Tại sân trường Color Red :
- Àh lại gặp mày ở đây,con vịt bầu xấu xí ơi!_Trà Mai cố tình kêu to để cho Thanh Nhi quê mặt với mọi người trong trường.
- Cậu lại muốn gây sự với tôi sao!Lúc sáng ăn tát chưa đã mồm phải ko ?_Nhi đanh đá cũng ko kém.Từ khi được làm bạn với nó,Nhi đã tự lập hơn,đã biết nghĩ cho mình nhiều hơn , ko sợ bất kì một ai nữa.
- Ơ hay ! Con nhỏ láo này ! Mày muốn bị đánh hội đồng sao!Tao sẽ đi nói với ba của Thiên Minh và ba tao , xem mày có còn được đặt chân đến ngôi trường này ko!Tao cũng sẽ đuổi cổ con nhỏ Lam xấu xí bạn mày luôn_Trà Mai ko sợ , liếc mắt nhìn Nhi như muốn ăn tươi nuốt sống.Cô ta luôn ỉ ba mình và ba Thiên Minh là bạn thân của nhau và cũng quen với hiệu trưởng nên chỉ cần cô ta õng ẹo một phát là mọi chuyện tanh bành.Nhi cũng biết thế nên đành bỏ đi.Nhưng Mai ko cho mà kéo tay lại.
- Đi theo tao đến chỗ Kiêm Luân !_Trà Mai ko cần câu trả lời của Nhi , xồng xộc kéo Nhi đi .Đến chỗ của Luân thì :
- Đang tìm gì á Kiêm Luân!_Trà Mai thấy thái độ liếc ngang liếc dọc của Luân thì ngạc nhiên hỏi.Trông Luân còn tỏ ra vẻ lo lắng nữa.
- Tôi đang tìm Thiên Minh , cô hỏi làm gì , đi chỗ khác cho tôi nhờ , mất công vết bẩn dính vào người tôi!Mà cô đem nhỏ này đến làm gì!_Luân chỉ thẳng vào mặt Nhi mà hỏi. Rồi Luân lại xồng xộc kéo hai nàng ra vườn hoa ở phía sau trường.
- Này ! Em có chuyện muốn nói với anh nè!_Trà Mai mỉm cười đểu nói với Luân.
- Cô đừng chọc điên tôi!_Luân giận dữ hét thẳng vào mặt hai cô nàng khiến Trà Mai bừng tỉnh trong câu nói lanh quanh của mình.
- Sao anh lại thích con nhỏ này?_Hóa ra nụ cười khi nãy là hàm ý , bây giờ Trà Mai lại xụ mặt xuống nhưng trông chẳng đáng yêu được tí nào cả.
- Cô có điên vừa vừa thôi._Luân chỉ cười rồi nhăn mặt quát cho Mai một trận , tình hình căng thẳng nên ko gian xung quanh 3 người họ cũng yên tĩnh theo.
Bỗng họ cùng nghe thấy tiếng cây gỗ đập mạnh xuống nền nhà ở đâu đó gần họ.Ko ngần ngại , vì có cùng suy nghĩ,họ chạy thẳng một mạch đến nhà kho,Luân đạp cửa và nhìn thấy tất cả cảnh tượng trước mắt.......Người bạn thân của anh bê bết máu nằm trên sàn nhà nhưng vẫn ngoan cố , còn hai người cầm gậy....là học sinh mới lớp 12 và Hoàng Phúc.Luân chạy đến giật lấy cây gỗ đánh mạnh vào chân của Hoàng Phúc khiến Phúc ngã xuống nền nhà.
- Anh có liên quan gì đến hai người này HẢ ! Sao anh lại giúp đỡ cái tên khốn Hoàng Phúc này đánh bạn tôi hả?_Luân gằng giọng,phải,anh bất lực quá,nhìn bạn thân duy nhất của mình đang nằm gần như sắp chết,anh thấy đau lòng lắm.Hắn có tội gì chứ,tội yêu thầm bạn gái của người khác hay tội là anh trai của người con gái mà Hoàng Phúc yêu ?Nói đi , bạn anh có tội gì với các người cơ chứ????????
