Xem ra, tuy rằng quái xà này là yêu thú lục giai, nhưng phương hướng tiến hóa chủ yếu tựa hồ là trên thân thể chứ không phải là năng lượng. Cho nên cũng có phần khó đối phó.
Công kích đã lâu nhưng vẫn không được, Lâm Dịch cũng không vội vàng xao động. Dưới tình huống này, chỉ cần không cẩn thận một chút, kết cục chính là vẫn lạc. Cho nên hắn vẫn y nguyên tỉnh táo.
Cuối cùng, hắn vẫn nghĩ tới Hắc Viêm Long.
Chỉ có điều, nếu lúc này thả bản thể ra, tốc độ Hắc Viêm Long căn bản không theo kịp con rắn kia. Cho nên công kích huyết sắc năng lượng của hắn sẽ biến thành Hắc Viêm.
Mặc dù là Hắc Viêm nhưng tính chất công kích không có gì thay đổi. Hắc Viêm vừa ra, quái xà kia tựa hồ cũng cảm thấy bất an cực độ. Tiết tấu công kích càng lớn. Dù Lâm Dịch có Liên vụ phân thân hộ giá, nhưng y nguyên vẫn thụ nhiều tổn thương.
Cuối cùng, hắn cắn răng một cái, lúc công kích tới quái xà kia, năm phân thân đồng thời xuất hiện cùng một chỗ. Một mảng Hắc Viêm lớn vung về phía chính giữa.
Dù con rắn kia linh hoạt vô cùng, nhưng vẫn bị Hắc viêm sền sệt dính vào người. Hắc viêm này chính là năng lượng độc môn của Hắc Viêm thần Long, năng lượng này bá đạo đến mức thậm chí Hổ thần Quyết của Lâm Dịch còn phải kiêng kỵ vài phần. Ngay cả cường giả Hư Thần Cảnh bị Hắc Viêm này dính vào, chỉ sợ cũng không sống yên ổn chứ đừng nói là một đầu yêu thú Lục giai.
Lúc này, bị hắc viêm thiêu đốt, thân thể quái xà kia giãy giụa kịch liệt, biến thành tro tàn trong hắc viêm.
Nhưng Lâm Dịch cũng không chịu nổi, vì để Hắc viêm có cơ hội tiếp cận quái xà kia, Lâm Dịch ngăn bản thể của nó lại phía trước. Năng lượng toàn thân đều khai triển, cơ bắp nở ra, lúc này mới khiến con rắn kia dừng lại, cuối cùng bị hắc viêm đốt thành tro tàn.
Nhưng lần này, Lâm Dịch đều xuất ra hết thảy tuyệt chiêu rồi. May mắn là trong Lĩnh vực, hắn cũng không chạm phải nước biển. Hơn nữa trải qua quá trình cường hóa thân thể tại Hổ Thần cư, thân thể của hắn quả thật đã cường hãn đến mức kinh người. Tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng trong nháy mắt, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh.
Bất quá thương thế của hắn cũng rất nặng. Cho nên hắn ngây người ba ngày tại vị trí này để khôi phục lại thân thể. Nội đan hắn vừa lấy trong người con yêu thú quái xà kia, cũng đã bị hắn tiêu thụ sạch sẽ.
Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút dở khóc dở cười. Hấp thu viên nội đan này, tuy rằng thực lực có chỗ tinh tiến, nhưng cũng là cực kỳ có hạn. Đại bộ phận năng lượng đều chữa trị cho thân thể hắn. Trải qua một trận ác chiến, không nói không đạt được chỗ tốt gì mà còn suýt chút nữa bỏ mạng, quả thật khiến hắn phiền muộn.
Lâm Dịch lắc đầu, đẩy cảm xúc phiền muộn trong đầu ra, lúc này mới hít sâu một hơi, ánh mắt lại bắt đầu biến thành lạnh lùng. Hắn quét mắt một vòng, sau khi tìm được phương hướng liền bay ra ngoài.
