Chung Cực Truyền Thừa

Chương 423: Hắc Viêm Long

/714


Bởi vì, hắn trông thấy người thứ ba, chính là tên Đại tinh vị thượng giai cầm thương kia, sau khi nương theo lực đạo bắn ngược về liền quay về sau lưng hắn. Khiến Lâm Dịch đình chỉ hành động chính là vì khi người kia nhìn về phía Hàn Vạn lại lóe ra sát ý lành lạnh...

Chuyện tựa hồ ngày càng trở nên có ý tứ. Trong mắt Lâm Dịch liên tục lóe dị sắc, buồn cười nghĩ đến. Hôm nay, tựa hồ cũng không cần hắn phải ra tay nữa.

Tiếng mắt của Khổng Lập trên mặt đất vẫn còn tiếp tục, hắn nói:

- Đánh rắm! Cổ Thuật từ lúc nào lại phân ra bổn hệ phân hệ hả? Chỉ vì người Hàn gia các ngươi lần trước có ba gã trưởng lão Đại tinh vị thượng giai nên tự cho mình là chủ nhân của Cổ Thuật sao? Ngươi thật đúng là chẳng biết xấu hổ!

Trong mắt Hàn Vạn hàn mang đại thịnh, điềm nhiên nói:

- Cổ Thuật là của Hàn gia ta, là của Hàn gia ta!

Tâm tình khiến Viêm Long trong tay hắn càng chuyển động dữ dội Trong mắt hiện lên một vòng dáng cười yêu dị, Hàn Vạn chậm rãi nói:

- Cho ngươi nếm thử mùi vị của Hắc Viêm Long thiêu thân a...

Nói xong, tay trái của hắn chậm rãi nâng lên, Viêm Long trong tay càng trở nên hung bạo.

Ngay khi hắn muốn thả Viêm Long cầm trong tay ra thì trong lòng đột nhiên như bị kim châm một cái, một cổ cảm giác nguy cơ như dòng điện ầm ầm xông về phía não hắn. Thân thể của hắn cơ hồ còn phản ứng nhanh hơn cả đầu óc, thân hình nhoáng một cái, muốn tránh ra.

Nhưng vẫn chậm một bước. Một cổ khí tức bén nhọn đến cực điểm ầm ầm bắn tới sau lưng hắn. Thân thể của hắn căn bản không kịp làm ra chút phản ứng nào đã bị đâm xuyên tim.

- Ah!

Hàn Vạn kinh sợ phát ra một tiếng hét thảm, Viêm Long trên tay trái không chút do dự vung về phía sau lưng.

Chỉ thấy người cầm thương kia cũng đã sớm dự kiến được phản ứng của đối phương, sau khi một chiêu đắc thủ, trong nháy mắt liền mãnh liệt bắn về phía không trung. Chỉ thấy đầu Viêm Long kia sau khi rời khỏi tay Hàn Vạn liền ầm ầm bành trướng, hóa thành một Viêm Long màu đen dài chừng mấy km. Viêm Long kia giương nanh múa vuốt, toàn thân cao thấp đều bao phủ trong một tầng lửa đen vô cùng đặc dính hệt như sương mù. Những nơi đi qua, khí tức lượn lờ, rõ ràng toàn bộ đều bị nhiệt độ siêu cao này làm hóa khí toàn bộ.

Mặc dù Lâm Dịch trốn ở bên ngoài mấy km cũng cảm thấy trên mặt đất nhiệt khí bỗng nhiên phún dũng, cơ hồ tổn thương đến cả mặt hắn. Sau khi luống cuống vận hành năng lượng, cảm giác nóng nực kia mới bị ngăn ở bên ngoài. Nhưng cây cối dưới người hắn, trong khoảng khắc lại hoàn toàn biến mất.

- Đây là vật gì?

Lâm Dịch kinh hãi không hiểu. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cây cối ở phía sau hắn mấy chục km, cơ hồ đều bị hóa khí hết. Ở nơi xa hơn lại cháy lên liệt hỏa hừng hực.

