Lại thêm Hổ Thần Quyết năng lượng bá đạo, lĩnh vực quỷ dị, cùng với uy lực lôi điện của Lôi Đình Chi Linh, mới khiến đối phương chật vật bất kham. Bằng không dựa theo năng lượng của đối phương mạnh hơn mình nhiều lần như vậy, bản thân muốn dưới tình huống không gia trì chiến văn đánh cho hắn không có lực hoàn thủ là vô cùng khó khăn.
Lúc này đối phương đã lộ rõ vẻ thất bại, Lâm Dịch đương nhiên không có khả năng đem đối phương buông tha. Xem ra một đạo công kích Lôi Đình Chi Linh cuối cùng kia, khiến đối phương ít nhiều cũng đã bị tổn thương nguyên khí. Khó trách tiếng gào thét thê lương như vậy.
Trong cảm nhận, cổ năng lượng tà ác kia đang ở phía trước liên tục phi hành, tốc độ cực nhanh. Cho dù là lấy tốc độ của Lâm Dịch cũng càng lúc càng xa. Hiện tại đã bỏ qua Lâm Dịch vài chục dặm.
Lâm Dịch khẽ nhíu mày lại một cái, lập tức cắn răn, thân hình mạnh mẽ hơi nghiêng, lấy nhanh hơn trăm lần, ầm ầm lao về phía trước.
- Mê độn!
Mê độn là một loại thân pháp thiêu đốt chân nguyên của bản thân để đề thăng tốc độ. Đối với thân thể của mình thương tổn là phi thường lớn. Nhưng mà hắc vụ kia quá mức ghê tởm, Lâm Dịch ghét nhất là gia hỏa lén lút hạ thủ sau lưng, huống chi người này còn hạ thủ với mình? Hôm nay hắn đã chẳng còn để ý nhiều nữa chỉ một lòng muốn đem đối phương giết chết rồi nói sau.
Về phần phương pháp quỷ dị này có phải còn có nguy hiểm khác hay không, lúc này đã bị Lâm Dịch ném tới sau đầu. Nếu có gặp nguy hiểm gì, thì hắn tiến nhập Hổ Thần Cư là được. Vả lại Lâm Dịch là nhất quyết phải giết chết gia hỏa trong hắc vụ này.
Hai người chỉ thấy cự ly trong nháy mắt liền bắt đầu co lại gần. Bất quá công phu chớp mắt đã chỉ còn cách vài dặm! Lại một lúc nữa nói không chừng có thể vượt qua đối phương.
Hắc vụ kia tựa hồ cũng cảm ứng được Lâm Dịch truy kích, trong nháy mắt có chút hoảng loạn, từ năng lượng ba động có thể cảm ứng ra được.
Khuôn mặt Lâm Dịch lãnh tuấn, bình thản vô cùng, chỉ là trong huyết mâu lại lộ ra sát ý vô hạn!
- Hô!
Mắt thấy liền sắp đuổi kịp, hắc vụ kia đột nhiên lay động, trong nháy mắt ầm ầm mở rộng vô số lần! Tựa hồ đem cả bầu trời hoàn toàn che phủ. Sắc mặt Lâm Dịch nhất thời hơi đổi nhưng tốc độ quá nhanh, căn bản đã không có thời gian để tránh né. Cứ như vậy lao đầu vào trong hắc vụ kia.
Lập tức, một cổ áp lực khổng lồ, ầm ầm từ bốn phương tám hướng kéo tới!
- Khặc khặc...Hư Thần Cảnh tinh huyết...Khặc khặc...
Một tiếng cười chói tai giống như từ bốn phương tám hướng đồng thời vang lên, quảnh quẩn trong cả không gian. Lâm Dịch cũng không có dừng lại, mà vẫn thiêu đốt huyết độn lao về phía trước - suy nghĩ của hắn rất đơn giản, hắc vụ này thế nào cũng có tận cùng, chỉ cần mình ra khỏi hắc vụ quỷ dị này là được.
Dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, bên trong hắc vụ tuyệt đối sẽ là một loại quỷ dị nào đó.
