Chung Cực Truyền Thừa

Chương 640: Lâm Phỉ thành thần

/714


Không thể vào "Hổ thần cư.

đám người Lạc Kỳ lại không có ở đây để nói chuyện, nếu cứ chờ đợi như vậy thì quá mức buồn chán, Lâm Dịch đứng lên định đi dạo xung quanh một chút.

Phiêu Miễu vân cung chính là tổng bộ của Phiêu Miễu Thiên. Phong cách kiến trúc hùng vĩ, mỹ lệ bên ngoài của nó làm cho Lâm Dịch rất tán thưởng. Lần trước vội vàng mà đến làm cho hắn chưa thể nhìn được kỹ, lần này ít nhất còn phải đợi thêm vài ngày nữa, Lâm Dịch dự định đi dạo xung quanh, thăm quan phong cảnh một chút.

Mỗi một tòa kiến trúc ở đây đều có phong cách khác nhau nhưng tổng thể cả Phiêu Miễu vân cung lại vô cùng hài hòa, hiển nhiên đã được nhân vật cấp đại sư cẩn thận tỉ mỉ nghiên cứu thiết kế. Lâm Dịch đi dạo khắp nơi, nhìn trái nhìn phải, lộ ra vẻ nhàn nhã.
Không biết đã bao lâu rồi không nhàn nhã như vậy? Lâm Dịch nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng cười khổ lắc đầu...Dường như từ khi rời khỏi trấn Hi Mạn, Lâm Dịch lúc nào cũng lâm vào hoàn cảnh khẩn trương hay sao? Loại cảm giác thảnh thơi này hình như đã bị hắn sớm quên lãng từ lâu.

Điều này làm cho Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc...Con người ta tu hành đến cuối cùng là vì cái gì? Mỗi lần đều phải cố gắng vượt qua người khác, rồi lại phải lâm vào trong tình thế khẩn trương?

Vấn đề này làm cho trong mắt Lâm Dịch hiện lên một tia mê man, nhưng ngay lập tức đã bị hắn lắc đầu xua tan.

- Chỉ là để chính mình có đủ khả năng bảo vệ một thứ gì đó mà thôi...không hơn.

Lâm Dịch hít một hơi, ổn định lại tâm trí.

Sự mê man này trong quá trình tu hành ngày sau bình thường sẽ hay xuất hiên, nếu như không có tâm trí kiên định, Lâm Dịch sẽ không thể đi tới đỉnh phong được.

Xua đi vấn đề có chút kỳ lạ trong đầu, Lâm Dịch lại tiếp tục thảnh thơi đứng lên, đi dạo xung quanh Phiêu Miễu vân cung. Mọi người xung quanh đi tới đi lui, hầu như đều có trình độ Luyện Cách kỳ, lộ ra vẻ đặc biệt nhiệt náo.

- Mọi người đã tập trung đầy đủ chưa?

Xa xa truyền tới thanh âm lớn giọng của một người, Lâm Dịch cảm thấy có chút quen tai, không khỏi hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn tới. Hắn phát hiện cách đó vài trăm thước đang tập trung một nhóm người, thanh âm lúc nãy chính là của Long Khải, trước đây đã ở chung với hắn một đoạn thời gian.

- Không biết là muốn đi làm nhiệm vụ gì?

Lâm Dịch ngạc nhiên nhìn tới.

Ngày hôm nay Long Khải mặc một thân hắc sắc nhuyễn giáp, lộ ra tư thế oai hùng, dáng vẻ phấn chấn bừng bừng. So với thời gian chật vật trước kia thì đúng là cách biệt một trời một vực. Bên cạnh hắn có hơn mười người cũng mặc nhuyễn giáp, trước mặt thì tụ tập hơn mười người y phục có vẻ hơi tùy tiện, nam nữ đều có. Long Khải hiển nhiên là đầu lĩnh của đám người này. Trong lần cướp đoạt Lộng Viêm thảo, hắn hoàn thành nhiệm vụ vô cùng xuất sắc...Tuy rằng cuối cùng Lộng Viêm thảo là do Lâm Dịch mang tới, nhưng dù sao thì công lao hoàn thành nhiệm vụ cũng được tính lên người hắn. Hắn được thăng chức từ một gã tiểu đội trưởng lên thành trung đội trưởng.

