Ngày hôm sau tỉnh lại, Đạm Ngữ mới phát hiện tay mình khoát lên trước ngực Kỳ Dĩ, chân mình đặt trên đùi Kỳ Dĩ.
Tư thế ngủ không tốt thì Đạm Ngữ vẫn tự giác được, nhưng không tốt tới mức này thì đã vượt quá mong chờ của cậu rồi. Thừa dịp cải trắng đại hiệp còn chưa tỉnh, Đạm Ngữ cực kỳ chột dạ mà đem cánh tay với chân nhỏ của mình vội thu hồi lại.
Cải trắng đại hiệp ngủ thực sâu, Đạm Ngữ ngầm đánh giá trong lòng.
Đương nhiên cải trắng đại hiệp nghe được nói không chừng sẽ cảm thấy oan khuất, đầu sỏ gây tội căn bản đối với hành vi phạm tội ban đêm của mình không hề hay biết.
Đáng tiếc Kỳ Dĩ bởi chịu đựng dằn vặt lúc ngủ say của ai đó, hoàn toàn cho Đạm Ngữ lý do đầy đủ cùng với thời gian tiến hành xây dựng ảo giác.
***
Lúc Kỳ Dĩ tỉnh, Đạm Ngữ đã cực kỳ nhanh nhẹn mà làm tốt bữa sáng rồi. Cháo trắng rau cải muối, Kỳ Dĩ cũng tính không rõ mình đã bao lâu không ăn qua cháo rồi.
Kỳ Dĩ vừa ăn điểm tâm, vừa thuận tiện kích thích Đạm Ngữ: “Cậu hẳn là chuẩn bị một chiếc tạp dề.”
Đạm Ngữ cúi đầu kiểm tra quần áo của mình: “Tôi thao dơ rồi sao? Ở đâu ở đâu?”
Kỳ Dĩ lắc đầu: “Không có. Đơn thuần nghĩ thôi, như vậy không tồi.”
Đạm Ngữ hừ rồi hừ, thấp giọng chửi bới: thao, một người hai người đều bị đầu độc rồi!
***
Nhà Kỳ Dĩ không có trưởng bối ở nhà, hai người trải qua rất dễ chịu, đói bụng nấu đồ ăn, mệt nhọc nằm thẳng cẳng trên giường, hưởng điều hòa còn có thể xem TV.
Đạm Ngữ ung dung tự tại qua cả buổi sáng, buổi chiều bắt đầu ghi âm, đương nhiên là đem Kỳ Dĩ khóa bên người rồi.
Kết quả Kỳ Dĩ buổi tối vừa mở vi tính thì phát hiện hòm thư QQ có một thứ như vầy: “Kỳ 1 màn 5 by Đạm Ngữ.mp3.”
Kỳ Dĩ thông thường là không biết trực tiếp thu âm thô, nào có hậu kỳ còn quản tiến hành âm thô chứ, cái ấy không phiền chết sao! Cho dù cùng Đạm Ngữ hai người đã quen biết nhau rồi, cũng chưa thấy qua Đạm Ngữ trực tiếp gửi âm thanh này cho mình.
Dù sao phải trải qua xét duyệt của giám sát và cô nàng chuẩn bị a.
***
Kỳ Dĩ hiếu kỳ mà mở ra kịch bản xem qua, màn 5 là cái gì đây, đáng giá đơn độc một người thu một cái file âm thanh sao.
Màn 5, là một hồi H.
Kỳ Dĩ tay hơi run, mới đi click chọn hạng mục tải xuống.
“Tôi thao, hỗn đản cậu chốc rồi hẵng tải!” Đạm Ngữ mới từ phòng tắm đi ra, nhào tới trên người Kỳ Dĩ đoạt lấy con chuột.
Kỳ Dĩ né tránh giọt nước rơi xuống từ trên tóc Đạm Ngữ: “Cậu cũng gửi cho tôi rồi.”
“Bây giờ không được nghe!” Đạm Ngữ hiếm có mặt đỏ tới mang tai mà quẫn bách, thành công đoạt được con chuột xong bày ra vẻ mặt khí phách thổ phỉ cấp tốc tắt đi trang mạng tải xuống.