Nhưng mà thanh âm chói tai tựa hồ vẫn ở bên tai Lâm Dịch, cũng không để ý tới hành động của hắn. Dù có nhanh thế nào, thanh âm vẫn ở bên tai, tựa hồ đang cười nhạo Lâm Dịch vô tri.
Bay thẳng vài phút, sau đó, Lâm Dịch xác định nếu như là ở bên ngoài đã bay được gần nghìn dặm. Nhưng hắn tựa hồ vẫn còn chưa có bay ra khỏi phạm vi của hắc vụ này. Tiếng cười chói tai kia vẫn vang lên bên tai. Lâm Dịch không chút nào chần chờ dừng lại, huyết sắc ầm bạo phát sáng, mở ra không gian trăm thước quanh người hắn. Không còn chút hắc vụ nào, hai mắt Lâm Dịch lãnh lệ nhìn quét bốn phía, cũng không nói gì.
- Khặc khặc...rất giỏi sao? Vì sao không chạy? Khặc khặc...
Thanh âm chói tai kia lại mang theo hưng phú hỏi ra.
Lâm Dịch không có trả lời hắn. Bởi vì hắn đã phát hiện, tầng hắc vụ kia đang thôn phệ huyết sắc năng lượng của mình! Tuy rằng rất chậm rãi, nhưng xác thực đã có chút thôn phệ.
Đây là một phát hiện kinh hãi! Phải biết rằng, từ lúc tu hành Hổ Thần Quyết tới nay, Lâm Dịch còn chưa từng có đụng tới năng lượng có thể thôn phệ năng lượng của Hổ Thần Quyết! Nhưng mà hôm nay, hắc sắc vụ khí mạc danh kỳ diệu này cư nhiên đang thông phệ?
Đây đến tột cùng là đồ vật quỷ gì? Trong mắt Lâm Dịch rốt cục lộ ra một tia ngưng trọng.
- A? Năng lượng thật quỷ dị a?
Ngay lúc này, thanh âm chói tai kia đột nhiên phát ra một tiếng kinh nghi...Bởi vì hắn đồng dạng cũng phát hiện chỗ bất phàm của huyết sắc năng lượng Hổ Thần Quyết. Mặc dù Hắc sát năng lượng có thể thôn phệ đối phương nhưng là cực kỳ tốn công. Nếu như cái khác có thể, thì một hồi công phu như vậy hẳn là đã hoàn toàn thôn phệ mới đúng.
Đầu tiên là kinh nghi, lập tức thanh âm chói tai lại trở nên hưng phấn:
- Khặc khặc...Đồ tốt...đồ tốt a...Năng lượng này của ngươi không ngờ có thể thúc đẩy Hắc sát năng lượng của ta lại tiến hóa một lần nữa! Khặc khặc...Khặc khặc...Quá tốt...quá tốt...
Trong thanh âm chói tai có vui mừng.
Lâm Dịch nghe được, khẽ nhíu mày nhăn mặt lại. Khi lật tay Lôi Đình Chi Linh xuất hiện ở trong tay hắn. Sau đó mạnh mẽ ném ra!
Bất quá hắn cũng không dám nói Lôi Đình Chi Linh ném đến trong hắc vụ kia...Hắc vụ này ngay cả Hổ Thần Quyết cũng có thể thôn phệ. Lâm Dịch cũng không dám bảo chứng có thể tạo thành uy hiếp gì đối với Lôi Đình Chi Linh hay không. Do đó Lôi Đình Chi Linh vẫn chỉ ở trong phạm vi bình chướng huyết sắc.
- Ầm ầm!
Một tiếng sấm sét nổ vang, mấy đạo tử sắc kinh lôi hướng phía không trung lan ra!
Bên ngoài là một tầng hắc vụ nồng hậu đến cực điểm, không biết sâu đậm cỡ nào. Chỗ Lôi Điện đi qua, tàn bộ hắc vụ đều không tự giác mà phân ra. Không ngờ sinh sôi làm ra một thông đạo để tử sắc điện mang kia lao qua! Hắc vụ này phảng phất như một vật sống có sinh mệnh!
