Nó bây giờ trông hoàn toàn khác hẳn với Dương Mỹ Nguyệt Hương mà hắn biết……sau khi tẩy bỏ lớp hóa trang thì khuôn mặt chân phương của nó đã hiện hữu trước mắt hắn……đúng như những gì hắn thường tưởng tượng, nó thật sự rất dễ thương, nhìn nó ngủ giống như nàng công chúa ngủ trong rừng vậy, xinh đẹp và bình yên……
Hắn thực sự muốn nó mãi thế này, hắn không thích nó cứ phải che dấu bản thân sau khuôn mặt xấu xí kia………với nó, sống thật với bản thân khó đến thế sao????????
…………………………
Đêm đó nó ngủ rất say……nó chưa từng ngủ một giấc ngủ nào sâu và say đến như thế………
“bố!!!! bố ơi!!!!!”_ nó chạy theo bóng dáng một người đàn ông đang đi phía đằng xa……
Nghe tiếng gọi, người đó quay lại nhìn nó nở một nụ cười nhân hậu……nó ào tới ôm lấy ông, vẫn điệu bộ xoa đầu ấy ông nhẹ nhàng nói:
“cún bông của bố sao lại đến đây???????”
“con nhớ bố quá!!!!!!!”_ nó khóc nức lên ôm chặt lấy người bố hiền hậu của mình……
“bố cũng nhớ cún bông nhiều lắm!!!!!!”_ ông bế bổng nó lên xoay xoay mấy vòng và nói: “cún bông có nghe lời bố sống tốt không???????”
“dạ con…………”_ nó xịu mặt không biết trả lời bố nó như thế nào nữa……nó đâu có nghe lời, nó chơi bời chác táng thế cơ mà, thậm chí nó còn là dân giang hồ nữa………bố nó sẽ giận lắm nếu như biết được những điều này……
Bố nó ôm nó vào lòng xoa đầu nó nhẹ nhàng nói:
“con có biết tứ diệp thảo mang lại may mắn không cún bông??????”
“dạ có!!!!!!!”_ nó gật đầu trả lời rồi ngước nhìn bố nó: “nhưng sao bố lại hỏi con vậy???????”
“tặng con!!!!!!!”_ bố nó chìa ra trước mặt nó một lá tam diệp thảo cười nói: “nhận lấy đi!!!!!!!!”
“nhưng là cỏ ba lá mà bố!!!!!!!”_ nó ngây ngô nói……
Rồi cánh cỏ ba lá biến thành một chiếc vòng cổ thật lung linh……nó chưa từng thấy một chiếc vòng cổ nào đẹp như vậy……trong đầu nó thậm chí hoàn toàn chưa nghĩ ra được hình ảnh đẹp đến vậy………
“con hãy đi tìm lấy cánh thứ tư cho nó nhé??????”_ bố nó xoa đầu nó và nói tiếp: “hãy sống thực với chính mình, tin tưởng bản thân để có thể tìm được hạnh phúc của mình con à!!!!!!!”
“………….”_ nó im lặng không trả lời……
“sống thực với chính mình?????”, “tin tưởng bản thân??????”……những điều này nó không làm được, quá khó khăn đối với nó rồi……nó giờ còn chẳng biết mình là ai thì sao mà sống thực với chính mình được……..tin tưởng vào bản thân ư????? Điều này quá khó, bản thân nó giờ nó còn chẳng hiểu được ra sao thì tin tưởng thế nào đây??????? những điều bố nó nói nghĩa là sao????? bố đang thử thách nó à????? Nếu là thử thách thì nó chấp nhận lùi bước………vì những điều kia nó không làm được……ngàn lần không thể làm được………
“hết giờ rồi!!!!!!”_ bố nó đứng dậy nói: “con phải trở về nơi của mình thôi!!!!!!!!”