***
“Vậy lúc nào có thể nghe?” Kỳ Dĩ vốn là ngồi ở trên giường trong phòng ngủ lên mạng, vì vậy bây giờ cả người đã cực kỳ vặn vẹo mà mặt mũi bị Đạm Ngữ đặt ở dưới chân, đồng thời chưa phát hiện người trên thân nọ không có bất luận dự định nào đứng dậy.
“Chờ tới lúc ông đây không cùng cậu ở dưới cùng một mái nhà!” Đạm Ngữ quả quyết dùng hai tay bóp lấy cổ Kỳ Dĩ, đồng thời ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào, thẳng đến khi trên mặt đối phương rốt cục xuất hiện vẻ mặt thỏa hiệp, Đạm Ngữ mới cảm thấy mỹ mãn thu hồi
móng vuốt, ba ba hai tiếng biểu thị thi bạo kết thúc.
Kỳ Dĩ thử dịch thân thể một chút, thế nhưng một phần phân lượng trên người cũng không phải có thể tùy tiện coi thường, cuối cùng hiệu quả cân bằng chính là Kỳ Dĩ đem khuỷu tay nửa chống dậy, Đạm Ngữ ngồi trên đùi Kỳ Dĩ.
***
QQ* của Kỳ Dĩ đang kêu, Đạm Ngữ xoay người đi mở cửa sổ, một bên trong miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Đây là nghiêm phạt của ông đây với cậu!”
*QQ: mình cứ cho rằng ai cũng bít, nên ko chú thích, giờ mới nhớ ra là có thể có người chưa biết, đây là một chương trình chat online giống yahoo của chúng ta ấy.
Nếu như hoán đổi vị trí, Đạm Ngữ sẽ nói với đối phương: nghiêm phạt thằng dỗi hơi nào a! Mail kia là đồ hỗn đản nào gửi a, cũng không phải mail TMD chân dài quá tự chạy tới chứ, tôi thao!
Nhưng mà bây giờ vai còn chưa đổi, cho nên Đạm Ngữ lẽ thẳng khí hùng chuẩn bị lấy danh nghĩa nghiêm phạt Kỳ Dĩ mà mở QQ ra đi các diễn đàn gửi hình ảnh thô tục, thế nhưng QQ của Kỳ Dĩ ngoại trừ toàn bộ hệ thống tự mang biểu cảm QQ cùng với cái biểu cảm “gấu
lớn hành hung bạch nhãn lang” kia ra thì không còn cái gì khác.
***
Tôi thao! Thao! Đạm Ngữ không cam lòng, vì vậy lên trang mạng tìm kiếm tìm “hình ảnh thô tục”.
Thành quả rất chi là hài lòng, Đạm Ngữ thuận lợi mà ở các diễn đàn rải hình ảnh màu sắc rực rỡ, nhận được rất nhiều các loại phúc đáp như “Á à, Kỳ Dĩ đại nhân ngươi sao đểu thế?” “Thao lại lộ ra loại đồ bỉ ổi này! Ai đây là Kỳ Dĩ đại nhân gửi? 0 0″ “Hậu kỳ đại nhân ngươi xảy ra chuyện gì?” “Hậu kỳ ngươi rốt cục bại lộ bản chất rồi sao ~ che mặt.”
Đạm Ngữ hắc hắc cười đến phi thường phởn phơ, rốt cục Kỳ Dĩ cũng trầm mặc không nổi nữa, vì vậy ngồi dậy đến xem người nào đó rốt cục là đang làm cái gì.
***
Diễn đàn của Kỳ Dĩ đại bộ phận đều là diễn đàn tổ kịch, Đạm Ngữ lúc này vừa dạo đến cái tổ kịch cậu cùng với Kỳ Dĩ lần thứ 2 gặp nhau.
Vì vậy tình cảnh là thế này đây ───.
Hậu kỳ: (hèn mọn nam chảy nước miếng đùa giỡn mỹ mi).
