Nói đi cũng phải nói lại, cũng là bởi vì kỹ xảo của mình còn không thuần thục, làm cho thời điểm mình nguy hiểm căn bản không có nghĩ tới sử dụng. Chỉ có thể cố gắng luyện tập đem những kỹ xảo kia biến thành bản năng của mình! Khi chiến đấu mới sử dụng thuận tiện được.
Cho nên Lâm Dịch trong sân liên tục di chuyển, luyện tập kỹ xảo tránh né, cùng với kỹ xảo phát lực mà Ngụy Kiếm truyền thụ.
Cũng may sân Lâm Dịch khá lớn, cũng đủ hắn tu hành né tránh trong phạm vi nhỏ.
Làm cho Lâm Dịch vui vẻ chính là. Hai tháng cố gắng tu hành, làm cho lực lượng của hắn lại lần nữa tấn cấp! Đạt đến 'Tam cấp' 'Thương môn chiến sĩ'! Tiến bộ cực nhanh, khiến người trợn mắt há mồm!
Học kỳ mới bắt đầu, học viên cũng lục tục về tới trong trường học. Trường học trong vòng một đêm, lại khôi phục đến trạng thái cực độ phồn vinh.
Khi La Á cao hứng bừng bừng, chạy tới nói cho Lâm Dịch, mình đã đạt tới 'Sinh môn chiến sĩ', Lâm Dịch chỉ là cười cười. Mà La Á nhưng lại rất không hài lòng với biểu hiện của Lâm Dịch, liền lên tiếng:
- Này, ta hiện tại cũng là 'Sinh môn chiến sĩ',vị trí quán quân của ngươi có thể phải chú ý. Coi chừng khó giữ được!
Mà Lâm Dịch thì là lại cười cười, nói:
- Ta bây giờ là 'Thương môn chiến sĩ'.
Một câu, làm cho con mắt La Á trợn trừng thành trứng gà. Không tin, La Á sống chết quấn lấy Lâm Dịch muốn Lâm Dịch chứng minh cho hắn xem. Cuối cùng Lâm Dịch bất đắc dĩ, cũng chỉ ở trước mặt của hắn giải khai 'Thương môn' một lần...Lúc đó La Á không còn biết nói gì
Vốn cho là mình hai tháng vất vả tu hành rốt cục có thể vượt qua Lâm Dịch...Không có nghĩ tới tên này độc hơn! Rõ ràng trực tiếp đã đến cấp bậc tam môn chiến sĩ! Nghĩ lại lúc trước nhập học, hai người cùng là 'Hưu môn chiến sĩ'. Không nghĩ tới sau một cái học kỳ, chênh lệch biến thành lớn như vậy...
- Ngươi là một tên biến thái!
La Á nghiến răng nghiến lợi nói, làm cho Lâm Dịch ngạc nhiên.
Đương nhiên, khi Ám Tương biết rõ tin tức này, càng không chịu nổi. Khuôn mặt nhỏ nhắn âm trầm dường như muốn chảy ra nước...Đến hiện tại, nàng vẫn chỉ là một 'Hưu môn' chiến sĩ. Tuy nhiên cảm giác được cự ly đột phá không xa, nhưng đúng là vẫn còn không có đột phá...
Lý Văn lúc nghe tin tức này cũng là vẻ mặt âm trầm...Bất quá cũng không phải nói hắn có chủ ý âm độc gì. Chỉ là Lý Văn vốn là người háo thắng. Ban đầu biểu hiện ở trên lôi đài cũng có thể thấy được. Hắn không thể chịu đựng được người khác giỏi hơn so với hắn, nhất là so với hắn còn nhỏ hơn.
Mà Ngụy Kiếm nghe được tin tức này cũng sợ hãi than...Hắn có thể nhớ rõ lúc trước hắn tại đạt tới cấp 'Thương môn', đã là 23 tuổi. Mà Lâm Dịch lúc này mới 15 tuổi...Quả nhiên người so với người thật khác biệt...Toàn bộ trường học, phỏng chừng cũng chỉ có Lang Sa có thể so sánh cùng hắn...
Bất quá bất kể thế nào, Lâm Dịch thành công tấn cấp 'Thương môn' chiến sĩ, đem không khí học tập trong lớp phát động. Mặc dù là La Á bình thường vốn lười nhác, tại lớp thể thuật, cũng bắt đầu chăm chỉ tu hành.
