Vật này tên gọi là Phòng Ngự hoàn, tên gọi tuy có chút không hay lắm, nhưng công năng của nó đúng là không nhỏ. Nói chung, nó có thể ngăn trở được một lần công kích chính diện của cường giả Ngưng Thần kỳ mà không tan vỡ. Nếu như chỉ ngăn cản dư ba từ cuộc chiến thì nó có thể kiên trì trong một thời gian rất lâu.
Đương nhiên, Phòng Ngự hoàn này cũng rất đắt đỏ, cần một viên Linh Tinh.
Giá cả tuy có chút đắt, nhưng người mua vẫn rất nhiều. Chỉ khi có được vật này, cường giả Luyện Cách kỳ mới có thể chứng kiến cuộc chiến của cường giả Ngưng Thần kỳ. Nếu không, Luyện Cách kỳ tới gần 100 km trong vòng chiến của cường giả Ngưng Thần kỳ, kết cục chỉ có một, đó là chết.
- Là một trong Phần Thiên Lục Vương, Thư Hổ Vương Cơ Nghiên.
Có người nhận ra Cơ Nghiên, hưng phấn hô lên.
- Cơ Nghiên đại nhân, vậy vị đại nhân kia là ai?
Có người tò mò hỏi.
- Không biết, bất quá vị đại nhân này cũng rất mạnh...Cơ Nghiên đại nhân, không phải là người mà cường giả Ngưng Thần kỳ bình thường có thể chống lại.
- Đó chính là lực lượng của cường giả Ngưng Thần kỳ sao? Trong tinh không lại còn có thể chế tạo thanh thế lớn như thế? Thiên đạo đúng thật là cường đại.
- Thiên đạo.
Từng thanh âm hoặc thán phục hoặc sợ hãi vang lên, cũng có người hâm mộ, hưng phấn...tất cả đều được truyền ra từ đám cường giả Luyện Cách kỳ vây xem.
Chỉ có ở thời điểm quan sát trận chiến của những cường giả Ngưng Thần kỳ, những vị Luyện Cách kỳ này mới có thể giao lưu với nhau. Ví von này có lẽ có chút quá, nhưng trên thực tế chính là như thế. Loại tình hình này, giống như có hai vị lão sư đang lúc giảng bài, mà những vị cường giả Luyện Cách kỳ này chính là đệ tử.
Lúc bình thường, bọn người này đều tránh né lẫn nhau, hoặc là tính toán lẫn nhau, nhưng khi ở thời điểm quan sát trận chiến giữa những người cường giả Ngưng Thần kỳ, những người này sẽ rất có ăn ý mà tạm thời vứt bỏ địch ý giữa lẫn nhau.
Thời gian dần dần trôi qua, bọn người kia nguyên một đám đều chăm chú nhìn chằm chằm vào từng cử động của Lâm Dịch và Cơ Nghiên, sợ bỏ sót mất một hình ảnh gì trong đó.
Trong khi giao chiến, Lâm Dịch và Cơ Nghiên tự nhiên là phát hiện ra những người kia. Bất quá hai người đều không có công phu để ý tới, chiến đấu vẫn diễn ra gay cấn như cũ.
Trải qua thời gian giao chiến dài như vậy, Lâm Dịch ngày càng quen thuộc với Đạo của mình. Giơ tay nhấc chân đều là tự nhiên hình thành, mang theo uy năng vô cùng lớn. Chống lại sự cuồng bạo từ uy năng của đối phương, đồng thời âm thầm kinh hãi trước sự mạnh mẽ của nàng này.
- Cô nàng này nhìn qua dễ thương quá chừng, nhưng sao Thiên đạo của cô nàng này cuồng bạo như thế?
Lâm Dịch có chút im lặng nghĩ.
Đây là một loại cảm giác kỳ diệu, lẽ ra trong cuộc chiến này, phân thần hay những chuyện tương tự...không thể nghi ngờ là một loại cách làm tự tìm chết. Nhưng trách thì trách, tinh thần Lâm Dịch tựa hồ như hoàn toàn thoát khỏi trạng thái bình thường ở thời điểm này. Suy nghĩ của Lâm Dịch giống như đám người thứ ba đang quan sát trận chiến này, mà tất cả hành vi chiến đấu của hắn đều tự động hoàn thành.