Chuẩn bị: o(╯□╰)o, hậu kỳ đại nhân cậu… .
Giám sát Lạc Lạc: vì sao tôi có một loại ảo giác hậu kỳ đại nhân bị mỗ CV hắn nuôi trong nhà phá hủy!
Đạo diễn: giám sát cô nương ơi! Trước sau như một không thay đổi vẫn là con gấu đất!
Biên kịch: để tôi ca tụng một chút mỹ đức của giám sát quân! Thủy chung từ trước tới nay từ đầu tới đuôi, cố định mà khiến chúng ta hiểu ra khai sáng trí tuệ!
Hậu kỳ: khai sáng trí tuệ một XX!
Giám sát Lạc Lạc: giọng điệu này cũng giống như trên a!
Gi ám sát Lạc Lạc: sờ cằm, đây không phải xù lông thụ của khoác lớp da của phúc hắc hậu kỳ quân chứ.
Hậu kỳ: chân tướng
***
“Tôi thao cậu dám cướp bàn phím!” Đạm Ngữ đánh mất con chuột véo Kỳ Dĩ.
Kỳ Dĩ đem notebook ra xa một chút, vì vậy hoàn toàn bị Đạm Ngữ ra tay phủ đầu mà áp đảo, trên giường không gian rất lớn, lăn qua lăn lại tuyệt đối tận hứng.
Có lẽ tối hôm qua ấn tượng người này yếu đuối chưa mất đi, Kỳ Dĩ vừa mới bắt đầu mặc cậu ta ở trên người mình hoạt động, phản kháng gì gì đó đều là vứt đi. Đạm Ngữ nhịn không được bắt nạt người ta càng nặng thêm, dù sao rất ít có cơ hội áp chế như thế đánh bại cải trắng đại hiệp, thẳng đến khi Kỳ Dĩ bỗng nhiên xoay người một cái, khóa lấy hai tay Đạm Ngữ.
***
“Tôi thao sao cậu khí lực lớn vậy?” Đạm Ngữ cố sức giãy dụa, thở rất gấp, quả nhiên sức lực của cậu cùng với cải trắng đại hiệp không phải cùng một tầng, tức thật, đều là nam nhân sao chênh lệch lớn vậy chứ.
Kỳ Dĩ đang thở gấp, đôi mắt luôn luôn trầm tĩnh nặng nề nhìn chằm chằm sơn dương đã không còn sức phản kháng. (đè mau :”>)
“Ông đây chịu thua rồi, để ông đây đứng lên mau.” Đạm Ngữ phi thường thức thời cầu xin tha thứ, bị người ta đè nặng như thế, đồng thời còn là thân cao thể trọng đều rõ ràng có phân lượng đãi ngộ, Đạm Ngữ còn không cầu xin tha thứ đó chính là tự mình chuốc lấy cực khổ.
***
Kỳ Dĩ đè nặng người ta nhưng bản thân lại bất động.
“Nè, tôi thao, để tôi đứng lên a.” Đạm Ngữ lấy chân trái duy nhất còn tự do đá cậu ta một cái.
Kỳ Dĩ phi thường lưu loát bắn người lên, hoàn toàn tránh được công kích của Đạm Ngữ.
Đạm Ngữ nhận ra vẻ căng thẳng của Kỳ Dĩ, quái dị hỏi: “Nè, cậu thế nào rồi? Là lạ.”
Kỳ Dĩ cầm lấy notebook qua, ngồi xếp bằng lại: “Đi xem trong diễn đàn nói gì đó đi.”
Thao! Lại nói sang chuyện khác! Đạm Ngữ dịch qua. Trong đàn tán gẫu ghi lại một chuỗi dài, Đạm Ngữ đem con chuột kéo lên một chút.
***
Giám sát Lạc Lạc: sờ cằm, đây không phải xù lông thụ khoác áo da của phúc hắc hậu kỳ quân chứ.
Hậu kỳ: chân tướng
Giám sát Lạc Lạc: thế là các cậu đang ở đó, thay thế?
