T/g bận lâu nay nên ko ra chương dc mong các bn thong cảm
T/g cũng bang khoăng 1 chuyện là t/g ko bt có nên đổi cách gọi từ nó, hắn thành gọi thẳng tên là Jen, Ken ko. Nếu các bn có ý kiến càng nhanh càng tốt, còn bây z mình gọi hắn nó nhá.
Còn 1 điều nữa t/g mún ns vs các bn là đây là truyện đọc ảo tưởng ko hề có thật chỉ dựa vào nhìu mẩu truyện tranh, truyện đọc, anime, fim khác mà suy nghĩ ra từng tập, nhìu khi có sự thay đổi bất ngời vì t/g viết truyện dựa theo 1 nội dung dc tóm tắc của những mẩu trên mà t/g đột ngột nổi hứng thíx 1 trong các tác phẩm trên mà viết ra, truyện của t/g mặc dù ko có 1 nội dung đứng im từ đầu đến cuối mà nội dung thường hay thay đổi vì t/g lun là ng ko thíx 1 thứ j đó chính xác cho lắm (ý ns là ko thíx xem 1 bộ fim hay cái j đó tương tự nhìu lần) và ko bao j thíx ở 1 chổ nên truyện cũng v, mà cũg 9 vì lý do đó mà t/g thường xuyên đăng truyện trễ.
_________________________________
Chương 9: Bạn cũ
- NÀY CẬU CÓ BT LÀ MÌNH ĐANG LM J KO ĐẤY!!!! – Ken quát lớn
Câu quát của Ken khá đáng sợ nên m.n trong phòng đều im thin thít ko 1 tiếng động. Lúc bấy giờ nó ko ns j chỉ im lặng rồi ko nhanh ko chậm tiến tới hắn, nó tiếng tới càng ngày càng gần lm m.n cảm thấy hồi hợp cứ tưởng là nó sẽ bị hắn cho 1 cú hay là nó tiếng gần hơn để xin lỗi. Nhưng bất ngờ thay nó ko bị đánh vì đây là lần đầu tiên có ng xa lạ dám tiến lại gần vs hắn như v, còn bất ngờ hơn nữa là nó ko tiến lại xin lỗi hay đại loại j đó mà nó tiếng lại và trán kề trán.
Đầu nó dựa vô đầu hắn 1 cách vô tư lm nhìu ng như vầy 0.o???????, có 1 vài anh nam và chị nữ tối mặt nhưng lại có 1 vài ng lại có trái tim lên mắt in chữ “YAOI” khá lớn (t/g: hố hố cũng ph có vài Otaku chớ và trong đó có nó). Còn hắn ư? Đơ lun rùi, ko ns j hơn là tự mình hỏi 9 bản thân mình là: “Ng nỳ là ai? Hồi nảy bt mình là BOSS của M.L rùi, zời lại gần mình nữa, chuyện là j v trời, có ai ns cho tui bt ko, có ai kooooooo…” tiếng vang của hắn như vang mãi trong đầu của hắn. Nhưng có 1 điều tiếc nuối là tiếng vang đó ko thể vang mãi dc mà nó bị dừng bởi 1 câu ns khá bình thản:
- Greeting his friend with your table mates herehave not remember? (Chào bn mình là bn củng bàn vs bn đây có nhớ ko?) – Nó vờ như ko bt tiếng quê hương và câu ns của nó lm m.n ng khá là shock
Nó vờ như ko bt tiếng Việt và cũng ko ai trong số họ nhận ra là nó bt tiếng quê hương ngoại trừ hắn* vì lúc nảy nó giới thiệu mình bằng tiếng Việt ko dc chuẩn lắm, hắn cũng nghi như v nhưng hắn lại nghĩ thêm là nếu ko bt tiếng Việt thì lm sao bt chữ “mày,tao” chớ. Mặc dù khá là nghi ngời nhưng hắn cũg ko màng tới và nghĩ là nó giả hay ko thì cũg ko sao vì nó là em của Jun kia mà, chắc ko sao đâu.
