“nhân vật chính của chúng ta đây rồi!!!!!!!”_ Tuấn từ đâu xuất hiện ngay trước mặt hắn và nó nham nhở cười: “đi đâu từ nãy tới giờ thế??????”
“chơi!!!!!!”_ hắn tỉnh bơ trả lời trong khi tay vẫn nắm chặt tay của nó……
Nó thì không tài nào rút tay của mình ra được, hắn mạnh hơn nó nhiều………Tuấn nhìn thấy nó thì mỉm cười, cậu vỗ vai nó và nói:
“Hương đến thì gia nhập với bọn này đi!!!!!!! Có nhiều người muốn gặp cậu lắm đấy!!!!!!!!”
“sao cơ?????”_ nó không hiểu quay sang nhìn Tuấn rồi nhìn hắn……
“cả mày nữa!!!!!!!”_ Tuấn không ngần ngại kéo cả nó và hắn về phía một chiếc bàn có rất nhiều người đang tụ tập đứng nói chuyện………
“đến rồi đó hả bé yêu??????”_ Nhi vừa nhìn thấy nó cái là ngay lập tức xà đến thơm cho nó một cái vào má nói: “làm chị đợi dài cả cổ!!!!!!!!”
“chị làm gì thế??????”_ hắn nhăn mặt nhìn Nhi hỏi với vẻ khó chịu……
“làm gì là làm gì?????”_ Nhi ôm cổ của nó hất mặt nhìn hắn nói: “chị đây đang thể hiện tình cảm của mình với em gái thì có sao chứ??????”
“chị bớt giỡn đi!!!!!!!”_ nó nhăn nhó gỡ tay Nhi ra nói: “bao nhiêu người nhìn kia kìa!!!!!!!!”
Nhi búng vào trán nó một cái và cười, nó lúc nào cũng thế mà……
“vậy đây là em dâu của chị phải không??????”_ Ngọc mỉm cười lên tiếng hỏi………
“hì hì hì!!!!!!”_ hắn gãi đầu cười trừ nhìn Ngọc nhe nhởn……
“ơ?????”_ nó ngớ người nhìn Ngọc rồi nhìn hắn một lúc sau mới hỏi: “hai người là chị em sao??????”
“bé dễ thương ghê!!!!!!!”_ Ngọc bẹo má nó cười nói: “giờ chị mới có dịp nhìn kỹ em đó!!!!!!!!!”
“ái đau!!!!!!”_ nó nhăn mặt gỡ tay Ngọc ra và nói một cách rất lễ độ: “em xấu xí chứ đâu có dễ thương gì ạ!!!!!!!”
“………..”_ Ngọc lắc lắc ly rượu trên tay mỉm cười ghé sát vào tai nó thì thầm: “chị là một chuyện gia về tâm lý và cũng là một chuyên nghiệp viên về hóa trang đấy bé con à!!!!!!!”
Nó giật mình quay nhìn Ngọc……còn cô thì chỉ mỉm cười với ánh mắt đề phòng của nó………hắn đứng ngoài nhìn cũng cảm thấy hơi e ngại, tuy hắn yêu nó thật nhưng hắn không thể nào cưỡng lại được ý muốn của chị hắn, một con người đáng sợ còn hơn cả quỷ satang truyền thế………
“đừng nhìn chị như thế!!!!!!!”_ Ngọc vỗ nhẹ lên đầu nó mỉm cười nói: “chị không ăn thịt em đâu mà sợ!!!!!!!”
“đừng dọa em tớ chứ Ngọc!!!!!!”_ Nhi choàng tay vào cổ nó và nói với Ngọc: “con bé nó còn nhỏ hà!!!!!!”
“chị nói gì vậy?????”_ nó nhíu mày nhìn Nhi nói……
“mà sao em lại ăn mặc như thế này?????”_ Ngọc nghiêng đầu nhìn nó rồi quay đầu lườm hắn hỏi: “Minh!!!!! Em nhận nhiệm vụ cơ mà??????”
“đừng hỏi em!!!!!!!”_ hắn chột dạ quay mặt ngó lơ nói: “chị hỏi cô Chi ấy!!!!!!!”
“cô Chi?????”_ Ngọc nhíu mày nhìn hắn hỏi tiếp: “cô ấy chọn sao?????”