Cũng không nên xem thường mấy chức danh tiểu đội trưởng, trung đội trưởng...Phải biết rằng thành viên trong đội ngũ ở đây đều là cường giả Luyện Cách kỳ, có thể soái lĩnh tiểu đội mười người hay trung đội trăm người thì đó đều là những người có thực lực.

Long Khải lớn tiếng hô to, xung quanh vẫn không ngừng có người tụ tập đến, hơn nữa đều là một nam, một nữ song song kết bạn đồng hành. Chỉ một lát sau xung quanh đã có tới hơn một trăm người.

Long Khải kiểm tra lại nhân số, sau đó mới gật gật đầu...Lúc này số người đi ra ngoài Loạn Tinh Hải đã hoàn toàn đến đông đủ.

Trong lúc vô tình nhìn ra bên ngoài, hắn lại bắt gặp được nhãn thần của Lâm Dịch. Long Khải không khỏi nao nao, lập tức hai mắt sáng ngời, vội vã rời khỏi đoàn người.

Đã đến giờ xuất phát nhưng mọi người lại thấy Long Khải lại đột nhiên ly khai, không khỏi có chút nghi hoặc nhìn hắn. Long Khải đi nhanh tới trước người Lâm Dịch, sau đó cung kính khom người chào hỏi:

- Đại nhân!

Trên mặt Lâm Dịch lộ ra nụ cười, gật đầu, sau đó mới hỏi:

- Đang chuẩn bị xuất phát đi làm nhiệm vụ sao?

Long Khải gật đầu cười nói:

- Vâng, nhưng người này đều là phu thê trong Phiêu Miễu Thiên, thê tử đều đã mang thai. Chúng ta đang chuẩn bị đưa bọn họ tới Loạn Tinh Ngoại Hải, chờ cho đến lúc hài tử trưởng thành thì mới có thể quay lại.

Lâm Dịch nhất thời lộ ra thần sắc ngạc nhiên, nghĩ tới việc ở trong các thành thị của Loạn Tinh Ngoại Hải quả thật cũng có không ít người chưa đạt đến Hư Thần Cảnh, không khỏi ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ tất cả mọi người ở Loạn Tinh Ngoại Hải đều là nữ tử bên trong Loạn Tinh Hải đi ra sao?

Long Khải mỉm cười gật đầu nói:

- Đại bộ phận đều là như vậy, còn có một ít nữ nhân hoặc là thân nhân của cường giả Hư Thần Cảnh.

Lúc này Lâm Dịch mới kinh ngạc chuyển ánh mắt về phía nhóm người cả trai lẫn gái kia, không khỏi lộ ra một tia mỉm cười...Nội hải của Loạn Tinh Hải vô cùng hỗn loạn, mặc dù bên trong Phiêu Miễu Vân Cung cũng cực kỳ nguy hiểm, còn có khi bị đối phương chém giết tới cửa. Mà Loạn Tinh Ngoại Hải thì lại cực kỳ an toàn...Chí ít tại các thành thị của Loạn Tinh Ngoại Hải cũng không cho phép có hành vi chém giết, chỉ cần không ra khỏi thành thì sẽ bảo đảm được tính mạng.

Mệnh lệnh của cường giả Thần cấp, bất kỳ kẻ nào cũng không dám vi phạm.

- Thì ra là thế, được rồi, ngươi đi làm nhiệm vụ đi

Lâm Dịch gật đầu, vừa cười vừa nói.

Long Khải lúc này mới gật đầu, sau đó khom người nói:

- Đại nhân, chuyện lúc trước ta phải cảm tạ người một lần nữa.

Lâm Dịch không thèm để ý, phất phất tay, ý bảo đối phương nhanh chóng đi đi.

Long Khải liếc mắt nhìn Lâm Dịch, xoay người gia nhập vào trong đội ngũ, nói:

- Xuất phát.

Long Khải ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều bay lên trời, hướng về cửa ra bay tới!

