• Một tuần sau…
Reng… reng… reng.
Trầm Cửu Ly đang ngồi trước gương trang điểm chuẩn bị đi làm sau một tuần nghỉ phép thì bỗng dưng điện thoại reo lên, sau đó cô đặt vội cây son xuống bàn và nghe máy.
Là Đinh Tẫn Dực!
“ A lô. ”
“ Tôi đang ở dưới chung cư chờ em. ”
Trầm Cửu Ly mím môi, khuôn mặt ngập tràn niềm vui, cất giọng trả lời:
“ Vậy anh chờ tôi thêm một chút, tôi vẫn chưa chuẩn bị xong! ”
“ Được! ”
Cuộc gọi tắt đi, Trầm Cửu Ly vội vàng lấy thỏi son tỉ mỉ thoa lên, sau đó cẩn thận dặm lại lớp phấn, đến khi mọi thứ chỉn chu, cảm thấy mình thật xinh đẹp mới tự tin cầm túi xách bước đi.
Cùng thời điểm, Tạ Yên Nhiên đang đứng chờ đợi đồng nghiệp quá giang đi làm. Lúc này, nhìn thấy Trầm Cửu Ly đi xuống, cô ta cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, đến khi Đinh Tẫn Dực từ trong xe bước ra mới bất ngờ.
Gặp nhau, câu nói đầu tiên Trầm Cửu Ly hỏi anh, chính là:
“ Anh có bao nhiêu chiếc xe vậy? ”
Đây là chiếc thứ tư cô biết rồi đấy, công nhận đại gia có khác.
“ Thích chiếc nào, tôi tặng em! ”
Trầm Cửu Ly mỉm cười, trả lời:
“ Tôi không biết lái xe, anh tặng tôi, để nhìn không thì rất phí. ”
Đinh Tẫn Dực nhất thời mất hồn bởi nụ cười tự nhiên xinh xắn ấy, cứ nhìn trân trân vào mặt cô, cuốn sâu chìm đắm.
Điều đó khiến Trầm Cửu Ly ngại ngùng xấu hổ, thu lại nụ cười, sờ nhẹ vào mặt mình, trong lòng gào thét.
Chẳng lẽ cô lỡ tay trang điểm đậm quá sao?
Không, cũng bình thường mà~
“ Chủ tịch Đinh ơi, anh có cảm thấy mình rất mất lịch sự không? ”
Đinh Tẫn Dực lập tức tỉnh táo, cuộn tròn bàn tay đưa lên miệng ho khan mấy cái, sau đó xoay sang mở cửa xe cho Trầm Cửu Ly.
Ngồi vào xe, cô lại tiếp tục thắc mắc một điều nữa.
Hình như người này là tài xế của Đinh Gia Hào.
Lập tức hỏi người phía trước:
“ Anh lái xe cho chủ tịch Đinh, vậy còn tổng giám đốc thì sao nhỉ? ”
Lúc này, Dương Lãng trả lời:
“ Tôi đổi với Tôn Đạt, cậu ấy bây giờ chuyển sang lái xe cho đại thiếu gia. ”
“ Ủa? ”
Trầm Cửu Ly khó hiểu, ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn tò mò nhìn sang Đinh Tẫn Dực đang ngồi bên cạnh, anh trầm giọng lên tiếng:
“ Cô thấy có vấn đề gì sao? ”
“ Ờ…không, không có vấn đề gì cả. ”
Lúc này, chiếc xe khởi động lái đi, Trầm Cửu Ly giả vờ lấy điện thoại giơ lên kiểm tra khuôn mặt để xem có điều gì bất thường hay không, nhưng mọi thứ rất ổn và hoàn hảo.
Đinh Tẫn Dực khẽ cười, nói:
“ Đã đẹp rồi! ”
Khuôn miệng Trầm Cửu Ly múm mím khi được ai đó khen xinh, bỏ vội điện thoại vào túi xách và đặt hai tay xuống đùi nghiêm chỉnh ngồi xe.
“ Anh đến Đinh Thị làm gì? ”
“ Tiện đường đưa em đi làm, không được sao? ”
Trầm Cửu Ly chau mày, ngoái đầu nhìn sang, hỏi lại:
“ Tiện đường? ”
Không hề tiện đường chút nào nhé~
Đinh Tẫn Dực hắng giọng nhưng nét mặt vô cùng bình thường, không hề thay đổi. Cầm chiếc iPad lướt xem tin tức ngày mới, ánh mắt giả vờ tập trung vào màn hình, trả lời:
“ Thì em cứ cho rằng tiện đường đi! ”
“ Ờ. ”
Trong lòng của Trầm Cửu Ly ngập tràn vui vẻ, xoay mặt sang một bên mỉm cười rạng rỡ, vốn dĩ đã biết Đinh Tẫn Dực cố tình đến đón và đưa cô đi làm.