“không bố ơi!!!!!!”_ nó ôm chầm lấy bố nó……nó không muốn xa bố một lần nào nữa……
Nhưng bố nó dần dần tan biến đi……nó khóc, khóc nhiều lắm……sao mọi người cứ bỏ nó lại một mình thế?????? nó phải làm sao đây????? ……
“Hương ơi!!!!!! Hương……”
Một giọng nói ấm áp cứ liên tục gọi tên nó……rồi nó bừng tỉnh……ánh sáng của đèn điện làm nó hơi chói……với lại căn phòng màu vàng này cũng đủ làm nó choáng rồi………
“cậu tỉnh rồi!!!!!!! May quá!!!!!!”_ hắn mừng rỡ nói trong khi hai tay nắm chặt tay của nó……
Nó rụt tay ra khỏi hai bàn tay của hắn, nụ cười rạng rỡ của hắn làm nó thấy nhói đau trong lòng……giờ nó biết tại sao nó có thể nói chuyện thân thiết với hắn rồi, vì hắn có nụ cười tươi sáng và rất hiền của bố nó………nhưng sao bây giờ nó mới nhận ra??????? Chẳng lẽ những năm qua nó đã quên mất người bố của mình????? Đến nụ cười hiền hậu ấy cũng không nhớ được??????? ……
“sao cậu lại ở đây???????”_ nó nghiêm đầu nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng hỏi: “anh Ze đâu?????”
“………………”_ nụ cười trên khuôn mặt hắn tắt ngấm………hắn ngồi nhìn nó trân trân………sao ánh mắt nó nhìn hắn lại lạnh giá thế kia??????
Thấy thái độ này của hắn nó thực sự cảm thấy có lỗi……nhưng nếu hắn đã biết tất cả thì nó sẽ không giấu làm gì nữa, và nó cũng không muốn hắn theo đuôi nó nữa……theo đuổi nó thì chẳng có gì tốt đẹp cả, thậm chí bản thân hắn sẽ gặp liên lụy giống như bây giờ vậy………khuôn mặt còn có những miếng ugo nhỏ, đúng là khi ở gần nó hắn luôn gặp những rắc rối………một con người hoàn hảo như hắn lại vì nó mà bị liên lụy với dân giang hồ thì thật không đáng……nó phải buộc hắn phải tránh xa nó thôi, khiến hắn xa lánh nó là điều tốt nhất cho hắn và cũng tốt cho cả chính nó……
“sao thế??????”_ nó lạnh lùng hỏi: “anh Ze……à quên……anh Dương đâu??????”
“tại……tại sao……anh ta……tớ……”_ hắn ấp úng nhìn nó với vẻ bàng hoàng……
“còn không mau đi gọi anh ấy vào đây??????”_ nó nhíu mày khó chịu nói với hắn: “cậu có vai trò gì ở đây chứ hả???????”
“DƯƠNG MỸ NGUYỆT HƯƠNG!!!!!!!”_ Tuấn từ đâu hét lên quát vào mặt nó: “SAO CÔ LẠI NÓI NHƯ VẬY VỚI MINH TRONG KHI NÓ ĐÃ CỨU CÔ HẢ????????”
Sự xuất hiện của Tuấn làm nó thoáng ngạc nhiên……nhưng rồi nó nhếch mép cười quắc mắt nhìn cậu nói một cách lạnh lùng vô cảm:
“ở đây có chỗ cho mày lên tiếng sao, Hmer???????”
Tuấn giật mình, cậu quên mất rằng Hương chính là Hades, người đứng đầu Hell, một người mà nhiều khi cậu cảm thấy ghê sợ………lúc này nó không còn là Dương Mỹ Nguyệt Hương mà cậu biết nữa mà là Hades tàn bạo vô cảm……
“tớ sẽ đi gọi anh ta tới!!!!!!!”_ hắn đứng dậy đi ra ngoài……
Tuấn thật sự không chịu được khi nhìn thấy cái dáng thất thểu đi xuống nhà của hắn……có lẽ hắn bị shock bởi thái độ hoàn toàn trái ngược của nó……không biết hắn có thể vượt qua được sự thật về người con gái mà hắn yêu hay không nữa??????………
Tuấn chạy theo hắn bỏ lại nó một mình ở trong phòng……nó buông người vùi mình vào trong chăn……đầu óc nó trở lên trống rỗng……rồi hình ảnh cánh cỏ ba lá hiện lên trước mắt nó, nó cười đau khổ nói với chính mình………
<“mình mãi mãi không thể tìm được cánh lá may mắn!!!!!!! con xin lỗi vì đã làm bố phải thất vọng rồi!!!!!!!!!”>
………………………
“mày tính sao đây??????”_ Tuấn kéo hắn lại nhìn thẳng vào mắt và nói……
“sao…là sao??????”_ hắn hỏi lại……giọng nói có gì đó bị nghẹn lại……
“cô ta là Hades đấy!!!!!!”_ Tuấn quát thẳng vào mặt hắn: “mày vẫn có thể yêu một con người tàn nhẫn vô tình như thế sao?????? mày có bị điên không hả?????????”
