Tin đồn Sở Hoắc sắp thành thân với cô dâu được lan truyền khắp nơi, thiệp cưới được những con chim bồ câu gửi đến cho mọi người. Ai nấy đều bối rối vì tên Sở Hoắc trước giờ đều vô tình và lạnh lùng, chưa từng có cô gái nào đến gần hắn, nên chuyện hắn sắp thành thân được nhiều người tò mò về danh tính của cô dâu kia. 2
Hôn lễ được tổ chức ở trên núi, những người được mời đều háo hức có mặt đầy đủ. Chỉ riêng Bạch Vương là không quan tâm đến, hắn vẫn còn ưu sầu, nhớ nhung đến Tuyết Mai. 2
Phong Liên và Dương Liễu cũng nhận được thiệp mời, hai người gác lại chuyện tranh giành Vân Kỳ mà đến dự tiệc cưới để xem thử vợ sắp cưới của Sở Hoắc trông như thế nào. 5
Ở trong căn phòng được thiết kế sang trọng, Vân Kỳ mặc trên người bộ váy cưới màu đỏ, khuôn mặt được người hầu trang điểm tỉ mỉ khiến cho dung mạo càng trở nên xinh đẹp hơn. Sở Hoắc cũng mặc bộ đồ cưới màu đỏ, hắn từng bước đi về phía Vân Kỳ. @
Người hầu thấy hắn liền cúi người rồi đi ra ngoài, hắn nhìn thấy hôm nay cô xinh đẹp như vậy thì trong lòng lại nảy sinh ý muốn nhốt cô ở lại đây không cho ra ngoài. Tránh trường hợp có người nhòm ngó đến và cướp mất.
- Vân Kỳ! Chỉ một chút nữa thôi, nàng và ta sẽ nên duyền vợ chồng với nhau rồi. (2)
Vừa nói, hắn vừa tiến đến hôn lên trán cô. Vân Kỳ vẫn ngồi yên tại chỗ, ánh mắt vô hồn nhìn về một phía, thấy cô bị mình khống chế mà trở nên ngoan ngoãn như vậy. Hắn hài lòng nắm lấy tay cô dẫn ra ngoài. 2
Bên ngoài vẫn xôn xao náo nhiệt, người hầu bận rộn đưa thức ăn và rượu lên cho khách mời. Đến khi tiếng pháo nổ vang lên, Sở Hoắc tay nắm tay cô dâu xuất hiện trên khán đài. Mọi người nhìn thấy cô dâu thì đều tò mò nhan sắc đằng sau khăn trùm đầu kia.
+ Tên Sở Hoắc kia trước giờ không gần nữ sắc, thế mà giờ đột nhiên lại thông báo thành hôn? •
+ Ta cũng bất ngờ, cứ tưởng hắn sẽ cô độc đến cuối đời.
+ Hahaha, biết làm sao được. Có khi trúng tiếng sét ái tình chăng??? (
+ Không biết mỹ nữ nào lại khiến cho tên Sở Hoắc kia động lòng??
+ Ta cũng tò mò, ước gì có cơn gió nào đó thổi bay chiếc khăn trùm đầu kia đi!!
Một số người vui vẻ xì xấm với nhau, Phong Liên và Dương Liều ngồi chung một bàn vẫn ung dung uống rượu không quan tâm đến. Hai người chủ yếu tham dự buổi tiệc này là để chiêm ngưỡng dung nhan của cô dâu như bao người.
- Phong Liên! Ngươi có thấy rượu ở đây còn dở hơn ở tửu lầu của ta không??? (1
Giọng nói chê bai của Dương Liễu vang lên, Phong Liên uống xong ly rượu nghe vậy thì liếc mắt sang nhìn. Hắn lạnh lùng đáp lại.
- Cũng tàm tạm!
Nghe vậy, Dương Liếu nhíu mày không hài lòng câu trả lời này. Hắn tiếp tục nói.
- Không biết sau lớp khăn trùm đầu kia, khuôn mặt của cô dâu ấy trông như thế nào nhỉ?
Vừa dứt lời, Phong Liên và Dương Liều đều nhìn nhau với ánh mắt đầy nguy hiểm. Bàn tay của cả hai ở dưới bàn âm thầm làm phép, cơn gió lúc này dường như bị ai đó điều khiền nên thổi rất lớn, chiếc khăn trùm đầu bị cuốn bay đi đề lộ khuôn mặt xinh đẹp kia.
Sau khi nhìn thấy cô dâu đang đứng bên cạnh Sở Hoắc là Vân Kỳ, Phong Liên và Dương Liễu đứng hình tại chỗ không tin vào mắt mình.
- V...Vân Kỳ?
Phong Liên mấp máy nói, Dương Liễu hơi nhíu mày cũng lên tiếng.
- Là Vân Kỳ? Sao lại là nàng ấy??