Giám sát Lạc Lạc: nói sai nói sai, các cậu là đang? hợp thể?! (Lạc Lạc cô nương, tôi thích cô rồi ế (づ ̄ ³ ̄)づ~)
Chuẩn bị: quay đầu lệ rơi đầy mặt, Đạm tiểu thụ cậu đã độc hại một thiếu niên tốt rồi!
Biên kịch: hậu kỳ đại nhân tuy rằng cậu từng là tồn tại tốt đẹp trong cảm nhận của tôi, nhưng tôi một chút cũng không ngại cậu đem tốt đẹp của cậu đều bày hết ra làm đồ cúng cho ai đó, đặc biệt một người nào đó xù lông nhím cũng tiêu hồn ~ che mặt (ọc(┬_┬) )
Đạo diễn: người đâu rồi?
Giám sát Lạc Lạc: cướp chuột rồi chắc? (cô đúng là thần đồng *vỗ vai*(づ ̄ ³ ̄)づ~ )
Giám sát Lạc Lạc: có lẽ… công thụ đại chiến ing?
Chuẩn bị: cô nương cô có thể không cần sắc bén vậy chứ!!!
Biên kịch: đã đang YY hai người trên giường hỗ công rầm rộ XD.
Giám sát Lạc Lạc: xin biên kịch đại nhân làm nhiều văn tự hơn ~.
***
Vì vậy bên dưới chính là các loại văn tự YY. Đạm Ngữ thấy thân thể chấn động! Tôi thao, bọn họ như vậy cứ công khai ở diễn đàn dùng văn tự YY sao! Tuy rằng không phải giữa ban ngày ban mặt, cũng không thể không có thiên lý thế a!
Đạm Ngữ cách cách đánh chứ
Hậu kỳ: tôi thao! Ông đây chính là đang ở trên giường lăn thế nào thế nào? Hậu kỳ đại nhân của các người đang bị ông đây ăn sạch sành sanh ha ha ha, một mẫu cũng không dư!
Gi ám sát Lạc Lạc: quả nhiên là hợp thể thành một.
Chuẩn bị: cuốn ra giường rơi lệ đầy mặt.
Đạo diễn: vẫn nghĩ đến ngươi là thụ a Đạm tiểu thụ! Đấm tường!
Hậu kỳ đại nhân: người vĩnh viễn ở trên!
Giám sát Lạc Lạc: người ở trên… Cho nên là tư thế cưỡi ngựa? good job! Hậu kỳ đại nhân tôi vẫn biết cậu là cường công! (cô YY quá mức rồi đó (/ □ ))
Hậu kỳ: tôi thao thao thao! Ông đây mới là công! Công! Công!
Chuẩn bị: ba thao ba công bốn than thở, đầy đủ biểu hiện khí chất của thụ a ~ vị ngoài mạnh trong yếu chẳng qua chỉ là như thế!
***
Đạm Ngữ cào bàn phím, quả nhiên không nên lấy một địch chúng a! Quay đầu nhìn vẻ mặt không có gì thay đổi của cải trắng đại hiệp, tóc còn lộn xộn, không hiểu, Đạm Ngữ nghĩ cậu ta lúc này kỳ thực tốt tình không tồi.
Đạm Ngữ dựa sát vào một chút, muốn nhìn coi trong mắt Kỳ Dĩ có phải đang lộ ý cười không, Kỳ Dĩ đột nhiên vội vàng lui lại.
“Cậu làm gì vậy a!” Đạm Ngữ bỗng nhiên mất đi chống đỡ phía sau thiếu chút nữa cứ thế ngửa mặt lên trần (vẫn còn ngồi trên chân nhau sao(⊙_⊙)?), phi thường bất mãn mà đối với Kỳ Dĩ biểu hiện rất mực kỳ quái hôm nay bất mãn.
“Tôi đi rót nước, cậu có muốn uống không?” Kỳ Dĩ lôi kéo áo lót bị trượt, nghiêm trang hỏi.
Đạm Ngữ vung vung tay: “Chuẩn chuẩn, cho ông đây một chén.”
Kỳ Dĩ đi khỏi phòng ngủ, thật sâu thở dài một hơi.
