Lâm Phỉ cũng nhìn Lâm Dịch cười cười, nụ cười này trong nháy mắt khiến cho băng tuyết tan chảy, giống như muôn hoa nở rộ. Tên thiếu niên sau khi vung tay bắt lấy khỏa nội đan vừa vặn thấy một màn này, trong mắt nhất thời lộ ra thần sắc kinh diễm, quả nhiên có chút ngây dại. Mà Lâm Dịch cùng Lâm Phỉ, lúc này đã phóng người lên, hướng về phía Đông bay thẳng đi.
Mãi đến khi hai người rời đi, thiếu niên kia mới phục hồi tinh thần, ánh mắt nhìn về phía khỏa nội đan yêu thú trong tay.
- Nội đan Lục giai?
Thiếu niên thất thanh kinh hô. Thế nhưng ngay lập tức lại mạnh mẽ bịt miệng mình lại, nhìn trái nhìn phải một chút. Lại cúi đầu nhìn về phía nội đan, ánh mắt toát lên thần sắc kinh hỉ. Thần thức khẽ động một chút, tức thì khỏa nội đan yên thú xuất hiện ở bên trong không gian giới chỉ. Lại xoay người, hướng về phía tiểu ốc của mình chạy đi. Hắn dự định dọn nhà. Một khỏa lục giai nội đan, cũng đủ khiến cho kẻ khác mơ ước, vạn nhất bị kẻ khác biết được, hắn chỉ có thể đi tới kết cục táng thân mà thôi...
Hai ngày sau, Tích Dương Hải Vực.
Phường Thị này so với Bạch Vân thành cũng không lớn hơn chút nào. Cả tòa thành đều ở bên trên tầng mây, đoàn người như thủy triều, từng đạo lưu quang gào thét qua lại, có vẻ như rất có nhân khí.
- Chúng ta vào thôi.
Lâm Dịch vừa cười vừa nói, Lâm Phỉ nhu thuận gật đầu, hai người trực tiếp bay đến cửa Phường Thị.
Người trông cửa chính là hai gã hộ vệ mặc hắc sắc vi giáp. Khi thấy dung mạo khuynh quốc của Lâm Phỉ nhất thời bọn hắn đều lộ vẻ si mê, mãi đến khi hai hàng lông mi Lâm Phỉ cau lại, cực kỳ tức giận, bọn hắn mới hồi phục tinh thần. Chỉ là Lâm Phỉ là một nữ nhân hiểu chuyện, nàng biết Lâm Dịch ở Phường Thị này còn có việc phải làm, cũng không tạo thêm cho Lâm Dịch phiền toái. Vì vậy hai hàng lông mi chỉ cau lại một chút, cũng không có nói thêm gì nữa.
Hai người Lâm Dịch trực tiếp đi qua hai tên hộ vệ. Mãi một lúc lâu sau, hai tên hộ vệ này mới phục hồi tinh thần, trong mắt đều hiện lên vẻ si mê.
Mãi đến khi hai người rời đi, thiếu niên kia mới phục hồi tinh thần, ánh mắt nhìn về phía khỏa nội đan yêu thú trong tay.
- Nội đan Lục giai?
Thiếu niên thất thanh kinh hô. Thế nhưng ngay lập tức lại mạnh mẽ bịt miệng mình lại, nhìn trái nhìn phải một chút. Lại cúi đầu nhìn về phía nội đan, ánh mắt toát lên thần sắc kinh hỉ. Thần thức khẽ động một chút, tức thì khỏa nội đan yên thú xuất hiện ở bên trong không gian giới chỉ. Lại xoay người, hướng về phía tiểu ốc của mình chạy đi. Hắn dự định dọn nhà. Một khỏa lục giai nội đan, cũng đủ khiến cho kẻ khác mơ ước, vạn nhất bị kẻ khác biết được, hắn chỉ có thể đi tới kết cục táng thân mà thôi...
Hai ngày sau, Tích Dương Hải Vực.
Phường Thị này so với Bạch Vân thành cũng không lớn hơn chút nào. Cả tòa thành đều ở bên trên tầng mây, đoàn người như thủy triều, từng đạo lưu quang gào thét qua lại, có vẻ như rất có nhân khí.
- Chúng ta vào thôi.
Lâm Dịch vừa cười vừa nói, Lâm Phỉ nhu thuận gật đầu, hai người trực tiếp bay đến cửa Phường Thị.
Người trông cửa chính là hai gã hộ vệ mặc hắc sắc vi giáp. Khi thấy dung mạo khuynh quốc của Lâm Phỉ nhất thời bọn hắn đều lộ vẻ si mê, mãi đến khi hai hàng lông mi Lâm Phỉ cau lại, cực kỳ tức giận, bọn hắn mới hồi phục tinh thần. Chỉ là Lâm Phỉ là một nữ nhân hiểu chuyện, nàng biết Lâm Dịch ở Phường Thị này còn có việc phải làm, cũng không tạo thêm cho Lâm Dịch phiền toái. Vì vậy hai hàng lông mi chỉ cau lại một chút, cũng không có nói thêm gì nữa.
Hai người Lâm Dịch trực tiếp đi qua hai tên hộ vệ. Mãi một lúc lâu sau, hai tên hộ vệ này mới phục hồi tinh thần, trong mắt đều hiện lên vẻ si mê.
/714
|