Hắn gật đầu lia lịa như thể không gật thì chết ấy……
“sao cô lại ở đây?????”_ một giọng nói lanh lảnh vang lên đằng sau nó khiến nó cảm thấy khó chịu vô cùng………
Dù không quay lại nhưng nó cũng có thể biết người vừa nói là ai……quay đầu lại nó cười trả lời:
“tại sao tôi lại không được ở đây??????”
“hiểu rồi!!!!!!”_ con Trân cầm ly rượu màu đỏ chót câng mặt lên nói: “bồi bàn phải không????? Cherry thiếu nhân viên đến thế sao??????”
Nó thấy nóng mặt rồi đấy, dù sao thì ở đây cũng có khá nhiều người biết mặt nó, nó không thể để mất thể diện của bản thân vì mối quan hệ đối với nó rất quan trọng………
“em nên tôn trọng người khác tiểu thư Trịnh Huyền Bảo Trân!!!!!!”_ Ngọc lên tiếng đứng chắn trước mặt nó và nói: “cô bé là do chị mời đến!!!!!! sao em lại nói là bồi bàn??????”
“chị……chị Ánh Ngọc……em……em…”_ Trân vừa nhìn thấy Ngọc là hoảng sợ………chẳng hiểu sao nhỏ lại tỏ vẻ sợ hãi đến thế……
“có chuyện gì vậy Ngọc??????”_ một giọng nói ấm áp vang lên bên cạnh Ngọc……
Nó hơi giật mình, giọng nói sao nghe giống hắn quá vậy……người vừa nói là một người phụ nữ trông rất phúc hậu và đầy quý phái, đôi mắt bà trong và đẹp quá, đôi mắt ấy sáng đến nỗi nó không dám nhìn thẳng vào……
“mẹ!!!!!!”_ Ngọc ngước nhìn mẹ rồi mỉm cười nói: “không có gì đâu ạ!!!!! Con đang nói chuyện với mấy bạn trẻ thôi mà!!!!!!!”
“hôm nay là ngày sinh nhật của em con đó!!!!!!”_ mẹ hắn mỉm cười nhẹ nhàng nhắc khéo Ngọc: “con còn chưa tặng quà đấy nha!!!!!!!”
“ý con quên mất!!!!!!”_ Ngọc hơi sửng sốt rồi quay sang hắn nói: “em trai yêu đợi chị nhá!!!!!!!”
Rồi Ngọc chạy mất tiêu đi đâu đó……cái câu nói cuối cùng của Ngọc làm hắn nổi cả da gà……
“cháu……cháu chào bác ạ!!!!!!!”_ nó cúi đầu chào mẹ hắn một cách rất lễ phép………
“cháu là………????”_ mẹ hắn nghiêng đầu nhìn nó với vẻ băn khoăn……
“bạn cháu đó bác!!!!!!”_ Hân từ đâu nhảy ra bên cạnh nó vui vẻ nói chuyện với mẹ hắn……
“bạn của Hân sao?????”_ mẹ hắn hơi ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười phúc hậu nói: “bảo sao dễ thương như vậy!!!!!!!”
Nó cười gãi đầu chẳng biết nói gì……trong khi đó Trân đứng bên ngoài nhìn nó với ánh mắt bực bội chưa từng thấy……ly rượu trên tay nhỏ sánh lên từng chập……
“cháu chào bác ạ!!!!!!”_ Nhỏ Trân tười cười cúi đầu chào mẹ hắn……
“ồ Bảo Trân đó hả cháu!!!!!!!”_ mẹ hắn cũng mỉm cười xoa đầu Trân rất thân thiết hỏi: “mẹ cháu đâu rồi???????”
“dạ mẹ cháu đang tiếp chuyện với vài vị khách ạ!!!!!!!”_ Trân giả bộ dễ thương trả lời……
“nào Minh lại đây mẹ giới thiệu!!!!!!!”_ mẹ hắn kéo hắn lướt qua mặt nó lại gần Trân và nói: “đây là cô bé Trịnh Huyền Bảo Trân con gái tổng giám đốc tập đoàn Dương Khang đấy con!!!!!!!!”
“hân hạnh được làm quen!!!!!!!”_ hắn nở một nụ cười tươi sáng nhìn Trân nói: “mong rằng cậu thấy vui vẻ ở bữa tiệc của tôi!!!!!!”
Trân đứng hình trong 5s vì nụ cười chết người của Prince trường SW……mẹ hắn đứng ngoài nở một nụ cười đầy bí hiểm………
“à chúc……chúc cậu sinh nhật vui vẻ!!!!!!”_ Trân mãi sau mới định thần lại được liền cười ngây thơ chúc mừng sinh nhật hắn……
“cảm ơn cậu nhiều!!!!!!”_ hắn gật đầu cảm ơn rồi quay sang mẹ hắn hỏi: “mà bố đâu rồi hả mẹ?????”