*(trước tiên cho mình ns là những câu đối thoại của nó từ khi Amy và Mia mời nó đến phòng VIP sẽ sữa lại = tiếng anh, vì những chi tiết khá nhỏ t/g cũng ko định cho nó giả vờ ko bt tiếng Việt nhưng sau 1 thời gian t/g quyết định cho nó giả vờ, nên những câu đối thoại của nó vs 2 ng sẽ là tiếng Anh)
1 hồi lâu hắn ms nhớ đến câu ns của nó và hắn đáp lại bằng 1 câu hỏi:
-You do not know Vietnamese star? (Bn ko bt tiếng Việt sao?) – dù ko quan tâm nhưng cũg thấy tò mò
- Not really, I only know a few words and I only Vietnamese can understand it (Ko hẳn là như vậy, tôi chỉ bt 1 vài từ tiếng Việt thôi và tôi có thể hiểu nó) – Nó ra dáng Tây ngu ngơ ms về nc lần đầu
-
Relly? (Vậy sao?)
-Yeah, of course! *suy nghĩ 1 hồi rùi ns tiếp* I want to ask you is not the? (Phải, đương nhiên! Tôi có việc muốn hỏi bn dc ko?)
-Ok
-I kept wondering if, you are a boy or girl? (Tôi cứ thắc mắc, bn là trai hay gái vậy) – sao khi ns xong câu nỳ nó còn nở 1 nụ cười rất tươi
Ko bt là nó “cố tình” hay “vô tình” mà cả phòng đều nghe câu ns = tiếng anh của nó. Tất cả điều đỏ mặt nhịn cười có ng cười ko nhịn dc cười ầm lên còn số khác lại đen mặt, còn hắn thì đỏ mặt vì có ng ko bt mình là trai hay gái. Đây là lần đầu có người hỏi hắn là trai hay gái trong khi đó hắn có 1 thân hình cao ráo, khuôn mặt bảnh trai đã khiến bao nhiu cô gái ngất lên ngất xuống vì nhan sắc trời ban và còn là thiếu gia nhà giàu học giỏi. Vs cái tiêu chuẩn trời ban thì cô gái nào mà ko thíx 1 chàng trai như vậy cho mình chớ (ngoại trừ vài cô, vì t/g ko mún xúc phạm đến họ nên t/g để trong ngoặc là ngoại trừ vài người vì họ ko ph chọn những đặc điểm trên mà là do trái tim họ hoặc 1 số lý do khác mà t/g ko bt chăng).
Hắn, bọn họ, tất cả m.n, đều có vẻ kinh ngạc vs cái nụ cười khá tươi của nó và có cả Jun vs Amy, Mia vì trong vài năm wen nhau 2 ng chưa thấy nó nhận nhầm nam nữa đến vậy chỉ thấy nó là 1 thiên thần, lun vui vẻ và thân thiện, lun nở nụ cười vs bất kì ai kể cả, lun lun là 1 hoàng tử thiên thần trong mắt nhìu người (ta hơi wá tay).
-WHAT….?!?!?!?!? – hắn khá ngạc nhiên vs câu hỏi nên kêu lớn
-What’s up? (Chuyện j thế?) – lại 1 câu khá ngây ngô thốt ra
-He thinks he’s dependable what? (Vậy cậu nghĩ cậu ấy là j?) – Jin chen vô
-I think she is the one girl (tôi nghĩ bn ấy là 1 cô gái) – lại thêm 1 câu gây chấn động thế giới à nhầm chấn động cả phòng và gây tình trạng shock liên tục ko ngừng nghỉ
Sau khi câu ns nỳ thì Ken nhà ta hoàn toàn hóa đá và tất cả m.n ko thể nhịn cười thêm 1 giây nào nữa. Tiếng cười vang ra đến ngoài canteen, mấy đứa bn thân của hắn từng người từng lại chúc mừng hắn là có người ko nhận ra hắn là con trai hay gái:
- Ken, tao cứ tưởng mày là đứa bảnh trai nhất ai ngờ… hahahaha…. – Đầu tiên là Jun
- Ken là con gái, học sinh ms nghĩ thằng Ken là con gái kìa bà con ơiiiiiiii…. – Vừa ns Say vừa chạy ra khỏi phòng chãy khắp nơi này đến nơi khác la lên cái câu đó (đôi khi ta ko bt mi có bị va chạm vào đầu ko)
- Ken *tỏ ra nghiêm nghị*, lúc trước ông có ns vs chúng tôi là nếu ai mà ko bt ông là boy thì ông đồng ý vs chúng tôi là ông sẽ mặc đồ hầu gái – Câu nsđương nhiên là của Chelly đồng thời tụi con gái nở 1 nụ cười gian lm cho tản đá Ken nức ra
