Thời điểm Tô Mặc Tu nhìn thấy Thái Cẩm Thuần, một bộ dáng không để Thái Cẩm Thuần vào mắt.
Nhưng trong lòng y ít nhiều có chút không cao hứng.
Chờ y mang theo Kế Tử Thu lên xe, điểm không vui này còn phóng đại lên.
Không, này cũng không thể nói là không vui…… Phải nói là chua.
Y và Kế Tử Thu xác định quan hệ đã có hơn mười ngày.
Mấy ngày nay, chỉ cần y ở không liền sẽ cùng Kế Tử Thu nói chuyện phiếm, mỗi ngày còn ít nhất cùng Kế Tử Thu ở bên nhau ăn một bữa cơm.
Hôm nay, y càng là đưa Kế Tử Thu đến công ty của mình.
Y làm từng bước mà tiếp xúc Kế Tử Thu, tính toán ở chung mấy tháng sau thì mang theo Kế Tử Thu về gặp cha mẹ mình, sau đó lại đính hôn, kết hôn.
Tuy bọn họ đều là nam, nhưng y cảm thấy bọn họ vẫn nên dựa theo bước đi bình thường mà đi.
Ngoài ra, bởi vì y không muốn khiến Kế Tử Thu phản cảm, y cũng không hề đi điều tra Kế Tử Thu.
Kế Tử Thu từng nói với y, nói trước đó hắn có một người bạn trai, hai người cảm tình không hợp đã chia tay.
Lúc ấy Kế Tử Thu nói, rõ ràng không hề có cảm tình với bạn trai kia, y cũng liền không quá để ý, nhưng hiện tại bạn trai cũ của Kế Tử Thu tìm tới cửa, xem bộ dáng người này, rõ ràng là có cảm tình với Kế Tử Thu.
Tô Mặc Tu đột nhiên rõ ràng mà ý thức được ý tứ đại biểu của “Có bạn trai cũ”.
Trước khi cùng y yêu đương, Kế Tử Thu đã từng cùng người khác bên nhau, thân mật đủ loại!
Tô Mặc Tu tưởng tượng như vậy, trong lòng liền nhịn không được mà bốc hỏa.
Nhưng u lại rất rõ ràng, mình phát hỏa như vậy là không có đạo lý.
Chính y tuy rằng không có bạn trai cũ, nhưng người khác có thì cũng thật bình thường, y không nên bởi vì loại chuyện này mà tức giận, như vậy quá không phong độ.
Nhưng y chính là khắc chế không được bản thân mình!
Tô Mặc Tu ngồi trong xe, nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Kế Tử Thu, nghĩ đến người khác có khả năng đã từng thơm lên mặt Kế Tử Thu…… Y còn chưa có thơm qua lần nào đâu!
Trước đó lúc Tô Mặc Tu đối mặt Ngôn Cảnh Tắc, cũng không che giấu tình yêu của mình dành cho Ngôn Cảnh Tắc, cũng bởi vậy, Ngôn Cảnh Tắc có thể rõ ràng mà cảm nhận được Tô Mặc Tu yêu thích mình.
Nhưng hiện tại, Tô Mặc Tu đem niềm chua xót này đè xuống đáy lòng.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không ý thức được tâm tình Tô Mặc Tu, hắn chỉ là cảm thấy…… Cần phải nói với Tô Mặc Tu kỹ càng tỉ mỉ một chút chuyện của hắn và Thái Cẩm Thuần.
Đây thật ra là nguyên chủ trải qua, nhưng hắn chỉ có thể chịu trách nhiệm.
“Em là vào một năm trước quen biết Thái Cẩm Thuần, hắn là con trai ông chủ công ty giải trí trước kia em ký hợp đồng. Lúc ấy em rất thích hắn, nên đã chủ động theo đuổi, cũng xác thật theo đuổi được, nhưng sau đó cũng không biết hắn làm sao nữa, quan hệ với em càng ngày càng kém…… Cả hai liền chia tay.” Ngôn Cảnh Tắc đơn giản nói tình huống hai người trước, lại nói, “Còn có một chút chuyện em cần phải thẳng thắn một chút.”