- Hắn bắt đầu di động rồi.
Trên không trung sau lưng Lâm Dịch một trăm kilomet, thần sắc thanh niên lạnh lùng kia hơi động, mở miệng nói ra.
- Tốc độ hắn như thế nào?
Đệ đệ thanh niên lạnh lùng kia không có giới chỉ dò xét, tự nhiên không biết tốc độ di chuyển của đối phương như thế nào, lên tiếng hỏi.
Thanh niên lạnh lùng lắc đầu, nói ra:
- Tốc độ cũng không nhanh.
Thanh niên cười tà kia tựa hồ có chút không thể chờ đợi được, trong đôi mắt hắn phát ra huyết tinh nhàn nhạt, cười hắc hắc, nói:
- Ca, chúng ta tăng tốc độ, giết chết hắn. Có thể đi vào nơi sâu như thế này, chỉ sợ trên người hắn có không ít bảo vật a.
Thanh niên lạnh lùng kia nghe vậy, trên mặt cũng không khỏi lộ ra dáng tươi cười tàn khốc, nhẹ gật đầu. Oanh một tiếng, tốc độ hai người bỗng nhiên nhanh hơn!
Khoảng cách một trăm kilomet, đối với cường giả Lục giai mà nói thì chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Hai đạo lưu quang, lập tức tiến nhập vào lòng biển. Đối với biển cả rộng lớn vô biên, hai đạo lưu quang này cũng chỉ như hai đóa bọt nước mà thôi.
- Hiện giờ đã có mười một khỏa nội đan Lục giai, cộng với nội đan Ngũ giai. Đại khái có thể đôi ra ba ngàn năm trăm vạn linh thạch a.
Lâm Dịch thầm tính toán trong lòng.
Mỗi một con yêu thú Lục giai đều có Lĩnh vực riêng của mình. Nhưng trong một Lĩnh vực, cũng chỉ có một con yêu thú. Cho nên Lâm Dịch cũng không lo lắng mình thất thần mà lâm vào hiểm cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngày đó bản thân hắn bị trọng thương mà vẫn không tiến vào Hổ Thần Cư.
Thứ nhất, thương thế rất nặng, vô cùng cấp bách. Thứ hai là hắn cũng thật sự không quá lo lắng. Hơn nửa năm sinh hoạt tại khu vực Lục giai này, hắn cơ bản đã có thể nắm được quy luật nơi này.
- Ba ngàn năm trăm vạn linh thạch. n, thực lực của mình thật sự còn chưa đủ, tu vi tinh thần tăng lên, thực lực cũng sẽ tăng lên. Trước hết cố gắng kiếm tám trăm triệu linh thạch tại Luyện Yêu sơn này. Ai, năm Truyền Tống trận. Hơn nữa sau khi tiến nhập Đông Nam, muốn về Thanh Nguyên Kiếm Tông chỉ sợ cũng cần một lượng tinh thạch lớn a.
Lâm Dịch bị lộ phí tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải kia làm đau đầu không dứt. Hiện giờ hắn thật sự không muốn nghĩ tới chuyện làm tiếp theo sau khi tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải rồi.
Phải biết rằng, Thanh Nguyên Kiếm Tông cũng không phải ở gần Đông Nam Thiên hay Bạo Loạn Tinh Hải. Trên thực tế, lúc còn ở Thanh Nguyên Kiếm Tông, hắn chưa hề nghe nói qua về Bạo Loạn Tinh Hải. Đoán chừng khoảng cách đến Bạo Loạn Tinh Hải còn rất xa.
- Ai, cố gắng lên...
Lâm Dịch cũng chỉ biết khuyến khích chính ình.
Chợt, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt ầm ầm xuất hiện trong đại não Lâm Dịch! Lâm Dịch biến sắc, cơ hồ ngay lập tức dừng lại, thân hình bạo lui mãnh liệt!
Oanh!