-Em iu Ken, xin hãi cưới anh – Len
… và tiếp theo đó là những lời ns, tiếng ca dành cho em Ken nhà ta đang tối mặt hóa đá
_______________ta là đường phân cách để nói lên suy nghĩ Jin lúc nhỏ bị mất bồ________________
Còn nó thì vẫn đứng im mỉm cười chờ câu trả lời. Jin nảy giờ cười xong thì thấy cảm giác wen wen rất giống cái cảm giác y như lúc hồi học mẫu giáo, lúc đó Jin có 1 cô bạn gái đã thíx từ lâu vì khá nhác nên ko tỏ tình, thế rùi 1 ngày kia Jin lấy hết can đảm để tỏ tình nhưng có 1 chấn động ngày hôm đó chính là ng mà Jin thíx lại đi tỏ tình vs “thằng nhóc” khác và thằng nhóc ko ai khác chính là con của bạn bama Jin của mình và 1 điều nữa là từ lần gặp đầu tiên ở nhà thì Jin đối vs “thằng nhóc” nỳ ko hề có cảm tình vì lần gặp đầu “thằng nhóc” nỳ đã cua trúng cô người hầu mà Jin thíx còn lần nỳ thì lại cua cô bn cùng lớp mà Jin thíx. Thế là Jin thù cai đắng cái đứa bé ấy và bắt đầu cái cảm giác canh me khi có “thằng nhóc” đó lại gần. Nhưng rùi 1 ngày ko xa “thằng nhóc” ấy đã chuyển trường đi nơi khác và ko còn về lại đây nữa.
(Mặc dù là con của bn thân bama nhưng Jin ko bt nó là boy or girl)
Và bây giờ thứ cảm giác ấy lại đến gần Jin 1 cách đột ngột khi đứng cạnh Jen nhà ta đây lại có cái cảm giác canh me bị giật bồ mà hồi lúc nhỏ mình đã từng bị (hố hố anh nỳ nhớ dai ghê). Thế là Jin cứ suy nghĩ mãi ko bt có ph là ng đó ko, tất cả điều kiện để nhận ra “thằng nhóc” sát gái ý rất nhìu mà, vd như: cũng là con của bn thân Bama Jin, cũng có tài sát gái = 1 nụ cười của thằng bé ấy, cảm giác canh me xuất hiện và còn rất nhìu điểm chung mặc dù Jin ko nhớ cái mặt của “thằng nhóc” cướp bồ của Jin nhưng có rất nhìu điểm giống nhau đến vậy, nhưng sau 1 hồi suy nghĩ lại thì chắc là trùng hợp thui trên đời nỳ thiếu gì người giống vậy, nếu mà lỡ nhận nhầm rùi mích lòng thằng Jun vs đứa em “trai” rùi sao, thui kệ đâu có trùng hợp đến vậy đâu. Haizza mình suy nghĩ wá nhìu rùi.
_____________ta là đường phân cách kết thúc suy nghĩ______________
Sau khi kết thúc cái suy nghĩ của mình thì Jin liền nhìn sang nó và khá bất ngờ khi thấy nó vừa bước tới Jin vừa mỉn cười và lập lại cái hành động “gần gũi” của nó đối vs hắn lúc nải
Bây giờ trong đầu Jin ms suy nghĩ: “Ko lẽ hắn biết mình suy nghĩ j sao?” và đáp lại câu suy nghĩ trong não thì là 1 câu trả lời = tiếng anh:
- Of course! (Tất nhiên!)
Sau khi nghe câu ns đó thì Jin ối tâm mặt mày ko bt ns j hơn, nhưng rùi Jin bất ngờ nhớ ra cái j đó về “thằng nhóc”: “À nhớ rùi, “thằng nhóc” lúc nhỏ cướp bổ mình cũng bt đọc suy nghĩ nữa, chẵng lẽ, chẵng lẽ,…”
- Oh, you remember me? Long time no see, hun? Remember old times too! (Oh cậu nhớ tớ sao? Lâu rùi ko gặp, nhỉ? Nhớ ngày xưa quá!) – nó tỏ ra vẻ 2 người là bn thân hồi còn nhỏ
- LÀ…LÀ…NGƯƠI…SAO?....KO THỂ NÀO….?!?!?!?! – khá minh ngạc khi thấy có người đọc được suy nghĩ của mình và Jin bắt đầu tối mặt toát cả mồ hôi
Và tất cả m.n ở đó đếu ngạc nhiên. Jin wen Jen sao? 2 người là bn thân sao? Sao mình lại ko bt? Ko thể nào!!!!!!
