Tâm tư Lâm Dịch khẽ động, hiếu kỳ hỏi:
- Hoàng đại ca, trước đây huynh đã từng đi qua Loạn Tinh hải sao?
Hoàng Kỳ nghe vậy do dự một chút, sau đó mới gật đầu nói:
- Một vạn năm trước, trước khi ta chính thức ở lại Vân Hải vực, quả thực ta đã từng đi qua Loạn Tinh hải.
Lâm Dịch hiện tại hiện tại đã là cường giả Hư Thần cảnh, cũng không quá lo lắng gì nữa. Cái lo lắng duy nhất của hắn chính là khi đến Loạn Tinh hải vẫn không biết Loạn Tinh hải kia đến tột cùng là có bộ dáng gì. Nghe Hoàng Kỳ nói như vậy, trong lòng khẽ động, hiếu kỳ hỏi:
- Hoàng đại ca. Ngươi có thể nói một chút tình huống về Loạn Tinh hải được không?
Hoàng Kỳ suy nghĩ một chút, cuối cùng nhíu mày nói:
- Tình thế tại Loạn Tinh hải vô cùng phức tạp. Các thế lực lớn đan xen lẫn nhau. Ngươi muốn đại ca nói, quả thực ta cái gì cũng không rõ ràng cho lắm.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút rồi mới hỏi:
- Hoàng đại ca, vừa rồi huynh nói, ở bên trong Loạn TInh hải cũng có những thế lực khác nhau?
- Đúng vậy, ở đó, cường giả Hư Thần cảnh ở một thế lực cũng chỉ là chuyện bình thường. Thậm chí còn có cường giả Thần Cấp chân chính.
- Cường giả Thần Cấp?
Lâm Dịch tức thì kinh hãi nhìn Hoàng Kỳ.
Nhắc tới cường giả Thần cấp, biểu tình của Hoàng Kỳ trở nên vặn vẹo. Thế hắn lại điều chỉnh lại tâm trạng, gật đầu nói:
- Đúng vậy, cường giả Thần Cấp.
- Thế nhưng cường giả Thần Cấp ở đó làm gì?
Lâm Dịch có chút nghi hoặc không giải thích được. Cường giả Thần Cấp, chính là sự tồn tại đỉnh phong chân chính trong Thiên Giới, một nhân vật như bọn họ không hiểu vì sao lại ở lại Loạn Tinh Hải a?
Khuôn mặt Hoàng Kỳ có chút chần chờ, một lát sau mới thở dài một tiếng, khẽ nói:
- Nói rõ đệ cũng không biết. Ta chỉ có thể cho nhắc nhở đệ phải cẩn thận một chút...Cẩn thận, cẩn thận, vô cùng cẩn thận! Bằng không bằng vào thực lực hiện tại của đệ. Khả năng nằm lại Loạn Tinh hải cũng không phải là không có.
Nói xong câu đó, Hoàng Kỳ liền ngừng lại, dường như không muốn nói thêm gì nữa. Lâm Dịch nhíu mày, nhưng thấy đối phương không nói thêm gì, cũng không tiếp tục truy vấn. Hắn gật đầu nói:
- Đệ sẽ ghi nhớ.
Khi nhắc tới chuyện của Loạn Tinh hải, biểu tình trên mặt Hoàng Kỳ khiến cho Lâm Dịch có chút nghi hoặc. Dừờng như lúc nhắc tới Loạn Tinh hải, hắn mất đi sự hăng hái khi nãy của mình.
Hai người phi hành trên không trung, một đường đi tới trầm mặc.
Gió gào thét bên tai, ước chừng qua nửa tiếng, ánh mắt Lâm Dịch đột nhiên nhìn về phía trước. Có một tòa Phù phong nhỏ đang xuất hiện trước mặt hắn.
Lâm Dịch gật đầu quan sát tòa Phù phong kia.