Bên trong Loạn Tinh Hải cũng không bình yên, nếu để các nhóm phu thê tự rời đi rất có thể sẽ đụng độ phải đạo tặc. Vì vậy mới phải tập hợp các các cặp phu thê có thai lại với nhau, sau đó tổ chức ly khai tập thể...Ngoại trừ các thế lực lớn khác, còn không thì đạo tặc ngay cả tới gần cũng không dám, nói gì tới chuyện chém giết.

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn đám người kia đang ly khai, sau đó mỉm cười lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước.

Ở trên không trung, Long Khải vẫn nhìn Lâm Dịch như cũ.

- Đại nhân, hắn là ai vậy?

Một người bên cạnh Long Khải hiếu kỳ hỏi. Long Khải xưng hô với Lâm Dịch thế nào hắn cũng đã nghe được.

Long Khải cười cười, nói nhỏ:

- Lâm Dịch.

- Lâm Dịch đại nhân?

Người nọ ngẩn ra, lập tức nói:

- Chính là người lần trước ngươi nhắc tới, có thể đối chiến cùng với Thư Hổ Vương, một trong Lục Vương của Phần Thiên?

Long Khải gật đầu.

Người nọ nhìn bóng lưng của Lâm Dịch, không khỏi ước ao nói:

- Thật là lợi hại...

Tại Thiên giới, mọi người luôn luôn tôn sùng cường giả, Lục Vương Phần Thiên được đại bộ phận mọi người nói đến, đều là tồn tại như cường giả tối đỉnh phong. Như vậy mọi người đối với Lâm Dịch sản sinh sự sùng bái cũng không có gì là lạ.

Lâm Dịch vẫn tiếp tục thảnh thơi đi dạo...Loại cảm giác thưởng thức phong cảnh ưu mỹ, không cần có mục tiêu này phi thường không tồi, khiến cho thần kinh Lâm Dịch vốn lúc nào cũng căng thẳng được thư giãn rất nhiều.

- Oanh...!

Một thanh âm nặng nề vang lên làm cho Lâm Dịch đang trong tâm sự tỉnh lại. Hắn không khỏi hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn về phương hướng phát ra thanh âm. Một trận năng lượng ba động truyền đến từ phía đó.

Hiếu kỳ đi tới đó, một lát sau một người trong quang tráo hiện lên trong tầm mắt Lâm Dịch.

Nhìn qua hiểu ra ở đây đang có chiến đấu, trong phạm vi một dặm vuông đang có hai đạo nhân ảnh đan xen lại với nhau, lấy mắt thường khó thể phân biệt được tốc độ của bọn họ. Hiển nhiên là họ đang giao thủ, mà ở bên ngoài quang tráo có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm chằm trận đấu, hoặc là bộ dáng có chút suy nghĩ, có một số người thậm chí nhìn một lúc rồi lập tức xếp bằng tu luyện ngay tại đó.

Lâm Dịch liếc mắt nhìn, quang tráo này hẳn là do cường giả Thần cấp ra tay, cực kỳ kiên cố. Sợ rằng cho dù cường giả Ngưng Thần Kỳ muốn phá vỡ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Ánh mắt đi qua quang tráo, hắn thấy được bên trong đang có hai người giao thủ với nhau.

Hai người đều đạt đến trình độ Luyện Cách kỳ, hơn nữa lại chưa cảm ngộ được Thiên đạo, bọn họ thuần túy sử dụng năng lượng và chiêu thức để giao thủ với nhau. Hai người cứ đánh theo kiểu ngươi tới, ta đi, không hề nóng vội, thỉnh thoảng từ bên ngoài quang tráo còn truyền tới thanh âm ủng hổ của người đang xem cuộc chiến.

- Tần lão đại và Mộc lão đại phát ra năng lượng thật là tinh thuần, có người nói họ chỉ cần hoàn thành thêm một nhiệm vụ nữa là có thể lên làm đại đội trưởng rồi...Trở thành đại đội trưởng bình thường sẽ được tiếp xúc với các đại nhân, chỉ cần được các đại nhân chỉ điểm một chút thì con đường trở thành cường giả Ngưng Thần kỳ rộng mở rồi!