“Cái gì?” Tô Mặc Tu nhìn rất bình tĩnh.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em và hắn ở bên nhau, có một bộ phận nguyên nhân là bởi vì hắn có tiền, ngoài ra…… Cả hai mới vừa chia tay không lâu.”
Ngôn Cảnh Tắc đem chuyện nguyên chủ mưu trí lịch trình và chuyện phát sinh trước khi chia tay nói ra
Tuy trong nhà nguyên chủ không có tiền gì, nhưng hắn từ nhỏ cũng chưa từng chịu khổ bao nhiêu.
Con người hắn lười cực kì, còn có chút bệnh cậu ấm, tự nhiên làm không được chuyện như nhẫn nhục phụ trọng “kiếm tiền”.
Cho nên tiến vào giới giải trí 3-4 năm, người coi trọng hắn không ít, nhưng hắn chưa từng đồng ý qua —— phụ nữ không phù hợp tính hướng của hắn, đàn ông sao…… những người ám chỉ với hắn đều lớn lên quá xấu.
Đồng thời, hắn lại muốn tiền…… Cho nên những đại soái ca không có tiền bên người hắn, hắn chướng mắt.
Nguyên chủ muốn làm một con chim hoàng yến bị người nuôi dưỡng.
Đối với nguyên chủ mà nói, Thái Cẩm Thuần lớn lên soái còn có tiền, tự nhiên chính là lựa chọn tốt nhất.
Khi đó, hắn là thật tình thích Thái Cẩm Thuần.
Tô Mặc Tu càng nghe càng chua.
Người này trước kia thật tình từng thích cái người tên Thái Cẩm Thuần kia, thế nhưng còn vì đối phương làm nhiều chuyện như vậy!
Cố tình Thái Cẩm Thuần nọ còn không biết tốt xấu!
Tô Mặc Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Chuyện trước kia, nếu đã qua đi thì không cần nhắc lại nữa, nhân sinh chúng ta, nhìn chính là tương lai.”
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, “Bây giờ em chỉ thích anh, tương lai cũng chỉ yêu anh.”
“Đương nhiên, anh ưu tú hơn hắn nhiều.” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, hắn có hơi muốn thơm Tô Mặc Tu một chút, nhưng cuối cùng không tiếp tục —— hắn có hơi sợ Tô Mặc Tu sẽ không cao hứng.
Tô Mặc Tu tin tưởng người đối diện, nhưng trong lòng y vẫn là có phần không thoải mái.
Thời gian Kế Tử Thu và Thái Cẩm Thuần ở bên nhau dài hơn y rất nhiều!
Trước đó y muốn làm từng bước cùng Kế Tử Thu ở bên nhau, hiện tại, liệu có nên thay đổi không?
Hai người cùng nhau ăn cơm, lại về tới công ty tăng ca.
Lúc Tô Mặc Tu tăng ca, Ngôn Cảnh Tắc liền ở bên cạnh xem các loại tập san Tô Mặc Tu có.
Người làm khối đầu tư tài chính này, chỉ đọc sách không thôi là chưa đủ, phải đuổi kịp thời đại, còn cần xem các loại tập san, còn có tin tức trên mạng.
Ngôn Cảnh Tắc chậm rãi lật xem, tin tức không quan trọng trực tiếp lật qua, tin tức quan trọng liền chặt chẽ ghi tạc trong lòng.
Tô Mặc Tu tăng ca rất nhiều, thường thường ngẩng đầu nhìn hắn, càng nhìn…… càng thích.
Kế Tử Thu đã không còn cảm tình với Thái Cẩm Thuần kia, nhưng Thái Cẩm Thuần thì khác, gã rõ ràng còn thích Kế Tử Thu.
Nhưng Kế Tử Thu…… Là của y!
10 giờ tối, Tô Mặc Tu mới hoàn thành tất cả công việc trên tay, y mang theo Ngôn Cảnh Tắc xuống gara ngầm, đột nhiên nói: “Hôm nay đã khuya, đưa em về nhà sợ là sẽ đến không kịp…… Em sang chỗ anh chắp vá một đêm nhé?”
