Lâm Dịch cũng không tự tin có thể đào thoát...Dù sao thực lực chân thật của hắn và phụ thân hắn chỉ là Đại tinh vị hạ giai. Tuy rằng có thể ganh đua với Đại tinh vị thượng giai trong thời gian ngắn, nhưng cuối cùng vẫn không chân chính là Đại tinh vị thượng giai.
Nếu như hai người thực sự trở thành Đại tinh vị thượng giai...không khách khí mà nói, ba Đại trưởng lão kia của Cổ Năng căn bản không là cái đinh gì. Chẳng qua điều này phải cần bao nhiêu lâu? Mấy trăm năm? Mấy ngàn năm? Hay còn lâu hơn nữa? Dù sao cũng không cách nào nói ra được, thế nhưng Lâm Dịch còn không thể chờ lâu như vậy.
Ít nhất...Lâm Yến không thể đợi được.
Đã hơn một năm trôi qua, mặc dù Lâm Yến không nói gì thế nhưng trong lúc nàng tĩnh tọa xuất hiện thần sắc cô tịch, Lâm Dịch vẫn có thể nhìn ra một ít. Vì Lâm Yến, hắn không thể chờ đợi lâu như vậy.
Cho nên hôm nay Lâm Dịch đang suy nghĩ làm cách nào để tăng cường lực lượng của chính mình lên trong thời gian ngắn.
Nhưng để lực lượng tăng lên là một chuyện không thể nghĩ mà làm được. Lâm Dịch nghĩ tới vỡ đầu thế nhưng vẫn không có biện pháp thực hiện.
Thiên tài địa bảo là phải dựa vào cơ duyên, tuy rằng Lâm Cường chỉ giáo khiến cho vòng xoáy màu vàng dưới bụng có chút tiến bộ thế nhưng khoảng cách tới lúc nó thành thục còn rất xa, hay như những kỹ xảo tụ lực cũng chỉ tăng thêm một ít lực công kích mà thôi. Những thứ này đối với cường giả Đại tinh vị thượng giai mà nói căn bản không có tác dụng...Lâm Dịch không khỏi đánh chủ ý tới bông hoa tai trên lỗ tai của chính mình.
Cái bông hoa tai này vô cùng kỳ quái, trừ mấy lần bản thân Lâm Dịch bị trọng thương gần như tử vong thì nó đột nhiên bạo phát năng lượng cứu hắn, ngoài ra chưa từng thấy biểu hiện đặc thù bên ngoài của nó. Dường như nó chỉ là vật phẩm trang sức mà thôi.
Nhưng vật phẩm trang sức làm sao khiến cho ba đại thế lực truyền thừa mãi không chịu buông tha như vậy?
Lâm Dịch không khỏi lấy bông hoa tai từ trên lỗ tai xuống, cầm cẩn thận trên tay.
Bông hoa tai cũng không lớn, cả bông hoa tai có hình dạng bát giác, toàn thân màu đỏ như máu lại có cảm giác như một loại kim loại quái dị. Ở trên hình bát giác có một chỗ lồi ra hình tròn, ở trong hình tròn có ba vết trảo vô cùng tinh xảo lại có nét thô cuồng như là ấn ký.
Lâm Dịch lật qua lật lại vô cùng cẩn thận, ngoại trừ bông hoa tai có phong cách cực kỳ cổ xưa, có một loại khí tức thần bí ra thì căn bản không khác gì vật phẩm bình thường. Thậm chí Lâm Dịch còn dùng tinh thần lực để kích thích một phát...thế nhưng nó vẫn không phản ứng một chút nào.
Sau đó Lâm Dịch lại quán nhập năng lượng vào bên trong...thế nhưng dường như bông hoa tai này là một cái động không đáy. Cho dù Lâm Dịch rót bao nhiêu năng lượng vào thì nó đều hấp thu bấy nhiêu năng lượng. Trong một lần tức giận, Lâm Dịch sửng cồ lên cùng nó, hắn muốn xem bông hoa tai này đến tột cùng có thể hấp thu được bao nhiêu năng lượng. Gia trì chiến văn xong, thi triển toàn bộ lực lượng, cả gian phòng đều bị một mảnh ánh sáng màu đỏ chiếu rọi...trải qua suốt một ngày, thậm chí cả năng lượng màu vàng cũng bị cho vào...đến khi chút lực lượng cuối cùng bị nó cắn nuốt sạch. Ngoại trừ trên người nó sáng bóng hơn một chút, ngay sau đó nó liền khôi phục lại bộ dáng như cũ.
Điều này khiến cho Lâm Dịch không khỏi bất đắc dĩ.
Không nói tới việc Lâm Dịch dùng năng lượng kích thích nó là đúng hay sai, cho dù là sai thì cũng không phải trình độ năng lượng hiện giờ của hắn có đủ khả năng. Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi hiếu kỳ, đến tột cùng phải có lực lượng mạnh bao nhiêu mới có thể làm nó sinh ra phản ứng? Mà phản ứng sau khi sinh ra sẽ là thế nào?
Lâm Dịch không biết, chẳng qua hắn cũng triệt để bỏ chủ ý tới bông hoa tai.
Chỉ có điều trải qua một màn như vậy, có thể xác định một điều...Thứ này tuyệt đối không phải đồ vật bình thường, phải biết rằng sau khi gia trì chiến văn xong, lực lượng của Lâm Dịch tiếp cận Đại tinh vị thượng giai. Mặc dù như vậy nhưng cũng không cách nào khiến bông hoa tai sinh ra biến hóa, chỉ như vậy cũng biết được nó không hề đơn giản.
