Phải biến rằng cường giả Đại tinh vị thượng giai đều có một loại khí tức tự nhiên khiến lòng người vì sợ mà tâm phục. Lúc này lực lượng của Lâm Dịch đã bị phong ấn hoàn toàn, hắn cùng người bình thường không khác gì nhau. Thế nhưng khi đối mặt với Đại tinh vị thượng giai như Tạp Bá Lý vẫn có thể lạnh nhạt nói vậy, điều này khiến cho Tạp Bá Lý không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Vẻ kinh ngạc thoáng lướt qua, trên mặt Tạp Bá Lý lại lộ biểu tình hứng thú nhìn Lâm Dịch, hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi dựa vào cái gì mà nhận định chúng ta muốn đạt được thứ gì đó của ngươi?
Lâm Dịch có chút bất đắc dĩ nhún vai lắc đầu:
- Rất hiển nhiên, các ngươi không chỉ vì bông hoa tai, nếu không...các ngươi căn bản không cần phải cố gắng đưa ta thật xa từ chỗ cửa vào đây, lại còn giúp ta tỉnh lại mà không giết chết ta. Mặc dù ta không giải trừ khế trước với bông hoa tai nhưng các ngươi cũng có thể đạt được nó không khó khăn gì.
Nói tới đây, Lâm Dịch có chút hứng thú nhìn Tạp Bá Lý nói:
- Chẳng qua, ta cũng cảm thấy rất hiếu kỳ...ta như vậy có đồ vật gì giá trị khiến các ngươi ngấp nghé như thế?
Hiện giờ Tạp Bá Lý vô cùng kinh ngạc...từ lúc Lâm Dịch thanh tỉnh mới chỉ qua chốc lát mà thôi. Thế nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại suy đoán ra được nhiều chuyện như vậy.
- Lâm Dịch này...quả nhiên là nhân tài.
Tạp Bá Lý có chút sợ hãi thán phục, hắn lập tức hít sâu một hơi rồi nở nụ cười nói:
- Không tệ, ngươi rất thông minh. Ta thích nói chuyện cùng người thông minh...nếu như phụ thân của ngươi cũng là một người thông minh thì căn bản sẽ không xảy ra chiều chuyện tình như vậy...
Lâm Dịch nghe những lời này không khỏi nhíu mày. Hắn không vội nói gì mà chỉ nhìn Tạp Bá Lý.
Khóe miêng Tạp Bá Lý lộ vẻ tươi cười, hắn chậm rãi gật đầu nói:
- Không tệ. Chúng ta có thể không thu hồi bông hoa tai. Thậm chí có thể lập tức giải trừ phong ấn trên người ngươi và mẹ người. Chỉ cần ngươi đáp ứng với ta một việc...không biết ý ngươi thế nào?
Trên mặt Lâm Dịch lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn lắc đầu cười cười hỏi lại:
- Ta có thể cự tuyệt sao?
Tạp Bá Lý cười cười:
- Ta cho rằng không thể. Bạn đang đọc truyện tại
Vẻ kinh ngạc thoáng lướt qua, trên mặt Tạp Bá Lý lại lộ biểu tình hứng thú nhìn Lâm Dịch, hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi dựa vào cái gì mà nhận định chúng ta muốn đạt được thứ gì đó của ngươi?
Lâm Dịch có chút bất đắc dĩ nhún vai lắc đầu:
- Rất hiển nhiên, các ngươi không chỉ vì bông hoa tai, nếu không...các ngươi căn bản không cần phải cố gắng đưa ta thật xa từ chỗ cửa vào đây, lại còn giúp ta tỉnh lại mà không giết chết ta. Mặc dù ta không giải trừ khế trước với bông hoa tai nhưng các ngươi cũng có thể đạt được nó không khó khăn gì.
Nói tới đây, Lâm Dịch có chút hứng thú nhìn Tạp Bá Lý nói:
- Chẳng qua, ta cũng cảm thấy rất hiếu kỳ...ta như vậy có đồ vật gì giá trị khiến các ngươi ngấp nghé như thế?
Hiện giờ Tạp Bá Lý vô cùng kinh ngạc...từ lúc Lâm Dịch thanh tỉnh mới chỉ qua chốc lát mà thôi. Thế nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại suy đoán ra được nhiều chuyện như vậy.
- Lâm Dịch này...quả nhiên là nhân tài.
Tạp Bá Lý có chút sợ hãi thán phục, hắn lập tức hít sâu một hơi rồi nở nụ cười nói:
- Không tệ, ngươi rất thông minh. Ta thích nói chuyện cùng người thông minh...nếu như phụ thân của ngươi cũng là một người thông minh thì căn bản sẽ không xảy ra chiều chuyện tình như vậy...
Lâm Dịch nghe những lời này không khỏi nhíu mày. Hắn không vội nói gì mà chỉ nhìn Tạp Bá Lý.
Khóe miêng Tạp Bá Lý lộ vẻ tươi cười, hắn chậm rãi gật đầu nói:
- Không tệ. Chúng ta có thể không thu hồi bông hoa tai. Thậm chí có thể lập tức giải trừ phong ấn trên người ngươi và mẹ người. Chỉ cần ngươi đáp ứng với ta một việc...không biết ý ngươi thế nào?
Trên mặt Lâm Dịch lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn lắc đầu cười cười hỏi lại:
- Ta có thể cự tuyệt sao?
Tạp Bá Lý cười cười:
- Ta cho rằng không thể. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|