- Thằng khốn này........nó dám động đến em gái của tao,tao chỉ là đang dạy cho nó một bài học thôi !!!!!!!!Lôi đứa bạn KHỐN KHIẾP của mày cút khỏi mắt tao._Cậu cũng ko kém tức giận,nhắc đến nó cậu lại càng thấy đau lòng.Tại đây có cả Thanh Nhi , bạn thân của nó,cậu biết phải làm sao bây giờ,nó sẽ rất buồn và thất vọng về cậu.Nhà kho của trường bây giờ toàn là mùi máu thật ghê tởm!Những con người chỉ biết nghĩ đến bản thân của mình.
- RỒI ANH SẼ PHẢI TRẢ GIÁ CHO NHỮNG VIỆC ANH ĐÃ GÂY RA VỚI ĐỨA BẠN TỘI NGHIỆP CỦA TÔI!_Trên gương mặt lấm tấm mồ hôi ấy,Luân đã khóc , khóc rất nhiều,cậu thương xót cho đứa bạn của cậu....ba mẹ ko quan tâm,người yêu rời xa,đứa em gái cậu yêu thương cũng bỏ đi,cuộc đời của bạn cậu như thế đã là quá bất hạnh rồi.Luân biết,biết cậu ấy rất thù Hoàng Phúc,cậu ấy muốn tiếp cận Bảo Lam để trả thù , Luân đã theo dõi Thiên Minh hằng ngày.Chợt Luân kéo tay cậu lại và nói:
- Anh cũng có em gái , nhưng em gái của anh vẫn còn bên anh vẫn thương,vẫn quan tâm anh nhưng Thiên Minh thì ko được như vậy.Cậu ấy cũng có một đứa em gái song sinh nhưng cô em ấy ko còn bên cạnh cậu ấy nữa.Nếu một ngày anh ko có em gái bên cạnh , anh có thể hiểu được lòng của cậu ấy ko Việt Huy_Luân buồn bã nói , Luân cũng có thể hiểu được Huy,nhưng Luân thông cảm cho hắn nhiều hơn.
- Phải!Nhưng tôi sẽ ko bao giờ làm chuyện dơ bẩn giống như Thiên Minh đối với bất cứ một đứa con gái nào chỉ để trả thù.Vì những cô gái ấy họ ko có tội,sao phải đưa họ vào trò chơi phi lí này.Em gái tôi cũng đã chịu nhiều bất hạnh.
Cuộc chiến vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.Cậu đã gặp riêng Thanh Nhi và nói:
- Đừng cho Lam biết chuyện này,nó sẽ rất buồn
- Nhưng Lam sẽ còn buồn hơn nếu anh dối cậu ấy.
- Tôi biết tự giải quyết chuyện của tôi , cô cứ nghe theo tôi
- Vâng ! Em biết rồi.
Cậu lạnh lùng bỏ đi.Nhi thật ko biết vì sao cậu lại lạnh lùng như thế....Nhưng Nhi tin một điều....trái tim cậu rất ấm,rất là ấm áp , vì chỉ có những người anh có trái tim ấm áp , mới có thể sưởi ấm được trái tim , mới có thể thương em gái của mình nhiều đến như vậy.Cô cũng ước gì có anh trai như cậu hoặc có một người quan trọng trong cuộc đời của mình như cậu.Nhưng giấc mơ đó cứ ám ảnh Nhi , Nhi luôn cảm thấy rằng , người trong giấc mơ đó có thân hình rất giống Thiên Minh nhưng chắc là ko phải rồi.Nếu Nhi ko bỏ được giấc mơ đó,thì chuyện thích anh trai Bảo Lam nên bỏ đi là vừa.Cuộc đời của mỗi con người khổ thế đấy.
