Tan học
_ “mày đến bệnh viện thăm thằng Phi ko?” Quân hỏi Sơn
_ “đến chứ, nhưng để tao đưa Thanh về cái đã”
_ “thôi, ko sao đâu, hay để Thanh đi cùng với Sơn đến thăm bạn rồi về sau cũng được” Thanh
_ “ừ vậy cũng được, mình đi” Sơn lại nắm tay Thanh kéo cô nàng đi cùng xe với mình, Quân và Ly nhìn theo, nhìn thấy gai mắt lắm, ko ngờ thằng bạn thân của mình nó lại như vậy chứ, tức nhưng cũng chẳng nói được gì, Ly và Quân cũng lên xe thẳng tiến đến bệnh viện
_ “ê. Mấy bạn cần tôi đưa về ko?” Trang
_ “thôi khỏi đi, đâu đến nỗi vậy, hihi” Khang
_ “phải làm vậy chứ, bảo vệ bạn Khang đẹp trai nhà mình chứ, hihi” Trang chọc Khang, cậu ta chỉ mĩm cười, nhưng ở trong thâm tâm của 1 ai đó đang nhen nhói 1 nỗi niềm khó tả, ‘Trang thích Khang’ cái dòng chữ ấy lại hiện lên trong đầu Liên. Cô nàng đang có suy nghĩ gì vậy? ‘yêu là phải ích kỷ’
_ “thôi, Trang về đi, tụi này về được mà” Khang
_ “ừ. Tôi về, có gì alo tôi nha, chụt….” Trước khi đi Trang còn giành cho Khang 1 nụ hôn gió nữa cơ đấy. Liên nhìn theo Trang, ánh mắt gì đây? Ghen? Đố kỵ? ghét?....chẳng biết nữa
Cả 3 cũng cùng nhau đi về, nhưng có 1 chuyện lạ là
_ “Hôm nay Khang chở Liên nha” Liên
_ “hả? sao vậy?” Khang tỏ vẻ ngạc nhiên, vì thường ngày Liên vẫn muốn chạy 1 mình, Khang chở Nhím, chỉ có lúc trước Liên bị thương nên Khang mới chở thôi mà
_ “có sao đâu. Ko được hả?” Liên có vẻ hơi buồn, Nhím thấy có cái cảm giác gì đó khác lạ toả ra từ người Liên, từ thái độ cho đến hành động
_ “ơ…ừ….đâu có….được chứ” Khang ấp úng rồi cũng đành chấp nhận, Nhím chạy 1 mình, Khang chở Liên
_ “Liên nặng lắm ko?” Liên
_ “hihi, ko nặng lắm” Khang
_ “vậy ngày nào Khang cũng chở Liên nha”
_ “hả?” Khang lại tỏ vẻ ngạc nhiên
_ “làm gì mà ngạc nhiên giữ vậy? bộ chở Liên Khang ko thích à?”
_ “đâu…đâu…có…mà sao hôm nay thấy Liên lạ vậy?”
_ “đâu có, Liên bình thường mà”
_ “nhưng….”
_ “thôi, lo tập trung chạy đi, để té à” Liên vòng tay qua eo Khang
1 cảm giác khó tả đối với Khang, trong thâm tâm, Khang đối với Liên như 1 người bạn rất thân, có thể trên mức tình bạn, giống như người thân trong gia đình chăng, nhưng hành động của Liên rồi những lời nói hôm nay, Khang có vẻ nhận ra được điều gì đó, kể cả Nhím cũng vậy, hành động của Liên, Nhím đều thấy cả. nhưng biết nói gì đây? Biết làm gì đây?