Nói là hắn khống chế, thực sự là không thích hợp. Bởi vì hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, tất cả di chuyển đều được hoàn thành không cần suy nghĩ. Nhưng nói mình không khống chế, lại là cực kỳ quỷ dị. Không tự chủ được hắn chỉ có dùng đôi mắt để xem cuộc chiến này. Lâm Dịch cũng không rõ ràng lắm, tình huống bây giờ rốt cục là vì cái gì?
Trên thực tế, chỉ là bởi vì hắn đang dùng chính thân thể mình để lĩnh ngộ Thiên đạo, dùng chính thân thể để ghi nhớ lại quỹ tích Thiên đạo. Tất cả công thủ, hết thảy đều được hắn hoàn thành trong vô thức. Do đó mới dẫn đến tình trạng tinh thần trong nháy mắt tách biệt với thân thể này.
Trên thực tế, khi thực lực đạt tới một loại trình độ đều sẽ có loại cảm giác này. Nói thí dụ như, Cơ Nghiên ở trước mặt hắn.
Cơ Nghiên cau đôi mày liễu lại, thân hình nhỏ nhắn nhưng khi giơ chân nhấc chân đều mang theo uy năng cường bạo không gì sánh kịp. Cùng thân hình tiểu kiều khả ái của nàng chính là đánh tám cây gậy tre cũng đánh không đến. Lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị.
Nàng cũng không biết mình hiện giờ thế này là thế nào. Tổng cứ có cảm giác tên Lâm Dịch ở phía đối diện có một cảm giác rất quen thuộc. Nhưng nàng có thể khẳng định là từ khi hiểu biết đến giờ, đây mới là lần đầu tiên nàng gặp hắn, cảm giác quen thuộc này ở đâu ra?
Nhưng mà loại cảm giác quen thuộc quỷ dị này nhưng là cứ như là thật vậy. Cảm giác này rất kỳ quái, tựa hồ hư cảm hận, lại như hoài niệm. Giống như...tóm lại, tâm tình kỳ quái này làm cho nàng ở thời điểm gặp Lâm Dịch, không cách nào khống chế được tâm tình của mình. Tuy rằng sớm biết tính tình nóng nảy của mình rất dễ gây ra xung đột, nhưng loại chuyện như ngày hôm nay, vẫn là lần đầu nàng gặp phải.
- Chẳng lẽ là bởi vì Chiến Văn trên người hắn?
Nhìn bộ lông hắc bạch giao thoa của đối phương, Cơ Nghiên đột nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy.
Chiến Văn chính là tinh huyết của Thần thú luyện chế mà thành. Sau khi đi vào trong cơ thể con người, tinh huyết của nó ngoại trừ mang theo lực lượng mạnh mẽ, còn bí mật mang theo một ít ý thức của Thần thú. Tựa như lúc bắt đầu Lâm Dịch yêu dị bạo ngược, đúng là do tiềm thức của Thần thú tương ứng với Bạch Hổ Chiến Văn quấy phá.
- Chẳng lẽ là Chiến Văn Thần thú trên người đối phương có quan hệ gì với mình?
Cơ Nghiên đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
Bất quá ý nghĩ này cũng chỉ là xuất hiện trong nháy mắt, liền bị nàng phủ nhận.
- Không có khả năng. Chiến Văn của đối phương rõ ràng không phải là Hổ Thần Chiến Văn. Hổ Thần Chiến Văn trong truyền thuyết phải có hai đồng từ một đỏ một lam mới đúng, nhưng đồng tử của hắn lại tràn ngập huyết sắc.
- Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Cơ Nghiên có chút phát điên, loại cảm giác đoán đi đoán lại trong vô vọng này, làm cho nàng rất là tức giận.
- Chiến Văn của ngươi rốt cục là vì sao mà có?
Trong chiến đấu, Cơ Nghiên đột nhiên lớn tiếng hỏi.
Lâm Dịch đang công kích cao hứng, nghe được đối phương đột nhiên lại hỏi vấn đền này, không khỏi nao nao. Trong miệng cũng đáp lại:
- Nói tất cả là trời sinh, nàng không tin còn hỏi cái gì?
Trên thực tế Lâm Dịch cũng cảm giác được có chút quái dị.
