Chương 7:
Cạch
- Em/ mày thấy sao rồi - cả 3 đồng thanh
- Hề . xin lỗi đã để mọi người phải lo lắng - Min gượng cười
- Ko có j đâu . miến là cưng/ mày không sao . hề- đồng thanh 2
-Cám ơn m.n nhiều- Min
- Người nhà cả làm j mà khách sáo z ?Lần sau mà bà không bảo vệ đk cho cái thân xác của bà thì cứ liệu hồn đấy - Sandy liếc qua làm cho Min thấy lạnh ở sống lưng theo phản xạ gật đầu cái "Rụp"
Từ đâu chạy vào 1 tên rất là vô duyên đạp cửa cái " Rầm " làm cho tất cả người trong phòng đều hướng mắt về hắn - Trawins nhà ta đấy ạ
- Ai...........p..h...ả.....i ........v...ào...v..i...ệ...n..... z? - Trawins thở hổn hển nói không thành câu
- Ê . cái tên trời đánh nhà ngươi biết đây là đâu không mà phá cửa xông vô hả - Sandy hướng mắt về tên vô duyên vừa phá cửa vào
- Cái...... j ? Cô nói ai là tên trời đánh . Nói lại coiiii - Trawins
-Tên nào tự biết đi . Sao bổn cô nương phải nói lại - Sandy cũng trả vừa
- Thôi 2 cái đứa này không thấy nhà có bệnh nhân hả ?- Jey quát 2 đứa im luôn
- Ớ . ông đây , Mon đây, bà chằn đây ...thế ai là người bệnh - Trawins ngây thơ (vô) số tội
- Ai là bà chằn ông muốn chết sớm à- Sandy tức đỏ mặt
- Thì ra là con nhỏ khó tính này sao? Tui cũng nghe mấy bà tám trong trường nói về vụ oánh lộn hotgirl ms về trường rùi nhưng không ngờ lại là cô .hehe - Trawins đánh trống lảng nhìn lên juong bệnh thấy Min đang nằm ở đó
Min không nói j chỉ cười nhạt . Xong nó ngó ra cửa sổ nói vs Jey
- Hai ơi em muốn ra khỏi đây ngay bây jo đk chứ
-Nhưng....................... em đang mệt mà-Jey
- Em không sao đâu . Anh làm thủ tục xuất viện cho em đi . Vết thương ngoài da này có là gì đâu kia chứ - Nói sau nó ngồi dậy đi ra cửa luôn
Trawins và Sandy đứng đó đơ như cục bơ luôn . San chưa bao jo thấy nó như vậy . Một cô bạn mạnh mẽ, bướng bỉnh , tinh nghịch của nó đâu mất rồi jo thay vào đó là 1 cô gái yếu ớt . Nhìn thấy Min như vậy San cũng cảm thấy buồn . Còn Jey Và Mon cũng hiểu vì họ đã quen vs tâm trạng này của nó vào cái ngày đau khổ này. Họ chỉ biết đứng nhìn nó đau khổ như vậy thôi sao ?
