Tất cả ốc môn của thành thị đều ở vị trí quảng trường trung tâm, chính là hạch tâm thành phố này, thông qua sự kiện ma thú tiến công thành Biển Đào, Lâm Dịch có thể đại khái suy đoán ra hẳn là công thành có quy mô hiếm thấy, nếu không, nếu như tất cả ma thú công thành đều có quy mô cường đại như vậy, Vũ Môn của một tòa thành thị chẳng phải sẽ không chịu nổi sao? Lúc trước hoàng tộc đế quốc kiến tạo ra cái tổ chức này, chẳng phải lộ ra có chút dư thừa rồi hả? Dù sao thì loại ma thú công thành này, tin tưởng ngoại trừ những cường giả ra, không người nào có thể sống sót.
Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút cảm khái, lần thứ nhất gặp sự kiện công thành, lại gặp phải sự kiện công thành có quy mô lớn cực kỳ hiếm thấy, rốt cuộc là hạnh hay là bất hạnh?
Đương nhiên, cũng chỉ là có chút cảm khái mà thôi, dù sao thì người trong thành thị kia không thân cũng chẳng quen với Lâm Dịch, nói như vậy có lẽ lộ ra có chút không được để ý, nhưng sự thật chính là như vậy, sinh tử của bọn hắn, nói trắng ra là không có chút quan hệ nào với Lâm Dịch, ra tay, cũng chỉ là một phần thiện ý của người có năng lực mà thôi, tuy rằng cuối cùng bọn hắn vẫn chết hết toàn bộ, nhưng ít nhất là Lâm Dịch cũng không thẹn với lương tâm, nhân sinh cả đời, nhưng cầu không thẹn với lương tâm, điểm này, Lâm Dịch tự vấn mình có thể làm được, cái này là đủ rồi, không phải sao?
Bất quá, chốc lát sau, Lâm Dịch đã đến Vũ Môn.
Lúc này đang là giữa trưa, người ra vào Vũ Môn còn rất nhiều, nhìn nhân khí Vũ môn này, cũng là khá cao đấy.
Lâm Dịch trực tiếp đi tới phòng trực ban, trong phòng trực ban, có hai gã đệ tử Vũ Môn đang tán gẫu với nhau.
- Thực xin lỗi, quấy rầy mọi người một chút.
Lâm Dịch khách khí mở miệng.
Hai gã đệ tử Vũ Môn đồng thời nhìn về hướng lâm Dịch, trong đó có một gã đứng từ ghế lên, lộ ra dáng tươi cười với Lâm Dịch, nói:
- Xin hỏi ngươi có chuyện gì?
Lâm Dịch gật đầu cười nói:
- Ta muốn hỏi về một người, không biết các ngươi có nghe nói qua chưa?
- Ai?
Một đệ tử Vũ Môn khác hỏi.
- La Á!
Lâm Dịch nói thẳng ra danh tự La Á.
Tên đệ tử đứng lên kia nghe vậy cười nói:
- Ngươi là bằng hữu môn chủ sao?
- Môn chủ?
Lâm Dịch ngạc nhiên, chợt nghi ngờ hỏi:
- Môn chủ các ngươi, chẳng lẽ không phải là La Thành sao?
- La Thành?
Tên đệ tử kia ngẩn người, chợt cười nói:
- Ngươi nói là phụ thân môn chủ a?
Lâm Dịch hoàn toàn mơ hồ rồi, hắn nhớ rất rõ ràng, ngày đó tại Thành Hi Á, tên đệ tử Vũ Môn kia đã nói Tiền môn chủ thăng chức rồi, La Á và Ám Tương cũng đều tới, Tiền môn chủ này, chẳng lẽ không phải La Thành? Hay là...
Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, La Á đã tốt nghiệp.
Tốt nghiệp học viện Tông Phạm, nhất là tốt nghiệp lớp đặc biệt, nhất định phải đạt tới trình độ lục cấp chiến sĩ, khi lúc Lâm Dịch gặp bọn La Á tại thành Hi Á, đều truyền thất môn và bát môn phá môn ấn ký truyền cho La Á và Ám Tương, chẳng lẽ, sau khi La Á tốt nghiệp, bị phân phối đến làm môn chủ Vũ Môn tại đây?
Lâm Dịch càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, một gã thất cấp, thậm chí là bát cấp chiến sĩ, muốn trở thành một môn chủ Vũ Môn vẫn rất là đơn giản. Dù sao thì thành thị tại đại lục này thật sự rất nhiều, môn chủ La Thành thành Hi Á lúc trước, cũng không quá đáng chỉ là một gã tứ cấp chiến sĩ mà thôi, nếu như La Á đã thật sự trở thành môn chủ Vũ môn thành Ô Mộc, quả thật cũng không cần ngạc nhiên quá mức.
Bất quá tên đệ tử Vũ Môn thành Hi á năm đó lại khiến Lâm Dịch cảm thấy rất kỳ quái.
Lập tức nhẹ gật đầu, sau đó Lâm Dịch cười nói:
- Có lẽ chính là hắn a, chính là môn chủ các ngươi.