Trên khán đài, Sở Hoắc đang tức giận vì cơn gió kia đột nhiên xuất hiện thổi bay chiếc khăn trùm đầu. Hắn vẫn chưa muốn Vân Kỳ lộ mặt ngay lúc này, nhìn sang thấy vẻ mặt Vân Kỳ thất thần vô hồn, tay hắn vẫn nắm chặt tay cô như sợ bị thất lạc.
Hôn lễ được tổ chức ở trên núi, những người được mời đều háo hức có mặt đầy đủ. Chỉ riêng Bạch Vương là không quan tâm đến, hắn vẫn còn ưu sầu, nhớ nhung đến Tuyết Mai. 2
Phong Liên và Dương Liễu cũng nhận được thiệp mời, hai người gác lại chuyện tranh giành Vân Kỳ mà đến dự tiệc cưới để xem thử vợ sắp cưới của Sở Hoắc trông như thế nào. 5
Ở trong căn phòng được thiết kế sang trọng, Vân Kỳ mặc trên người bộ váy cưới màu đỏ, khuôn mặt được người hầu trang điểm tỉ mỉ khiến cho dung mạo càng trở nên xinh đẹp hơn. Sở Hoắc cũng mặc bộ đồ cưới màu đỏ, hắn từng bước đi về phía Vân Kỳ. @
Người hầu thấy hắn liền cúi người rồi đi ra ngoài, hắn nhìn thấy hôm nay cô xinh đẹp như vậy thì trong lòng lại nảy sinh ý muốn nhốt cô ở lại đây không cho ra ngoài. Tránh trường hợp có người nhòm ngó đến và cướp mất.
- Vân Kỳ! Chỉ một chút nữa thôi, nàng và ta sẽ nên duyền vợ chồng với nhau rồi. (2)
Vừa nói, hắn vừa tiến đến hôn lên trán cô. Vân Kỳ vẫn ngồi yên tại chỗ, ánh mắt vô hồn nhìn về một phía, thấy cô bị mình khống chế mà trở nên ngoan ngoãn như vậy. Hắn hài lòng nắm lấy tay cô dẫn ra ngoài. 2
Bên ngoài vẫn xôn xao náo nhiệt, người hầu bận rộn đưa thức ăn và rượu lên cho khách mời. Đến khi tiếng pháo nổ vang lên, Sở Hoắc tay nắm tay cô dâu xuất hiện trên khán đài. Mọi người nhìn thấy cô dâu thì đều tò mò nhan sắc đằng sau khăn trùm đầu kia.
+ Tên Sở Hoắc kia trước giờ không gần nữ sắc, thế mà giờ đột nhiên lại thông báo thành hôn? •
+ Ta cũng bất ngờ, cứ tưởng hắn sẽ cô độc đến cuối đời.
+ Hahaha, biết làm sao được. Có khi trúng tiếng sét ái tình chăng??? (
+ Không biết mỹ nữ nào lại khiến cho tên Sở Hoắc kia động lòng??
+ Ta cũng tò mò, ước gì có cơn gió nào đó thổi bay chiếc khăn trùm đầu kia đi!!
Một số người vui vẻ xì xấm với nhau, Phong Liên và Dương Liều ngồi chung một bàn vẫn ung dung uống rượu không quan tâm đến. Hai người chủ yếu tham dự buổi tiệc này là để chiêm ngưỡng dung nhan của cô dâu như bao người.
- Phong Liên! Ngươi có thấy rượu ở đây còn dở hơn ở tửu lầu của ta không??? (1
Giọng nói chê bai của Dương Liễu vang lên, Phong Liên uống xong ly rượu nghe vậy thì liếc mắt sang nhìn. Hắn lạnh lùng đáp lại.
- Cũng tàm tạm!
Nghe vậy, Dương Liếu nhíu mày không hài lòng câu trả lời này. Hắn tiếp tục nói.
- Không biết sau lớp khăn trùm đầu kia, khuôn mặt của cô dâu ấy trông như thế nào nhỉ?
Vừa dứt lời, Phong Liên và Dương Liều đều nhìn nhau với ánh mắt đầy nguy hiểm. Bàn tay của cả hai ở dưới bàn âm thầm làm phép, cơn gió lúc này dường như bị ai đó điều khiền nên thổi rất lớn, chiếc khăn trùm đầu bị cuốn bay đi đề lộ khuôn mặt xinh đẹp kia.
Sau khi nhìn thấy cô dâu đang đứng bên cạnh Sở Hoắc là Vân Kỳ, Phong Liên và Dương Liễu đứng hình tại chỗ không tin vào mắt mình.
- V...Vân Kỳ?
Phong Liên mấp máy nói, Dương Liễu hơi nhíu mày cũng lên tiếng.
- Là Vân Kỳ? Sao lại là nàng ấy??
Trên khán đài, Sở Hoắc đang tức giận vì cơn gió kia đột nhiên xuất hiện thổi bay chiếc khăn trùm đầu. Hắn vẫn chưa muốn Vân Kỳ lộ mặt ngay lúc này, nhìn sang thấy vẻ mặt Vân Kỳ thất thần vô hồn, tay hắn vẫn nắm chặt tay cô như sợ bị thất lạc.
/76
|