện thứ thần khí, giá trị tuyệt đối không đong đếm được. Nhưng nếu như chỉ là một kiện thánh khí...Vậy thì đắc tội một gia tộc cường đại, thật sự có chút cái được không bù cái mất.

Trên thực tế, nếu như không phải Lâm Dịch và Bố Lan Đặc có xung đột lợi ích trực tiếp, Bố Lan Đặc cũng không muốn đơn giản ra tay với Lâm Dịch...Vô luận đối phương là Lĩnh Vực Dị Năng Giả, có được tư chất tất cả thế lực trên đại lục đều coi trong, hay là thường xuyên ở cùng một chỗ với bọn người Lạp Cổ Kỳ, Khải Ni Cổ Lạp...Không có cái nào dễ trêu cả, Bố Lan Đặc tuy rằng lòng dạ hẹp hòi, nhưng cuối cùng không phải là một người ngu dốt.

Thanh niên tóc xanh sau khi nghe xong Bố Lan Đặc nói, rõ ràng ngẩn người, nhưng lại chợt lắc đầu cười nói:

- Ta vẫn muốn cùng so chiêu với đại nhân, kính xin đại nhân vui lòng chỉ giáo.

Nói xong, làm một cái tư thế xin mời.

Biểu lộ Bố Lan Đặc lạnh lùng, có chút nhíu mày. Lạnh lùng nói:

- Không nên không có chừng mực.

Một cổ khí thế lại lần nữa đánh tới trước mặt thanh niên tóc xanh, nhưng trước người thanh niên tóc xanh lại lần nữa hiện lên một màn hào quang không màu, nét mặt của hắn lại không biến hóa chút nào.

- Nếu đại nhân đã không ra tay...vậy đành đắc tội.

Thanh niên tóc xanh nói xong, chợt chỉ thấy đôi đồng tử cũng là màu xanh lá của hắn lập tức biến thành một đôi đồng tử màu bạc tuyết trắng! Một cổ khí thế cực kỳ quái dị từ trên người hắn tràn ngập ra.

Lâm Dịch kinh ngạc nhìn thanh niên tóc xanh, hắn rất dễ dàng cảm giác được tinh thần lực đối phương bắt đầu đột nhiên tăng vọt! Trước kia vẫn ngang hàng với hắn, nhưng sau một lát, rõ ràng đã cường đại hơn tinh thần lực của hắn gấp mấy lần!

- Tâm linh dị năng...Đến tột cùng có chỗ nào người khác kinh hãi.

Lâm Dịch chờ mong.

Chỉ thấy trong hai trong mắt Bố Lan Đặc đột nhiên lập loè một tia mê mang, rõ ràng ma xui quỷ khiến tiến về trước một bước...Chỉ thấy sắc mặt thanh niên tóc xanh lập tức có chút biến thành trắng bệch, trong đôi đồng tử màu bạc, ngân mang càng bỗng nhiên đại thịnh!

Biểu lộ của Bố Lan Đặc cũng đột nhiên có chút vặn vẹo, tựa hồ đang cực lực giãy dụa cái gì đấy.

Nhưng Lâm Dịch lại nhìn không hiểu thấu...Bởi vì hắn căn bản không cách nào lý giải được Bố Lan Đặc lúc này đến cùng xảy ra chuyện gì, mà trên mặt tên thanh niên tóc xanh kia cũng lộ ra bộ dạng cực kỳ cố gắng hết sức! Trên lôi đài, hai người cứ như vậy tiếp tục giằng co trong trạng thái cực kỳ quái dị.

Từ chỗ thính phòng, căn bản không cách nào nhìn thấy trên lôi đài xảy ra chuyện gì...Ngoại trừ số ít mấy người rất có kiến thức, thực lực bất phàm biết được đến cùng có chuyện gì ra, những người còn lại đều có chút không biết ra sao...

- Bọn hắn sao lại bất động?

Một gã người xem nghi ngờ hỏi.

- Không biết ah...Chuyện gì xảy ra?

- Đúng vậy a, chuyện gì xảy ra?

Giống như lây bệnh vậy, sau một lát, toàn bộ thính phòng đều truyền đến từng đợt thấp giọng nghị luận...Nhưng không ai dám tự tiện hống lên...Phải biết rằng, bây giờ trong đám người ở trong trận đấu, lại có một gã Thánh Giai...Không có người nào nguyện ý đi chọc giận Thánh Giai cả.

Đột nhiên, chỉ nghe oanh một tiếng vang thật lớn! Kết giới phòng hộ năng lượng của lôi đài trong khoảnh khắc vỡ vụn! Phần đông Thánh Giai trên đài chủ trì phản ứng thần tốc, cơ hồ đồng thời thân hình nhoáng một cái, bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở bốn góc trên lôi đại, chỉ nghe vụt một tiếng vang nhỏ, bốn đạo năng lượng từ bốn góc ầm ầm xông lên! Vị trí không trung trung tâm lôi đài, mãnh liệt giao nhau! Một cổ quang mang chói mắt lập tức ầm ầm nhấp nhoáng! Sau một lát, đã hình thành một đạo năng lượng kết giới không màu.

Nói đến thì chậm, nhưng trên thực tế lại xảy ra trong nháy mắt, lực lượng cường đại bên trong không có một tia tiết ra ngoài. Mà đồng thời lúc này, chỉ nghe PHỐC một tiếng, thân thể của thanh niên tóc xanh đã ầm ầm bay ra ngoài...Hung hăng đụng vào năng lượng kết giới mấy tên Thánh Giai vừa mới gia trì, bắn xuống mặt đất, lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi...Đôi mắt sâu u không thể tin nhìn về phía Bố Lan Đặc.

Bố Lan Đặc lúc này hiển nhiên đã hoàn toàn phẫn nộ rồi! Nhất thời chưa phát giác ra phía dưới, thanh niên tóc xanh thiếu chút nữa đã đi tong! Vừa rồi trên mặt hắn xuất hiện biểu lộ giãy dụa, cũng bởi vì công kích của thanh niên tóc xanh!

Tâm linh dị năng thần bí như vậy...Cũng bởi vì phương pháp công kích của nó thật khiến người khó lòng phòng bị! Cũng may tinh thần lực của Bố Lan Đặc cũng không kém, lực lượng càng là đạt đến trình độ Thánh Giai, do thực lực trước mắt của thanh niên tóc xanh còn không cách nào hoàn toàn xâm nhập vào sâu trong tinh thần thức hải của hắn...Nếu không hắn thậm chí có thể ra lệnh cho Bố Lan Đặc tự sát!

Sự cường đại của Tâm linh dị năng, có thể thấy được chút rồi!

Mà trong mắt Lâm Dịch thì lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhưng bởi vậy, Bố Lan Đặc hôm nay đã chính thức nổi giận! Hắn đã quyết tâm không quản cái gì Áo Tư Đình nữa, lửa giận vì Lâm Dịch trước kia cũng theo công kích của thanh niên tóc xanh, khiến nó hoàn toàn bộc phát!

Chỉ thấy chung quanh thân thể hắn quấn quanh một vòng khí thế như thực chất! Thân thể của hắn đã lơ lửng đến không trung, trên mặt mang theo biểu lộ thẹn quá hoá giận, một đôi mắt hẹp dài lóe ra hàn mang. Bạn đang đọc truyện tại

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status