Chung Cực Truyền Thừa

Chương 713: Thức tỉnh hoàn toàn! Đại chiến sắp bộc phát!

/714


Tầm đó, một đạo quang mang kim sắc sắc bén như một lưỡi đao, đột nhiên phóng ra! Sau đó, nương theo từng tiếng 'ken két' rất nhỏ, phảng phất như hồ điệp muốn phá kén mà ra, một đạo, hai đạo, ba đạo, bốn đạo...trăm đạo, ngàn đạo lưỡi đao kim sắc bỗng nhiên từ đó bạo phát ra! Lập tức, Linh hồn kim châu, biến thành một quang thể tựa như là mặt trời vậy!

- Thần cách? Thực, thật sự ngưng tụ ra thần cách rồi sao?

Lâm Dịch không biết rõ tâm trạng mình hiện giờ là như thế nào, hắn chỉ biết là mình ù ù cạc cạc tiến vào trong một cảnh giới kỳ diệu, sau đó liền ù ù cạc cạc lần nữa suy diễn Thiên đạo của mình...sau đó, một cổ lực lượng cường đại đến cực điểm đột nhiên tràn vào trong người mình khiến cho ý thức hải của mình thiếu chút nữa đã tan vỡ, nhưng mà đột nhiên lại có thêm hai cổ lực lượng không chút nào thua kém, trợ giúp hắn ổn định ý thức hải...Sau đó một cổ năng lượng màu xám mạc danh kỳ diệu tràn vào những Thiên đạo còn chưa được tinh luyện hết kia, sau đó chỉ thấy những Thiên đạo còn chưa tinh luyện hết kia, trong nháy mắt toàn bộ tràn vào trong Linh hồn kim châu. Sau đó...thì ngưng tụ thần cách rồi.

- Thần cách, đều là dễ dàng ngưng tụ như vậy sao?

Lúc Lâm Dịch còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên, Lâm Dịch cảm giác được hai cổ lực lượng tuyệt đối không phải là lực lượng của hắn, đột nhiên bừng lên từ một chỗ bí mật, mục tiêu rõ ràng là trực chỉ thần cách?

Lâm Dịch cả kinh, theo bản năng muốn đi ngăn cản. Nhưng mà lập tức hắn liền phát hiện, thần cách kia...rõ ràng là không chịu sự khống chế của hắn?!

Vì vậy, trong ánh mắt khiếp sợ và xao động của Lâm Dịch...hai đạo năng lượng kia như rắn trườn quấn lên thần cách.

Bọn hắn phảng phất như đang điên cuồng hấp thu lực lượng trên thần cách...thời gian dần trôi qua, Lâm Dịch mơ hồ rõ ràng cảm thấy ảo ảnh của một đầu tiểu lão hổ, cùng một đầu tiểu hắc long?

- Cái này...đây là...

Lâm Dịch đã hoàn toàn chấn kinh không cách nào nói nữa...tiểu lão hổ cùng tiểu hắc long đang điên cuồng hấp thu năng lượng kim mang trên thần cách, càng lúc càng mạnh hơn...

Mà thế giới bên ngoài ý thức hải của Lâm Dịch hiện giờ, toàn bộ Thiên giới...chú ý, là cả Thiên giới, kể cả đông, đông nam, nam, tây nam, tây, tây bắc, bắc, đông bắc bát đại Thiên này cùng với Bạo Loạn Tinh Hải...toàn bộ Thiên giới, đều đột nhiên nổi lên tầng tầng mây đen! Từng đạo sấm sét điên cuồng đánh ra.

Vô luận là ở Thiên nào, bất kể là có thực lực gì...tất cả mọi người đều nhìn lên không trung, ánh mắt lộ ra sự khiếp sợ!

- Đây là...thiên địa dị biến?

- Chẳng lẽ lại có người thành Thần?

- Nếu như nhớ không lầm, hình như mười mấy năm trước cũng có người thành thần thì phải?

- $##@%, quá may mắn...