Nếu như hai người thực sự trở thành Đại tinh vị thượng giai...không khách khí mà nói, ba Đại trưởng lão kia của Cổ Năng căn bản không là cái đinh gì. Chẳng qua điều này phải cần bao nhiêu lâu? Mấy trăm năm? Mấy ngàn năm? Hay còn lâu hơn nữa? Dù sao cũng không cách nào nói ra được, thế nhưng Lâm Dịch còn không thể chờ lâu như vậy.
Ít nhất...Lâm Yến không thể đợi được.
Đã hơn một năm trôi qua, mặc dù Lâm Yến không nói gì thế nhưng trong lúc nàng tĩnh tọa xuất hiện thần sắc cô tịch, Lâm Dịch vẫn có thể nhìn ra một ít. Vì Lâm Yến, hắn không thể chờ đợi lâu như vậy.
Cho nên hôm nay Lâm Dịch đang suy nghĩ làm cách nào để tăng cường lực lượng của chính mình lên trong thời gian ngắn.
Nhưng để lực lượng tăng lên là một chuyện không thể nghĩ mà làm được. Lâm Dịch nghĩ tới vỡ đầu thế nhưng vẫn không có biện pháp thực hiện.
Thiên tài địa bảo là phải dựa vào cơ duyên, tuy rằng Lâm Cường chỉ giáo khiến cho vòng xoáy màu vàng dưới bụng có chút tiến bộ thế nhưng khoảng cách tới lúc nó thành thục còn rất xa, hay như những kỹ xảo tụ lực cũng chỉ tăng thêm một ít lực công kích mà thôi. Những thứ này đối với cường giả Đại tinh vị thượng giai mà nói căn bản không có tác dụng...Lâm Dịch không khỏi đánh chủ ý tới bông hoa tai trên lỗ tai của chính mình.
Cái bông hoa tai này vô cùng kỳ quái, trừ mấy lần bản thân Lâm Dịch bị trọng thương gần như tử vong thì nó đột nhiên bạo phát năng lượng cứu hắn, ngoài ra chưa từng thấy biểu hiện đặc thù bên ngoài của nó. Dường như nó chỉ là vật phẩm trang sức mà thôi.
Nhưng vật phẩm trang sức làm sao khiến cho ba đại thế lực truyền thừa mãi không chịu buông tha như vậy?
Lâm Dịch không khỏi lấy bông hoa tai từ trên lỗ tai xuống, cầm cẩn thận trên tay.
Bông hoa tai cũng không lớn, cả bông hoa tai có hình dạng bát giác, toàn thân màu đỏ như máu lại có cảm giác như một loại kim loại quái dị. Ở trên hình bát giác có một chỗ lồi ra hình tròn, ở trong hình tròn có ba vết trảo vô cùng tinh xảo lại có nét thô cuồng như là ấn ký.
Lâm Dịch lật qua lật lại vô cùng cẩn thận, ngoại trừ bông hoa tai có phong cách cực kỳ cổ xưa, có một loại khí tức thần bí ra thì căn bản không khác gì vật phẩm bình thường. Thậm chí Lâm Dịch còn dùng tinh thần lực để kích thích một phát...thế nhưng nó vẫn không phản ứng một chút nào.
Sau đó Lâm Dịch lại quán nhập năng lượng vào bên trong...thế nhưng dường như bông hoa tai này là một cái động không đáy. Cho dù Lâm Dịch rót bao nhiêu năng lượng vào thì nó đều hấp thu bấy nhiêu năng lượng. Trong một lần tức giận, Lâm Dịch sửng cồ lên cùng nó, hắn muốn xem bông hoa tai này đến tột cùng có thể hấp thu được bao nhiêu năng lượng. Gia trì chiến văn xong, thi triển toàn bộ lực lượng, cả gian phòng đều bị một mảnh ánh sáng màu đỏ chiếu rọi...trải qua suốt một ngày, thậm chí cả năng lượng màu vàng cũng bị cho vào...đến khi chút lực lượng cuối cùng bị nó cắn nuốt sạch. Ngoại trừ trên người nó sáng bóng hơn một chút, ngay sau đó nó liền khôi phục lại bộ dáng như cũ.
Điều này khiến cho Lâm Dịch không khỏi bất đắc dĩ.
Không nói tới việc Lâm Dịch dùng năng lượng kích thích nó là đúng hay sai, cho dù là sai thì cũng không phải trình độ năng lượng hiện giờ của hắn có đủ khả năng. Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi hiếu kỳ, đến tột cùng phải có lực lượng mạnh bao nhiêu mới có thể làm nó sinh ra phản ứng? Mà phản ứng sau khi sinh ra sẽ là thế nào?
Lâm Dịch không biết, chẳng qua hắn cũng triệt để bỏ chủ ý tới bông hoa tai.
Chỉ có điều trải qua một màn như vậy, có thể xác định một điều...Thứ này tuyệt đối không phải đồ vật bình thường, phải biết rằng sau khi gia trì chiến văn xong, lực lượng của Lâm Dịch tiếp cận Đại tinh vị thượng giai. Mặc dù như vậy nhưng cũng không cách nào khiến bông hoa tai sinh ra biến hóa, chỉ như vậy cũng biết được nó không hề đơn giản.
/714
|