Tòa Phù phong này chỉ là một tòa Phù phong nhỏ, đường kính cũng chỉ có một dặm mà thôi. Bên ngoài không có cấm chế gì, không có linh lực. Giống như là một tòa Phù phong vô cùng bình thường, nếu như không phải Hoàng Kỳ dẫn Lâm Dịch đến. Lâm Dịch tuyệt đối không thể ngờ tới Viễn Trình truyền tống trận không ngờ lại ở bên trong một tòa Phù phong nhỏ này.
Hai người nhìn nhau gật đầu, bay vào tòa Phù phong.
Sau khi vào bên trong, Lâm Dịch kinh ngạc. Bởi vì hắn phát hiện ra có sự ba động của năng lượng, nếu không phải hiện tại đã vào trong, chỉ sợ hắn cũng không nhận thấy được.
- Một thủ thuật che mắt người mà thôi.
Hoàng Kỳ dường như nhận ra sự kinh ngạc của Lâm Dịch, cười giải thích. Sau đó, ngón tay hắn bản ra một chỉ, vào đạo năng lượng hắc sắc nhất thời đánh vào trên mặt, lưu quang bên trên chuyển động, chung quanh nhất thời thay đổi.
- Truyền tống trận?
Lâm Dịch trừng mắt.
Những đồ án này so với những đồ án bên trong truyền tống trận ở Bạch Vân thành giống nhau như đúc. đều là đồ án có năm cạnh nhô ra, ở giữa có một hình tròn. Bên trong hình tròn này những đồ án chồng chất lên nhau. Giống như là trăng rằm. Trăng rằm xuyên thấu hiện ra một nửa. Mà hình tròn ở sát biên giới thì lại được điêu khắc rất nhiều ký hiệu kỳ quái. Vô cùng phức tạp. Trừ những thứ đó ra, thì còn những ký hiệu cổ quái thật lớn ở năm cạnh.
Toàn bộ đồ án tỏa ra khí tức thần bí. Những đường văn tinh vi, kết nối lại với nhau, tạo thành một Viễn Trình truyền tống trận. Bạn đang đọc truyện tại
- Hoàng đại ca, trước đây huynh đã từng đi qua Loạn Tinh hải sao?
Hoàng Kỳ nghe vậy do dự một chút, sau đó mới gật đầu nói:
- Một vạn năm trước, trước khi ta chính thức ở lại Vân Hải vực, quả thực ta đã từng đi qua Loạn Tinh hải.
Lâm Dịch hiện tại hiện tại đã là cường giả Hư Thần cảnh, cũng không quá lo lắng gì nữa. Cái lo lắng duy nhất của hắn chính là khi đến Loạn Tinh hải vẫn không biết Loạn Tinh hải kia đến tột cùng là có bộ dáng gì. Nghe Hoàng Kỳ nói như vậy, trong lòng khẽ động, hiếu kỳ hỏi:
- Hoàng đại ca. Ngươi có thể nói một chút tình huống về Loạn Tinh hải được không?
Hoàng Kỳ suy nghĩ một chút, cuối cùng nhíu mày nói:
- Tình thế tại Loạn Tinh hải vô cùng phức tạp. Các thế lực lớn đan xen lẫn nhau. Ngươi muốn đại ca nói, quả thực ta cái gì cũng không rõ ràng cho lắm.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút rồi mới hỏi:
- Hoàng đại ca, vừa rồi huynh nói, ở bên trong Loạn TInh hải cũng có những thế lực khác nhau?
- Đúng vậy, ở đó, cường giả Hư Thần cảnh ở một thế lực cũng chỉ là chuyện bình thường. Thậm chí còn có cường giả Thần Cấp chân chính.
- Cường giả Thần Cấp?
Lâm Dịch tức thì kinh hãi nhìn Hoàng Kỳ.
Nhắc tới cường giả Thần cấp, biểu tình của Hoàng Kỳ trở nên vặn vẹo. Thế hắn lại điều chỉnh lại tâm trạng, gật đầu nói:
- Đúng vậy, cường giả Thần Cấp.