Đây cũng đúng là một chuyện tốt...
- Nghe nói không? Lang Sa tiểu thư đã thành công tấn cấp 'Cảnh môn'! Thành là chiến sĩ ngũ cấp trẻ tuổi nhất trên đại lục!
- Cái gì? Nàng, nàng mới bao nhiêu tuổi?
- Nghe nói là 16 tuổi...Trời ạ, ta đây 23 năm xem như sống uổng rồi...Ta hiện tại liền 'Hưu môn' chiến sĩ đều vẫn chưa đạt tới...
- Ai...Người so với người, tức chết người...
Lâm Dịch cùng La Á đi ở trên thao trường, nghe được như vậy, hai người cũng không khỏi ngạc nhiên...
La Á sững sờ nói:
- 16 tuổi...Cảnh môn chiến sĩ...Trời ạ!...
Lâm Dịch cũng là âm thầm kinh ngạc...Vốn tưởng rằng tiến bộ của mình đã rất nhanh. Không nghĩ tới còn có người so với chính mình nhanh hơn...16 tuổi! Rõ ràng đã đạt đến 'Cảnh môn' cấp bậc? Mà chính mình hiện tại đã 15 sắp đến 16...Chênh lệch không khỏi cũng quá lớn đi?
- Ta nghe nói mà ngay cả quan chấp hành hành tỉnh đại nhân cũng biết! Sắp tới tựa hồ muốn đến trường học của chúng ta!
- Đúng vậy đúng vậy, ta cũng nghe nói! Hình như là còn có phong thưởng!
- Đây là khẳng định! Nghĩ lại, Lang Sa tiểu thư mới 16 tuổi, lại đã đạt đến cấp bậc Cảnh môn...Nàng sau này có thể đạt tới cấp bậc gì? Chỉ sợ Thánh giai cũng không phải hy vọng xa vời? Khi nàng còn yếu nhược liền tạo quan hệ tốt, tương lai nhất định thu được lợi ích lớn hơn nhiều.
- Không sai...
Quan chấp hành cao nhất hành tỉnh? Lâm Dịch ngẩn người. Hiện tại hắn cũng không phải là tiểu tử nông thôn một năm trước. Các loại tri thức ở trường học đã làm cho hắn hoàn toàn hiểu rõ một cái chức vụ quan chấp hành cao nhất hành tỉnh là quan lớn như thế nào! Vị này đại biểu cho một cái quyền lực cao nhất hành tỉnh! Có thể nói, nếu dưới tình huống Hoàng Đế đế quốc không can dự, quan chấp hành cao nhất hành tỉnh, giống như một thổ Hoàng Đế
Không nghĩ tới một cái chiến sĩ 'Ngũ cấp', cũng có thể được đãi ngộ như thế...Nhưng, Lang Sa tiểu thư, rốt cuộc là người thế nào?
Lâm Dịch có chút tò mò.
Đương nhiên, hiếu kỳ là hiếu kỳ. Lòng hiếu kỳ của Lâm Dịch cũng không phải là quá cao. Cũng không vì thỏa mãn sự hiếu kì mà đi khắp nơi tìm hiểu. Vì vậy cùng La Á vẻ mặt hiếu kỳ, thậm chí rục rịch, hướng phòng học bước đi...
- An bài xong chưa?
Biểu lộ của Tông Dương rất nghiêm túc. Mà ở trước mặt Tông Dương đang đứng bảy người.
Bảy người nghe vậy đồng thời gật đầu, một thanh niên ở giữa nói:
- Hiệu trưởng yên tâm đi. Đã sắp xếp xong xuôi, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.
Tông Dương nhẹ gật đầu, trầm giọng nói:
- Quan Chấp hành đại nhân tới trường học của chúng ta một là thị sát công tác, hai là phong thưởng cho Lang Sa...Chuyện này quan hệ đến danh dự trường học của chúng ta. Cố gắng tổ chức sinh động, không thể để xảy ra điều gì! Biết không?
- Vâng!
Nghe được mấy người lớn tiếng trả lời, Tông Dương thoả mãn gật đầu, nói:
- Các ngươi đi xuống đi. Lực Khương lưu lại.
Mấy người nghe vậy khom người, sau đó rời khỏi gian phòng. Chỉ để một thanh niên. Thanh niên kia, đúng là một trong ba gã thanh niên mà Tông Dương phái đi tìm hiểu tin tức.