Tại bệnh viện có Trà Mai và Kiêm Luân và hắn là bệnh nhân
Hắn đã tỉnh dậy sau trận chiến gian khổ khi nãy.Trên người hắn băng bó rất nhiều thứ.Có lẽ hắn sẽ ko đi học được 1 tuần rồi.Làm sao bây giờ?Nếu nghĩ học,cuộc chiến sẽ chấm hết.Hắn sẽ thua mất.
- Như thế này em cũng sẽ nghĩ học để chăm sóc anh ấy!_Trà Mai lên tiếng, có vẻ chuyện này cô ta rất là kiên quyết nhưng....
- Cô mơ sao!Tôi ko bao giờ cho cô đụng đến người tôi đâu_Hắn lạnh lùng nói,phải , mọi đau khổ bây giờ hắn chịu đựng một phần cũng do Trà Mai.Chuyện là :
“ Hồi năm lớp 10,em gái hắn và Tú Vân , Trà Mai là bộ 3 bạn thân nổi tiếng xinh đẹp của trường,lúc đó Trà Mai rất hiền lành chứ ko ghê sợ như bây giờ.Nhưng Hoàng Phúc đã đến khiến cho Tú Vân và cả Trà Mai đều thích.Mà hắn lại thích Tú Vân nên từ đó hắn đã ko ưa Hoàng Phúc.Nhưng lúc ấy , Trà Mai vừa thích hắn vừa thích Phúc.Hắn cũng ko hề biết Mai thích hắn.Vì Trà Mai là bạn thân nên Tú Vân đã nhường lại cho Trà Mai và lặng lẽ chấp nhận tình cảm của hắn.Nhưng quen Trà Mai , chưa được bao lâu, Hoàng Phúc quyết định chia tay rồi đến bên Thiên Trang- Em gái hắn và Phúc đã thật sự thích Trang.Trang cũng vậy.Vì Phúc bỏ Mai nên cô ta quyết định trở về bên hắn và dùng thủ đoạn để chia rẽ Tú Vân và hắn.Khi cô ta chiếm được thứ cô ta muốn,Tú Vân lại từ bỏ hắn và cô đơn,vì thấy thương hại cho Tú Vân nên Hoàng Phúc đã đến bên Tú Vân bỏ lại em gái hắn.Thiên Trang đã bỏ đi khiến ba mẹ hắn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu hắn.Vì vậy từ đó hắn rất thù Trà Mai và Hoàng Phúc.Có lẽ Tú Vân vẫn còn một chút thích hắn , nhưng Hoàng Phúc và Trà Mai đã bày mưu khiến cho Tú Vân ko thèm nhìn mặt hắn , ghét hắn và hắn cũng ko hiểu lí do,nghĩ Tú Vân bạc nghĩa nên cũng qua ghét Tú Vân nhưng trong lòng hắn vẫn còn yêu Tú Vân rất nhiều.Rồi Hoàng Phúc cũng quyết định bỏ rơi Tú Vân rồi cô đơn đến bây giờ.Họ chia tay trong sự nài nỉ của một cô gái xinh đẹp.Hắn đã chứng kiến tất cả,tất cả kế hoạch của Hoàng Phúc dành cho Tú Vân và Thiên Trang.Rồi hắn nhìn thấy Tú Vân định tự tử ,hắn đã cố ngăn lại nhưng ko được ,cô ấy đã bỏ đi,rồi 1 tuần hắn ko gặp Tú Vân , rồi hắn nhận tin Tú Vân mất tích....
Mọi chuyện thế đây,đến bây giờ hắn mới hiểu ra và thấy hận Trà Mai , Hoàng Phúc hơn.
- Cô cút đi!VÌ ai tôi mất cả Tú Vân lẫn Thiên Trang hả?_Hắn giận dữ ném gối vào mặt Trà Mai rồi nặng lời với cô ta.Cô ta khóc òa rồi bỏ đi.
