Sau khi nt cho Minh Giang, Hân Ni tắt nguồn dt của nó và giấu luôn...Còn nó thì vẫn ngồi đó thẫn thờ vì vẫn chưa bớt sock vì Minh Giang nt cho mình.Phải nói sao nhỉ ??? có lẽ là nó vẫn chưa wen dk sự xuất hiện bất ngờ của Minh Giang.Cho dù hắn là cái người làm tan nát trái tim nó nhưng nó chưa bao giờ có khái niệm hận hắn, nhưng mỗi khi nhìn thấy hắn , nghe giọng nói của hắn là tim nó lại run rẩy và đau nhói. Bây giờ nó đã quyết định sẽ đối mặt với hắn dù có gì đi nữa .Hắn tồn tại, chưa từng biến mất , tất cả không phải mơ...
-" Minh Kỳ!!!! Không sao chứ ??? " Hân Ni lay lay người nó
-" Mình không sao " Nó nở nụ cười thật tươi, nụ cười của nó như ánh nắng của mùa xuân rực rở mà không chói lóa.
Hân Ni nhìn nó…cô khóc…Cô thật sự Vui vì nó đã vui tươi trở lại, đây là lần nó cười vui nhất từ 2 năm trước tới giờ
-" Hân Ni sao pà khóc z ??? ai pắt nât pà hả ??? " Nó nhìn cô lo lắng.
Cô ôm chầm nó vào người...Nó chẳng hiểu già cả nhưng thôi kệ...2 người họ không hề nhận thấy có 1 ánh mắt gen tị đang lóe lên...
-" bó tay với 2 bà... làm ơn ik đây là lớp học đó ôm hoài " Gia Huy nhìn 2 người rồi lên tiếng.
-" Kệ bọn tui ... Ông ghen à ple` … " Nó nhìn Gia Huy ùi lè lưỡi trêu chọc.
-" Ờ Thỳ kệ " ánh mắt Gia Huy ánh lên vẻ không vui.
Thật ra anh, hân Ni và Minh Kỳ là bạn thân từ nhõ của nhau.Hùi bé anh cùng các bạn hay bắt nạt Hân Ni đơn giả vì cô cướp Minh Kỳ của anh...Từ đó anh cực kì gét Hân Ni, Vì cô lúc nào cũng bám dính Minh kỳ làm anh không thể nào nói truyện dk, nên anh làm tất cả mọi thứ để trút giận tất cả nên cô.Nhưng anh không ngờ rằng mình càng làm như vậy Minh Kỳ càng gét anh hơn. Khoảng cách cảu anh và cô ngày càng xa hơn...xa đến mức không thể nào hóa giải dk...Vài năm sau cô chuyển sang Mĩ định cư Hân Ni cũng đi theo....Thế là anh không còn có thể nhìn ngắm cô , không thể nhìn cô cười...Từ đó anh chơi bời và quậy phá hơn... anh chẳng cần gì cả...và cũng chẳng wt tới hậu quả mà anh gây ra...Nhưng rồi anh biết dk rằng cô đã trở lại và học trường Karin anh chuyễn trường tới và học chung lớp với cô...Cô thay đổi rất nhìu khiến anh nhận không ra .nhưng cô cũng vẫn là cô ngày nào...Nụ cười của cô làm cho hoa nở rộ....làm cho cây héo xanh trở lại..dk nhìn thấy cô đó là điều anh mong ước lớn nhất...
Trong khi đó Tử Hoàng thì đang nổi giận đùng đùng
-" Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời..... "
-" grrr cô ấy giám khóa máy "
Tử Hòang đang nổi điên lên gần 6h rồi mà không thấy Minh Kỳ đi ra , gọi dt thì không dk. Rốt cuộc là cô đã đi đâu...Hắn chạy 1 mạch lên lớp nó..chẳng có ai... mọi người đã về hết rồi...nó cũng không ở đó.... rốt cuộc là nó đi đâu...Hắn lái xe chạy thẳng tới nhà nó....
-" ý chết qên không trả lại dt cho Minh Kỳ rồi " Hân Ni mở cặp và thấy cái dt of Minh Kỳ...Nhìn vào dt cua Minh Kỳ Hân Ni cười cười gian xảo...chắc giờ cô bạn của cô đang loay hoay kiếm dt đây...Cô chạy lạch bạch xuống nhà ...
-" a......a......a cái dt đâu mất tiêu rồi…" nó lục tung cái phòng, 1 căn phòng ngăn nắp mà bị nó đào bới y chang *tổ chó *....
-" Ai vậy ạ ??? " Nó nói vọng ra, nhưng trong khi đó nó đang cố nhét tất cả vào tủ để tránh có người nhìn thấy thỳ nó sẽ bị ăn đòn...(TG: há há há nhớn gùi mà đòn bị tét đít . MK: kệ tui.."
-" Tiểu thư Minh Kỳ , tiểu thư Hân Ni tới tìm cô " người giúp việc nói
-" à ...ờ tôi sẽ ra ngay.."
-" Vâng tiêu thư.." người giúp việc đi xuống nhà
< bộp >
-" a có cướp ..." nó hét toáng lên
-" cướp đâu ra" Hân Ni nhìn nó treu chọc
-" thì ra là cậu " nó hết hồn chưa kip phản ứng thỳ
-" Trời ơi cái *ổ Chó * đằng sau em là cái gì vậy hả ? " Chi Giúp việc nhìn nó trừng trừng
-" A...ờ ...thì...." nó nhìn chị giúp việc áy náy..