Tại bệnh viện
_ “hello” Sơn bước vào vẫy tay chào Phi và Kỳ với vẻ mặt vô cùng là vui vẻ. Phi đang ngồi tựa vào thành giường, Kỳ Kỳ thì đang gọt trái cây cho Phi, Thấy thằng bạn chí cốt bước vào, định nở 1 nụ cười tươi đón nó nhưng ai ngờ, nụ cười ấy liền bị giấu đi khi theo sau Sơn là 1 người lạ tức là Thanh đó
_ “ê mày, thấy anh em vào thăm mà ko vui hả?” Sơn
_ “anh chị kia đâu?” Kỳ lên tiếng
_ “chúng tôi đây” Quân và Ly cũng bước vào, vẻ mặt ko được vui cho lắm
_ “đây là….” Kỳ chỉ tay vào Thanh
_ “bạn mới của anh và cũng là bạn gái tương lai của anh đấy, hihi” Sơn khoát tay qua vai Thanh, cô nàng cũng chẳng nói gì, chỉ cười nhẹ, Phi thì nhìn thái độ và ánh mắt của Quân và Ly đang hướng về thằng bạn của mình cũng đoán ra được cái gì đó ko ổn ở đây
_ “ông khoẻ chưa” Ly lại ngồi xuống giường cạnh Phi
_ “tôi khoẻ rồi, mà chuyện hôm qua là sao vậy?” Phi
_ “chuyện là……a…^555%........abcd…………” ly kể lại cho Phi nghe tất cả từ đầu cho đến cuối luôn
_ “vậy là cô gái cùng lớp đã hiến máu cứu tôi à?” Phi
_ “ừ, ông cũng may mắn lắm đó” Ly
_ “ừ, vậy để khi nào đó tôi cảm ơn người ta mới được”
_ “rồi 1 chuyện nữa mình cần làm là phải tìm ra cái bọn làm ông bị thương, hôm qua gấp đưa ông vào bệnh viện nên chưa kịp bắt tụi nó” Ly
_ “ừ.”
_ “thôi, mày uống nước ko. Để tao ra ngoài mua nha” Quân lên tiếng, tự dưng lại muốn đi mua nước, trong khi nước vẫn còn ở trên bàn. À, nhìn kỹ lại mới nhận ra nha, Sơn và Thanh cứ nắm tay nhau suốt, Sơn cười tít cả mắt làm cho Quân càng ghét hơn, ko phải ghen tị mà càng thấy hành động đó thì Quân lại nhớ đến buổi sáng, Sơn làm gì Quân. Chướng tai, gai mắt Quân bỏ ra ngoài. Ly hiểu ý ông bạn nên ko cản lại, vì thật sự Ly ko hề mến Thanh, vừa xuất hiện đã làm Sơn điên đảo tâm hồn, và tình bạn cũng dần bị rạn nứt
_ “Thanh đi vệ sinh 1 chút nha” Thanh nói nhớ với Sơn, rồi bước ra ngoài
_ “ mày cua con đó hả?” Phi
_ “mày đừng nói chuyện vậy chứ, con nhỏ nào. Người ta tên Thanh, nói chuyện lịch sự xíu đi” Sơn
_ “ông bị con đó hốt hồn rồi à?” Ly
_ “con đó, con nào, đã nói là Thanh.” Sơn
_ “tôi thấy vẻ mặt cô ta có cái gì lạ lắm, ông cẩn thận đó” Ly
_ “xì….bà cứ tưởng ai cũng như bà ăn chơi, rồi hay làm nghi ngờ lung tung à” Sơn
_ “tôi chỉ nhắc nhở ông thôi”
_ “cám ơn, tôi đây tự biết mình đang làm gì”
_ “ừ, vậy thì tốt, có gì đừng hối hận” Ly
_ “ko bao giờ” Sơn mạnh miệng. Ly cũng chẳng biết nói gì hơn, Phi và Kỳ cũng đã nghe tất cả, nhưng biết nói gì khi cả 2 đều chưa biết sự thật về cô nàng Thanh này
Cả 4 người ngồi im lìm
_ “sao ngồi đây vậy?” Thanh hỏi Quân khi thấy chàng ta đang ngồi trên chiếc ghế ngoài hành lang, trên tay đang cầm 1 chai nước suối
_ “thích”
_ “có vẻ Quân ko có thiện cảm với tôi thì phải” Thanh ngồi kế Quân
_ “ừ”
_ “hihi, nói thẳng vậy đó hả? ko sợ Thanh buồn sao?”