“bố đây!!!!!!”_ ông Ngô cha của hắn chẳng biết từ đâu xuất hiện ngay bên cạnh mẹ hắn cười nói: “con tìm bố à?????”
Lúc ông Ngô xuất hiện cũng là lúc nó bị Nhi kéo ra chỗ khác nói chuyện (vì thấy bị cho ra rìa mà)……rồi những vị khách khác cũng nhào tới bắt chuyện với hắn………
“chị tưởng em và Minh sẽ không quay lại đây cơ!!!!!!!!”_ Nhi nhìn nó cười nói đầy ẩn ý……
“em còn có nhiều việc phải làm lắm!!!!!!!!”_ Nó gãi đầu trả lời: “chắc phải lẩn đi thôi!!!!!!!”
“ở lại với chị!!!!!!!!”_ Nhi giữ chặt tay nó và nói: “định lên trên Bar để chạm mặt Chiến à????? Em có ngu không đấy??????”
“người phải tránh không phải là em mà là anh ta!!!!!!!”_ nó nói với vẻ rất khinh thường tột độ: “cái con người không biết xấu hổ ấy!!!!!!!!”
“định bỏ lại Minh ở đây à??????”_ Nhi nghiêng đầu hỏi nó……
“sao lại là bỏ lại??????”_ nó nhíu mày nói: “người duy nhất không nên có mặt ở đây chính là em kìa!!!!!!!!”
Nói rồi nó toan bỏ đi ra cửa thì Nhi kéo giật tay nó lại nói……
“đây là một cơ hội đấy!!!!!!!!!!! chẳng lẽ em định từ bỏ một dịp may hiếm có này sao???????”
Nó quay đầu lại chạm ngay ánh mắt sắc lạnh của Nhi, nó hiểu ngay cô muốn nói gì……nhưng không được, nó không muốn làm tổn thương bất cứ ai nhất là hắn, và càng không muốn bị người ta coi thường mình……tất cả những gì nó làm đều đường đường chính chính hết……nó không bao giờ chịu sự khinh thường từ người khác, đặc biệt là hắn……
Yên lặng một hồi nó cười nhìn Nhi nói:
“em không muốn mình biến thành một Bùi Ngọc Chiến thứ hai!!!!”
“……………”_ Nhi tròn mắt nhìn nó……một cái gì đó đau đớn ánh lên trong đôi mắt màu xanh ấy………
Nó quay người nhưng vô tình va phải một ai đó, vội vàng cúi đầu nó rối rít:
“thành thật xin lỗi!!!!!!!!”
“em làm gì phải rối lên thế!!!!!!!”_ một giọng nói khá quen vang lên khiến nó giật bắn………
“hở??????”_ nó ngẩng đầu lên………2s cho việc mắt bắt đầu tròn xoe như chữ O, tay nó run run chỉ vào mặt người đối diện lắp bắp:
“anh……anh……sao……sao……”
Một người con trai có mái tóc màu vàng óng đang đứng trước mặt nó, khoác trên mình bộ vest lịch lãm khiến nó nhất thời không thể nhận ra……chính là Ze chứ không ai khác…………và đồng thời cũng là Nguyễn Hải Dương giám đốc điều hành của tập đoàn Nguyễn Sơn………
“cà lăm rồi hả bé con??????”_ Dương bật cười nhìn nó đùa……
“chết rồi!!!!!!!”_ nó nhăn nhó nhìn ngó xung quanh……
“sao thế?????”_ Nhi nhòm nó hỏi……
“chị biết Tuấn bạn trai của Hân đúng không??????”_ nó dáo dác vừa quan sát vừa hỏi lại giọng vô cùng vô cùng nhỏ……
“ờ sao?????”_ Nhi gật đầu hỏi tiếp……
“đó là một trong 12 dirty của Hell đấy!!!!!!!”_ nó thì thầm nói: “thấy em nói chuyện với anh Dương thì lộ mất!!!!!!!!!!”