“đấy là một con người khác của cô ấy thôi!!!!!!!”_ Hắn quay mặt đi nói: “tao tin tao sẽ làm cô ấy phải thay đổi!!!!!!!!!”
“thật là vớ vẩn!!!!!!!”_ Tuấn nói: “chẳng ai có thể thay đổi được một con người như thế đâu!!!!!!!!! Mày đừng có mù quáng vậy chứ!!!!!!!!”
“tao sẽ làm được!!!!!!!”_ hắn nói chắc……
“tao xin mày đấy!!!!!!!!!”_ Tuấn chau mày nhìn hắn nói: “có phải thiếu con gái ở xung quanh mày đâu!!!!!! Trước tao không biết thì không sao!!!!!! nhưng giờ biết Hương chính là thủ lĩnh Hades thì tao không thể tán thành việc mày yêu cô ta!!!!!!!”
“chuyện của tao, tao sẽ tự lo!!!!!!!”_ Hắn quay người bỏ xuống dưới nhà……
“mày sẽ bị đau đấy!!!!!!!!”_ Tuấn gọi với theo……
Nhưng hắn vẫn chỉ bước đi không thèm trả lời………Tuấn thở dài não nề, cậu không nghĩ rằng thằng bạn thân của mình lại yêu người con gái tàn bạo lạnh lùng kia như vậy……chính cậu cũng đâu thể ngờ rằng Hương, cô gái trầm tính đó lại là thủ lĩnh của Hell, Hades tàn bạo………chợt nhớ đến cô bạn gái của mình Tuấn cũng không thể không thở dài, cậu có nên cho Hân biết hoàn cảnh bây giờ của Hương hay không đây???????? ……nếu biết được sự thật liệu Hân sẽ phản ứng như thế nào??????? Cậu sợ Hân sẽ suy sụp khi nghe thấy tin này……Tuấn không muốn nhìn thấy Hân buồn, có lẽ Hân là người con gái đầu tiên cho cậu biết thế nào là tình yêu thật lòng………chính vì thế mà Tuấn không bao giờ muốn tình yêu bé bỏng của mình bị tổn thương………
…………………………
“ngồi dậy đi Hương!!!!!!!”_ tiếng của Dương vang lên làm nó tỉnh dậy……
Nó ngồi thẳng dậy, cánh tay trái phải bó bột vì rạn xương……nhiều nơi trên cơ thể nó phải quấn băng trắng, nhìn nó bây giờ thật thảm hại……
“đã biết ai làm chuyện này chưa???????”_ nó nhìn Dương và hỏi luôn……
“là Nguyễn Bảo Nam trùm đua xe ở Hải Phòng, còn được gọi là “anh Đại”!!!!!!”_ Nhi ngồi xuống ghế bên cạnh nó và nói: “hiện vẫn chưa biết tại sao hắn lại đánh mày!!!!!!!!”
“thế thôi à???????”_ nó nhíu mày nhìn Nhi rồi nhìn Dương nói: “từ khi tao ngất đi đến bây giờ bọn mày chỉ tìm được thế thôi sao???????”
Nhi và Dương giật mình toát mồ hôi hột………ánh mắt nó bây giờ không phải của Dương Mỹ Nguyệt Hương nữa mà là của Hades……giọng nói làm lạnh cả không gian trong căn phòng………
Ngay lúc đó thì 10 người còn lại cũng bước vào trong căn phòng……cảm giác u ám khiến họ thoáng lạnh sống lưng, nhưng đáng sợ hơn vẫn là ánh mắt của nó khi nhìn họ………
“đến làm gì????????”_ nó nhìn đám người hỏi: “có thông tin mới thì hãy xuất hiện!!!!!!!!!!”
Nguyên 12 con người chợt im lặng……nó bây giờ đã trở lại đúng là Hades của 3 năm trước, lúc đó nó chịu một cú shock quá lớn khiến cho sự lạnh lùng tàn bạo của nó càng tăng lên………lần đó Hera khó khăn lắm mới ngăn được sự cuồng nộ của nó, nhưng giờ thì cô không chắc mình có làm được không nữa!!!!!! cô cảm thấy Hades đã thực sự thay đổi và chính sự thay đổi ấy khiến cho nó càng đáng sợ hơn………
“Pos!!!!!!!”_ Hera đứng dậy vỗ vai Pos và nói: “hãy nói những gì anh tìm được cho Hades biết đi!!!!!!!”