- Đáng chết! Năng lượng Lôi Điện!
Thanh âm chói tai tức giận mắng. Bạn đang đọc truyện tại
Lúc này đối phương đã lộ rõ vẻ thất bại, Lâm Dịch đương nhiên không có khả năng đem đối phương buông tha. Xem ra một đạo công kích Lôi Đình Chi Linh cuối cùng kia, khiến đối phương ít nhiều cũng đã bị tổn thương nguyên khí. Khó trách tiếng gào thét thê lương như vậy.
Trong cảm nhận, cổ năng lượng tà ác kia đang ở phía trước liên tục phi hành, tốc độ cực nhanh. Cho dù là lấy tốc độ của Lâm Dịch cũng càng lúc càng xa. Hiện tại đã bỏ qua Lâm Dịch vài chục dặm.
Lâm Dịch khẽ nhíu mày lại một cái, lập tức cắn răn, thân hình mạnh mẽ hơi nghiêng, lấy nhanh hơn trăm lần, ầm ầm lao về phía trước.
- Mê độn!
Mê độn là một loại thân pháp thiêu đốt chân nguyên của bản thân để đề thăng tốc độ. Đối với thân thể của mình thương tổn là phi thường lớn. Nhưng mà hắc vụ kia quá mức ghê tởm, Lâm Dịch ghét nhất là gia hỏa lén lút hạ thủ sau lưng, huống chi người này còn hạ thủ với mình? Hôm nay hắn đã chẳng còn để ý nhiều nữa chỉ một lòng muốn đem đối phương giết chết rồi nói sau.
Về phần phương pháp quỷ dị này có phải còn có nguy hiểm khác hay không, lúc này đã bị Lâm Dịch ném tới sau đầu. Nếu có gặp nguy hiểm gì, thì hắn tiến nhập Hổ Thần Cư là được. Vả lại Lâm Dịch là nhất quyết phải giết chết gia hỏa trong hắc vụ này.
Hai người chỉ thấy cự ly trong nháy mắt liền bắt đầu co lại gần. Bất quá công phu chớp mắt đã chỉ còn cách vài dặm! Lại một lúc nữa nói không chừng có thể vượt qua đối phương.
Hắc vụ kia tựa hồ cũng cảm ứng được Lâm Dịch truy kích, trong nháy mắt có chút hoảng loạn, từ năng lượng ba động có thể cảm ứng ra được.
Khuôn mặt Lâm Dịch lãnh tuấn, bình thản vô cùng, chỉ là trong huyết mâu lại lộ ra sát ý vô hạn!
- Hô!
Mắt thấy liền sắp đuổi kịp, hắc vụ kia đột nhiên lay động, trong nháy mắt ầm ầm mở rộng vô số lần! Tựa hồ đem cả bầu trời hoàn toàn che phủ. Sắc mặt Lâm Dịch nhất thời hơi đổi nhưng tốc độ quá nhanh, căn bản đã không có thời gian để tránh né. Cứ như vậy lao đầu vào trong hắc vụ kia.
Lập tức, một cổ áp lực khổng lồ, ầm ầm từ bốn phương tám hướng kéo tới!
- Khặc khặc...Hư Thần Cảnh tinh huyết...Khặc khặc...
Một tiếng cười chói tai giống như từ bốn phương tám hướng đồng thời vang lên, quảnh quẩn trong cả không gian. Lâm Dịch cũng không có dừng lại, mà vẫn thiêu đốt huyết độn lao về phía trước - suy nghĩ của hắn rất đơn giản, hắc vụ này thế nào cũng có tận cùng, chỉ cần mình ra khỏi hắc vụ quỷ dị này là được.
Dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, bên trong hắc vụ tuyệt đối sẽ là một loại quỷ dị nào đó.
Nhưng mà thanh âm chói tai tựa hồ vẫn ở bên tai Lâm Dịch, cũng không để ý tới hành động của hắn. Dù có nhanh thế nào, thanh âm vẫn ở bên tai, tựa hồ đang cười nhạo Lâm Dịch vô tri.
