- Ca ca, ngươi đi rồi, nhất định lúc nào cũng phải nhớ Yến nhi...
Lâm Yến khóc thút thít lại vang lên. Nàng từ nhỏ cùng Lâm Dịch sống bên nhau, cho tới bây giờ đều là Lâm Dịch chơi với nàng. Tình cảm giữa hai huynh muội so với huynh muội bình thường phải thâm hậu hơn nhiều. Lần này Lâm Dịch đi vào Thiên Vị Giới, nàng tự nhiên phi thường lưu luyến.
Lâm Dịch quay đầu lại, lại vỗ vỗ đầu Lâm Yến. Kiên định gật đầu:
- Ừm, ta sẽ.
- Ca ca...
Lâm Yến lại không nỡ gọi một tiếng, nước mắt rốt cuộc trào ra. Lâm Dịch xoa đầu nàng, hai mắt cũng phiếm hồng.
Chính vào lúc này, Lâm Thiên Ngạo đột nhiên gọi:
- Dịch nhi, nhanh lên một chút qua đây. Cánh cửa Thiên Vị Giới lập tức sẽ mở ra.
Lâm Dịch nhất thời cả người chấn động, lập tức nhìn người nhà của mình đang đứng chung quanh, lại lưu luyến liếc mắt nhìn hướng Bản Nguyên Chi Tháp, cuối cùng hít sâu một hơi nói:
- Ta đi!
Tiếng nói vừa dứt, nhất thời bay đến trong đội ngũ sáu người kia.
Lâm Thiên Ngạo thấy Lâm Dịch qua đây. Nhất thời cao giọng ra lệnh:
- Mọi người lui ra phía sau mười dặm!
Xung quanh nguyên bản Tinh Vị Cảnh cường giả đến tiễn đưa nghe vậy, tuy rằng không muốn, nhưng cũng đều lui về phía sau. Lâm Yến hai mắt đẫm lệ, quay đầu nhìn Lâm Dịch, rốt cuộc lại bi thương gọi một tiếng:
- Ca ca. Ngươi, ngươi nhất định phải nhớ Yến nhi a!
Nhưng nàng đã bị Lâm Cường mang theo bay ra.
Lâm Dịch ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lâm Yến vẻ mặt không muốn, như hoa lê đái vũ bị phụ thân mình kéo đi, một giọt lệ rốt cuộc chảy xuống. Nhưng hắn lập tức năng lượng trên người khẽ động, một giọt lệ bị bốc hơi sạch sẽ. Hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình, sau đó nhìn về phía Lâm Thiên Ngạo.
Lâm Yến khóc thút thít lại vang lên. Nàng từ nhỏ cùng Lâm Dịch sống bên nhau, cho tới bây giờ đều là Lâm Dịch chơi với nàng. Tình cảm giữa hai huynh muội so với huynh muội bình thường phải thâm hậu hơn nhiều. Lần này Lâm Dịch đi vào Thiên Vị Giới, nàng tự nhiên phi thường lưu luyến.
Lâm Dịch quay đầu lại, lại vỗ vỗ đầu Lâm Yến. Kiên định gật đầu:
- Ừm, ta sẽ.
- Ca ca...
Lâm Yến lại không nỡ gọi một tiếng, nước mắt rốt cuộc trào ra. Lâm Dịch xoa đầu nàng, hai mắt cũng phiếm hồng.
Chính vào lúc này, Lâm Thiên Ngạo đột nhiên gọi:
- Dịch nhi, nhanh lên một chút qua đây. Cánh cửa Thiên Vị Giới lập tức sẽ mở ra.
Lâm Dịch nhất thời cả người chấn động, lập tức nhìn người nhà của mình đang đứng chung quanh, lại lưu luyến liếc mắt nhìn hướng Bản Nguyên Chi Tháp, cuối cùng hít sâu một hơi nói:
- Ta đi!
Tiếng nói vừa dứt, nhất thời bay đến trong đội ngũ sáu người kia.
Lâm Thiên Ngạo thấy Lâm Dịch qua đây. Nhất thời cao giọng ra lệnh:
- Mọi người lui ra phía sau mười dặm!
Xung quanh nguyên bản Tinh Vị Cảnh cường giả đến tiễn đưa nghe vậy, tuy rằng không muốn, nhưng cũng đều lui về phía sau. Lâm Yến hai mắt đẫm lệ, quay đầu nhìn Lâm Dịch, rốt cuộc lại bi thương gọi một tiếng:
- Ca ca. Ngươi, ngươi nhất định phải nhớ Yến nhi a!
Nhưng nàng đã bị Lâm Cường mang theo bay ra.
Lâm Dịch ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lâm Yến vẻ mặt không muốn, như hoa lê đái vũ bị phụ thân mình kéo đi, một giọt lệ rốt cuộc chảy xuống. Nhưng hắn lập tức năng lượng trên người khẽ động, một giọt lệ bị bốc hơi sạch sẽ. Hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình, sau đó nhìn về phía Lâm Thiên Ngạo.
/714
|