về đến nhà yoo.. rin bước vào trong suy nghĩ.... nghe được mùi của rin.. yoo chạy nhanh ra..
-- rin... mầy có bị gì không??
-- bị gì là bị gì??
-- à. không có gì.. ông ta..
-- từ tuần sau.. chủ tịch sẽ là ba chồng tao.. mày thay đổi cách xưng hô đi.. kêu là ông ta nghe sau sau ấy..!!
-- sao?? ba chồng??
-- ùm..! có lí do sau này tao sẽ kể cho mầy nghe.. giờ tao đi ngủ đây.. khỏi chừa cơm cho tao.... _ rin đi vào nhà
-- tao đã nấu cơm lúc nào mà mầy kêu chừa?? _ trả lời tỉnh bơ
rin bỏ yoo đứng dưới sảnh bước lên phòng.. yoo đứng im lặng một lúc thì biến mất trong không khí.. chỉ để lại màng khói đen huyền ảo...!! ông lập vừa về đến nhà.. ông lên thư phòng thông thả xem sách..
-- thưa ngài..
-- quản gia chuẩn bị cho tôi một bàn ăn tối... củm khá lâu rồi tôi chưa ăn cơm với con gái...
-- tiểu thư..
-- nó sẽ gé thăm nhà... ông cứ làm việc của mình..!! _ ông cắt ngag lời ông lập
-- vâng thưa ngài..
ông quản gia bước ra. trả lại cho căn phòng sự im lặng, lạnh lùng... như có một sự buồn kéo dài hằng năm bao trùm lên.. đúng vậy.. từ lúc bà lập mất thì căn phòng này chưa có một ánh nắng nào chiếu vào...!! ông lập nhìn bức arnnh chân dung bất giác lòng nặng triểu.. khoé mi củm ứa ra nước..
người đàn bà trong hình có gương mặt phúc hậu.. nụ cười ấm áp,, ông nhìn khung ảnh kế bên... trong ảnh là một gia đình hạnh phúc... có 1 vợ, 1 chồng à 2 đứa con...!! nhìn họ đang rất hạnh phúc với nhau
ông đưa tay sờ lên khuôn mặt bà trên hình nước mắt không kiềm lại được...! lúc đó yoo bước vào phòng.. làm ông quay lưng lại.. vì ông không muốn yoo nhìn thấy ông khóc...
-- ba..!! cho rin kết hôn với anh???
-- ừm..
-- tại sao?? tại sao là rin??
-- đó là số phậ của con bé..
-- số phận??? nếu ba tìm người khác thì số phận rin sẽ không sảy ra...!! là do ba tự vẽ tự tô thôi.. số phận gì chứ??? __ yoo nhếch môi
-- rồi con bé sẽ chấp nhận..
-- chấp nhận??? ba muốn rin giống mẹ???
-- ..... __ nghe yoo nói đến mẹ tim ông bổng thắt lại
-- vẫn là cái kịch bản đầy máu me đó..!
-- nhưng lần này không phải là mẹ con....!!!
-- bạn con... lần này là bạn con...!! mẹ con còn sống sao??? ba không thể nghĩ ra một câu chuyện nào có cái kết tốt đẹp ở đoạn cuối sao??? vẫn là cái kịch bản củ rếch đó...!! ba xem không thấy chán sao??
-- tuỳ con thôi...!! __ giọng ông lạnh lùng
-- ba chưa từng xem con là con đúng không??? lúc nhỏ con ngĩ anh sẽ kế nghiệp của ba nên ba quan tâm anh... con không trách móc gì hết.. vì con có mẹ..
-- ... _ ông khóc
-- con chưa từng đòi hỏi ba một thứ gì...!!! nhưng ba đã tước đi mầm sống của con..!! rồi bây giờ rin là người thân nhất của con.. ba định rước đi thêm một lần nửa sao???
-- .... __ im lặng
-- đã khi nào ba nghĩ đến cảm giác của con chưa?? chưa.. ba chưa một lần nghĩ đến..ba chỉ biết lợi ích của mình và anh thôi..... chưa một lần yêu thương con...
-- ta....!! _ ông ngẹn ngào
-- coi như con xin ba... đừng tước đi người thân của con nửa..!! nếu ba không tạo ra hạnh phúc cho con thì con xin ba..!! đừng tước đi người tạo ra hạnh phúc của con..!!! con chỉ cần như vậy thôi..!! __ yoo khóc rồi chạy ra ngoài
-- ba xin lỗi.. con gái............!! __ ông nghe yoo ns như vậy... lòng ông như bị ai chà muối.. đau lắm.. nhưng ông không nói cho yoo biết
yoo đâu biết là sau bộ mặt lạnh lùng đó ông củm đang khóc... đang đau lòng biết mấy!! chỉ là ông tạo cho mình một lớp vỏ lạnh lùng đẻ bảo vệ hai người con của mình...!!! vì ông là thủ lĩnh vampier đâu để dàng để lộ cảm xúc...!!! bửa cơm hôm nai ông định sẽ cùng yoo vui vẻ cùng ăn nhưng................!
ông thương yoo nhiều nhưng ông không thể để lộ cảm xúc đó ra...!!phải chăng chuyện này có uẩn khúc????