“à ừ!!!!!!!!”_ Pos như sực tỉnh gật đầu rồi rút ra một tập hồ sơ đưa cho nó và nói: “thằng thủ lĩnh tên là Nguyễn Bảo Nam trùm của bọn đua xe ở Hải Phòng, bọn đàn em hay gọi hắn là “anh Đại”!!!!!!!!! tao đã tìm được lý do hắn đánh úp mày!!!!!!!!! ………”
“nói tiếp đi!!!!!!!”_ nó đặt tập hồ sơ trên tấm chăn dầy, dùng tay phải lật từng trang từng trang một và nói: “tao vẫn đang nghe đấy!!!!!!!”
“được!!!!!!!”_ Pos gật đầu và nói tiếp: “một thằng trong số bọn chúng nói rằng mày sai đàn em đi đánh một đứa em của tên Nam đó!!!!!! Hình như hắn rất quý đứa em đó nên khi nó bị đánh cho nhập viện gần 3 tháng thì ngay lập tức điều tra rồi giàn quân để tìm cho được mày và bọn tao!!!!!!!!”
“lâu chưa??????”_ nó vẫn cái giọng lạnh te ấy hỏi……
“gì cơ??????”_ Pos giật mình hỏi lại……
“tao hỏi vụ đó xảy ra lâu chưa???????”_ nó nhíu mày ngẩng đầu nhìn Pos khá khó chịu và nhắc lại……
“cũng phải gần bốn tháng rồi!!!!!!!!”_ Kry liền lên tiếng đỡ lời cho Pos: “một thằng có khai rằng khi biết mày đang làm việc ở đâu thì liền liên hệ với thằng Nam rồi đưa người theo dõi và đánh úp mày!!!!!!!!”
“đứa em của thằng đó là ai??????”_ nó chuyển ánh mắt sang nhìn Kry hỏi tiếp……
Im lặng……không ai nghĩ rằng nó sẽ hỏi thăm tên nạn nhân bị nó cho vào viện……nhưng có lẽ lần này nó hỏi là đúng, vì Hell chỉ hoạt động ở quanh vùng Hà Nội chứ chưa từng chạm qua ranh giới Hải Phòng………trước đây nó với một ông trùm đã thỏa thuận mỗi người một vùng, nó ở Hà Nội còn ông ta ở Hải Phòng, nước sông không phạm nước giếng……những vụ đụng chạm với dân Hải thành toàn là do bọn công tử ăn chơi dạt vào Hà thành rồi gây chuyện nên không thể trách nó được………và càng không có chuyện nó sai đàn em tới Hải Phòng để đánh người, đó không phải là phong cách của nó, những chuyện nào không liên quan thì chẳng bao giờ nó thèm để ý đến, còn những gì đụng chạm tới nó thì nó sẽ tự mình cùng với 12 Dirty xử lý………
“sao??????”_ nó nhíu mày nhìn 12 con người đứng yên lặng nói: “im lặng nghĩa là gì đây???????”
“đó……đó là……là một cô gái!!!!!!!”_ Ath thốt lên khi trên tay vẫn đang cầm nguyên chiếc laptop mini………
“con gái???????”_ nó nghiêng đầu nhìn Ath và nói: “em nói đó là con gái sao???????”
“vâng……vâng ạ!!!!!!!!”_ Ath gật đầu nói tiếp: “cô ta là Trần Tuyết Nhung, con gái của ông trùm tàu biển……là em gái kết nghĩa của tên Nam!!!!!!! ở đây có ghi ngày nhập viện là 12 tháng 3 của năm ngoái, cô ta bị trấn thương ở vùng đầu và có nhiều vết cứa do dao gây nên trên cơ thể!!!!!!!!!”
“……………”_ nó yên lặng suy nghĩ, cái tên Trần Tuyết Nhung với nó quá xa lạ……nó chưa từng nghe qua thấy cái tên này………
“cô ta được tìm thấy ở đâu??????”_ Dương nhìn Ath hỏi: “Hải Phòng hay Hà Nội??????”
“một khu ngoại ô nhỏ ở Hải Phòng!!!!!!!”_ Ath trả lời: “gần biển Cát Bà!!!!!!!!”
“do con gái làm!!!!!!!!”_ nó nói: “chắc chắn là do một đám con gái làm!!!!!!!!”