Lâm Dịch mở to hai mắt nhìn. Uy lực này, không khỏi quá mức dọa người a?

Lâm Dịch kinh hãi không hiểu. Vừa rồi may là mình không động thủ. Suy nghĩ một chút, đây là hướng ngược lại đấy, nếu là hướng mà Viêm Long trực diện công kích thì...

Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, Viêm Long kia đã bay ra mấy chục km, nhưng tất cả vật chất bên người nó đều đã biến mất hoàn toàn. Mặc dù là thất thải kết giới kia cũng đùng đùng rung động một hồi. Mà Viêm Long tựa như không có chút tiêu hao nào cả vậy.

Lâm Dịch không khỏi hoảng sợ. Thứ này, muốn bay đến nơi nào đây?

Ngay khi hắn kinh hãi không hiểu, Khổng Lập vốn ngã trên mặt đất lúc này lại nhảy cẫng lên, trong tay lóe lên ngân mang, xuất hiện một dụng cụ màu bạc giống như cái chai vậy. Chỉ nghe hắn kinh sợ nói:

- Cái tên đáng chết này! Ngay cả bản thể của Viêm Long hắn cũng đã thả ra rồi! Hàn thư, ngươi coi chừng hắn một chút, ta đi chặn Viêm Long lại đã rồi nói sau!

Hắn mặc dù nói nhiều, nhưng lại là vừa đuổi vừa nói. Bất quá lập tức, hắn đã đi đến nơi sau lưng Viêm Long mấy km, chỉ thấy trên người hắn lập lòe lên tử kim sắc quang mang, thân hình nhoáng một cái, tốc độ liền nhanh hơn một bậc

Lâm Dịch ẩn nấp ở nơi cách bọn họ chừng mấy km, hơn nữa lại ngốc ở tầng trời thấp chừng trăm thước. Tinh lực của tất cả mọi người đều đã bị Hàn Vạn và Viêm Long hấp dẫn nên căn bản không ai phát hiện ra hắn cả.

Thân hình Lâm Dịch lập tức nhoáng một cái, đáp xuống mặt đất. Trên người lập tức lóe lên năng lượng, Thủy Văn Thuật liền được sử dụng. Không gian vặn vẹo một cái, hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

Ẩn nấp xong xuôi, lúc này Lâm Dịch mới nhìn về phía chỗ Khổng Lập. Cứ như vậy chỉ trong chốc lát, hắn đã đi tới trên không Viêm Long. Chỉ thấy tay trái hắn ném một cái, dùng cụ màu bạc giống như cái chai kia liền bay lên không trung. Cùng lúc đó, một tầng ngân mang vung xuống, rõ ràng lại bao phủ Viêm Long kia vào trong ngân mang.

Tựa hồ cảm ứng được có chỗ không đúng. Viêm Long kia lập tức kịch liệt giãy dụa. Mà tử kim sắc quang mang trên người Khổng Lập lại lúc sáng lúc tối, Hắc Viêm đặc dính như sương mù lại như dung nham phun rào, ầm ầm muốn nổ tung. Khổng Lập ở trên không kinh hô liên tục, không ngừng tránh né lấy. Tựa hồ lấy năng lực Cửu Chuyển Tử Kim Thần tầng sáu của hắn, cũng không dám để cho Hắc Viêm này dính vào người.

Viêm Long giãy dụa ngày càng kịch liệt, nhưng thân hình lại bị ngân mang một mực giữ trên không trung. Theo ngân mang càng ngày càng thịnh, Viêm Long cũng giãy dụa càng thêm kịch liệt, nhưng biên độ lại ngày càng nhỏ...Bất quá sau một lát, chỉ thấy ngân mang bỗng nhiên thu lại, mà Viêm Long ở trên không trung cũng đồng thời biến mất không thấy gì nữa.

Khổng Lập đang né tránh trên không trung vừa thấy vậy, trong mắt lập tức lòe ra thần sắc mừng như điên, thân hình nhoáng một cái, đã nắm ngân bình trên không trung vào tay. Bạn đang đọc truyện tại

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status