Lâm Cường chậm rãi thở dài nói:
- Kỳ thật, cha một mực đều rất mâu thuẫn, sau khi phong ấn vật kia lại, chúng ta phát hiện, lực lượng của vật kia thật sự quá mức cường đại! Mặc dù là thứ thần khí loại phong ấn số một như Tinh Lam Lưu Ly Cầu, lại chỉ có thể tạm thời ngăn chặn vật đó thôi, căn bản không có biện pháp hoàn toàn phong ấn!
- Đây là một phát hiện khiến người khiếp sợ, bởi vì vậy cũng có nghĩa là có lẽ có một ngày lực lượng bên trong vật đó vẫn sẽ hoàn toàn bạo phát! Đến lúc đó, nếu như con còn chưa thể miễn cưỡng khống chế vật đó, như vậy con rất có thể sẽ trở thành một Khí Sử không rõ đầu đuôi, không còn đường nào khác!
Nói tới chỗ này, Lâm Cường chậm rãi quay đầu nhìn Lâm Dịch, chậm rãi nói:
- Đây cũng là chỗ cha mâu thuẫn, cha khát vọng con có được lực lượng, rồi lại sợ hãi con có được lực lượng. Khát vọng, tự nhiên là hi vọng lực lượng của con có thể trước khi phong ấn hoàn toàn biến mất, có thể khống chế lực lượng của nó. Nhưng sợ hãi, là vì phong ấn trên vật này, lại cùng một nhịp thở với lực lượng bản thân con. Lực lượng của con càng mạnh, như vậy lực lượng mà vật đó có thể sử dụng lại càng mạnh, khách quan mà nói, lực lượng phong ấn cũng càng mỏng manh hơn.
Lâm Dịch cảm thấy khiếp sợ, nhưng sau một lát lại cười nói:
- Cũng may, hiện giờ con có lẽ đã có được thực lực khống chế nó rồi.
- Không, con còn không có.
Lâm Cường lại đột nhiên lắc đầu, ngắt lời nói. Lâm Dịch bỗng kinh ngạc.
Lâm Cường nhìn Lâm Dịch rất nghiêm túc nói:
- Ngày đó cha sử dụng Tinh Lam Lưu Ly Cầu giải phong ấn, chỉ là giải một tầng ngoài cùng nhất thôi, sự cường đại của vật đó hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của con, cha đoán chừng, muốn chính thức hoàn toàn khống chế vậy như vậy, ít nhất cũng cần lực lượng đại tinh vị thượng giai!
- Cái gì?
Lâm Dịch mở to hai mắt nhìn! Hoàn toàn khống chế nó, lại phải cần thực lực đại tinh vị thượng giai? Cái này, cuối cùng là thứ gì?
Lâm Dịch không khỏi hỏi:
- Cái này, cuối cùng là vật gì?
Lâm Cường chậm rãi lắc đầu, khẽ thở dài:
- Cha cũng không biết thứ này đến tột cùng là cái gì, chỉ là lực lượng của nó cường đại đến kinh người! Lúc trước sử dụng Tinh Lam Lưu Ly Cầu phong ấn, trọn vẹn phong ấn ba tầng, mới tạm thời hoàn toàn ngăn chặn lực lượng của nó lại.
Lâm Dịch hoàn toàn ngây người, cái này thật sự khiến hắn quá kinh ngạc. Thứ thần khí loại phong ấn, liên tục phong ấn ba tầng, mới có thể tạm thời phong ấn nó lại? Chẳng lẽ, đây chẳng lẽ là thần khí?
- Nó là thần khí sao?
Lâm Dịch thì thào hỏi.
Lâm Cường gật đầu nói:
- Rất hiển nhiên, nó là thần khí. Hơn nữa theo cha quan sát, năng lượng của nó so với các thần khí đã biết hiện nay trên đại lục đều cao hơn nhiều! Mặc dù trong thần khí, đoán chừng cũng là tồn tại đỉnh tiêm!
Lâm Cường rất khẳng định nói.
Thử nghĩ thoáng một chút, vật như vậy, khi vừa mới điều khiển thân thể một hài đồng ba tuổi, cũng đã có thể bộc phát ra lực lượng ngoài trung tinh vị thượng giai! Đó là một loại cường đại như thế nào chứ? Phải biết rằng, sau khi Lâm Dịch sinh ra, thực lực của Lâm Cường sớm đã đạt đến trung tinh vị thượng giai, sắp tiến vào trình độ đại tinh vị hạ giai, hơn nữa chiến văn của hắn tăng phúc 59 lần, tuyệt đối có thể đơn giản đạt tới trình độ đại tinh vị trung giai! Nhưng mặc dù như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn Lâm Dịch mới ba tuổi bị bông tai điều khiển, sự cường hãn của bông tai, có thể nghĩ...
- Hiện giờ con nên hiểu rõ, vì sao ban đầu khi truyền thụ cho con Phá Môn Ấn Ký, không nói cho con phá môn của Kinh Môn và Khai Môn rồi chứ?
Lâm Cường nhẹ nhàng nói.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nghe xong Lâm Cường nói một phen, hắn rất rõ ràng tâm tính của Lâm Cường mâu thuẫn như thế nào rồi. Một phương diện, hắn khát vọng Lâm Dịch có thể có được lực lượng hoàn toàn khống chế bông tai, nhưng một phương diện khác, lại sợ hãi Lâm Dịch vì lực lượng gia tăng, mà gia tốc sự tổn hại của phong ấn. Dù sao, muốn có được thực lực hoàn toàn khống chế bông tai, thức sự quá khó khăn. Bạn đang đọc truyện tại
- Kỳ thật, cha một mực đều rất mâu thuẫn, sau khi phong ấn vật kia lại, chúng ta phát hiện, lực lượng của vật kia thật sự quá mức cường đại! Mặc dù là thứ thần khí loại phong ấn số một như Tinh Lam Lưu Ly Cầu, lại chỉ có thể tạm thời ngăn chặn vật đó thôi, căn bản không có biện pháp hoàn toàn phong ấn!
