Cô Dâu Mạo Danh

Chương 7

/33


Tâm trạng rối bời, tôi lê chân đi không định hướng.........

Người ta nói đúng. Yêu là khổ, yêu đơn phương lại càng khổ hơn. Hắn ghét mình, ngược đãi mình, hơn nữa hắn đã có người yêu còn mong gì hắn sẽ có tình cảm với mình chứ.

Nên quên thôi, tình yêu với hắn có thể chỉ là xúc cảm nhất thời , là một chút say nắng thôi. chỉ cần mình không nghĩ về nó nữa thì sẽ không sao.

- Phi Khanh ! mày phải mạnh mẽ lên . Hắn không là gì cả..... quên đi....quên đi......

Tôi tự trấn tĩnh mình. Cứ xem như chưa từng có chuyện gì.

Lấy lại nụ cười tươi tắn, tôi lần đường về khách sạn.

Nhưng ôi trời ! Thảm rồi.

Xung quanh vắng lặng, không có ai và.... tôi nhận ra là mình đã lạc đường. Giờ cũng gần 8h tối rồi chẳng ai đi ngắm hoa vào lúc này nữa. Tôi chẳng có chút hy vọng tìm được người giúp đỡ.

Tôi lòng vòng mãi cũng chẳng tìm được đường về.

Chợt thấy phía trước có người, tôi vội vã chạy đến hỏi đường, không hay một mối nguy hiểm đang chờ tôi......

- Hello!.................

Hic ! không biết nhật ngữ đành dùng tiếng anh thôi ( tuy tôi cũng dở môn này nhưng cũng có thể sài tạm)

-................

Bọn họ có đến 5 người nhưng chẳng ai nói gì, chỉ nhìn tôi , ánh nhìn làm tôi thoáng chốc thấy lạnh sống lưng.

- Can you help me?

Tôi lại e dè hỏi thêm một câu nữa. thầm nghĩ chắc là họ không hiểu mình nói gì.

-Kono shōjo wa sore o motte iru!

-Ni tadashī kotode wa arimasenga, mondai wa

-Jūbun ni hanarete kanojo no kodomo.... haha!

Họ nói vói nhau, ánh mắt vẫn không rời khỏi tôi. Còn tôi thì có hiểu gì đâu, còn vô tư cười cười.

Đến khi bất ngờ tôi bị một gã trong số đó tóm lấy từ phía sau, tay gã nham nhở lướt trên người tôi. còn mấy tên khác thì đang cười khả ố. Tôi mới nhận ra rằng mình gặp phải " yêu râu xanh"..... tôi vùng vẫy nhưng tay hắn như gọng kiềm giữ chặc tôi.

Đâu phải dễ dàng chịu thua như vậy ( hoảng quá suýt chút tôi quên là mình có đến 5 năm học karate đấy)

"Hây..."

Dùng khuỷu tay tống mạnh vào ngực tên đó. tôi xoay người tặng luôn cho hắn ta một cú đá ngang cổ khiến hắn ngã nhào.

Mấy tên còn lại thấy vậy thì điên tiết lên:

-Sore ni kyōkun o ataeru.......

Xem ra mấy tên này cũng không vừa, chiêu thức cũng bài bản lắm. Một mình thì không thể nào hạ được bọn chúng. 36 kế chuồn là thượng sách.

Tôi co giò chạy như bay, hi vọng là bọn chúng không đuối kịp.

" Bộp"

- Cái hòn đá đáng ghét!- khi không lại vấp ngã đúng lúc này. Tôi nhăn nhó ôm cái chân, cố gắng đứng dậy khi thấy bọn chúng sắp đuổi tới nơi. nhưng cổ chân sưng to quá , tôi không chạy được nữa .

Tôi nhắm mắt khấn trời phật , nghĩ là mình sắp tiêu rồi.....

"bộp"

"hây a...."

...............

tiếng động gì vậy nhỉ. Tôi mở mắt và......

Là hắn!

Rất nhẹ nhàng hắn đã hạ đo ván hết mấy tên kia.


/33

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status