_ “ko”
_ “hihi, nhưng ko sao. Thanh thích những người con trai thế này, nghĩ sao nói vậy, chẳng nịn nọt hay tân bốc”
_............
_ “Quân có người yêu chưa?”
_ “hỏi làm gì ?”
_ “hihi. Hỏi cho biết vậy mà.” Thanh
_ “nhiều chuyện.” Quân. Sao đối với các cô gái khác Quân đều ko có cảm giác bât an, nói chuyện lại rất nhiều, nhưng khi tiếp xúc với Thanh thì dường như có 1 cái gì đó ngăn cản lại, ko cho Quân được phép quá thân thiết với người này, phải nên cảnh giác
_ “hihi, Thanh thích Quân rồi đó nha, nói chuyện lạnh quá, rất cá tính”
_...............Quân im lặng, chẳng biết cô ta định giở trò gì đây nữa
_ “Quân ko có cảm giác gì với Thanh sao?”
_................thật sự khi nhìn Thanh, 1 vẻ đẹp quyến rũ, hút hồn như thế thi chẳng có thằng con trai nào mà ko thể xiu lòng, chỉ là ít hay nhiều thôi. Quân lại uống 1 ngụm nước, mong là có thể trấn tỉnh lại bản thân. Thanh nhìn thấy hành động đang kiềm chế của Quân thì có vẻ gì đó hơi vui vui, cô nàng giật lấy chai nước trên tay Quân, uống đặt môi mình đúng lên ngay chỗ môi Quân vừa uống lúc nãy, hành động như vậy là sao?
_ “ngọt thật đấy. trả Quân” Thanh đưa lại chai nước cho Quân, Quân nhìn Thanh với ánh mắt ko nói thành lời, Thanh kề mặt mình càng lúc càng sát với mặt Quân, 2 ánh mắt nhìn nhau chỉ cách có vài cm nữa thôi, Quân đang đắm chìm trong gì vậy. ko được.ko được. anh chàng như sựt tỉnh, định đứng dậy đi, nhưng vừa làm hành đồng đứng dậy quay đi, thì lại bị bàn tay của Thanh kéo quay người trở lại, mất đà, Quân ép Thanh ngã vào vách tường, thân hình to lớn của Quân như che khuất cả thân thể Thanh, Quân vẫn chưa lấy lại bình tĩnh và xác định chuyện gì đang diễn ra thì 1 sự thật đáng buồn đã diễn ra, chính là hình ảnh dễ gây hiểu lầm này đã bị……….
Bụp……………..và 1 cú đấm trời giáng được đáp thẳng vào mặt Quân
_ “thằng chó, mày muốn làm gì hà? Bạn gái tao mà mày cũng đụng à?” và người nhìn thấy ko ai khác chính là Sơn. Chỉ thấy được hình ảnh Thanh bị ép vào vách tường, còn người thực hiện hành động đó chính là Quân, như thế thôi, SƠn đã tiến tới và cho thằng bạn 1 cú……
Tội nghiệp chàng Quân nhà ta, chưa kịp nhận ra chuyện gì thì Sơn lại bay vào đá 1 cú vào bụng Quân, anh chàng ngồi ôm bụng, đau lắm chứ
_ “mày điên à?” Quân
_ “tao điiên, hay mày điên. Bạn gái tao mà mày dám đụng vào, mày có xem tao là bạn ko hả?” Sơn tức giận
_ “tao làm gì?” Quân
_ “mày làm gì hả? mày định làm gì, mình ép Thanh vào tường làm gì? 1 cô gái yếu đuối như cô ấy làm sao chống cự lại 1 tên hổ báo như mày”
_ “mày điên hả? tao có làm gì cô ta đâu” Quân cố đứng dậy
_ “ko làm gid hả?..........” Sơn định đấm Quân 1 cái nữa, nhưng anh chàng nhanh chóng tránh được.