Hắn tự nhiên là không biết nữ nhân này. Nhưng ở trong đầu, lại tự nhiên xuất hiện một ít cảm giác kỳ quái, giống như lưu luyến giống như áy náy, tóm lại cũng là một cảm giác rất mâu thuẫn. Không tự giác, lời nói và việc làm của Lâm Dịch cũng lộ ra một chút quỷ dị, như là theo bản năng mà trêu chọc đối phương, cảm giác như là quen biết lâu lắm rồi vậy, lúc nói chuyện cũng không cảm thấy câu nệ chút nào.
Bất quá thần kinh Lâm Dịch cũng rất chắc chắn, cũng chỉ là mơ hồ cảm giác thấy có chút ít kỳ quái mà thôi, cũng không có miệt mài theo đuổi.
Nghe được câu trả lời của Lâm Dịch, Cơ Nghiên bên kia càng là tức đến phát điên.
- Nói hươu nói vượn, ngoại trừ Thần chi Chiến Văn, chưa bao giờ nghe nói có Chiến Văn gì là trời sinh cả?
Trong lòng Cơ Nghiên nghĩ nhất định là đối phương đang lừa gạt nàng.
Dù sao, theo như đồn đãi thì Hổ Thần Chiến Văn phải có một cặp âm dương đồng tử, nhưng hai con mắt đối phương lại toàn là huyết sắc, rất khác so với Hổ Thần Chiến Văn. Nếu như không phải là Thần Chiến Văn, lại là Chiến Văn loại hổ, tự nhiên là không thể có những Thần Chiến Văn khác rồi. Vậy thì ngoại trừ là hắn đang gạt nàng, còn có thể khác sao?
- Tên đáng chết?
Trong cơn giận dữ, động tác của Cơ Nghiên cũng ngày càng mạnh bạo.
Từng quỹ tích Thiên đạo dưới diễn biến của Cơ Nghiên, hóa thành từng đợt công kích vô cùng cuồng bạo, thẳng tới Lâm Dịch. Nàng bỗng nhiên gia tăng thêm tốc độ, làm cho Lâm Dịch lập tức cảm thấy áp lực bạo tăng.
Hai con ngươi Lâm Dịch lập lòe một tia hưng phấn:
- Tới tốt lắm.
Đồng thời, tốc độ của Lâm Dịch cũng bỗng nhiên tăng thêm. Nguồn truyện:
Đương nhiên, Phòng Ngự hoàn này cũng rất đắt đỏ, cần một viên Linh Tinh.
Giá cả tuy có chút đắt, nhưng người mua vẫn rất nhiều. Chỉ khi có được vật này, cường giả Luyện Cách kỳ mới có thể chứng kiến cuộc chiến của cường giả Ngưng Thần kỳ. Nếu không, Luyện Cách kỳ tới gần 100 km trong vòng chiến của cường giả Ngưng Thần kỳ, kết cục chỉ có một, đó là chết.
- Là một trong Phần Thiên Lục Vương, Thư Hổ Vương Cơ Nghiên.
Có người nhận ra Cơ Nghiên, hưng phấn hô lên.
- Cơ Nghiên đại nhân, vậy vị đại nhân kia là ai?
Có người tò mò hỏi.
- Không biết, bất quá vị đại nhân này cũng rất mạnh...Cơ Nghiên đại nhân, không phải là người mà cường giả Ngưng Thần kỳ bình thường có thể chống lại.
- Đó chính là lực lượng của cường giả Ngưng Thần kỳ sao? Trong tinh không lại còn có thể chế tạo thanh thế lớn như thế? Thiên đạo đúng thật là cường đại.
- Thiên đạo.
Từng thanh âm hoặc thán phục hoặc sợ hãi vang lên, cũng có người hâm mộ, hưng phấn...tất cả đều được truyền ra từ đám cường giả Luyện Cách kỳ vây xem.
Chỉ có ở thời điểm quan sát trận chiến của những cường giả Ngưng Thần kỳ, những vị Luyện Cách kỳ này mới có thể giao lưu với nhau. Ví von này có lẽ có chút quá, nhưng trên thực tế chính là như thế. Loại tình hình này, giống như có hai vị lão sư đang lúc giảng bài, mà những vị cường giả Luyện Cách kỳ này chính là đệ tử.