- Tin tức về Mề Thử có gì mới không?
Tông Dương trực tiếp hỏi.
Lực khương nghe vậy hạ thấp người nói:
- Còn không có. Mề Thử thiên tính nhát gan, lần trước nhất định là đã chấn kinh quá độ, cho nên đã trốn đi...Theo ta thấy, không có vài năm, nó không thể nào lần nữa ra hiện tại trước mắt mọi người.
Tông Dương nghe vậy nhẹ gật đầu, nói:
- Tuy như thế...Nhưng Mề Thử đã xuất hiện một lần, ai cũng không biết nó xuất hiện lần thứ hai là lúc nào. Cho nên ngươi nhất định phải lưu tâm...Cho đến khi nào nó xuất hiện! Không thể để cho người khác vượt lên trước một bước! Biết không?
Lực Khương đáp tiếng nói:
- Vâng!
Tông Dương lại lần nữa gật đầu, khua tay nói:
- Được rồi. Ngươi đi xuống đi.
Lực Khương khom người, lui ra ngoài.
Tông Dương ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm nói:
- Ai...Mề Thử...
Chợt lắc đầu, xoay người đi vào trong phòng...
Một tuần lễ trôi qua.
- Hôm nay cũng không cần đi học. Chờ đợi tham gia đại hội khen thưởng của trường học.
Ngụy Kiếm thản nhiên nói. Tất cả mọi người ngẩn người, chợt nhớ tới những tin đồn mấy ngày này nghe được trong học viện.
- Ngụy lão sư...Là đại hội khen thưởng Lang Sa tiểu thư sao?
Một tên đệ tử mở miệng hỏi.
Ngụy Kiếm lắc đầu nói:
- Là đại hội khen thưởng toàn bộ cả trường. Ngoại trừ Lang Sa, còn có các học viên ưu tú. Lâm Dịch lớp chúng ta cũng trong số đó.
Lâm Dịch nghe vậy ngạc nhiên ngẩng đầu, sững sờ nói:
- Ta? Ta làm sao?
Chứng kiến bộ dạng ngây ngô của Lâm Dịch, Ngụy Kiếm lắc đầu cười nói:
- Tiểu tử ngươi thời gian một cái học kỳ liên tục tấn chức hai cấp. Hơn nữa tại trong cuộc thi cuối học kỳ, ngoại trừ lễ nghi giao tiếp, những môn học còn lại đều đạt điểm tối đa...Nếu ngay cả ngươi không được khen ngợi, thì còn muốn khen ngợi ai?
- Ách...
Lâm Dịch ngạc nhiên. Hắn vẫn thật không nghĩ tới mình lại ưu tú như thế...Theo thói quen gãi gãi đầu, không biết nên nói cái gì.
Ngụy Kiếm nhịn không được lại lắc đầu cười cười, sau đó nói với tất cả mọi người:
- Tốt lắm, hiện tại tan học a. Hai giờ chiều tập hợp tại thao trường, đừng đến muộn.
Nói xong, liền xoay người ra phòng học.
Đợi cho Ngụy Kiếm đi, Ám Tương vẻ mặt âm trầm đi tới bên người Lâm Dịch, nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch.
Khi thấy bộ dạng Lâm Dịch không hiểu, gãi gãi đầu, Ám Tương mới lộ ra biểu lộ bi phẫn nói:
- Ông trời thật là không công bình! Vì cái gì cho tên ngu ngốc này thiên phú ưu dị như thế?
Sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Dịch, giận dữ ra khỏi phòng học...
Lâm Dịch sửng sốt nửa ngày quay đầu nhìn về phía La Á đứng bên cạnh đã sắp bò lăn ra cười, sững sờ nói:
- Ta đắc tội với nàng sao? Nàng tại sao phải mắng ta?
La Á rốt cục nhịn không được bật cười thành tiếng, cười không ngừng, mãi mới nói với Lâm Dịch đang nghi hoặc:
- Không có, không có...
Rất nhanh, đã đến xế chiều.
Người người tấp nập đã không đủ để hình dung không khí trên thao trường lúc này. Toàn đầu người đen kịt. Toàn bộ thao trường đã biến thành một biển người!
Giống như điển lễ khai giảng, đài cao đã dựng xong. Nhưng so với điển lễ khai giảng, lần này trên đài cao rõ ràng bố trí càng thêm hoa lệ. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|