Hoặc khiếp sợ, hoặc ghen ghét, hoặc hâm mộ, các loại thanh âm này vang lên trên các góc nhỏ của Thiên giới. Đây là mục tiêu của tất cả mọi người trên Thiên giới - tình cảnh lúc ngưng tụ thần cách, có ai mà không biết chứ?

Tất cả Thần cấp của Đông Nam Thiên hội tụ trong đất, trên mặt họ đều lộ ra dáng tươi cười kích động, trong mắt lóe lên sự phấn khích, hưng phấn, chờ mong...áp lực bốn mươi chín ngày này, trong nháy mắt khi dị cảnh xuất hiện ở trên trời, đã hoàn toàn biến mất!

Bởi vì bọn họ biết rõ, cuộc chiến này, bọn hắn đã giành được thắng lợi! Mặc dù là chết...bọn hắn cũng đã thấy được hy vọng.

- Thành công, cuối cùng cũng thành công rồi!

Hân Dao thì thào nói, đầu ngón tay bưng kín miệng mình, vui đến phát khóc!

...

Trên bầu trời Huyền Đông Thiên, hầu như cùng lúc với dị cảnh xuất hiện trên bầu trời, sắc mặt Bàng Văn liền mãnh liệt biến đổi, quay đầu nhìn về phía đông!

Ngụy Nhược đã nhận ra động tác của hắn, không khỏi nghi hoặc nghiêng đầu hỏi:

- Làm sao vậy?

Ánh mắt Bàng Văn phức tạp đầy biến ảo, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Quả nhiên vẫn là thành thần!

- Thành thần?

Kể cả Ngụy Nhược trong đó mấy vị cường giả Thần cấp của Huyền Đông Thiên đều cùng một lúc quay đầu lại, nhìn về phía Bàng Văn. Chợt, quay đầu lại nhìn về phía dưới thân.

Sắc mặt Bàng Văn đắng chát, lắc đầu cười nói:

- Các ngươi đoán không sai...đúng là tên có được Hổ Thần Chiến Văn kia - có lẽ hắn đã thành thần.

- Không thể nào? Lần trước lúc ngươi đi qua, hắn còn không phải mới chỉ một Ngưng Thần kỳ thôi sao? Mặc dù bởi vì ngươi đại chiến một hồi với Chu Vân làm cho hắn có cảm ngộ, nhưng không thể ngưng tụ thần cách nhanh đến vậy được...quá trình ngưng tụ thần cách của ta năm đó, hao phí hơn một trăm năm đó!

Ngụy Nhược có chút không dám tin nói.

- Đây cũng là điều mà ta cảm thấy khó hiểu nhất...

Bàng Văn cười khổ nói:

- Bất quá hắn với tư cách là người có được Hổ Thần Chiến Văn, nâng cao tốc độ ngưng tụ thần cách, cũng không có gì quá ngạc nhiên...

Con mắt Ngụy Nhược hơi trừng, ngữ khí mang theo chút ghen ghét cùng hâm mộ:

- Thật là một tiểu tử may mắn.

- May mắn?

Một nữ tử Thần cấp ở bên cạnh cười lạnh:

- Hắn thật sự may mắn sao? Mặc dù có được Hổ Thần Chiến Văn, làm cho thời gian ngưng tụ thần cách của hắn nhanh hơn vô số lần, vậy thì như thế nào? Đại nhân lập tức liền thức tỉnh, đợi đến khi đại nhân tỉnh lại, chúng ta sẽ dùng tốc độ như chẻ che tiến thẳng vào Đông Nam Thiên, Tây Bắc Thiên thậm chí là Bắc Phương Thiên, mấy tên gia hỏa không biết phân biệt thời thế...Vận may của hắn, chỉ sợ là còn không kịp hưởng thụ lực lượng cường đại vốn có sau khi thành thần, đã bị đại nhân oanh nát thần hồn a?...Loại vận may này, ta thật sự không thấy có gì phải hâm mộ đấy.

Ngụy Nhược tức cười, lắc lắc đầu...không tệ, loại vận may này, thật đúng là không thể hâm mộ...còn chưa kịp hưởng thụ lực lượng cường đại sau khi thành thần đã bị thần hồn câu diệt, chẳng thành thật làm một cường giả Ngưng Thần kỳ, sau đó mấy trăm năm ngưng tụ ra thần cách còn tốt hơn.