Một cột sáng lớn chừng trăm mét từ không trung giáng thẳng xuống đất! Nước biển bị cỗ năng lượng này quấy phá, lập tức bắt đầu quay cuồng. Bạn đang đọc truyện tại
Công kích đã lâu nhưng vẫn không được, Lâm Dịch cũng không vội vàng xao động. Dưới tình huống này, chỉ cần không cẩn thận một chút, kết cục chính là vẫn lạc. Cho nên hắn vẫn y nguyên tỉnh táo.
Cuối cùng, hắn vẫn nghĩ tới Hắc Viêm Long.
Chỉ có điều, nếu lúc này thả bản thể ra, tốc độ Hắc Viêm Long căn bản không theo kịp con rắn kia. Cho nên công kích huyết sắc năng lượng của hắn sẽ biến thành Hắc Viêm.
Mặc dù là Hắc Viêm nhưng tính chất công kích không có gì thay đổi. Hắc Viêm vừa ra, quái xà kia tựa hồ cũng cảm thấy bất an cực độ. Tiết tấu công kích càng lớn. Dù Lâm Dịch có Liên vụ phân thân hộ giá, nhưng y nguyên vẫn thụ nhiều tổn thương.
Cuối cùng, hắn cắn răng một cái, lúc công kích tới quái xà kia, năm phân thân đồng thời xuất hiện cùng một chỗ. Một mảng Hắc Viêm lớn vung về phía chính giữa.
Dù con rắn kia linh hoạt vô cùng, nhưng vẫn bị Hắc viêm sền sệt dính vào người. Hắc viêm này chính là năng lượng độc môn của Hắc Viêm thần Long, năng lượng này bá đạo đến mức thậm chí Hổ thần Quyết của Lâm Dịch còn phải kiêng kỵ vài phần. Ngay cả cường giả Hư Thần Cảnh bị Hắc Viêm này dính vào, chỉ sợ cũng không sống yên ổn chứ đừng nói là một đầu yêu thú Lục giai.
Lúc này, bị hắc viêm thiêu đốt, thân thể quái xà kia giãy giụa kịch liệt, biến thành tro tàn trong hắc viêm.
Nhưng Lâm Dịch cũng không chịu nổi, vì để Hắc viêm có cơ hội tiếp cận quái xà kia, Lâm Dịch ngăn bản thể của nó lại phía trước. Năng lượng toàn thân đều khai triển, cơ bắp nở ra, lúc này mới khiến con rắn kia dừng lại, cuối cùng bị hắc viêm đốt thành tro tàn.
Nhưng lần này, Lâm Dịch đều xuất ra hết thảy tuyệt chiêu rồi. May mắn là trong Lĩnh vực, hắn cũng không chạm phải nước biển. Hơn nữa trải qua quá trình cường hóa thân thể tại Hổ Thần cư, thân thể của hắn quả thật đã cường hãn đến mức kinh người. Tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng trong nháy mắt, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh.
Bất quá thương thế của hắn cũng rất nặng. Cho nên hắn ngây người ba ngày tại vị trí này để khôi phục lại thân thể. Nội đan hắn vừa lấy trong người con yêu thú quái xà kia, cũng đã bị hắn tiêu thụ sạch sẽ.
Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút dở khóc dở cười. Hấp thu viên nội đan này, tuy rằng thực lực có chỗ tinh tiến, nhưng cũng là cực kỳ có hạn. Đại bộ phận năng lượng đều chữa trị cho thân thể hắn. Trải qua một trận ác chiến, không nói không đạt được chỗ tốt gì mà còn suýt chút nữa bỏ mạng, quả thật khiến hắn phiền muộn.
Lâm Dịch lắc đầu, đẩy cảm xúc phiền muộn trong đầu ra, lúc này mới hít sâu một hơi, ánh mắt lại bắt đầu biến thành lạnh lùng. Hắn quét mắt một vòng, sau khi tìm được phương hướng liền bay ra ngoài.
- Hắn bắt đầu di động rồi.