***
Gần quá rồi, có điểm ăn không tiêu a.
(┬_┬)
Tư thế ngủ không tốt thì Đạm Ngữ vẫn tự giác được, nhưng không tốt tới mức này thì đã vượt quá mong chờ của cậu rồi. Thừa dịp cải trắng đại hiệp còn chưa tỉnh, Đạm Ngữ cực kỳ chột dạ mà đem cánh tay với chân nhỏ của mình vội thu hồi lại.
Cải trắng đại hiệp ngủ thực sâu, Đạm Ngữ ngầm đánh giá trong lòng.
Đương nhiên cải trắng đại hiệp nghe được nói không chừng sẽ cảm thấy oan khuất, đầu sỏ gây tội căn bản đối với hành vi phạm tội ban đêm của mình không hề hay biết.
Đáng tiếc Kỳ Dĩ bởi chịu đựng dằn vặt lúc ngủ say của ai đó, hoàn toàn cho Đạm Ngữ lý do đầy đủ cùng với thời gian tiến hành xây dựng ảo giác.
***
Lúc Kỳ Dĩ tỉnh, Đạm Ngữ đã cực kỳ nhanh nhẹn mà làm tốt bữa sáng rồi. Cháo trắng rau cải muối, Kỳ Dĩ cũng tính không rõ mình đã bao lâu không ăn qua cháo rồi.
Kỳ Dĩ vừa ăn điểm tâm, vừa thuận tiện kích thích Đạm Ngữ: “Cậu hẳn là chuẩn bị một chiếc tạp dề.”
Đạm Ngữ cúi đầu kiểm tra quần áo của mình: “Tôi thao dơ rồi sao? Ở đâu ở đâu?”
Kỳ Dĩ lắc đầu: “Không có. Đơn thuần nghĩ thôi, như vậy không tồi.”
Đạm Ngữ hừ rồi hừ, thấp giọng chửi bới: thao, một người hai người đều bị đầu độc rồi!
***
Nhà Kỳ Dĩ không có trưởng bối ở nhà, hai người trải qua rất dễ chịu, đói bụng nấu đồ ăn, mệt nhọc nằm thẳng cẳng trên giường, hưởng điều hòa còn có thể xem TV.
Đạm Ngữ ung dung tự tại qua cả buổi sáng, buổi chiều bắt đầu ghi âm, đương nhiên là đem Kỳ Dĩ khóa bên người rồi.
Kết quả Kỳ Dĩ buổi tối vừa mở vi tính thì phát hiện hòm thư QQ có một thứ như vầy: “Kỳ 1 màn 5 by Đạm Ngữ.mp3.”
Kỳ Dĩ thông thường là không biết trực tiếp thu âm thô, nào có hậu kỳ còn quản tiến hành âm thô chứ, cái ấy không phiền chết sao! Cho dù cùng Đạm Ngữ hai người đã quen biết nhau rồi, cũng chưa thấy qua Đạm Ngữ trực tiếp gửi âm thanh này cho mình.
Dù sao phải trải qua xét duyệt của giám sát và cô nàng chuẩn bị a.
***
Kỳ Dĩ hiếu kỳ mà mở ra kịch bản xem qua, màn 5 là cái gì đây, đáng giá đơn độc một người thu một cái file âm thanh sao.
Màn 5, là một hồi H.
Kỳ Dĩ tay hơi run, mới đi click chọn hạng mục tải xuống.
“Tôi thao, hỗn đản cậu chốc rồi hẵng tải!” Đạm Ngữ mới từ phòng tắm đi ra, nhào tới trên người Kỳ Dĩ đoạt lấy con chuột.
Kỳ Dĩ né tránh giọt nước rơi xuống từ trên tóc Đạm Ngữ: “Cậu cũng gửi cho tôi rồi.”
“Bây giờ không được nghe!” Đạm Ngữ hiếm có mặt đỏ tới mang tai mà quẫn bách, thành công đoạt được con chuột xong bày ra vẻ mặt khí phách thổ phỉ cấp tốc tắt đi trang mạng tải xuống.