- Thực sự ao ước được như bọn họ...Ta hiện tại ngay cả tiểu đội trưởng cũng còn không tới, trở thành đại đội trưởng...Hắc, cũng không biết phải chờ tới năm tháng nào nữa.

- Ahh...Người ta có thiên tư tốt, có mơ ước cũng không có cách nào đạt được. Chúng ta chỉ có thể lấy cần cù bù khiếm khuyết thôi.

- Đúng vậy...Không nói đến chuyện này nữa, các ngươi xem Mộc lão đại và Tần lão đại luận bàn thì ai sẽ thắng?

- Ahh...Đúng vậy, hai người đều là Luyện Cách kỳ. Tần lão đại có hư thần khí "Tật Phong trường mâu.

Mộc lão đại cũng có hư thần khí "Huyền Mộc trượng.

Thắng bại hẳn là rất khó phân định.

- Ừ, có lẽ vậy...

Nghe được thanh âm của mọi người đang xem cuộc chiến, Lâm Dịch cũng lắc đầu cười cười, ánh mắt nhìn vào trong vòng quang tráo...Loại trình độ chiến đấu này đối với hắn mà nói đã không có chút ý nghĩa nào. Tần lão đại kia có vẻ là người tu luyện phong hệ, Tật Phong trường mâu cũng là hư thần khí phong thuộc tính. Mà Mộc lão đại kia thuộc tính tu luyện cũng là mộc, Huyền Mộc trượng cũng là hư thần khí mộc thuộc tính. Lấy tốc độ của Tần lão đại, lại được phụ trợ thêm của hư thần khí, chỉ cần phát huy hết tốc độ thì Mộc lão đại căn bản không có chút hy vọng thắng lợi nào. Nhìn cục diện hiện tại, có lẽ chỉ vài chiêu nữa là Mộc lão đại sẽ bị thua!

Quả nhiên khi hai người tới chiêu thứ chín, Mộc lão đại dưới tốc độ siêu nhanh của Tần lão đại, lộ ra kẽ hở nhỏ trên trán. Tần lão đại nắm lấy thời cơ, trường mâu đâm ra. Mộc lão đại sắc mặt kịch biến, cuối cùng cũng bị trúng chiêu, bại trận thổ huyết rơi xuống mặt đất.

Lâm Dịch lắc đầu cười cười lần thứ hai, sau đó xoay người định rời khỏi nơi này.

Nhưng đúng lúc này đột nhiên tâm thần hắn cảm thấy hơi chấn động, trong mắt nhất thời lộ ra một tia kinh hãi!

Một cỗ uy áp khổng lồ như có như không đột nhiên từ Hổ thần cư bên trong ý thức hải của Lâm Dịch truyền ra mơ hồ. Xung quanh đột nhiên kịch liệt phát ra run rẩy.

- Ba...!

Chỗ kết giới phía trên đỉnh đầu hắn không biết đã duy trì bao nhiêu năm, đột nhiên truyền ra tiếng vang răng rắc! Mọi người sắc mặt kịch biến ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài...Chỉ thấy nước biển bên ngoài trong nháy mắt trở nên hung hãn, cuộn trào lên, tạo ra áp lực lớn vô cùng. Nước biển không ngừng điên cuồng đánh lên tầng kết giới mỏng manh, giống như nếu không đánh vỡ sẽ không bỏ qua. Mà tầng kết giới kia đã bắt đầu xuất hiện một vài vết nứt, lúc nào cũng có khả năng bị vỡ nát!

- Đây là...

Có người kinh hãi hô to:

- Đây là kết giới do cường giả Thần cấp thi triển ra, không thể nào...

Không đợi hắn tiếp tục nói xong, một luồng uy áp khổng lồ không gì sánh được, trong nháy mắt bạo phát ra! Chỉ một thoáng sau tưởng chừng như bao phủ hoàn toàn lấy Phiêu Miễu Vân Cung ở bên trong!

