Chung Cực Truyền Thừa

Chương 593: Cầu ái? Bức cung?

/714


- Hừ.

Một tiếng hừ lạnh đạm mạc đến cực điểm của một nữ nhân đột nhiên vang lên. Sắc mặt cười đắc ý của một người mặc vây giáp màu xanh lập tức cứng lại, sắc mặt biến thành trắng bệch, bạo phun ra một ngụm máu tươi, sau đó thân thể từ không trung lập tức rơi xuống.

Hết thảy đều phát sinh quá nhanh, căn bản không có người nào phục hồi lại tinh thần, tên kia đã rơi thẳng xuống đất. Độ cao hiện giờ cách mặt đất mấy trăm mét, nếu quả thật rơi xuống đất. Mà thực lực đối phương chỉ là Chiến sĩ Lục giai, chỉ sợ cũng ngã đến thất điên bát đảo a.

Mà vừa lúc này, một đạo hồng mang từ trong một cỗ Loan giá đột nhiên bắn ra, vững vàng tiếp được tên mặc vây giáp màu xanh đang ngã xuống kia. Dưới sự trợ giúp của đạo hồng mang kia, tên này miễn cưỡng lơ lửng xuống, suy yếu cực kỳ, cảm kích nói:

- Đa tạ đại nhân!

Không có người nào lên tiếng, bởi vì ánh mắt của mọi người đều bị hai người hạ xuống không trung kia hấp dẫn.

Một trong số đó, bọn hắn tự nhiên biết rõ Đế Quân đã tới rồi.

Một bộ váy dài màu trắng, dài như thác nước, dung nhan yêu kiều như vẽ, da thịt như tuyết, thần thái như ánh trăng. Nàng vĩnh viễn luôn xuất trần như vậy, toát ra vẻ đẹp khiến người hít thở không thông. Chỉ cần là nam nhân, sẽ đều si mê nàng. Mà nàng lại chính là Đế Quân đã hùng bá tại phiến Hải Vực này gần ba ngàn năm, Đế Quân Tố Vân!

Mà lúc này, trên gương mặt vốn ôn nhu bình tĩnh của nàng, lại mang theo một tầng đạm mạc. Trong đôi mắt trong trẻo của nàng lộ vẻ lạnh lùng đến cực điểm, phảng phất như linh hồn của người khác cũng có thể bị nàng nhìn thấu. Người bị nàng quét qua, đều tự động cúi đầu, tựa hồ không dám đối mặt với nàng.

Mà bên người Đế Quân Tố Vân bọn hắn biết rõ này, lại là một nam tử lạ lẫm.

Đây là một thanh niên vận một bộ áo dài màu xanh, hai hàng lông mày kéo dài đến tóc mai, bộ dáng tuấn tú anh tuấn. Bộ dáng người này lạ lẫm, trên người lộ ra một cỗ khí tức khiến người khác nhịn không được muốn thân cận. Nhưng trong hơi thở hắn lại ẩn ẩn lộ ra một tia khí phách. Càng kỳ lạ hơn chính là, hai con ngươi của người ày, rõ ràng mang theo một tia màu đỏ yêu dị, tuy rằng là khẽ mỉm cười, nhưng lại mang đến cho nươời khác một cảm giác quỷ dị không nói nên lời. Một cỗ mị lực kỳ dị, mâu thuẫn đến cực điểm, hoàn mỹ hỗn hợp trên người hắn.

Hai người cứ như vậy dắt tay nhau bay đến, mãnh liệt trùng kích thị lực người khác. Một người trong trẻo nhưng lạnh lùng như ánh trăng, một người thì quỷ dị giống như yêu tà. Lúc hai chủng khí chất hoàn toàn mâu thuẫn này đứng chung lại một chỗ, lại đem lại cho người khác một loại cảm giác hoàn mỹ hài hòa không nói nên lời.

- Đế Quân!

Sau khi có chút sững sờ, đám người mặc vây giáp màu trắng lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, có người lập tức hô lên.

Mà bên mặc vây giáp màu xanh đang vẫn y nguyên có chút ngốc trệ, lúc này cũng phục hồi lại tinh thần. Thế nhưng hiện giờ lại không có người nào dám nói chuyện.

Hai cỗ Loan giá chậm rãi tiến lên, khi đến gần Đế Quân khoảng trăm mét mới ngừng lại trên không trung. Màn xe vung lên, hai đạo thân ảnh từ trong đó hiện ra.

- Tố Vân, đã lâu không gặp.

Một người trong đó bật cười, nói ra.

Người mở miệng nói chuyện, chính là người đi ra từ cỗ Loan giá đầu tiên.

Người này vận một bộ trường bào màu bạc có đính những dây tơ vàng nhỏ, mặt như quan ngọc, cực kỳ tuấn lãng. Vẻ mặt mỉm cười, lộ ra biểu lộ khiến người khác dễ dàng sinh ra hảo cảm.

Mà người đi xuống từ cỗ Loan giá thứ hai, lại là một gã thanh niên có hình dạng bình thường. Khuôn mặt người này lộ vẻ có chút âm trầm, thần sắc đạm mạc.

Hai người đứng sóng vai nhau, tương đối với Lâm Dịch và Tố Vân.

- Nguyên lai là các ngươi.

Thần sắc Tố Vân không có chút chấn động nào. Hai con ngươi trong trẻo mà đạm mạc liếc nhìn hai người.

- Ha ha, không mời mà tới, thật sự có chút đường đột rồi. Thật sự có chút không đúng, mong Tố Vân tha thứ.

Người mở miệng nói chuyện là thanh niên tuấn lãng, hắn khẽ khom người nói.

- Có việc gì?

Tố Vân nhàn nhạt nhìn hắn một cái, thần sắc không có chút chấn động nào, mở miệng nói ra.

Thế nhưng thanh niên này chỉ cười khẽ, quăng ánh mắt về phía Lâm Dịch, không trực tiếp trả lời câu hỏi Tố Vân mà cười nói:

- Nguyên lai là Tố Vân mời một bằng hữu đến a, không giới thiệu cho chúng ta thoáng một chút sao?

Lông mày Tố Vân lại hơi nhíu lần nữa, thần sắc hờ hững, nói:

- Cái này tựa hồ không tất yếu.

Biểu lộ đối phương lập tức hơi ngưng trọng lại. Lâm Dịch một mực quan sát đến hắn, lập tức phát hiện trong lời hắn nói ẩn ẩn có một tia tức giận, bất quá hắn che dấu vô cùng tốt. Ngoại trừ khi Lâm Dịch quan sát hắn thì vừa vặn bắt gặp, còn Tố Vân thì tựa hồ không nhìn ra chút gì, tự nhiên không phát hiện.

- Ha ha, tính cách Tố Vân vẫn như vậy a. Tốt, tại hạ Chu Khắc thành Nham Sư rất hân hạnh được biết các hạ.

Cười khan một cái, sau đó người này trực tiếp làm ra động tác chào với Lâm Dịch. Bạn đang đọc truyện tại

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status