Ngôn Cảnh Tắc ngẩn người, ngay sau đó cười hỏi: “Em và Tô tổng cùng nhau ngủ à?”
Tô Mặc Tu gật gật đầu: “Có thể!”
Ngôn Cảnh Tắc cũng giật mình mà nhìn về phía Tô Mặc Tu, vừa lúc đối diện ánh mắt Tô Mặc Tu nhìn qua.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết vì cái gì, từ ánh mắt đầu tiên hắn nhìn thấy Tô Mặc Tu, đã đặc biệt thích người này.
Nhưng Tô Mặc Tu lớn tuổi hơn hắn, các mặt xuất sắc hơn hắn, còn đặc biệt chủ động, làm cho hắn có chút không biết theo ai, cũng không dám quá đường đột.
Nhưng hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên hỏi: “Em có thể thơm anh không?”
Tô Mặc Tu kéo Ngôn Cảnh Tắc qua, trực tiếp hôn một cái lên môi Ngôn Cảnh Tắc: “Em là bạn trai của anh mà.”
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ tới mình sẽ bị Tô Mặc Tu “tập kích” đột ngột.
Tô Mặc Tu người này, thật là bá đạo tổng tài nha! Mấy ngày nay hắn bị Tô Mặc Tu theo đuổi, thậm chí có loại cảm giác…… Tô Mặc Tu tùy thời sẽ kabe-don* hắn!
(*hành động đè đối phương và chống tay lên tường nhìn họ:)) Google nếu bạn chưa biết)
Hiện tại cũng không sai biệt lắm.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Tô Mặc Tu, kết quả…… Tô Mặc Tu thế mà không nhìn hắn, dời tầm mắt đi.
Không chỉ như thế, cổ của Tô Mặc Tu…… Có hơi đỏ?
Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên cười rộ lên.
Tô Mặc Tu trước đó thật ra cho người ta một loại cảm giác có khoảng cách.
Đại lão như vậy…. Hắn không dám tùy ý thân cận.
Nhưng lúc này…… Loại cảm giác có khoảng cách này, cơ hồ lập tức biến mất.
Trong lòng hắn cũng có cái gì đó…… đang ngo ngoe rục rịch.
Nhưng trong lòng y ít nhiều có chút không cao hứng.
Chờ y mang theo Kế Tử Thu lên xe, điểm không vui này còn phóng đại lên.
Không, này cũng không thể nói là không vui…… Phải nói là chua.
Y và Kế Tử Thu xác định quan hệ đã có hơn mười ngày.
Mấy ngày nay, chỉ cần y ở không liền sẽ cùng Kế Tử Thu nói chuyện phiếm, mỗi ngày còn ít nhất cùng Kế Tử Thu ở bên nhau ăn một bữa cơm.
Hôm nay, y càng là đưa Kế Tử Thu đến công ty của mình.
Y làm từng bước mà tiếp xúc Kế Tử Thu, tính toán ở chung mấy tháng sau thì mang theo Kế Tử Thu về gặp cha mẹ mình, sau đó lại đính hôn, kết hôn.
Tuy bọn họ đều là nam, nhưng y cảm thấy bọn họ vẫn nên dựa theo bước đi bình thường mà đi.
Ngoài ra, bởi vì y không muốn khiến Kế Tử Thu phản cảm, y cũng không hề đi điều tra Kế Tử Thu.
Kế Tử Thu từng nói với y, nói trước đó hắn có một người bạn trai, hai người cảm tình không hợp đã chia tay.
Lúc ấy Kế Tử Thu nói, rõ ràng không hề có cảm tình với bạn trai kia, y cũng liền không quá để ý, nhưng hiện tại bạn trai cũ của Kế Tử Thu tìm tới cửa, xem bộ dáng người này, rõ ràng là có cảm tình với Kế Tử Thu.
Tô Mặc Tu đột nhiên rõ ràng mà ý thức được ý tứ đại biểu của “Có bạn trai cũ”.
Trước khi cùng y yêu đương, Kế Tử Thu đã từng cùng người khác bên nhau, thân mật đủ loại!
Tô Mặc Tu tưởng tượng như vậy, trong lòng liền nhịn không được mà bốc hỏa.