Uy áp này xuất hiện quá mức đột ngột, tốc độ đến quá nhanh làm cho mọi người không có chút phản ứng nào. Tất cả mọi người đều có cảm giác giống như ngực mình bị một khối cự thạch nặng hàng ngàn cân mạnh mẽ chặn lại!

Phốc xuy...

Tiên huyết phun ra, sắc mặt kịch biến, không dám ngẩng đầu nhìn tới.

Trong hai mắt Lâm Dịch hiện ra thần sắc kinh hãi, đột nhiên nhớ tới tại "Loạn Tinh ngoại thành" đã từng cảm thụ được một tia uy áp của cường giả Thần cấp. Tâm thần nhất thời kịch chấn! Cũng không biết trong phạm vi này có phải có cường giả Thần cấp nào đó đang chĩa mũi nhọn vào mình hay không. Thân hình hắn lóe lên, biến mất vô tung vô ảnh!

- Hưu...!

Ngay khi thân hình Lâm Dịch vừa biến mất, liên tục có ba tiếng xé gió đột nhiên xuất hiện. Chính là ba người Lạc Kỳ, Việt Nhược và Lưu Phong.

Chỉ thấy ba người trực tiếp bay tới chỗ sát biên giới của kết giới, lấy ra một khối tinh thể màu vàng từ trong lòng. Ba khối tinh thể tạo thành một tam giác trận, tự mình bộc phát ra cảm ngộ thiên đạo, nhất thời làm cho nước biển bên ngoài càng thêm điên cuồng, cuồn cuộn nổi lên.

Ba đạo kim sắc quang trụ từ khối tinh thể màu vàng trong tay ba người cũng oanh kích ra, rót vào trong kết giới. Mặc dù vậy nhưng cũng chỉ có thể làm chậm lại quá trình kết giới bị nghiền nát! Lần đầu tiên mọi người thấy nước biển nổi giận, điên cuồng công kích như vậy...Cho dù kết giới của cường giả Thần cấp cũng không chịu được, mọi người đều lộ vẻ lực bất tòng tâm!

Tất cả mọi người đều trở nên ngơ ngẩn, căn bản không hề có bất kỳ phản ứng nào, chỉ có thể kinh ngạc đứng nhìn ba người trên đỉnh đầu chống đỡ...Bọn họ thực sự không biết nên làm gì bây giờ.

- Không tốt, uy áp quá lớn, không thể giữ được lâu nữa!

Lạc Kỳ vừa lo lắng nói dứt lời thì lại một tiếng "Ba...

rất nhỏ vang lên.

Sắc mặt Lưu Phong lộ vẻ nghiêm túc không gì sánh được, hai mắt đảo qua vết nứt, nhướng mày, lập tức gào to nói:

- Mọi người nghe lệnh! Toàn lực rót hết năng lượng của mình vào trong kết giới!

Thanh âm gào to của Lưu Phong vang khắp Phiêu Miễu Vân Cung. Nghe được lời hắn nói, mọi người mới phục hồi lại tinh thần, nhất thời đủ loại năng lượng ầm ầm bạo phát ra hướng về phía kết giới phóng đến.

Thanh âm phát ra rất lớn giống như kim loại ma sát với nhau vang lên, quanh quẩn xung quanh Phiêu Miễu Vân Cung.

Chỉ cần là người của Phiêu Miễu Vân Cung, tất cả đều liều mạng bắt đầu rót năng lượng của mình vào trong kết giới. Lúc này kết giới mới có thể miễn cưỡng chống lại được uy áp cuồng bạo không gì sánh được kia. Luồng uy áp kia cũng đột nhiên tăng cao chống đối lại.

Cùng lúc đó, tại địa phương khác trong Loạn Tinh Hải mà mọi người vẫn thường lui tới, bầu trời hôi sắc đột nhiên chuyển sang màu đen như mực, sau đó bầu trời giống như từ không trung sụp đổ, đè ép xuống dưới. Cùng lúc với mây đen kéo đến trên bầu trời, một cỗ uy năng khổng lồ không gì sánh được đè ép lên mọi người bên dưới.