Trên không trung sau lưng Lâm Dịch một trăm kilomet, thần sắc thanh niên lạnh lùng kia hơi động, mở miệng nói ra.
- Tốc độ hắn như thế nào?
Đệ đệ thanh niên lạnh lùng kia không có giới chỉ dò xét, tự nhiên không biết tốc độ di chuyển của đối phương như thế nào, lên tiếng hỏi.
Thanh niên lạnh lùng lắc đầu, nói ra:
- Tốc độ cũng không nhanh.
Thanh niên cười tà kia tựa hồ có chút không thể chờ đợi được, trong đôi mắt hắn phát ra huyết tinh nhàn nhạt, cười hắc hắc, nói:
- Ca, chúng ta tăng tốc độ, giết chết hắn. Có thể đi vào nơi sâu như thế này, chỉ sợ trên người hắn có không ít bảo vật a.
Thanh niên lạnh lùng kia nghe vậy, trên mặt cũng không khỏi lộ ra dáng tươi cười tàn khốc, nhẹ gật đầu. Oanh một tiếng, tốc độ hai người bỗng nhiên nhanh hơn!
Khoảng cách một trăm kilomet, đối với cường giả Lục giai mà nói thì chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Hai đạo lưu quang, lập tức tiến nhập vào lòng biển. Đối với biển cả rộng lớn vô biên, hai đạo lưu quang này cũng chỉ như hai đóa bọt nước mà thôi.
- Hiện giờ đã có mười một khỏa nội đan Lục giai, cộng với nội đan Ngũ giai. Đại khái có thể đôi ra ba ngàn năm trăm vạn linh thạch a.
Lâm Dịch thầm tính toán trong lòng.
Mỗi một con yêu thú Lục giai đều có Lĩnh vực riêng của mình. Nhưng trong một Lĩnh vực, cũng chỉ có một con yêu thú. Cho nên Lâm Dịch cũng không lo lắng mình thất thần mà lâm vào hiểm cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngày đó bản thân hắn bị trọng thương mà vẫn không tiến vào Hổ Thần Cư.
Thứ nhất, thương thế rất nặng, vô cùng cấp bách. Thứ hai là hắn cũng thật sự không quá lo lắng. Hơn nửa năm sinh hoạt tại khu vực Lục giai này, hắn cơ bản đã có thể nắm được quy luật nơi này.
- Ba ngàn năm trăm vạn linh thạch. n, thực lực của mình thật sự còn chưa đủ, tu vi tinh thần tăng lên, thực lực cũng sẽ tăng lên. Trước hết cố gắng kiếm tám trăm triệu linh thạch tại Luyện Yêu sơn này. Ai, năm Truyền Tống trận. Hơn nữa sau khi tiến nhập Đông Nam, muốn về Thanh Nguyên Kiếm Tông chỉ sợ cũng cần một lượng tinh thạch lớn a.
Lâm Dịch bị lộ phí tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải kia làm đau đầu không dứt. Hiện giờ hắn thật sự không muốn nghĩ tới chuyện làm tiếp theo sau khi tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải rồi.
Phải biết rằng, Thanh Nguyên Kiếm Tông cũng không phải ở gần Đông Nam Thiên hay Bạo Loạn Tinh Hải. Trên thực tế, lúc còn ở Thanh Nguyên Kiếm Tông, hắn chưa hề nghe nói qua về Bạo Loạn Tinh Hải. Đoán chừng khoảng cách đến Bạo Loạn Tinh Hải còn rất xa.
- Ai, cố gắng lên...
Lâm Dịch cũng chỉ biết khuyến khích chính ình.
Chợt, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt ầm ầm xuất hiện trong đại não Lâm Dịch! Lâm Dịch biến sắc, cơ hồ ngay lập tức dừng lại, thân hình bạo lui mãnh liệt!
Oanh!
Một cột sáng lớn chừng trăm mét từ không trung giáng thẳng xuống đất! Nước biển bị cỗ năng lượng này quấy phá, lập tức bắt đầu quay cuồng. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|