***
“Vậy lúc nào có thể nghe?” Kỳ Dĩ vốn là ngồi ở trên giường trong phòng ngủ lên mạng, vì vậy bây giờ cả người đã cực kỳ vặn vẹo mà mặt mũi bị Đạm Ngữ đặt ở dưới chân, đồng thời chưa phát hiện người trên thân nọ không có bất luận dự định nào đứng dậy.
“Chờ tới lúc ông đây không cùng cậu ở dưới cùng một mái nhà!” Đạm Ngữ quả quyết dùng hai tay bóp lấy cổ Kỳ Dĩ, đồng thời ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào, thẳng đến khi trên mặt đối phương rốt cục xuất hiện vẻ mặt thỏa hiệp, Đạm Ngữ mới cảm thấy mỹ mãn thu hồi
móng vuốt, ba ba hai tiếng biểu thị thi bạo kết thúc.
Kỳ Dĩ thử dịch thân thể một chút, thế nhưng một phần phân lượng trên người cũng không phải có thể tùy tiện coi thường, cuối cùng hiệu quả cân bằng chính là Kỳ Dĩ đem khuỷu tay nửa chống dậy, Đạm Ngữ ngồi trên đùi Kỳ Dĩ.
***
QQ* của Kỳ Dĩ đang kêu, Đạm Ngữ xoay người đi mở cửa sổ, một bên trong miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Đây là nghiêm phạt của ông đây với cậu!”
*QQ: mình cứ cho rằng ai cũng bít, nên ko chú thích, giờ mới nhớ ra là có thể có người chưa biết, đây là một chương trình chat online giống yahoo của chúng ta ấy.
Nếu như hoán đổi vị trí, Đạm Ngữ sẽ nói với đối phương: nghiêm phạt thằng dỗi hơi nào a! Mail kia là đồ hỗn đản nào gửi a, cũng không phải mail TMD chân dài quá tự chạy tới chứ, tôi thao!
Nhưng mà bây giờ vai còn chưa đổi, cho nên Đạm Ngữ lẽ thẳng khí hùng chuẩn bị lấy danh nghĩa nghiêm phạt Kỳ Dĩ mà mở QQ ra đi các diễn đàn gửi hình ảnh thô tục, thế nhưng QQ của Kỳ Dĩ ngoại trừ toàn bộ hệ thống tự mang biểu cảm QQ cùng với cái biểu cảm “gấu
lớn hành hung bạch nhãn lang” kia ra thì không còn cái gì khác.
***
Tôi thao! Thao! Đạm Ngữ không cam lòng, vì vậy lên trang mạng tìm kiếm tìm “hình ảnh thô tục”.
Thành quả rất chi là hài lòng, Đạm Ngữ thuận lợi mà ở các diễn đàn rải hình ảnh màu sắc rực rỡ, nhận được rất nhiều các loại phúc đáp như “Á à, Kỳ Dĩ đại nhân ngươi sao đểu thế?” “Thao lại lộ ra loại đồ bỉ ổi này! Ai đây là Kỳ Dĩ đại nhân gửi? 0 0″ “Hậu kỳ đại nhân ngươi xảy ra chuyện gì?” “Hậu kỳ ngươi rốt cục bại lộ bản chất rồi sao ~ che mặt.”
Đạm Ngữ hắc hắc cười đến phi thường phởn phơ, rốt cục Kỳ Dĩ cũng trầm mặc không nổi nữa, vì vậy ngồi dậy đến xem người nào đó rốt cục là đang làm cái gì.
***
Diễn đàn của Kỳ Dĩ đại bộ phận đều là diễn đàn tổ kịch, Đạm Ngữ lúc này vừa dạo đến cái tổ kịch cậu cùng với Kỳ Dĩ lần thứ 2 gặp nhau.
Vì vậy tình cảnh là thế này đây ───.
Hậu kỳ: (hèn mọn nam chảy nước miếng đùa giỡn mỹ mi).
Chuẩn bị: o(╯□╰)o, hậu kỳ đại nhân cậu… .
