NGOẠI TRUYỆN 2: CUỘC GIẢI CỨU VŨ VÀ VY
Nhà hoang XX….Ngoại ô thành phố….
Vũ và Vy vừa tỉnh
-Anh hai à!Ta đang ở đâu đây?-Vy
-Em tỉnh rồi à!Có sao không?-Vũ
-Em không sao!
-May quá!Anh đã báo với pama rồi!Họ sẽ đến cứu chúng ta sớm thôi!
Vũ vừa dứt lời thì cánh cửa mở toang ra
-Chúng mày tỉnh rồi à!-n.y cũ của hắn
-Ngươi là ai?Thả bọn ta ra!-Vũ
-Nhóc con miệng còn hôi sữa thì chưa nên biết!
-Bà già nói gì!Ta đây cũng 5 tuổi rồi nhé!Plè!-Vũ
-Mày nói ai là bà già?Đánh nó cho ta!
Từng chiếc roi quật vào người Vũ làm Vũ đau đớn nhưng Vũ không kêu lấy một tiếng,máu thấm qua chiếc áo đồng phục trắng
-Anh hai!-Vy sợ hãi,lo lắng
-Anh không sao đâu bé Vy!-Vũ cười yếu ớt
-Sắp chết rồi còn mạnh miệng!Tao sẽ cho mày chết trước sau đó dần dần sẽ đến mẹ mày!Haha!Và anh Thiên sẽ thuộc về tao!
-Bà già đừng nói bậy!Mama tôi sẽ là của papa,papa chỉ yêu mama thôi!Bà không bao giờ hại được mẹ tôi!
-Vậy thì mày sẽ xuống âm phủ chờ mẹ mày trước nhé!Haha!-n.y cũ của hắn cầm một con dao lên lăm le đến chỗ Vũ
-Không!Anh hai,anh hai!-Vy thét lên,nước mắt dàn dụa
-Bé Vy ngoan,đừng khóc!-Vũ nhìn Vy rồi nhắm mắt chờ chết
N.y cũ của hắn dơ con dao lên đâm vào Vũ nhưng Vũ không thấy đau liền mở mắt ra đập vào mắt Vũ là nó
-MAMA!-Vy và Vũ hét lên
-Băng…Băng….!-Hắn lao đến chỗ nó bế xốc nó dậy
-Vũ,Vy cứu hai đứa!-Nó cố gắng nói,máu trào ra,con dao đâm sâu vào bụng nó làm máu chảy ra nhiều hơn,nó nhắm mắt
-MAMA!-Vũ và Vy nức nở khóc
“Chát…”
-Cô đã hài lòng chưa!Cô hại gia đình tôi thế này vui chưa!-Hắn tát Setoru rồi hét lên
Setoru ngã xuống
-Anh…anh
-MAMY!-Vy hét lên khi mặt nó trắng bệch,máu trào ra nhiều hơn,hắn quay lại
-Băng!Đừng dọa anh!Tỉnh lại đi!Băng!
Vũ im lặng,mắt tối sầm lại,mắt hằn lên viền đỏ,răng nanh dài ra nhìn Satoru
-Cô đã giết mẹ tôi!Cô phải trả giá!
Hắn và Vy ngạc nhiên nhìn Vũ
-Nó được sức mạnh của sao?-Hắn
Vũ lao đến Satoru,dùng vuốt đâm vào người ả ta.Tay Vũ bóp cổ ả
-Cô phải chết!
Mắt Vũ rực lên ngọn lửa,nó cố mở mắt
-V…Vũ!-Nó gọi làm Vũ quay lại thả Satoru và chạy lại chỗ nó
-Mama!
-Vũ à!Sức mạnh đó đừng để nó bị vấy bẩn,hãy sử dụng nó giúp ích cho mọi người!-Nó vừa nói xong cũng là lúc tim nó ngừng đập
-Khônggggg!-Vũ lay lay nó
-Mamy à!Tỉnh dậy chơi với Vũ đi!Mamy đừng ngủ nữa!