_______________________________
Hahahaha…. Vui wá đê cuối cùng cũng xong rùi, chân thành cám ơn các bn đọc
T/g cũng bang khoăng 1 chuyện là t/g ko bt có nên đổi cách gọi từ nó, hắn thành gọi thẳng tên là Jen, Ken ko. Nếu các bn có ý kiến càng nhanh càng tốt, còn bây z mình gọi hắn nó nhá.
Còn 1 điều nữa t/g mún ns vs các bn là đây là truyện đọc ảo tưởng ko hề có thật chỉ dựa vào nhìu mẩu truyện tranh, truyện đọc, anime, fim khác mà suy nghĩ ra từng tập, nhìu khi có sự thay đổi bất ngời vì t/g viết truyện dựa theo 1 nội dung dc tóm tắc của những mẩu trên mà t/g đột ngột nổi hứng thíx 1 trong các tác phẩm trên mà viết ra, truyện của t/g mặc dù ko có 1 nội dung đứng im từ đầu đến cuối mà nội dung thường hay thay đổi vì t/g lun là ng ko thíx 1 thứ j đó chính xác cho lắm (ý ns là ko thíx xem 1 bộ fim hay cái j đó tương tự nhìu lần) và ko bao j thíx ở 1 chổ nên truyện cũng v, mà cũg 9 vì lý do đó mà t/g thường xuyên đăng truyện trễ.
_________________________________
Chương 9: Bạn cũ
- NÀY CẬU CÓ BT LÀ MÌNH ĐANG LM J KO ĐẤY!!!! – Ken quát lớn
Câu quát của Ken khá đáng sợ nên m.n trong phòng đều im thin thít ko 1 tiếng động. Lúc bấy giờ nó ko ns j chỉ im lặng rồi ko nhanh ko chậm tiến tới hắn, nó tiếng tới càng ngày càng gần lm m.n cảm thấy hồi hợp cứ tưởng là nó sẽ bị hắn cho 1 cú hay là nó tiếng gần hơn để xin lỗi. Nhưng bất ngờ thay nó ko bị đánh vì đây là lần đầu tiên có ng xa lạ dám tiến lại gần vs hắn như v, còn bất ngờ hơn nữa là nó ko tiến lại xin lỗi hay đại loại j đó mà nó tiếng lại và trán kề trán.
Đầu nó dựa vô đầu hắn 1 cách vô tư lm nhìu ng như vầy 0.o???????, có 1 vài anh nam và chị nữ tối mặt nhưng lại có 1 vài ng lại có trái tim lên mắt in chữ “YAOI” khá lớn (t/g: hố hố cũng ph có vài Otaku chớ và trong đó có nó). Còn hắn ư? Đơ lun rùi, ko ns j hơn là tự mình hỏi 9 bản thân mình là: “Ng nỳ là ai? Hồi nảy bt mình là BOSS của M.L rùi, zời lại gần mình nữa, chuyện là j v trời, có ai ns cho tui bt ko, có ai kooooooo…” tiếng vang của hắn như vang mãi trong đầu của hắn. Nhưng có 1 điều tiếc nuối là tiếng vang đó ko thể vang mãi dc mà nó bị dừng bởi 1 câu ns khá bình thản:
- Greeting his friend with your table mates herehave not remember? (Chào bn mình là bn củng bàn vs bn đây có nhớ ko?) – Nó vờ như ko bt tiếng quê hương và câu ns của nó lm m.n ng khá là shock
Nó vờ như ko bt tiếng Việt và cũng ko ai trong số họ nhận ra là nó bt tiếng quê hương ngoại trừ hắn* vì lúc nảy nó giới thiệu mình bằng tiếng Việt ko dc chuẩn lắm, hắn cũng nghi như v nhưng hắn lại nghĩ thêm là nếu ko bt tiếng Việt thì lm sao bt chữ “mày,tao” chớ. Mặc dù khá là nghi ngời nhưng hắn cũg ko màng tới và nghĩ là nó giả hay ko thì cũg ko sao vì nó là em của Jun kia mà, chắc ko sao đâu.
*(trước tiên cho mình ns là những câu đối thoại của nó từ khi Amy và Mia mời nó đến phòng VIP sẽ sữa lại = tiếng anh, vì những chi tiết khá nhỏ t/g cũng ko định cho nó giả vờ ko bt tiếng Việt nhưng sau 1 thời gian t/g quyết định cho nó giả vờ, nên những câu đối thoại của nó vs 2 ng sẽ là tiếng Anh)
1 hồi lâu hắn ms nhớ đến câu ns của nó và hắn đáp lại bằng 1 câu hỏi:
-You do not know Vietnamese star? (Bn ko bt tiếng Việt sao?) – dù ko quan tâm nhưng cũg thấy tò mò
- Not really, I only know a few words and I only Vietnamese can understand it (Ko hẳn là như vậy, tôi chỉ bt 1 vài từ tiếng Việt thôi và tôi có thể hiểu nó) – Nó ra dáng Tây ngu ngơ ms về nc lần đầu
-
Relly? (Vậy sao?)