( cám mơn độc giả theo dõi truyện ^__^ )
-- rin... mầy có bị gì không??
-- bị gì là bị gì??
-- à. không có gì.. ông ta..
-- từ tuần sau.. chủ tịch sẽ là ba chồng tao.. mày thay đổi cách xưng hô đi.. kêu là ông ta nghe sau sau ấy..!!
-- sao?? ba chồng??
-- ùm..! có lí do sau này tao sẽ kể cho mầy nghe.. giờ tao đi ngủ đây.. khỏi chừa cơm cho tao.... _ rin đi vào nhà
-- tao đã nấu cơm lúc nào mà mầy kêu chừa?? _ trả lời tỉnh bơ
rin bỏ yoo đứng dưới sảnh bước lên phòng.. yoo đứng im lặng một lúc thì biến mất trong không khí.. chỉ để lại màng khói đen huyền ảo...!! ông lập vừa về đến nhà.. ông lên thư phòng thông thả xem sách..
-- thưa ngài..
-- quản gia chuẩn bị cho tôi một bàn ăn tối... củm khá lâu rồi tôi chưa ăn cơm với con gái...
-- tiểu thư..
-- nó sẽ gé thăm nhà... ông cứ làm việc của mình..!! _ ông cắt ngag lời ông lập
-- vâng thưa ngài..
ông quản gia bước ra. trả lại cho căn phòng sự im lặng, lạnh lùng... như có một sự buồn kéo dài hằng năm bao trùm lên.. đúng vậy.. từ lúc bà lập mất thì căn phòng này chưa có một ánh nắng nào chiếu vào...!! ông lập nhìn bức arnnh chân dung bất giác lòng nặng triểu.. khoé mi củm ứa ra nước..
người đàn bà trong hình có gương mặt phúc hậu.. nụ cười ấm áp,, ông nhìn khung ảnh kế bên... trong ảnh là một gia đình hạnh phúc... có 1 vợ, 1 chồng à 2 đứa con...!! nhìn họ đang rất hạnh phúc với nhau
ông đưa tay sờ lên khuôn mặt bà trên hình nước mắt không kiềm lại được...! lúc đó yoo bước vào phòng.. làm ông quay lưng lại.. vì ông không muốn yoo nhìn thấy ông khóc...
-- ba..!! cho rin kết hôn với anh???
-- ừm..
-- tại sao?? tại sao là rin??
-- đó là số phậ của con bé..
-- số phận??? nếu ba tìm người khác thì số phận rin sẽ không sảy ra...!! là do ba tự vẽ tự tô thôi.. số phận gì chứ??? __ yoo nhếch môi
-- rồi con bé sẽ chấp nhận..
-- chấp nhận??? ba muốn rin giống mẹ???
-- ..... __ nghe yoo nói đến mẹ tim ông bổng thắt lại
-- vẫn là cái kịch bản đầy máu me đó..!
-- nhưng lần này không phải là mẹ con....!!!
-- bạn con... lần này là bạn con...!! mẹ con còn sống sao??? ba không thể nghĩ ra một câu chuyện nào có cái kết tốt đẹp ở đoạn cuối sao??? vẫn là cái kịch bản củ rếch đó...!! ba xem không thấy chán sao??
-- tuỳ con thôi...!! __ giọng ông lạnh lùng
-- ba chưa từng xem con là con đúng không??? lúc nhỏ con ngĩ anh sẽ kế nghiệp của ba nên ba quan tâm anh... con không trách móc gì hết.. vì con có mẹ..
-- ... _ ông khóc
-- con chưa từng đòi hỏi ba một thứ gì...!!! nhưng ba đã tước đi mầm sống của con..!! rồi bây giờ rin là người thân nhất của con.. ba định rước đi thêm một lần nửa sao???
-- .... __ im lặng
-- đã khi nào ba nghĩ đến cảm giác của con chưa?? chưa.. ba chưa một lần nghĩ đến..ba chỉ biết lợi ích của mình và anh thôi..... chưa một lần yêu thương con...
-- ta....!! _ ông ngẹn ngào
-- coi như con xin ba... đừng tước đi người thân của con nửa..!! nếu ba không tạo ra hạnh phúc cho con thì con xin ba..!! đừng tước đi người tạo ra hạnh phúc của con..!!! con chỉ cần như vậy thôi..!! __ yoo khóc rồi chạy ra ngoài
-- ba xin lỗi.. con gái............!! __ ông nghe yoo ns như vậy... lòng ông như bị ai chà muối.. đau lắm.. nhưng ông không nói cho yoo biết
yoo đâu biết là sau bộ mặt lạnh lùng đó ông củm đang khóc... đang đau lòng biết mấy!! chỉ là ông tạo cho mình một lớp vỏ lạnh lùng đẻ bảo vệ hai người con của mình...!!! vì ông là thủ lĩnh vampier đâu để dàng để lộ cảm xúc...!!! bửa cơm hôm nai ông định sẽ cùng yoo vui vẻ cùng ăn nhưng................!
ông thương yoo nhiều nhưng ông không thể để lộ cảm xúc đó ra...!!phải chăng chuyện này có uẩn khúc????
( cám mơn độc giả theo dõi truyện ^__^ )
/19
|