Giám sát Lạc Lạc: vì sao tôi có một loại ảo giác hậu kỳ đại nhân bị mỗ CV hắn nuôi trong nhà phá hủy!
Đạo diễn: giám sát cô nương ơi! Trước sau như một không thay đổi vẫn là con gấu đất!
Biên kịch: để tôi ca tụng một chút mỹ đức của giám sát quân! Thủy chung từ trước tới nay từ đầu tới đuôi, cố định mà khiến chúng ta hiểu ra khai sáng trí tuệ!
Hậu kỳ: khai sáng trí tuệ một XX!
Giám sát Lạc Lạc: giọng điệu này cũng giống như trên a!
Gi ám sát Lạc Lạc: sờ cằm, đây không phải xù lông thụ của khoác lớp da của phúc hắc hậu kỳ quân chứ.
Hậu kỳ: chân tướng
***
“Tôi thao cậu dám cướp bàn phím!” Đạm Ngữ đánh mất con chuột véo Kỳ Dĩ.
Kỳ Dĩ đem notebook ra xa một chút, vì vậy hoàn toàn bị Đạm Ngữ ra tay phủ đầu mà áp đảo, trên giường không gian rất lớn, lăn qua lăn lại tuyệt đối tận hứng.
Có lẽ tối hôm qua ấn tượng người này yếu đuối chưa mất đi, Kỳ Dĩ vừa mới bắt đầu mặc cậu ta ở trên người mình hoạt động, phản kháng gì gì đó đều là vứt đi. Đạm Ngữ nhịn không được bắt nạt người ta càng nặng thêm, dù sao rất ít có cơ hội áp chế như thế đánh bại cải trắng đại hiệp, thẳng đến khi Kỳ Dĩ bỗng nhiên xoay người một cái, khóa lấy hai tay Đạm Ngữ.
***
“Tôi thao sao cậu khí lực lớn vậy?” Đạm Ngữ cố sức giãy dụa, thở rất gấp, quả nhiên sức lực của cậu cùng với cải trắng đại hiệp không phải cùng một tầng, tức thật, đều là nam nhân sao chênh lệch lớn vậy chứ.
Kỳ Dĩ đang thở gấp, đôi mắt luôn luôn trầm tĩnh nặng nề nhìn chằm chằm sơn dương đã không còn sức phản kháng. (đè mau :”>)
“Ông đây chịu thua rồi, để ông đây đứng lên mau.” Đạm Ngữ phi thường thức thời cầu xin tha thứ, bị người ta đè nặng như thế, đồng thời còn là thân cao thể trọng đều rõ ràng có phân lượng đãi ngộ, Đạm Ngữ còn không cầu xin tha thứ đó chính là tự mình chuốc lấy cực khổ.
***
Kỳ Dĩ đè nặng người ta nhưng bản thân lại bất động.
“Nè, tôi thao, để tôi đứng lên a.” Đạm Ngữ lấy chân trái duy nhất còn tự do đá cậu ta một cái.
Kỳ Dĩ phi thường lưu loát bắn người lên, hoàn toàn tránh được công kích của Đạm Ngữ.
Đạm Ngữ nhận ra vẻ căng thẳng của Kỳ Dĩ, quái dị hỏi: “Nè, cậu thế nào rồi? Là lạ.”
Kỳ Dĩ cầm lấy notebook qua, ngồi xếp bằng lại: “Đi xem trong diễn đàn nói gì đó đi.”
Thao! Lại nói sang chuyện khác! Đạm Ngữ dịch qua. Trong đàn tán gẫu ghi lại một chuỗi dài, Đạm Ngữ đem con chuột kéo lên một chút.
***
Giám sát Lạc Lạc: sờ cằm, đây không phải xù lông thụ khoác áo da của phúc hắc hậu kỳ quân chứ.
Hậu kỳ: chân tướng
Giám sát Lạc Lạc: thế là các cậu đang ở đó, thay thế?
Giám sát Lạc Lạc: nói sai nói sai, các cậu là đang? hợp thể?! (Lạc Lạc cô nương, tôi thích cô rồi ế (づ ̄ ³ ̄)づ~)
Chuẩn bị: quay đầu lệ rơi đầy mặt, Đạm tiểu thụ cậu đã độc hại một thiếu niên tốt rồi!