- Cậu làm thế rồi ba cô ta lại....._Thật sự Luân ko muốn nhắc đến ba hắn nữa,một người ba vô tâm.
- Kệ cô ta!Tôi vẫn sẽ giữ quyết định tiếp cận Bảo Lam.
- Cậu điên à!Anh cô ta đã như vậy rồi mà...
- Tôi sẽ cố gắng thể hiện tôi thích cô ta thật cho anh ta xem.Mà sao anh ta lại biết chuyện này.Hoàng Phúc còn chưa biết nữa là...
- Hoàng Phúc theo dõi cậu...và gài bẫy Việt Huy,đưa cho anh ta đoạn ghi âm ngụy tạo cuộc nói chuyện của cậu và Hoàng Phúc.
- Cậu ta hèn thật ! Nhưng tôi sẽ ko chịu thua bọn họ!Họ càng làm thế,tôi lại càng muốn chiếm đoạt cô gái đó , rồi làm cho cô ta đau khổ.
- Cô gái đó vô tội.
- Nhưng người mà thích cô ta có tội ,cô ta cũng liên quan.
- Tôi cho cậu lời khuyên chân thành :Nên Dừng Lại Trước Khi Quá Muộn.
- Ko bao giờ là muộn , tôi sẽ ko dừng lại cho đến khi nào đạt được điều tôi mong ước.
- Tùy cậu , nhưng đừng mạnh tay quá nhé,tôi thấy tội Bảo Lam lắm!
- Cậu yêu cô ta à! Tôi biết rồi ,sẽ vừa tay thôi.
- Ko nhưng cô bé đó rất cần sự quan tâm của mọi người
- Tôi biết rồi , cậu về đi,mai vào thăm tôi cũng được,thử bảo Bảo Lam vào thăm tôi đi
- Để xem có kêu cô ta được ko!Nghỉ đi!
- Tôi sẽ ko bỏ cuộc đâu nhé!Đừng khuyên tôi!Tôi vẫn sẽ như thế!!!!!
- okiee MÀ
- Àh lại gặp mày ở đây,con vịt bầu xấu xí ơi!_Trà Mai cố tình kêu to để cho Thanh Nhi quê mặt với mọi người trong trường.
- Cậu lại muốn gây sự với tôi sao!Lúc sáng ăn tát chưa đã mồm phải ko ?_Nhi đanh đá cũng ko kém.Từ khi được làm bạn với nó,Nhi đã tự lập hơn,đã biết nghĩ cho mình nhiều hơn , ko sợ bất kì một ai nữa.
- Ơ hay ! Con nhỏ láo này ! Mày muốn bị đánh hội đồng sao!Tao sẽ đi nói với ba của Thiên Minh và ba tao , xem mày có còn được đặt chân đến ngôi trường này ko!Tao cũng sẽ đuổi cổ con nhỏ Lam xấu xí bạn mày luôn_Trà Mai ko sợ , liếc mắt nhìn Nhi như muốn ăn tươi nuốt sống.Cô ta luôn ỉ ba mình và ba Thiên Minh là bạn thân của nhau và cũng quen với hiệu trưởng nên chỉ cần cô ta õng ẹo một phát là mọi chuyện tanh bành.Nhi cũng biết thế nên đành bỏ đi.Nhưng Mai ko cho mà kéo tay lại.
- Đi theo tao đến chỗ Kiêm Luân !_Trà Mai ko cần câu trả lời của Nhi , xồng xộc kéo Nhi đi .Đến chỗ của Luân thì :
- Đang tìm gì á Kiêm Luân!_Trà Mai thấy thái độ liếc ngang liếc dọc của Luân thì ngạc nhiên hỏi.Trông Luân còn tỏ ra vẻ lo lắng nữa.
- Tôi đang tìm Thiên Minh , cô hỏi làm gì , đi chỗ khác cho tôi nhờ , mất công vết bẩn dính vào người tôi!Mà cô đem nhỏ này đến làm gì!_Luân chỉ thẳng vào mặt Nhi mà hỏi. Rồi Luân lại xồng xộc kéo hai nàng ra vườn hoa ở phía sau trường.
