Chuộc Lấy Tình Yêu

Chương 24 - Chương 24

/38


Khi Tô Yên Nhiên từ trong mơ hồ khôi phục lại ý thức, không khí xa lạ làm cô nhớ lại chuyện xảy ra trước khi mình bị hôn mê, cũng không dám mở mắt ngay, mà vẫn giả vờ ngủ như cũ, dùng cơ thể cảm nhận tình huống xung quanh. Hiện tại cô đang mặc quần áo cotton rộng thùng thình, nằm trên một chiếc giường mềm mại, đắp chăn mỏng, nhiệt độ bên trong hẳn là có mở điều hòa, khoảng chừng hai mươi lăm độ. Căn cứ vào hướng di chuyển của không khí, phòng cũng không lớn lắm, bày trí cũng không nhiều. Cửa sổ bên trái, cửa chính bên phải, cách đó không xa thậm chí có tiếng sóng biển vỗ nhẹ -- xem ra cô không bị chuyển đi, vẫn ở trong pháo đài!

Quan trọng nhất là trong phòng có người! Căn cứ vào tần suất hô hấp ổn định của người đó, chắc chắn là đàn ông, có lẽ anh ta đang đứng cạnh cửa sổ. Trên cơ thể anh ta có mùi rất nhẹ của hoa và mùi ẩm ướt, đúng là mùi mà cô ngửi được ở phòng tắm trước khi hôn mê -- xem ra đúng là tên vô sỉ đã gài bẫy cô, Vệ Minh Dữ không sai.

Có điều trong không khí còn có thêm một mùi hương nồng, ngửi vào khiến người ta thấy dễ chịu, chắc chắn là thuốc giải thuốc mê lúc trước. Xem ra anh ta đang đợi cô tỉnh.

Tô Yên Nhiên cũng không biết mình nên mở mắt hay vẫn nên giả vờ hôn mê. Cô không hiểu tại sao Vệ Minh Dữ muốn Bắt cóc cô, cô không tài không sắc -- được rồi, ít nhất bây giờ cũng không có sắc, anh ta có ý đồ gì chứ?

Tôi biết cô tỉnh rồi. Vệ Minh Dữ đột nhiên mở miệng nói.

Cái gì? Hắn phát hiện rồi rồi? Xem ra không thể giả vờ được nữa: ... Sao anh biết. Tô Yên Nhiên mở mắt.

Ha ha, đoán. Vệ Minh Dữ tuyệt đối không có ý đến gần, vẫn dựa vào cửa sổ như cũ.

Tô Yên Nhiên không nói gì: ... Chẳng lẽ cách một lúc anh ta lại nói một câu như vậy, xem cô có phản ứng không?

Thật ra là do trực giác... Trực giác của tôi rất chính xác. Vệ Minh Dữ nói rất nghiêm túc.

Tôi hôn mê bao lâu rồi? Tô Yên Nhiên lạnh lùng nói sang chuyện khác, cô không có hứng thú với chuyện trực giác của anh ta đúng hay sai.

Chưa lâu lắm, cô nằm trên giường mới mười phút thôi. Năng lực khôi phục của cô rất tốt, hoặc nói, năng lực cảnh giác của cô rất cao. Có chuyện anh ta không nói, người bình thường phải nửa tiếng mới có thể tỉnh, dù anh ngại cô có thai, cho thuốc mê không nhiều nhưng cô cũng không thể tỉnh lại nhanh như vậy.

Xem ra, anh xem nhẹ cô rồi. Cô tuyệt đối không phải như vẻ ngoài chỉ là một cô gái trói gà không chặt... Không biết tên kia có biết điểm này không? Ha ha.

Vậy anh mời tôi đến đây có chuyện gì? Tô Yên Nhiên chậm rãi ngồi dậy.

Không phải cô muốn rời khỏi cậu ta sao, chẳng qua tôi giúp cô một chuyện mà thôi. Giọng Vệ Minh Dữ ấm áp vô hại đáp.

Tô Yên Nhiên không hề ngạc nhiên khi anh ta biết mình muốn trốn. Ngoài dự đoán cô rất bình thản: Ồ... Vậy tại sao tôi vẫn còn ở trong pháo đài? Anh ấy sẽ dễ tìm thấy, không phải sao?

Đôi mặt hẹp dài đào hoa của Vệ Minh Dữ ngạc nhiên quét lên quét xuống, anh ta bắt đầu có chút bội phục cô gái này rồi. Sau đó cười cười nói: Cậu ta đã rời pháo đài một mình rồi -- ừm, đuổi theo cô. Chúng tôi tạo hiện trường giả cô đe dọa cô hầu nữ, sau đó thoát bằng cửa sau, sau đó giả vờ đánh ngất cô hầu kia... Nói đến đây, Vệ Minh Dữ dừng lại, Nhìn chằm chằm vào nét mặt của Tô Yên Nhiên.

Tô Yên Nhiên híp mắt, cười nói: Ngược lại tôi không biết ở đây có cửa sau. Nếu tôi biết nhất định sẽ thử. Đột nhiên, giọng của Tô Yên Nhiên thay đổi: Có điều, làm sao anh ấy tin một người có thai nhu nhược như tôi có thể đe dọa một cô gái khỏe mạnh chứ?

Chuyện này, có quá nhiều điểm đáng ngờ! Vạch một bộ mặt lại phát hiện đằng sau còn có một bộ mặt khác. Hi vọng chân tướng không phải như cô nghĩ... Tô Yên Nhiên nhắm chặt mắt.

Vệ Minh Dữ chậm rãi tiếp cận. Trên mặt không còn nụ cười che dấu giả dối nữa -- vì cô đã đoán đúng nên anh ta không cần giả vờ nữa?

Anh dừng lại bên cạnh cô, nói khẽ: Đôi khi, thông minh quá cũng chưa hẳn là chuyện tốt.

Tô Yên Nhiên im lặng một lúc, quyết định không suy đoán lung tung nữa. Trở về lạnh nhạt nói: Anh muốn đưa tôi đi đâu?

Ưm, còn phải đợi một chút, đợi khi trời tối. Mang cô đi một nơi... chắc chắn cô sẽ thích.

Một chiếc xe nhãn hiệu nổi tiếng chạy sâu vào con hẻm, dừng lại trong sân một viện nhỏ cổ kính.

Sau khi xuống xe, Vệ Minh Dữ bước tới, dùng chìa khóa mở cửa.

Tô Yên Nhiên đứng ở cửa nhìn vào trong. Đây là một cái sân cũ rất bình thường, ban ngày có lẽ có thể nó có vài phần


/38

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status