-" Hân Ni tiểu thư , nhờ cô lôi tiểu như nhà e xuống nhà giùm ạ " Chi giúp việc cúi đầu nhờ vả
Thế là nó bị Hân Ni lôi xềnh xệch xuống dưới nhà...
-" Minh Kỳ!!!! Không sao chứ ??? " Hân Ni lay lay người nó
-" Mình không sao " Nó nở nụ cười thật tươi, nụ cười của nó như ánh nắng của mùa xuân rực rở mà không chói lóa.
Hân Ni nhìn nó…cô khóc…Cô thật sự Vui vì nó đã vui tươi trở lại, đây là lần nó cười vui nhất từ 2 năm trước tới giờ
-" Hân Ni sao pà khóc z ??? ai pắt nât pà hả ??? " Nó nhìn cô lo lắng.
Cô ôm chầm nó vào người...Nó chẳng hiểu già cả nhưng thôi kệ...2 người họ không hề nhận thấy có 1 ánh mắt gen tị đang lóe lên...
-" bó tay với 2 bà... làm ơn ik đây là lớp học đó ôm hoài " Gia Huy nhìn 2 người rồi lên tiếng.
-" Kệ bọn tui ... Ông ghen à ple` … " Nó nhìn Gia Huy ùi lè lưỡi trêu chọc.
-" Ờ Thỳ kệ " ánh mắt Gia Huy ánh lên vẻ không vui.
Thật ra anh, hân Ni và Minh Kỳ là bạn thân từ nhõ của nhau.Hùi bé anh cùng các bạn hay bắt nạt Hân Ni đơn giả vì cô cướp Minh Kỳ của anh...Từ đó anh cực kì gét Hân Ni, Vì cô lúc nào cũng bám dính Minh kỳ làm anh không thể nào nói truyện dk, nên anh làm tất cả mọi thứ để trút giận tất cả nên cô.Nhưng anh không ngờ rằng mình càng làm như vậy Minh Kỳ càng gét anh hơn. Khoảng cách cảu anh và cô ngày càng xa hơn...xa đến mức không thể nào hóa giải dk...Vài năm sau cô chuyển sang Mĩ định cư Hân Ni cũng đi theo....Thế là anh không còn có thể nhìn ngắm cô , không thể nhìn cô cười...Từ đó anh chơi bời và quậy phá hơn... anh chẳng cần gì cả...và cũng chẳng wt tới hậu quả mà anh gây ra...Nhưng rồi anh biết dk rằng cô đã trở lại và học trường Karin anh chuyễn trường tới và học chung lớp với cô...Cô thay đổi rất nhìu khiến anh nhận không ra .nhưng cô cũng vẫn là cô ngày nào...Nụ cười của cô làm cho hoa nở rộ....làm cho cây héo xanh trở lại..dk nhìn thấy cô đó là điều anh mong ước lớn nhất...
Trong khi đó Tử Hoàng thì đang nổi giận đùng đùng
-" Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời..... "
-" grrr cô ấy giám khóa máy "
Tử Hòang đang nổi điên lên gần 6h rồi mà không thấy Minh Kỳ đi ra , gọi dt thì không dk. Rốt cuộc là cô đã đi đâu...Hắn chạy 1 mạch lên lớp nó..chẳng có ai... mọi người đã về hết rồi...nó cũng không ở đó.... rốt cuộc là nó đi đâu...Hắn lái xe chạy thẳng tới nhà nó....
-" ý chết qên không trả lại dt cho Minh Kỳ rồi " Hân Ni mở cặp và thấy cái dt of Minh Kỳ...Nhìn vào dt cua Minh Kỳ Hân Ni cười cười gian xảo...chắc giờ cô bạn của cô đang loay hoay kiếm dt đây...Cô chạy lạch bạch xuống nhà ...
-" a......a......a cái dt đâu mất tiêu rồi…" nó lục tung cái phòng, 1 căn phòng ngăn nắp mà bị nó đào bới y chang *tổ chó *....
-" Ai vậy ạ ??? " Nó nói vọng ra, nhưng trong khi đó nó đang cố nhét tất cả vào tủ để tránh có người nhìn thấy thỳ nó sẽ bị ăn đòn...(TG: há há há nhớn gùi mà đòn bị tét đít . MK: kệ tui.."
-" Tiểu thư Minh Kỳ , tiểu thư Hân Ni tới tìm cô " người giúp việc nói
-" à ...ờ tôi sẽ ra ngay.."
-" Vâng tiêu thư.." người giúp việc đi xuống nhà
< bộp >
-" a có cướp ..." nó hét toáng lên
-" cướp đâu ra" Hân Ni nhìn nó treu chọc
-" thì ra là cậu " nó hết hồn chưa kip phản ứng thỳ
-" Trời ơi cái *ổ Chó * đằng sau em là cái gì vậy hả ? " Chi Giúp việc nhìn nó trừng trừng
-" A...ờ ...thì...." nó nhìn chị giúp việc áy náy..
-" Hân Ni tiểu thư , nhờ cô lôi tiểu như nhà e xuống nhà giùm ạ " Chi giúp việc cúi đầu nhờ vả
Thế là nó bị Hân Ni lôi xềnh xệch xuống dưới nhà...
/16
|