-Minh…ák? – Nhi vô cùng ngạc nhiên chỉ tay vào Minh.
-Đừng khinh thường Minh thế chứ, cậu ta học giỏi lắm đấy!-Phong ngang nhiên khoác tay mình lên vai Nhi.
Trong 1s Phong khẽ liếc qua Minh xem phản ứng của hắn như thế nào. Nhưng Phong mới chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt lạnh tanh của Minh đang chiếu tướng làm suýt thủng cái tay đang yên vị trên vai Nhi của mình thì từ đâu 1 nắm đấm phi thẳng tới mặt Phong khiến hắn bật ngửa ra đằng sau.
-Lợi dụng ôm vai bổn cô nương đấy huh? – Chủ nhân cảu cú đấm đó không ai khác chính là Nhi.
-Mới đụng có tí xíu làm gì đánh mạnh thế? – Phong xoa xoa cái mũi, cũng may là không chảy máu.
-Muốn nữa không? – Nhi bẻ tay chuẩn bị tấn công tiếp.
-haha…không, không hề. – Phong cười xòa đưa 2 tay ra đầu hàng.
-Ngoan đấy! – Nhi đưa tay lên xao đầu hắn y như con cún làm tóc hắn rối tung lên.
-2 người thân nhau quá nhỉ? – Khanh cùng tất cả mọi người có mặt tại đây nhìn Nhi và Phong chằm chằm, trừ Minh.
-Thì sao chứ? – 2 đứa đồng thanh.
-Đừng nói là cậu thích thằng Phong định bỏ anh Hải đấy! – Quân nói đùa nhưng hắn đâu biết là câu nói đó ảnh hưởng tới Nhi như thế nào.
Nhi không nói gì, đưa mắt qua nhìn Hoa thì bắt gặp Hoa cũng đang nhìn nó, khóe môi khẽ cong lên như muốn nói: sẽ ổn thôi.
Ngoài Hoa ra chẳng ai biết là Nhi và Hải đã chia tay, và cũng chẳng ai muốn nói ra chuyện này.
“Cậu thích Nhi thật đấy à? Trần Huy Minh.” Phong thầm nghĩ vì hắn đã nhận ra thái độ khó chịu của Minh ban nãy.
-Lần này về lại bị ngoại cho 1 trận nữa cho coi. – Nhi chống 2 tay xuống bàn, ôm mặt chán nản.
-Thì tháng nào chả thế! – Linh và Hoa vô tư nói.
-Còn nữa – Hoa tiếp – 1 tháng rưỡi nữa là thi học kì rồi, lo học từ giờ đi là vừa Nhi à!
-Thi? Thi cái gì? – Nhi ngây ngô như con nai vàng hỏi lại.
-Thi học kì I chứ cái gì? – cả đám đồng thanh quát về phía nó.
-Ôi dào….còn tới hơn 1 tháng nữa mà học chi cho sớm. – Nhi phẩy phẩy cái tay không quan tâm.
-Vâng, từ giờ tới đó không biết chị nhồi nhét xong hết chữ chưa nữa.
-Không sao đâu! Từ hôm nay cậu qua nhà tôi học đi, tôi kèm cho! – Tài nháy mắt với Nhi.
-Rảnh nhỉ? – Linh chen vào – biết nhà cậu ở đâu mà qua.
-Đối diện nhà Nhi chứ ở đâu?
-Cái gì? – Linh và Hoa giật mình quay phắt người sang nhìn Tài, cũng phải, chỉ có 2 đứa này là không biết thôi mà.
-Làm gì mà ngạc nhiên thế? – Rồi Tài quay sang Nhi – vậy chiều nay cậu qua đi, tôi sẽ lấy lại kiến thức cơ bản cho cậu.
-Bữa khác đi. – Nhi bắt đầu giở giọng năn nỉ nhưng khi thấy được những ánh mắt tình thương mến thương của tụi bạn đang chỉa vào mình thì nó lại cười gượng gạo – thôi được rồi, tôi sẽ bắt đầu học từ hôm nay.
-Tôi nữa! – Minh tự nhiên giơ tay lên – tao qua nhà mày học luôn nhé!