_ “mày đừng quá đáng, tao đánh lại đó” Quân
_ “ừ, có giỏi thì đánh đi” Sơn như con hổ cứ nhào tới đòi đánh Quân, nghe tiếng động bên ngoài, Ly và Kỳ liền đi ra thì thấy 2 ông tướng nhà mình đang đánh nhau, nhìn kỹ lại thì cô gái đứng bên cạnh đang nở 1 nụ cười gian xảo mà chỉ trong khoảnh khắc tình cờ Ly và Kỳ mới nhận ra, 2 người nhìn nhau, tỏ vẻ hiểu ý rồi liền chạy đến can ngăn
_ “2 người có thôi ngay ko? Đây là bệnh viện đó” Ly.
Cả 2 người kia dừng lại
_ “có chuyện gì vậy?” Kỳ
_ “thằng khốn” Sơn
_ “mày đủ rồi nha, tao có làm gì đâu. Mày hỏi cô ta đi” Quân chỉ tay về phía Thanh, vì thật sự tất cả chỉ là hiểu lầm thôi,và chỉ có Thanh và Quân biết, Quân nói thì Sơn chắc chắn ko tin rồi, chỉ trông chờ có Thanh thôi
_ “Sơn à, đừng đánh nữa, 2 người là bạn mà(chưa vô vấn đề), Quân chỉ là nhất thời thôi. Với lại Quân cũng chưa làm gì Thanh mà. bỏ qua đi” Thanh tỏ vẻ sợ hãi
Xẹt….xẹt………sét đánh ngang tai, Quân vừa nghe thấy cái gì đây chứ, tất cả là giả dối, là nguỵ biện, đó đâu phải sự thật, Quân có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa ko sạch rồi…..
_ “mình về. tao nói cho mày biết, từ nay tao với mày chẳng bạn bè gì hết, tao mà phát hiện mày có ý gì với Thanh nữa thì đừng trách tao” Sơn nói xong rồi nắm tay Thanh kéo đi. Để lại ba người, Quân khuỵ xuống
_ “tôi ko có mà” Quân
Ly ngồi xuống cạnh bạn mình
_ “tôi biết ông ko phải hạn người đó, tại ông ta bị lú lẫn rồi” Ly
_ “ko có gì đâu anh, nhìn cô ta ko phải người hiền lành gì rồi” Kỳ
Rất may mắn vẫn có người tin tưởng, Quân có thể được an ủi phần nào. Cả 3 trở lại phòng bệnh của Phi và kể lại tất cả cho Phi nghe, Quân cũng kể chuyện gì đã xảy ra với mình và cô nàng Thanh kia
_ “con nhỏ đó có ý chia rẽ đây mà” Ly
_ “nhưng chúng ta có chọc ghẹo gì cô ta đâu?” Quân
_ “ai biết, nhưng ý đồ đã lộ ra mặt rồi còn gì” Ly
Cả bọn ngồi trầm ngâm…………
_ “Sơn xin lỗi”
_ “sao lại xin lỗi?”
_ “vì Sơn ko bảo vệ được Thanh, để Thanh bị thằng khốn đó ức hiếp”
_ “hihi, ko sao. Miễn là sau này Sơn đừng để ai ức hiếp Thanh nữa là được rồi.”