Nghe nó nói vậy thì cả lũ yên lặng luôn……lúc này là lúc nó đang suy nghĩ……nếu ai mà làm ồn thì chắc chắn khó sống với nó……
Hắn thực sự muốn nó mãi thế này, hắn không thích nó cứ phải che dấu bản thân sau khuôn mặt xấu xí kia………với nó, sống thật với bản thân khó đến thế sao????????
…………………………
Đêm đó nó ngủ rất say……nó chưa từng ngủ một giấc ngủ nào sâu và say đến như thế………
“bố!!!! bố ơi!!!!!”_ nó chạy theo bóng dáng một người đàn ông đang đi phía đằng xa……
Nghe tiếng gọi, người đó quay lại nhìn nó nở một nụ cười nhân hậu……nó ào tới ôm lấy ông, vẫn điệu bộ xoa đầu ấy ông nhẹ nhàng nói:
“cún bông của bố sao lại đến đây???????”
“con nhớ bố quá!!!!!!!”_ nó khóc nức lên ôm chặt lấy người bố hiền hậu của mình……
“bố cũng nhớ cún bông nhiều lắm!!!!!!”_ ông bế bổng nó lên xoay xoay mấy vòng và nói: “cún bông có nghe lời bố sống tốt không???????”
“dạ con…………”_ nó xịu mặt không biết trả lời bố nó như thế nào nữa……nó đâu có nghe lời, nó chơi bời chác táng thế cơ mà, thậm chí nó còn là dân giang hồ nữa………bố nó sẽ giận lắm nếu như biết được những điều này……
Bố nó ôm nó vào lòng xoa đầu nó nhẹ nhàng nói:
“con có biết tứ diệp thảo mang lại may mắn không cún bông??????”
“dạ có!!!!!!!”_ nó gật đầu trả lời rồi ngước nhìn bố nó: “nhưng sao bố lại hỏi con vậy???????”
“tặng con!!!!!!!”_ bố nó chìa ra trước mặt nó một lá tam diệp thảo cười nói: “nhận lấy đi!!!!!!!!”
“nhưng là cỏ ba lá mà bố!!!!!!!”_ nó ngây ngô nói……
Rồi cánh cỏ ba lá biến thành một chiếc vòng cổ thật lung linh……nó chưa từng thấy một chiếc vòng cổ nào đẹp như vậy……trong đầu nó thậm chí hoàn toàn chưa nghĩ ra được hình ảnh đẹp đến vậy………
“con hãy đi tìm lấy cánh thứ tư cho nó nhé??????”_ bố nó xoa đầu nó và nói tiếp: “hãy sống thực với chính mình, tin tưởng bản thân để có thể tìm được hạnh phúc của mình con à!!!!!!!”
“………….”_ nó im lặng không trả lời……
“sống thực với chính mình?????”, “tin tưởng bản thân??????”……những điều này nó không làm được, quá khó khăn đối với nó rồi……nó giờ còn chẳng biết mình là ai thì sao mà sống thực với chính mình được……..tin tưởng vào bản thân ư????? Điều này quá khó, bản thân nó giờ nó còn chẳng hiểu được ra sao thì tin tưởng thế nào đây??????? những điều bố nó nói nghĩa là sao????? bố đang thử thách nó à????? Nếu là thử thách thì nó chấp nhận lùi bước………vì những điều kia nó không làm được……ngàn lần không thể làm được………
“hết giờ rồi!!!!!!”_ bố nó đứng dậy nói: “con phải trở về nơi của mình thôi!!!!!!!!”
“không bố ơi!!!!!!”_ nó ôm chầm lấy bố nó……nó không muốn xa bố một lần nào nữa……
Nhưng bố nó dần dần tan biến đi……nó khóc, khóc nhiều lắm……sao mọi người cứ bỏ nó lại một mình thế?????? nó phải làm sao đây????? ……
“Hương ơi!!!!!! Hương……”
Một giọng nói ấm áp cứ liên tục gọi tên nó……rồi nó bừng tỉnh……ánh sáng của đèn điện làm nó hơi chói……với lại căn phòng màu vàng này cũng đủ làm nó choáng rồi………
“cậu tỉnh rồi!!!!!!! May quá!!!!!!”_ hắn mừng rỡ nói trong khi hai tay nắm chặt tay của nó……
Nó rụt tay ra khỏi hai bàn tay của hắn, nụ cười rạng rỡ của hắn làm nó thấy nhói đau trong lòng……giờ nó biết tại sao nó có thể nói chuyện thân thiết với hắn rồi, vì hắn có nụ cười tươi sáng và rất hiền của bố nó………nhưng sao bây giờ nó mới nhận ra??????? Chẳng lẽ những năm qua nó đã quên mất người bố của mình????? Đến nụ cười hiền hậu ấy cũng không nhớ được??????? ……
“sao cậu lại ở đây???????”_ nó nghiêm đầu nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng hỏi: “anh Ze đâu?????”