Khanh thấy thế cũng hùa theo:
-Em cũng qua.
-Điên à? Đây là lớp 12, lớp 11 ở nhà ngủ đi! – Phong đẩy đầu cô em mình qua 1 bên rồi nói tiếp – tôi cũng tới nữa.
-Hả?
Linh đập tay cái bốp:
-Vậy từ hôm nay chúng ta học nhóm đi, địa điểm là nhà Tài.
Có vẻ như mọi người đều tán thành ý kiến này, riêng Nhi, nó thì thầm đủ cho nó nghe:
-Hơn 1 tháng nữa mới thi mà làm như mai thi rồi ý, dở hơi nguyên lũ.
Quả là tụi nó làm thật, mới gần 2h chiều mà tất cả đã có mặt đông đủ rồi.
-Giờ học cái gì đây? – Nhi chán nản bỏ mớ tập xuống cái bàn gỗ vừa dài vừa thấp tới đầu gối.
-Làm mấy bài tập về nhà đi.
30′ sau…………….
-Kiếm gì chơi đi, chán quá! – Nhi bắt đầu than vãn với cái cảnh im ắng y như đang trong kì thi thật như thế này, đứa nào đứa nấy cứ chúi mũi vào tập rồi lại sách, siêng học từ lúc nào không biết nữa.
Tài ghé mắt sang cuốn tập của Nhi:
-Hay quá nhỉ? Chưa làm được 1 bài mà bắt đầu đòi chơi rồi.
-Xíu nữa làm, mà nè…mấy người có thấy nóng hông mua kem về ăn đi! – Nhi bắt đầu dụ dỗ tâm hồn thèm kem của những tên học sinh gương mẫu đang có mặt tại đây.
-Tất nhiên là ăn rồi, đi mua đi! – Phong là người hưởng ứng đầu tiên.
-Tốt! – Nhi đứng dậy tí ta tí tởn chạy ra ngoài rồi lại chạy vào trong, xòe tay ra:
-Ai muốn ăn thì đưa tiền đây mới mua được chứ, tôi làm gì có nhiều tiền mà bao mấy người.
-Vậy để tôi đi với cậu. – Phong đứng dậy định đi lại chỗ Nhi thì bị Minh kéo thụp xuống:
-Ngồi yên đi, tôi sẽ đi với cậu ta.
Minh và Nhi chuẩn bị đi xuống bậc thang đầu tiên rồi mà vẫn không ai nói với ai câu nào.
Cho tới khi đi xuống tới tận lầu trệt rồi Minh mới bắt đầu lên tiếng:
-Cậu…với anh Hải có thật là có chuyện gì rồi không?
Nhi giật mình, nó không ngờ là hắn vẫn muốn hỏi chuyện này.
-Hỏi làm gì? – bước chân đều đều của nó bây giờ lại bước nhanh hơn.
Minh nắm chặt lấy tay nó kéo lại, cả 2 đứng đối mặt nhau.
-Trả lời đi chứ? – giọng Minh lạnh lùng.
-Không thích.
Nó buông tay ra khỏi Minh rồi đi tiếp.
1 lần nữa hắn khiến nó phải dừng bước:
-Chia tay thật rồi à?
Nhi dường như bực mình lắm rồi, nó quay phắt người lại:
-Ừ đấy, chia tay rồi đấy, cậu vui lắm chứ gì?
Rồi nó bước tiếp, bước nhanh như không muốn bị hắn hỏi thêm bất kì câu nào nữa.
-Tại sao? – hắn vẫn đi cạnh nó, quyết không tha.
Nhi dừng lại:
-Đây không phải chuyện của cậu, vì vậy cậu đừng xen vào.
-Không phải chuyện của tôi nhưng có liên quan tới tôi. – hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt nó.
Nhi nhìn hắn 1 lúc rồi nói:
-Tùy cậu!
Hắn tiếp:
-Nếu cậu chia tay với anh Hải rồi thì…….
Không để cho hắn nói hết câu và cũng chẳng cần quan tâm hắn định nói gì, Nhi gắt lên:
-Tôi không muốn nói về chuyện này nữa.