_ “ừ, Sơn hứa đó, Thanh đừng lo”
_ “sao buồn vậy con gái”
_ “dạ. hôm nay anh ta ko đi học”
_ “sao vậy con”
_ “con cho người điều tra thì biết anh ta bị thương đang nằm ở bệnh viện rồi”
_ “sao con ko đến đó”
_ “con đang suy nghĩ ko biết có nên đến ko đây”
_ “con sợ cậu ta ko thích à”
_ « da. »
_ « ko đến cũng được, tìm cơ hội khác rồi làm quen con hé »
_ « dạ »
_ “mày đến bệnh viện thăm thằng Phi ko?” Quân hỏi Sơn
_ “đến chứ, nhưng để tao đưa Thanh về cái đã”
_ “thôi, ko sao đâu, hay để Thanh đi cùng với Sơn đến thăm bạn rồi về sau cũng được” Thanh
_ “ừ vậy cũng được, mình đi” Sơn lại nắm tay Thanh kéo cô nàng đi cùng xe với mình, Quân và Ly nhìn theo, nhìn thấy gai mắt lắm, ko ngờ thằng bạn thân của mình nó lại như vậy chứ, tức nhưng cũng chẳng nói được gì, Ly và Quân cũng lên xe thẳng tiến đến bệnh viện
_ “ê. Mấy bạn cần tôi đưa về ko?” Trang
_ “thôi khỏi đi, đâu đến nỗi vậy, hihi” Khang
_ “phải làm vậy chứ, bảo vệ bạn Khang đẹp trai nhà mình chứ, hihi” Trang chọc Khang, cậu ta chỉ mĩm cười, nhưng ở trong thâm tâm của 1 ai đó đang nhen nhói 1 nỗi niềm khó tả, ‘Trang thích Khang’ cái dòng chữ ấy lại hiện lên trong đầu Liên. Cô nàng đang có suy nghĩ gì vậy? ‘yêu là phải ích kỷ’
_ “thôi, Trang về đi, tụi này về được mà” Khang
_ “ừ. Tôi về, có gì alo tôi nha, chụt….” Trước khi đi Trang còn giành cho Khang 1 nụ hôn gió nữa cơ đấy. Liên nhìn theo Trang, ánh mắt gì đây? Ghen? Đố kỵ? ghét?....chẳng biết nữa
Cả 3 cũng cùng nhau đi về, nhưng có 1 chuyện lạ là
_ “Hôm nay Khang chở Liên nha” Liên
_ “hả? sao vậy?” Khang tỏ vẻ ngạc nhiên, vì thường ngày Liên vẫn muốn chạy 1 mình, Khang chở Nhím, chỉ có lúc trước Liên bị thương nên Khang mới chở thôi mà
_ “có sao đâu. Ko được hả?” Liên có vẻ hơi buồn, Nhím thấy có cái cảm giác gì đó khác lạ toả ra từ người Liên, từ thái độ cho đến hành động
_ “ơ…ừ….đâu có….được chứ” Khang ấp úng rồi cũng đành chấp nhận, Nhím chạy 1 mình, Khang chở Liên
_ “Liên nặng lắm ko?” Liên
_ “hihi, ko nặng lắm” Khang
_ “vậy ngày nào Khang cũng chở Liên nha”
_ “hả?” Khang lại tỏ vẻ ngạc nhiên
_ “làm gì mà ngạc nhiên giữ vậy? bộ chở Liên Khang ko thích à?”
_ “đâu…đâu…có…mà sao hôm nay thấy Liên lạ vậy?”
_ “đâu có, Liên bình thường mà”
_ “nhưng….”
_ “thôi, lo tập trung chạy đi, để té à” Liên vòng tay qua eo Khang
1 cảm giác khó tả đối với Khang, trong thâm tâm, Khang đối với Liên như 1 người bạn rất thân, có thể trên mức tình bạn, giống như người thân trong gia đình chăng, nhưng hành động của Liên rồi những lời nói hôm nay, Khang có vẻ nhận ra được điều gì đó, kể cả Nhím cũng vậy, hành động của Liên, Nhím đều thấy cả. nhưng biết nói gì đây? Biết làm gì đây?