Sau đó, cô lại chợt nhớ ra điều quan trọng, lên tiếng:
“ Anh tên gì nhỉ, để tiện xưng hô? ”
“ Phương Lãng! ”
“ À, anh Phương, một lát gần đến tập đoàn, anh cho tôi xuống xe nhé, cảm ơn! ”
Đinh Tẫn Dực chầm chậm lên tiếng:
“ Không ai biết xe này là của tôi đâu! ”
“ Thôi, mọi người thấy tôi xuống xe ô tô lại nói! ”
Đinh Tẫn Dực chau mày, đặt chiếc iPad sang một bên, ngẩng sang nhìn cô lên tiếng:
“ Em quy định cả đời phải đi làm bằng xe buýt ư? ”
Nói qua nói lại, cuối cùng Trầm Cửu Ly cũng chịu thua trước lý lẽ dồi dào của Đinh Tẫn Dực, chiếc xe dừng hẳn trước cổng tập đoàn Đinh Thị.
Lúc này, cô vội vàng bước xuống và nhanh chóng đóng cửa không để cho ai tò mò nhìn thấy. Thế nhưng, kính xe hạ xuống, Đinh Tẫn Dực khom đầu lên tiếng gọi cô:
“ Cô Trầm! ”
Trầm Cửu Ly xoay lại, khuôn mặt trở nên méo mó nhìn dáo dác bốn phía, gắt gỏng cất giọng:
“ Anh đừng trêu tôi! ”
Dứt câu, Trầm Cửu Ly chạy nhanh vào trong, hiện tại dù có đánh rơi thẻ ngân hàng trên xe cô cũng không quay lại.
Thế nhưng, không ít người chứng kiến, chỉ có điều không nhìn rõ người đàn ông trong xe là ai.
Xe sang thế kia, thì chỉ có thể là đại gia.
Trầm Cửu Ly vô tư bước vào, mỉm cười gật đầu chào hỏi với những đồng nghiệp. Có người thương, dĩ nhiên cũng có kẻ không thích, hình ảnh khi nãy càng khiến họ thêm chướng tai gai mắt.
“ Cửu Ly, em có bạn trai rồi sao? ”
Cô cười gượng, nghĩ đến Đinh Tẫn Dực lại đỏ mặt trả lời:
“ Chưa chị ạ! ”
“ Giấu giếm nữa, mấy chị nhìn thấy hết rồi! ”
“ Chắc giật chồng người ta nên mới lén lén lút lút, đúng không? ”
Đột nhiên, từ đằng sau phát ra giọng nói của đồng nghiệp khác, giọng điệu lẫn thái độ thực sự gây khó chịu với người tiếp nhận.
Nhân viên khác lại nói:
“ Tôi nhìn sơ qua là biết ngay thể loại gì! ”
Mọi người lại được một phen nhốn nháo ngay sảnh, không ngờ hai người họ dám nói công khai trước mặt Trầm Cửu Ly. Ai chẳng biết cô có mối quan hệ rất tốt với Đinh Mạn Nhu, cô ấy lại là tiểu thư Đinh Gia, muốn đuổi việc ai là chuyện quá dễ dàng.
Trầm Cửu Ly tức giận xoay lại, hôm nay dù bị đuổi việc cô cũng phải lên tiếng đáp trả, chứ không họ sẽ giẫm lên đầu của cô.
“ Chị đã giật chồng người ta hay sao mà nhìn tôi biết ngay? Biết điều gì nhỉ? Đúng đó, tôi có bạn trai, bạn trai tôi không làm việc ở đây, chẳng lẽ tôi dẫn vào giới thiệu cho mấy chị vừa bụng?
- Ghét tôi thì cứ nhận ghét đi, nhiều nhân viên trong tập đoàn có bạn trai hay lập gia đình chẳng nghe ai nói gì, đến phiên tôi thì nói này nói kia, tôi không được có bạn trai hả? ”
Một trong hai người họ nghênh mặt, kiêu căng khoanh tay trước ngực, nói:
“ Cô có dám nói, mình không nịnh nọt Đinh tiểu thư không? ”
“ Tại sao tôi lại không dám nói? Thôi đi hai chị gái dễ thương ơi, đừng có lấy bụng mình suy ra bụng người ta, cố gắng suy nghĩ tích cực lên nhé! ”
…----------------…
Reng… reng… reng.