-Đừng khinh thường Minh thế chứ, cậu ta học giỏi lắm đấy!-Phong ngang nhiên khoác tay mình lên vai Nhi.
Trong 1s Phong khẽ liếc qua Minh xem phản ứng của hắn như thế nào. Nhưng Phong mới chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt lạnh tanh của Minh đang chiếu tướng làm suýt thủng cái tay đang yên vị trên vai Nhi của mình thì từ đâu 1 nắm đấm phi thẳng tới mặt Phong khiến hắn bật ngửa ra đằng sau.
-Lợi dụng ôm vai bổn cô nương đấy huh? – Chủ nhân cảu cú đấm đó không ai khác chính là Nhi.
-Mới đụng có tí xíu làm gì đánh mạnh thế? – Phong xoa xoa cái mũi, cũng may là không chảy máu.
-Muốn nữa không? – Nhi bẻ tay chuẩn bị tấn công tiếp.
-haha…không, không hề. – Phong cười xòa đưa 2 tay ra đầu hàng.
-Ngoan đấy! – Nhi đưa tay lên xao đầu hắn y như con cún làm tóc hắn rối tung lên.
-2 người thân nhau quá nhỉ? – Khanh cùng tất cả mọi người có mặt tại đây nhìn Nhi và Phong chằm chằm, trừ Minh.
-Thì sao chứ? – 2 đứa đồng thanh.
-Đừng nói là cậu thích thằng Phong định bỏ anh Hải đấy! – Quân nói đùa nhưng hắn đâu biết là câu nói đó ảnh hưởng tới Nhi như thế nào.
Nhi không nói gì, đưa mắt qua nhìn Hoa thì bắt gặp Hoa cũng đang nhìn nó, khóe môi khẽ cong lên như muốn nói: sẽ ổn thôi.
Ngoài Hoa ra chẳng ai biết là Nhi và Hải đã chia tay, và cũng chẳng ai muốn nói ra chuyện này.
“Cậu thích Nhi thật đấy à? Trần Huy Minh.” Phong thầm nghĩ vì hắn đã nhận ra thái độ khó chịu của Minh ban nãy.
-Lần này về lại bị ngoại cho 1 trận nữa cho coi. – Nhi chống 2 tay xuống bàn, ôm mặt chán nản.
-Thì tháng nào chả thế! – Linh và Hoa vô tư nói.
-Còn nữa – Hoa tiếp – 1 tháng rưỡi nữa là thi học kì rồi, lo học từ giờ đi là vừa Nhi à!
-Thi? Thi cái gì? – Nhi ngây ngô như con nai vàng hỏi lại.
-Thi học kì I chứ cái gì? – cả đám đồng thanh quát về phía nó.
-Ôi dào….còn tới hơn 1 tháng nữa mà học chi cho sớm. – Nhi phẩy phẩy cái tay không quan tâm.
-Vâng, từ giờ tới đó không biết chị nhồi nhét xong hết chữ chưa nữa.
-Không sao đâu! Từ hôm nay cậu qua nhà tôi học đi, tôi kèm cho! – Tài nháy mắt với Nhi.
-Rảnh nhỉ? – Linh chen vào – biết nhà cậu ở đâu mà qua.
-Đối diện nhà Nhi chứ ở đâu?
-Cái gì? – Linh và Hoa giật mình quay phắt người sang nhìn Tài, cũng phải, chỉ có 2 đứa này là không biết thôi mà.
-Làm gì mà ngạc nhiên thế? – Rồi Tài quay sang Nhi – vậy chiều nay cậu qua đi, tôi sẽ lấy lại kiến thức cơ bản cho cậu.
-Bữa khác đi. – Nhi bắt đầu giở giọng năn nỉ nhưng khi thấy được những ánh mắt tình thương mến thương của tụi bạn đang chỉa vào mình thì nó lại cười gượng gạo – thôi được rồi, tôi sẽ bắt đầu học từ hôm nay.
-Tôi nữa! – Minh tự nhiên giơ tay lên – tao qua nhà mày học luôn nhé!