Hai gã đệ tử Vũ Môn liếc nhìn nhau, sau đó một gã cười nói:
- Xin hỏi ngươi xưng hô như thế nào? Ta cần đi bẩm bước trước thoáng một phát.
- Lâm Dịch.
Lâm Dịch nói ra tên của mình.
- Chờ một chút.
Tên đệ tử Vũ Môn kia khẽ gật đầu, quay người đi ra ngoài, mà Lâm Dịch cũng chờ đợi ở bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại
Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút cảm khái, lần thứ nhất gặp sự kiện công thành, lại gặp phải sự kiện công thành có quy mô lớn cực kỳ hiếm thấy, rốt cuộc là hạnh hay là bất hạnh?
Đương nhiên, cũng chỉ là có chút cảm khái mà thôi, dù sao thì người trong thành thị kia không thân cũng chẳng quen với Lâm Dịch, nói như vậy có lẽ lộ ra có chút không được để ý, nhưng sự thật chính là như vậy, sinh tử của bọn hắn, nói trắng ra là không có chút quan hệ nào với Lâm Dịch, ra tay, cũng chỉ là một phần thiện ý của người có năng lực mà thôi, tuy rằng cuối cùng bọn hắn vẫn chết hết toàn bộ, nhưng ít nhất là Lâm Dịch cũng không thẹn với lương tâm, nhân sinh cả đời, nhưng cầu không thẹn với lương tâm, điểm này, Lâm Dịch tự vấn mình có thể làm được, cái này là đủ rồi, không phải sao?
Bất quá, chốc lát sau, Lâm Dịch đã đến Vũ Môn.
Lúc này đang là giữa trưa, người ra vào Vũ Môn còn rất nhiều, nhìn nhân khí Vũ môn này, cũng là khá cao đấy.
Lâm Dịch trực tiếp đi tới phòng trực ban, trong phòng trực ban, có hai gã đệ tử Vũ Môn đang tán gẫu với nhau.
- Thực xin lỗi, quấy rầy mọi người một chút.
Lâm Dịch khách khí mở miệng.
Hai gã đệ tử Vũ Môn đồng thời nhìn về hướng lâm Dịch, trong đó có một gã đứng từ ghế lên, lộ ra dáng tươi cười với Lâm Dịch, nói:
- Xin hỏi ngươi có chuyện gì?
Lâm Dịch gật đầu cười nói:
- Ta muốn hỏi về một người, không biết các ngươi có nghe nói qua chưa?
- Ai?
Một đệ tử Vũ Môn khác hỏi.
- La Á!
Lâm Dịch nói thẳng ra danh tự La Á.
Tên đệ tử đứng lên kia nghe vậy cười nói:
- Ngươi là bằng hữu môn chủ sao?
- Môn chủ?
Lâm Dịch ngạc nhiên, chợt nghi ngờ hỏi:
- Môn chủ các ngươi, chẳng lẽ không phải là La Thành sao?
- La Thành?
Tên đệ tử kia ngẩn người, chợt cười nói:
- Ngươi nói là phụ thân môn chủ a?
Lâm Dịch hoàn toàn mơ hồ rồi, hắn nhớ rất rõ ràng, ngày đó tại Thành Hi Á, tên đệ tử Vũ Môn kia đã nói Tiền môn chủ thăng chức rồi, La Á và Ám Tương cũng đều tới, Tiền môn chủ này, chẳng lẽ không phải La Thành? Hay là...
Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, La Á đã tốt nghiệp.
Tốt nghiệp học viện Tông Phạm, nhất là tốt nghiệp lớp đặc biệt, nhất định phải đạt tới trình độ lục cấp chiến sĩ, khi lúc Lâm Dịch gặp bọn La Á tại thành Hi Á, đều truyền thất môn và bát môn phá môn ấn ký truyền cho La Á và Ám Tương, chẳng lẽ, sau khi La Á tốt nghiệp, bị phân phối đến làm môn chủ Vũ Môn tại đây?
Lâm Dịch càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, một gã thất cấp, thậm chí là bát cấp chiến sĩ, muốn trở thành một môn chủ Vũ Môn vẫn rất là đơn giản. Dù sao thì thành thị tại đại lục này thật sự rất nhiều, môn chủ La Thành thành Hi Á lúc trước, cũng không quá đáng chỉ là một gã tứ cấp chiến sĩ mà thôi, nếu như La Á đã thật sự trở thành môn chủ Vũ môn thành Ô Mộc, quả thật cũng không cần ngạc nhiên quá mức.
Bất quá tên đệ tử Vũ Môn thành Hi á năm đó lại khiến Lâm Dịch cảm thấy rất kỳ quái.
Lập tức nhẹ gật đầu, sau đó Lâm Dịch cười nói:
- Có lẽ chính là hắn a, chính là môn chủ các ngươi.
Hai gã đệ tử Vũ Môn liếc nhìn nhau, sau đó một gã cười nói:
- Xin hỏi ngươi xưng hô như thế nào? Ta cần đi bẩm bước trước thoáng một phát.
- Lâm Dịch.
Lâm Dịch nói ra tên của mình.
- Chờ một chút.
Tên đệ tử Vũ Môn kia khẽ gật đầu, quay người đi ra ngoài, mà Lâm Dịch cũng chờ đợi ở bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|