Hắn rơi nước mắt ôm lấy Vũ và Vy.Vũ ôm lấy xác nó,bỗng “Tách….Tách….” một giọt….hai giọt….nước mắt máu của Vũ rơi xuống.
-Anh hai?-Vy ngạc nhiên nhìn Vũ
Những giọt nước mắt của Vũ quấn lại với nhau tạo thành một lọ nước màu đỏ đựng trong lọ thủy tinh trong suốt.Vũ ngưng khóc đón tay lấy cái lọ,hắn nhìn Vũ cười hiền,Vũ cũng nhìn hắn rồi nhìn nó mỉm cười
-Mamy à!Con thừa hưởng sức mạnh tuyệt vời của mamy đó!-Vũ lấy lọ thủy tinh đó đổ một ít nước vào miệng nó.Da nó hồng hào trở lại,tim bắt đầu đập,mạch trở lại bình thường.
-Đi thôi!Papa đưa mama đến bệnh viện!-Hắn bế nó lên rồi cùng vũ và Vy đi ra ngoài bỏ lại Satoru ngạc nhiên thẫn thờ.
~~~~~Bệnh Viện~~~~~~~
Hắn đang đi đi lại lại trước phòng phẫu thuật,lo lắng,Vy thì gục vào vai Vũ ngủ,Vũ khó chịu
-Papa à!Chóng mặt quá,ngồi yên đi!
-Con đừng có mà càu nhàu như ông cụ non nữa!
-Xì!
Đèn phẫu thuật vụt tắt,bác sĩ đi ra,hắn chạy lại
-Bác sĩ,vợ tôi sao rồi?
-Ca phẫu thuật thành công nhưng bệnh nhân có khả năng sẽ không tỉnh lại!
-Không thể nào!
-Chúng tôi đã cố gắng hết sức!Anh đi theo tôi để làm giấy nhập viện!
Hắn đi theo bác sĩ,còn Vũ và Vy đi đến phòng hồi sức thăm nó
Hắn đến phòng nó thấy hai đứa con đang nằm ngủ liền điện cho tài xế mang hai đứa về tắm rửa.Một lúc sau,papa nó,Khánh,Trang,Khang đến thấy hắn lo lắng cho nó
-Thiên à!Em nên thay đồ và ăn chút gì đi!-Khang
-Em không đói!
-Vậy đi thay đồ đi!Em muốn Băng nhìn thấy em thế này sao?Con bé sẽ buồn lắm đấy!
Hắn nhìn nó rồi cũng lấy đồ thay rồi rửa mặt sạch sẽ.Mọi người đến thăm nó rồi lại về.Hắn thì vẫn phải đi làm nên nhờ Trang chăm sóc,trưa và tối sẽ đổi ca cho Trang.Tất nhiên hằng ngày không thể thiếu Vũ và Vy hôm nào cũng vào thăm nó.
2 năm sau………
Hôm nay hắn và Vũ,Vỹ ở lại cả ngày chăm sóc nó vì hôm nay cũng là sinh nhật nó
-Mama mau tỉnh lại nhé!-Vũ tặng cho nó một bó hoa hồng thắm
-Papa,anh hai và Vy yêu mama lắm!Mama tỉnh lại chơi với Vy nhé!-Vy tặng cho nó một chiếc khăn quàng cổ do chính tay Vy đan
-Em thấy rồi đấy!Anh và hai đứa rất nhớ em,mau tỉnh lại nhé!-Hắn hôn nó thay món quà sinh nhật
Tối~~~~~
Hắn sau khi đưa Vũ và Vy về thì quay lại với nó,hắn ngồi cạnh giường nó nắm chặt tay nó
-Băng à!Em mau tỉnh lại đi!Anh xin lỗi về tất cả!Em hãy tỉnh lại đi!