“………………”_ nụ cười trên khuôn mặt hắn tắt ngấm………hắn ngồi nhìn nó trân trân………sao ánh mắt nó nhìn hắn lại lạnh giá thế kia??????
Thấy thái độ này của hắn nó thực sự cảm thấy có lỗi……nhưng nếu hắn đã biết tất cả thì nó sẽ không giấu làm gì nữa, và nó cũng không muốn hắn theo đuôi nó nữa……theo đuổi nó thì chẳng có gì tốt đẹp cả, thậm chí bản thân hắn sẽ gặp liên lụy giống như bây giờ vậy………khuôn mặt còn có những miếng ugo nhỏ, đúng là khi ở gần nó hắn luôn gặp những rắc rối………một con người hoàn hảo như hắn lại vì nó mà bị liên lụy với dân giang hồ thì thật không đáng……nó phải buộc hắn phải tránh xa nó thôi, khiến hắn xa lánh nó là điều tốt nhất cho hắn và cũng tốt cho cả chính nó……
“sao thế??????”_ nó lạnh lùng hỏi: “anh Ze……à quên……anh Dương đâu??????”
“tại……tại sao……anh ta……tớ……”_ hắn ấp úng nhìn nó với vẻ bàng hoàng……
“còn không mau đi gọi anh ấy vào đây??????”_ nó nhíu mày khó chịu nói với hắn: “cậu có vai trò gì ở đây chứ hả???????”
“DƯƠNG MỸ NGUYỆT HƯƠNG!!!!!!!”_ Tuấn từ đâu hét lên quát vào mặt nó: “SAO CÔ LẠI NÓI NHƯ VẬY VỚI MINH TRONG KHI NÓ ĐÃ CỨU CÔ HẢ????????”
Sự xuất hiện của Tuấn làm nó thoáng ngạc nhiên……nhưng rồi nó nhếch mép cười quắc mắt nhìn cậu nói một cách lạnh lùng vô cảm:
“ở đây có chỗ cho mày lên tiếng sao, Hmer???????”
Tuấn giật mình, cậu quên mất rằng Hương chính là Hades, người đứng đầu Hell, một người mà nhiều khi cậu cảm thấy ghê sợ………lúc này nó không còn là Dương Mỹ Nguyệt Hương mà cậu biết nữa mà là Hades tàn bạo vô cảm……
“tớ sẽ đi gọi anh ta tới!!!!!!!”_ hắn đứng dậy đi ra ngoài……
Tuấn thật sự không chịu được khi nhìn thấy cái dáng thất thểu đi xuống nhà của hắn……có lẽ hắn bị shock bởi thái độ hoàn toàn trái ngược của nó……không biết hắn có thể vượt qua được sự thật về người con gái mà hắn yêu hay không nữa??????………
Tuấn chạy theo hắn bỏ lại nó một mình ở trong phòng……nó buông người vùi mình vào trong chăn……đầu óc nó trở lên trống rỗng……rồi hình ảnh cánh cỏ ba lá hiện lên trước mắt nó, nó cười đau khổ nói với chính mình………
<“mình mãi mãi không thể tìm được cánh lá may mắn!!!!!!! con xin lỗi vì đã làm bố phải thất vọng rồi!!!!!!!!!”>
………………………
“mày tính sao đây??????”_ Tuấn kéo hắn lại nhìn thẳng vào mắt và nói……
“sao…là sao??????”_ hắn hỏi lại……giọng nói có gì đó bị nghẹn lại……
“cô ta là Hades đấy!!!!!!”_ Tuấn quát thẳng vào mặt hắn: “mày vẫn có thể yêu một con người tàn nhẫn vô tình như thế sao?????? mày có bị điên không hả?????????”
“đấy là một con người khác của cô ấy thôi!!!!!!!”_ Hắn quay mặt đi nói: “tao tin tao sẽ làm cô ấy phải thay đổi!!!!!!!!!”