“sao kia??????”_ Nhi tròn mắt nhìn nó nói to……
Nó giật bắn của mình vội vàng vọt lẹ ngay tức khắc………nhưng mọi người đã kịp nhìn thấy nó đứng nói chuyện với Dương mất rồi………nhất là hắn, hắn đã thấy hành động lạ lùng của nó khi đụng phải Dương, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu……
“chơi!!!!!!”_ hắn tỉnh bơ trả lời trong khi tay vẫn nắm chặt tay của nó……
Nó thì không tài nào rút tay của mình ra được, hắn mạnh hơn nó nhiều………Tuấn nhìn thấy nó thì mỉm cười, cậu vỗ vai nó và nói:
“Hương đến thì gia nhập với bọn này đi!!!!!!! Có nhiều người muốn gặp cậu lắm đấy!!!!!!!!”
“sao cơ?????”_ nó không hiểu quay sang nhìn Tuấn rồi nhìn hắn……
“cả mày nữa!!!!!!!”_ Tuấn không ngần ngại kéo cả nó và hắn về phía một chiếc bàn có rất nhiều người đang tụ tập đứng nói chuyện………
“đến rồi đó hả bé yêu??????”_ Nhi vừa nhìn thấy nó cái là ngay lập tức xà đến thơm cho nó một cái vào má nói: “làm chị đợi dài cả cổ!!!!!!!!”
“chị làm gì thế??????”_ hắn nhăn mặt nhìn Nhi hỏi với vẻ khó chịu……
“làm gì là làm gì?????”_ Nhi ôm cổ của nó hất mặt nhìn hắn nói: “chị đây đang thể hiện tình cảm của mình với em gái thì có sao chứ??????”
“chị bớt giỡn đi!!!!!!!”_ nó nhăn nhó gỡ tay Nhi ra nói: “bao nhiêu người nhìn kia kìa!!!!!!!!”
Nhi búng vào trán nó một cái và cười, nó lúc nào cũng thế mà……
“vậy đây là em dâu của chị phải không??????”_ Ngọc mỉm cười lên tiếng hỏi………
“hì hì hì!!!!!!”_ hắn gãi đầu cười trừ nhìn Ngọc nhe nhởn……
“ơ?????”_ nó ngớ người nhìn Ngọc rồi nhìn hắn một lúc sau mới hỏi: “hai người là chị em sao??????”
“bé dễ thương ghê!!!!!!!”_ Ngọc bẹo má nó cười nói: “giờ chị mới có dịp nhìn kỹ em đó!!!!!!!!!”
“ái đau!!!!!!”_ nó nhăn mặt gỡ tay Ngọc ra và nói một cách rất lễ độ: “em xấu xí chứ đâu có dễ thương gì ạ!!!!!!!”
“………..”_ Ngọc lắc lắc ly rượu trên tay mỉm cười ghé sát vào tai nó thì thầm: “chị là một chuyện gia về tâm lý và cũng là một chuyên nghiệp viên về hóa trang đấy bé con à!!!!!!!”
Nó giật mình quay nhìn Ngọc……còn cô thì chỉ mỉm cười với ánh mắt đề phòng của nó………hắn đứng ngoài nhìn cũng cảm thấy hơi e ngại, tuy hắn yêu nó thật nhưng hắn không thể nào cưỡng lại được ý muốn của chị hắn, một con người đáng sợ còn hơn cả quỷ satang truyền thế………
“đừng nhìn chị như thế!!!!!!!”_ Ngọc vỗ nhẹ lên đầu nó mỉm cười nói: “chị không ăn thịt em đâu mà sợ!!!!!!!”
“đừng dọa em tớ chứ Ngọc!!!!!!”_ Nhi choàng tay vào cổ nó và nói với Ngọc: “con bé nó còn nhỏ hà!!!!!!”
“chị nói gì vậy?????”_ nó nhíu mày nhìn Nhi nói……
“mà sao em lại ăn mặc như thế này?????”_ Ngọc nghiêng đầu nhìn nó rồi quay đầu lườm hắn hỏi: “Minh!!!!! Em nhận nhiệm vụ cơ mà??????”
“đừng hỏi em!!!!!!!”_ hắn chột dạ quay mặt ngó lơ nói: “chị hỏi cô Chi ấy!!!!!!!”
“cô Chi?????”_ Ngọc nhíu mày nhìn hắn hỏi tiếp: “cô ấy chọn sao?????”
Hắn gật đầu lia lịa như thể không gật thì chết ấy……
“sao cô lại ở đây?????”_ một giọng nói lanh lảnh vang lên đằng sau nó khiến nó cảm thấy khó chịu vô cùng………
Dù không quay lại nhưng nó cũng có thể biết người vừa nói là ai……quay đầu lại nó cười trả lời:
“tại sao tôi lại không được ở đây??????”