Trầm Cửu Ly đang ngồi trước gương trang điểm chuẩn bị đi làm sau một tuần nghỉ phép thì bỗng dưng điện thoại reo lên, sau đó cô đặt vội cây son xuống bàn và nghe máy.
Là Đinh Tẫn Dực!
“ A lô. ”
“ Tôi đang ở dưới chung cư chờ em. ”
Trầm Cửu Ly mím môi, khuôn mặt ngập tràn niềm vui, cất giọng trả lời:
“ Vậy anh chờ tôi thêm một chút, tôi vẫn chưa chuẩn bị xong! ”
“ Được! ”
Cuộc gọi tắt đi, Trầm Cửu Ly vội vàng lấy thỏi son tỉ mỉ thoa lên, sau đó cẩn thận dặm lại lớp phấn, đến khi mọi thứ chỉn chu, cảm thấy mình thật xinh đẹp mới tự tin cầm túi xách bước đi.
Cùng thời điểm, Tạ Yên Nhiên đang đứng chờ đợi đồng nghiệp quá giang đi làm. Lúc này, nhìn thấy Trầm Cửu Ly đi xuống, cô ta cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, đến khi Đinh Tẫn Dực từ trong xe bước ra mới bất ngờ.
Gặp nhau, câu nói đầu tiên Trầm Cửu Ly hỏi anh, chính là:
“ Anh có bao nhiêu chiếc xe vậy? ”
Đây là chiếc thứ tư cô biết rồi đấy, công nhận đại gia có khác.
“ Thích chiếc nào, tôi tặng em! ”
Trầm Cửu Ly mỉm cười, trả lời:
“ Tôi không biết lái xe, anh tặng tôi, để nhìn không thì rất phí. ”
Đinh Tẫn Dực nhất thời mất hồn bởi nụ cười tự nhiên xinh xắn ấy, cứ nhìn trân trân vào mặt cô, cuốn sâu chìm đắm.
Điều đó khiến Trầm Cửu Ly ngại ngùng xấu hổ, thu lại nụ cười, sờ nhẹ vào mặt mình, trong lòng gào thét.
Chẳng lẽ cô lỡ tay trang điểm đậm quá sao?
Không, cũng bình thường mà~
“ Chủ tịch Đinh ơi, anh có cảm thấy mình rất mất lịch sự không? ”
Đinh Tẫn Dực lập tức tỉnh táo, cuộn tròn bàn tay đưa lên miệng ho khan mấy cái, sau đó xoay sang mở cửa xe cho Trầm Cửu Ly.
Ngồi vào xe, cô lại tiếp tục thắc mắc một điều nữa.
Hình như người này là tài xế của Đinh Gia Hào.
Lập tức hỏi người phía trước:
“ Anh lái xe cho chủ tịch Đinh, vậy còn tổng giám đốc thì sao nhỉ? ”
Lúc này, Dương Lãng trả lời:
“ Tôi đổi với Tôn Đạt, cậu ấy bây giờ chuyển sang lái xe cho đại thiếu gia. ”
“ Ủa? ”
Trầm Cửu Ly khó hiểu, ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn tò mò nhìn sang Đinh Tẫn Dực đang ngồi bên cạnh, anh trầm giọng lên tiếng:
“ Cô thấy có vấn đề gì sao? ”
“ Ờ…không, không có vấn đề gì cả. ”
Lúc này, chiếc xe khởi động lái đi, Trầm Cửu Ly giả vờ lấy điện thoại giơ lên kiểm tra khuôn mặt để xem có điều gì bất thường hay không, nhưng mọi thứ rất ổn và hoàn hảo.
Đinh Tẫn Dực khẽ cười, nói:
“ Đã đẹp rồi! ”
Khuôn miệng Trầm Cửu Ly múm mím khi được ai đó khen xinh, bỏ vội điện thoại vào túi xách và đặt hai tay xuống đùi nghiêm chỉnh ngồi xe.
“ Anh đến Đinh Thị làm gì? ”
“ Tiện đường đưa em đi làm, không được sao? ”
Trầm Cửu Ly chau mày, ngoái đầu nhìn sang, hỏi lại:
“ Tiện đường? ”
Không hề tiện đường chút nào nhé~
Đinh Tẫn Dực hắng giọng nhưng nét mặt vô cùng bình thường, không hề thay đổi. Cầm chiếc iPad lướt xem tin tức ngày mới, ánh mắt giả vờ tập trung vào màn hình, trả lời:
“ Thì em cứ cho rằng tiện đường đi! ”
“ Ờ. ”
Trong lòng của Trầm Cửu Ly ngập tràn vui vẻ, xoay mặt sang một bên mỉm cười rạng rỡ, vốn dĩ đã biết Đinh Tẫn Dực cố tình đến đón và đưa cô đi làm.