- Này ! Em có chuyện muốn nói với anh nè!_Trà Mai mỉm cười đểu nói với Luân.
- Cô đừng chọc điên tôi!_Luân giận dữ hét thẳng vào mặt hai cô nàng khiến Trà Mai bừng tỉnh trong câu nói lanh quanh của mình.
- Sao anh lại thích con nhỏ này?_Hóa ra nụ cười khi nãy là hàm ý , bây giờ Trà Mai lại xụ mặt xuống nhưng trông chẳng đáng yêu được tí nào cả.
- Cô có điên vừa vừa thôi._Luân chỉ cười rồi nhăn mặt quát cho Mai một trận , tình hình căng thẳng nên ko gian xung quanh 3 người họ cũng yên tĩnh theo.
Bỗng họ cùng nghe thấy tiếng cây gỗ đập mạnh xuống nền nhà ở đâu đó gần họ.Ko ngần ngại , vì có cùng suy nghĩ,họ chạy thẳng một mạch đến nhà kho,Luân đạp cửa và nhìn thấy tất cả cảnh tượng trước mắt.......Người bạn thân của anh bê bết máu nằm trên sàn nhà nhưng vẫn ngoan cố , còn hai người cầm gậy....là học sinh mới lớp 12 và Hoàng Phúc.Luân chạy đến giật lấy cây gỗ đánh mạnh vào chân của Hoàng Phúc khiến Phúc ngã xuống nền nhà.
- Anh có liên quan gì đến hai người này HẢ ! Sao anh lại giúp đỡ cái tên khốn Hoàng Phúc này đánh bạn tôi hả?_Luân gằng giọng,phải,anh bất lực quá,nhìn bạn thân duy nhất của mình đang nằm gần như sắp chết,anh thấy đau lòng lắm.Hắn có tội gì chứ,tội yêu thầm bạn gái của người khác hay tội là anh trai của người con gái mà Hoàng Phúc yêu ?Nói đi , bạn anh có tội gì với các người cơ chứ????????
- Thằng khốn này........nó dám động đến em gái của tao,tao chỉ là đang dạy cho nó một bài học thôi !!!!!!!!Lôi đứa bạn KHỐN KHIẾP của mày cút khỏi mắt tao._Cậu cũng ko kém tức giận,nhắc đến nó cậu lại càng thấy đau lòng.Tại đây có cả Thanh Nhi , bạn thân của nó,cậu biết phải làm sao bây giờ,nó sẽ rất buồn và thất vọng về cậu.Nhà kho của trường bây giờ toàn là mùi máu thật ghê tởm!Những con người chỉ biết nghĩ đến bản thân của mình.
- RỒI ANH SẼ PHẢI TRẢ GIÁ CHO NHỮNG VIỆC ANH ĐÃ GÂY RA VỚI ĐỨA BẠN TỘI NGHIỆP CỦA TÔI!_Trên gương mặt lấm tấm mồ hôi ấy,Luân đã khóc , khóc rất nhiều,cậu thương xót cho đứa bạn của cậu....ba mẹ ko quan tâm,người yêu rời xa,đứa em gái cậu yêu thương cũng bỏ đi,cuộc đời của bạn cậu như thế đã là quá bất hạnh rồi.Luân biết,biết cậu ấy rất thù Hoàng Phúc,cậu ấy muốn tiếp cận Bảo Lam để trả thù , Luân đã theo dõi Thiên Minh hằng ngày.Chợt Luân kéo tay cậu lại và nói:
- Anh cũng có em gái , nhưng em gái của anh vẫn còn bên anh vẫn thương,vẫn quan tâm anh nhưng Thiên Minh thì ko được như vậy.Cậu ấy cũng có một đứa em gái song sinh nhưng cô em ấy ko còn bên cạnh cậu ấy nữa.Nếu một ngày anh ko có em gái bên cạnh , anh có thể hiểu được lòng của cậu ấy ko Việt Huy_Luân buồn bã nói , Luân cũng có thể hiểu được Huy,nhưng Luân thông cảm cho hắn nhiều hơn.