- Chúng ta cần đưa nó về hiệnn tại và quên đi cái quá khứ ấy mãi mãi - Jey vẫn chưa rời mắt khỏi cái bóng đã khuất dần của nó
- Đúng vậy . Chúng ta cần làm cho nó trở về với Với cái danh hiệu " Min siêu quậy" - Mon im lặng từ nãy jo ms lêm tiếng
- Z chúng ta nên làm j ? Trawins chưa hiểu lắm
- AAAAAAAAAAAAAA.......tôi nghĩ ra cách rồi . Mọi người lại đây .- San vẫy mọi người lại
- Cách j? Nói lẹ đi- Trawins nhăn nhó
-Như này nhé @@@#$%^*&&^$%$#&*&*$#!#!@#~~!%^*&^- San kéo họ gần lại nói ( Nói j mà nhỏ z làm sao t/g nghe )
Cạch
- Em/ mày thấy sao rồi - cả 3 đồng thanh
- Hề . xin lỗi đã để mọi người phải lo lắng - Min gượng cười
- Ko có j đâu . miến là cưng/ mày không sao . hề- đồng thanh 2
-Cám ơn m.n nhiều- Min
- Người nhà cả làm j mà khách sáo z ?Lần sau mà bà không bảo vệ đk cho cái thân xác của bà thì cứ liệu hồn đấy - Sandy liếc qua làm cho Min thấy lạnh ở sống lưng theo phản xạ gật đầu cái "Rụp"
Từ đâu chạy vào 1 tên rất là vô duyên đạp cửa cái " Rầm " làm cho tất cả người trong phòng đều hướng mắt về hắn - Trawins nhà ta đấy ạ
- Ai...........p..h...ả.....i ........v...ào...v..i...ệ...n..... z? - Trawins thở hổn hển nói không thành câu
- Ê . cái tên trời đánh nhà ngươi biết đây là đâu không mà phá cửa xông vô hả - Sandy hướng mắt về tên vô duyên vừa phá cửa vào
- Cái...... j ? Cô nói ai là tên trời đánh . Nói lại coiiii - Trawins
-Tên nào tự biết đi . Sao bổn cô nương phải nói lại - Sandy cũng trả vừa
- Thôi 2 cái đứa này không thấy nhà có bệnh nhân hả ?- Jey quát 2 đứa im luôn
- Ớ . ông đây , Mon đây, bà chằn đây ...thế ai là người bệnh - Trawins ngây thơ (vô) số tội
- Ai là bà chằn ông muốn chết sớm à- Sandy tức đỏ mặt
- Thì ra là con nhỏ khó tính này sao? Tui cũng nghe mấy bà tám trong trường nói về vụ oánh lộn hotgirl ms về trường rùi nhưng không ngờ lại là cô .hehe - Trawins đánh trống lảng nhìn lên juong bệnh thấy Min đang nằm ở đó
Min không nói j chỉ cười nhạt . Xong nó ngó ra cửa sổ nói vs Jey
- Hai ơi em muốn ra khỏi đây ngay bây jo đk chứ
-Nhưng....................... em đang mệt mà-Jey
- Em không sao đâu . Anh làm thủ tục xuất viện cho em đi . Vết thương ngoài da này có là gì đâu kia chứ - Nói sau nó ngồi dậy đi ra cửa luôn
Trawins và Sandy đứng đó đơ như cục bơ luôn . San chưa bao jo thấy nó như vậy . Một cô bạn mạnh mẽ, bướng bỉnh , tinh nghịch của nó đâu mất rồi jo thay vào đó là 1 cô gái yếu ớt . Nhìn thấy Min như vậy San cũng cảm thấy buồn . Còn Jey Và Mon cũng hiểu vì họ đã quen vs tâm trạng này của nó vào cái ngày đau khổ này. Họ chỉ biết đứng nhìn nó đau khổ như vậy thôi sao ?
- Chúng ta cần đưa nó về hiệnn tại và quên đi cái quá khứ ấy mãi mãi - Jey vẫn chưa rời mắt khỏi cái bóng đã khuất dần của nó
- Đúng vậy . Chúng ta cần làm cho nó trở về với Với cái danh hiệu " Min siêu quậy" - Mon im lặng từ nãy jo ms lêm tiếng
- Z chúng ta nên làm j ? Trawins chưa hiểu lắm
- AAAAAAAAAAAAAA.......tôi nghĩ ra cách rồi . Mọi người lại đây .- San vẫy mọi người lại
- Cách j? Nói lẹ đi- Trawins nhăn nhó
-Như này nhé @@@#$%^*&&^$%$#&*&*$#!#!@#~~!%^*&^- San kéo họ gần lại nói ( Nói j mà nhỏ z làm sao t/g nghe )
/20
|