Lúc bình thường, bọn người này đều tránh né lẫn nhau, hoặc là tính toán lẫn nhau, nhưng khi ở thời điểm quan sát trận chiến giữa những người cường giả Ngưng Thần kỳ, những người này sẽ rất có ăn ý mà tạm thời vứt bỏ địch ý giữa lẫn nhau.
Thời gian dần dần trôi qua, bọn người kia nguyên một đám đều chăm chú nhìn chằm chằm vào từng cử động của Lâm Dịch và Cơ Nghiên, sợ bỏ sót mất một hình ảnh gì trong đó.
Trong khi giao chiến, Lâm Dịch và Cơ Nghiên tự nhiên là phát hiện ra những người kia. Bất quá hai người đều không có công phu để ý tới, chiến đấu vẫn diễn ra gay cấn như cũ.
Trải qua thời gian giao chiến dài như vậy, Lâm Dịch ngày càng quen thuộc với Đạo của mình. Giơ tay nhấc chân đều là tự nhiên hình thành, mang theo uy năng vô cùng lớn. Chống lại sự cuồng bạo từ uy năng của đối phương, đồng thời âm thầm kinh hãi trước sự mạnh mẽ của nàng này.
- Cô nàng này nhìn qua dễ thương quá chừng, nhưng sao Thiên đạo của cô nàng này cuồng bạo như thế?
Lâm Dịch có chút im lặng nghĩ.
Đây là một loại cảm giác kỳ diệu, lẽ ra trong cuộc chiến này, phân thần hay những chuyện tương tự...không thể nghi ngờ là một loại cách làm tự tìm chết. Nhưng trách thì trách, tinh thần Lâm Dịch tựa hồ như hoàn toàn thoát khỏi trạng thái bình thường ở thời điểm này. Suy nghĩ của Lâm Dịch giống như đám người thứ ba đang quan sát trận chiến này, mà tất cả hành vi chiến đấu của hắn đều tự động hoàn thành.
Nói là hắn khống chế, thực sự là không thích hợp. Bởi vì hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, tất cả di chuyển đều được hoàn thành không cần suy nghĩ. Nhưng nói mình không khống chế, lại là cực kỳ quỷ dị. Không tự chủ được hắn chỉ có dùng đôi mắt để xem cuộc chiến này. Lâm Dịch cũng không rõ ràng lắm, tình huống bây giờ rốt cục là vì cái gì?
Trên thực tế, chỉ là bởi vì hắn đang dùng chính thân thể mình để lĩnh ngộ Thiên đạo, dùng chính thân thể để ghi nhớ lại quỹ tích Thiên đạo. Tất cả công thủ, hết thảy đều được hắn hoàn thành trong vô thức. Do đó mới dẫn đến tình trạng tinh thần trong nháy mắt tách biệt với thân thể này.
Trên thực tế, khi thực lực đạt tới một loại trình độ đều sẽ có loại cảm giác này. Nói thí dụ như, Cơ Nghiên ở trước mặt hắn.
Cơ Nghiên cau đôi mày liễu lại, thân hình nhỏ nhắn nhưng khi giơ chân nhấc chân đều mang theo uy năng cường bạo không gì sánh kịp. Cùng thân hình tiểu kiều khả ái của nàng chính là đánh tám cây gậy tre cũng đánh không đến. Lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị.
Nàng cũng không biết mình hiện giờ thế này là thế nào. Tổng cứ có cảm giác tên Lâm Dịch ở phía đối diện có một cảm giác rất quen thuộc. Nhưng nàng có thể khẳng định là từ khi hiểu biết đến giờ, đây mới là lần đầu tiên nàng gặp hắn, cảm giác quen thuộc này ở đâu ra?
Nhưng mà loại cảm giác quen thuộc quỷ dị này nhưng là cứ như là thật vậy. Cảm giác này rất kỳ quái, tựa hồ hư cảm hận, lại như hoài niệm. Giống như...tóm lại, tâm tình kỳ quái này làm cho nàng ở thời điểm gặp Lâm Dịch, không cách nào khống chế được tâm tình của mình. Tuy rằng sớm biết tính tình nóng nảy của mình rất dễ gây ra xung đột, nhưng loại chuyện như ngày hôm nay, vẫn là lần đầu nàng gặp phải.