-Yeah, of course! *suy nghĩ 1 hồi rùi ns tiếp* I want to ask you is not the? (Phải, đương nhiên! Tôi có việc muốn hỏi bn dc ko?)
-Ok
-I kept wondering if, you are a boy or girl? (Tôi cứ thắc mắc, bn là trai hay gái vậy) – sao khi ns xong câu nỳ nó còn nở 1 nụ cười rất tươi
Ko bt là nó “cố tình” hay “vô tình” mà cả phòng đều nghe câu ns = tiếng anh của nó. Tất cả điều đỏ mặt nhịn cười có ng cười ko nhịn dc cười ầm lên còn số khác lại đen mặt, còn hắn thì đỏ mặt vì có ng ko bt mình là trai hay gái. Đây là lần đầu có người hỏi hắn là trai hay gái trong khi đó hắn có 1 thân hình cao ráo, khuôn mặt bảnh trai đã khiến bao nhiu cô gái ngất lên ngất xuống vì nhan sắc trời ban và còn là thiếu gia nhà giàu học giỏi. Vs cái tiêu chuẩn trời ban thì cô gái nào mà ko thíx 1 chàng trai như vậy cho mình chớ (ngoại trừ vài cô, vì t/g ko mún xúc phạm đến họ nên t/g để trong ngoặc là ngoại trừ vài người vì họ ko ph chọn những đặc điểm trên mà là do trái tim họ hoặc 1 số lý do khác mà t/g ko bt chăng).
Hắn, bọn họ, tất cả m.n, đều có vẻ kinh ngạc vs cái nụ cười khá tươi của nó và có cả Jun vs Amy, Mia vì trong vài năm wen nhau 2 ng chưa thấy nó nhận nhầm nam nữa đến vậy chỉ thấy nó là 1 thiên thần, lun vui vẻ và thân thiện, lun nở nụ cười vs bất kì ai kể cả, lun lun là 1 hoàng tử thiên thần trong mắt nhìu người (ta hơi wá tay).
-WHAT….?!?!?!?!? – hắn khá ngạc nhiên vs câu hỏi nên kêu lớn
-What’s up? (Chuyện j thế?) – lại 1 câu khá ngây ngô thốt ra
-He thinks he’s dependable what? (Vậy cậu nghĩ cậu ấy là j?) – Jin chen vô
-I think she is the one girl (tôi nghĩ bn ấy là 1 cô gái) – lại thêm 1 câu gây chấn động thế giới à nhầm chấn động cả phòng và gây tình trạng shock liên tục ko ngừng nghỉ
Sau khi câu ns nỳ thì Ken nhà ta hoàn toàn hóa đá và tất cả m.n ko thể nhịn cười thêm 1 giây nào nữa. Tiếng cười vang ra đến ngoài canteen, mấy đứa bn thân của hắn từng người từng lại chúc mừng hắn là có người ko nhận ra hắn là con trai hay gái:
- Ken, tao cứ tưởng mày là đứa bảnh trai nhất ai ngờ… hahahaha…. – Đầu tiên là Jun
- Ken là con gái, học sinh ms nghĩ thằng Ken là con gái kìa bà con ơiiiiiiii…. – Vừa ns Say vừa chạy ra khỏi phòng chãy khắp nơi này đến nơi khác la lên cái câu đó (đôi khi ta ko bt mi có bị va chạm vào đầu ko)
- Ken *tỏ ra nghiêm nghị*, lúc trước ông có ns vs chúng tôi là nếu ai mà ko bt ông là boy thì ông đồng ý vs chúng tôi là ông sẽ mặc đồ hầu gái – Câu nsđương nhiên là của Chelly đồng thời tụi con gái nở 1 nụ cười gian lm cho tản đá Ken nức ra
-Em iu Ken, xin hãi cưới anh – Len
… và tiếp theo đó là những lời ns, tiếng ca dành cho em Ken nhà ta đang tối mặt hóa đá
_______________ta là đường phân cách để nói lên suy nghĩ Jin lúc nhỏ bị mất bồ________________
Còn nó thì vẫn đứng im mỉm cười chờ câu trả lời. Jin nảy giờ cười xong thì thấy cảm giác wen wen rất giống cái cảm giác y như lúc hồi học mẫu giáo, lúc đó Jin có 1 cô bạn gái đã thíx từ lâu vì khá nhác nên ko tỏ tình, thế rùi 1 ngày kia Jin lấy hết can đảm để tỏ tình nhưng có 1 chấn động ngày hôm đó chính là ng mà Jin thíx lại đi tỏ tình vs “thằng nhóc” khác và thằng nhóc ko ai khác chính là con của bạn bama Jin của mình và 1 điều nữa là từ lần gặp đầu tiên ở nhà thì Jin đối vs “thằng nhóc” nỳ ko hề có cảm tình vì lần gặp đầu “thằng nhóc” nỳ đã cua trúng cô người hầu mà Jin thíx còn lần nỳ thì lại cua cô bn cùng lớp mà Jin thíx. Thế là Jin thù cai đắng cái đứa bé ấy và bắt đầu cái cảm giác canh me khi có “thằng nhóc” đó lại gần. Nhưng rùi 1 ngày ko xa “thằng nhóc” ấy đã chuyển trường đi nơi khác và ko còn về lại đây nữa.