- Đây là một phát hiện khiến người khiếp sợ, bởi vì vậy cũng có nghĩa là có lẽ có một ngày lực lượng bên trong vật đó vẫn sẽ hoàn toàn bạo phát! Đến lúc đó, nếu như con còn chưa thể miễn cưỡng khống chế vật đó, như vậy con rất có thể sẽ trở thành một Khí Sử không rõ đầu đuôi, không còn đường nào khác!
Nói tới chỗ này, Lâm Cường chậm rãi quay đầu nhìn Lâm Dịch, chậm rãi nói:
- Đây cũng là chỗ cha mâu thuẫn, cha khát vọng con có được lực lượng, rồi lại sợ hãi con có được lực lượng. Khát vọng, tự nhiên là hi vọng lực lượng của con có thể trước khi phong ấn hoàn toàn biến mất, có thể khống chế lực lượng của nó. Nhưng sợ hãi, là vì phong ấn trên vật này, lại cùng một nhịp thở với lực lượng bản thân con. Lực lượng của con càng mạnh, như vậy lực lượng mà vật đó có thể sử dụng lại càng mạnh, khách quan mà nói, lực lượng phong ấn cũng càng mỏng manh hơn.
Lâm Dịch cảm thấy khiếp sợ, nhưng sau một lát lại cười nói:
- Cũng may, hiện giờ con có lẽ đã có được thực lực khống chế nó rồi.
- Không, con còn không có.
Lâm Cường lại đột nhiên lắc đầu, ngắt lời nói. Lâm Dịch bỗng kinh ngạc.
Lâm Cường nhìn Lâm Dịch rất nghiêm túc nói:
- Ngày đó cha sử dụng Tinh Lam Lưu Ly Cầu giải phong ấn, chỉ là giải một tầng ngoài cùng nhất thôi, sự cường đại của vật đó hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của con, cha đoán chừng, muốn chính thức hoàn toàn khống chế vậy như vậy, ít nhất cũng cần lực lượng đại tinh vị thượng giai!
- Cái gì?
Lâm Dịch mở to hai mắt nhìn! Hoàn toàn khống chế nó, lại phải cần thực lực đại tinh vị thượng giai? Cái này, cuối cùng là thứ gì?
Lâm Dịch không khỏi hỏi:
- Cái này, cuối cùng là vật gì?
Lâm Cường chậm rãi lắc đầu, khẽ thở dài:
- Cha cũng không biết thứ này đến tột cùng là cái gì, chỉ là lực lượng của nó cường đại đến kinh người! Lúc trước sử dụng Tinh Lam Lưu Ly Cầu phong ấn, trọn vẹn phong ấn ba tầng, mới tạm thời hoàn toàn ngăn chặn lực lượng của nó lại.
Lâm Dịch hoàn toàn ngây người, cái này thật sự khiến hắn quá kinh ngạc. Thứ thần khí loại phong ấn, liên tục phong ấn ba tầng, mới có thể tạm thời phong ấn nó lại? Chẳng lẽ, đây chẳng lẽ là thần khí?
- Nó là thần khí sao?
Lâm Dịch thì thào hỏi.
Lâm Cường gật đầu nói:
- Rất hiển nhiên, nó là thần khí. Hơn nữa theo cha quan sát, năng lượng của nó so với các thần khí đã biết hiện nay trên đại lục đều cao hơn nhiều! Mặc dù trong thần khí, đoán chừng cũng là tồn tại đỉnh tiêm!
Lâm Cường rất khẳng định nói.
Thử nghĩ thoáng một chút, vật như vậy, khi vừa mới điều khiển thân thể một hài đồng ba tuổi, cũng đã có thể bộc phát ra lực lượng ngoài trung tinh vị thượng giai! Đó là một loại cường đại như thế nào chứ? Phải biết rằng, sau khi Lâm Dịch sinh ra, thực lực của Lâm Cường sớm đã đạt đến trung tinh vị thượng giai, sắp tiến vào trình độ đại tinh vị hạ giai, hơn nữa chiến văn của hắn tăng phúc 59 lần, tuyệt đối có thể đơn giản đạt tới trình độ đại tinh vị trung giai! Nhưng mặc dù như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn Lâm Dịch mới ba tuổi bị bông tai điều khiển, sự cường hãn của bông tai, có thể nghĩ...
- Hiện giờ con nên hiểu rõ, vì sao ban đầu khi truyền thụ cho con Phá Môn Ấn Ký, không nói cho con phá môn của Kinh Môn và Khai Môn rồi chứ?
Lâm Cường nhẹ nhàng nói.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nghe xong Lâm Cường nói một phen, hắn rất rõ ràng tâm tính của Lâm Cường mâu thuẫn như thế nào rồi. Một phương diện, hắn khát vọng Lâm Dịch có thể có được lực lượng hoàn toàn khống chế bông tai, nhưng một phương diện khác, lại sợ hãi Lâm Dịch vì lực lượng gia tăng, mà gia tốc sự tổn hại của phong ấn. Dù sao, muốn có được thực lực hoàn toàn khống chế bông tai, thức sự quá khó khăn. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|