- Chẳng lẽ là bởi vì Chiến Văn trên người hắn?
Nhìn bộ lông hắc bạch giao thoa của đối phương, Cơ Nghiên đột nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy.
Chiến Văn chính là tinh huyết của Thần thú luyện chế mà thành. Sau khi đi vào trong cơ thể con người, tinh huyết của nó ngoại trừ mang theo lực lượng mạnh mẽ, còn bí mật mang theo một ít ý thức của Thần thú. Tựa như lúc bắt đầu Lâm Dịch yêu dị bạo ngược, đúng là do tiềm thức của Thần thú tương ứng với Bạch Hổ Chiến Văn quấy phá.
- Chẳng lẽ là Chiến Văn Thần thú trên người đối phương có quan hệ gì với mình?
Cơ Nghiên đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
Bất quá ý nghĩ này cũng chỉ là xuất hiện trong nháy mắt, liền bị nàng phủ nhận.
- Không có khả năng. Chiến Văn của đối phương rõ ràng không phải là Hổ Thần Chiến Văn. Hổ Thần Chiến Văn trong truyền thuyết phải có hai đồng từ một đỏ một lam mới đúng, nhưng đồng tử của hắn lại tràn ngập huyết sắc.
- Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Cơ Nghiên có chút phát điên, loại cảm giác đoán đi đoán lại trong vô vọng này, làm cho nàng rất là tức giận.
- Chiến Văn của ngươi rốt cục là vì sao mà có?
Trong chiến đấu, Cơ Nghiên đột nhiên lớn tiếng hỏi.
Lâm Dịch đang công kích cao hứng, nghe được đối phương đột nhiên lại hỏi vấn đền này, không khỏi nao nao. Trong miệng cũng đáp lại:
- Nói tất cả là trời sinh, nàng không tin còn hỏi cái gì?
Trên thực tế Lâm Dịch cũng cảm giác được có chút quái dị.
Hắn tự nhiên là không biết nữ nhân này. Nhưng ở trong đầu, lại tự nhiên xuất hiện một ít cảm giác kỳ quái, giống như lưu luyến giống như áy náy, tóm lại cũng là một cảm giác rất mâu thuẫn. Không tự giác, lời nói và việc làm của Lâm Dịch cũng lộ ra một chút quỷ dị, như là theo bản năng mà trêu chọc đối phương, cảm giác như là quen biết lâu lắm rồi vậy, lúc nói chuyện cũng không cảm thấy câu nệ chút nào.
Bất quá thần kinh Lâm Dịch cũng rất chắc chắn, cũng chỉ là mơ hồ cảm giác thấy có chút ít kỳ quái mà thôi, cũng không có miệt mài theo đuổi.
Nghe được câu trả lời của Lâm Dịch, Cơ Nghiên bên kia càng là tức đến phát điên.
- Nói hươu nói vượn, ngoại trừ Thần chi Chiến Văn, chưa bao giờ nghe nói có Chiến Văn gì là trời sinh cả?
Trong lòng Cơ Nghiên nghĩ nhất định là đối phương đang lừa gạt nàng.
Dù sao, theo như đồn đãi thì Hổ Thần Chiến Văn phải có một cặp âm dương đồng tử, nhưng hai con mắt đối phương lại toàn là huyết sắc, rất khác so với Hổ Thần Chiến Văn. Nếu như không phải là Thần Chiến Văn, lại là Chiến Văn loại hổ, tự nhiên là không thể có những Thần Chiến Văn khác rồi. Vậy thì ngoại trừ là hắn đang gạt nàng, còn có thể khác sao?
- Tên đáng chết?
Trong cơn giận dữ, động tác của Cơ Nghiên cũng ngày càng mạnh bạo.
Từng quỹ tích Thiên đạo dưới diễn biến của Cơ Nghiên, hóa thành từng đợt công kích vô cùng cuồng bạo, thẳng tới Lâm Dịch. Nàng bỗng nhiên gia tăng thêm tốc độ, làm cho Lâm Dịch lập tức cảm thấy áp lực bạo tăng.
Hai con ngươi Lâm Dịch lập lòe một tia hưng phấn:
- Tới tốt lắm.
Đồng thời, tốc độ của Lâm Dịch cũng bỗng nhiên tăng thêm. Nguồn truyện:
/714
|