- Chẳng lẽ các ngươi không lo lắng về Bạch Hổ thần sao?

Bàng Văn đỡ cái trán, bất đắc dĩ nói:

- Kẻ có được Hổ Thần Chiến Văn, chính là người nắm giữ bí mật để Bạch Hổ và Hắc Long trở về từ trong hư không đấy. Hắn thành thần, cũng rất có thể sẽ làm cho Bạch Hổ và Hắc Long trở về trong thời gian cực ngắn...chung cực thần liều mạng thì hậu quả khủng khiếp đến cỡ nào chứ? Các ngươi có biết không?

Bốn người khác đều sửng sốt một chút, đôi mi thanh tú của nữ tử thanh lệ Lam Phượng kia có chút nhăn lại, con ngươi động lòng người thoáng một phát hiện lên hàn mang:

- Mặc dù là vậy thì cũng phải có một đoạn thời gian rất lâu, mà hiện tại đại nhân đã sắp thức tỉnh rồi...đợi đến lúc Bạch Hổ thần và Hắc Long thần có đủ năng lượng thức tỉnh thì tên kia sớm đã bị bóp nát thần cách rồi.

Bàng Văn có chút sửng sốt, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, một tiếng long ngâm to rõ, bỗng nhiên cắt đứt lời nói của hắn. Ngay sau đó, một cổ uy áp cường đại chấn động đến linh hồn sâu trong hắn, phủ xuống!

Đất rung núi chuyển! Tuy không phải đứng trên mặt đất, cũng không phải đứng trên núi nhìn xuống, nhưng tất cả mọi người đều có một loại cảm giác như vậy!

Thân thể bọn hắn sớm đã mạnh mẽ tới trình độ không thể tưởng tượng được, không thể nào xuất hiện cảm giác máu huyết bỗng chảy ngược được, nhưng lúc này máu huyết bỗng nhiên chảy ngược lên não, da gà toàn thân bỗng nhiên nổi lên làm cho bọn họ cả người choáng váng. Trong ánh mắt sợ hãi và sùng bái, thanh long to lớn trên đầu bọn họ, đột nhiên di chuyển!

Uy áp cường đại khiến cho tất cả cường giả Thần cấp bình thường đều cao cao tại thượng này đều cung kính quỳ rạp xuống, bọn hắn căn bản là không dám ngẩng mặt nhìn Thanh Long đang biến hóa trên không trung. Bên tai nghe được những âm thanh ầm ầm như vạn mã tề phi cùng với tiếng rồng ngâm to rõ xa xưa, cũng đủ làm cho linh hồn bọn họ run rẩy!

Làm cho linh hồn của một gã cường giả thần cấp phải run rẩy? Đó là một khái niệm như thế nào?

Dấu hiệu này nếu như xuất hiện trước một gã cường giả Ngưng Thần kỳ mà nói...vị này coi như là cường giả đỉnh phong trên Thiên giới, bởi vì trong cơn chấn động kịch liệt này mà Linh hồn kim châu trực tiếp vỡ nát!

Đây là...lực lượng mạnh mẽ đến mức kinh khủng!

Đương nhiên, cổ lực lượng kinh khủng này tất nhiên không chỉ có cực hạn ở Đông Nam Thiên...trên thực tế, toàn bộ cường giả Thần cấp trên Thiên giới, cũng đã cảm nhận được cổ uy áp khiến toàn thân họ đều run lên bần bật này!

Tứ thần cùng kêu đỉnh chỉ, mà cổ khí tức như quân lâm thiên hạ này cũng lan tràn ra toàn bộ Thiên giới!

Tứ thần - đã thức tỉnh!

- Rốt cục, đã chính thức thức tỉnh rồi...

Nắm đấm của Chu Vân, trong nháy mắt xiết chặt lại. Ánh mắt nhìn thẳng lên bầu trời cao.