Tay nó bắt đầu cử động,hắn vui mừng gọi bác sĩ.Bác sĩ vào khám cho nó rồi đi ra chỗ hắn
-Bệnh nhân đã có dấu hiệu tỉnh lại!Có lẽ sáng hôm sau,bệnh nhân sẽ tỉnh!
-Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!
-Không có gì!Tổng giám đốc!
Hắn vui mừng đi vào rồi luyên thuyên một hồi gục ngủ cạnh nó.
~~~Sáng hôm sau~~~~~
-A~
Tiếng nói đó làm hắn giật mình tỉnh dậy
-Băng em tỉnh rồi!-Hắn ôm nó thật chặt
-B..bỏ…e…em ra!-Nó
-Anh vui quá nên quên mất!Xin lỗi!-Hắn bỏ nó ra
-Vũ và Vy đâu rồi?
-Con nó ở nhà!Giờ này chắc đi học rồi!
-Em đã nằm đây lâu chưa?
-2 năm!
-Cái gì?2….2năm!
-Nhưng không sao!Em tỉnh lại là tốt rồi!Anh đi báo cho mọi người!Em ăn gì anh mua cho!
-Em không đói!
-Em phải ăn!Trông em gầy quá!Anh đi mua!-Hắn dứt khoát rồi gọi điện cho mọi người bảo nó tỉnh rồi làm ai cũng vui mừng chạy đến thăm nó.Hắn đi mua đồ ăn sáng mang lên cho nó thì đã thấy mọi người ngồi đấy đang nói chuyện vui vẻ.Nó cười rất tươi làm hắn thấy hạnh phúc.
2 ngày sau~~~
Nó được xuất viện và trở về nhà.Vũ và Vy vui mừng đến phát khóc dính lấy nó.Gia đình lại hạnh phúc làm người ta phải ghen tị.
*** HẾT ***
Xem tiếp phần 2: Em Gái! Làm Vợ Anh Nhé!!!
Nhà hoang XX….Ngoại ô thành phố….
Vũ và Vy vừa tỉnh
-Anh hai à!Ta đang ở đâu đây?-Vy
-Em tỉnh rồi à!Có sao không?-Vũ
-Em không sao!
-May quá!Anh đã báo với pama rồi!Họ sẽ đến cứu chúng ta sớm thôi!
Vũ vừa dứt lời thì cánh cửa mở toang ra
-Chúng mày tỉnh rồi à!-n.y cũ của hắn
-Ngươi là ai?Thả bọn ta ra!-Vũ
-Nhóc con miệng còn hôi sữa thì chưa nên biết!
-Bà già nói gì!Ta đây cũng 5 tuổi rồi nhé!Plè!-Vũ
-Mày nói ai là bà già?Đánh nó cho ta!
Từng chiếc roi quật vào người Vũ làm Vũ đau đớn nhưng Vũ không kêu lấy một tiếng,máu thấm qua chiếc áo đồng phục trắng
-Anh hai!-Vy sợ hãi,lo lắng
-Anh không sao đâu bé Vy!-Vũ cười yếu ớt
-Sắp chết rồi còn mạnh miệng!Tao sẽ cho mày chết trước sau đó dần dần sẽ đến mẹ mày!Haha!Và anh Thiên sẽ thuộc về tao!
-Bà già đừng nói bậy!Mama tôi sẽ là của papa,papa chỉ yêu mama thôi!Bà không bao giờ hại được mẹ tôi!