“hiểu rồi!!!!!!”_ con Trân cầm ly rượu màu đỏ chót câng mặt lên nói: “bồi bàn phải không????? Cherry thiếu nhân viên đến thế sao??????”
Nó thấy nóng mặt rồi đấy, dù sao thì ở đây cũng có khá nhiều người biết mặt nó, nó không thể để mất thể diện của bản thân vì mối quan hệ đối với nó rất quan trọng………
“em nên tôn trọng người khác tiểu thư Trịnh Huyền Bảo Trân!!!!!!”_ Ngọc lên tiếng đứng chắn trước mặt nó và nói: “cô bé là do chị mời đến!!!!!! sao em lại nói là bồi bàn??????”
“chị……chị Ánh Ngọc……em……em…”_ Trân vừa nhìn thấy Ngọc là hoảng sợ………chẳng hiểu sao nhỏ lại tỏ vẻ sợ hãi đến thế……
“có chuyện gì vậy Ngọc??????”_ một giọng nói ấm áp vang lên bên cạnh Ngọc……
Nó hơi giật mình, giọng nói sao nghe giống hắn quá vậy……người vừa nói là một người phụ nữ trông rất phúc hậu và đầy quý phái, đôi mắt bà trong và đẹp quá, đôi mắt ấy sáng đến nỗi nó không dám nhìn thẳng vào……
“mẹ!!!!!!”_ Ngọc ngước nhìn mẹ rồi mỉm cười nói: “không có gì đâu ạ!!!!! Con đang nói chuyện với mấy bạn trẻ thôi mà!!!!!!!”
“hôm nay là ngày sinh nhật của em con đó!!!!!!”_ mẹ hắn mỉm cười nhẹ nhàng nhắc khéo Ngọc: “con còn chưa tặng quà đấy nha!!!!!!!”
“ý con quên mất!!!!!!”_ Ngọc hơi sửng sốt rồi quay sang hắn nói: “em trai yêu đợi chị nhá!!!!!!!”
Rồi Ngọc chạy mất tiêu đi đâu đó……cái câu nói cuối cùng của Ngọc làm hắn nổi cả da gà……
“cháu……cháu chào bác ạ!!!!!!!”_ nó cúi đầu chào mẹ hắn một cách rất lễ phép………
“cháu là………????”_ mẹ hắn nghiêng đầu nhìn nó với vẻ băn khoăn……
“bạn cháu đó bác!!!!!!”_ Hân từ đâu nhảy ra bên cạnh nó vui vẻ nói chuyện với mẹ hắn……
“bạn của Hân sao?????”_ mẹ hắn hơi ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười phúc hậu nói: “bảo sao dễ thương như vậy!!!!!!!”
Nó cười gãi đầu chẳng biết nói gì……trong khi đó Trân đứng bên ngoài nhìn nó với ánh mắt bực bội chưa từng thấy……ly rượu trên tay nhỏ sánh lên từng chập……
“cháu chào bác ạ!!!!!!”_ Nhỏ Trân tười cười cúi đầu chào mẹ hắn……
“ồ Bảo Trân đó hả cháu!!!!!!!”_ mẹ hắn cũng mỉm cười xoa đầu Trân rất thân thiết hỏi: “mẹ cháu đâu rồi???????”
“dạ mẹ cháu đang tiếp chuyện với vài vị khách ạ!!!!!!!”_ Trân giả bộ dễ thương trả lời……
“nào Minh lại đây mẹ giới thiệu!!!!!!!”_ mẹ hắn kéo hắn lướt qua mặt nó lại gần Trân và nói: “đây là cô bé Trịnh Huyền Bảo Trân con gái tổng giám đốc tập đoàn Dương Khang đấy con!!!!!!!!”
“hân hạnh được làm quen!!!!!!!”_ hắn nở một nụ cười tươi sáng nhìn Trân nói: “mong rằng cậu thấy vui vẻ ở bữa tiệc của tôi!!!!!!”
Trân đứng hình trong 5s vì nụ cười chết người của Prince trường SW……mẹ hắn đứng ngoài nở một nụ cười đầy bí hiểm………
“à chúc……chúc cậu sinh nhật vui vẻ!!!!!!”_ Trân mãi sau mới định thần lại được liền cười ngây thơ chúc mừng sinh nhật hắn……
“cảm ơn cậu nhiều!!!!!!”_ hắn gật đầu cảm ơn rồi quay sang mẹ hắn hỏi: “mà bố đâu rồi hả mẹ?????”