Nhưng u lại rất rõ ràng, mình phát hỏa như vậy là không có đạo lý.
Chính y tuy rằng không có bạn trai cũ, nhưng người khác có thì cũng thật bình thường, y không nên bởi vì loại chuyện này mà tức giận, như vậy quá không phong độ.
Nhưng y chính là khắc chế không được bản thân mình!
Tô Mặc Tu ngồi trong xe, nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Kế Tử Thu, nghĩ đến người khác có khả năng đã từng thơm lên mặt Kế Tử Thu…… Y còn chưa có thơm qua lần nào đâu!
Trước đó lúc Tô Mặc Tu đối mặt Ngôn Cảnh Tắc, cũng không che giấu tình yêu của mình dành cho Ngôn Cảnh Tắc, cũng bởi vậy, Ngôn Cảnh Tắc có thể rõ ràng mà cảm nhận được Tô Mặc Tu yêu thích mình.
Nhưng hiện tại, Tô Mặc Tu đem niềm chua xót này đè xuống đáy lòng.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không ý thức được tâm tình Tô Mặc Tu, hắn chỉ là cảm thấy…… Cần phải nói với Tô Mặc Tu kỹ càng tỉ mỉ một chút chuyện của hắn và Thái Cẩm Thuần.
Đây thật ra là nguyên chủ trải qua, nhưng hắn chỉ có thể chịu trách nhiệm.
“Em là vào một năm trước quen biết Thái Cẩm Thuần, hắn là con trai ông chủ công ty giải trí trước kia em ký hợp đồng. Lúc ấy em rất thích hắn, nên đã chủ động theo đuổi, cũng xác thật theo đuổi được, nhưng sau đó cũng không biết hắn làm sao nữa, quan hệ với em càng ngày càng kém…… Cả hai liền chia tay.” Ngôn Cảnh Tắc đơn giản nói tình huống hai người trước, lại nói, “Còn có một chút chuyện em cần phải thẳng thắn một chút.”
“Cái gì?” Tô Mặc Tu nhìn rất bình tĩnh.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em và hắn ở bên nhau, có một bộ phận nguyên nhân là bởi vì hắn có tiền, ngoài ra…… Cả hai mới vừa chia tay không lâu.”
Ngôn Cảnh Tắc đem chuyện nguyên chủ mưu trí lịch trình và chuyện phát sinh trước khi chia tay nói ra
Tuy trong nhà nguyên chủ không có tiền gì, nhưng hắn từ nhỏ cũng chưa từng chịu khổ bao nhiêu.
Con người hắn lười cực kì, còn có chút bệnh cậu ấm, tự nhiên làm không được chuyện như nhẫn nhục phụ trọng “kiếm tiền”.
Cho nên tiến vào giới giải trí 3-4 năm, người coi trọng hắn không ít, nhưng hắn chưa từng đồng ý qua —— phụ nữ không phù hợp tính hướng của hắn, đàn ông sao…… những người ám chỉ với hắn đều lớn lên quá xấu.
Đồng thời, hắn lại muốn tiền…… Cho nên những đại soái ca không có tiền bên người hắn, hắn chướng mắt.
Nguyên chủ muốn làm một con chim hoàng yến bị người nuôi dưỡng.
Đối với nguyên chủ mà nói, Thái Cẩm Thuần lớn lên soái còn có tiền, tự nhiên chính là lựa chọn tốt nhất.
Khi đó, hắn là thật tình thích Thái Cẩm Thuần.
Tô Mặc Tu càng nghe càng chua.
Người này trước kia thật tình từng thích cái người tên Thái Cẩm Thuần kia, thế nhưng còn vì đối phương làm nhiều chuyện như vậy!
Cố tình Thái Cẩm Thuần nọ còn không biết tốt xấu!
Tô Mặc Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Chuyện trước kia, nếu đã qua đi thì không cần nhắc lại nữa, nhân sinh chúng ta, nhìn chính là tương lai.”
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, “Bây giờ em chỉ thích anh, tương lai cũng chỉ yêu anh.”
