Chung Cực Truyền Thừa

Chương 271: Lâm Tư

/714


Thời gian dần trôi qua, Thiên địa năng lượng rốt cục theo thời gian qua dần biến mất. Mà Lâm Dịch, cũng mở mắt. Trong ánh mắt hắn, còn lưu lại lấy một tia dư vị...

- Cảm giác thật tuyệt vời a!

Lâm Dịch cảm khái, nội thị một phen, rồi lại là một hồi kinh hỉ. Dị năng của hắn lại tăng lên rất nhiều. Hôm nay, cách trung tinh vị trung giai, đã kém không xa nữa.

Mà mãi cho đến lúc này, Lâm Dịch mới cúi đầu xuống, phát hiện người trên mặt đất

Trên thực tế vừa xuất động, Lâm Dịch cũng đã dùng thần thức của hắn quan sát thấy có người rồi.

Sau khi tiến vào trung tinh vị, đều sinh ra thần thức. Mà phạm vi thần thức hôm nay của Lâm Dịch, đã đạt chừng 600m. Ở trong phạm vi này, Lâm Dịch thậm chí không cần lên tiếng, cũng có thể đem trực tiếp thanh âm của mình vào đầu người khác, cái đó gọi là thần thức truyền âm.

Chỉ nhìn thoáng qua, Lâm Dịch liền phát hiện hai vợ chồng Ám Minh đang ngạc nhiên nhìn hắn.

Nghĩ nghĩ, Lâm Dịch vẫn khẽ nhúc nhích thân hình, thân thể của hắn một hồi mơ hồ, chợt, liền xuất hiện ở trước người vợ chồng Ám Minh. Vợ chồng Ám Minh trong lúc nhất thời không chuẩn bị tâm lý, lập tức bị hoảng sợ lui về phía sau vài bước.

- Ách...

Lâm Dịch lập tức có chút xấu hổ gãi gãi đầu, sau đó mở miệng nói:

- Bá phụ, bá mẫu.

Hai vợ chồng Ám Minh tuy rằng là người bình thường, nhưng nói thế nào cũng là cha mẹ của Ám Tương, biệu hiện của Lâm Dịch cũng coi như tôn kính.

- Lâm, Lâm Dịch...Thật, thật là ngươi?

Ám Minh lập tức kinh hỉ hô lên.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, cười nhìn hắn.

- Bất quá...Ngươi sao lại...

Ám Minh nghi hoặc dò hỏi, sau đó nhìn sơn mạch một bên.

- Cái này...

Lâm Dịch thoáng chần chờ một chút, Ám Minh sau khi thấy thế, lập tức ha ha cười nói:

- Là ta mạo muội rồi, không nói cái này nữa, đi, đi vào nhà ngồi một chút đi, hai năm trước ngươi đột nhiên mất tích, khiến ta và La nhi rất lo lắng đấy.

Lâm Dịch thở dài một hơi, chuyện về Sinh Linh Cung, hắn cũng không định truyền bá bốn phía.

Nghe được Ám Minh vừa nói như vậy, Lâm Dịch liền gật đầu cười. Vừa muốn trả lời, lại đột nhiên sững sờ.

- Hai năm? Không phải một năm sao?

Lâm Dịch nghi hoặc nhìn Ám Minh.

Ám Minh ngược lại sững sờ:

- Một năm? Không có ah, là hai năm a? Ta nhớ rất rõ mà.

- Hai năm? Đây chẳng phải nói, kỳ hạn năm năm, hôm nay chỉ còn lại hai năm thôi sao?

Lâm Dịch ngạc nhiên. Hắn không biết, mình chữa thương đã dùng hết một năm, cộng thêm một năm bị nhốt, hơn nữa từ trong nhà đi ra, trên đường xá, mấy tháng thời gian tiến vào Sinh Linh Cung trước khi bị thương, thời gian còn lại của hắn không còn nhiều nữa. Nguồn truyện:

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status