“bố đây!!!!!!”_ ông Ngô cha của hắn chẳng biết từ đâu xuất hiện ngay bên cạnh mẹ hắn cười nói: “con tìm bố à?????”
Lúc ông Ngô xuất hiện cũng là lúc nó bị Nhi kéo ra chỗ khác nói chuyện (vì thấy bị cho ra rìa mà)……rồi những vị khách khác cũng nhào tới bắt chuyện với hắn………
“chị tưởng em và Minh sẽ không quay lại đây cơ!!!!!!!!”_ Nhi nhìn nó cười nói đầy ẩn ý……
“em còn có nhiều việc phải làm lắm!!!!!!!!”_ Nó gãi đầu trả lời: “chắc phải lẩn đi thôi!!!!!!!”
“ở lại với chị!!!!!!!!”_ Nhi giữ chặt tay nó và nói: “định lên trên Bar để chạm mặt Chiến à????? Em có ngu không đấy??????”
“người phải tránh không phải là em mà là anh ta!!!!!!!”_ nó nói với vẻ rất khinh thường tột độ: “cái con người không biết xấu hổ ấy!!!!!!!!”
“định bỏ lại Minh ở đây à??????”_ Nhi nghiêng đầu hỏi nó……
“sao lại là bỏ lại??????”_ nó nhíu mày nói: “người duy nhất không nên có mặt ở đây chính là em kìa!!!!!!!!”
Nói rồi nó toan bỏ đi ra cửa thì Nhi kéo giật tay nó lại nói……
“đây là một cơ hội đấy!!!!!!!!!!! chẳng lẽ em định từ bỏ một dịp may hiếm có này sao???????”
Nó quay đầu lại chạm ngay ánh mắt sắc lạnh của Nhi, nó hiểu ngay cô muốn nói gì……nhưng không được, nó không muốn làm tổn thương bất cứ ai nhất là hắn, và càng không muốn bị người ta coi thường mình……tất cả những gì nó làm đều đường đường chính chính hết……nó không bao giờ chịu sự khinh thường từ người khác, đặc biệt là hắn……
Yên lặng một hồi nó cười nhìn Nhi nói:
“em không muốn mình biến thành một Bùi Ngọc Chiến thứ hai!!!!”
“……………”_ Nhi tròn mắt nhìn nó……một cái gì đó đau đớn ánh lên trong đôi mắt màu xanh ấy………
Nó quay người nhưng vô tình va phải một ai đó, vội vàng cúi đầu nó rối rít:
“thành thật xin lỗi!!!!!!!!”
“em làm gì phải rối lên thế!!!!!!!”_ một giọng nói khá quen vang lên khiến nó giật bắn………
“hở??????”_ nó ngẩng đầu lên………2s cho việc mắt bắt đầu tròn xoe như chữ O, tay nó run run chỉ vào mặt người đối diện lắp bắp:
“anh……anh……sao……sao……”
Một người con trai có mái tóc màu vàng óng đang đứng trước mặt nó, khoác trên mình bộ vest lịch lãm khiến nó nhất thời không thể nhận ra……chính là Ze chứ không ai khác…………và đồng thời cũng là Nguyễn Hải Dương giám đốc điều hành của tập đoàn Nguyễn Sơn………
“cà lăm rồi hả bé con??????”_ Dương bật cười nhìn nó đùa……
“chết rồi!!!!!!!”_ nó nhăn nhó nhìn ngó xung quanh……
“sao thế?????”_ Nhi nhòm nó hỏi……
“chị biết Tuấn bạn trai của Hân đúng không??????”_ nó dáo dác vừa quan sát vừa hỏi lại giọng vô cùng vô cùng nhỏ……
“ờ sao?????”_ Nhi gật đầu hỏi tiếp……
“đó là một trong 12 dirty của Hell đấy!!!!!!!”_ nó thì thầm nói: “thấy em nói chuyện với anh Dương thì lộ mất!!!!!!!!!!”
“sao kia??????”_ Nhi tròn mắt nhìn nó nói to……
Nó giật bắn của mình vội vàng vọt lẹ ngay tức khắc………nhưng mọi người đã kịp nhìn thấy nó đứng nói chuyện với Dương mất rồi………nhất là hắn, hắn đã thấy hành động lạ lùng của nó khi đụng phải Dương, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu……
/111
|