- Phải!Nhưng tôi sẽ ko bao giờ làm chuyện dơ bẩn giống như Thiên Minh đối với bất cứ một đứa con gái nào chỉ để trả thù.Vì những cô gái ấy họ ko có tội,sao phải đưa họ vào trò chơi phi lí này.Em gái tôi cũng đã chịu nhiều bất hạnh.
Cuộc chiến vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.Cậu đã gặp riêng Thanh Nhi và nói:
- Đừng cho Lam biết chuyện này,nó sẽ rất buồn
- Nhưng Lam sẽ còn buồn hơn nếu anh dối cậu ấy.
- Tôi biết tự giải quyết chuyện của tôi , cô cứ nghe theo tôi
- Vâng ! Em biết rồi.
Cậu lạnh lùng bỏ đi.Nhi thật ko biết vì sao cậu lại lạnh lùng như thế....Nhưng Nhi tin một điều....trái tim cậu rất ấm,rất là ấm áp , vì chỉ có những người anh có trái tim ấm áp , mới có thể sưởi ấm được trái tim , mới có thể thương em gái của mình nhiều đến như vậy.Cô cũng ước gì có anh trai như cậu hoặc có một người quan trọng trong cuộc đời của mình như cậu.Nhưng giấc mơ đó cứ ám ảnh Nhi , Nhi luôn cảm thấy rằng , người trong giấc mơ đó có thân hình rất giống Thiên Minh nhưng chắc là ko phải rồi.Nếu Nhi ko bỏ được giấc mơ đó,thì chuyện thích anh trai Bảo Lam nên bỏ đi là vừa.Cuộc đời của mỗi con người khổ thế đấy.
Tại bệnh viện có Trà Mai và Kiêm Luân và hắn là bệnh nhân
Hắn đã tỉnh dậy sau trận chiến gian khổ khi nãy.Trên người hắn băng bó rất nhiều thứ.Có lẽ hắn sẽ ko đi học được 1 tuần rồi.Làm sao bây giờ?Nếu nghĩ học,cuộc chiến sẽ chấm hết.Hắn sẽ thua mất.
- Như thế này em cũng sẽ nghĩ học để chăm sóc anh ấy!_Trà Mai lên tiếng, có vẻ chuyện này cô ta rất là kiên quyết nhưng....
- Cô mơ sao!Tôi ko bao giờ cho cô đụng đến người tôi đâu_Hắn lạnh lùng nói,phải , mọi đau khổ bây giờ hắn chịu đựng một phần cũng do Trà Mai.Chuyện là :
“ Hồi năm lớp 10,em gái hắn và Tú Vân , Trà Mai là bộ 3 bạn thân nổi tiếng xinh đẹp của trường,lúc đó Trà Mai rất hiền lành chứ ko ghê sợ như bây giờ.Nhưng Hoàng Phúc đã đến khiến cho Tú Vân và cả Trà Mai đều thích.Mà hắn lại thích Tú Vân nên từ đó hắn đã ko ưa Hoàng Phúc.Nhưng lúc ấy , Trà Mai vừa thích hắn vừa thích Phúc.Hắn cũng ko hề biết Mai thích hắn.Vì Trà Mai là bạn thân nên Tú Vân đã nhường lại cho Trà Mai và lặng lẽ chấp nhận tình cảm của hắn.Nhưng quen Trà Mai , chưa được bao lâu, Hoàng Phúc quyết định chia tay rồi đến bên Thiên Trang- Em gái hắn và Phúc đã thật sự thích Trang.Trang cũng vậy.Vì Phúc bỏ Mai nên cô ta quyết định trở về bên hắn và dùng thủ đoạn để chia