Tại bệnh viện
_ “hello” Sơn bước vào vẫy tay chào Phi và Kỳ với vẻ mặt vô cùng là vui vẻ. Phi đang ngồi tựa vào thành giường, Kỳ Kỳ thì đang gọt trái cây cho Phi, Thấy thằng bạn chí cốt bước vào, định nở 1 nụ cười tươi đón nó nhưng ai ngờ, nụ cười ấy liền bị giấu đi khi theo sau Sơn là 1 người lạ tức là Thanh đó
_ “ê mày, thấy anh em vào thăm mà ko vui hả?” Sơn
_ “anh chị kia đâu?” Kỳ lên tiếng
_ “chúng tôi đây” Quân và Ly cũng bước vào, vẻ mặt ko được vui cho lắm
_ “đây là….” Kỳ chỉ tay vào Thanh
_ “bạn mới của anh và cũng là bạn gái tương lai của anh đấy, hihi” Sơn khoát tay qua vai Thanh, cô nàng cũng chẳng nói gì, chỉ cười nhẹ, Phi thì nhìn thái độ và ánh mắt của Quân và Ly đang hướng về thằng bạn của mình cũng đoán ra được cái gì đó ko ổn ở đây
_ “ông khoẻ chưa” Ly lại ngồi xuống giường cạnh Phi
_ “tôi khoẻ rồi, mà chuyện hôm qua là sao vậy?” Phi
_ “chuyện là……a…^555%........abcd…………” ly kể lại cho Phi nghe tất cả từ đầu cho đến cuối luôn
_ “vậy là cô gái cùng lớp đã hiến máu cứu tôi à?” Phi
_ “ừ, ông cũng may mắn lắm đó” Ly
_ “ừ, vậy để khi nào đó tôi cảm ơn người ta mới được”
_ “rồi 1 chuyện nữa mình cần làm là phải tìm ra cái bọn làm ông bị thương, hôm qua gấp đưa ông vào bệnh viện nên chưa kịp bắt tụi nó” Ly
_ “ừ.”
_ “thôi, mày uống nước ko. Để tao ra ngoài mua nha” Quân lên tiếng, tự dưng lại muốn đi mua nước, trong khi nước vẫn còn ở trên bàn. À, nhìn kỹ lại mới nhận ra nha, Sơn và Thanh cứ nắm tay nhau suốt, Sơn cười tít cả mắt làm cho Quân càng ghét hơn, ko phải ghen tị mà càng thấy hành động đó thì Quân lại nhớ đến buổi sáng, Sơn làm gì Quân. Chướng tai, gai mắt Quân bỏ ra ngoài. Ly hiểu ý ông bạn nên ko cản lại, vì thật sự Ly ko hề mến Thanh, vừa xuất hiện đã làm Sơn điên đảo tâm hồn, và tình bạn cũng dần bị rạn nứt
_ “Thanh đi vệ sinh 1 chút nha” Thanh nói nhớ với Sơn, rồi bước ra ngoài
_ “ mày cua con đó hả?” Phi
_ “mày đừng nói chuyện vậy chứ, con nhỏ nào. Người ta tên Thanh, nói chuyện lịch sự xíu đi” Sơn
_ “ông bị con đó hốt hồn rồi à?” Ly
_ “con đó, con nào, đã nói là Thanh.” Sơn
_ “tôi thấy vẻ mặt cô ta có cái gì lạ lắm, ông cẩn thận đó” Ly
_ “xì….bà cứ tưởng ai cũng như bà ăn chơi, rồi hay làm nghi ngờ lung tung à” Sơn
_ “tôi chỉ nhắc nhở ông thôi”
_ “cám ơn, tôi đây tự biết mình đang làm gì”
_ “ừ, vậy thì tốt, có gì đừng hối hận” Ly
_ “ko bao giờ” Sơn mạnh miệng. Ly cũng chẳng biết nói gì hơn, Phi và Kỳ cũng đã nghe tất cả, nhưng biết nói gì khi cả 2 đều chưa biết sự thật về cô nàng Thanh này
Cả 4 người ngồi im lìm
_ “sao ngồi đây vậy?” Thanh hỏi Quân khi thấy chàng ta đang ngồi trên chiếc ghế ngoài hành lang, trên tay đang cầm 1 chai nước suối
_ “thích”
_ “có vẻ Quân ko có thiện cảm với tôi thì phải” Thanh ngồi kế Quân
_ “ừ”
_ “hihi, nói thẳng vậy đó hả? ko sợ Thanh buồn sao?”