Sau đó, cô lại chợt nhớ ra điều quan trọng, lên tiếng:
“ Anh tên gì nhỉ, để tiện xưng hô? ”
“ Phương Lãng! ”
“ À, anh Phương, một lát gần đến tập đoàn, anh cho tôi xuống xe nhé, cảm ơn! ”
Đinh Tẫn Dực chầm chậm lên tiếng:
“ Không ai biết xe này là của tôi đâu! ”
“ Thôi, mọi người thấy tôi xuống xe ô tô lại nói! ”
Đinh Tẫn Dực chau mày, đặt chiếc iPad sang một bên, ngẩng sang nhìn cô lên tiếng:
“ Em quy định cả đời phải đi làm bằng xe buýt ư? ”
Nói qua nói lại, cuối cùng Trầm Cửu Ly cũng chịu thua trước lý lẽ dồi dào của Đinh Tẫn Dực, chiếc xe dừng hẳn trước cổng tập đoàn Đinh Thị.
Lúc này, cô vội vàng bước xuống và nhanh chóng đóng cửa không để cho ai tò mò nhìn thấy. Thế nhưng, kính xe hạ xuống, Đinh Tẫn Dực khom đầu lên tiếng gọi cô:
“ Cô Trầm! ”
Trầm Cửu Ly xoay lại, khuôn mặt trở nên méo mó nhìn dáo dác bốn phía, gắt gỏng cất giọng:
“ Anh đừng trêu tôi! ”
Dứt câu, Trầm Cửu Ly chạy nhanh vào trong, hiện tại dù có đánh rơi thẻ ngân hàng trên xe cô cũng không quay lại.
Thế nhưng, không ít người chứng kiến, chỉ có điều không nhìn rõ người đàn ông trong xe là ai.
Xe sang thế kia, thì chỉ có thể là đại gia.
Trầm Cửu Ly vô tư bước vào, mỉm cười gật đầu chào hỏi với những đồng nghiệp. Có người thương, dĩ nhiên cũng có kẻ không thích, hình ảnh khi nãy càng khiến họ thêm chướng tai gai mắt.
“ Cửu Ly, em có bạn trai rồi sao? ”
Cô cười gượng, nghĩ đến Đinh Tẫn Dực lại đỏ mặt trả lời:
“ Chưa chị ạ! ”
“ Giấu giếm nữa, mấy chị nhìn thấy hết rồi! ”
“ Chắc giật chồng người ta nên mới lén lén lút lút, đúng không? ”
Đột nhiên, từ đằng sau phát ra giọng nói của đồng nghiệp khác, giọng điệu lẫn thái độ thực sự gây khó chịu với người tiếp nhận.
Nhân viên khác lại nói:
“ Tôi nhìn sơ qua là biết ngay thể loại gì! ”
Mọi người lại được một phen nhốn nháo ngay sảnh, không ngờ hai người họ dám nói công khai trước mặt Trầm Cửu Ly. Ai chẳng biết cô có mối quan hệ rất tốt với Đinh Mạn Nhu, cô ấy lại là tiểu thư Đinh Gia, muốn đuổi việc ai là chuyện quá dễ dàng.
Trầm Cửu Ly tức giận xoay lại, hôm nay dù bị đuổi việc cô cũng phải lên tiếng đáp trả, chứ không họ sẽ giẫm lên đầu của cô.
“ Chị đã giật chồng người ta hay sao mà nhìn tôi biết ngay? Biết điều gì nhỉ? Đúng đó, tôi có bạn trai, bạn trai tôi không làm việc ở đây, chẳng lẽ tôi dẫn vào giới thiệu cho mấy chị vừa bụng?
- Ghét tôi thì cứ nhận ghét đi, nhiều nhân viên trong tập đoàn có bạn trai hay lập gia đình chẳng nghe ai nói gì, đến phiên tôi thì nói này nói kia, tôi không được có bạn trai hả? ”
Một trong hai người họ nghênh mặt, kiêu căng khoanh tay trước ngực, nói:
“ Cô có dám nói, mình không nịnh nọt Đinh tiểu thư không? ”
“ Tại sao tôi lại không dám nói? Thôi đi hai chị gái dễ thương ơi, đừng có lấy bụng mình suy ra bụng người ta, cố gắng suy nghĩ tích cực lên nhé! ”
…----------------…
/42
|