Bay thẳng vài phút, sau đó, Lâm Dịch xác định nếu như là ở bên ngoài đã bay được gần nghìn dặm. Nhưng hắn tựa hồ vẫn còn chưa có bay ra khỏi phạm vi của hắc vụ này. Tiếng cười chói tai kia vẫn vang lên bên tai. Lâm Dịch không chút nào chần chờ dừng lại, huyết sắc ầm bạo phát sáng, mở ra không gian trăm thước quanh người hắn. Không còn chút hắc vụ nào, hai mắt Lâm Dịch lãnh lệ nhìn quét bốn phía, cũng không nói gì.
- Khặc khặc...rất giỏi sao? Vì sao không chạy? Khặc khặc...
Thanh âm chói tai kia lại mang theo hưng phú hỏi ra.
Lâm Dịch không có trả lời hắn. Bởi vì hắn đã phát hiện, tầng hắc vụ kia đang thôn phệ huyết sắc năng lượng của mình! Tuy rằng rất chậm rãi, nhưng xác thực đã có chút thôn phệ.
Đây là một phát hiện kinh hãi! Phải biết rằng, từ lúc tu hành Hổ Thần Quyết tới nay, Lâm Dịch còn chưa từng có đụng tới năng lượng có thể thôn phệ năng lượng của Hổ Thần Quyết! Nhưng mà hôm nay, hắc sắc vụ khí mạc danh kỳ diệu này cư nhiên đang thông phệ?
Đây đến tột cùng là đồ vật quỷ gì? Trong mắt Lâm Dịch rốt cục lộ ra một tia ngưng trọng.
- A? Năng lượng thật quỷ dị a?
Ngay lúc này, thanh âm chói tai kia đột nhiên phát ra một tiếng kinh nghi...Bởi vì hắn đồng dạng cũng phát hiện chỗ bất phàm của huyết sắc năng lượng Hổ Thần Quyết. Mặc dù Hắc sát năng lượng có thể thôn phệ đối phương nhưng là cực kỳ tốn công. Nếu như cái khác có thể, thì một hồi công phu như vậy hẳn là đã hoàn toàn thôn phệ mới đúng.
Đầu tiên là kinh nghi, lập tức thanh âm chói tai lại trở nên hưng phấn:
- Khặc khặc...Đồ tốt...đồ tốt a...Năng lượng này của ngươi không ngờ có thể thúc đẩy Hắc sát năng lượng của ta lại tiến hóa một lần nữa! Khặc khặc...Khặc khặc...Quá tốt...quá tốt...
Trong thanh âm chói tai có vui mừng.
Lâm Dịch nghe được, khẽ nhíu mày nhăn mặt lại. Khi lật tay Lôi Đình Chi Linh xuất hiện ở trong tay hắn. Sau đó mạnh mẽ ném ra!
Bất quá hắn cũng không dám nói Lôi Đình Chi Linh ném đến trong hắc vụ kia...Hắc vụ này ngay cả Hổ Thần Quyết cũng có thể thôn phệ. Lâm Dịch cũng không dám bảo chứng có thể tạo thành uy hiếp gì đối với Lôi Đình Chi Linh hay không. Do đó Lôi Đình Chi Linh vẫn chỉ ở trong phạm vi bình chướng huyết sắc.
- Ầm ầm!
Một tiếng sấm sét nổ vang, mấy đạo tử sắc kinh lôi hướng phía không trung lan ra!
Bên ngoài là một tầng hắc vụ nồng hậu đến cực điểm, không biết sâu đậm cỡ nào. Chỗ Lôi Điện đi qua, tàn bộ hắc vụ đều không tự giác mà phân ra. Không ngờ sinh sôi làm ra một thông đạo để tử sắc điện mang kia lao qua! Hắc vụ này phảng phất như một vật sống có sinh mệnh!
- Đáng chết! Năng lượng Lôi Điện!
Thanh âm chói tai tức giận mắng. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|