Khanh thấy thế cũng hùa theo:
-Em cũng qua.
-Điên à? Đây là lớp 12, lớp 11 ở nhà ngủ đi! – Phong đẩy đầu cô em mình qua 1 bên rồi nói tiếp – tôi cũng tới nữa.
-Hả?
Linh đập tay cái bốp:
-Vậy từ hôm nay chúng ta học nhóm đi, địa điểm là nhà Tài.
Có vẻ như mọi người đều tán thành ý kiến này, riêng Nhi, nó thì thầm đủ cho nó nghe:
-Hơn 1 tháng nữa mới thi mà làm như mai thi rồi ý, dở hơi nguyên lũ.
Quả là tụi nó làm thật, mới gần 2h chiều mà tất cả đã có mặt đông đủ rồi.
-Giờ học cái gì đây? – Nhi chán nản bỏ mớ tập xuống cái bàn gỗ vừa dài vừa thấp tới đầu gối.
-Làm mấy bài tập về nhà đi.
30′ sau…………….
-Kiếm gì chơi đi, chán quá! – Nhi bắt đầu than vãn với cái cảnh im ắng y như đang trong kì thi thật như thế này, đứa nào đứa nấy cứ chúi mũi vào tập rồi lại sách, siêng học từ lúc nào không biết nữa.
Tài ghé mắt sang cuốn tập của Nhi:
-Hay quá nhỉ? Chưa làm được 1 bài mà bắt đầu đòi chơi rồi.
-Xíu nữa làm, mà nè…mấy người có thấy nóng hông mua kem về ăn đi! – Nhi bắt đầu dụ dỗ tâm hồn thèm kem của những tên học sinh gương mẫu đang có mặt tại đây.
-Tất nhiên là ăn rồi, đi mua đi! – Phong là người hưởng ứng đầu tiên.
-Tốt! – Nhi đứng dậy tí ta tí tởn chạy ra ngoài rồi lại chạy vào trong, xòe tay ra:
-Ai muốn ăn thì đưa tiền đây mới mua được chứ, tôi làm gì có nhiều tiền mà bao mấy người.
-Vậy để tôi đi với cậu. – Phong đứng dậy định đi lại chỗ Nhi thì bị Minh kéo thụp xuống:
-Ngồi yên đi, tôi sẽ đi với cậu ta.
Minh và Nhi chuẩn bị đi xuống bậc thang đầu tiên rồi mà vẫn không ai nói với ai câu nào.
Cho tới khi đi xuống tới tận lầu trệt rồi Minh mới bắt đầu lên tiếng:
-Cậu…với anh Hải có thật là có chuyện gì rồi không?
Nhi giật mình, nó không ngờ là hắn vẫn muốn hỏi chuyện này.
-Hỏi làm gì? – bước chân đều đều của nó bây giờ lại bước nhanh hơn.
Minh nắm chặt lấy tay nó kéo lại, cả 2 đứng đối mặt nhau.
-Trả lời đi chứ? – giọng Minh lạnh lùng.
-Không thích.
Nó buông tay ra khỏi Minh rồi đi tiếp.
1 lần nữa hắn khiến nó phải dừng bước:
-Chia tay thật rồi à?
Nhi dường như bực mình lắm rồi, nó quay phắt người lại:
-Ừ đấy, chia tay rồi đấy, cậu vui lắm chứ gì?
Rồi nó bước tiếp, bước nhanh như không muốn bị hắn hỏi thêm bất kì câu nào nữa.
-Tại sao? – hắn vẫn đi cạnh nó, quyết không tha.
Nhi dừng lại:
-Đây không phải chuyện của cậu, vì vậy cậu đừng xen vào.
-Không phải chuyện của tôi nhưng có liên quan tới tôi. – hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt nó.
Nhi nhìn hắn 1 lúc rồi nói:
-Tùy cậu!
Hắn tiếp:
-Nếu cậu chia tay với anh Hải rồi thì…….
Không để cho hắn nói hết câu và cũng chẳng cần quan tâm hắn định nói gì, Nhi gắt lên:
-Tôi không muốn nói về chuyện này nữa.
/85
|