“Đương nhiên, anh ưu tú hơn hắn nhiều.” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, hắn có hơi muốn thơm Tô Mặc Tu một chút, nhưng cuối cùng không tiếp tục —— hắn có hơi sợ Tô Mặc Tu sẽ không cao hứng.
Tô Mặc Tu tin tưởng người đối diện, nhưng trong lòng y vẫn là có phần không thoải mái.
Thời gian Kế Tử Thu và Thái Cẩm Thuần ở bên nhau dài hơn y rất nhiều!
Trước đó y muốn làm từng bước cùng Kế Tử Thu ở bên nhau, hiện tại, liệu có nên thay đổi không?
Hai người cùng nhau ăn cơm, lại về tới công ty tăng ca.
Lúc Tô Mặc Tu tăng ca, Ngôn Cảnh Tắc liền ở bên cạnh xem các loại tập san Tô Mặc Tu có.
Người làm khối đầu tư tài chính này, chỉ đọc sách không thôi là chưa đủ, phải đuổi kịp thời đại, còn cần xem các loại tập san, còn có tin tức trên mạng.
Ngôn Cảnh Tắc chậm rãi lật xem, tin tức không quan trọng trực tiếp lật qua, tin tức quan trọng liền chặt chẽ ghi tạc trong lòng.
Tô Mặc Tu tăng ca rất nhiều, thường thường ngẩng đầu nhìn hắn, càng nhìn…… càng thích.
Kế Tử Thu đã không còn cảm tình với Thái Cẩm Thuần kia, nhưng Thái Cẩm Thuần thì khác, gã rõ ràng còn thích Kế Tử Thu.
Nhưng Kế Tử Thu…… Là của y!
10 giờ tối, Tô Mặc Tu mới hoàn thành tất cả công việc trên tay, y mang theo Ngôn Cảnh Tắc xuống gara ngầm, đột nhiên nói: “Hôm nay đã khuya, đưa em về nhà sợ là sẽ đến không kịp…… Em sang chỗ anh chắp vá một đêm nhé?”
Ngôn Cảnh Tắc ngẩn người, ngay sau đó cười hỏi: “Em và Tô tổng cùng nhau ngủ à?”
Tô Mặc Tu gật gật đầu: “Có thể!”
Ngôn Cảnh Tắc cũng giật mình mà nhìn về phía Tô Mặc Tu, vừa lúc đối diện ánh mắt Tô Mặc Tu nhìn qua.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết vì cái gì, từ ánh mắt đầu tiên hắn nhìn thấy Tô Mặc Tu, đã đặc biệt thích người này.
Nhưng Tô Mặc Tu lớn tuổi hơn hắn, các mặt xuất sắc hơn hắn, còn đặc biệt chủ động, làm cho hắn có chút không biết theo ai, cũng không dám quá đường đột.
Nhưng hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên hỏi: “Em có thể thơm anh không?”
Tô Mặc Tu kéo Ngôn Cảnh Tắc qua, trực tiếp hôn một cái lên môi Ngôn Cảnh Tắc: “Em là bạn trai của anh mà.”
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ tới mình sẽ bị Tô Mặc Tu “tập kích” đột ngột.
Tô Mặc Tu người này, thật là bá đạo tổng tài nha! Mấy ngày nay hắn bị Tô Mặc Tu theo đuổi, thậm chí có loại cảm giác…… Tô Mặc Tu tùy thời sẽ kabe-don* hắn!
(*hành động đè đối phương và chống tay lên tường nhìn họ:)) Google nếu bạn chưa biết)
Hiện tại cũng không sai biệt lắm.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Tô Mặc Tu, kết quả…… Tô Mặc Tu thế mà không nhìn hắn, dời tầm mắt đi.
Không chỉ như thế, cổ của Tô Mặc Tu…… Có hơi đỏ?
Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên cười rộ lên.
Tô Mặc Tu trước đó thật ra cho người ta một loại cảm giác có khoảng cách.
Đại lão như vậy…. Hắn không dám tùy ý thân cận.
Nhưng lúc này…… Loại cảm giác có khoảng cách này, cơ hồ lập tức biến mất.
Trong lòng hắn cũng có cái gì đó…… đang ngo ngoe rục rịch.
/194
|