“thật là vớ vẩn!!!!!!!”_ Tuấn nói: “chẳng ai có thể thay đổi được một con người như thế đâu!!!!!!!!! Mày đừng có mù quáng vậy chứ!!!!!!!!”
“tao sẽ làm được!!!!!!!”_ hắn nói chắc……
“tao xin mày đấy!!!!!!!!!”_ Tuấn chau mày nhìn hắn nói: “có phải thiếu con gái ở xung quanh mày đâu!!!!!! Trước tao không biết thì không sao!!!!!! nhưng giờ biết Hương chính là thủ lĩnh Hades thì tao không thể tán thành việc mày yêu cô ta!!!!!!!”
“chuyện của tao, tao sẽ tự lo!!!!!!!”_ Hắn quay người bỏ xuống dưới nhà……
“mày sẽ bị đau đấy!!!!!!!!”_ Tuấn gọi với theo……
Nhưng hắn vẫn chỉ bước đi không thèm trả lời………Tuấn thở dài não nề, cậu không nghĩ rằng thằng bạn thân của mình lại yêu người con gái tàn bạo lạnh lùng kia như vậy……chính cậu cũng đâu thể ngờ rằng Hương, cô gái trầm tính đó lại là thủ lĩnh của Hell, Hades tàn bạo………chợt nhớ đến cô bạn gái của mình Tuấn cũng không thể không thở dài, cậu có nên cho Hân biết hoàn cảnh bây giờ của Hương hay không đây???????? ……nếu biết được sự thật liệu Hân sẽ phản ứng như thế nào??????? Cậu sợ Hân sẽ suy sụp khi nghe thấy tin này……Tuấn không muốn nhìn thấy Hân buồn, có lẽ Hân là người con gái đầu tiên cho cậu biết thế nào là tình yêu thật lòng………chính vì thế mà Tuấn không bao giờ muốn tình yêu bé bỏng của mình bị tổn thương………
…………………………
“ngồi dậy đi Hương!!!!!!!”_ tiếng của Dương vang lên làm nó tỉnh dậy……
Nó ngồi thẳng dậy, cánh tay trái phải bó bột vì rạn xương……nhiều nơi trên cơ thể nó phải quấn băng trắng, nhìn nó bây giờ thật thảm hại……
“đã biết ai làm chuyện này chưa???????”_ nó nhìn Dương và hỏi luôn……
“là Nguyễn Bảo Nam trùm đua xe ở Hải Phòng, còn được gọi là “anh Đại”!!!!!!”_ Nhi ngồi xuống ghế bên cạnh nó và nói: “hiện vẫn chưa biết tại sao hắn lại đánh mày!!!!!!!!”
“thế thôi à???????”_ nó nhíu mày nhìn Nhi rồi nhìn Dương nói: “từ khi tao ngất đi đến bây giờ bọn mày chỉ tìm được thế thôi sao???????”
Nhi và Dương giật mình toát mồ hôi hột………ánh mắt nó bây giờ không phải của Dương Mỹ Nguyệt Hương nữa mà là của Hades……giọng nói làm lạnh cả không gian trong căn phòng………
Ngay lúc đó thì 10 người còn lại cũng bước vào trong căn phòng……cảm giác u ám khiến họ thoáng lạnh sống lưng, nhưng đáng sợ hơn vẫn là ánh mắt của nó khi nhìn họ………
“đến làm gì????????”_ nó nhìn đám người hỏi: “có thông tin mới thì hãy xuất hiện!!!!!!!!!!”
Nguyên 12 con người chợt im lặng……nó bây giờ đã trở lại đúng là Hades của 3 năm trước, lúc đó nó chịu một cú shock quá lớn khiến cho sự lạnh lùng tàn bạo của nó càng tăng lên………lần đó Hera khó khăn lắm mới ngăn được sự cuồng nộ của nó, nhưng giờ thì cô không chắc mình có làm được không nữa!!!!!! cô cảm thấy Hades đã thực sự thay đổi và chính sự thay đổi ấy khiến cho nó càng đáng sợ hơn………
“Pos!!!!!!!”_ Hera đứng dậy vỗ vai Pos và nói: “hãy nói những gì anh tìm được cho Hades biết đi!!!!!!!”