-Vậy thì mày sẽ xuống âm phủ chờ mẹ mày trước nhé!Haha!-n.y cũ của hắn cầm một con dao lên lăm le đến chỗ Vũ
-Không!Anh hai,anh hai!-Vy thét lên,nước mắt dàn dụa
-Bé Vy ngoan,đừng khóc!-Vũ nhìn Vy rồi nhắm mắt chờ chết
N.y cũ của hắn dơ con dao lên đâm vào Vũ nhưng Vũ không thấy đau liền mở mắt ra đập vào mắt Vũ là nó
-MAMA!-Vy và Vũ hét lên
-Băng…Băng….!-Hắn lao đến chỗ nó bế xốc nó dậy
-Vũ,Vy cứu hai đứa!-Nó cố gắng nói,máu trào ra,con dao đâm sâu vào bụng nó làm máu chảy ra nhiều hơn,nó nhắm mắt
-MAMA!-Vũ và Vy nức nở khóc
“Chát…”
-Cô đã hài lòng chưa!Cô hại gia đình tôi thế này vui chưa!-Hắn tát Setoru rồi hét lên
Setoru ngã xuống
-Anh…anh
-MAMY!-Vy hét lên khi mặt nó trắng bệch,máu trào ra nhiều hơn,hắn quay lại
-Băng!Đừng dọa anh!Tỉnh lại đi!Băng!
Vũ im lặng,mắt tối sầm lại,mắt hằn lên viền đỏ,răng nanh dài ra nhìn Satoru
-Cô đã giết mẹ tôi!Cô phải trả giá!
Hắn và Vy ngạc nhiên nhìn Vũ
-Nó được sức mạnh của sao?-Hắn
Vũ lao đến Satoru,dùng vuốt đâm vào người ả ta.Tay Vũ bóp cổ ả
-Cô phải chết!
Mắt Vũ rực lên ngọn lửa,nó cố mở mắt
-V…Vũ!-Nó gọi làm Vũ quay lại thả Satoru và chạy lại chỗ nó
-Mama!
-Vũ à!Sức mạnh đó đừng để nó bị vấy bẩn,hãy sử dụng nó giúp ích cho mọi người!-Nó vừa nói xong cũng là lúc tim nó ngừng đập
-Khônggggg!-Vũ lay lay nó
-Mamy à!Tỉnh dậy chơi với Vũ đi!Mamy đừng ngủ nữa!
Hắn rơi nước mắt ôm lấy Vũ và Vy.Vũ ôm lấy xác nó,bỗng “Tách….Tách….” một giọt….hai giọt….nước mắt máu của Vũ rơi xuống.
-Anh hai?-Vy ngạc nhiên nhìn Vũ
Những giọt nước mắt của Vũ quấn lại với nhau tạo thành một lọ nước màu đỏ đựng trong lọ thủy tinh trong suốt.Vũ ngưng khóc đón tay lấy cái lọ,hắn nhìn Vũ cười hiền,Vũ cũng nhìn hắn rồi nhìn nó mỉm cười
-Mamy à!Con thừa hưởng sức mạnh tuyệt vời của mamy đó!-Vũ lấy lọ thủy tinh đó đổ một ít nước vào miệng nó.Da nó hồng hào trở lại,tim bắt đầu đập,mạch trở lại bình thường.
-Đi thôi!Papa đưa mama đến bệnh viện!-Hắn bế nó lên rồi cùng vũ và Vy đi ra ngoài bỏ lại Satoru ngạc nhiên thẫn thờ.
~~~~~Bệnh Viện~~~~~~~
Hắn đang đi đi lại lại trước phòng phẫu thuật,lo lắng,Vy thì gục vào vai Vũ ngủ,Vũ khó chịu
-Papa à!Chóng mặt quá,ngồi yên đi!
-Con đừng có mà càu nhàu như ông cụ non nữa!
-Xì!
Đèn phẫu thuật vụt tắt,bác sĩ đi ra,hắn chạy lại
-Bác sĩ,vợ tôi sao rồi?
-Ca phẫu thuật thành công nhưng bệnh nhân có khả năng sẽ không tỉnh lại!
-Không thể nào!
-Chúng tôi đã cố gắng hết sức!Anh đi theo tôi để làm giấy nhập viện!