(Mặc dù là con của bn thân bama nhưng Jin ko bt nó là boy or girl)
Và bây giờ thứ cảm giác ấy lại đến gần Jin 1 cách đột ngột khi đứng cạnh Jen nhà ta đây lại có cái cảm giác canh me bị giật bồ mà hồi lúc nhỏ mình đã từng bị (hố hố anh nỳ nhớ dai ghê). Thế là Jin cứ suy nghĩ mãi ko bt có ph là ng đó ko, tất cả điều kiện để nhận ra “thằng nhóc” sát gái ý rất nhìu mà, vd như: cũng là con của bn thân Bama Jin, cũng có tài sát gái = 1 nụ cười của thằng bé ấy, cảm giác canh me xuất hiện và còn rất nhìu điểm chung mặc dù Jin ko nhớ cái mặt của “thằng nhóc” cướp bồ của Jin nhưng có rất nhìu điểm giống nhau đến vậy, nhưng sau 1 hồi suy nghĩ lại thì chắc là trùng hợp thui trên đời nỳ thiếu gì người giống vậy, nếu mà lỡ nhận nhầm rùi mích lòng thằng Jun vs đứa em “trai” rùi sao, thui kệ đâu có trùng hợp đến vậy đâu. Haizza mình suy nghĩ wá nhìu rùi.
_____________ta là đường phân cách kết thúc suy nghĩ______________
Sau khi kết thúc cái suy nghĩ của mình thì Jin liền nhìn sang nó và khá bất ngờ khi thấy nó vừa bước tới Jin vừa mỉn cười và lập lại cái hành động “gần gũi” của nó đối vs hắn lúc nải
Bây giờ trong đầu Jin ms suy nghĩ: “Ko lẽ hắn biết mình suy nghĩ j sao?” và đáp lại câu suy nghĩ trong não thì là 1 câu trả lời = tiếng anh:
- Of course! (Tất nhiên!)
Sau khi nghe câu ns đó thì Jin ối tâm mặt mày ko bt ns j hơn, nhưng rùi Jin bất ngờ nhớ ra cái j đó về “thằng nhóc”: “À nhớ rùi, “thằng nhóc” lúc nhỏ cướp bổ mình cũng bt đọc suy nghĩ nữa, chẵng lẽ, chẵng lẽ,…”
- Oh, you remember me? Long time no see, hun? Remember old times too! (Oh cậu nhớ tớ sao? Lâu rùi ko gặp, nhỉ? Nhớ ngày xưa quá!) – nó tỏ ra vẻ 2 người là bn thân hồi còn nhỏ
- LÀ…LÀ…NGƯƠI…SAO?....KO THỂ NÀO….?!?!?!?! – khá minh ngạc khi thấy có người đọc được suy nghĩ của mình và Jin bắt đầu tối mặt toát cả mồ hôi
Và tất cả m.n ở đó đếu ngạc nhiên. Jin wen Jen sao? 2 người là bn thân sao? Sao mình lại ko bt? Ko thể nào!!!!!!
_______________________________
Hahahaha…. Vui wá đê cuối cùng cũng xong rùi, chân thành cám ơn các bn đọc
/17
|