Hân Dao khẽ cắn chặt hàm răng, ánh mặt nhìn về phía Lâm Dịch trong gương, lóe lên sự lo lắng, mê luyến...

Vân Tinh, Huyết Hổ, Hắc Hổ...trong mắt của tất cả mọi người đều nhiều hơn một tia lo lắng. Tựa hồ toàn bộ bầu trời đều trở nên tối tăm phiền muộn trong nháy mắt...- thời gian, thứ bọn họ cần nhất hiện giờ, đã không còn nữa rồi.

Huyết Hổ xiết chặt nắm đấm, thật lâu sau đó, hít sâu một hơi, ánh mắt thản nhiên nói:

- Không thể để cho bọn họ tới nơi đây chiến đấu, nếu không toàn bộ Đông Nam Thiên sẽ trở thành một Tây Bắc Thiên thứ hai!

Đám người Vân Tinh hầu như đồng thời nhìn về phía Huyết Hổ, nghe thấy hắn chậm rãi nói:

- Chúng ta phải chuyển di...

...

- Cung nghênh đại nhân trở về!

So sánh với bầu trời một mảnh tối tăm phiền muộn như bên Đông Nam Thiên, bầu trời Huyền Đông Thiên, nhưng là một mảnh tươi sáng!

Các cường giả Thần cấp nguyên một đám khuôn mặt đều cao cao tại thượng vào lúc bình thường, hôm nay trong mắt lại mang theo sự cuồng nhiệt và kích động. Thanh âm của họ nhè nhẹ run, lại mang theo sự kích động không gì cản được.

Ảo ảnh Thanh Long trên bầu trời đã không còn nữa, thay vào đó, là thân ảnh của một nam nhân!

Thân hình của hắn cao gầy mà cân xứng, da thịt của hắn như là ngọc thạch trắng nõn như ngọc thạch sang quý nhất trên Thiên giới này, tóc dài như thác nước, tùy ý rối tung sau đầu hắn, phất phơ di chuyển theo gió. Mặc mũi của hắn tuấn mỹ mà anh tuấn, sóng mũi thật cao. Môi hơi mỏng, một đôi con ngươi rực rỡ như vì sao sáng nhất trong thiên địa, trên cái trán trơn nhẵn rộng lớn, lại chỉ có một ấn ký màu xanh biếc, để lộ ra mỹ cảm thần bí không nói nên lời.

Trên lồng ngực hắn, nổi lên một hình xăm Thanh Long! Con rồng kia hầu như bao trùm cả người hắn, thân rồng màu xanh, hoa văn tinh tế tỉ mỉ mà tự nhiên, xa xa nhìn lại, phảng phất như tùy thời đều có thể phá da mà ra, trở về với không trung!

Một cổ khí tức hoàng giả mãnh liệt đến cưc điểm, quay chung quanh người nam nhân này, phảng phất như đã trở thành một loại thực chất!

Hắn, phảng phất như đã nhất định là tồn tại bao trùm trên chúng thần! Trong con ngươi hững hờ mang theo sự kiệt ngạo và sự bá đạo bễ ngễ thiên hạ!

Hắn, đúng là một trong những chung cực thần - Thanh Long!

Thanh Long đạm mạc quét mắt nhìn chúng thần quỳ rạp trước người hắn, có chút phất tay. Chúng thần không dám chậm trễ chút nào, vội vàng đứng lên, cung kính đứng ở một bên, nhưng cũng không dám thờ mạnh chút nào. Chung cực thần, toàn thân đều bao trùm khí hoàng giả bá đạo đến cực điểm. Bọn hắn căn bản là không dám có chút bất kính nào.

Sau khi để cho chúng thần đứng lên, ánh mắt Thanh Long nhìn về một phương xa xa, trong ánh mắt chớp lên thần mang, chợt thản nhiên mở miệng:

- Đi theo ta, Đông Nam Thiên.

Tiếng nói vừa xuất ra, người đã biến mất vô tung vô ảnh!

Chúng thần không dám lãnh đạm, sau một hồi lấp lóe ngân quang, biến mất không thấy gì nữa!

...

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status