“à ừ!!!!!!!!”_ Pos như sực tỉnh gật đầu rồi rút ra một tập hồ sơ đưa cho nó và nói: “thằng thủ lĩnh tên là Nguyễn Bảo Nam trùm của bọn đua xe ở Hải Phòng, bọn đàn em hay gọi hắn là “anh Đại”!!!!!!!!! tao đã tìm được lý do hắn đánh úp mày!!!!!!!!! ………”
“nói tiếp đi!!!!!!!”_ nó đặt tập hồ sơ trên tấm chăn dầy, dùng tay phải lật từng trang từng trang một và nói: “tao vẫn đang nghe đấy!!!!!!!”
“được!!!!!!!”_ Pos gật đầu và nói tiếp: “một thằng trong số bọn chúng nói rằng mày sai đàn em đi đánh một đứa em của tên Nam đó!!!!!! Hình như hắn rất quý đứa em đó nên khi nó bị đánh cho nhập viện gần 3 tháng thì ngay lập tức điều tra rồi giàn quân để tìm cho được mày và bọn tao!!!!!!!!”
“lâu chưa??????”_ nó vẫn cái giọng lạnh te ấy hỏi……
“gì cơ??????”_ Pos giật mình hỏi lại……
“tao hỏi vụ đó xảy ra lâu chưa???????”_ nó nhíu mày ngẩng đầu nhìn Pos khá khó chịu và nhắc lại……
“cũng phải gần bốn tháng rồi!!!!!!!!”_ Kry liền lên tiếng đỡ lời cho Pos: “một thằng có khai rằng khi biết mày đang làm việc ở đâu thì liền liên hệ với thằng Nam rồi đưa người theo dõi và đánh úp mày!!!!!!!!”
“đứa em của thằng đó là ai??????”_ nó chuyển ánh mắt sang nhìn Kry hỏi tiếp……
Im lặng……không ai nghĩ rằng nó sẽ hỏi thăm tên nạn nhân bị nó cho vào viện……nhưng có lẽ lần này nó hỏi là đúng, vì Hell chỉ hoạt động ở quanh vùng Hà Nội chứ chưa từng chạm qua ranh giới Hải Phòng………trước đây nó với một ông trùm đã thỏa thuận mỗi người một vùng, nó ở Hà Nội còn ông ta ở Hải Phòng, nước sông không phạm nước giếng……những vụ đụng chạm với dân Hải thành toàn là do bọn công tử ăn chơi dạt vào Hà thành rồi gây chuyện nên không thể trách nó được………và càng không có chuyện nó sai đàn em tới Hải Phòng để đánh người, đó không phải là phong cách của nó, những chuyện nào không liên quan thì chẳng bao giờ nó thèm để ý đến, còn những gì đụng chạm tới nó thì nó sẽ tự mình cùng với 12 Dirty xử lý………
“sao??????”_ nó nhíu mày nhìn 12 con người đứng yên lặng nói: “im lặng nghĩa là gì đây???????”
“đó……đó là……là một cô gái!!!!!!!”_ Ath thốt lên khi trên tay vẫn đang cầm nguyên chiếc laptop mini………
“con gái???????”_ nó nghiêng đầu nhìn Ath và nói: “em nói đó là con gái sao???????”
“vâng……vâng ạ!!!!!!!!”_ Ath gật đầu nói tiếp: “cô ta là Trần Tuyết Nhung, con gái của ông trùm tàu biển……là em gái kết nghĩa của tên Nam!!!!!!! ở đây có ghi ngày nhập viện là 12 tháng 3 của năm ngoái, cô ta bị trấn thương ở vùng đầu và có nhiều vết cứa do dao gây nên trên cơ thể!!!!!!!!!”
“……………”_ nó yên lặng suy nghĩ, cái tên Trần Tuyết Nhung với nó quá xa lạ……nó chưa từng nghe qua thấy cái tên này………
“cô ta được tìm thấy ở đâu??????”_ Dương nhìn Ath hỏi: “Hải Phòng hay Hà Nội??????”
“một khu ngoại ô nhỏ ở Hải Phòng!!!!!!!”_ Ath trả lời: “gần biển Cát Bà!!!!!!!!”
“do con gái làm!!!!!!!!”_ nó nói: “chắc chắn là do một đám con gái làm!!!!!!!!”
Nghe nó nói vậy thì cả lũ yên lặng luôn……lúc này là lúc nó đang suy nghĩ……nếu ai mà làm ồn thì chắc chắn khó sống với nó……
/111
|