rẽ Tú Vân và hắn.Khi cô ta chiếm được thứ cô ta muốn,Tú Vân lại từ bỏ hắn và cô đơn,vì thấy thương hại cho Tú Vân nên Hoàng Phúc đã đến bên Tú Vân bỏ lại em gái hắn.Thiên Trang đã bỏ đi khiến ba mẹ hắn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu hắn.Vì vậy từ đó hắn rất thù Trà Mai và Hoàng Phúc.Có lẽ Tú Vân vẫn còn một chút thích hắn , nhưng Hoàng Phúc và Trà Mai đã bày mưu khiến cho Tú Vân ko thèm nhìn mặt hắn , ghét hắn và hắn cũng ko hiểu lí do,nghĩ Tú Vân bạc nghĩa nên cũng qua ghét Tú Vân nhưng trong lòng hắn vẫn còn yêu Tú Vân rất nhiều.Rồi Hoàng Phúc cũng quyết định bỏ rơi Tú Vân rồi cô đơn đến bây giờ.Họ chia tay trong sự nài nỉ của một cô gái xinh đẹp.Hắn đã chứng kiến tất cả,tất cả kế hoạch của Hoàng Phúc dành cho Tú Vân và Thiên Trang.Rồi hắn nhìn thấy Tú Vân định tự tử ,hắn đã cố ngăn lại nhưng ko được ,cô ấy đã bỏ đi,rồi 1 tuần hắn ko gặp Tú Vân , rồi hắn nhận tin Tú Vân mất tích....
Mọi chuyện thế đây,đến bây giờ hắn mới hiểu ra và thấy hận Trà Mai , Hoàng Phúc hơn.
- Cô cút đi!VÌ ai tôi mất cả Tú Vân lẫn Thiên Trang hả?_Hắn giận dữ ném gối vào mặt Trà Mai rồi nặng lời với cô ta.Cô ta khóc òa rồi bỏ đi.
- Cậu làm thế rồi ba cô ta lại....._Thật sự Luân ko muốn nhắc đến ba hắn nữa,một người ba vô tâm.
- Kệ cô ta!Tôi vẫn sẽ giữ quyết định tiếp cận Bảo Lam.
- Cậu điên à!Anh cô ta đã như vậy rồi mà...
- Tôi sẽ cố gắng thể hiện tôi thích cô ta thật cho anh ta xem.Mà sao anh ta lại biết chuyện này.Hoàng Phúc còn chưa biết nữa là...
- Hoàng Phúc theo dõi cậu...và gài bẫy Việt Huy,đưa cho anh ta đoạn ghi âm ngụy tạo cuộc nói chuyện của cậu và Hoàng Phúc.
- Cậu ta hèn thật ! Nhưng tôi sẽ ko chịu thua bọn họ!Họ càng làm thế,tôi lại càng muốn chiếm đoạt cô gái đó , rồi làm cho cô ta đau khổ.
- Cô gái đó vô tội.
- Nhưng người mà thích cô ta có tội ,cô ta cũng liên quan.
- Tôi cho cậu lời khuyên chân thành :Nên Dừng Lại Trước Khi Quá Muộn.
- Ko bao giờ là muộn , tôi sẽ ko dừng lại cho đến khi nào đạt được điều tôi mong ước.
- Tùy cậu , nhưng đừng mạnh tay quá nhé,tôi thấy tội Bảo Lam lắm!
- Cậu yêu cô ta à! Tôi biết rồi ,sẽ vừa tay thôi.
- Ko nhưng cô bé đó rất cần sự quan tâm của mọi người
- Tôi biết rồi , cậu về đi,mai vào thăm tôi cũng được,thử bảo Bảo Lam vào thăm tôi đi
- Để xem có kêu cô ta được ko!Nghỉ đi!
- Tôi sẽ ko bỏ cuộc đâu nhé!Đừng khuyên tôi!Tôi vẫn sẽ như thế!!!!!
- okiee MÀ
/15
|