Hắn đi theo bác sĩ,còn Vũ và Vy đi đến phòng hồi sức thăm nó
Hắn đến phòng nó thấy hai đứa con đang nằm ngủ liền điện cho tài xế mang hai đứa về tắm rửa.Một lúc sau,papa nó,Khánh,Trang,Khang đến thấy hắn lo lắng cho nó
-Thiên à!Em nên thay đồ và ăn chút gì đi!-Khang
-Em không đói!
-Vậy đi thay đồ đi!Em muốn Băng nhìn thấy em thế này sao?Con bé sẽ buồn lắm đấy!
Hắn nhìn nó rồi cũng lấy đồ thay rồi rửa mặt sạch sẽ.Mọi người đến thăm nó rồi lại về.Hắn thì vẫn phải đi làm nên nhờ Trang chăm sóc,trưa và tối sẽ đổi ca cho Trang.Tất nhiên hằng ngày không thể thiếu Vũ và Vy hôm nào cũng vào thăm nó.
2 năm sau………
Hôm nay hắn và Vũ,Vỹ ở lại cả ngày chăm sóc nó vì hôm nay cũng là sinh nhật nó
-Mama mau tỉnh lại nhé!-Vũ tặng cho nó một bó hoa hồng thắm
-Papa,anh hai và Vy yêu mama lắm!Mama tỉnh lại chơi với Vy nhé!-Vy tặng cho nó một chiếc khăn quàng cổ do chính tay Vy đan
-Em thấy rồi đấy!Anh và hai đứa rất nhớ em,mau tỉnh lại nhé!-Hắn hôn nó thay món quà sinh nhật
Tối~~~~~
Hắn sau khi đưa Vũ và Vy về thì quay lại với nó,hắn ngồi cạnh giường nó nắm chặt tay nó
-Băng à!Em mau tỉnh lại đi!Anh xin lỗi về tất cả!Em hãy tỉnh lại đi!
Tay nó bắt đầu cử động,hắn vui mừng gọi bác sĩ.Bác sĩ vào khám cho nó rồi đi ra chỗ hắn
-Bệnh nhân đã có dấu hiệu tỉnh lại!Có lẽ sáng hôm sau,bệnh nhân sẽ tỉnh!
-Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!
-Không có gì!Tổng giám đốc!
Hắn vui mừng đi vào rồi luyên thuyên một hồi gục ngủ cạnh nó.
~~~Sáng hôm sau~~~~~
-A~
Tiếng nói đó làm hắn giật mình tỉnh dậy
-Băng em tỉnh rồi!-Hắn ôm nó thật chặt
-B..bỏ…e…em ra!-Nó
-Anh vui quá nên quên mất!Xin lỗi!-Hắn bỏ nó ra
-Vũ và Vy đâu rồi?
-Con nó ở nhà!Giờ này chắc đi học rồi!
-Em đã nằm đây lâu chưa?
-2 năm!
-Cái gì?2….2năm!
-Nhưng không sao!Em tỉnh lại là tốt rồi!Anh đi báo cho mọi người!Em ăn gì anh mua cho!
-Em không đói!
-Em phải ăn!Trông em gầy quá!Anh đi mua!-Hắn dứt khoát rồi gọi điện cho mọi người bảo nó tỉnh rồi làm ai cũng vui mừng chạy đến thăm nó.Hắn đi mua đồ ăn sáng mang lên cho nó thì đã thấy mọi người ngồi đấy đang nói chuyện vui vẻ.Nó cười rất tươi làm hắn thấy hạnh phúc.
2 ngày sau~~~
Nó được xuất viện và trở về nhà.Vũ và Vy vui mừng đến phát khóc dính lấy nó.Gia đình lại hạnh phúc làm người ta phải ghen tị.
*** HẾT ***
Xem tiếp phần 2: Em Gái! Làm Vợ Anh Nhé!!!
/23
|