_ “ko”
_ “hihi, nhưng ko sao. Thanh thích những người con trai thế này, nghĩ sao nói vậy, chẳng nịn nọt hay tân bốc”
_............
_ “Quân có người yêu chưa?”
_ “hỏi làm gì ?”
_ “hihi. Hỏi cho biết vậy mà.” Thanh
_ “nhiều chuyện.” Quân. Sao đối với các cô gái khác Quân đều ko có cảm giác bât an, nói chuyện lại rất nhiều, nhưng khi tiếp xúc với Thanh thì dường như có 1 cái gì đó ngăn cản lại, ko cho Quân được phép quá thân thiết với người này, phải nên cảnh giác
_ “hihi, Thanh thích Quân rồi đó nha, nói chuyện lạnh quá, rất cá tính”
_...............Quân im lặng, chẳng biết cô ta định giở trò gì đây nữa
_ “Quân ko có cảm giác gì với Thanh sao?”
_................thật sự khi nhìn Thanh, 1 vẻ đẹp quyến rũ, hút hồn như thế thi chẳng có thằng con trai nào mà ko thể xiu lòng, chỉ là ít hay nhiều thôi. Quân lại uống 1 ngụm nước, mong là có thể trấn tỉnh lại bản thân. Thanh nhìn thấy hành động đang kiềm chế của Quân thì có vẻ gì đó hơi vui vui, cô nàng giật lấy chai nước trên tay Quân, uống đặt môi mình đúng lên ngay chỗ môi Quân vừa uống lúc nãy, hành động như vậy là sao?
_ “ngọt thật đấy. trả Quân” Thanh đưa lại chai nước cho Quân, Quân nhìn Thanh với ánh mắt ko nói thành lời, Thanh kề mặt mình càng lúc càng sát với mặt Quân, 2 ánh mắt nhìn nhau chỉ cách có vài cm nữa thôi, Quân đang đắm chìm trong gì vậy. ko được.ko được. anh chàng như sựt tỉnh, định đứng dậy đi, nhưng vừa làm hành đồng đứng dậy quay đi, thì lại bị bàn tay của Thanh kéo quay người trở lại, mất đà, Quân ép Thanh ngã vào vách tường, thân hình to lớn của Quân như che khuất cả thân thể Thanh, Quân vẫn chưa lấy lại bình tĩnh và xác định chuyện gì đang diễn ra thì 1 sự thật đáng buồn đã diễn ra, chính là hình ảnh dễ gây hiểu lầm này đã bị……….
Bụp……………..và 1 cú đấm trời giáng được đáp thẳng vào mặt Quân
_ “thằng chó, mày muốn làm gì hà? Bạn gái tao mà mày cũng đụng à?” và người nhìn thấy ko ai khác chính là Sơn. Chỉ thấy được hình ảnh Thanh bị ép vào vách tường, còn người thực hiện hành động đó chính là Quân, như thế thôi, SƠn đã tiến tới và cho thằng bạn 1 cú……
Tội nghiệp chàng Quân nhà ta, chưa kịp nhận ra chuyện gì thì Sơn lại bay vào đá 1 cú vào bụng Quân, anh chàng ngồi ôm bụng, đau lắm chứ
_ “mày điên à?” Quân
_ “tao điiên, hay mày điên. Bạn gái tao mà mày dám đụng vào, mày có xem tao là bạn ko hả?” Sơn tức giận
_ “tao làm gì?” Quân
_ “mày làm gì hả? mày định làm gì, mình ép Thanh vào tường làm gì? 1 cô gái yếu đuối như cô ấy làm sao chống cự lại 1 tên hổ báo như mày”
_ “mày điên hả? tao có làm gì cô ta đâu” Quân cố đứng dậy
_ “ko làm gid hả?..........” Sơn định đấm Quân 1 cái nữa, nhưng anh chàng nhanh chóng tránh được.