- Thế nhưng cường giả Thần Cấp ở đó làm gì?
Lâm Dịch có chút nghi hoặc không giải thích được. Cường giả Thần Cấp, chính là sự tồn tại đỉnh phong chân chính trong Thiên Giới, một nhân vật như bọn họ không hiểu vì sao lại ở lại Loạn Tinh Hải a?
Khuôn mặt Hoàng Kỳ có chút chần chờ, một lát sau mới thở dài một tiếng, khẽ nói:
- Nói rõ đệ cũng không biết. Ta chỉ có thể cho nhắc nhở đệ phải cẩn thận một chút...Cẩn thận, cẩn thận, vô cùng cẩn thận! Bằng không bằng vào thực lực hiện tại của đệ. Khả năng nằm lại Loạn Tinh hải cũng không phải là không có.
Nói xong câu đó, Hoàng Kỳ liền ngừng lại, dường như không muốn nói thêm gì nữa. Lâm Dịch nhíu mày, nhưng thấy đối phương không nói thêm gì, cũng không tiếp tục truy vấn. Hắn gật đầu nói:
- Đệ sẽ ghi nhớ.
Khi nhắc tới chuyện của Loạn Tinh hải, biểu tình trên mặt Hoàng Kỳ khiến cho Lâm Dịch có chút nghi hoặc. Dừờng như lúc nhắc tới Loạn Tinh hải, hắn mất đi sự hăng hái khi nãy của mình.
Hai người phi hành trên không trung, một đường đi tới trầm mặc.
Gió gào thét bên tai, ước chừng qua nửa tiếng, ánh mắt Lâm Dịch đột nhiên nhìn về phía trước. Có một tòa Phù phong nhỏ đang xuất hiện trước mặt hắn.
Lâm Dịch gật đầu quan sát tòa Phù phong kia.
Tòa Phù phong này chỉ là một tòa Phù phong nhỏ, đường kính cũng chỉ có một dặm mà thôi. Bên ngoài không có cấm chế gì, không có linh lực. Giống như là một tòa Phù phong vô cùng bình thường, nếu như không phải Hoàng Kỳ dẫn Lâm Dịch đến. Lâm Dịch tuyệt đối không thể ngờ tới Viễn Trình truyền tống trận không ngờ lại ở bên trong một tòa Phù phong nhỏ này.
Hai người nhìn nhau gật đầu, bay vào tòa Phù phong.
Sau khi vào bên trong, Lâm Dịch kinh ngạc. Bởi vì hắn phát hiện ra có sự ba động của năng lượng, nếu không phải hiện tại đã vào trong, chỉ sợ hắn cũng không nhận thấy được.
- Một thủ thuật che mắt người mà thôi.
Hoàng Kỳ dường như nhận ra sự kinh ngạc của Lâm Dịch, cười giải thích. Sau đó, ngón tay hắn bản ra một chỉ, vào đạo năng lượng hắc sắc nhất thời đánh vào trên mặt, lưu quang bên trên chuyển động, chung quanh nhất thời thay đổi.
- Truyền tống trận?
Lâm Dịch trừng mắt.
Những đồ án này so với những đồ án bên trong truyền tống trận ở Bạch Vân thành giống nhau như đúc. đều là đồ án có năm cạnh nhô ra, ở giữa có một hình tròn. Bên trong hình tròn này những đồ án chồng chất lên nhau. Giống như là trăng rằm. Trăng rằm xuyên thấu hiện ra một nửa. Mà hình tròn ở sát biên giới thì lại được điêu khắc rất nhiều ký hiệu kỳ quái. Vô cùng phức tạp. Trừ những thứ đó ra, thì còn những ký hiệu cổ quái thật lớn ở năm cạnh.
Toàn bộ đồ án tỏa ra khí tức thần bí. Những đường văn tinh vi, kết nối lại với nhau, tạo thành một Viễn Trình truyền tống trận. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|