Biên kịch: hậu kỳ đại nhân tuy rằng cậu từng là tồn tại tốt đẹp trong cảm nhận của tôi, nhưng tôi một chút cũng không ngại cậu đem tốt đẹp của cậu đều bày hết ra làm đồ cúng cho ai đó, đặc biệt một người nào đó xù lông nhím cũng tiêu hồn ~ che mặt (ọc(┬_┬) )
Đạo diễn: người đâu rồi?
Giám sát Lạc Lạc: cướp chuột rồi chắc? (cô đúng là thần đồng *vỗ vai*(づ ̄ ³ ̄)づ~ )
Giám sát Lạc Lạc: có lẽ… công thụ đại chiến ing?
Chuẩn bị: cô nương cô có thể không cần sắc bén vậy chứ!!!
Biên kịch: đã đang YY hai người trên giường hỗ công rầm rộ XD.
Giám sát Lạc Lạc: xin biên kịch đại nhân làm nhiều văn tự hơn ~.
***
Vì vậy bên dưới chính là các loại văn tự YY. Đạm Ngữ thấy thân thể chấn động! Tôi thao, bọn họ như vậy cứ công khai ở diễn đàn dùng văn tự YY sao! Tuy rằng không phải giữa ban ngày ban mặt, cũng không thể không có thiên lý thế a!
Đạm Ngữ cách cách đánh chứ
Hậu kỳ: tôi thao! Ông đây chính là đang ở trên giường lăn thế nào thế nào? Hậu kỳ đại nhân của các người đang bị ông đây ăn sạch sành sanh ha ha ha, một mẫu cũng không dư!
Gi ám sát Lạc Lạc: quả nhiên là hợp thể thành một.
Chuẩn bị: cuốn ra giường rơi lệ đầy mặt.
Đạo diễn: vẫn nghĩ đến ngươi là thụ a Đạm tiểu thụ! Đấm tường!
Hậu kỳ đại nhân: người vĩnh viễn ở trên!
Giám sát Lạc Lạc: người ở trên… Cho nên là tư thế cưỡi ngựa? good job! Hậu kỳ đại nhân tôi vẫn biết cậu là cường công! (cô YY quá mức rồi đó (/ □ ))
Hậu kỳ: tôi thao thao thao! Ông đây mới là công! Công! Công!
Chuẩn bị: ba thao ba công bốn than thở, đầy đủ biểu hiện khí chất của thụ a ~ vị ngoài mạnh trong yếu chẳng qua chỉ là như thế!
***
Đạm Ngữ cào bàn phím, quả nhiên không nên lấy một địch chúng a! Quay đầu nhìn vẻ mặt không có gì thay đổi của cải trắng đại hiệp, tóc còn lộn xộn, không hiểu, Đạm Ngữ nghĩ cậu ta lúc này kỳ thực tốt tình không tồi.
Đạm Ngữ dựa sát vào một chút, muốn nhìn coi trong mắt Kỳ Dĩ có phải đang lộ ý cười không, Kỳ Dĩ đột nhiên vội vàng lui lại.
“Cậu làm gì vậy a!” Đạm Ngữ bỗng nhiên mất đi chống đỡ phía sau thiếu chút nữa cứ thế ngửa mặt lên trần (vẫn còn ngồi trên chân nhau sao(⊙_⊙)?), phi thường bất mãn mà đối với Kỳ Dĩ biểu hiện rất mực kỳ quái hôm nay bất mãn.
“Tôi đi rót nước, cậu có muốn uống không?” Kỳ Dĩ lôi kéo áo lót bị trượt, nghiêm trang hỏi.
Đạm Ngữ vung vung tay: “Chuẩn chuẩn, cho ông đây một chén.”
Kỳ Dĩ đi khỏi phòng ngủ, thật sâu thở dài một hơi.
***
Gần quá rồi, có điểm ăn không tiêu a.
(┬_┬)
/32
|