Vô Thượng thành, Phiêu Miễu thành, Loạn Tinh thành, Tinh Vân thành cùng với Phần Thiên thành, năm tòa thành thị lớn cùng có kết giới của cường giả Thần cấp, hầu như đồng thời đều bộc phát ra quang mang trước nay chưa từng có! Mọi người kinh hãi không gì sánh được, ngẩng đầu nhìn mây đen nồng đậm cuồn cuộn không ngừng trên đầu. Họ chỉ cảm thấy một cỗ uy năng như coi thường thiên hạ phát tán ra từ trên không trung. Trong lòng mọi người đều có cảm giác nghi hoặc, không biết có chuyện gì đã xảy ra.

Phong vân biến sắc, mây đen cuồn cuộn một hồi. Ngay sau đó đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng sấm "Ù ù.

sấm sét nổ ra, uy áp không ngừng, khiến cho da đầu mọi người đều trở nên tê dại, kinh khủng vạn phần.

Trong Phần Thiên, sắc mặt Mâu Quân nhăn nhúm lại, ngẩng đầu nhìn mây đen cuồn cuộn không ngừng...Tuy rằng uy áp nơi đây không thể so được với chỗ Phiêu Miễu Thiên nhưng kết giới do Đốt Viêm đại nhân kiến tạo cũng kịch liệt run lên không ngừng.

Vẻ mặt Mâu Quân xanh mét lẹt, bầu trời phương xa trông giống như một con Hắc Long đang gào thét, chỗ đó chính là Phiêu Miễu Thiên!

- Chính là thần cách...là ai?

Hai môi Mâu Quân cắn chặt, bàn tay đã nắm chặt lại từ lâu cũng hơi run run.

Từ trước đến giờ Vương Úc luôn biểu hiện cực kỳ trấn định, nhưng lần này cũng phải lộ ra thần sắc cẩn thận, ánh mắt của hắn cũng đang chăm chú nhìn về phía Phiêu Miễu Thiên...Bình thường hắn vẫn hay tiếp xúc cùng cường giả Thần cấp, vì vậy hắn vô cùng rõ ràng loại tình huống hiện tại này do cái gì dẫn phát ra

- Thần cách! Có người đang ngưng tụ thần cách!

Cả Thiên giới, cường giả Thần cấp chẳng qua chỉ có mấy trăm người mà thôi. Không biết đã trải qua bao nhiêu năm như vậy mà cũng chỉ xuất hiện vài trăm cường giả Thần cấp...Có thể tưởng tượng được cường giả Thần cấp thưa thớt đến mức nào. Một người lúc ngưng tụ thành công được thần cách, trở thành cường giả Thần cấp, sẽ giống như lễ hội của cả Thiên giới, nhưng đồng thời cũng là một hồi bầu trời phong vân biến sắc.

Vương Úc thậm chí còn có thể chắc chắn...Không chỉ ở Loạn Tinh Hải mà cả mấy thiên giới khác cũng xảy ra loại hiện tượng giống như vậy!

- Chẳng lẽ là Lưu Phong?

Những người hiểu rõ nguyên nhân bầu trời phong vân biến sắc lần này đều âm thầm suy đoán.

Đương nhiên, trong đó bao gồm cả Vô Thượng Thiên!

Tính cách Linh Nhiên vốn trầm tĩnh, giờ đây cũng biến mất vô ảnh vô tung, sắc mặt hắn cũng giống như Mâu Quân, hắng giọng, lạnh lùng nhìn lên bầu trời Phiêu Miễu Vân Cung...Đều là một trong ba tối cường giả gần Thần cấp nhất, Linh Nhiên và Mâu Quân cũng như nhau, không hề mong muốn trong ba người sẽ có người ngưng tụ thần cách trước mình. Tuy rằng đây chỉ là suy đoán nhưng hầu như có thể khẳng định...Phiêu Miễu Thiên có người đang ngưng tụ thần cách. Nếu nói như vậy thì không thể nghi ngờ đó chính là Lưu Phong, người mạnh nhất trong ba người.

Linh Nhiên cắn chặt răng, chăm chú nhìn bầu trời, một tia máu tươi từ bên môi tràn ra ngoài mép hắn. Bạn đang đọc truyện tại

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status