_ “mày đừng quá đáng, tao đánh lại đó” Quân
_ “ừ, có giỏi thì đánh đi” Sơn như con hổ cứ nhào tới đòi đánh Quân, nghe tiếng động bên ngoài, Ly và Kỳ liền đi ra thì thấy 2 ông tướng nhà mình đang đánh nhau, nhìn kỹ lại thì cô gái đứng bên cạnh đang nở 1 nụ cười gian xảo mà chỉ trong khoảnh khắc tình cờ Ly và Kỳ mới nhận ra, 2 người nhìn nhau, tỏ vẻ hiểu ý rồi liền chạy đến can ngăn
_ “2 người có thôi ngay ko? Đây là bệnh viện đó” Ly.
Cả 2 người kia dừng lại
_ “có chuyện gì vậy?” Kỳ
_ “thằng khốn” Sơn
_ “mày đủ rồi nha, tao có làm gì đâu. Mày hỏi cô ta đi” Quân chỉ tay về phía Thanh, vì thật sự tất cả chỉ là hiểu lầm thôi,và chỉ có Thanh và Quân biết, Quân nói thì Sơn chắc chắn ko tin rồi, chỉ trông chờ có Thanh thôi
_ “Sơn à, đừng đánh nữa, 2 người là bạn mà(chưa vô vấn đề), Quân chỉ là nhất thời thôi. Với lại Quân cũng chưa làm gì Thanh mà. bỏ qua đi” Thanh tỏ vẻ sợ hãi
Xẹt….xẹt………sét đánh ngang tai, Quân vừa nghe thấy cái gì đây chứ, tất cả là giả dối, là nguỵ biện, đó đâu phải sự thật, Quân có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa ko sạch rồi…..
_ “mình về. tao nói cho mày biết, từ nay tao với mày chẳng bạn bè gì hết, tao mà phát hiện mày có ý gì với Thanh nữa thì đừng trách tao” Sơn nói xong rồi nắm tay Thanh kéo đi. Để lại ba người, Quân khuỵ xuống
_ “tôi ko có mà” Quân
Ly ngồi xuống cạnh bạn mình
_ “tôi biết ông ko phải hạn người đó, tại ông ta bị lú lẫn rồi” Ly
_ “ko có gì đâu anh, nhìn cô ta ko phải người hiền lành gì rồi” Kỳ
Rất may mắn vẫn có người tin tưởng, Quân có thể được an ủi phần nào. Cả 3 trở lại phòng bệnh của Phi và kể lại tất cả cho Phi nghe, Quân cũng kể chuyện gì đã xảy ra với mình và cô nàng Thanh kia
_ “con nhỏ đó có ý chia rẽ đây mà” Ly
_ “nhưng chúng ta có chọc ghẹo gì cô ta đâu?” Quân
_ “ai biết, nhưng ý đồ đã lộ ra mặt rồi còn gì” Ly
Cả bọn ngồi trầm ngâm…………
_ “Sơn xin lỗi”
_ “sao lại xin lỗi?”
_ “vì Sơn ko bảo vệ được Thanh, để Thanh bị thằng khốn đó ức hiếp”
_ “hihi, ko sao. Miễn là sau này Sơn đừng để ai ức hiếp Thanh nữa là được rồi.”
_ “ừ, Sơn hứa đó, Thanh đừng lo”
_ “sao buồn vậy con gái”
_ “dạ. hôm nay anh ta ko đi học”
_ “sao vậy con”
_ “con cho người điều tra thì biết anh ta bị thương đang nằm ở bệnh viện rồi”
_ “sao con ko đến đó”
_ “con đang suy nghĩ ko biết có nên đến ko đây”
_ “con sợ cậu ta ko thích à”
_ « da. »
_ « ko đến cũng được, tìm cơ hội khác rồi làm quen con hé »
_ « dạ »
/67
|